CHƯƠNG 24 (TIẾP)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên kim hào môn giả nghèo

Chương 24(tiếp)

Editor bồ đào

Tang Ny cũng cảm thấy kỳ quái, cô cho rằng Hà Nãi Tâm từ sau khi bị mình đã kích, đã chết tâm gây chuyện, nhưng lại không nghĩ tới nguyên lai vẫn là tính xấu không đổi, tùy thời tìm cơ hội phát tiết bất mãn đối với mình.

Cô ta luôn mồm nói Tang Ny kém hơn so với người khác, nhưng Phật cũng là có tính tình, đặc biệt lần này chị em tốt của mình cũng bị châm chọc, Tang Ny tức giận đều đổ hết lên đầu.

Cô liếc Hà Nãi Tâm một cái, sau đó đối Khương Ca Cao nói: "Ca Cao, cậu giúp tớ đăng kí đi, tớ tham gia."

Hà Nãi Tâm không ngờ lời nói của cô sẽ khơi dậy tâm lý nổi loạn của Tang Ny, nhưng giờ phút này cô ta cũng không đem việc Tang Ny dự thi để trong mắt, chỉ xuy một tiếng, tỏ vẻ khinh thường nhìn lại.

Tang Ny nhìn bộ dáng này của cô ta, cười lạnh lại nói: "Hôm nay không tồi, vòng cổ đeo là thật, tuy rằng là kiểu dáng của mấy năm trước."

Câu này trực tiếp khơi dậy ký ức của mọi người về chuyện Hà Nãi Tâm mặc đồ giả lần trước, Hà Nãi Tâm sững người, sắc mặt tức khắc vô cùng khó coi.

Mặc dù kiểu dáng của chiếc vòng cổ này không phải là mới, nhưng cô ta cũng đã mua nó với rất nhiều tiền, không nghĩ tới hiện tại Tang Ny nói nhẹ một câu, liền đem nó nói thành không đáng giá nhắc tới.

Hà Nãi Tâm bởi vì lòng tự trọng cùng tâm hư vinh quá mạnh mẽ, cho nên mỗi lần đều thực dễ dàng vì điều này ảnh hưởng đến chuyện thân phận cùng việc gia đình bại sản.

Có thể hết lần này đến lần khác cô ta không đấu nổi Tang Ny về chuyện này, bởi vì lời cô nói đều là lời nói thật. Hơn nữa ánh mắt Tang Ny thực sự quá độc ác, cô ta sợ nói thêm gì nữa, thì cô sẽ nói bất cứ điều gì có thể phá hủy tâm hư vinh của mình.

Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta chỉ có thể trả lời một câu: "Dù sao cậu cũng mua không nổi!" Liền vội vàng cắt đứt đối thoại.

-

Tuy rằng Hà Nãi Tâm khiêu khích làm Khương Ca Cao trong lòng vô cùng không vui, nhưng kết quả lại có thể thúc đẩy Tang Ny tham gia cuộc thi, cô lại là vạn phần vừa lòng.

Ngay sau đó, Khương Ca Cao lại bắt đầu tân một vòng khua chiêng gõ mõ hành trình "Người đại diện", chụp ảnh làm tư liệu một cái đều không thiếu, nhiệt tình của cô tăng vọt, lời thề son sắt nhất định phải làm Tang Ny chiến thắng.

"Còn không phải chỉ là Phùng Chỉ Phù thôi sao, tớ là cảm thấy lúc bầu chọn hoa khôi cậu mà cũng ở đây, danh hiệu hoa khôi này về tay ai cũng không biết được đâu!"

Lúc trước nhất thời miệng lưỡi cực nhanh, Tang Ny có lòng hửng khởi, nhưng không bao lâu, giống như bây giờ, nhìn Khương Ca Cao vây quanh mình bận trước bận sau, nghĩ đến kế tiếp còn muốn lên sân khấu biểu diễn, cô liền cảm thấy đầu óc ong ong, có điểm hối hận đáp ứng chuyện này.

Tang Ny: "Tớ cũng không phải muốn so cùng cậu ta."

Trong sự giáo dục của Cốc Tuyết Nghênh từ khi còn nhỏ, trước nay chỉ có người khác so với cô, cô bởi vì kho chịu mà sinh ra lòng háo thắng, cơ hồ bằng không.

Khương Ca Cao lại nghiêng đầu trầm tư một chút, nói: "Cậu nói đúng, cũng không cần so, thi đấu lần này chọn ra năm nam năm nữ, nếu là cậu cùng Phùng Chỉ Phù đều có thể trúng cử, vậy càng có thể vì Nhất Trung chúng ta làm rạng rỡ a!"

Trước danh dự của trường học, Khương Ca Cao tạm thời buông xuống ân oán cá nhân.

Tang Ny nhìn Khương Ca Cao bộ dáng nghiêm túc, nhịn không được cười lên tiếng: "Mỗi lần tớ nghe cậu nói, đều cảm thấy chính mình như đang mang trọng trách trên vai, không khỏi có cảm giác sứ mạng."

Lúc trước là muốn giúp Doãn Thứ giành vinh quang cho trường, lần này càng khoa trương hơn, tự mình ra trận.

Khương Ca Cao đối với những lời cô nói rất vừa lòng: "Cậu nghĩ được như vậy là tốt rồi, rất có tư tưởng giác ngộ, chúng ta hoặc là không làm, nhưng một khi làm thì phải tốt nhất."

"Đúng rồi, đến lúc đó biểu diễn tài năng, cậu dự định biểu diễn cái gì, vẫn là đàn violon à? Nhưng tớ nghĩ nên đổi một tiết mục khác, bởi vì Phùng Chỉ Phù cơ hồ mỗi lần đều sẽ lựa chọn nhạc cụ, chúng ta cùng chung một trường, va chạm liền không tốt."

Tang Ny nghĩ cũng phải, lần trước cô không độc tấu còn dễ nói, lần này nói, nếu là hai tiết mục âm nhạc va vào nhau, không thể tránh khỏi được một phen so sánh.

Khương Ca Cao lại kiến nghị: "Cậu có biết nhảy không, nếu là nhảy không tồi, tớ cảm thấy có thể suy xét vũ đạo. Loại này phô ra dáng người, thích hợp nhất ở một cuộc thi sắc đẹp."

"Có thể a, vậy nhảy đi." Tang Ny đối với phương diện tài năng của mình, vẫn là rất chắc chắn.

"Wow cậu thật đúng là biết a. Tang Ny cậu làm cái gì cũng được, tướng mạo này, khí chất này, tài hoa này, nói cậu là thiên kim nhà giàu tớ liền tin!"

Tang Ny tò mò: "Ở trong mắt cậu, thiên kim nhà giàu là như thế nào?"

"Giống như những gì tớ vừa nói đấy, lớn lên đẹp tài nghệ tài hoa với quanh thân được bao phủ bởi một tầng hào quang cao quý khác với người thường, nếu như muốn lấy ví dụ, đại khái giống như Phùng Chỉ Phù." Cô thực sự rất bất đắc dĩ coi Phùng Chỉ Phù là ví dụ.

Tang Ny nhướng mày, tuy rằng cảm thấy ấn tượng này có điểm cứng nhắc, nhưng cẩn thận suy nghĩ thì cũng không sai gì.

Cô không có cùng Khương Ca Cao tiếp tục thảo luận đề tài thiên kim nhà giàu nữa, mà là trả lời câu hỏi phía trước của cô: "Lúc trước tớ đã có kĩ năng nhảy, mấy ngày nay gia tăng luyện tập, bình thường lên sân khấu biểu diễn hẳn là không thành vấn đề."

Cứ như vậy, tư liệu về Tang Ny được đăng lên, sau khi nghe được màn biểu diễn của Doãn Thứ là ghi ta, cô càng thêm hài lòng với lựa chọn của mình, không cùng anh chọn biểu diễn nhạc cụ, kia thật đúng là thật tốt quá.

-

Cốc Tuyết Ngênh nhận ra rằng việc tập nhảy gần đây của Tang Ny đột nhiên tăng đột ngột, ngày thường chỉ là luyện tập kiến thức cơ bản, nhưng mấy ngày nay rõ ràng lại chú trọng nhiều hơn.

Buổi tối khi người nhà đang ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm, Cốc Tuyết Ngênh mở miệng hỏi cô chuyện này.

"Gần đây có một cuộc thi ạ." Tang Ny đáp.

"Thi đấu? Thi nhảy ư?"

"Không phải, liền...... Là một cuộc thi của thành phố, có một vòng phải biểu diễn tài năng, con thi nhảy." Tang Ny đột nhiên cảm thấy bốn chữ cuộc thi sắc đẹp này khó có thể mở miệng.

Cốc Tuyết Nghênh mũi vô cùng nhanh nhạy, vừa nghe liền thấy không thích hợp, đang muốn hỏi lại, bất quá ông nội đã hỏi trước rồi.

"Cuộc thi gì, đến lúc đó gia gia sẽ giúp đỡ cho cháu."

"Không cần đâu ạ." Tang Ny lập tức cự tuyệt, "Loại này chuyện nhỏ này cần gì làm phiền ông nội ra mặt ạ."

Ông nội rất không đồng ý với những lời này của cô: "Việc liên quan đến cháu gái ngoan của ta làm gì phải chuyện nhỏ đâu!"

Cốc Tuyết Nghênh: "Con hơi kì lạ, hãy thẳng thắn đi, bằng không tý nữa mami sẽ hỏi thầy giáo của con."

Phụ huynh của mọi người đều giống nhau, Cốc Tuyết Nghênh cũng không ngoại lệ, động một chút là muốn lấy lão sư ra dọa người.

Tang Ny thở dài, cuối cùng vẫn là nói đúng thực tế.

Cốc Tuyết Nhgênh nghe xong chuyện này, vừa vui mừng lại vừa nhíu mày.

Bà rất vui vì con gái sẵn sàng thể hiện mình một lần nữa, nhưng cuộc thi này ...Tang gia tiểu thư vốn không cần loại thủ đoạn này để xuất đầu lộ diện.

Nhưng trước khi bà biết rõ hoạt động này thế nào, bà không tiện từ chối lựa chọn của con gái mình. Cốc Tuyết Nghênh trầm mặc, nhưng ông nội lại vô cùng vui vẻ, còn nói muốn đi hiện trường cuộc thi để cổ vũ cho cô, Tang Ny không thể ngăn được.

"Khiêm tốn một chút a, không nên kinh động quá nhiều người, đây là một cuộc thi vô cùng bình thường ạ." Đây là lời nói quật cường cuối cùng mà Tang Ny thỏa hiệp.

"Ta là một cái ông già, thì làm sao có thể làm kinh động gì chứ." Ông nội cười tủm tỉm nói.

Tang Ny bất đắc dĩ. Đúng vậy, ông nội ra cửa muốn ngồi Rolls-Royce, muốn mang bốn người bảo vệ hai người hầu tùy thân, đến mức bao hết cả rạp hát, vật phẩm thường dùng phải mang theo bên người chờ lệnh...... Thật sự rất khiêm tốn nha.

Trở lại phòng, bạn tốt Tô Á Thần gửi tin nhắn hỏi thăm dạo gần đây thế nào, Tang Ny liền nói cho cô biết về việc thi đấu.

Tô Á Thần: Trước đây cậu cũng không thèm tham gia loại hoạt động này mà?

Tang Ny: Đừng nói nữa, tớ đã bắt đầu thấy hối hận rồi.

Sau đó Tang Ny lại nói cho cô biết một trận nguyên nhân hậu quả, ai ngờ Tô Á Thần là cái con buôn thích xem náo nhiệt không chê việc lớn. Không đúng, phải nói từ lúc nào mà cô đã quên Tô Á Thần là con buôn thích xem náo nhiệt rồi?

Tô Á Thần: Sớm biết thế tớ cũng tham gia.

Tang Ny:??? Cậu đang mở trò đùa quốc tế à?

Tô Á Thần: Không nói giỡn! Ha ha ha ha, tuy rằng là không kịp tham gia nữa, nhưng là cùng ngày đến đó xem tớ vẫn làm được ~ ( ác ma cười )

Tang Ny:...... Thế thì cảm ơn cậu.

Tô Á Thần: Không cần cảm ơn.jpg

Tang Ny ném di động, nằm ngửa trên giường, nhìn trần nhà thở dài một hơi.

Được, thi đấu ngày đó đủ náo nhiệt, những người thân thiết của mình tụ họp, đều có thể gom lại mở một bàn mạt chược.

CẬP NHẬT 4-5-2020.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro