chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên kim hào môn giả nghèo

Chương 23

Editor bồ đào

023

Lúc Tang Ny mang đồ trở lại lớp học, Khương Ca Cao vừa vặn cũng ôm một chồng bài tập trở về.

Hai người ở cửa phòng học gặp nhau, Khương Ca Cao thấy sắc mặt cô là lạ, hỏi một chút chuyện gì xảy ra, nhưng Tang Ny không trả lời, vào phòng học để hết đồ vật lên bàn.

Khương Ca Cao buông bài tập xuống đến bên cạnh bàn Tang Ny, nhìn đồ vật bị cuốn thành một cục, poster cùng băng dôn đều có nếp nhăn không khỏi không đau lòng.

Cô làm phẳng lại mọi thứ, cuộn từng cái một, lại hỏi: "Tại sao lại biến thành như vậy?"

Tang Ny cả người ủ rũ: "Mới vừa trên đường làm rớt, lúc nhặt không xử lí tốt."

"Vậy cậu không sao chứ?"

"Không có việc gì."

Khương Ca Cao lấy tới một cái túi lớn, hai người vùi đầu cùng nhau sửa sang lại đồ vật, lại thống nhất bỏ vào trong túi.

Khi dọn dẹp xong, nhóm người Doãn Thứ vừa nói vừa cười đi vào phòng học.

Tang Ny lập tức cúi đầu, Khương Ca Cao ngược lại là chột dạ mà động tác trên tay nhanh hơn, đem hai băng dôn cuối cùng nhét vào trong túi.

Đám con trai vui vẻ trở về phòng học, có người khi đi qua Tang Ny, còn chuyên môn chào cô một tiếng, sau đó đối Khương Ca Cao nói: "Lớp trưởng, những thứ này đều là do hai người cùng làm à?"

Khương Ca Cao một lòng muốn gạt Doãn Thứ, lúc này đột nhiên bị hỏi, trong lòng giật thót mình.

"Gì cơ?" Cô làm bộ không biết hỏi lại.

"Liền......" Chàng trai liếc nhìn cái túi lớn của Khương Ca Cao, "Ảnh chụp của Thứ ca cùng khẩu hiệu tình yêu a."

Ong ——

Khương Ca Cao cuối cùng cũng biết tại sao khuôn mặt của Tang Ny lại kì lạ như vậy.

Bất quá......

Khương Ca Cao trộm nhìn Doãn Thứ, phát hiện anh cũng không có chú ý bên này.

Vì vậy, cô cầm cây thước lên và gõ vào tay người nói, lườm anh: "Ai cần cậu lo!"

Cuối cùng còn bổ sung một câu: "Đừng lại ở bên ngoài nói bậy!"

"Lớp trưởng cậu đây là cường quyền trấn áp hay sao!"

"Đi đi đi! Đừng cản đường tôi!" Khương Ca Cao mới rảnh không quan tâm nhiều, Doãn Thứ không phát hiện thì tốt rồi, còn cái loại miệng bà tám này, phải bóp chết từ trong trứng nước!

Khương Ca Cao cầm đồ vật trở lại chỗ ngồi của mình, nam sinh xem kịch vui cũng rời đi, để lại Tang Ny một mình ngồi một chỗ.

Ai ——

Cô thở dài, sau đó bộ dáng giống như sống không còn gì luyến tiếc mà nằm dài trên bàn, úp đầu xuống, chỉ muốn biến ra một cái cái lồng tới đem chính mình toàn bộ bao lại, an tâm mà ngăn cách với bên ngoài.

Cô không biết Doãn Thứ có đang nhìn mình hay không, nhưng cứ như có gai ở đằng sau lưng.

Mấy ngày hôm trước còn trốn tránh Doãn Thứ, không cho anh sắc mặt tốt, hôm nay lại bị phát hiện âm thầm trộm lén anh, vì anh làm việc.

Người khác sẽ nhìn cô thế nào? Doãn Thứ coi cô thế nào đây?

Quên đi, chính cô còn cảm thấy bản thân mất mặt, còn có thể trông cậy vào người khác thấy thế nào à.

Tang Ny vùi đầu ngày càng sâu, hai tay múa may một chút, đem đầu đều che lại.

Doãn Thứ ở nghiêng phía sau nhìn bộ dáng cô như ốc sên dùng sức đem chính mình vô hình tiến vào vỏ bọc, càng ngày càng cảm thấy thú vị, cảm thấy cô vô cùng đáng yêu.

Quá ngốc.

Nói thích anh mà khó mở miệng như vậy sao?

Anh vừa nghĩ một bên khóe môi không tự chủ giương lên.

Dương Văn Đống trộm quan sát Doãn Thứ, nhìn thấy anh bộ dáng mặt mày hớn hở, trong lòng chỉ có một ý niệm.

Thật là đáng sợ, nguyên lai Thứ ca gặp phải tình yêu, cũng giống như ngốc tử.

Chén rượu ái tình này, ai uống ai say a ~

Cho đến khi tan học, xác nhận Doãn Thứ không có nhắc lại sự việc kia, những người khác cũng không có lấy việc kia cười nhạo mình, Tang Ny đang ảo não mới rốt cuộc hòa hoãn không ít.

Chỉ là khi Khương Ca Cao nói với cô về cuộc thi sắc đẹp một lần nữa, Tang Ny đã có vẻ hữu tâm nhưng vô lực, đều là ê ê a a mà hàm hồ đáp lại, cả người tinh thần đều ở trạng thái tự do, cũng không biết rốt cuộc có nghe lọt chữ nào hay không.

Khương Ca Cao hưng phấn đắm chìm "Làm đại sự", cho nên không phát hiện cô khác thường, buổi chiều ngày hôm sau như cũ cùng cô thảo luận ý tưởng mới nhất của mình.

Tang Ny vẫn là thất thần mà đều nói tốt, khá tốt, có thể, cứ như vậy.

"Vậy chúng ta liền đi đi!" Khương Ca Cao kéo tay Tang Ny, sắc mặt đều là hưng phấn nóng lòng muốn thử.

"Hả? Đi đâu vậy?" Tang Ny rốt cuộc phục hồi tinh thần lại.

"Đi sân bóng rổ a!"

"Đi đến đó làm gì?"

Khương Ca Cao chu mỏ: "Cậu không phải mới vừa rồi đồng ý đi cùng tớ à?"

"Nhưng......" Tang Ny ngượng ngùng không dám nói chính mình căn bản không nghe rõ, chỉ phản ứng, "Tớ là đồng ý rồi rồi, nhưng cậu phải nói rõ mục đích đến đó là gì?"

"Tớ tối hôm qua suy nghĩ một chút, cảm thấy bức ảnh kia vẫn là không quá đẹp, tính toán đi chụp lén một chút sinh hoạt của Doãn Thứ, giống như bộ dáng đánh bóng rổ gì đó, đây mới là bí kíp giết trái tim các em gái a, cậu nghĩ xem, có cô gái nào mà không rung động với chàng trai chơi bóng rổ lợi hại đâu, hơn nữa lúc Doãn Thứ chơi bóng cũng được công nhận đặc biệt đẹp trai a."

Quả nhiên, ngày hôm qua lúc Tang Ny nghe Khương Ca Cao nói không mấy hài lòng về tấm ảnh đã có dự cảm xấu, hiện tại thật sự ứng nghiệm, cho nên, ảnh chụp ngày hôm qua lộ trước mặt Doãn Thứ chưa đáng là gì.

"Chụp lén sẽ bị phát hiện." Tang Ny ý đồ kéo lí trí Khương Ca Cao về.

"Sẽ không, tiết cuối cùng ngày hôm nay là cuộc thi đấu giao lưu của đội bóng rổ, cho nên có rất nhiều học sinh đến xem, chụp ảnh khẳng định cũng không ít, chúng ta hiện tại đi chụp, thời gian vừa lúc."

Lớp trưởng không hổ là lớp trưởng, làm việc đều sẽ điều tra bối cảnh trước đó.

Tang Ny còn có thể nói cái gì được nữa, chính mình đồng ý, quỳ cũng phải làm hết.

-

Khi hai người tới sân bóng rổ, hiện trường quả nhiên như Khương Ca Cao nói, tiếng người ồn ào, náo nhiệt phi thường.

Thi đấu còn chưa bắt đầu, hai bên sân bóng rổ đã vậy quanh không ít người, bởi vì ở ngoài trời, không ít người ở bãi cỏ và cầu thang gần đó ngồi xuống, có thể nhìn ra tý nữa bắt đầu thi đấu, người vây lại sẽ càng nhiều.

"Người còn rất nhiều a." Tang Ny cầm chai nước mua ở tiệm ăn vặt, đứng bên ngoài vây líu lưỡi.

"Đương nhiên! Đội bóng rổ có thể nói là đất hội tụ của những anh chàng đẹp trai nhất của trường mà, vừa đẹp trai lại có kĩ thuật thi đấu, không liếc không nhìn, nhìn chính là bổ mắt."

Khương Ca Cao híp mắt nhìn tình huống xung quanh, tìm kiếm một vị trí tốt nhất để chụp ảnh.

"Cho nên nói, cũng không phải tất cả đều tới đây vì Doãn Thứ."

"số đông đi." Khương Ca Cao trong mắt hiện lên tia sáng, rốt cuộc tìm được một ví trí tốt, lôi kéo Tang Ny hướng bên kia đi.

Sau khi hai người ngay ngắn, trong sân đột nhiên sôi trào lên.

Tang Ny xa xa nhìn lại, nguyên lai là hai đội bắt đầu vào sân.

Một đội mặc áo thể thao màu xanh tiến vào, trong sân một trận hoan hô.

Tang Ny kiễng chân nhìn xuống, không có Doãn Thứ.

Sau đó là đội mặc áo màu đen, lần này không cần cô tìm kiếm, bởi vì Doãn Thứ được nhóm cầu thủ vây quanh ở giữa, thập phần bắt mắt, anh ôm bóng rổ, theo đội chạy chậm vào sân.

Trong sân tức khắc vang lên một trận lại một trận hoan hô, thanh âm có thể nói là gấp đôi đội trước.

"Giống như nhìn thấy minh tinh không bằng." Tang Ny thấp giọng lẩm bẩm câu.

"Khì ——"

Sau lưng cô bỗng vang lên một tiếng trầm trầm đè nén tiếng cười.

Tang Ny quay đầu, phát hiện là một khuôn mặt quen thuộc.

"Này." Doãn Hàn cùng cô chào hỏi.

Cho nên đó là tiếng cười của Doãn Hàn?

"Thật tình cờ a." Dù sao trước đây cũng đã từng quen biết, Tang Ny cũng cùng Doãn Hàn chào hỏi.

"Đến xem thi đấu à?"

Tang Ny gật đầu: "Đi cùng bạn tới xem."

Nói xong xoay người muốn tìm cô bạn Khương Ca Cao của mình, lại phát hiện cô đã sớm rời xa một mét, đang giơ điện thoại, nghiêm túc chụp hình.

Doãn Hàn đối với Tang Ny ấn tượng không tồi, liền hàn huyên: "Cậu ủng hộ đội nào vậy?"

Tang Ny bởi vì đối với Doãn Hàn có tầng hào quang của học thần, liền cùng anh trò chuyện một chút.

"Thật ra tớ cũng không biết."

Doãn Hàn hiểu ý: "Cũng là đến nhìn người?"

"Xem như là vậy đi."

Doãn Hàn cười cười, không tiếp tục hỏi nữa.

"Vậy còn cậu?" Tang Ny theo nguyên tắc có đi phải có lại, hỏi lại anh.

"Trong sân có bạn tốt của tôi, tôi tới cổ vũ cho cậu ấy. áo màu xanh số 18."

Tang Ny mở to hai mắt tìm kiếm người bạn của Doãn Hàn, phát hiện mục tiêu sau cao hứng trả lời: "Thấy rồi. cậu ấy hình như rất lợi hại."

Lợi hại hay không kỳ thật Tang Ny cũng không thể nhìn ra, chỉ biết hiện tại bóng ở trên tay cậu ta, nhưng là lời khách sáo, ai cũng đều sẽ nói vậy.

Doãn Hàn lại cười: "Tạm được."

Nhìn thấy nụ cười của Doãn Hàn, Tang Ny lại nhịn không được mà ở trong lòng đem Doãn Hàn cùng Doãn Thứ so sánh một phen, hai anh em thật sự thực không giống nhau, Doãn Hàn luôn là cười, mà Doãn Thứ, ngoại trừ cười như không cười, cô thực sự chưa từng thấy anh cười đến vui vẻ.

Trong sân, Doãn Thứ mới vừa lên sân liền thấy Tang Ny đang đứng cạnh vạch trắng, tâm tình anh rất tốt, còn theo bản năng mà đùa bỡn một cách đẹp trai, kết quả đương nhiên khiến cho một trận lại một trận hoan hô.

Ngay sau đó thi đấu bắt đầu, ánh mắt anh lâu lâu lại hướng về chỗ của Tang Ny, ở trên sân thi đấu càng ra sức chạy nhanh, liền muốn nghe thấy cô hoan hô vì mình.

Nhưng là rất mau, sắc mặt của anh liền từ trời nắng vạn dặm dần dần chuyển thành mây đen giăng đầy.

Tang Ny căn bản không thèm nhìn đến anh, ngược lại đang ở bên Doãn Hàn trò chuyện đến vui vẻ, nụ cười ngọt ngào cũng đều cho Doãn Hàn.

Tâm tình anh không tốt, trong lòng có ghen tuông, rất nhiều lần trượt bóng, cuối cùng đội viên nhìn không được nói anh nghỉ ngơi một chút.

Doãn Thứ nghe theo đề nghị này.

Thoáng chốc, anh hướng chỗ Tang Ny đi đến.

Tang Ny đã sớm không cùng Doãn Hàn nói chuyện phiếm nữa, Khương Ca Cao cũng đã sớm về lại chỗ ngồi.

Giờ phút này nhìn đến Doãn Thứ hướng bên này đi, Khương Ca Cao vội vàng thu lại điện thoại di động, nghĩ có cơ hội chụp cận cảnh cũng không tồi.

Tang Ny ngược lại nhíu mày, sau khi phát hiện Doãn Thứ vừa đi vừa nhìn chằm chằm mình, càng là có một loại dự cảm xấu.

Cô nhịn không được lùi lại hai bước.

Nhưng hai bước nho nhỏ này, mà Doãn Thứ đi tới, căn bản không hề tác dụng.

Thực mau, Doãn Thứ liền đứng trước mặt Tang Ny.

Nhìn trong tay Tang Ny cầm một chai nước khoáng, anh không cần nghĩ ngợi, trực tiếp cầm lấy, mở nắp ra, ngửa đầu uống.

Xong rồi đem nắp chai vặn lại, đối Khương Ca Cao đứng bên trái Tang Ny nói: "Lớp trưởng, có thể hay không nhường vị trí."

Khương Ca Cao sửng sốt một chút, rồi nhanh chóng di chuyển để nhường chỗ cho anh.

Doãn Thứ di chuyển đến đứng bên cạnh Tang Ny, cầm chai nước nói với cô một câu "Cảm ơn", động tác vô cùng lưu loát lại tự nhiên, giống như là hôm nay Tang Ny thật sự đến đưa nước cho mình.

"......"

"Đây không phải mua cho cậu." Tang Ny không nhịn được dỗi anh, "Hơn nữa, tôi uống qua rồi."

"Không sao cả, tôi không ngại."

Tang Ny cắn răng: "Nhưng tôi để ý."

"Còn có, tôi cảm cảm ơn cậu là bởi vì cậu làm poster tôi." Anh nở một nụ cười hiếm hoi, sau khi nói xong còn sờ sờ đầu Tang Ny, động tác sủng nịch lại thân mật.

"Làm người ái mộ tôi, thực vất vả đi?"

"......"

Cậu ta tuyệt đối là cố ý! Không có lửa làm sao có khói!

Tang Ny liền biết, chuyện đó không dễ dàng như vậy bỏ qua!

Cô vừa thẹn lại vừa giận tay nắm thành quyền, nhưng nhìn đến người xung quanh đều đang chú ý bên này, biết lúc này cùng với anh tranh cãi sẽ càng làm mọi người chú ý, không bằng khiêm tốn nhẫn nhịn một chút.

Cô hừ nhẹ một tiếng, không để ý tới anh.

Cứ như vậy, Doãn Thứ cùng Doãn Hàn một trái một phải đứng ở bên cạnh người Tang Ny, giống như tả hữu bảo vệ.

Doãn Hàn vừa rồi cũng nhìn thấy động tác của hai người, bất quá hắn chỉ cảm thấy buồn cười.

Em trai hình như đối với cô gái này không bình thường.

Đứng trong chốc lát, có đội viên tới hỏi Doãn Thứ muốn hay không lên sân.

Doãn Thứ cúi đầu nhìn Tang Ny, nhìn cô vẫn cứ nhăn lấy khuôn mặt nhỏ, ánh mắt lại rời xa một chút, nhìn đến Doãn Hàn còn ở bên cạnh, liền đối với đội viên lắc đầu.

Không thể để hai người đơn độc ở chung, Doãn Thứ nghĩ.

Tang Ny nghiêng đầu nhìn anh một chút, nhịn không được hỏi: "Tại sao cậu còn không đi?"

Vẫn luôn đứng ở chỗ này, thích hợp sao?

"Giúp cậu xem bóng."

"......?"

"Phòng ngừa cậu bị bóng đánh trúng."

"......???" Đôi mắt to chứa đầy những nghi ngờ không nói nên lời.

"Phụt ——" Doãn Hàn lại lần nữa nhịn không được cười lên tiếng.

Nếu như không cảm nhận được địch ý của Doãn Thứ, thì anh thật uổng công bao nhiêu năm lăn lộn. Doãn Hàn cười với Tang Ny nói muốn tìm người bạn kia, mượn cơ hội rời đi.

Bên phải Tang Ny rốt cục không còn tình địch ẩn núp, Doãn Thứ mặt mày rốt cuộc thư hoãn vài phần.

"Làm fans phải chuyên tâm một chút." Anh nghiêm mặt nhắc nhở.

"Cái gì?" Tang Ny cảm thấy người này nói chuyện luôn là không thể hiểu được.

"Đừng luôn nghĩ trèo tường."

Thấy cô hiển nhiên còn chưa hiểu được, Doãn Thứ mím môi, duỗi tay quay đầu Tang Ny về phía sân.

"Nghiêm túc xem thi đấu đi."

Quên đi, cậu dám trèo tường, tôi liền đem tường xây cao hơn một chút. Nếu là tường ngoài có hồng hạnh mới lạ, tôi liền cắt từng nhánh của hắn.

Cập nhật ngày 30-4-2020.

Cam đoan, sẽ không cho cậu có cơ hội trèo ra ngoài.

Lời editor Thứ ca quá dấm quá trâu bò tại hạ bái phục.

Nào nào đề cử và theo dõi cùng đóng góp ý kiến nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro