Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cuộc thi tuyển kết thúc...
Vương Tuấn Khải đã phần nào nỗi tiếng trong giới xã hội đen, hiện tại cậu được Thiên Tỉ đưa về nhà riêng của hắn, trên xuốt đường đi cả cậu và hắn chẳng ai nói câu nào đến khi hắn cao cao tại thượng ịn nguyên cây đen sì từ đầu tới chân của hắn trên ghế sofa đen thui thù lùi làm mặt quỹ vừa chỉ vào cậu vừa nói 1 câu kinh thiêng động địa khiến cậu muốn độn thổ mà chết.

- cậu, ở cùng phòng với tôi_ Thiên Tỉ

Thật ra khi nghe Thiên Tỉ nói xong mấy tên đàn em của hắn cũng giật mình cảm xúc khó nói không khác gì cậu, tuy nhiệm vụ của cậu là quyến rũ hắn nhưng cũng không tới nỗi cùng phòng đi, với lại cậu đâu phải người yêu hắn đâu cậu là cận vệ của hắn.

- a, tôi chỉ là cận vệ của cậu, tôi ở phòng khác là được rồi_ Tuấn Khải

- là cận vệ thì phải bên tôi mọi lúc, cận là cận kề, vệ là bảo vệ! Nên cậu phải cận kề bảo vệ tôi!_ Thiên Tỉ

- tôi có thể ở gần phòng cậu là được mà?

- tôi không muốn thấy kẻ trộm hay kẻ muốn ám sát tôi vào tận phòng tôi cậu mới bước ra khỏi phòng mình!_ Thiên Tỉ

- nhưng...

- nhiều lời, tôi nói rồi không thay đổi quyết định_ Thiên Tỉ

Hắn nói xong đứng dậy bước đi, còn cậu vốn cũng đuối lý nên đành chịu.

Anh đúng là 1 tên tổng tài bá đạo, tôi sẽ khiến anh yêu tôi đến chết luôn, xem anh còn già mồm nữa không, còn nếu anh làm gì tôi tôi sẽ đá chết anh khuyến mãi thêm 1 cú đấm vào khuôn mặt hoàn hảo của anh cho anh không dám vác mặt ra đường.

Cậu cứ vậy đứng đơ ra đó với đống suy nghĩ hỗn độn của mình thì đột nhiên hắn lên tiếng làm cậu giật mình.

- không theo tôi về phòng à!_ Thiên Tỉ

- à à, vâng tôi đi liền!

°°°tôi là tiểu phân cách thời gian°°°

Sau khi cùng hắn lên phòng, canh lúc hắn đi tắm cậu mới lén lúc điện thoại báo cáo với Vương Nguyên.

{Tuấn Khải: cậu chủ, hiện tại tôi đang ở nhà hắn!

Vương Nguyên: tốt, hôm nay cậu làm tôi rất hài lòng!

Tuấn Khải: nhưng!!! Hiện tại hắn bắt tôi phải ở cùng phòng với hắn... tôi!

Vương Nguyên: hảo, được lắm như vậy kế hoạch càng thuận lợi, nghe tôi nói dù gặp chuyện gì hay mất mát thứ gì đó cũng phải cam chịu rõ chứ?

Vương Tuấn Khải chần chừ 1 lúc nhưng biết phải làm sao đây, chỉ trách là trước kia cậu nợ 1 ân tình lớn của anh, bây giờ điều có thể làm là hết mình làm nhiệm vụ anh giao để coi như là trả nợ anh.

Tuấn Khải: rõ thưa cậu chủ!

Vương Nguyên: được rồi, sau này đừng liên lạc tôi tránh để hắn nghi ngờ, đến 1 thời gian thích hợp nào đó chúng ta sẽ gặp lại nhau... Còn thời gian hiện tại cậu biết nên làm gì phải không?}

Vương Nguyên nói xong thì để lại cho cậu tiếng tút tút nhỏ dần trong vô vọng, cứ như vậy Tuấn Khải lại ngồi thất thần trên chiếc giường king size cho đến khi Thiên Tỉ tắm xong đứng trước tủ thay đồ nhìn cậu.

- đang nghĩ gì_ Thiên Tỉ

- a! Không có gì_ Tuấn Khải

Tuấn Khải nói xong Thiên Tỉ cũng không nói lời nào nữa bước ra cửa.

- cậu chủ đi đâu thế_ Tuấn Khải

- không cần cậu quản_ Thiên Tỉ

- nhưng tôi là cận vệ của cậu_ Tuấn Khải

- khi nào cần tôi gọi cậu đi cùng, còn bây giờ ngoan ngoãn ở đây đi_ Thiên Tỉ

Thiên Tỉ nói xong không chờ cậu trả lời đã khép cửa xuống lầu, cậu cũng không nói gì nữa chán nản đi tham quan căn nhà to đùng của hắn đến chiều vẫn chưa tham quan hết nên mệt mỏi lên phòng nằm thẳng xuống chiếc giường king size, mãi mê đến bây giờ cậu mới nhớ ra mình không hề đem theo một bộ đồ nào đến đây hết nên bạo gan lục tủ quần áo của hắn, nhưng cuộc đời đen đủi, quần áo của hắn chỉ toàn quần tây, áo sơ mi với áo vest, thôi thì cậu đành lấy đại 1 áo sơ mi trắng dài nhất của hắn với 1 chiếc.. ờm.. sịp nhỏ nhất nhiều hình con hạc giấy đỏ nhỏ nhắn đáng yêu.

- hahaha!!! Chắc là của hắn lúc trước_ Tuấn Khải

Cười xong cậu nhảy nhót đi tắm.

°°°tôi là tiểu phân cách thời gian°°°

Hiện tại Vương Nguyên đang vui vẻ mở 1 buổi tiệc ngầm trong bang để ăn mừng cho thành công đầu tiên. Vì thế hôm nay anh phá lệ uống rất say còn Lưu Chí Hoành thì biết chừng mực nên uống vài ly cùng anh thôi, đến chiều buổi tiệc mới kết thúc đám đàn em thì ở lại dọn dẹp, còn anh thì được Chí Hoành đưa về nhà. Sau khi đưa anh lên giường xong định rời đi nhưng lại bị anh nắm tay giữ lại.

- đừng đi, ở đây cùng tôi đi_ Vương Nguyên

- cậu chủ, không được đâu tôi phải ra ngoài_ Chí Hoành

Cậu ấy cố gắng gỡ tay anh ra nhưng không được vì cậu vốn không mạnh bằng anh, ngược lại còn bị anh kéo.

- ưm..?_ Chí Hoành

Lực kéo của Vương Nguyên hơi mạnh nên Chí Hoành ngã xuống người anh nên tình cờ chạm môi. Khoảnh khắc 2 người chạm môi khiến tim Chí Hoành không biết vì giật mình hay vì rung động mà đập mạnh. Sau khi tĩnh táo chí Hoành buông anh ra chạy ra ngoài điện thoại Thiên Tỉ.

{Chí Hoành: alo, anh trai hôm nay Tuấn Khải có điện thoại Vương Nguyên lúc trưa!

Thiên Tỉ: tốt, cứ theo dõi rồi báo cáo những tin quan trọng cho anh!

Chí Hoành: Dạ anh trai!

Thiên Tỉ: còn chuyện gì nữa không?

Chí Hoành: hôm nay Vương Nguyên có tổ chức 1 buổi tiệc ngầm ở bang ăn mừng bước đầu tiên thành công của Tuấn Khải!

Thiên Tỉ: haha! Hắn mừng vội quá rồi đấy! Bye em trai!}

Nói xong Thiên Tỉ cũng không dài dòng tắt máy quay về, còn Chí Hoành thì về phòng mình tự kiểm điểm bản thân liệu có hay không đã yêu Vương Nguyên mất rồi.

Tuấn Khải sau khi tắm xong cậu cảm thấy đói bụng nên xuống lầu tìm gì đó lọt bụng, vì phía dưới còn mấy tên đàn em của hắn nên khi thấy cặp chân trắng nõn nà thon thả của cậu lộ ra cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp khiến bọn đó sịt máu mũi mà cậu không hay biết, cứ thế ngây thơ lại hỏi bọn họ.

- à các anh cho tôi hỏi nhà bếp ở đâu vậy ạ_ Tuấn Khải

- à ờ, ở..._ đàn em 1

Đúng lúc Thiên Tỉ vừa về chứng kiến toàn bộ cảnh đó thì đột nhiên tức giận vào nhà kéo cậu lên lầu làm tên đàn em chưa kịp trả lời đứng ngơ ngác tại chổ. Còn cậu thì giật mình không biết chuyện gì xảy ra cứ thế để hắn lôi về phòng. Đến nơi cánh cửa tội nghiệp bị hắn mở ra như muốn tháo cửa, đóng lại như muốn đập cửa, đến nỗi người hầu dưới bếp lẫn đám đàn em phía dưới còn nghe đến rùng mình, còn cậu thì cũng không khá gì hơn em cửa phòng tội nghiệp bị hắn quăng mạnh xuống giường đến nỗi đầu choáng váng.

- A!!!_ Tuấn Khải

_____________End_Chap2_____________

Xin lỗi các nàng nhiều nhé 😖

Mấy ngày nay Pi bị bệnh nên hôm nay mới ra chap ạ 😢

Pi sẽ không để mọi người chờ lâu nữa đâu ạ 😞

Mong mọi người theo dõi và ủng hộ truyện của Pi ạ 😍

❤❤❤😘LOVE YOU😘❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro