Thiên Long Bát Bộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Long Bát BÙ - HÓi 1 : Nhïng HuyÁn Bí Sau Núi Vô L°ãng

MÙt luÓng ánh sáng xanh lóe ra, cây ki¿m Thanh C°¡ng nh±m th³ng vai bên trái gã éng tuÕi phóng tÛi l¹ nh° chÛp làm cho gã không kËp vung ki¿m lên g¡t, vÙi né tránh. Mii Thanh C°¡ng i trÇch sang bên ph£i g§n sát cÕ thì b×ng ánh choang mÙt ti¿ng, cây Thanh C°¡ng ång m¡nh vào thanh tr°Ýng ki¿m cça gã éng tuÕi °a th³ng lên á. D° âm ch°a t¯t, ánh ki¿m l­p lòe, mÛi chÛp m¯t mà hai bên ã thay Õi th¿ ki¿m ¿n b£y °Ýng. Våt mÙt cái, thanh tr°Ýng ki¿m cça gã lÛn tuÕi nh±m giïa m·t gã tr» tuÕi chém x£ xuÑng. Gã tr» tuÕi né sang bên hïu tránh khÏi, rÓi tiÇn tay trái lao cây Thanh C°¡ng nh° gió chém t¡t sang chân gã éng tuÕi. Ðã ¿n lúc hai gã ánh mau, á l¹, b±ng nhïng °Ýng ki¿m hiÃm hóc, quy¿t liÇt t°ßng chëng nh° cuÙc ¥u n thua trí m¡ng.

Trong luyÇn võ s£nh, ngÓi chính giïa là mÙt ông già, tuÕi ngo¡i nm m°¡i, gi¡ tay lên vuÑt chòm râu dài ra chiÁu ¯c ý. Ngoài hai m°¡i tên Ó Ç vëa nam vëa nï éng ch§u h§u hai bên, ai n¥y chm chú theo dõi cuÙc ¥u ki¿m ngoài võ tr°Ýng. Bên hành lang phía tây, trên m°Ýi ng°Ýi khách ngÓi trên gh¿ lót Çm g¥m xem cuÙc ¥u, nhìn không chÛp m¯t.

Ngoài võ tr°Ýng mÙt lÛn, mÙt nhÏ giao ¥u ã ngoài b£y m°¡i th¿ ki¿m. Bên nào cing giß nhïng th¿ ki¿m hiÃm ác vÛi ý Ënh h¡ Ñi ph°¡ng cho l¹. Hai bên ang ß th¿ quân bình, không phân h¡n kém, Ùt nhiên gã éng tuÕi vung lên mÙt °Ýng ki¿m, dùng séc quá m¡nh, xiêu h³n ng°Ýi i, d°Ýng nh° s¯p té nhào.

Trong ám khách ngÓi xem, mÙt c­u nhÏ m·c áo tr¯ng th¥y v­y b¥t giác phì c°Ýi. Nh°ng c­u bi¿t ngay th¿ là thi¿u lËch sñ, vÙi l¥y tay che miÇng.

Ngay lúc ¥y, ngoài võ tr°Ýng gã tr» tuÕi c§m ki¿m qu¥t vào l°ng gã éng tuÕi.

Gã này thëa th¿ xoay mình l¡i, tiÇn à c§m thanh tr°Ýng ki¿m vëa chém vëa quát mÙt ti¿ng "Mau". Nhát ki¿m ¿n nhanh nh° chÛp, gã tr» tuÕi không tài nào tránh kËp, bË chém trúng vào b¯p v¿ bên trái. BË th°¡ng gã b°Ûc lo¡ng cho¡ng, ph£i chÑng ki¿m xuÑng ¥t mÛi éng vïng l¡i °ãc. Gã tr» tuÕi toan ¥u nïa, nh°ng gã éng tuÕi ã tra ki¿m vào bao t°¡i c°Ýi hÏi:

- Chí s° Ç! Ngu huynh c£m ¡n s° Ç ã nh°Ýng cuÙc th¯ng cho. S° Ç có au không?

Gã tr» tuÕi hÍ Chí, s¯c m·t nhãt nh¡t, mím môi áp:

- Ða t¡ Cung s° huynh có lòng tÑt ã nh¹ òn cho.

Ông già râu dài v» m·t hÛn hß, mÉm c°Ýi nói:

- Phe Ðông th¯ng cuÙc này nïa là ba. V­y °ãc ß l¡i Cung Ki¿m HÓ nm nm nïa. Tân s° muÙi có ý ki¿n gì nïa chng?

MÙt vË ¡o cô éng tuÕi ngÓi ß mé tây nhà luyÇn võ s£nh có v» bñc téc, nén gi­n áp:

- T£ s° huynh khéo rèn °ãc Ó Ç xu¥t s¯c. Nh°ng nm nm vëa qua ch³ng hay s° huynh ã nghiên céu tinh vi °ãc iÁu bí ©n ß núi Vô L°ãng ch°a?

Ông già râu dài trëng m¯t nhìn ¡o cô nói:

- S° muÙi quên lÁ lÑi cça phái ta rÓi sao?

Сo cô ành chép miÇng mÙt cái rÓi không nói gì nïa.

Ông già hÍ T£, tên gÍi T£ Tí Måc, khách giang hÓ t·ng cho ông cái ngo¡i hiÇu là "Nh¥t ki¿m tr¥n Thiên Nam", ch°ßng giáo phe Ðông phái Vô L°ãng Ki¿m, còn vË ¡o cô kia ¡o hiÇu là Song Thanh, biÇt hiÇu là "Ph£n quang tróc £nh", c§m §u phe Tây phái Vô L°ãng ki¿m. Nguyên phái Vô L°ãng ki¿m chia làm ba phe: phe Ðông, phe Nam và phe Tây. Nh°ng phe Nam suy såp të lâu rÓi chÉ còn hai phe Ðông và Tây là h°ng thËnh và có l¯m nhân tài. Phái Vô l°ãng ki¿m sáng l­p të triÁu H­u аÝng Ýi Ngi Сi, ¿n §u Ýi TÑng thì chia ra ba phe. Cé nm nm thì Ó Ç c£ ba phe hÙi hÍp ß cung Ki¿m HÓ trên núi Vô L°ãng à ¥u ki¿m vÛi nhau, phe nào th¯ng thì °ãc ß cung Ki¿m HÓ nm nm, ¿n nm thé sáu l¡i mß cuÙc ¥u. M×i kó ¥u gÓm nm tr­n, hÅ th¯ng ba là °ãc. Trong kho£ng thÝi gian nm nm, phe thua d) nhiên là ph£i cÑ g¯ng t­p r°ãt à kó sau ría h­n, mà phe th¯ng cing ch³ng dám chÃnh m£ng chút nào. M¥y chåc nm nay, phe Nam ch£ bao giÝ °ãc th¯ng c£, chÉ hai phe Ðông và Tây n thua vÛi nhau. Të ngày T£ Tí Måc và Song Thanh lên n¯m quyÁn ch°ßng giáo thì phe Ðông th¯ng °ãc hai kó, phe Tây °ãc mÙt. Trong kó này, tÛi tr­n gã hÍ Cung phe Ðông ¥u vÛi gã hÍ Chí phe Tây là tr­n thé t°, Cung th¯ng th¿ là phe Ðông °ãc ba, nh° v­y tr­n thé nm không c§n ph£i ¥u nïa, ±ng nào phe Ðông cing th¯ng rÓi.

Phái Vô L°ãng ki¿m nÕi ti¿ng trong ám giang hÓ ã lâu. NhÝ ß thà lÇ nm nm mÙt l§n ¥u mà d° trm nm nay ki¿m thu­t nghiên céu ngày mÙt tinh vi h¡n và ti¿n bÙ r¥t nhiÁu. Phái này chÉ tranh ¥u vÛi nhau, ít khi gây thù oán vÛi khách giang hÓ Ã phát sinh xung Ùt ¿n ph£i vong m¡ng. Nhïng tay cñ phách Áu tÓn t¡i cho ¿n lúc thÍ chung vì th¿ mà b£o toàn °ãc nhân tài. Còn mÙt l½ nïa là: sñ th¯ng b¡i trong các cuÙc ¥u có quan hÇ r¥t lÛn ¿n thà diÇn phe mình t¥t nhiên th§y truyÁn thå cho trò lúc nào cing ph£i g¯ng séc h¿t lòng, trò luyÇn t­p ch³ng kà gì ngày hay êm nïa. M×i th¿ hÇ l¡i sáng ch¿ hay c£i thiÇn thêm phép ánh.

Các tân khách ngÓi ß hành lang phía Tây, nhïng tay nÕi ti¿ng trong võ lâm mà hai phe mÝi ¿n chéng ki¿n à làm trÍng tài có tám vË Áu là nhïng nhân v­t ti¿ng tm lëng l«y trong võ lâm ß Vân Nam, n¿u không ph£i là nhïng tay võ nghÇ siêu qu§n thì cing là nhïng b­c ¡o cao, éc trÍng c£. ChÉ mình chàng thi¿u niên m·c áo tr¯ng, ngÓi gh¿ sau chót là h¡ng không có tên tuÕi gì. Mà cing chÉ mình chàng dám b­t lên ti¿ng c°Ýi ch¿ nh¡o lúc gã hÍ Cung gi£ vÝ tr°ãt chân trong cuÙc ¥u vÛi gã hÍ Chí.

Chàng thi¿u niên này theo võ s° Mã Ngi Ðéc ß phç PhÕ NhË tÉnh Vân Nam. Mã Ngi Ðéc nguyên là mÙt nhà buôn trà lÛn, vÑn hi¿u khách të thuß nhÏ, tính tình theo n¿p M¡nh Th°Ýng Quân, bao nhiêu khách giang hÓ ho·c phiêu l°u mãi võ ¿n Áu °ãc Mã ti¿p ón r¥t nÓng h­u, vì v­y mà °ãc các phái võ lâm r¥t kính yêu, còn vÁ võ công thì Mã không có gì ·c s¯c. Lúc Mã Ngi Ðéc giÛi thiÇu chàng thi¿u niên áo tr¯ng kia hÍ Ðoàn, hoàng tÙc n°Ûc Сi Lý, T£ Tí Måc ã ch£ thèm à ý vì T£ t°ßng chàng là Ó Ç Mã Ngi Ðéc thì chính võ công Mã còn ch°a vào âu, huÑng chi là Ó Ç Mã nên T£ hà tiÇn c£ ¿n câu xã giao t§m th°Ýng, chÉ ch¯p tay rÓi khinh khÉnh d«n vào gh¿ ngÓi. NgÝ âu anh chàng ngÑc ngh¿ch ch³ng bi¿t trÝi ¥t gì, th¥y Ó Ç T£ Tí Måc gi£ vÝ tr°ãt chân liÁn phì c°Ýi ch¿ nh¡o.

Vëa th¥y phe Ðông phái Vô L°ãng Ki¿m th¯ng tr­n ¥u thé ba, nhïng trÍng tài nh° LiÅn Chi H°: ¡i Ç tí phái ÐiÃm Th°¡ng, Lng Tiêu Tí: ¡o nhân chùa NgÍc Chân núi Ai Lao, Già DiÇp thiÁn s° chùa Сi Giác, Mã Ngi Ðéc thi nhau quay vào chúc tång T£ Tí Måc.

T£ Tí Måc t°¡i c°Ýi nói:

- Nm nay Tân s° muÙi °a ra bÑn tên Ó Ç, ki¿m thu­t khá l¯m nh¥t là tr­n ¥u thé t°, bÍn tôi th¯ng °ãc là may. Chí s° iÇt nhÏ tuÕi mà ã tÛi trình Ù ó thì b°Ûc tiÁn Ó ch°a bi¿t âu mà l°Ýng. Sau h¡n nm nm này nïa hai phe chúng tôi ch¯c l¡i có phen Õi ngôi.

Nói xong c°Ýi khà khà mÙt hÓi rÓi quay sang chàng thi¿u niên hÍ Ðoàn nói:

- Vëa nãy liÇt Ó ánh dé òn "ÐiÇt phác bÙ" Ã thç th¯ng, d°Ýng nh° Ðoàn th¿ huynh chê mi¿ng ó dß quá. V­y Ðoàn th¿ huynh ra sân chÉ giáo cho y mÙt vài mi¿ng nên chng? Ng°Ýi ta th°Ýng nói r±ng d°Ûi cÝ mÙt b­c danh t°Ûng âu có quân hèn. Mã Ngi ca oai danh lëng l«y kh¯p Vân Nam, môn Ó ng°Ýi quy¿t không ph£i tay vëa.

Mã Ngi Ðéc h¡i Ï m·t vÙi áp:

- Ðoàn huynh ây không ph£i là Ó Ç ngu huynh âu. Ngu huynh ki¿m thu­t t§m th°Ýng dám âu nh­n làm s° phå ai tr°Ûc m·t quý vË ây. T£ hiÁn Ç ch³ng nên buông lÝi diÅu cãt. Nguyên Ðoàn huynh qua ch¡i tÇ xá, nhân nghe tin hai phe trong tôn phái có cuÙc ¥u ki¿m cho là mÙt c¡ hÙi à mß rÙng t§m nhán quang, liÁn theo ngu huynh tÛi ây mà thôi.

T£ Tí Måc ngh) th§m: t°ßng y là Ó Ç Mã Ngi Ðéc thì mình còn nà m·t, không ná tuyÇt tình, n¿u chÉ là k» xã giao thì hà t¥t mình ph£i e dè nïa? K» nào c£ gan dám ¿n cung Ki¿m HÓ ng¡o m¡n mà mình không bôi gio trát tr¥u vào m·t, cé à nó xuÑng núi tñ nhiên thì còn chi là thà diÇn T£ Tí Måc này nïa. Ngh) v­y T£ liÁn c°Ýi nh¡t hÏi:

- Xin Ðoàn huynh cho bi¿t ¡i hiÇu là gì, môn h¡ các cao nhân nào?

Chàng thi¿u niên áp:

- Ngu h¡ hÍ Ðoàn tên Dñ, v»n v¹n có th¿ thôi, ch£ có ¡i hiÇu chi ráo, mà cing ch³ng t§m th§y hÍc võ chi h¿t. Ngu h¡ ph£i cái t­t hÅ th¥y ng°Ýi té nhào thì b¥t lu­n là té th­t hay té gi£ vÝ cing ph£i phì c°Ýi ché không nín °ãc.

T£ Tí Måc th¥y chàng n nói vô lÅ, không còn ra thà thÑng gì nïa, b¥t giác téc gi­n hÏi:

- Làm sao mà ph£i phì c°Ýi?

Ðoàn Dñ mß qu¡t gi¥y ra phe ph©y, lïng lÝ áp:

- Ng°Ýi ta éng hay ngÓi thì có gì mà c°Ýi, n±m trên gi°Ýng cing ch³ng có chi áng c°Ýi, ché n±m ln xuÑng ¥t thì ph£i c°Ýi ché sao?

T£ Tí Måc ngh) mình °Ýng °Ýng là b­c tôn s° mÙt phái võ có danh ti¿ng, mà mÙt th±ng bé ch°a ráo máu §u dám n nói m×i lúc mÙt thêm h×n x°ãc vÛi mình thì téc khí °a lên t­n cÕ, nh°ng ph£i cÑ giï v» tr§m t)nh, iÁm nhiên, không tiÇn nÕi hung quay sang hÏi Mã Ngi Ðéc:

- Mã Ngi ca! Ðoàn huynh ph£i chng là b¡n thân vÛi ngi ca?

Mã Ngi Ðéc mÙt tay lËch duyÇn giang hÓ, nghe T£ Tí Måc hÏi v­y bi¿t ngay là có ý trëng trË Ðoàn Dñ cho bõ ghét. Thñc tình ra thì Mã cùng Ðoàn Dñ chÉ là ch× s¡ giao thôi, nh°ng Mã vÑn tính vui v», dÅ dãi, th¥y Ðoàn Dñ xin theo i không ná chÑi të, b±ng lòng ngay. Bây giÝ trót x£y ra chuyÇn lôi thôi, T£ Tí Måc l¡i là tay áo Ã, t°ßng ch³ng nên à Ðoàn Dñ bË vÑ au, liÁn ch­m rãi áp r±ng:

- Ðoàn huynh vÛi ta tuy không ph£i là ch× thâm giao, ta cho chàng i theo à có b¡n Óng hành mà thôi. Nh°ng ta xem thì ch³ng qua chàng vì vô ý mà b­t c°Ýi, ché th­t tâm không ph£i có ý ch¿ nh¡o Cung s° iÇt. Thôi, hiÁn Ç bÏ qua viÇc ó i! Ngu huynh ói l¯m rÓi! HiÁn Ç có gì cho n uÑng thì s¯p ra, à chúng ta °ãc mëng hiÁn Ç m¥y chén. Hôm nay là ngày vui mëng, hiÁn Ç ch¥p nh·t vÛi anh chàng tr» ng°Ýi non d¡ ó làm chi?

T£ Tí Måc nói:

- Ðoàn huynh không ph£i là ch× thâm giao vÛi Mã Ngi ca, v­y tiÃu Ç không còn iÁu gì th¯c m¯c là s½ ¯c tÙi vÛi ngi ca nïa. Nào Nhân KiÇt âu? Vëa nãy có ng°Ýi chê con ó, con ra thÉnh giáo i!

Cung Nhân KiÇt, gã éng tuÕi ¥u ki¿m lúc nãy, th¥y s° phå ra lÇnh liÁn vÛi l¥y thanh tr°Ýng ki¿m ra sân diÅn võ éng xoay chuôi ki¿m l¡i, ch¯p tay vào nói vÛi Ðoàn Dñ:

- Xin mÝi Ðoàn quý hïu ra ây!

Ðoàn Dñ ngây ngô hÏi l¡i:

- Ng°¡i luyÇn ki¿m ph£i không! TÑt l¯m! Múa may i ta ngÓi ây coi °ãc mà!

Chàng ngÓi nghiÅm nhiên nói vÍng ra, ché không thèm éng d­y, Cung Nhân KiÇt Ï m·t tía tai, téc gi­n d±n giÍng:

- Mi, mi... nói sao?

V«n mÙt giÍng khôi hài Ðoàn Dñ áp:

- Ta th¥y mi c§m ki¿m ra sân diÅn võ, vung qua vung l¡i ta bi¿t mi luyÇn võ, còn chÝ gì nïa? Không múa i cho chúng ta coi?

Cung Nhân KiÇt quát lÛn:

- Th±ng nhãi con kia! S° phå ta b£o mi ra ây cùng ta t÷ thí, mi nghe rõ ch°a?

Tay v«n phe ph©y cây qu¡t gi¥y, Ðoàn Dñ l¯c §u thong th£ áp:

- S° phå mi h£? S° phå mi thì m·c s° phå mi. S° phå mi không ph£i là s° phå ta. S° phå mi sai mi thì °ãc. S° phå mi b£o mi ¥u ki¿m thì mi ã ¥u lúc nãy rÓi còn gì nïa? Ché s° phå b£o ta ¥u vÛi mi: mÙt là ta không bi¿t ánh ki¿m, hai là ta sã thua, ba là ta sã au, bÑn nïa là ta sã ch¿t nên ta không ¥u. Ta ã b£o không ¥u là không ¥u nghe ch°a?

MÍi ng°Ýi nghe Ðoàn Dñ cho ra mÙt tràng "s° phå mi, s° phå ta" vÛi mÙt giÍng nía ra hách dËch, nía ra ám Ý thì không sao nhËn c°Ýi °ãc. Ðám môn Ó cça "Ph£n quang tróc £nh" Song Thanh ¡o cô vÛ °ãc c¡ hÙi c°Ýi mÙt tr­n thÏa thích, nh¥t là các cô nï Ç tí cé ri ra mà c°Ýi ng·t ngh½o khi¿n cho b§u không khí trong nhà luyÇn võ s£nh m¥t h³n v» trang nghiêm.

Cung Nhân KiÇt iên ti¿t lên, h±m h±m ch¡y ¿n tr°Ûc m·t Ðoàn Dñ, ch)a ki¿m th³ng vào bång quát:

- Có th­t mi không bi¿t ki¿m pháp hay là mi gi£ vÝ?

Ðoàn Dñ nhìn mii ki¿m chÉ còn cách bång mình vài t¥c, giá chÉ °a nh¹ mÙt phát là âm thçng tim gan v­y mà nét m·t tu¥n tú v«n th£n nhiên nh° không, ch³ng chút chi lÙ v» sã sÇt, ung dung áp:

- Ta vëa gi£ vÝ, vëa không bi¿t th­t.

Nhân KiÇt hùng hÕ d±n tëng ti¿ng:

- Này này ta b£o! Mi ã tÛi cung Ki¿m HÓ, núi Vô L°ãng thì ëng hòng khoác lác rÓi yên lành mà trß vÁ! Mi là môn h¡ ai? K» nào ã sai mi ¿n ây n nói càn rá? Ph£i nói cho th­t, không thì ëng trách mii ki¿m cça lão gia là quá vô tình!

Ðoàn Dñ ngáp dài v°¡n vai, uà o£i nói:

- Nào cung Ki¿m HÓ, nào Vô L°ãng ki¿m nÕi ti¿ng hào kiÇt trong ám giang hÓ, ch³ng l½ ta không Ùng thç và ß tr°Ûc m·t quý vË tiÁn bÑi ây mi âm ch¿t ta sao? Cung Nhân KiÇt cáu quá, không thà d±n lòng °ãc nïa, thu ki¿m vÁ gi¡ tay tát mÙt cái th­t m¡nh vào má Ðoàn Dñ. Ðoàn Dñ h¡i nghiêng §u i mÙt chút nh°ng không tránh nÕi cái tát nÕ om óm m¯t ra, m·t s°ng vù lên, nm v¿t ngón tay còn in rành rành trên má.

C£nh t°ãng này khi¿n mÍi ng°Ýi Áu ch°ng híng, vì ai n¥y Áu t°ßng Ðoàn Dñ t¥t có b£n lãnh ghê gÛm nên th§n s¯c lúc nào cing th£n nhiên, coi Ñi ph°¡ng b±ng nía con m¯t. NgÝ âu Cung Nhân KiÇt gi¡ tay ra tát mà chàng không tránh kËp, thì ra chàng ch³ng bi¿t tý võ nghÇ nào c£. L¡i còn mÙt iÁu làm cho ai n¥y ph£i ng¡c nhiên h¡n nïa là: x°a nay chÉ th¥y nhïng tay võ nghÇ siêu qu§n gi£ vÝ ngÛ ng©n à trêu cãt Ñi ph°¡ng, ché ch°a tëng th¥y ai không bi¿t võ nghÇ mà dám c£ gan ng¡o m¡n bao giÝ. Chính Cung Nhân KiÇt cing không khÏi éng ngây ng°Ýi ra mÙt lúc rÓi túm l¥y ngñc Ðoàn Dñ lôi éng d­y quát m¯ng:

- Ta t°ßng mi là ng°Ýi có b£n lãnh, té ra chÉ là cái bË thËt.

Ðo¡n xô Ðoàn Dñ ln kÁnh xuÑng ¥t. Ðoàn Dñ xoay mình th¿ nào l¡i va §u vào chân bàn ánh thình mÙt cái, m·t mii s°ng vù c£ lên và tím b§m l¡i, trông th­t áng th°¡ng. Mã Ngi Ðéc trong lòng không ná, ch¡y ¿n nâng d­y nói:

- Ðoàn lão Ç ã không bi¿t võ thì ¿n ây ùa rán làm chi cho khÕ thân? TÙi nghÇp quá!

Ðoàn Dñ gi¡ tay lên sÝ §u, sÝ trán vëa c°Ýi vëa nói bâng qu¡:

- Mình cé t°ßng n¡i ây vui v» náo nhiÇt ¿n xem ch¡i, té ra ki¿m pháp phái Vô L°ãng ki¿m ch£ có gì áng xem h¿t. C£ mÙt li th§y trò chúng Áu là ph°Ýng khí cåc nhÏ nhen, ch³ng ra trò trÑng gì. Thôi i vÁ v­y!

MÙt tên Ó Ç nhÏ tuÕi nh£y ra éng ch¯n l¡i nói:

- Mi ã ch³ng bi¿t tí gì vÁ võ công, giá cé cåp uôi mà i th³ng thì viÇc gì sao dám b£o ki¿m pháp bÍn ta t§m th°Ýng? MuÑn thoát khÏi chÑn này không theo mÙt trong hai iÁu kiÇn này không xong: mÙt là cùng ta t÷ thí Ã n¿m mùi ki¿m pháp t§m th°Ýng cça phái Vô L°ãng; hai là ¿n tr°Ûc m·t s° phå d­p §u l¡y tám l¡y và hô to ba ti¿ng: "ThÑi l¯m!".

Ðoàn Dñ áp:

- B£o th§y trò mi thÑi thì ai mà ngíi °ãc?

Gã Ó Ç tr» tuÕi nÕi xung, gi¡ quyÁn ra toan thoi mÙt qu£ ¥m thôi s¡n, nào ngÝ qu£ ¥m mÛi ra nía chëng b×ng mÙt v­t të trên không rÛt xuÑng, qu¥n l¥y cÕ tay gã. Gã c£m th¥y lành l¡nh, mÁm nhin l¡i ngÍ ngu­y thì gi­t mình vÙi råt tay l¡i nhìn kù l¡i xem thì ra là mÙt con r¯n Ï v±n xanh, trông mà phát khi¿p. Gã h¿t séc v«y tay cho nó r¡i ra, nh°ng nó bám r¥t ch·t, không làm th¿ nào cho nó chËu buông ra. Chãt l¡i nghe ti¿ng Cung Nhân KiÇt la th¥t thanh:

- TrÝi ¡i! R¯n! R¯n! M·t tái xanh, Nhân KiÇt thò tay vào trong cÕ áo, sÝ so¡ng sau l°ng nh°ng không n¯m °ãc, sã quá hai chân nh£y lo¡n lên rÓi vÙi vàng cßi áo ra.

Hai vå x£y ra cùng lúc mÙt cách Ùt ngÙt, mÍi ng°Ýi còn ang kinh ng¡c chãt nghe trên §u có ti¿ng c°Ýi hích hích liÁn ng©ng lên nhìn, thì th¥y mÙt cô gái ngÓi v¯t v»o trên xà nhà, hai tay c§m hai n¯m... r¯n. Cô gái này tuÕi chëng 16, 17 toàn thân m·c y phåc màu xanh, nét m·t t°¡i c°Ýi xinh nh° hoa. C£ hai tay cô có ¿n h¡n chåc con r¯n nhÏ bé, con xanh, con s·c sá, xem ra toàn là r¯n Ùc c£. Cô bé c§m r¯n nh° thà c§m Ó ch¡i, không chút chi sã hãi. Có m¥y con nhoai ra bò c£ lên m·t, lên mii cô ra chiÁu âu y¿m thân m­t...

MÍi ng°Ýi ang m£i nhìn cô bé, b×ng nghe Cung Nhân KiÇt cùng s° Ç vì quá sã la hét om sòm, l¡i quay xuÑng nhìn hai gã. Ðoàn Dñ lúc ó cé ngây ng°Ýi ra mà nhìn cô bé. Cô ngÓi trên xà nhà, bÏ thõng hai chân xuÑng, u qua, u l¡i ra v» ung dung l¯m. Ðoàn Dñ trong lòng tñ nhiên c£m th¥y trìu m¿n, lên ti¿ng hÏi:

- Cô n°¡ng! Ph£i chng cô ã céu tôi?

Cô gái hÏi l¡i:

- M¥y éa Ùc ác nó ánh c­u, sao c­u không tr£ òn chúng?

Ðoàn Dñ áp:

- Tôi không bi¿t ánh tr£.

B¥t thình lình nghe mÙt ti¿ng ph­p, Ðoàn Dñ c¥t §u lên nhìn l¡i: T£ Tí Måc tay c§m thanh tr°Ýng ki¿m hãy còn chút v¿t máu, d°Ûi ¥t con r¯n Ï ét làm hai khúc, thì ra nó ã bË T£ chém ch¿t. Còn Cung Nhân KiÇt, mình tr§n trùng tråc ngÓi dãy giåa, mÙt con r¯n xanh ang bò trên l°ng r¥t nhanh, Nhân KiÇt vÓ m¥y l§n Áu sÃnh, không sao b¯t °ãc.

T£ Tí Måc quát:

- Nhân KiÇt ngÓi im! Không °ãc Ùng ­y!

Nhân KiÇt trÑ m¯t ra nhìn: ánh ki¿m lóe sáng, con r¯n xanh cing bË ch·t làm ôi. T£ Tí Måc chém nhanh nh° iÇn, mÍi ng°Ýi ch°a ai kËp trông rõ mà xác r¯n ã ln d°Ûi ¥t. Kó h¡n nïa là l°ng Nhân KiÇt không bË sây sát m£y may, nhát chém chÉ vëa v·n h¿t mình con r¯n cho ét ôi, th¿ mÛi tuyÇt diÇu! MÍi ng°Ýi v× tay reo hò néc nß khen tài T£ Tí Måc.

Ðoàn Dñ ±ng h¯ng mÙt ti¿ng rÓi nói:

- Chém ch¿t con r¯n thì có chi là l¡ mà làm nhÙn lên th¿?

Cô gái trên xà nhà quát to:

- Ô hay! Lão già râu r­m kia! Sao ng°¡i dám chém ch¿t hai con r¯n cça ta? Ta không nà m·t ng°¡i nïa âu!

T£ Tí Måc gi­n hÏi:

- Mi là con cái nhà ai? ¿n ây làm gì? HÏi v­y thì hÏi nh°ng trong lòng không khÏi bn khon ngh) th§m: con bé này ngÓi trên xà nhà të lúc nào mà bao nhiêu tay b£n lãnh tuyÇt luân không ai hay bi¿t c£ mÛi l¡ ché? ë thì b£o r±ng §u óc mÍi ng°Ýi ang m£i chm chú vào chuyÇn khác nh°ng không thà à trên §u có ng°Ýi n¥p mà không hay bi¿t °ãc. ChuyÇn này Ón ¡i ra ngoài thì ti¿ng tm phái Vô L°ãng ki¿m bË sét m» r¥t nhiÁu.

Cô gái v«n bÏ thõng hai chân xuÑng, °a qua, °a l¡i nh° Ã phô ôi hài màu låc thêu nhïng oá hoa cúc nhÏ, trên mii hài ính mÙt trái c§u con b±ng nhung Ï, rõ ra mÙt éa nhÏ ngây th¡.

Th¥y cô bé không áp, T£ Tí Måc l¡i nói:

- Nh£y xuÑng ây mau!

Ðoàn Dñ vÙi xen vào:

- ¤y không °ãc âu! Sao l¡i ngu th¿! Cao nh° v­y mà b£o nh£y xuÑng à té ch¿t ng°Ýi ta à?

Chàng vëa dét lÝi, không ai nhËn °ãc Áu ri ra mà c°Ýi. M¥y cô nï Ó Ç phe Tây ngh) th§m: c­u này trông có v» là mÙt trang tu¥n kiÇt, sao l¡i ngÛ ng©n ¿n th¿ °ãc. Cô gái kia ¿n ngÓi trên xà nhà, th§n không hay, qu÷ không bi¿t thì võ công ã ¿n méc tuyÇt cao rÓi, mà c­u ta l¡i b£o b¯c thang cho cô xuÑng khi¿n ai n¥y ph£i c°Ýi vá bång.

Trên xà nhà cô gái nói chõ xuÑng:

- Ng°¡i có Án ta hai con r¯n, ta mÛi xuÑng àm tho¡i vÛi ng°¡i!

T£ Tí Måc nói:

- Hai con r¯n Ùc có chi áng kÃ? B¯t âu ch£ °ãc?

T£ Tí Måc nói có v» á gay g¯t là trong thâm tâm lão ngh) lung l¯m: "Con nhÏ này dù ch¡i ùa °ãc vÛi r¯n Ùc không sao, nh°ng nó chÉ là éa tr» nít ch£ có gì áng ng¡i. ChÉ e ±ng sau nó còn có s° phå, s° huynh h³n là nhïng tay ghê gÛm".

Cô gái nghe T£ Tí Måc nói v­y liÁn b£o:

- Ng°¡i t°ßng dÅ l¯m °? Thí i b¯t vÁ cho ta xem nào?

T£ Tí Måc l¡i giåc:

- Hãy xuÑng ây ã!

Cô gái nói:

- Ta không xuÑng ã sao?

T£ Tí Måc nói:

- Ng°¡i không chËu xuÑng, tá s½ kéo xuÑng.

Cô gái c°Ýi khanh khách nói:

- Ng°¡i thí làm i! N¿u kéo °ãc ta ta cho là giÏi. T£ Tí Måc ngh) mình °Ýng °Ýng là mÙt vË tôn s° ang ß tr°Ûc m·t bao nhiêu tay anh chË trong phái võ lâm cùng các môn Ó ch£ l½ l¡i i gi±ng co vÛi éa tr» nít bèn quay l¡i b£o Song Thanh ¡o cô:

- Song Thanh s° muÙi! S° muÙi cho mÙt tên nï Ç tí lên kéo cÕ nó xuÑng ây!

Song Thanh ¡o cô áp:

- Môn Ó phe Tây ch£ có éa nào giÏi khinh công c£.

T£ Tí Måc s§m nét m·t l¡i, toan nói nïa thì cô gái l¡i lên ti¿ng:

- Ng°¡i không Án ta hai con r¯n thì ây ta cho ng°¡i coi cái này hay l¯m.

Nàng thò tay vào bÍc l¥y ra mÙt v­t tña nh° cái ia b±ng vàng l¥p lánh, nh±m Cung Nhân KiÇt ném xuÑng. Nhân KiÇt t°ßng là mÙt thé ám khí không dám gi¡ tay ra ón l¥y, nhích chân trái sang mÙt bên à tránh, b¥t ngÝ cái ia vàng ó l¡i là mÙt sinh v­t, ß trên không nghoe ng©y rÓi chui tuÙt vào l°ng mình. B¥y giÝ h¯n mÛi bi¿t là mÙt con r¯n nhÏ s¯c vàng. Con này linh ho¡t vô cùng, ch¡y të sau l°ng ra tr°Ûc ngñc, lên §u rÓi ch¡y té tung trong kh¯p mÍi n¡i trong ng°Ýi gã.

Ðoàn Dñ th¥y v­y c°Ýi nói:

- Hay l¯m! Hay l¯m! Con r¯n ch¡i trò này thú tuyÇt!

Kim xà bò m×i lúc mÙt nhanh thêm, nhanh Ån n×i toàn thân Nhân KiÇt chÉ th¥y mÙt m§u vang rñc. B¥y giÝ Lng Tiêu Tí ¡o nhân chùa NgÍc Chân, núi Ai Lao nh° chãt nhÛ ra iÁu gì, b¥t giác la th¥t thanh:

- Ph£i... ph£i chng ây... ây là con Kim Linh, mÙt trong Vi huyÇt té linh?

Mã Ngi Ðéc hÏi:

- Xin hÏi ¡o huynh: Vi huyÇt té linh là cái chi v­y?

Lng Tiêu Tí bi¿n s¯c nói:

- Ðây không tiÇn nói, xin à lúc khác.

Ðo¡n ngíng lên xà nhà nói vÛi cô gái:

- Th°a cô n°¡ng! Lng Tiêu Tí xin có lÝi chào!

Nói xong cúi àu thi lÅ. Cô gái tuy tay c§m r¯n mà v«n ung dung thò vào bÍc l¥y h¡t d°a ra bÏ vào miÇng nhìn Lng Tiêu Tí mÉm c°Ýi không áp.

Lng Tiêu Tí quay l¡i nói vÛi T£ Tí Måc:

- Xin kính mëng T£ huynh ã th¯ng cuÙc so ki¿m. Thôi b§n ¡o xin cáo të vì có chút viÇc g¥p ph£i i ngay.

RÓi không chÝ T£ Tí Måc tr£ lÝi, bng bng ra khÏi s£nh °Ýng. Khi i ngang qua bên c¡nh Cung Nhân KiÇt, Lng Tiêu Tí tránh xa ra, nét m·t §y v» sã sÇt.

Ðang lúc T£ Tí Måc nhìn con Kim xà, không hiÃu là v­t gì, Mã Ngi Ðéc l¡i càng kinh ng¡c h¡n, ngh) th§m: "Ki¿m pháp phái chùa NgÍc Chân, núi Ai Lao kà vào b­c nh¥t trong các phái võ lâm tÉnh Vân Nam, Lng Tiêu Tí ¡o nhân x°a nay v«n có ý tñ phå khinh ng°Ýi ra m·t, sao nay th¥y con kim xà mà ph£i khçng khi¿p? Nh¥t là Ñi vÛi cô gái kia l¡i tÏ ra có thái Ù khúm núm kính c©n ¿n th¿ là ngh)a làm sao?".

Chãt nghe trong miÇng cô gái thÕi "phù phù" m¥y ti¿ng, con kim xà bò lên má Cung Nhân KiÇt rÓi l°Ût qua m¯t, qua mii. Nhân KiÇt thò tay ra b¯t, nh°ng r¯n th§n lanh l¹ vô cùng Nhân KiÇt không tài nào mó °ãc vào mình nó thì còn b¯t làm sao °ãc.

T£ Tí Måc l¡i g§n, thanh tr°Ýng ki¿m våt phóng ra, con kim xà ang bò trên m¯t trái Nhân KiÇt th¥y mii ki¿m phóng tÛi liÁn co l¡i tránh khÏi. Mii ki¿m cing chÉ tÛi ngoài da mí m¯t mà thôi, nên không hÁ h¥n gì. Tuy âm không trúng kim xà nh°ng ng°Ýi xem cing ph£i thán phåc T£ có biÇt tài phóng ki¿m, mii ki¿m chÉ vào sâu phân nía là Nhân KiÇt ph£i lòi con ng°¡i. Song Thanh ¡o cô tñ ngh) "Ki¿m thu­t T£ huynh th­t là qu÷ khÑc, th§n s§u. Ta thñc còn kém xa. Hãy nói mÙt mi¿ng "Kim Châm Ù ki¿p" vëa rÓi, ta âu có °ãc tuyÇt diÇu nh° th¿?"

"Chát chát chát chát". T£ Tí Måc l¡i chém luôn bÑn nhát liÁn mà d°Ýng nh° con kim xà có m¯t c£ ß trên l°ng nên nó tránh °ãc h¿t, m×i nhát chÉ khe chëng sãi tóc.

Cô gái gÍi b£o:

- Lão già râu r­m kia! Ki¿m pháp cça ng°¡i ã khá ¥y!

Nàng l¡i chím môi thÕi "phù phù". Con kim xà l­p téc ch¡y xuÑng d°Ûi ©n, không nhìn th¥y âu nïa. T£ Tí Måc còn ang ng¡ ngác, Cung Nhân KiÇt ­p hai tay, hai chân lo¡n c£ lên thì ra con kim xà ã chui vào trong qu§n gã.

Ðoàn Dñ vëa v× tay vëa c°Ýi ha h£ nói:

- Bây giÝ mÛi th­t là mß rÙng t§m con m¯t. Hay tuyÇt là hay!

Cung Nhân KiÇt vÙi cßi bÏ qu§n áo ngoài ra à hß c·p ùi m­p m¡p §y lông lá.

Cô gái v«n v» m·t tñ nhiên, ch³ng e dè gì c£ lên ti¿ng gÍi to:

- Tên ác ôn kia! Tính mi thích áp béc ng°Ýi, sÉ nhåc ng°Ýi, bây giÝ ta làm cho mi tr§n nh° nhÙng, thí xem mi có bi¿t x¥u hÕ không?

Nàng l¡i thÕi phù phù hai cái. Con kim xà d°Ýng nh° nghe hiÃu lÇnh truyÁn: mÙt tia ánh vàng loé ra, nó chui ngay vào t­n trong qu§n ùi Cung Nhân KiÇt. Trong nhà luyÇn võ s£nh có vô sÑ thi¿u nï, Nhân KiÇt dù sã ch¿t cing ành chËu ché không sao cßi nÑt chi¿c qu§n ùi ra. Gã la lÛn lên mÙt ti¿ng rÓi l£o £o ch¡y ra ngoài...

Cung Nhân KiÇt vëa ch¡y ¿n cía s£nh °Ýng, b¥t thình lình ngoài cía cing có ng°Ýi b°Ûc vào. C£ hai bên cùng vÙi quá thành ra ång m¡nh ánh "binh" mÙt cái, Cung Nhân KiÇt bË ©y ng°ãc trß l¡i, còn ng°Ýi ngoài cía b°Ûc vào ang ng©ng m·t lên trÝi bË h¥t ngã ngía.

T£ Tí Måc nhìn th¥y kêu lên:

- Dung s° Ç

Cung Nhân KiÇt quên c£ con kim xà trong mình, vÙi ch¡y l¡i nâng s° thúc d­y.

Ðang nâng dß dang thì con kim xà khu¥y Ùng trong mình, Cung Nhân KiÇt la lên mÙt ti¿ng, thò tay vào mò r¯n, ành buông s° thúc ra cho té xuÑng. Trên xà nhà cô gái c°Ýi khanh khách nói:

- Ta chÉnh mi th¿ là ç rÓi!

Trong miÇng cô l¡i xùy mÙt ti¿ng dài, con kim xà ß trong qu§n ùi Cung Nhân KiÇt liÁn chui ra, rÓi theo bÝ t°Ýng ch¡y vút lên xà nhà, nhanh nh° chÛp chuÓn vào lòng cô gái.

L§n này Cung Nhân KiÇt nâng °ãc s° thúc lên, c£ kinh líu l°ái gÍi:

- Dung... Dung s° thúc! S°... s° thúc làm sao v­y?

T£ Tí Måc ch¡y l¡i xem thì s° Ç mình hai m¯t ã trãn ng°ãc lên, m·t §y v» cm ph«n và t¯t thß m¥t rÓi. T£ Tí Måc c£ kinh vÙi làm mÍi cách hô h¥p nhân t¡o, nh°ng không sao céu cho hÓi tÉnh l¡i nïa...

Nguyên ng°Ýi này tên gÍi Dung Nguyên Quy cùng hÍc võ vÛi T£ Tí Måc. Võ công tuy ch°a b±ng T£ nh°ng so vÛi Cung Nhân KiÇt thì còn h¡n nhiÁu. Th¿ mà làm sao không tránh °ãc cái ång vëa rÓi ã là chuyÇn l¡, nh¥t là ång mÙt cái mà ch¿t thì l¡i càng vô lý h¡n nïa. T£ Tí Måc bi¿t ích là Nguyên Quy ã bË trÍng th°¡ng të tr°Ûc lúc b°Ûc vào, vÙi tra xét v¿t th°¡ng. Vëa cßi áo ra ã nhìn th¥y trên bång Nguyên Quy có 12 chï: "GiÝ Tý êm nay, £ng Th§n Nông s½ diÇt phái Vô L°ãng".

12 chï nét thâm qu§ng n sâu l«n vào trong da, không ph£i do bút mñc vi¿t ra, cing không ph£i do mii nhÍn s¯c v¡ch vào. T£ Tí Måc chú ý nhìn mÙt lát, b¥t giác nÕi gi­n ùng ùng, tay c§m thanh tr°Ýng ki¿m ­p xuÑng ¥t, nghi¿n rng quát to:

- ÐÃ rÓi xem £ng Th§n Nông diÇt phái Vô L°ãng hay là phái Vô L°ãng s½ diÇt £ng Th§n Nông? Thù này không tr£ sao ph£i giÑng ng°Ýi?

Nguyên 12 chï kia vi¿t b±ng mÙt thé Ùc d°ãc ghê gÛm, thuÑc Ùc ng¥m xuÑng làm cho s¯c da thâm l¡i. T£ Tí Måc xem h¿t các ch× trong mình Dung Nguyên Quy, không th¥y có ch× th°¡ng tích nào khác nïa.

Xét nghiÇm xong T£ Tí Måc gÍi:

- Nhân Hào, Nhân KiÇt âu? Mau ra ngoài xem có th¥y gì không?

Cam Nhân Hoà và Cung Nhân KiÇt là hai ¡i Ó Ç T£ Tí Måc vÙi chÑng tr°Ýng ki¿m vâng lÝi s° phå ch¡y ra.

Të lúc ó nhà võ s£nh nhÑn nháo c£ lên, không ai ngó gì ¿n Ðoàn Dñ cùng cô gái trên xà nhà nïa, m£i xúm quanh xác Dung Nguyên Quy bàn b¡c. Mã Ngi Ðéc hÏi:

- Уng Th§n Nông ít lâu nay m×i ngày mÙt làm dï. T£ Tí Måc cho ta hay vì sao l¡i k¿t mÑi thâm thù vÛi tôn phái?

T£ Tí Måc th¥y s° Ç bË th£m tí, lòng au nh° c¯t, ngh¹n ngào áp:

- Чu uôi câu chuyÇn vì hái thuÑc mà ra. Mùa thu nm ngoái bÑn tên h°¡ng chç £ng Th§n Nông ¿n cung Ki¿m HÓ xin vào y¿t ki¿n và yêu c§u tôi cho chúng ra mé sau núi hái thuÑc. Kà ra thì viÇc hái thuÑc cing ch³ng có gì quan trÍng, £ng Th§n Nông l¥y nghÁ hái thuÑc làm sinh k¿ và tr°Ûc nay v«n không có thù hiÁm gì vÛi phái Vô L°ãng c£. Nh°ng ch¯c Mã Ngi ca cing ã bi¿t, chúng tôi âu dám tñ tiÇn ê ng°Ýi ngoài ra vào mé sau núi °ãc, ëng nói £ng Th§n Nông là chõ s¡ giao ngay ¿n các b¡n hïu thân thi¿t cing ch°a à ai ra du ngo¡n mé sau núi c£ vì ó là quy lu­t cça tÕ tiên truyÁn l¡i nên bÍn tôi không dám vi ph¡m. Ngoài ra ch³ng có chuyÇn gì gây thù oán c£.

Ðang lúc nói chuyÇn, mÙt ng°Ýi të ngoài cía b°Ûc vào. Ngá ai té ra là Lng Tiêu Tí, ông bÏ ra i të lúc th¥y con kim xà, giÝ l¡i trß l¡i. Lng Tiêu Tí v» m·t b¡ phÝ, trên má còn mÙt v¿t máu dài, chi¿c mi ¡o s) r¡i âu m¥t, §u tóc bù xù, tÏ ra vëa tr£i qua mÙt cuÙc giao ¥u kËch liÇt và bË th£m b¡i.

T£ Tí Måc gi­t mình hÏi:

- Lng Tiêu ¡o... ¡o huynh. Сo huynh làm... làm sao th¿?

Lng Tiêu Tí h§m h§m áp:

- Þ Ýi ch°a tëng th¥y bÍn nào dã man ¿n th¿ bao giÝ. Chúng b£o không cho xuÑng núi... Th¿ rÓi... mÙt mình không Ëch l¡i vÛi bÑn nm éa.

T£ Tí Måc hÏi:

- Ph£i chng ¡o huynh vëa ánh nhau vÛi £ng Th§n Nông?

Tiêu Tí nói:

- Ðúng rÓi bÍn nó ã tr¥n giï h¿t các ng£ °Ýng và b£o: të giÝ cho ¿n sáng rõ, b¥t lu­n là ai cing không cho xuÑng.

Cô gái ngÓi trên xà nhà c¯n h¡t d°a,v«n l¯c l° ôi chân bÏ thõng b×ng c§m mÙt h¡t ném trúng giïa trán Ðoàn Dñ nói:

- Này c­u! Có n h¡t d°a không? Lên ây ch¡i nhé!

Ðoàn Dñ áp:

- Không có thang thì làm sao tôi lên °ãc?

Cô gái áp:

- DÅ l¯m mà

Nói rÓi cßi chi¿c dây l°ng màu låc, th£ mÙt §u xuÑng b£o:

- C­u n¯m l¥y §u dây này à tôi lôi lên!

Ðoàn Dñ nói:

- Tôi n·ng l¯m, cô n°¡ng lôi không nÕi âu! Cô gái c°Ýi nói:

- Thì hãy thí xem sao, không sã té ch¿t âu!

Ðoàn Dñ n¯m l¥y §u dây l°ng, b¥t ngÝ th¥y l¡nh buÑt rÓi sãi dây l¡i ngo ngoe, nhìn kù xem thì âu có ph£i dây l°ng mà là con r¯n sÑng, mình dài và nhÏ, të trên xuÑng d°Ûi Áu b±ng nhau, mÛi trông s¡ qua thì không ai bi¿t là r¯n. Cô gái c°Ýi khanh khách nói:

- Ðây là con Thanh Linh, nó bÁn h¡n c£ dây s¯t ¥y, ki¿m s¯t ch·t cing không ét, c­u n¯m l¥y mau!

Ðoàn Dñ ánh b¡o °a tay ra n¯m l¥y thì th¥y ram ráp ché không tr¡n tuÙt nh° r¯n th°Ýng. Cô gái vëa d·n: "N¯m ch¯c nghe!" vëa nh¹ nhàng kéo Ðoàn Dñ bÕng lên khÏi m·t ¥t, rÓi c£ hai tay rút luôn m¥y cái, xách Ðoàn Dñ lên trên chi¿c xà ngang. Ðoàn Dñ trông cô gái thu con Thanh Linh l¡i qu¥n vào th¯t l°ng ba vòng, r¥t l¥y làm kính phåc nhïng v«n sã hãi hÏi l¡i:

- Con r¯n này không c¯n ng°Ýi hay sao?

Cô gái áp:

- Ta có b£o c¯n nó mÛi c¯n, còn tñ nhiên thì nó không c¯n ai bao giÝ. C­u ëng sã gì c£.

Ðoàn Dñ nói:

- Cô n°¡ng nuôi nó, nó quen mÙt mình cô mà thôi.

Cô gái b£o:

- Không ph£i! Không quen cing không sao, c­u sÝ vào ng°Ýi nó mà xem!

Nói rÓi c§m mÙt con r¯n trong tay trao cho Ðoàn Dñ. Ðoàn Dñ xua tay áp:

- Không, không, tôi chËu thôi!

Vëa nói vëa lùi l¡i sau, nh°ng vì ngÓi không vïng lo¡ng cho¡ng té nhào xuÑng.

Cô gái n¯m ngay °ãc sau gáy kéo lên à ngÓi tña bên mình rÓi c°Ýi nói:

- Th­t c­u ch³ng bi¿t chút võ công nào c£, th¿ thì l¡ nhÉ!

Ðoàn Dñ áp:

- Có chi áng l¡?

Cô gái nói:

- Không bi¿t võ mà dám mÙt mình ¿n ây, t¥t bË ác nhân b¯t n¡t. C­u ¿n có chuyÇn chi?

Ðoàn Dñ th¥y nét m·t cô có v» thân m­t, nên tuy mÛi g·p l§n §u c­u ã coi nh° ng°Ýi trong nhà, muÑn em chuyÇn mình ¿n ây thu­t l¡i, b×ng nghe có ti¿ng chân ng°Ýi të ngoài cía b°Ûc vào. Ðoàn Dñ nhìn ra xem ai thì là hai gã Cam Nhân Hào và Cung Nhân KiÇt.

Lúc ¥y Cung Nhân KiÇt ã m·c qu§n dài nh°ng còn à mình tr§n. C£ hai gã Áu có v» hÑt ho£ng ch¡y vÁ ¿n tr°Ûc m·t T£ Tí Måc, Cam Nhân Hào b©m:

- Trình s° phå £ng Th§n Nông ã tå t­p ß trên núi phía tr°Ûc kia, chúng tr¥n giï lÑi i, c¥m không cho ta xuÑng núi nïa. Chúng con th¥y Ñi ph°¡ng nhiÁu ng°Ýi mà ch°a có lÇnh s° phå nên không dám Ùng thç.

T£ Tí Måc nói:

- BÍn chúng nó bao nhiêu éa?

Cam Nhân Hào áp:

- Chëng b£y tám m°¡i tên.

T£ Tí Måc nói:

- Hë! B£y tám m°¡i éa mà toan tiêu diÇt phái Vô L°ãng, âu có dÅ th¿?

Vëa déa lÝi chãt nghe ánh "vù" mÙt cái, mii tên të ngoài cía bay vào, Cung Nhân KiÇt gi¡ tay ra b¯t l¥y chuôi tên, c§m xem th¥y §u mii tên buÙc có mÙt phong th°, ngoài bì v»n v¹n có nm chï "LÇnh truyÁn T£ Tí Måc". Cung Nhân KiÇt °a th° trình T£ Tí Måc. T£ Tí Måc li¿c qua th¥y chï Á phong bì có v» vô lÅ, liÁn b£o Nhân KiÇt:

- Con coi xem h¯n nói gì?

Nhân KiÇt vâng lÝi mß th° ra.

NgÓi trên xà nhà cô gái ghé tai b£o Ðoàn Dñ:

- Th±ng cha ánh c­u lúc nãy ch¿t ¿n n¡i rÓi.

Ðoàn Dñ ng¡c nhiên hÏi:

- T¡i sao v­y?

Cô gái áp:

- Vì bao th° ó t©m thuÑc Ùc

Ðoàn Dñ l¡i hÏi:

- ThuÑc Ùc gì mà ghê gÛm ¿n th¿?

Ch°a dét lÝi, bên d°Ûi ã th¥y Nhân KiÇt Íc: "Уng Th§n Nông truyÁn cho T£... (vì l½ kính trÍng th§y Cung Nhân KiÇt không dám Íc rõ hai chï T£ Måc).

H¡n cho các ng°¡i trong mÙt ti¿ng Óng hÓ Áu ph£i ra khÏi cung Ki¿m HÓ và ph£i tñ ch·t h¿t cánh tay ph£i i, n¿u trái lÇnh s½ gi¿t h¿t không à mÑng nào sÑng sót".

Сi Ç tí phái ÐiÃm Th°¡ng là LiÅu Tí H° c°Ýi l¡t nói:

- Уng Th§n Nông là h¡ng nào mà dám nói khoác th¿?

B¥t thình lình nghe ánh "huõch" mÙt ti¿ng. Cung Nhân KiÇt ngã ln xuÑng ¥t, m·t ngía lên trÝi. Cam Nhân Hào éng bên c¡nh rÑi rít gÍi:

- S° Ç, s° Ç...

RÓi toan cúi xuÑng luÓn tay nâng d­y. T£ Tí Måc vÙi b°Ûc lên, xoè bàn tay à phía tr°Ûc bång Cam Nhân Hào, mÙt luÓng h¡i nhÏ xíu cça séc m¡nh trong lòng bàn tay phóng ra mà ã ©y gã b¯n lùi trß l¡i ngoài ba b°Ûc. T£ Tí Måc b£o Cam Nhân Hào:

- Con chÛ sÝ vào ng°Ýi Nhân KiÇt, y bË thuÑc Ùc ng¥m vào rÓi.

Da thËt Cung Nhân KiÇt nhn nheo, bùng nhùng, bàn tay c§m phong th° chÉ trong nháy m¯t ã thâm l¡i. Y giãy m¡nh m¥y cái rÓi ch¿t ngay é ë.

MÛi trong mÙt lúc ã x£y ra hai bi¿n cÑ, phe Ðông phái Vô L°ãng ch¿t luôn m¥t hai tay cñ phách, nên ai cing kinh hãi.

Ðoàn Dñ hÏi nhÏ cô gái:

- Cô n°¡ng cing là ng°Ýi £ng Th§n Nông ph£i không?

Cô gái áp:

- B­y nào! Không ph£i âu, sao c­u nói nhng th¿?

Ðoàn Dñ l¡i hÏi:

- Th¿ sao cô bi¿t phong th° ó có t©m thuÑc Ùc?

Cô gái áp:

- T©m Ùc nh° th¿ là t§m th°Ýng l¯m, mÛi nhác trông ã bi¿t ngay. Cách này chÉ bËt m¯t °ãc k» ngu dÑt mà thôi.

Nàng nói m¥y câu ó mÍi ng°Ýi trong nhà luyÇn võ s£nh Áu nghe rõ. T£ Tí Måc nhìn kù l¡i phong th°, ch³ng th¥y chi khác l¡, sau nghiêng §u chú ý xem kù qu£ th¥y có ánh lân quang nh¥p nhánh, liÁn ng©ng §u lên trông cô gái, ch¯p tay nói:

- Xin cô n°¡ng cho bi¿t tôn tính ¡i danh.

Cô gái c°Ýi áp:

- Tôn tính ¡i danh ta âu có th¿ nói cho ng°¡i bi¿t °ãc.

Nghe nàng nói h×n x°ãc ¿n th¿ mà T£ Tí Måc v«n cÑ nh«n n¡i ôn tÓn hÏi l¡i:

- V­y chÛ lÇnh tôn là ai? Cô n°¡ng hÍc võ vË tôn s° nào?

Cô gái c°Ýi áp:

- Ha ha! Ta vëa b£o ng°¡i rÓi c¡ mà! N¿u ta nói lÇnh tôn ta là ai thì d) nhiên ng°¡i bi¿t quý tính ta. Khi ã bi¿t quý tính ta là ng°¡i tra °ãc ¡i danh ta. Còn s° phå ta nào ph£i ai âu xa l¡, chính là m«u thân ta ó. Tên hÍ m«u thân ta l¡i càng c§n giï kín không cho ng°¡i bi¿t. T£ Tí Måc ngh) th§m trong bång: Trong các phái võ Vân Nam có ôi vã chÓng nào vào hàng tiÁn bÑi giÏi nghÁ sí dång r¯n âu? Lúc th£ng thÑt lão ngh) không ra. Sñ thñc thì Vân Nam là ¥t có nhiÁu khí Ùc, trong nhïng n¡i núi cao, rëng th³m, âu mà ch£ có r¯n Ùc, ng°Ýi nuôi r¯n r¥t nhiÁu.

Mã Ngi Ðéc hÏi Lng Tiêu Tí:

- Lng Tiêu ¡o huynh, lúc nãy ¡o huynh có nói ¿n "Vi huyÇt té linh" là cái chi v­y?

Lng Tiêu Tí áp:

- Th¿ thì Ngi Ç nghe ai ó, ché ta có nói bao giÝ âu? Ta không bi¿t tý gì vÁ cái ó c£!

Mã Ngi Ðéc là tay lão luyÇn trong ám giang hÓ, l¡i bi¿t rõ võ công tÙt bñc cça Lng Tiêu Tí, v­y mà Ñi vÛi v¥n Á "Vi huyÇt té linh" Lng Tiêu ph£i sã ¿n th¿, g·p lúc vô ý buÙt miÇng nói ra, sau bi¿t mình lá lÝi nên tìm cách chÑng ch¿ thì bi¿t trong nh¥t Ënh ph£i có sñ gì vô cùng quan trÍng nên Mã cing không hÏi l¡i nïa.

T£ Tí Måc l¡i nhìn cô gái nói:

- Cô n°¡ng không chËu cho bi¿t rõ thì thôi, xin mÝi cô xuÑng ây nói chuyÇn!

Уng Th§n Nông ã không cho ai xuÑng núi thì c£ cô cing bË gi¿t lây.

Cô gái c°Ýi nói:

- BÍn hÍ khi nào dám gi¿t ta? HÍ chÉ gi¿t h¿t phái Vô L°ãng mà thôi. Lúc ta ang i ã phong vn tin này nên ta ¿n ây xem cuÙc gi¿t ng°Ýi náo nhiÇt. Lão già râu r­m kia! KÃ ra thì ki¿m thu­t bÍn ng°¡i cing không ¿n n×i dß l¯m, chÉ vì không bi¿t dùng thuÑc Ùc nên không Ëch nÕi bÍn hÍ mà thôi.

M¥y lÝi nàng nói ánh trúng vào nh°ãc iÃm cça phái Vô L°ãng. Gi£ t÷ cé em võ công ra mà tranh ¥u thì hai phe ông và tây phái Vô L°ãng, cÙng thêm tám vË àn anh các phái võ °ãc mÝi ¿n làm trÍng tài cuÙc ¥u nÙi bÙ hiÇn có m·t t¡i ó thì b¥t lu­n £ng Th§n Nông có giÏi ¿n méc nào cing không n ét °ãc, nh°ng ch¿t ß ch× không ai hiÃu tý gì vÁ cách gi£i Ùc.

T£ Tí Måc vëa rÓi nghe cô gái nói: lúc i °Ýng phong vn °ãc tin này nên ¿n coi cuÙc gi¿t ng°Ýi náo nhiÇt. GiÍng l°ái toàn nói vÁ tai ho¡ do Ùc d°ãc gây ra và d°Ýng nh° phái Vô L°ãng càng ch¿t nhiÁu thì nàng càng l¥y làm khoái chí.

T£ Tí Måc ±ng h¯ng mÙt ti¿ng rÓi hÏi l¡i:

- Qua °Ýng cô n°¡ng phong vn °ãc tin gì?

Câu hÏi v«n lên giÍng k» c£ d°Ýng nh° ai nghe cing ph£i tr£ lÝi mÙt cách trËnh trÍng, song cô gái này trái l¡i, áp ngay b±ng câu hÏi ám Ý:

- Ng°¡i có n h¡t d°a không? T£ Tí Måc m·t ã h¡i bi¿n s¯c nh°ng vì bên ngoài còn ph£i lo Ñi phó vÛi bÍn cëu Ëch ghê gÛm nên lão không dám nÕi khùng cÑ nén gi­n áp cÙc lÑc:

- Không thèm!

Ðoàn Dñ xen vào hÏi:

- H¡t d°a cô n°¡ng n ó là thé Qu¿ Hoa, Mai Côi hay Tùng Tí?

Cô gái áp:

- Úi chà! H¡t d°a cing l¯m thé kia °? V­y mà ta không bi¿t. H¡t d°a này m«u thân ta sao b±ng m­t r¯n à n cho sáng m¯t, c­u thí n mà xem.

Nói xong nàng c§m mÙt n¯m nhét vào tay Ðoàn Dñ. Ðoàn Dñ nghe nói h¡t d°a sao b±ng m­t r¯n, sã sßn gai Ñc. Cô gái ti¿p:

- Ng°Ýi ch°a n quen th¥y nó ng ¯ng nh°ng th­t ra r¥t tÑt.

Ðoàn Dñ chiÁu ý nàng c§m mÙt h¡t bÏ vào miÇng. Lúc §u nh¥m qu£ th¥y có vË cay ¯ng nh°ng sau th¥y ngòn ngÍt, §u l°ái n°Ûc bÍt th¥m vào l¡i thêm có mùi th¡m, rÓi chàng quen mùi n mãi, nh£ vÏ ra à trên xà nhà. Còn cô gái n tÛi âu nh£ vÏ tÛi ó bay ph¡i phÛi. Nhïng ng°Ýi ngÓi d°Ûi cau mày, né ra cho khÏi vào §u.

T£ Tí Måc l¡i hÏi:

- Th¿ nào, i qua °Ýng cô n°¡ng nghe °ãc tin gì xin cho ta bi¿t c£m ¡n cô nhiÁu l¯m.

Cô gái nói:

- Ta nghe hÍ bàn ¿n NgÍc Bích núi Vô L°ãng chi chi ó, v­y ché NgÍc Bích núi Vô L°ãng là cái gì?

T£ Tí Måc gi­t mình nói:

- NgÍc Bích núi Vô L°ãng °? L¡ nhÉ! Hay là trong núi Vô L°ãng có thé ngÍc quý báu gì chng? Ta ch°a tëng nghe ai nói tÛi bao giÝ. Này Song Thanh s° muÙi, s° muÙi có nghe ai nói ¿n vå ó bao giÝ không?

Song Thanh ch°a kËp áp, cô gái ã c°Ûp lÝi:

- Сo cô cing ch°a tëng nghe th¥y ai nói âu! Ta còn l¡ gì cái trò k» tung ng°Ýi héng cça các ng°¡i nïa? Ðã nuÑn gi¥u thì cé nói tr¯ng ra, hà t¥t ph£i quanh co? ß Ýi °ãc m¥y k» khéo vÝ vËt nh° ng°¡i?

T£ Tí Måc có v» lúng túng ngh) th§m: "Con ranh này áo à th­t", rÓi lão tìm lÝi gi£i thích:

- À ph£i! Ta ngh) ra rÓi, £ng Th§n Nông nói ó ch¯c là phi¿n á m·t g°¡ng trên Énh DiÇu Cao, núi Vô L°ãng. Phi¿n á này ph³ng ló, nhµn nh° ng°¡ng l¡i trong suÑt có thà soi rõ c£ dây t¡, sãi tóc. Có ng°Ýi cho ó là mÙt khÑi ngÍc quý song thñc ra chÉ là mÙt phi¿n á lÛn s¯c tr¯ng và trong suÑt mà thôi.

Cô gái nói:

- Th¿ sao ng°¡i không nói të tr°Ûc có ph£i hay h¡n không? Làm gì ¿n n×i gây nên mÑi thù vÛi £ng Th§n Nông? Chính vì cái ó mà hÍ muÑn tuyÇt diÇt c£ phái Vô L°ãng.

T£ Tí Måc bi¿t r±ng n¿u mình muÑn con nhÏ này ti¿t lÙ nhïng iÁu y ã nghe °ãc t¥t mình ph£i chËu n°Ûc lép bèn nhã nh·n b£o:

- Cô n°¡ng hãy xuÑng ây à ta trình bày sñ th­t cho mà nghe!

Cô gái v«n u i u l¡i hai chân nói:

- Trình bày sñ th­t °? Ta không c§n âu mà! Ta bi¿t bÍn ng°¡i có bao giÝ nói th­t, m°Ýi ph§n ta chÉ tin °ãc ba, bÑn mà thôi. Ng°¡i nói gì thì nói i!

T£ Tí Måc nói:

- Nm ngoái £ng Th§n Nông có ¿n xin bÍn ta ra phía sau núi hái thuÑc, ta không nghe. Th¿ rÓi bÍn chúng ¿n hái trÙm bË s° Ç ta là Dung Nguyên Quy cùng m¥y tên Ó Ç b¯t g·p, có buông lÝi trách móc. BÍn chúng áp: n¡i ây nào ph£i "Kim Loan iÇn" hay "Ngñ hoa viên" mà c¥m ng°Ýi ngoài vào? Phái Vô L°ãng ã bÏ tiÁn ra mua trái núi này làm cça riêng chng? Sau hai bên lÝi qua ti¿ng l¡i sinh ra ©u £, Dung s° Ç ch³ng nà nang gì gi¿t m¥t hai tên trong bÍn chúng. Sau hÏi ra thì gã thi¿u niên bË gi¿t l¡i là con mÙt cça T° Không HuyÁn, chúa £ng Th§n Nông. Të ó k¿t mÑi thâm cëu. Sau l¡i xãy ra cuÙc giao ¥u trên bÝ sông Lan Th°¡ng, £ng Th§n Nông bË ch¿t thêm vài m¡ng nïa.

Cô gái nói:

- À ra th¿ ¥y! Nh°ng bÍn Th§n Nông Ënh hái thé thuÑc gì?

T£ Tí Måc áp:

- Cing không bi¿t rõ chúng Ënh tìm thuÑc gì!

Cô gái nói:

- Hë! BÍn ng°¡i không bi¿t rõ °? HÍ Ënh hái thé "Bách d°ãc kh¯c tinh" Ðô l¡p th£o ó. HÍ muÑn ch·t kó h¿t cÙi rÅ thé Ðô L¡p th£o trên núi Vô L°ãng này, không à sót mÙt chÓi.

T£ Tí Måc nói:

- Th¿ ra cô n°¡ng l¡i bi¿t c·n k½ h¡n c£ bÍn ta.

Cô gái luÓn tay trái quàng vào nách Ðoàn Dñ nói:

- Chúng ta xuÑng thôi!

Nói rÓi nh£y liÁn. Ðoàn Dñ sã quá, chÉ kêu lên °ãc mÙt ti¿ng "Ñi" thì ng°Ýi chàng ã b­t ra quãng không. Cô gái c¯p chàng të të ·t xuÑng ¥t, tay trái nàng v«n còn luÓn qua nách bên ph£i. Nàng nói:

- Chúng ta thí ra ngoài xem £ng Th§n Nông kéo ¿n bao nhiêu tên?

T£ Tí Måc liÁn b°Ûc ra nói:

- Hãy thong th£! T¡i h¡ hÏi cô n°¡ng m¥y iÁu mà ch°a °ãc cô n°¡ng nói rõ. Cô gái nói:

- ÐiÁu nào nói °ãc thì ta ã b£o ng°¡i c£ rÓi còn gì nïa?

T£ Tí Måc ngh) l¡i thì nhïng iÁu c§n thi¿t ¿n mình nàng ã tr£ lÝi rÓi. ChÉ có r±ng không thà à nàng muÑn ß là ß, muÑn i là i, thì mình không còn thà diÇn gì vÛi b¡n hïu và Ó Ç nïa. Lúc ó tuy bên ngoài bË £ng thù nghËch lÛn áp béc c£ phái Vô L°ãng không muÑn chuÑc thêm mÑi thù này nïa nh°ng riêng mình T£ Tí Måc vÑn có tính tñ cao, tñ ¡i khi nào cam tâm à mÙt éa nhÏ miÇng còn h¡i sïa ¿n trêu cãt mình. Lão nh£y vút ra ch¯n °Ýng cô gái cùng Ðoàn Dñ, rÓi nói:

- Cô n°¡ng! BÍn ác ôn £ng Th§n Nông ß c£ ngoài kia, cô n°¡ng tñ tiÇn i ra, n¿u x£y chuyÇn gì thì phái Vô L°ãng bÍn ta ây ân h­n l¯m ó.

Cô gái mÉm c°Ýi áp:

- MÙt là không ph£i khách các ng°¡i mÝi ¿n, hai là ng°¡i ch°a bi¿t tôn tính, ¡i danh ta thì dù ta có bË £ng Th§n Nông sát h¡i, ba má ta âu có ¿n trách ng°¡i vÁ tÙi không hÙ vÇ chu áo cho ta? Thôi ng°¡i cé Ã m·c ta i!

Nói xong n¯m tay Ðoàn Dñ kéo i. B×ng th¥y tay ph£i T£ Tí Måc cí Ùng, thì ra lão vÛi l¥y thanh tr°Ýng ki¿m c§m lm lm trong tay nói to:

- Cô n°¡ng ph£i dëng b°Ûc!

Cô gái nói:

- Ng°¡i muÑn giß võ ra vÛi ta ch¯c?

T£ Tí Måc iÁm t)nh nói:

- T¡i h¡ muÑn hiÃu cô n°¡ng ß môn phái nào à sau này có g·p lÇnh tôn mÛi bi¿t °Ýng Ñi xí.

Lão c§m tr°Ýng ki¿m ch)a ra tr°Ûc m·t nàng à ngáng lÑi i. Cô gái b£o Ðoàn Dñ:

- Lão già râu r­m này Ënh gi¿t ta ây, bây giÝ c­u tính sao?

Ðoàn Dñ phe ph©y cây qu¡t áp:

- Tuó cô n°¡ng làm th¿ nào thì làm!

Cô gái l¡i hÏi:

- Th¿ ngÙ lão chém ta mÙt nhát ch¿t t°¡i thì sao?

Ðoàn Dñ áp:

- Chúng ta phúc cùng h°ßng ho¡ cùng au, có h¡t d°a cing chia nhau n, g·p ao ki¿m cùng ch¿t mÙt ch× ché sao?

Cô gái hÛn hß nói:

- C­u nói m¥y câu ó th­t hay, r¥t xéng áng là ng°Ýi b¡n cça ta, có th¿ mÛi không uÕng mÙt phen g·p gá. Chúng ta cé i thôi!

Ðo¡n r£o b°Ûc ra cía, d°Ýng nh° không trông th¥y l°ái ki¿m sáng loáng cça T£ Tí Måc ch)a ra tr°Ûc m·t. T£ Tí Måc liÁn c§m ki¿m nh±m vai bên trái cô gái chém xuÑng. Sñ thñc thì T£

Tí Måc cing không có ý gi¿t nàng, mà chÉ muÑn giï không cho nàng cùng Ðoàn Dñ i mà thôi. Cô gái ngo¯t tay vÁ phía sau l°ng, rÓi thoáng th¥y bóng xanh lè cça mÙt sãi dây dài th°Ýn th°ãt qung ra nh±m cÕ tay T£ Tí Måc l°Ût tÛi. T£ Tí Måc th¥t kinh vÙi råt tay vÁ, ch³ng ngÝ sãi dây ó l¡i nguây ngu©y ¿n nhanh nh° gió.

T£ Tí Måc c£m th¥y au tay thì ra ã bË con Thanh Linh Ûp mÙt mi¿ng. "C¡ch" mÙt ti¿ng thanh tr°Ýng ki¿m ß tay T£ Tí Måc r¡i xuÑng ¥t, con Thanh Linh bò ngay xuÑng, nhanh nh° chÛp qu¥n ch·t l¥y thanh ki¿m m¥y vòng, rÓi "ráu ráu ráu" thanh tr°Ýng ki¿m ã bË con r¯n xanh xi¿t m¡nh gãy thành m¥y o¡n.

Nguyên con Thanh Linh này là mÙt giÑng r¯n r¥t tinh khôn mà lanh l¹ vô cùng, da nó céng h¡n s¯t, l¡i °ãc cha m¹ cô gái hu¥n luyÇn, bi¿n thành mÙt "thanh g°¡m sÑng", lãi h¡i vô cùng. Còn nói vÁ võ công thì mÙt cô gái 17, 18 tuÕi làm sao chÍi °ãc vÛi T£ Tí Måc, tôn s° c£ mÙt phái võ. ChÉ vì nàng có cây g°¡m sÑng, linh ho¡t vô cùng và T£ Tí Måc bË t¥n công b¥t ngÝ, không kËp trß tay nên n×i thanh tr°Ýng ki¿m bË gãy nát. Nh°ng thanh tr°Ýng ki¿m là khí giÛi tÑi quan trÍng cça th§y trò phái Vô L°ãng, mÙt khi ki¿m bË gãy hay bË c°Ûp m¥t là h¿t °Ýng thi thÑ tài nng. Tuy bË tr°Ýng hãp b¥t ngÝ này nh°ng ch°a thà b£o là T£ Tí Måc ã thua cuÙc. Sß d) lão ta không ánh °ãc nïa là vì tay trái còn b­n bóp ch·t tay ph£i à ngn nÍc Ùc khÏi ch¡y vào tâm can.

Cô gái b£o T£ Tí Måc:

- Ng°¡i ph£i l¥y ô l¡p th£o s¯c l¥y ba bát lÛn n°Ûc mà uÑng ngay i, chÉ trong vòng hai ti¿ng Óng hÓ là thân thà ng°¡i s½ céng Ý, không còn cách nào gi£i Ùc °ãc nïa.

Nàng ra khÏi cía lÛn vëa c°Ýi vëa h¡ th¥p giÍng b£o Ðoàn Dñ:

- Con Thanh Linh này không có nÍc Ùc chi h¿t. Ta chÉ do¡ cho lão già râu r­m sã h¿t hÓn mà thôi. Võ nghÇ lão ghê gÛm l¯m, n¿u à h¯n uÕi theo ta t¥t không thà Ëch nÕi lão.

Ðoàn Dñ r¥t khâm phåc nói:

- Tôi không bi¿t võ nghÇ nên bË chúng khinh nhÝn.

Vëa nói vëa sÝ lên ch× s°ng húp trên m·t, th¥y hãy còn au chàng nói ti¿p:

- Giá tôi °ãc con Thanh Linh này thì ch£ còn sã gì nhïng k» hung ác nïa. Cô n°¡ng ¡i! Lúc nào tiÇn cô b¯t cho tôi mÙt con °ãc không?

Cô gái mÉm c°Ýi áp:

- Ki¿m °ãc con Thanh Linh này là iÁu khó ¥y c­u ¡. Con này không ph£i cça ta không thì ta °a t·ng cho c­u ngay. Ðây là cça gia thúc, ta l¥y trÙm em i ch¡i mÙt lúc thôi, khi trß vÁ ph£i hoàn l¡i.

Ðoàn Dñ nói:

-Tôn tính ¡i danh cô n°¡ng là gì? Cô không chËu nói cho lão râu r­m bi¿t, liÇu cô có thà cho tôi hay °ãc không?

Cô gái c°Ýi áp:

- Tôn tính ¡i danh là cái cóc gì? Ta hÍ Chung, ba má kêu ta là Chung Linh. à ph£i tôn tính thì có, còn ¡i danh thì không, chÉ có tiÃu danh thôi. Bây giÝ chúng ta sang s°Ýn núi bên kia ngÓi ch¡i i! à mà này, të nãy ¿n giÝ c­u ch°a nói cho ta hay c­u ¿n núi Vô L°ãng làm gì nhÉ?

Hai ng°Ýi kÁ vai i sang s°Ýn núi phía tây b¯c. Ðoàn Dñ vëa i vëa nói:

- Tôi ß nhà trÑn ra ngoài ngao du. Khi ¿n phç PhÕ NhË thì trong mình h¿t tiÁn, vào nhà Mã Ngi Ðéc n báo cô. Sau th¥y ông ta b£o lên núi Vô L°ãng à hÙi diÇn b¡n bè, tôi ngh) ß nhà mÙt mình cing buÓn nên theo i.

Chung Linh g­t §u l¡i hÏi:

- T¡i sao c­u ang ß nhà l¡i trÑ n ra i?

Ðoàn Dñ áp:

- Ba tôi cé muÑn cho tôi hÍc võ, nh°ng tôi không chËu, ng°Ýi béc bách nhiÁu quá nên tôi ph£i chuÓn i.

Chung Linh gi°¡ng hai con m¯t tròn xoe nhìn Ðoàn Dñ të §u ¿n chân ra v» ng¡c nhiên hÏi:

- Sao c­u không chËu hÍc võ nghÇ? Sã v¥t v£ ph£i không?

Ðoàn Dñ áp:

- Không ph£i âu, v¥t v£ thì tôi không ng¡i. Tôi ngh) i ngh) l¡i mãi mà không hiÃu t¡i sao? Th¥y tôi không chËu hÍc ba tôi °a tôi sang bác tôi và b¯t tôi d­p §u thi lÅ. Tôi ngh) mình ch³ng có tÙi l×i gì mà ph£i l¡y låc, tôi không chËu. TrÝi ¡i, có th¿ mà ba má tôi la um sùm...

Chung Linh mÉm c°Ýi nói:

- Ch¯c là má c­u bênh c­u, cãi l¡i ba c­u ph£i không?

Ðoàn Dñ nói:

- Ðúng rÓi

Chung Linh thß dài nói:

- Má tôi cing v­y ó!

Nàng °a m¯t vÁ phía tây, bâng khuâng nhìn ra ph°¡ng trÝi xa th³m, lúc Ënh th§n nàng hÏi l¡i:

- T¡i sao c­u không ngh) ra °ãc vì lý do gì c­u không °a hÍc võ?

Ðoàn Dñ nói:

- Të thuß nhÏ tôi ã thå giÛi theo ¡o Ph­t, sau ba tôi mÝi th§y Ó d¡y tôi hÍc Té th° ngi kinh, Óng thÝi mÝi mÙt vË cao tng d¡y kinh Ph­t, tôi °ãc hÍc nào giÛi sát nào të bi ¡i l°ãng rÓi Ùt nhiên ba tôi d¡y tôi luyÇn t­p võ nghÇ, hÍc lÑi ánh ng°Ýi gi¿t ng°Ýi lòng tôi c£m th¥y có iÁu trái ng°ãc. Ba tôi b£o tôi không nghe rÓi bác tôi khuyên då tôi mÙt ngày mÙt êm nïa, tôi v«n không chËu.

Chung Linh hÏi:

- Th¿ rÓi bác c­u téc mình bÏ i ph£i không?

Ðoàn Dñ l¯c §u áp:

- Bác tôi gi­n bÏ i thì còn nói gì? ¤ng ¥y thò ngón tay ra iÃm huyÇt hai ch×, chÉ chÛp m¯t trong mình tôi d°Ýng nh° hàng ngàn, hàng v¡n con ki¿n cùng Ñt, hay hút máu kh¯p mÍi ch× mÛi khÕ ché. Chú tôi ch³ng th°¡ng thì chÛ, l¡i còn hÏi trêu ng°¡i: "Này cháu! Cháu n¿m mùi iÃm huyÇt nh° v­y có dÅ chËu không?" Nh°ng ây bác là ng°Ýi nhà iÃm huyÇt mà thôi, hãy nán chÝ rÓi bác gi£i cho. Ph£i chi g·p k» Ëch iÃm huyÇt thì cháu muÑn sÑng không °ãc mà muÑn ch¿t cing không xong. Bây giÝ cháu thí gi£ vÝ tñ tí i cho chú xem nào!". KhÑn n×i të lúc bË iÃm huyÇt, dù là muÑn cí Ùng mÙt ngón tay cing không thà °ãc thì còn nói chi ¿n chuyÇn tñ tí nïa? Th¿ là tôi v«n còn sÑng sÝ sÝ ra ó mà không làm gì °ãc, dù là muÑn tñ tí cing không xong.

Chung Linh ngây ng°Ýi ra chm chú nghe Ðoàn Dñ kà chuyÇn, Ùt nhiên c¥t ti¿ng hÏi:

- Bác c­u bi¿t iÃm huyÇt °? Ph£i chng phép iÃm huyÇt ó chÉ l¥y mÙt §u ngón tay chÉ vào ch× nào trong ng°Ýi c­u là tñ nhiên c­u h¿t °Ýng cña qu­y?

Ðoàn Dñ áp:

- Chính th¿! Sao mà kó th¿ cô nhÉ?

Chung Linh lÙ v» kinh ng¡c l¯p b¯p:

- C­u còn hÏi sao có chuyÇn kó th¿? C­u mÛi bi¿t th¿ là kó ché có bi¿t âu t¥t c£ mÍi ng°Ýi trong võ lâm dù ph£i d­p §u l¡y ¿n muôn ngàn l¡y và ph£i theo hÍc 10 nm hay 20 nm còn cÑ c§u kh©n °ãc thày d¡y cho. ChÉ mình c­u sµn có ng°Ýi nhà d¡y mà không chËu hÍc mÛi th­t là kó.

Ðoàn Dñ nói:

- Cái trò iÃm huyÇt ó tôi xem ch³ng có gì là thú.

Chung Linh thß dài nói:

- C­u ëng nên nói th¿! Nh¥t là chÛ lÙ cho ai bi¿t!

- Sao v­y?

Chung Linh nói:

- C­u ã không bi¿t võ nghÇ nên không hiÃu °ãc nhïng chuyÇn quái ác trong ám giang hÓ. Phép iÃm huyÇt cça hÍ Ðoàn nhà c­u th­t là trên Ýi có mÙt không hai, ng°Ýi ta gÍi là phép "Nh¥t d°¡ng chÉ chi ó". Nhïng ng°Ýi ã hÍc võ nghÇ mÛi nghe th¥y ba chï "Nh¥t D°¡ng ChÉ" là hÍ thèm nhÏ dãi ra dài tÛi ba th°Ûc, tán d°¡ng hàng m°Ýi ngày, m°Ýi êm không h¿t chuyÇn. L½ ra có ng°Ýi bi¿t cha, bácc­u giÏi môn tuyÇt kù "Nh¥t D°¡ng ChÉ", thì th¿ nào hÍ cing sinh lòng en tÑi, b¯t cóc c­u và òi cha, bác ph£i chuÙc b±ng cách truyÁn thå bí quy¿t "Nh¥t D°¡ng ChÉ" cho hÍ thì làm th¿ nào?

Ðoàn Dñ l¯c §u nói:

- Bác tôi tính nóng nh° lía, n¿u x£y ra vå này ng°Ýi nÕi hung lên, t¥t ánh ng°Ýi ó ngay.

Chung Linh nói:

- Ph£i rÓi ng°Ýi ngoài không dám giao ¥u vÛi ng°Ýi hÍ Ðoàn th­t, vì hÍ sã bí quy¿t vÁ phép iÃm huyÇt "Nh¥t D°¡ng ChÉ", nh°ng mÙt khi c­u ã bË b¯t vÁ tay hÍ rÓi thì âu còn dám ánh nhau vÛi hÍ nïa? Vì ném chuÙt t¥t sã vá Ó ¡c ché sao. Có sñ x£y ra ¿n th¿ thì khó nói chuyÇn l¯m ó. Të nay c­u ëng nói vÛi ai là mình hÍ Ðoàn nïa!

Ðoàn Dñ nói:

-Þ Vân Nam có ¿n hàng ngàn, hàng v¡n ng°Ýi hÍ Ðoàn, ch³ng l½ ng°Ýi nào cing bi¿t phép iÃm huyÇt ó sao? Tôi không l¥y hÍ Ðoàn th¿ cô n°¡ng b£o tôi dùng hÍ gì bây giÝ?

Chung Linh mÉm c°Ýi áp:

- Thôi c­u dùng t¡m hÍ Chung vÛi tôi i!

Ðoàn Dñ cing c°Ýi nói:

- V­y cing hay! Th¿ là cô n°¡ng ph£i gÍi tôi b±ng ¡i ca rÓi! Nm nay cô bao nhiêu tuÕi nhÉ?

Chung Linh áp:

- Tôi m°Ýi sáu, còn c­u?

Ðoàn Dñ nói:

- V­y tôi lÛn h¡n cô n°¡ng ba tuÕi.

Chung Linh nh·t mÙt cây cÏ ß d°Ûi ¥t c¯n nát ra, b¥t giác nàng l¯c §u hoài.

Ðoàn Dñ hÏi:

- Trong lòng cô có ièu chi ngh) ngãi?

Chung Linh nói:

- Tôi v«n không thà tin °ãc r±ng c­u không muÑn hÍc bí quy¿t "Nh¥t D°¡ng ChÉ", ch¯c là c­u gi¥u tôi thôi.

Ðoàn Dñ phì c°Ýi nói:

- Phép "Nh¥t D°¡ng ChÉ" có gì mà th§n diÇu ¿n th¿ cô thí nói xem nào? Nó có Õi °ãc c¡m n không? Tôi th¥y nhïng con Kim Linh, Thanh Linh cça cô còn hay h¡n nhiÁu.

Chung Linh nói: -Tôi chÉ c§u em m¥y con r¯n ó Õi °ãc phép "Nh¥t D°¡ng ChÉ" kia, khÑn n×i c­u không bi¿t phép "Nh¥t D°¡ng ChÉ" mà m¥y con r¯n này cing l¡i không ph£i cça tôi.

Ðoàn Dñ nói:

- MÙt cô gái bé nhÏ nh° cô cing mong hÍc l¥y cái nghÁ gi¿t ng°Ýi ó mà làm gì?

Chung Linh l¡i hÏi:

- Có th­t c­u không bi¿t bí quy¿t ó hay c­u gi£ vÝ?

Ðoàn Dñ l¥y làm kó hÏi:

- Cô nói sao?

Chung Linh trÏ tay vÁ phía ông nói:

- C­u trông kìa!

Ðoàn Dñ nhìn theo phía tay Chung Linh trÏ, th¥y bên trong s°Ýn núi vÁ phía ông, tëng luÓng khói xanh lè bÑc lên, c£ th£y có ¿n m°¡i ám nh°ng không hiÃu nhïng ch× ó hó ang làm gì?

Chung Linh nói ti¿p:

- Tuy c­u không ngh) ¿n cách chém gi¿t ai nh°ng ng°Ýi ta cé ngh) cách ánh c­u, ch³ng l½ c­u cé bó tay chËu ch¿t hay sao? Nhïng luÓng khói en ó là £ng Th§n Nông ang n¥u thuÑc Ùc à lát nïa Ñi phó vÛi phái Vô L°ãng ki¿m. Thôi chúng mình cing liÇu të të mà rút lui i cho khÏi g·p thành v¡ lây.

Ðoàn Dñ phe ph©y qu¡t cho là thuy¿t cça Chung Linh không úng. Chàng nói:

- MÑi thù nghËch giïa hai phái võ này không thành v¥n Á nïa. Phái Vô L°ãng có gi¿t con chúa £ng Th§n Nông thì Dung Nguyên Quy ã bË phe Ëch dùng thuÑc Ùc sát h¡i rÓi, ¥y là ch°a kà cái th±ng ánh tôi là Cung Nhân KiÇt nïa. Nh° th¿ là có vay có tr£ rÓi, mà tr£ còn nhiÁu h¡n vay nïa là khác. N¿u th¿ mà còn cho là ch°a °ãc công b±ng thì °a lên phç nha mà kiÇn à quan phå m«u xét xí công b±ng cho! Sao l¡i Ùng mÙt tý là cé gi¿t ng°Ýi phóng ho£? Th¿ thì ra trong n°Ûc Сi Lý này không còn có v°¡ng pháp nïa hay sao?

Chung Linh t·c l°ái ba cái rÓi nói:

- Nghe c­u nói có v» là hoàng thân quÑc thích hay ít ra cing là quan phç quan huyÇn gì ây. Nh°ng muÑn ai thì ai ché trm hÍ chúng tôi ch³ng c§n hÏi gì ¿n m¥y ông ¥y âu.

Nàng ng©ng §u nhìn trÝi rÓi chÉ vÁ phía Tây kh½ b£o Ðoàn Dñ:

- Ðãi trÝi tÑi rÓi chúng mình të të theo phía ó mà rút lui, £ng Th§n Nông không có ng°Ýi ß ó.

Ðoàn Dñ nói:

- Không °ãc tôi ph£i ¿n g·p chúa £ng Th§n Nông hiÃu då mÙt phen, không à bÍn hÍ gi¿t ng°Ýi mÙt cách hÓ Ó nh° v­y. Chung Linh tÏ v» ái ng¡i cho chàng:

- Ðoàn huynh! Anh này th­t ch£ bi¿t trÝi ¥t gì c£. Lão T° Không HuyÁn là chúa £ng Th§n Nông, nham hiÃm vô cùng, quen dùng thuÑc Ùc, hÍ chÉ thù phái Vô L°ãng Ki¿m mà thôi, mình ch³ng nên dây vào làm gì, chúng ta i thôi!

Ðoàn Dñ nói:

- Không °ãc, th¥y vå này mình m¯t l¥p, tai nghe sao ành? N¿u cô có sã thì éng ây chÝ ta.

Nói xong éng d­y nh±m h°Ûng ông ra i. Chung Linh trông theo chàng i °ãc Ù vài tr°ãng, nàng éng ph¯t d­y ch¡y theo, thò tay ph£i ra níu l¥y vai chàng. Ðoàn Dñ nghe sau l°ng có ti¿ng chân ng°Ýi toan ngo£nh §u l¡i, nh°ng bË Chung Linh n¯m l¥y vai chàng rÓi thò chân ra khoèo, Ðoàn Dñ éng không vïng ngã d­p m·t xuÑng, mii v­p vào t£ng á ch£y máu ra. Chàng nÕi hung lên lóp ngóp éng d­y nhìn l¡i th¥y k» làm mình té chính là Chung Linh thì téc gi­n hÏi:

- Cô làm gì mà ác th¿ Ã cho ta ngã au quá.

Chung Linh c°Ýi nói:

- Tôi muÑn thí anh l§n nïa, xem anh có thñc không bi¿t võ hay là anh gi£ vÝ.

Th¿ là mÙt iÁu hay cho anh rÓi còn gì nïa?

Ðoàn Dñ thò tay lên mii th¥y tay Ï loè, máu t°¡i ch£y c£ xuÑng bång. Tuy bË th°¡ng nh¹ nh°ng máu ch£y khá nhiÁu, chàng b¥t giác kêu la. Chung Linh th°¡ng tình vÙi l¥y khn tay lau v¿t máu cho chàng. Ðoàn Dñ téc mình °a tay ©y ra nói:

- Ðây không c§n cô ¥u dËu mà cing không ch¡i vÛi cô nïa âu!

Không hiÃu võ nghÇ chàng c¥t nh¯c tay chân ch£ vào mi¿ng vào bÙ nào h¿t.

Chàng ©y Chung Linh ra th¿ nào l¡i nhè ngay vào bång nàng mà ©y. Cách ph£n éng tñ nhiên cça nàng là °a tay ra á rÓi tiÇn à h¥t vÁ phía tr°Ûc làm cho Ðoàn Dñ ngã ngía ánh "huõch" mÙt ti¿ng, §u ch¡m vào t£ng á, ng¥t i.

Chung Linh th¥y chàng n±m du×i th³ng c³ng d°Ûi ¥t, ng°Ýi ngay Ý liÁn gÍi to:

- Ðoàn huynh d­y mau, tôi có chuyÇn muÑn nói ây.

Ðoàn Dñ v«n không cña qu­y, nàng bÓn chÓn trong d¡, cúi xuÑng nhìn th¥y chàng m¯t trãn ng°ãc lên, h¡i thß ph­p phÓng thì bi¿t là chàng ng¥t i liÁn °a tay ra ôm d­y rÓi xoa xít bång chàng.

MÙt lúc lâu Ðoàn Dñ d§n d§n hÓi tÉnh, c£m th¥y mình n±m trên v­t gì mÁm nhin, mÙt làn h°¡ng th¡m nh¹ nhàng °a vào mii. Chàng të të mß m¯t ra th¥y ôi m¯t trong sáng cça Chung Linh °¡ng nhìn mình. Chung Linh th¥y chàng hÓi tÉnh, thß dài nh¹ nhõm. Nàng nói:

- Chà! Anh khÏi ch¿t là may. Ðoàn Dñ th¥y mình n±m trong lòng Chung Linh, §u gÑi ngay bên c¡nh s°Ýn nàng, tâm hÓn chàng không khÏi phiêu diêu. Nh°ng chãt c£m th¥y au lên tëng c¡n ß ch× §u bË th°¡ng, b¥t giác chàng gi­t giÍng kêu la:

- Ði chao! ôi au!

Chung Linh gi­t mình hÏi:

- C­u làm sao v­y?

Ðoàn Dñ v«n la:

- Ta... ta au dï quá!

Chung Linh nói:

- Ðã ch¿t âu mà anh ph£i be be lên làm gì th¿?

Ðoàn Dñ áp:

- Th¿ ta ch¿t rÓi liÇu còn kêu be be lên °ãc nïa chng?

Chung Linh b­t c°Ýi ngh) bång mình nói câu ó qu£ là vô lý, nàng nâng §u Ðoàn Dñ lên coi thì th¥y sau gáy có mÙt ch× s°ng vù lên r¥t to, ngoài ra còn nhiÁu ch× b°¡u khác dù không ch£y máu nh°ng cing au l¯m. Nàng gi­n d×i nói:

- Ai b£o anh có cí chÉ không chính áng, n¿u là k» khác thì tôi gi¿t ch¿t rÓi. ÐÑi vÛi anh tôi mÛi ©y ngã còn là phúc ¥y.

Ðoàn Dñ l¥y làm kó ngÓi d­y hÏi:

- Sao cô b£o ta... ta có cí chÉ không chính ính? Ðâu có chuyÇn l¡ v­y? Th¿ thì thì oan uÕng cho ta quá!

Trong lòng Chung Linh nå tình chÛm nß. Sñ va ch¡m giïa hai bên trai gái, nói là nàng ã c£m th¥y cõi lòng rung Ùng thì không úng, mà b£o nàng ch°a bi¿t tý gì thì cing không h³n nh° th¿. Nghe Ðoàn Dñ nói má nàng íng hÓng rÓi ng­p ngëng:

- Tôi không nói vÛi anh nïa, trm iÁu t¡i anh không éng ¯n mà ra, ai b£o anh nhè ch× ó... mà ©y tôi ra.

B¥y giÝ Ðoàn Dñ mÛi tÉnh ngÙ, bi¿t mình vô ý, tìm lÝi gi£i thích, nh°ng chàng lúng túng ch°a bi¿t nói sao thì Chung Linh l¡i ti¿p:

- Bây giÝ anh hÓi tÉnh anh có bi¿t lúc anh ng¥t i làm cho tôi tôi bÓn chÓn lo l¯ng th¿ nào không?

Ðoàn Dñ nói:

- Lúc nãy ß cung Ki¿m HÓ, n¿u không có cô ra tay ch¯c là ta bË thêm m¥y cái b¡t tai nïa, bây giÝ cô xô ta té hai l§n th¿ là ç tr£ vào ó, thì ra sÑ ki¿p ta ph£i v­y không sao tránh khÏi.

Chung Linh nói:

- Anh nói chi v­y? Hình có có v» hÝn gi­n tôi thì ph£i.

Ðoàn Dñ nói:

- Ché l¡i không téc à? Ch³ng l½ cô ánh ta, ta l¡i hÛn hß vui mëng b£o: "Th°a cô n°¡ng, cô ánh ngon quá, tuyÇt quá". DÅ th°Ýng cô còn muÑn ng°Ýi ta t¡ ¡n cô nïa h³n?

Chung Linh c§m tay chàng an çi:

- Të ây mà i tôi không ánh anh âu. Thôi ëng gi­n nïa nghe!

Ðoàn Dñ nói:

- Không °ãc, trë phi cô Ã ta ánh tr£ hai thoi.

Chung Linh ng«m ngh) có v» không °ãc hài lòng, nh°ng th¥y chàng m·t gi­n l§m lì, toan quay gót bÏ i, ành ngo£nh m·t l¡i nói:

- Thôi °ãc, tôi à anh ánh tr£ hai cái... nh°ng có ánh thì ánh nhè nh¹ thôi nhé!

Ðoàn Dñ nói:

- Ðã ánh là ph£i ánh th­t n·ng mÛi gÍi là ría h­n. Ta không nh¹ òn °ãc âu.

Cô b£o ta nh¹ òn thì thà thôi i, ëng cho ánh nïa.

Chung Linh thß dài rÓi nh¯m m¯t l¡i nói kh½:

- Ðây anh ánh i! Ðánh rÓi ëng gi­n nïa nhé!

Nàng ã éng khá lâu mà ch°a th¥y Ðoàn Dñ h¡ thç, l¡i mß bëng m¯t ra th¥y Ðoàn Dñ nía ra t°¡i c°Ýi, nía ra nghiêm trang, cé nhìn mình chòng chÍc, Chung Linh l¥y làm kó hÏi:

- Sao mãi anh không ánh i?

Ðoàn Dñ gi¡ ngón tay trÏ chÉ vào hai bên má nàng hai cái rÓi c°Ýi mà nói r±ng:

- Ðánh hai òn này cô có au l¯m không?

Chung Linh c£ mëng c°Ýi nói:

- Tôi bi¿t anh là ng°Ýi ngoan l¯m mà!

Ðoàn Dñ th¥y nàng éng tr°Ûc m·t mình, cách nhau không §y mÙt th°Ûc, mùi lan thoang tho£ng, càng nhìn th¥y nàng càng ¹p. Hai ng°Ýi nhìn nhau không ná chia tay.HÓi lâu chàng mÛi nói:

- Thù lÛn ã tr£ xong rÓi, bây giÝ tôi sang ch× chúa £ng Th§n Nông là T° Không HuyÁn ây.

Chung Linh nói:

- Chàng ngÑc ¡i! Không i °ãc âu! Ðã không hiÃu mÙt tý gì vÁ lÁ lu­t giang hÓ, lá ra ph¡m vào iÁu húy kõ cça hÍ thì tôi không thà céu anh °ãc âu.

Ðoàn Dñ l¯c §u nói:

- Cô không c§n gì ph£i lo cho ta, ta chÉ i mÙt lát s½ trß l¡i ngay. Cô cé ß ây chÝ ta.

Nói xong hùng ding lên °Ýng, nh±m phía có khói xanh th³ng ti¿n. Chung Linh gÍi gi­t giÍng b£o chàng trß l¡i nh°ng chàng không nghe.Nàng run lên nói: -аãc rÓi! Anh ã b£o có h¡t d°a cùng n, g·p g°¡m ao cùng chËu. Tôi ph£i i vÛi anh.

RÓi sánh vai cùng Ðoàn Dñ ra i không khuyên can nïa. Hai ng°Ýi i trong kho£nh kh¯c ¿n mÙt n¡i, th¥y hai gã to lÛn m·c áo vàng ch¡y ra ón °Ýng. Gã i bên trái nhiÁu tuÕi h¡n quát hÏi:

- Ai ó! пn ây có viÇc chi?

Ðoàn Dñ th¥y hai gã Áu vai vác bË thuÑc Ùc, khí giÛi c§m tay là mÙt l°ái ao r¥t lÛn chàng áp:

- T¡i h¡ tên gÍi Ðoàn Dñ, có viÇc muÑn vào ra m¯t T° Không chúa £ng.

Lão già nói:

- Các h¡ có viÇc gì?

Ðoàn Dñ nói:

- ÐÃ tôi y¿t ki¿n chúa £ng, s½ xin trình bày.

Lão già hÏi:

- Các h¡ thuÙc môn phái nào? LËnh tôn s° ¡i hiÇu là gì?

Ðoàn Dñ áp:

- Tôi không ß môn phái nào c£, s° phå tôi là M¡nh Thu­t Thánh, tên tñ K¿ Nho. Ng°Ýi chuyên nghiên céu các sách cÕ vn Th°ãng Th°, vÁ môn Công D°¡ng hÍc l¡i càng th¥u áo.

S° phå mà Ðoàn Dñ nói ây là ông th§y d¡y kinh sách và làm vn bái nh°ng lão già nghe th¥y chàng nói "CÕ vn th°ãng th°" và môn "Công d°¡ng hÍc" chi chi ó t°ßng là nhïng môn võ nghÇ kó l¡, l¡i th¥y chàng qu§n qu¡t phe ph©y tña hÓ nh° mÙt tay võ nghÇ tuyÇt luân, cÑ ý gi¥u tài nghÇ nên lão không dám coi th°Ýng gã, cÑ ngh) mãi trong các phái võ lâm có nhân v­t nào tên là M¡nh Thu§n Thánh mà không sao ngh) ra °ãc. Nhïng lÝi chàng ca tång môn Công d°¡ng hÍc chi ó l¡i càng th¥u áo thì ch¯c là không ph£i câu chuyÇn buÙt miÇng nói quanh. Ngh) v­y lão liÁn b£o Ðoàn Dñ:

- Xin Ðoàn thi¿u hiÇp chÝ cho mÙt chút, Ã tôi vào báo tr°Ûc!

Lão già bng bng ch¡y i, quanh khu¥t vào s°Ýn núi rÓi, Chung Linh b£o Ðoàn Dñ:

- Anh vëa g¡t lão vÁ môn hÍc ông dê (Ðoàn Dñ nói Công d°¡ng hÍc téc là sách Công D°¡ng truyÇn cça Công D°¡ng Cao, ng°Ýi n°Ûc TÁ vào thÝi chi¿n quÑc, so¡n ra à phát huy ngh)a kinh Xuân Thu) bà dê gì gì ó, ¿n lúc g·p lão T° Không HuyÁn mà bË y kh£o sát, tôi e r±ng khó lòng che m¯t y °ãc.

Ðoàn Dñ nói:

- Cô khÏi lo! Công d°¡ng truyÇn ta hÍc thuÙc làu, sách này lÝi ít mà ngh)a nhiÁu T° Không HuyÁn muÑn so Í vÛi ta vÁ môn này vË t¥t ã n ét °ãc ta? Chung Linh mß m¯t thao láo ra nhìn chàng, ch°a hiÃu chàng nói chuyÇn gì thì ã th¥y lão già nét m·t tím b§m ch¡y ra hÏi:

- Ng°¡i nói ba hoa nhïng gì vëa rÓi? Chç ta gÍi ng°¡i vào ó!

Cé xem thái Ù cça lão cing bi¿t lão vëa bË T° Không HuyÁn quß trách, Ðoàn Dñ g­t §u theo lão i vào.

Lão già nói:

- ÐÃ ta d«n °Ýng cho!

Nói rÓi thò tay ra n¯m l¥y bàn tay Ðoàn Dñ, mÛi i d°ãc ba b°Ûc, lão ã v­n nÙi công vào bàn tay n¯m ch·t.Ðoàn Dñ ph£i la lên:

- Úi chà! C§m nhè nh¹ thôi!

Lão già càng bóp ch·t tña hÓ nh° cái ai s¯t rút nhÏ mãi vào. Ðoàn Dñ không chËu nÕi kêu §m lên.

Nguyên lão già vào thu­t l¡i vÛi chúa £ng nào "CÕ vn th°ãng th°" nào "Công d°¡ng hÍc" gì gì ó bË chúa £ng quß trách. Lão cm téc Ðoàn Dñ l¯m, nên v­n nÙi công vào bàn tay, xi¿t ch·t l¥y tay chàng à thí võ công chàng ¿n bñc nào.

Th¥y Ðoàn Dñ không chËu nÕi, lão t°ßng bóp gãy nát gân cÑt nm ngón tay chàng thì b×ng nhiên lão th¥y tay mình mát l¡nh d°Ýng nh° có v­t gì qu¥n vào, rÓi l¡i nghe có ti¿ng "r¯c r¯c", x°¡ng tay lão bË gãy nát. Lão au quá, cúi §u xuÑng nhìn tay mình thì ch³ng th¥y có gì c£. Lão bi¿t âu r±ng Chung Linh ám trã Ðoàn Dñ.

Nàng i sau, th¥y chàng bË nguy liÁn th£ con Thanh Linh ra xi¿t ngay cÕ tay lão già. Lão ngh) r±ng chính Ðoàn Dñ ã v­n dång ph£n lñc ng°ãc lên xi¿t cÕ tay lão.

Lão vëa cm téc bÙi ph§n l¡i vëa sã hãi ngh) th§m: "NÙi công th±ng cha này ghê gÛm th­t, cing may mà mình không thách théc y, n¿u cùng y giao ¥u t¥t s½ bË nhåc". Tuy lão au quá, trên m·t mÓ hôi nhÏ giÍt, nh°ng v«n ra v» ngang tàng, không mÙt ti¿ng rên la, d°Ýng nh° không x£y chuyÇn chi, cé r£o b°Ûc i mau.

Ðoàn Dñ nói:

- Bác này th­t là thô l×, gi¯t tay ng°Ýi ta làm gì mà bóp m¡nh ¿n th¿? Ta xem ra bác ch³ng tí t¿ gì.

Lão già không áp, l¡i càng r£o b°Ûc i mau h¡n. Dây lát ã ¿n mÙt ch× hÑc núi. Chung Linh ngo£nh §u chãt nhìn th¥y giïa nhïng t£ng á lÛn à ngÕn ngang, chëng hai m°¡i ng°Ýi ngÓi quây qu§n vÛi nhau thì bi¿t r±ng mình ã d¥n thân vào n¡i hÕ huyÇt. Nàng liÁn b°Ûc nhanh theo sát Ðoàn Dñ. Ðoàn Dñ ti¿n lên nhác trông th¥y ám ng°Ýi này có mÙt lão già nhÏ bé gày còm ngÓi trên mÙt t£ng á cao, d°Ûi c±m thõng xuÑng mÙt chòm râu dê, nét m·t §y v» ng¡o nghÅ thì bi¿t ch¯c ó là T° Không HuyÁn, chúa £ng Th§n Nông. Chàng liÁn ch¯p tay vái chào nói:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ xin có lÝi chào bang chúa. T° Không HuyÁn chÉ kh½ nghiêng mình i mÙt chút, không thèm éng d­y c¥t ti¿ng hÏi:

- Các h¡ tÛi ây có viÇc gì?

Ðoàn Dñ áp:

- Nghe nói quý £ng cùng phái Vô L°ãng k¿t mÑi thâm thù. Hôm nay chính m¯t t¡i h¡ ã th¥y hai ng°Ýi bên phái Vô L°ãng bË th£m tí rÓi, vì Ùng mÑi th°¡ng tâm nên ¿n ây có ôi lÝi khuyên gi£i. T¡i h¡ trÙm ngh) r±ng: "Oan cëu nên gá ra ché ch³ng nên buÙc vào, v£ l¡i gây cuÙc giao ¥u, chém gi¿t là trái phép n°Ûc, viÇc ¿n tai quan s½ có nhiÁu iÁu phiÁn phéc cho ¡i nhân. V­y xin ¡i nhân kìm ngña, c¥p tÑc quay vÁ, không nên gây thêm cëu oán cùng phái Vô L°ãng nïa!".

ChÝ cho Ðoàn Dñ nói xong, T° Không HuyÁn tÏ v» lãnh ¡m, không nói nía lÝi, °a m¯t nhìn ra ch× khác. Ðoàn Dñ l¡i nói ti¿p:

- T¡i h¡ vëa nói ó toàn là nhïng lÝi vàng á, ¡i nhân thí ngh) kù xem!

B¥ygiÝ T° Không HuyÁn mÛi nhìn Ðoàn Dñ b±ng con m¯t tò mò, rÓi Ùt nhiên ngía m·t lên trÝi, c°Ýi ha h£ nói:

- Gã tiÃu tí kia là ai mà dám ¿n ây làm trò ch¡i gi£i muÙn cho lão gia. Ai sai ng°¡i ¿n ây?

Ðoàn Dñ áp:

- Không có ai sai ta c£, ó là tñ ý ta ¿n b£o ng°¡i mà thôi.

T° Không HuyÁn ±ng h¯ng mÙt ti¿ng rÓi nói:

- Lão gia bôn t©u giang hÓ bÑn m°¡i nm trÝi, ch°a tëng th¥y éa nhÏ nào to gan, lÛn m­t ¿n ây n nói càn rá nh° ng°¡i. A Trác âu! B¯t l¥y c£ hai éa nhÏ này cho ta!

MÙt gã ¡i hán éng bên vâng d¡, b°Ûc tÛi °a tay ra n¯m l¥y vai Ðoàn Dñ.

Chung Linh vÙi la lên:

- T° Không bang chúa hãy khoan! Ðoàn t°Ûng công em nhïng lÝi vàng ngÍc ra khuyên nhç ng°¡i không nghe thì thôi, sao l¡i có nhïng hành Ùng dã man nh° th¿?

Nàng quay l¡i b£o Ðoàn Dñ:

- Ðoàn huynh! Th§n Nông bang không nghe lÝi anh, mình ch³ng h¡i âu mà can thiÇp viÇc ng°Ýi. Chúng ta i thôi.

A Trác ã °a bàn tay khÕng lÓ ra b¯t hai tay Ðoàn Dñ qu·t ra sau l°ng giï ch·t, m¯t m m nhìn T° Không HuyÁn à chÝ lÇnh.

T° Không HuyÁn m·t l¡nh nh° tiÁn nói:

- Уng Th§n Nông không °a nhïng k» ß âu ¿n r¯c rÑi vào công viÇc cça mình.

Hai éa con nít ch°a ráo máu §u kia giß giÍng d¡y Ýi l¡i t°ßng muÑn ¿n là ¿n, muÑn i là i, âu ph£i chuyÇn dÅ dàng nh° th¿ °ãc? A HÓng âu! B¯t trói con bé này l¡i!

MÙt tên ¡i hán khác vâng lÝi thò tay ra b¯t Chung Linh. Chung Linh xoay mình mÙt cái, lui xa ba b°Ûc nói:

- T° Không bang chúa! Ta há sã gì ng°¡i? Ta sã là sã gia gia ta quß trách sao °ãc ra ngoài gây sñ mà thôi. Ng°¡i b£o chúng tha ngay Ðoàn huynh ta, ëng có dÓn ta vào th¿ c°ái cÍp khó bÁ nh£y xuÑng thì phiÁn l¯m ó.

T° Không HuyÁn c£ c°Ýi nói:

- Ha ha! Con nhÏ này th¿ mà nói ra iÇu ng°Ýi lÛn, A HÓng âu còn chÝ gì nïa mà ch°a Ùng thç?

A HÓng vâng mÙt ti¿ng °a tay ra n¯m l¥y cánh tay Chung Linh. Chung Linh co tay ph£i l¡i, tay trái ánh våt ra, c¡nh bàn tay s¯c nh° dao nh±m cÕ A HÓng ánh tÛi. A HÓng cúi §u tránh khÏi. Tay ph£i Chung Linh nhanh nh° iÇn chÛp h¥t ng°ãc lên ánh "binh" mÙt ti¿ng thì ra ánh trúng vào c±m A HÓng. Téc thì cây thËt n·ng m¥y trm cân ngã xuÑng ¥t, ngía m·t lên trÝi, không sao d­y °ãc nïa.

T° Không HuyÁn v«n tÏ v» khinh khÉnh nói:

- Con bé này áo à th­t, ã dám ¿n Th§n Nông bang nói h×n ch°a ç còn dám dß trò nïa ây.

Lão nhìn sang mé bên, °a m¯t ra hiÇu cho mÙt lão già cao mà g§y nh° que cçi. Y ch³ng nói ch³ng r±ng b°Ûc tÛi. Th¿ là b¯t §u cuÙc giao ¥u giïa hai ng°Ýi, mÙt cao lênh khênh, mÙt th¥p lçn thçn, chênh lÇch nhau tÛi hai th°Ûc. Lão cao nghÁu °a c£ m°Ýi §u ngón tay nhÍn nh° móng chân chim toan n¯m l¥y vai Chung Linh.

Chung Linh th¥y th¿ ánh hung hãn liÁn né sang mÙt bên tránh khÏi thì nm ngón tay lão cao nghÁu l¡i t¡t qua bên má nàng, còn cách chëng nm t¥c mà ã c£m th¥y mÙt luÓng gió cñc m¡nh, nàng gi­t mình kinh hãi la lên:

- T° Không bang chúa! Ng°¡i có b£o lão dëng tay không? Này này ta b£o th­t n¿u ng°¡i cé Ã h¯n làm già thì ëng trách ta là không bi¿t iÁu ó. Sau này ba má quß trách ta, ng°¡i cing ch³ng ¹p m·t gì âu!

Trong khi nàng nói thì lão cao nghÁu °a nm §u ngón tay ra chåp xuÑng, nàng Áu tránh khÏi, chÉ khe chëng sãi tóc.

T° Không HuyÁn c£ ti¿ng quát:

- Sao không chåp l¥y nó?

Lão cao nghÁu dùng tay trái liên ti¿p ánh t¡t ngang còn tay ph£i luôn luôn xoay vòng tròn chåp xuÑng rÓi n¯m °ãc tay ph£i Chung Linh. Nàng kêu lên mÙt ti¿ng kinh hÓn "Ñi chao!", au ¿n n×i m·t hoa tái mét. Trong c¡n nguy c¥p, nàng v«y tay trái mÙt cái, chãt lao cao nghÁu rú lên mÙt ti¿ng rÓi buông nàng ra, ngÓi phËch xuÑng ¥t. Con Kim linh ã xông ra Ûp trúng mu bàn tay lão mÙt mi¿ng xong l¡i nh£y vÁ n±m trong bàn tay Chung Linh. MÙt gã éng tuÕi éng bên c¡nh T° Không HuyÁn th¥y th¿ vÙi vàng b°Ûc tÛi °a tay ra nâng lão cao nghÁu d­y thì kh¯p mình lão run b§n b­t, mu bàn tay lão có v¿t tím b§m, nh° s¡n quÇt vào m×i lúc mÙt loang to ra. Chung Linh ch¯m môi thÕi lên mÙt ti¿ng, con Kim linh l¡i nh£y ra, l°Ût tÛi tr°Ûc m·t gã ¡i hán ang túm l¥y Ðoàn Dñ. Gã °a tay lên toan b¯t l¥y, con Kim linh liÁn Ûp ngay s°Ýn bàn tay gã. Võ công gã này còn kém lão cao nghÁu, không chËu ñng nÕi, thân thà co qu¯p, rên rÉ luôn miÇng.

Chung Linh liÁn n¯m tay Ðoàn Dñ kéo i và kh½ b£o:

- Nguy ¿n n¡i rÓi, chúng mình ph£i ch¡y cho mau!

Nhïng tên éng xung quanh T° Không HuyÁn Áu là nhïng tay võ nghÇ cao c°Ýng. BÍn này sinh nhai b±ng nghÁ hái thuÑc, ch¿ thuÑc: b¥t lu­n r¯n r¿t gì, nÍc Ùc th¿ nào chúng Áu hiÃu rõ tính ch¥t. Tuy nhiên con Kim linh này ch¡y nhanh nh° chÛp, nÍc Ùc cça nó cñc kó nguy hiÃm, bÍn này không ai bi¿t tý gì c£. Ch£ th¿ mà T° Không HuyÁn cing ph£i gi­t mình kêu lên:

- Ph£i chng ây là giÑng "Vi huyÇt té linh"? Chúng bay âu! Mau ra b¯t con nhãi ranh này chÛ Ã cho nó ch¡y thoát.

BÑn gã ¡i hán vÙi nh£y xÕ ra, chia hai bên s¥n vào. Chung Linh miÇng vëa huýt sáo vëa rút con Thanh linh ß trong l°ng ra qung xuÑng c£n hai gã tÛi g§n.

Còn con Kim linh Ûp xong gã nÍ rÓi nh£y sang Ûp gã kia. ChÉ trong chÛp m¯t nó ã Ûp h¿t c£ bÑn: m×i gã mÙt mi¿ng. Gã nào gã n¥y ngã ln ra giãy giåa d°Ûi ¥t c£ mÙt l°ãt.

ÐÓng £ng Th§n Nông bang tuy th¥y nhïng con r¯n nhÏ r¥t áng khi¿p sã nh°ng tr°Ûc m·t bang chúa không tên nào giám lùi b°Ûc, rÓi ¿n b£y tám tên nh¥t tÁ r°ãt theo.

Chung Linh gÍi to lên r±ng:

- Ðéa nào muÑn sÑng thì ëng l¡i g§n! Ta mà cho con Kim linh ra Ûp thì không còn thuÑc nào chïa °ãc âu.

M¥y tên này Áu c§m khí giÛi: k» ao, ng°Ýi ki¿m à ón á con Kim linh. Nh°ng con r¯n nhÏ này mau l¹ nh° th§n, b¥t ch¥p t¥t c£ g°¡m ao, ám khí ß th¿ gian. Ðao ki¿m cé viÇc mà âm, mà chém nó v«n xông ào, ln x£ vào mà ch³ng ai chém trúng. Vèo mÙt cái nó ã Ûp trúng c£ b£y, tám k» Ëch ngã ln kÁnh.

T° Không HuyÁn vén áo l¥y mÙt bình thuÑc n°Ûc, Õ ra lòng bàn tay, thoa të mu bàn tay ¿n c³ng tay, o¡n nh£y ba b°Ûc ¿n tr°Ûc m·t Chung Linh cùng Ðoàn Dñ, c¥t ti¿ng khàn khàn quát:

- Ðéng l¡i!

Con Kim linh të trong lòng bàn tay Chung Linh nh£y vÍt lên × trên sÑng mii T° Không HuyÁn. T° Không HuyÁn ch)a th³ng bàn tay gi¡ lên, trong lòng v«n lo th§m: "không hiÃu thé thuÑc mình bí m­t ch¿ ra chÑng r¯n Ùc Ñi vÛi con r¯n vàng vô cùng linh dË này có n thua gì không? N¿u không hiÇu nghiÇm thì ch³ng nhïng oai danh mình phút chÑc trôi theo dòng n°Ûc mà c£ £ng Th§n Nông cing bË tan tành".

Con Kim linh há miÇng toan Ûp vào lòng bàn tay T° Không HuyÁn, song Ùt nhiên quay lÙn §u trß l¡i, dùng kh¥u uôi chÑng vào bàn tay lão à l¥y à nh£y tót vÁ.

T° Không HuyÁn c£ mëng °a tay trái ánh "vù" mÙt cái, phát ra mÙt luÓng gió m¡nh ghê gÛm, Chung Linh tránh không kËp l£o £o suýt ngã. B×ng nghe ánh "huõch" mÙt ti¿ng, thì ra Ðoàn Dñ bË d° lñc luÓng gió qu¡t ngã ln xuÑng ¥t, ngía m·t lên trÝi.

Chung Linh c£ kinh, chúm miÇng huýt luôn m¥y ti¿ng huy Ùng con Kim linh xông tr­n. Kim linh l¡i nh£y vÍt ra nh°ng bàn tay T° Không HuyÁn ã xát thuÑc kõ r¯n, ph£i tìm ch× khác nh° §u, m·t, b¯p v¿ à c¯n. T° Không HuyÁn múa tít hai quyÁn à tr¥n áp Kim linh không cho ¿n g§n. Chung Linh vung con Thanh linh nh° cây roi mÁm à ánh vào c¡nh s°Ýn. T° Không HuyÁn ngá con Thanh linh cing là r¯n Ùc nên chÑng á nghiêm m­t nh° Ñi vÛi con Kim linh. MiÇng lão luôn luôn ra lÇnh cho thç h¡. M¥y chåc tên Ó Ç kéo ra vây bÑn m·t. Tên nào cing c§m n¯m cây, cÏ d°ãc liÇu ra Ñt, mÙt làn khói ·c bÑc lên ngùn ngåt.

Ðoàn Dñ vëa éng d­y °ãc, song §u nhéc l¡ th°Ýng, tÑi tm m·t mii l¡i ngã ln ra. Trong lúc mê man chàng th¥y Chung Linh cing l£o £o ngã theo. Hai tên thç h¡ £ng Th§n Nông ch¡y ¿n Ënh b¯t Chung Linh.

Hai con r¯n th§n th¥y Chung Linh ngã ra, cÑ tình céu chç vÙi xông l¡i Ûp m×i tên mÙt mi¿ng. MÙt tên trúng Ùc ngã ln kÁnh, còn mÙt tên v¿ ùi bË c¯n máu ch£y §m ìa, x°¡ng tay l¡i bË con Thanh linh v·n gãy. MÍi ng°Ýi xúm quanh không bi¿t làm th¿ nào.

T° Không HuyÁn hô:

- Mé ông Ñt hùng hoàng và mé nam Ñt x¡ h°¡ng lên! Còn các ng°Ýi ß mé tây b¯c kia ph£i tránh i cho mau không °ãc éng ó!

ÐÓng £ng vâng lÇnh Ñt x¡ h°¡ng, hùng hoàng. Уng Th§n Nông ç mÍi thé thuÑc mà m×i thé mÙt khác, cách ch¿ bi¿n l¡i r¥t tinh vi. Thé hùng hoàng, x¡ h°¡ng này thu§n ch¥t và r¥t m¡nh, Ñt lên phát ra mÙt luÓng khói dày ·c, cay xè theo chiÁu gió ông nam thÕi vÁ phía Chung Linh. Ch³ng ngÝ nhïng thé thuÑc kõ r¯n này không làm gì nÕi hai con r¯n th§n. Chúng v«n tung hoành lanh lãi nh° th°Ýng, mÙt lúc Ûp luôn nm sáu tên trong £ng Th§n Nông.

T° Không HuyÁn bóp trán ngh) ra mÙt k¿, hô lÛn:

- Xúc ¥t cho mau, Õ l¥p con nhãi ranh này cùng ám r¯n à chôn sÑng chúng nó i!

Уng Th§n Nông chuyên nghÁ ki¿m d°ãc liÇu lúc nào cing mang ç x»ng, cuÑc, thúng, mçng, l­p téc ào tëng khÑi ¥t lÛn nh±m ch× Chung Linh Õ xuÑng tÛi t¥p.

Lúc ¥y Ðoàn Dñ tâm th§n v«n còn tÉnh táo, ngh) l¡i: "tai v¡ này tñ mình gây nên, n¿u Chung Linh bË chôn sÑng thì mình còn sÑng làm gì nïa?". Chàng hùng hÕ nh£y vào ôm l¥y nàng, n±m è lên trên, miÇng hô lÛn câu: "Rút cåc ai mà ch³ng ch¿t! Rút cåc ai mà ch³ng ch¿t?".

Ð¥t á Õ xuÑng §m §m l¥p lên ng°Ýi chàng. T° Không HuyÁn v³ng nghe câu chàng la: "Rút cåc ai mà ch³ng ch¿t?" không khÏi mçi lòng, ngó l¡i hai m°¡i tên Óng £ng bË r¯n c¯n ang n±m qu±n qu¡i, trong ó có ¿n b£y tám tên quan trÍng cùng hai s° Ç cça mình. Lão ngh) th§m: n¿u gi¿t con nhÏ này i cho h£ gi­n thì bi¿t làm th¿ nào à céu sÑng bÍn thç h¡ cça mình? NÍc Ùc con Kim linh này âu ph£i t§m th°Ýng, khó lòng thoát ch¿t. Trë phi °ãc chính nhà y céu chïa cho mÛi °ãc, ngoài ra không còn cách nào". Ngh) v­y lão liÁn truyÁn lÇnh: -Ðëng à cho hai éa này ch¿t ngay, v­y các ng°¡i không °ãc l¥p kín §u chúng!

Chung Linh không còn h¡i séc à cí Ùng °ãc nïa, chÉ th¥y trên mình bË è n·ng vô cùng. Ðoàn Dñ ôm l¥y nàng và c£ ôi Áu chËu n±m im. Trong mÙt kh¯c Óng hÓ, hai ng°Ýi chÉ còn hß §u, toàn thân bË l¥p ¥t kín.

T° Không HuyÁn c¥t giÍng th£m ¡m hÏi Chung Linh:

- Mi muÑn sÑng hay là muÑn ch¿t?

Chung Linh áp:

- D) nhiên là ta muÑn sÑng. N¿u ng°¡i sát h¡i Ðoàn huynh ây cùng ta thì vô sÑ éa trong bÍn ng°¡i cing không sÑng °ãc âu.

T° Không HuyÁn nói:

- N¿u mi l¥y thuÑc gi£i céu nÍc r¯n Ùc cça mi °a ra ây thì ta s½ tha m¡ng cho.

Chung Linh l¯c §u nói:

- Ng°¡i tha mÙt mình ta không ç, ph£i tha c£ hai m¡ng.

T° Không HuyÁn nói:

- Thôi °ãc, ta s½ th£ c£ cho hai éa mi, thuÑc gi£i Ùc âu?

Chung Linh nói:

- HiÇn trong mình ta không có. Con kim linh này Ùc vô cùng chÉ có mình ba ta là trË °ãc thôi. Tr°Ûc ta ã b£o ng°¡i rÓi, ëng béc bách ta ph£i Ùng thç. Gây ra chuyÇn lôi thôi, ba ta s½ quß trách ta thì cái m·t ng°¡i cing ch³ng ¹p tÑt gì.

T° Không HuyÁn c£ ti¿ng m¯ng:

- Con nhãi ranh này! Thân mi ¿n th¿ mà mi còn n nói h×n láo, lão gia mà gi­n lên s½ Ã mi sÑng v¥t v°ßng th¿ này cho ¿n ch¿t ói nghe ch°a?

Chung Linh nói:

- Ta ã nói thñc vÛi mi mà mi không tin. Ôi thôi! chuyÇn này còn là rÑi bét. Không thà che m¯t ba ta °ãc âu, bây giÝ bi¿t làm th¿ nào?

T° Không HuyÁn hÏi:

- Cha mi tên hÍ là gì?

Chung Linh áp:

- Ng°¡i ã b¥y nhiêu tuÕi §u sao mà ngu dÑt th¿? ÐÝi nào ta l¡i nói tên ba ta cho ng°¡i bi¿t?

T° Không HuyÁn vùng v«y giang hÓ ã m¥y m°¡i nm, ti¿ng tm lëng l«y trong phái võ lâm, nay g·p ph£i hai éa con nít mà ành chËu bó tay, không làm gì °ãc. Lão nghi¿n rng thét lên:

- C§m mÛ lía ra ây cho ta Ñt tóc coi nhãi ranh này, xem nó có ph£i khai tên cha nó không? MÙt tên c§m bó uÑc °a ¿n. T° Không HuyÁn c§m l¥y b°Ûc tÛi. Chung Linh nhìn m·t lão d°Ûi ánh lía sáng l¡i càng hung dï bÙi ph§n, nàng sã phát khi¿p la lên:

- TrÝi ¡i! Ng°¡i chÛ Ñt tóc ta, tóc cháy thì §u s½ bË au l¯m, ng°¡i không tin thì hãy thí Ñt chòm râu dê cça ng°¡i mà coi!

T° Không HuyÁn vÛi bÙ m·t nanh ác cing ph£i phì c°Ýi nói:

- Ta bi¿t rÓi mà, ã Ñt là ph£i au hà t¥t còn ph£i Ñt thí râu nïa?

Lão c§m bó uÑc vung lên tr°Ûc m·t Chung Linh. Chung Linh sã quá kêu thét lên, Ðoàn Dñ ôm ch·t l¥y nàng quát:

- Lão râu dê kia! ChuyÇn này là t¡i ta gây ra, ng°¡i Ñt §u ta ây này!

Chung Linh nói:

- ChÛ chÛ! Ðau l¯m anh không chËu nÕi âu!

T° Không HuyÁn nói:

- Mi ã sã au sao không °a thuÑc gi£i Ùc ra à céu bÍn ta?

Chung Linh nói:

- Ng°¡i th­t là th±ng ngÑc! Ta ã b£o r±ng chÉ có ba ta là trË nÕi nÍc Ùc con kim linh. пn má ta còn không hiÃu ng°¡i t°ßng dÅ l¯m sao?

T° Không HuyÁn l¡i nghe té phía có ti¿ng ng°Ýi rên rÉ, cñc kó thê th£m vì bË r¯n c¯n thì ngh) th§m r±ng: "ây là lo¡i r¯n Ùc kó dË, nó làm cho ng°Ýi ta nhéc nhÑi phi th°Ýng không thì làm gì bÍn h£o hán này ph£i rên xi¿t nh° th¿? C£ nhïng khi g·p tr°Ýng hãp ph£i ch·t cåt tay, cåt chân hÍ còn có thà nghi¿n rng chËu ñng ché có thèm mß miÇng than thß bao giÝ âu? BÍn này ã °ãc ng°Ýi xung quanh em thuÑc trë r¯n Ùc thoa ¯p, song hÍ v«n rên la hoài. Rõ ràng là thuÑc cça mình chÉ công hiÇu vÛi lo¡i r¯n th°Ýng, còn Ñi vÛi con kim linh này ch³ng n thua gì". Lão ngh) v­y cm gi­n vô cùng, trëng m¯t nhìn Chung Linh quát hÏi l§n nïa:

- Cha mi là ai? Ph£i nói cho mau!

Chung Linh áp:

- Ng°¡i cÑ tình muÑn ta ph£i cho ng°¡i bi¿t danh tính ba ta °? Th¿ ng°¡i không sã sao?

T° Không HuyÁn sñc nhÛ ¿n chuyÇn "Vi huyÇt té linh" và liên t°ßng ¿n tên mÙt ng°Ýi ngh) th§m: "Chµng l½ chính y ã nuôi Vi huyÇt té linh? Ch³ng l½ y ch°a ch¿t sao? N¿u qu£ y trá tí à mai danh ©n tích mà mình em tên tuÕi y nêu ra, t¥t nhiên y s½ không à mình yên".

Chung Linh th¥y nét m·t T° Không HuyÁn thoáng qua mÙt c¡n ho£ng hÑt thì trong lòng r¥t khoan khoái, nàng nói:

- Ng°¡i mau th£ chúng ta ra, à ba ta khÏi ¿n phiÁn trách ng°¡i. T° Không HuyÁn §u óc tính toán r¥t mau l¹: "bây giÝ mình th£ con này ra, n¿u ba nó qu£ là th±ng cha ó, th¿ nào y cing mß cuÙc iÁu tra, mÙt khi y bi¿t rõ mình tò mò ¿n viÇc bí m­t cça y, không khi nào y chËu à mình sÑng mà ph£i gi¿t mình i cho khÏi lÙ chuyÇn. Trái l¡i n¿u mình gi¿t con nhÏ này i thì Óng £ng mình khó lòng sÑng °ãc, ±ng nào cing dß". Sau y t¯c l°ái mÙt cái tñ nhç: "Hë nhÏ nhen há ph£i trang quân tí? Không ác sao thành k» tr°ãng phu? Thà r±ng à ám thç h¡ cça mình chËu ch¿t còn h¡n th£ hÕ vÁ rëng, r°Ûc l¥y tai hÍa. Ngh) v­y lão ng¥m ng§m v­n nÙi công vào bàn tay, nh±m Énh §u Chung Linh ánh xuÑng.

Chung Linh th¥y lão Ùt nhiên bi¿n s¯c, bi¿t ngay mình s¯p bË nguy, l¡i th¥y lão gi¡ tay trái ánh xuÑng, vÙi rú lên:

- Ði Ñi! Ðëng ánh!

T° Không HuyÁn khi nào chËu thôi. Tay lão ánh xuÑng chÉ còn cách §u Chung Linh chëng mÙt th°Ûc, b¥t thình lình lão th¥y sau gáy mình bË au nhéc không bi¿t bË v­t chi c¯n vào nên bàn tay ó tuy ánh xuÑng Énh §u Chung Linh nh°ng nÙi công ã bË tiêu tán, ch³ng khác gì xoa §u éa tr» mà thôi.

T° Không HuyÁn bË r¯n c¯n, sã h¿t hÓn vÙi v­n khí ra tr¥n giï trái tim, tay ph£i vét bó uÑc xuÑng ¥t, thò tay ph£i vÁ phía sau bóp cÕ ch·t. B×ng nhiên c°Ým tay l¡i th¥y tê nhéc, thì ra con Kim linh bË vùi trong ám ¥t të nãy, lách mãi bò ra °ãc, nhân lúc k» thù cça chç nó không kËp Á phòng nh£y ¿n Ûp.

T° Không HuyÁn liên ti¿p bË r¯n c¯n luôn hai mi¿ng thì ch³ng còn hÓn vía nào nïa, ngÓi bÇt xuÑng ¥t, v­n Ùng nÙi công khu trë nÍc Ùc.

Thç h¡ T° Không HuyÁn vÙi xúc ¥t Õ lên mình con Kim linh. Kim linh nh£y xô ng lên Ûp ngã mÙt tên rÓi ch¡y trÑn, chui vào ám cÏ r­m, chÉ th¥y ánh vàng nh¥p nháy m¥y cái trong bóng tÑi rÓi m¥t hút.

Nhïng k» t£ hïu T° Không HuyÁn vÙi l¥y thuÑc chïa r¯n Ùc trong uÑng, ngoài thoa, h§u h¡, ch¡y chïa cho chç, l¡i l¥y sâm Dã s¡n nhét vào miÇng cho lão thêm khí lñc. ÐÓng thÝi T° Không HuyÁn Á khí Ã chÑng l¡i hai ch× r¯n c¯n. Nh°ng chÉ trong kho£nh kh¯c, vì không chËu nÕi nïa, lão rút o£n ao bên mình ra chém mÙt nhát, cÕ tay ét lìa, r¡i ra. Th­t là:

"MuÑn ngn nÍc Ùc vào tim phÕi

Tráng s) già gan ch·t c³ng tay"

Song cÕ tay ch·t bÏ i còn °ãc, ché v¿t c¯n sau gáy thì không thà nào ch·t bÏ cÕ i °ãc. BÍn thç h¡ th¥y chç ch·t cåt cÕ tay, Áu ghê rãn hãi hùng, vÙi l¥y thuÑc d¥u rËt vào. Nh°ng máu tuôn ra nh° suÑi thuÑc rËt vào l¡i bË trôi i. MÙt tên xé v¡t áo h¿t séc buÙc ch·t cánh tay chç, máu ch£y ra të të rÓi ngëng h³n.

Chung Linh th¥y c£nh rùng rãn này cing ph£i phát khi¿p, s¯c m·t tái mét, không dám lên ti¿ng. T° Không HuyÁn c¥t giÍng tr§m tr§m hÏi:

- Con r¯n nhÏ s¯c vàng ó có ph£i là con Kim linh trong "Vi huyÇt té linh" không?

Chung Linh g­t §u áp:

- Chính ph£i ó.

T° Không HuyÁn l¡i hÏi:

- Ng°Ýi bË r¯n c¯n au nhéc b£y ngày rÓi mÛi ch¿t ph£i không?

Chung Linh g­t §u. T° Không HuyÁn sai thç h¡:

- Ðem th±ng nhÏ ra ây!

Thç h¡ vâng lÝi, bÛi Ñng ¥t l«n á lôi Ðoàn Dñ ra.

Chung Linh vÙi kêu lên:

- Ðëng, ëng! ViÇc này không can dñ gì ¿n Ðoàn huynh, ëng gia h¡i ¿n anh.

Nàng vëa nói vëa toan vùng d­y. BÍn Th§n Nông vÙi xúc ¥t l¥p lên l× hÕng vëa kéo Ðoàn Dñ ra. Chung Linh l¡i không cña qu­y °ãc nïa. Nàng trông th¥y T° Không HuyÁn muÑn gi¿t Ðoàn Dñ b¥t giác khóc rÑng lên. Chính Ðoàn Dñ tuy trong lòng cing sã hãi vô cùng nh°ng ngoài m·t v«n g°ãng tr¥n t)nh mÉm c°Ýi nói:

- Chung cô n°¡ng! Сi tr°ãng phu coi cái ch¿t nh° trß vÁ n¡i cñc l¡c. Tr°Ûc m·t ám ác ôn này ta không nên tÏ ra khi¿p nh°ãc.

Chung Linh nói:

- Tôi không ph£i là ¡i tr°ãng phu. Tôi ch£ coi cái ch¿t nh° vÁ n¡i cñc l¡c âu.

T° Không HuyÁn v«n mÙt giÍng tr§m tr§m sai thç h¡:

- Các ng°¡i l¥y "Ðo¡n tr°Ýng tán" cho th±ng nhÏ này uÑng và theo cân l¡ng cho y chÉ có thà chËu ñng °ãc trong b£y ngày.

Thç h¡ l¥y ra mÙt thé thuÑc tán s¯c Ï b¯t Ðoàn Dñ uÑng mÙt nía bình. Chung Linh vÙi kêu lên r±ng:

- ThuÑc Ùc ó, Ðoàn huynh chÛ uÑng!

Të lúc Ðoàn Dñ nghe th¥y tên Ðo¡n tr°Ýng tán ã bi¿t ngay là thuÑc Ùc.

Nh°ng ngh) mình ã ß tay ng°Ýi, không uÑng cing không xong, th£n nhiên c§m l¥y uÑng, chàng l¥y §u l°ái n¿m mùi, c°Ýi mà r±ng:

- NgÍt ây mà T° không bang chúa! Ng°¡i uÑng mÙt nía bình này i mà ch¡i!

T° Không HuyÁn c£ gi­n "hë" mÙt ti¿ng.

Chung Linh ang n°Ûc m¯t ròng ròng cing ph£i phì c°Ýi nh°ng rÓi nàng l¡i b­t ti¿ng khóc ngay.

T° Không HuyÁn nói:

- ThuÑc o¡n tr°Ýng tán này uÑng sau b£y ngày ch¥t Ùc mÛi ng¥m vào, làm cho ruÙt ét tëng khúc mà ch¿t, bây giÝ mi ph£i i l¥y thuÑc à gi£i nÍc r¯n trong b£y ngày, b£y êm vÁ ây cho ta thì ta s½ gi£i Ùc cho mi. Chung Linh nói:

- ChÉ có mình ba ta v­n Ùng nÙi công mÛi gi£i °ãc nÍc Ùc con kim linh ché làm gì có thuÑc?

T° Không HuyÁn nói:

- N¿u v­y thì ph£i mÝi cho °ãc ba mi tÛi ây gi£i céu mi ché sao.

Chung Linh nói:

- Ng°¡i nói coi bÙ dÅ dàng l¯m nhÉ. Ba ta có chËu ra khÏi núi bao giÝ âu. Ba ta ã quy¿t Ënh không rÝi khÏi cía hang nía b°Ûc.

T° Không HuyÁn ngh) th§m: "con bé nói câu này là úng sñ thñc rÓi". Lão tr§m ngâm ch°a tr£ lÝi thì Ðoàn Dñ ã nói:

- Th¿ thì kéo c£ ¿n t° phç Chung cô n°¡ng xin tôn ¡i nhân gi£i céu cho có mau h¡n không?

Chung Linh g¡t i:

- Không °ãc! Ba tôi ã có lÝi nguyÁn: b¥t lu­n k» nào, hÅ ã b°Ûc chân vào hang núi ch× ba tôi ß nh¥t Ënh là ph£i ch¿t.

T° Không HuyÁn th¥y ch× sau gáy bË r¯n c¯n m×i lúc mÙt thêm nhéc nhÑi, ngéa ngáy r¥t là bét rét khó chËu, nÕi gi­n nói:

- Ta ch³ng thèm nói nhiÁu lÝi nïa. Mi không i mÝi °ãc ba y thì thôi, ta cho ch¿t ráo c£ mÙt m».

Chung Linh ngh) mÙt lúc rÓi b£o:

- Ng°¡i th£ ta d­y à ta vi¿t th° mÝi ba ta ¿n ây. Ng°¡i cho th±ng nào không sã ch¿t c§m i.

T° Không HuyÁn nói:

- Ta b£o th±ng nhÏ hÍ Ðoàn này i, hà t¥t ph£i sai ai?

Chung Linh nói:

- Ng°¡i không nhÛ gì c£. Ta ã b£o: b¥t lu­n k» nào ã b°Ûc chân vào ch× ß ba ta Áu ph£i ch¿t mà. Ta không muÑn cho Ðoàn huynh ta ch¿t nghe ch°a?

V«n mÙt giÍng tr§m tr§m T° Không HuyÁn nói:

- Y ã sã ch¿t, thç h¡ ta há không sã ch¿t sao? Tuó ¥y, không i thì thôi, rÓi xem bÍn mi ch¿t tr°Ûc hay ta ch¿t tr°Ûc?

Chung Linh ngh¹n ngào nói:

- Lão già râu dê kia! Ng°¡i chÉ ráng b¯t n¡t °ãc tiÃu cô n°¡ng, không c§n giï thà diÇn nïa °? ChuyÇn này khách giang hÓ bi¿t ra thì thanh danh ng°¡i s½ bË tiêu tan vì có nhïng hành vi ê m¡t, ch³ng anh hùng h£o hán chút nào.

T° Không HuyÁn chÉ Ã tâm v­n nÙi công, ngn ngëa nÍc Ùc, không nói gì nïa.

Ðoàn Dñ kh³ng khái nói:

- Chung cô n°¡ng ¡i! ÐÃ tôi i °ãc mà! LÇnh tôn th¥y tôi ¿n c§u ng°Ýi i céu cô n°¡ng t¥t không gia h¡i âu mà sã.

Chung Linh lÙ v» vui mëng nói:

- аãc rÓi anh ¡i! Tôi ngh) °ãc k¿ này có thà v¹n toàn. Anh ëng nói rõ vÛi ba tôi là tôi ß t¡i ây, n¿u gi¿t anh i thì không bi¿t âu mà tìm tôi. Khi anh °a ba tôi tÛi ây rÓi ph£i chuÓn i téc kh¯c không thì anh s½ nát ra nh° cám ó.

T° Không HuyÁn trÏ tay vÁ hòn núi góc tây b¯c nói:

- Ta phái ng°Ýi em thuÑc ra chÝ ß ó, Ðoàn quân ch¡y trÑn ¿n phía sau hòn núi này, s½ có ng°Ýi °a cho.

T° Khô ng HuyÁn th¥y Ðoàn Dñ chËu i mÝi ng°Ýi céu m¡ng cho bÍn lão, lão ã Õi cách x°ng hô ra chiÁu nhã nh·n. Lão nói xong truyÁn lÇnh cho thç h¡ bÛi ¥t kéo tay Chung Linh ra, l¥y vòng s¯t xích hai tay nàng l¡i rÓi mÛi cào nÑt ch× ¥t l¥p ph§n d°Ûi thân thà nàng, b×ng th¥y con Thanh linh d¯t sau l°ng Chung Linh ngÍ ng­y, ngoài ra các con r¯n khác Áu bË ch¿t ngÙp ch¿t.

Chung Linh hÏi:

- Ng°¡i không cßi tay cho ta làm sao ta vi¿t th° °ãc?

T° Không HuyÁn áp:

- GÛm cái cô này mÛi quái gß ché! ViÇc gì ph£i vi¿t th°? L¡i Ënh giß trò ¥y ché gì? Cô cé °a Ó v­t gì gi¯t bên mình cho Ðoàn quân c§m i làm tin là mÝi °ãc lÇnh tôn ngay.

Chung Linh nói:

- Ta r¥t ghét vi¿t lách. Ng°¡i nói ta khÏi ph£i biên th° thì còn gì b±ng? Nh°ng ta có v­t gì Ã c§m i làm tin âu? à ph£i! Ðoàn huynh cßi con Thanh linh °a vÁ cho ba tôi.

Ðoàn Dñ nói:

- Không °ãc! Nó không chËu nghe lÝi tôi, giïa °Ýng nó ãp mÙt cho mi¿ng là rÓi Ýi.

Chung Linh t°¡i c°Ýi nói:

- Trong túi áo tôi có cái hÙp nhÏ, anh móc ra ây!

Ðoàn Dñ °a tay ra sÝ vào áo nàng, b×ng nhiên vÙi råt tay l¡i, tñ bi¿t mình thò tay vào bång mÙt thi¿u nï là r¥t vô lÅ. Chung Linh l¡i không c£m giác nh° th¿, b£o chàng:

- Ðúng rÓi, túi áo ß bên trái này.

Ðoàn Dñ ngh) r±ng tai hÍa ¿n n¡i, trong lúc nguy c¥p này, tiÃu cô n°¡ng th­t là ng°Ýi quyÁn bi¿n, bÏ h¿t tõ hiÁm giïa hai bên nam nï, l½ âu mình còn câu nÇ?

Th¿ rÓi chàng lùa tay vào bång nàng, sÝ th¥y mÙt v­t tròn tròn, nóng nóng liÁn móc ra. Chung Linh nói:

- Trong cái hÙp b±ng ngÍc này có ñng mÙt v­t kõ c£ hai con kim linh và thanh linh. N¿u con thanh linh không chËu nghe lÝi anh c§m cái hÙp này gi¡ ra tr°Ûc ¥u nó, tñ nhiên nó không làm dï. Ðoàn Dñ theo lÝi nàng, c§m cái hÙp gi¡ lên bên §u con thanh linh l¯c l¯c, trong hÙp phát ra thé ti¿ng kó dË, qu£ nhiên nó chùn l¡i l­p téc, d°Ýng nh° sã hãi l¯m.

Ðoàn Dñ l¥y làm thú vË nói:

- Tôi thí xem trong có v­t gì nào?

Chàng toan mß n¯p hÙp ra coi, Chung Linh vÙi ngn l¡i b£o:

- ¤y chÛ, n¯p hÙp này không mß °ãc âu!

Ðoàn Dñ hÏi:

- Sao v­y?

Chung Linh ngo£nh m·t vÁ phía T° Không HuyÁn °a m¯t cho chàng nói:

- Ðó là mÙt iÁu bí m­t không thà à ng°Ýi ngoài nghe °ãc. Khi anh trß vÁ tôi s½ nói cho anh bi¿t.

Ðoàn Dñ nói:

- À ra th¿ ¥y! RÓi chàng c§m hÙp sang tay trái, còn tay ph£i l§n vào sau l°ng Chung Linh cßi con thanh linh ra qu¥n vào l°ng mình. Con thanh linh ngoan ngoãn à chàng muÑn làm gì thì làm, không hÁ ph£n kháng. Ðoàn Dñ c£ mëng nói:

- Con r¯n này hay tuyÇt.

Chung Linh d·n thêm:

- Lúc nào ói bång, nó tñ bi¿t i ki¿m ch«u chàng n mà n, anh không ph£i lo gì cho nó c£. Anh xuó mÙt h¡i là sai nó Ûp ng°Ýi, huýt sáo ba ti¿ng "pho pho pho" là gÍi nó vÁ.

D·n xong nàng xuó, huýt sáo. Ðoàn Dñ r¥t l¥y làm thú vË, hÍc t­p mãi.

T° Không HuyÁn ang au, nghe hai ng°Ýi bàn tán nói nói, c°Ýi c°Ýi l¡i càng téc bñc ngh) th§m: "Hai éa nhÏ này không còn bi¿t tý gì c£, ã ch¿t ¿n gáy rÓi còn ùa gián vÛi r¯n r¿t". B¥t giác lão quát lên:

- Ðoàn quân không i chóng lên rÓi mà vÁ? Tánh m¡ng bÍn ta nguy trong sÛm tÑi, n¿u dÍc °Ýng còn x£y chuyÇn r¯c rÑi là ch¿t ráo. Chung cô n°¡ng të ây ¿n quý phç, vëa i vëa vÁ m¥t Ù m¥y ngày?

Chung Linh nói:

- N¿u i °ãc mau l¹ thì chÉ m¥t hai ngày, cùng l¯m là bÑn ngày Ðoàn huynh s½ vÁ tÛi.

T° Không HuyÁn th¥y h¡i yên d¡ l¡i giåc:

- Thôi Ðoàn quân lên °Ýng i!

Chung Linh nói:

- Ta còn ph£i d·n °Ýng lÑi cho Ðoàn huynh, các ng°¡i hãy tránh i, không °ãc mÙt ai nghe trÙm ¥y nhé!

T° Không HuyÁn ra lÇnh cho thç h¡ tránh i.

Chung Linh nói:

- C£ ng°¡i nïa tránh i cho ta d·n Ðoàn huynh!

T° Không HuyÁn ng¥m ng§m nghi¿n hai hàm rng l¡i, éng d­y vëa i vëa nguyÁn rça: "ChÝ ta khÏi v¿t th°¡ng rÓi s½ liÇu tính cho mi. N¿u à mi yên lành ch³ng hoá ra T° Không HuyÁn này sÑng uÕng hay sao?".

Chung Linh than thß cùng Ðoàn Dñ:

- Ðôi ta vëa g·p gá ã ph£i chia tay rÓi.

Ðoàn Dñ c°Ýi nói:

- Vëa i, vëa vÁ bÑn ngày có là m¥y?

Chung Linh trÑ m¯t ra nhìn chàng mÙt hÓi rÓi nói:

- Anh tÛi n¡i ph£i vào ra m¯t má tôi, em h¿t §u uôi mÍi chuyÇn thu­t cho ng°Ýi nghe, Ã má tôi truyÁn ¡t lên vÛi ba tôi, th¿ thì mÍi viÇc mÛi Õn.

Nàng gi¡ bàn chân nhÏ xíu, v¡ch rõ °Ýng lÑi trên m·t ¥t. Nhà nàng ß tây ng¡n sông Lan Th°¡ng, trong hang núi. Kà °Ýng xá cing ch³ng bao xa nh°ng Ëa th¿ r¥t là bí hiÃm, n¿u không °ãc chÉ d«n c·n k½ thì ng°Ýi ngoài quy¿t không thà tìm ¿n n¡i °ãc.

Ðoàn Dñ có trí nhÛ dai, chàng nghe Chung Linh nói nhïng ngã °Ýng chuyÃn të ông qua tây, r½ nam qua b¯c nh¥t nh¥t ghi vào lòng.

Chung Linh d·n xong, chàng nói:

- Th¿ là xong rÓi ché? Tôi i nhé!

Nói xong trß gót i liÁn. Chàng i °ãc m°¡i b°Ûc, Chung Linh chãt nhÛ ra iÁu gì gÍi gi­t l¡i:

- Anh hãy trß l¡i ây! Tôi còn d·n nïa.

Ðoàn Dñ quay l¡i hÏi:

- Còn gì nïa?

RÓi chàng toan trß gót, Chung Linh d·n vÛi:

- Anh chÛ nói thñc hÍ Ðoàn, nh¥t là ph£i d¥u kín ba anh bi¿t phép iÃm huyÇt "Nh¥t D°¡ng ChÉ", vì ba tôi mà bi¿t ra t¥t thay lòng Õi d¡.

Ðoàn Dñ c°Ýi nói:

- аãc rÓi! Cô n°¡ng tuy còn nhÏ tuÕi mà tâm linh th­t là sáng suÑt.

Chàng miÇng ca vang khúc hát, hiên ngang ra i. Lúc ó trÝi vëa ch­p tÑi, ánh trng mÛi ló. Ðoàn Dñ nhÝ ánh trng trong, trông vÁ h°Ûng tây ti¿n b°Ûc. Tuy chàng không có võ công nh°ng còn tr» mng, séc lñc dÓi dào, chân thon tho¯t b°Ûc mau. Chàng i °ãc chëng m°Ýi d·m, ¿n sau ngÍn cao nh¥t núi Vô L°ãng, b×ng nghe ti¿ng n°Ûc ch£y róc rách, phía tr°Ûc m·t hiÇn ra mÙt l¡ch suÑi. Chàng miÇng ang khát n°Ûc, l§n ¿n bÝ suÑi, th¥y n°Ûc trong xanh, vëa thò tay xuÑng toan vÑc n°Ûc uÑng, chãt nghe phía sau có ti¿ng c°Ýi khanh khách. Ðoàn Dñ gi­t mình quay §u l¡i xem, th¥y mii tr°Ýng ki¿m ánh sáng xanh lè, l¥p loáng, ch)a vào bång mình. Chàng ng©ng m·t lên nhìn, té ra là Cam Nhân Hào, v» m·t hung dï, ang c°Ýi ra chiÁu khoái trá.

Ðoàn Dñ t°¡i c°Ýi hÏi:

- T°ßng ai hoá ra anh, anh làm tôi sã quá, suýt ngã. Này Cam huynh, trÝi tÑi rÓi, anh còn éng làm chi ây?

Cam Nhân Hào áp:

- ÐÇ vâng mÇnh gia s° éng ây chÝ Ðoàn huynh. Xin mÝi Ðoàn huynh vào cung Ki¿m HÓ cùng gia s° àm ¡o.

Ðoàn Dñ áp:

- Hôm nay thì không °ãc âu, vì t¡i h¡ có viÇc g¥p ph£i i ngay. Xin à hôm khác s½ ¿n v¥n an.

Cam Nhân Hào áp:

- Dù b­n gì thì b­n cing xin Ðoàn huynh nà m·t Ç vào mÙt chút, k»o gia s° quß trách Ç.

Ðoàn Dñ trông h¯n có v» m·t b¥t chính, trong bång ã oán bi¿t ý h¯n l©m b©m mÙt mình: "Không xong rÓi! N¿u th±ng cha này cÑ ý giï mình l¡i, không i tìm °ãc th§y vÁ chïa r¯n Ùc thì b¥y nhiêu ng°Ýi £ng Th§n Nông t¥t không toàn tính m¡ng mà phái Vô L°ãng trút °ãc mÑi lo tâm phúc".

RÓi chàng hÏi l¡i:

- Sao th¿ huynh l¡i bi¿t t¡ h¡ qua ây?

Cam Nhân Hào ±ng h¯ng mÙt ti¿ng rÓi áp:

- CuÙc g·p gá giïa các h¡ và Chung cô n°¡ng vÛi £ng Th§n Nông t¡i h¡ ã m¯t th¥y tai nghe h¿t c£. Phái Vô L°ãng cùng các h¡ vÑn không thù oán quy¿t ch³ng làm phiÁn gì ¿n các h¡ âu! ChÉ l°u tôn giá vài hôm mà thôi, rÓi s½ l¡i à các h¡ tñ do.

Ðoàn Dñ nói:

- CÛ sao l¡i giï tôi m¥y ngày ß ây? Không thà °ãc âu, tôi ã uÑng o¡n tr°Ýng tán cça £ng Th§n Nông vào bång chÉ vài hôm thuÑc ng¥m, ét ruÙt ra thì ß l¡i sao °ãc?

Cam Nhân Hào c°Ýi nói:

- C§n gì, chÉ c§n uÑng ít thuÑc "chÉ thÑng" là h¿t au ngay. Ðoàn Dñ nghe h¯n nói mà chÙt d¡. Trong lúc bÑi rÑi, ch°a tìm ra k¿ thoát thân.

Theo h¯n vào cung Ki¿m HÓ d) nhiên là mình khó sÑng °ãc, l¡i à luõ cho Chung Linh cùng ng°Ýi £ng Th§n Nông, t¥t c£ có ¿n 30 nhân m¡ng.

Cam Nhân Hào dí mii thanh tr°Ýng ki¿m vào bång Ðoàn Dñ. Ðoàn Dñ ã th¥y h¡i au, Cam Nhân Hào l¡i giåc:

- Ta i thôi! Dù anh không muÑn vào cing b¯t buÙc ph£i vào, thà anh cé vào ngay i là h¡n.

Ðoàn Dñ nÕi gi­n nói:

- Ng°¡i muÑn gi¿t ta ph£i không?

Cam Nhân Hào áp:

- Gã hÍ Ðoàn kia! Ðã bôn t©u giang hÓ sao ng°¡i còn coi tính m¡ng to th¿?

Ng°¡i ch³ng xéng áng là ng°Ýi gan d¡ chút nào.

B×ng ánh "ro¡c" mÙt ti¿ng, mii ki¿m nhÍn ã °a të trên ngñc xuÑng ¿n bång d°Ûi, làm cho áo chàng x» th³ng mÙt quãng dài ¿n hai th°Ûc.

Cam Nhân Hào qu£ áng là cao Ó phe ông phái Vô L°ãng, °Ýng ki¿m i úng méc không sai mÙt ly. Ðoàn Dñ chÉ rách áo ché không sây sát chút nào.

Chàng th¥y gió thÕi vù vù vào bång giá l¡nh, vÙi kéo hai bên v¡t áo l¡i cho khÏi hß bång.

Cam Nhân Hào c°Ýi nói:

- Da thËt ng°¡i tr¯ng mËn, trông giÑng con gái nh° hÇt.

RÓi b×ng h¯n l¡i trß bÙ m·t hung dï, giåc:

- N¿u không i mau, lão gia iên ti¿t lên, s½ bm m·t ng°¡i ra.

Ðoàn Dñ không sao °ãc ành i theo h¯n, Ënh à giïa °Ýng s½ liÇu xem có k¿ nào thoát thân °ãc chng. Chàng vëa i vëa khép áo l¡i nói:

- Ta mà bi¿t tr°Ûc phái Vô L°ãng các ng°¡i Ùc ác th¿ này thì Ã m·c £ng Th§n Nông dÓn h¡i Ùc cho ch¿t h¿t, ch³ng hoài h¡i can thiÇp làm gì.

Cam Nhân Hào thét lên:

- Ng°¡i ba hoa gì v­y? Phái Vô L°ãng ta toàn là nhïng tay anh hùng h£o hán, há sã li Th§n Nông vô liêm sÉ?

L¡i mÙt nhát ki¿m nh±m sau l°ng Ðoàn Dñ chém xuÑng, b×ng nghe ánh chát mÙt ti¿ng, mii ki¿m bË ch·n l¡i. Ðoàn Dñ våt nhÛ ra nhç th§m: " ê nhÉ! Sao ta không kêu con thanh linh giúp ta mÙt tay". Chàng liÁn chúm miÇng theo cách Chung Linh ã d¡y, huýt lên mÙt hÓi. Con thanh linh nhoai §u ra nh£y tÛi tr°Ûc m·t Cam Nhân Hào. Gã trông th¥y gi­t mình, ch¡y gi­t lùi l¡i, con thanh linh Ûp không trúng, xoay mình toan nh£y sang Ûp tay gã.

Cam Nhân Hào ã bi¿t con r¯n này lãi h¡i th¿ nào rÓi. пn ngay thanh tr°Ýng ki¿m cça s° phå gã còn bË nó v·n gãy nên vÙi nh£y sang bên né tránh. Sß d) con thanh linh Ûp sÃnh hai l§n là vì Ðoàn Dñ ch°a bi¿t huy Ùng nó: khi sai i t¥n công, chàng quên th£ nó ra ã huýt sáo, thành ra quá ph§n nía còn qu¥n ß l°ng mình nên nó không °ãc linh ho¡t cho l¯m và không nhoai °ãc tÛi k» Ëch.

Ðoàn Dñ th¥y Cam Nhân Hào ã tránh xa, ngh) bång: "không thëa lúc này chuÓn i còn ãi ¿n bao giÝ?". LiÁn nh±m phía tây mà ch¡y. Cam Nhân Hào quay gót uÕi theo, vëa ch¡y vëa la:

- Trong mình ta có thuÑc kõ r¯n. Con r¯n xanh kia làm gì nÕi ta? Mi có ch¡y ±ng trÝi!

Nói v­y thì nói nh°ng v«n không dám uÕi sát ¿n n¡i. Ðoàn Dñ ch¡y °ãc nía d·m nhÍc, thß phì phì. Cam Nhân Hào mau l¹ dË th°Ýng: tay trái gã b» mÙt cành cây dài, vëa uÕi vëa nh±m sau l°ng chàng mà qu¥t. Ðoàn Dñ trong khi nguy c¥p thì may sao phúc áo tâm linh, sñc nhÛ l¡i cách iÁu Ùng con thanh linh là ph£i cßi nó ra rÓi mÛi huýt sáo. Chàng liÁn quay l¡i phía sau, dùng h¿t séc qung con thanh linh ra. Nó ch°a nhoai tÛi thì Cam Nhân Hào nhanh m¯t trông th¥y, né tránh kËp rÓi uÕi ch§m ch­m cho cách xa thêm. Gã ngh) th§m: "Anh chàng công tí bÙt này ch³ng bi¿t tý võ công nào, mình cé uÕi cho y mÇt d§n, chÉ lúc nïa là y kiÇt lñc cing ç ch¿t. BË Cam Nhân Hào uÕi phía sau, Ðoàn Dñ c¯m §u ch¡y th³ng vÁ phía Tây. Chëng mÙt kh¯c, chàng nhÍc quá, thß không ra h¡i, càng ch¡y lòng càng phiÁn não, ngh) th§m: "N¿u mình bË b¯t, t¥t Chung cô n°¡ng không thà thoát ch¿t °ãc thì mình còn m·t mii nào mà trông th¥y ai nïa?". Trong lúc hoang mang, chàng ch³ng à ý gì ¿n °Ýng lÑi, cé nh±m rëng cây r­m r¡p ch¡y vào hòng thoát thân. Cam Nhân Hào uÕi mÙt lúc nïa, b×ng nghe ti¿ng n°Ûc ch£y róc rách, sóng v× ó §m nh° n°Ûc triÁu dâng. Gã ngíng §u lên th¥y vÁ góc Tây b¯c d°Ýng nh° mÙt gi£i ngân hà l¡ líng không gian: ó là dòng thác lÛn të trên s°Ýn núi cao Õ xuÑng. Gã liÁn dëng b°Ûc c¥t ti¿ng gÍi:

- Ðoàn tiÃu tí! Phía tr°Ûc là c¥m Ëa phái ta. Mi chÉ i m°Ýi tr°ãng nïa là ch¿t không có ch× mà chôn.

Ðoàn Dñ c£ mëng ngh) th§m: n¿u là c¥m Ëa cça phái Vô L°ãng, t¥t y không dám xông vào uÕi theo nïa. Còn mình ây ã ¿n b°Ûc °Ýng cùng thì sã cóc gì? Ngh) v­y chàng ph¥n khßi trong lòng, ch¡y nhanh h¡n tr°Ûc. Cam Nhân Hào l¡i gÍi gi­t giÍng:

- Ph£i éng l¡i ngay! Mi muÑn ch¿t hay sao mà cé xông vào c¥m Ëa?

Ðoàn Dñ c°Ýi áp:

- Vì ta muÑn sÑng nên mÛi ph£i trÑn ch¡y ché.

Ch°a dét lÝi, b¥t thình lình chân chàng b°Ûc h«ng. Vì chàng không có võ nghÇ l¡i ang lúc ch¡y mi¿t nên không dëng l¡i kËp. Chàng vëa kêu lên °ãc mÙt ti¿ng "ch¿t rÓi" thì ng°Ýi ã r¡i vào quãng không ¿n quá m°Ýi tr°ãng. Cam Nhân Hào uÕi ¿n ven núi, nhìn xuÑng th¥y mÙt làn khói tr¯ng bao phç §y khe, mÝ mËt ch³ng bi¿t ¿n âu là cùng. Gã ngh) bång Ðoàn Dñ ã ln xuÑng ây t¥t ph£i tan x°¡ng nát thËt rÓi. Ngay ch× chân gã éng cing ã thuÙc ph¡m vi c¥m Ëa nên không dám ch§n chë, quay gót trß vÁ trình s° phå.

Ðoàn Dñ të s°Ýn núi r¡i xuÑng, ch¡i v¡i giïa quãng không, hai tay vung v©y lo¡n lên, c§u mau b¥u víu °ãc cái gì chng. Chàng ln xuÑng ¿n h¡n trm tr°ãng nïa thì phúc làm sao, con thanh linh, të lúc nhoai ra phía sau à toan Ûp Cam Nhân Hào, Ðoàn Dñ v«n chÉ c§m kh¥u uôi, v°Ûng vào cây thông ß s°Ýn núi, mÍc âm ngang ra. Nó khôn ngoan qu¥n r¥t mau khúc §u vào cành cây m¥y vòng.

Ðoàn Dñ th¥y mình ang r¡i xuÑng b×ng nhiên dëng l¡i liÁn n¯m ch·t thêm kh¥u uôi con thanh linh, nh°ng rÓi mÏi tay quá, không chËu nÕi, toan buông uôi r¯n ra. Con Thanh linh th­t vô cùng linh diÇu, nó bi¿t tr°Ûc, liÁn co kh¥u uôi l¡i, qu¥n ch·t l¥y tay chàng m¥y vòng. B×ng chàng kêu to lên mÙt ti¿ng "Ñi chao ôi" vì bË treo l¡ líng, x°¡ng cánh tay ph£i chàng bË sai khÛp. Thân thà con thanh linh bÁn dai l¡ th°Ýng, con ng°Ýi n·ng nÁ th¿, l¡i còn lúc la lúc l¯c mà nó chËu ñng °ãc.

Ðoàn Dñ cúi §u nhìn xuÑng, mây phç mËt mÝ, trông ch³ng th¥y khe âu. Chàng toan bám vào thân con thanh linh à trèo ng°ãc lên nh° leo dây, song tay ph£i bË sai khÛp, au Ûn vô cùng, không tài nào leo lên °ãc. Còn ang lúng túng ch°a bi¿t làm th¿ nào, thân chàng v«n u qua u l¡i, b×ng ch¡m vào vách núi, chàng °a tay trái ra bám trúng mÙt cành cây ng¯n, hai chân quÝ qu¡ng tìm °ãc ch× éng. B¥y giÝ mÛi hoàn hÓn, chàng nhìn kù s°Ýn núi th¥y mÙt ch× nét to¡c khá lÛn nên hai bên có nhïng mÏm á lÓi ra, có thà b¥u víu vào à l§n xuÑng. Chàng éng thß mÙt lúc rÓi ngh) bång r±ng:

- N¿u cé éng ây, không tìm °Ýng lên hay xuÑng cing không xong. Trèo lên quy¿t là không °ãc rÓi, chÉ còn cách l§n mò xuÑng áy khe rÓi s½ tìm °Ýng trß ra. Tuy là chàng th° sinh y¿u Ût nh°ng chàng r¥t gan d¡, tñ nhç: "Xét cho cùng ã không giï °ãc toàn tính m¡ng thì ch¿t ß âu cing th¿. Cái ch¿t Ñi vÛi b­c ¡i tr°ãng phu nào có ngh)a lý gì?" Chàng liÁn thÕi ti¿ng sáo miÇng thu con thanh linh vÁ.

Thanh linh nghe hiÇu, buông cành cây ra, cuÙn tròn mình l¡i n±m trong tay Ðoàn Dñ. Chàng qu¥n mÙt §u r¯n vào cành cây d°Ûi gÑc, rÓi tay trái bám l¥y mình r¯n, tña nh° vËn vào sãi dây dài, l§n l§n tëng b°Ûc i xuÑng. Cé bám g§n h¿t mình con r¯n thì chàng l¡i ¡p chân vào mÙt m¥u á chìa ra, dëng l¡i à thu r¯n vÁ. M×i l§n tåt xuÑng nh° th¿ chàng l¡i khoan tâm thêm °ãc mÙt chút. May mà s°Ýn núi càng xuÑng d°Ûi càng xo£i d§n không éng dñng nh° ß trên cao nïa. Sau chàng không ph£i vËn vào con thanh linh, tñ mình vëa quay trß vëa b¥u víu vào s°Ýn núi b°Ûc l§n xuÑng. Chãt th¥y ti¿ng bì bõm, càng xuÑng th¥p l¡i càng ngherõ. Chàng không khÏi gi­t mình kinh hãi ngh) th§m: "d°Ûi này d°Ýng nh° có ving n°Ûc xoáy, sóng ánh l­t ng°ãc l¡i, chÉ g·p mÙt c¡n sóng to là nát thân. B×ng th¥y nhïng giÍt n°Ûc trong nh° h¡t m°a rào b¯n tung lên ­p c£ vào m·t mii rát r¡t.

ThÝi kh¯c không cho phép chàng có ç thì giÝ Ã suy tính nïa. Trong kho£nh kh¯c xuÑng ¿n áy khe, chàng éng th³ng ng°Ýi lên b¥t giác c¥t ti¿ng khen: "йp quá!". Bên t£ s°Ýn núi, gi£i thác n°Ûc lÛn tr¯ng phau, trông tña nh° mÙt con rÓng treo l¡ líng trên không, cuÓn cuÙn Õ xuÑng mÙt cái hÓ trong v¯t, rÙng bao la, trông không th¥y bÝ bên kia. Tuy thác n°Ûc ch£y suÑt ngày êm xuÑng mà không bao giÝ hÓ §y tràn c£, d°Ýng nh° có ch× rút n°Ûc i. Trên m·t hÓ chÉ ch× thác Õ vào là n°Ûc ch£y quanh co, sóng v× bì bùm, còn ngoài xa të h¡n m°Ýi tr°ãng trß i l¡i ph³ng nh° mÙt t¥m g°¡ng khÕng lÓ.

Ðéng tr°Ûc phong c£nh kó tuyÇt cça t¡o hoá, Ðoàn Dñ ngây ng°Ýi, trÑ m¯t ra mà nhìn, th§m khen ngãi phong c£nh hùng v). Chàng °a m¯t nhìn ch¿ch sang bên: trên bÝ hÓ hoa Trà trùng iÇp, nhïng bông lÛn b±ng miÇng bát. Trà Vân Nam có ti¿ng vào b­c nh¥t thiên h¡ nh°ng so vÛi hoa trà bÝ hÓ này còn kém ph§n rñc rá nhiÁu. Th­t là mÙt thé hoa trà kó l¡, chàng ch°a tëng th¥y bao giÝ.

Ðoàn Dñ m£i say mê c£nh ¹p, nhìn ng¯m hÓi lâu mÛi c£m th¥y tay au vì tr­t khÛp x°¡ng. Chàng x¯n tay áo lên mà than r±ng: "ÐÑt x°¡ng ¡i là Ñt x°¡ng! Gi£ sí mi n khÛp vÛi nhau thì ta âu ph£i au Ûn th¿ này? Mi chÉ tr­t ra ngoài §u Ñt mÙt chút là con ng°Ýi ã thành ra sÑng dß ch¿t dß". Th¿ rÓi chàng nghi¿n rng, l¥y tay trái gi­t mÙt cái th­t m¡nh, phát ra ti¿ng kêu "låc cåc". Чu x°¡ng cánh tay ph£i tr­t ra l¡i in vào khÛp. Tuy nhiên chàng c£m th¥y au nhói h¡n tr°Ûc. Ðau thì au nh°ng tay ã cí Ùng °ãc nh° th°Ýng. Ðoàn Dñ c£ mëng, m·c dù v¥t v£ lo l¯ng m¥t quá nía ngày nh°ng giÝ toàn thân chàng th¥y r¡o rñc c£ lên vì sung s°Ûng ã thoát khÏi m¥y l§n g·p tai n¡n ch¿t ng°Ýi. Không bi¿t trò chuyÇn cùng ai, chàng n±m nghÉ trên ám cÏ, trß mình vài l§n rÓi v× vào l°ng con thanh linh mà nhç r±ng:

- Thanh linh hái thanh linh! Bïa nay không °ãc mi céu m¡ng cho ta thì bây giÝ ta ã sang bên th¿ giÛi cñc l¡c rÓi còn gì. Të ây trß i, ta s½ b£o tiÃu th° cça mi ãi mi r¥t tí t¿ mÛi ph£i.

Nói rÓi chàng c£m th¥y khát n°Ûc, liÁn ch¡y ra bÝ hÓ vÑc n°Ûc lên uÑng. N°Ûc hÓ mÛi ngon ngÍt làm sao. UÑng tÛi âu th¥y mát m» tÛi ó. Tinh th§n ã tÉnh táo, chàng nhÛ ¿n công viÇc c§n kíp, ph£i mau tìm lÑi ra i. Chàng ngh): "Cam Nhân Hào ß trên núi này ã lâu, gã mà ¿n ây thì ta khó lòng thoát khÏi bàn tay tàn b¡o. Chàng liÁn men bÝ hÓ i tìm lÑi ra. Cái hÓ này hình b§u dåc, có ¿n ph§n nía ©n vào các båi cây um tùm. Ðoàn Dñ quanh vÁ mé ông theo °Ýng vành thúng i °ãc chëng ba d·m. Mé ông nam cing nh° mé tây b¯c, s°Ýn núi Áu dñng éng, tuyÇt không có °Ýng nào ra °ãc. Duy ch× chàng xuÑng vëa rÓi là s°Ýn núi tho£i h¡n c£, ngoài ra không còn n¡i nào có thà trèo lên °ãc.

Khe núi im l·ng nh° tÝ, ëng nói v¿t chân ng°Ýi, ngay loài dã thú cing không th¥y bóng mÙt con nào c£. ThÉnh tho£ng chÉ nghe ti¿ng chim kêu të ±ng xa °a l¡i mà thôi. Nhìn c£nh t°ãng này, Ðoàn Dñ l¡i buÓn thiu. Chàng ngh) th§m: "Dù mình ch¿t ói ß ây cing ch³ng c§n gì nh°ng chÉ sã Chung cô n°¡ng thiÇt m¡ng thì mình còn m·t mii nào mà trông th¥y ai nïa?".

Chàng ngÓi bÝ hÓ, nét m·t m chiêu. HÓi lâu chàng tñ nhç: "Ch³ng qua t¡i mình ho£ng hÑt ch°a tìm ra mà thôi, th¿ nào cing có con °Ýng nhÏ ß phía sau rëng cây kia mÛi ph£i". Ngh) v­y chàng cao héng, vëa c¥t ti¿ng hát vang, vëa men theo bÝ hÓ Ã tìm lÑi ra.

L§n này Ðoàn Dñ men theo bÝ hÓ, xem xét kù càng, lách c£ vào nhïng n¡i mËt mÝ, r­m r¡p. Song sau bao nhiêu ám hoa cÏ, cây cÑi um tùm, ch× nào cing vách á kiên cÑ, dñng éng lên cao ng¥t trÝi. Ðëng nói °Ýng lÑi i ra, c£ ¿n mÙt hang dã thú hay mÙt l× r¯n chui cing không có. GiÍng hát m×i lúc mÙt th¥p, §u óc m×i lúc mÙt n·ng trËch. Chàng quay trß vÁ ¿n ch× thác n°Ûc thì c·p giò ã mÏi nhë, ngÓi phËch xuÑng ¥t, v» m·t b¡ phÝ mÇt nhÍc.

Trong lúc th¥t vÍng, chàng âm ra ngh) v¡ v©n, °Ûc ao bi¿n thành con cá, lÙi ng°ãc dòng thác lên ch¡i Énh núi. Th¿ rÓi chàng à ý ng¯m kù thác n°Ûc të d°Ûi lên, chãt th¥y mé hïu có mÙt phi¿n á sáng bóng nh° ngÍc, chàng suy lu­n ra r±ng: hàng ngàn v¡n nm tr°Ûc kia thác n°Ûc này lÛn h¡n bây giÝ nhiÁu, dòng n°Ûc ch£y xi¿t ã lâu nm l¯m mài m·t á ph³ng ló, và mãi vÁ sau dòng thác h¹p l¡i, t£ng á trong suÑt nh° thu÷ tinh, bóng loáng nh° g°¡ng Óng ó mÛi chìa lên.

Ðoàn Dñ chãt nhÛ ra Song Thanh ¡o cô, ch°ßng giáo phe tây phái Vô L°ãng, lúc thua cuÙc ¥u ki¿m nÙi bÙ vÛi phe ông có hÏi móc T£ Tí Måc, ch°ßng giáo phe th¯ng cuÙc r±ng: "M¥y nm nay viÇc nghiên céu cça s° huynh ß cung Ki¿m HÓ vÁ phi¿n ngÍc bích ã °ãc t°Ýng t­n ch°a?". RÓi T£ Tí Måc v» m·t téc gi­n, trách Song Thanh ¡o cô ã quên c£ lu­t lÇ, em viÇc bí m­t cça bÕn phái ra Á c­p tr°Ûc m·t ng°Ýi ngoài nên ¡o cô không dám hÏi gì nïa. Chàng nhÛ c£ viÇc £ng Th§n Nông thâm thù phái Vô L°ãng vÁ viÇc không cho ra phía sau núi hái thuÑc. Nh°ng xét cho cùng, n¿u phía sau núi Vô L°ãng chÉ toàn núi non trùng iÇp, hoang s¡n dã l)nh thì có quan hÇ chi? Sµn trí minh m«n chàng âm ra nghi ngÝ, rÓi chàng em t¥t c£ mÍi iÁu m¯t th¥y tai nghe të khi tÛi cung Ki¿m HÓ ra suy ng«m: lúc nàng Chung Linh Á c­p tÛi hai chï "ngÍc bích" T£ Tí Måc gi£i thích hàm hÓ "Hay là trong núi Vô L°ãng có thé ngÍc quý báu gì chng?" th¿ rÓi nàng c°Ýi l¡t mãi. Nay xem ra thì chï bích ó không ph£i là ngÍc mà ngh)a là vách. NgÍc bích là phi¿n á vách núi trong nh° ngÍc. H¡n nïa phi¿n ngÍc bích ó l¡i ß phía sau núi Vô L°ãng thì rõ ràng có mÙt mÑi quan hÇ r¥t lÛn ¿n mÍi iÁu bí ©n cça phái Vô L°ãng.

Ðoàn Dñ liên t°ßng ¿n lúc mình s¯p ln xuÑng vñc th³m, Cam Nhân Hào còn gÍi gi­t l¡i b£o ây là c¥m Ëa cça phái Vô L°ãng, cÑ ý ngn l¡i không cho vào. Ðo¡n chàng ôn l¡i viÇc tr°Ûc: lúc mình theo Mã Ngi Ðéc ¿n cung Ki¿m HÓ, có l§n mình ã hÏi Mã tiên sinh vì sao cé nm nm l¡i có mÙt cuÙc t÷ thí nÙi bÙ giïa ba phe: ông, nam, b¯c phái Vô L°ãng và phe th¯ng cuÙc ß l¡i nm nm à làm gì? Thì tiên sinh l¯c §u áp: "ó là mÙt iÁu bí m­t trÍng ¡i cça môn phái Vô L°ãng, ng°Ýi ngoài không ai hiÃu °ãc". RÓi mình không tiÇn hÏi v·n nïa.

Sau khi s¯p ·t nhïng §u mÑi vÛi nhau và suy lu­n, chàng tÉnh ngÙ oán ra r±ng: trên phi¿n á vách núi kia h³n có kh¯c nhïng iÁu bí m­t vÁ ki¿p pháp. Sß d) Ýi tr°Ûc phái Vô L°ãng có ·t ra lÇ mÙt trong ba phe th¯ng cuÙc ¥u ki¿m °ãc ß cung Ki¿m HÓ nm nm là Ã kháp phá iÁu bí ©n ó. Chàng oán ra iÃm chính y¿u này tñ nhiên s½ tìm °ãc lÝi gi£i áp các nghi v¥n khác: vì sao mà các phe ph£i g¯ng tranh ¥u cho °ãc ß cung Ki¿m HÓ? Vì sao không thu­n cho £ng Th§n Nông ra phía sau núi hái thuÑc? Vì sao khu này ·t vào khu c¥m Ëa b¥t kh£ xâm ph¡m? Vì sao Song Thanh ¡o cô Á c­p ¿n viÇc nghiên céu ki¿m pháp? Vì sao T£ Tí Måc tìm câu gi£i thích hàm hÓ?

Të thuß nhÏ Ðoàn Dñ ã °ãc th¥m nhu§n sâu xa Ph­t hÍc và Nho hÍc, chàng vÑn ngán ng©m nghÁ võ. Phen này cing vì không chËu hÍc võ mà ph£i bÏ nhà bÏ cía ra i. Trong mÙt ngày trÝi, nào bË cñc nhåc nào bË ép uÑng thuÑc Ùc mà Áu do bÍn võ biÁn khinh khi, éc hi¿p chàng c£ nên chàng càng ghét cay ghét ¯ng môn hÍc b¥t l°¡ng này. ÐÓng thÝi chàng ghét luôn c£ phi¿n á có liên quan ¿n nghÁ võ. Chàng bèn ngo£nh m·t i, ch³ng muÑn nhìn nó làm chi nïa. Chàng k¿t lu­n: t¥t c£ nhïng cuÙc tranh giành, xáo trÙn ß trên Ýi Áu do võ lñc mà ra. Ph£i chi trên phi¿n ngÍc bích kia có ghi kh¯c nhïng bí quy¿t vô Ëch vÁ võ công thì nó sinh ra mÑi tai v¡ cho ng°Ýi Ýi mà thôi, so vÛi con Kim linh và Ðo¡n tr°Ýng tán thì nó còn tÇ h¡i h¡n nhiÁu.

Chàng quanh i qu©n l¡i mãi trên bÝ hÓ, b×ng nÕi tính hi¿u kó, ngÓi phân tích giÍng l°ái cça Song Thanh cùng T£ Tí Måc khích bác nhau. D°Ýng nh° bí quy¿t này cñc kó nan gi£i, không thì sao trong nm nm trÝi ch°a nghiên céu °ãc t°Ýng t­n? Ta cing muÑn coi ch¡i thí xem có gì bí hiÃm ¿n th¿? Ngh) v­y chàng l¡i ng©ng §u lên nhìn phi¿n th¡ch bích thì chÉ th¥y sáng bóng, tuyÇt không có mÙt d¥u v¿t, khác nào tÝ gi¥y tr¯ng mà thôi? Ch³ng có bí quy¿t võ công, ki¿m thu­t hay ho¡ Ó gì ráo. Ðoàn Dñ nhìn th³ng, nhìn nghiêng mÙt lúc rÓi ngh) th§m: "mÙt là lÝi cÑ nhân nói ch°a ch¯c ã là sñ th­t, ho·c gi£ b­c tiÁn bÑi phái Vô L°ãng muÑn thêu dÇt ra trò này à khích lÇ Ç tí vÁ sau cÑ công luyÇn ki¿m, hay là mình oán sai...".

Ðoàn Dñ nhìn ng¯m hÓi lâu, vëa ói vëa nhÍc chàng ln ra ngç. Sáng hôm sau tÉnh d­y, ói nh° cào ruÙt, trong khe núi này trái cây ch³ng có, rau rong h¡t d» cing không. пn tr°a chàng ói quá không chËu °ãc nïa ành b» n¯m cánh hoa trà bÏ vào mÓm nhai. Thé hoa này s¯c ¹p th¿ mà mùi vË l¡i ¯ng ng¯t. Nh°ng ói quá, chàng ph£i nhai liÁu. n Ù chëng tám chín chåc bông mÛi á ói lòng °ãcôi chút. Chàng l¡i n±m liÁn vài ti¿ng Óng hÓ thì m·t trÝi ã x¿ vÁ tây, trên m·t hÓ mÝ £o nÕi lên ánh c§u vÓng trông tuyÇt ¹p. Ðoàn Dñ cho ó là do thác n°Ûc ph£n chi¿u ánh m·t trÝi mà ra, chàng ngh) bång lúc mình ch¿t ¿n n¡i, °ãc ng¯m c£nh tuyÇt ¹p, tuyÇt mù thì trÝi Ñi ãi vÛi mình cing là h­u l¯m, l¡i còn °ãc ch¿t bên bÝ hÓ hoa t°¡i, cÏ ¹p th¿ này th­t là phong nhã quá rÓi. Chàng c£m th¥y khoan khoái trong lòng, ngç i lúc nào không bi¿t.

Chàng ngç mÙt gi¥c dài, tÉnh d­y vào lúc nía êm, l¡i ng©ng §u lên nhìn phi¿n ngÍc bích. Lúc ó trên phi¿n á in hai v­t r¥t rõ trông nh° ng°Ýi v½ vào, chàng ng¡c nhiên t°ßng mình loé m¯t liÁn ngÓi d­y, dåi m¯t nhìn kù l¡i thì rõ ràng hai cái bóng en sì, mÙt bóng hình cánh cung ph£ng ph¥t nh° hình c§u vÓng lúc ban ngày, còn mÙt bóng nïa là hình thanh ki¿m l¡i rõ ràng l¯m, ç c£ të chuôi ki¿m, vòng á tay cho ¿n thân ki¿m, mii ki¿m không thi¿u sót ch× nào. Chàng à tâm suy xét, oán là phía tr°Ûc phi¿n ngÍc bích t¥t có thanh ki¿m th­t do ánh trng ph£n chi¿u in hình vào ó. Th¥y mii ki¿m chÉ vào hình cánh cung, chàng chú ý nhìn hình này, càng nhìn càng th¥y rõ hÇt nh° hình c§u vÓng. Lát sau gió thÕi tan ám mây nhÏ l£ng v£ng, trng sáng v±ng v·c, hình ki¿m càng en h¡n tr°Ûc còn hình cung lÙ ra b£y màu s·c sá, t§ng lÛp r¥t phân minh rõ rÇt, ch³ng khác chi c§u vÓng th­t.

Ðoàn Dñ r¥t l¥y làm kó tñ hÏi: "T¡i sao hình bóng l¡i có m§u s¯c °ãc?". Chàng °a m¯t nhìn sang vách á phía Ñi diÇn vÛi phi¿n ngÍc bích, th¥y l°ng chëng có ánh rñc rá, ch­p chÝn. B¥y giÝ chàng mÛi tÉnh ngÙ nói mÙt mình: "Ph£i rÓi l°ng chëng vách bên kia có ·t mÙt thanh ki¿m vào ch× hÕng vách á, ngoài ra còn mÙt t£ng b£o th¡ch lÛn ç b£y màu s¯c. ánh trng chi¿u m§u s¯c b£o th¡ch bên kia in qua phi¿n ngÍc bích bên này nên hiÇn ra ç màu s¯c rñc rá ¹p tuyÇt.

ChÉ còn mÙt iÁu r¥t khó là ch× Ã b£o v­t cao ¿n m¥y chåc tr°ãng, thì không có cách nào lên coi t­n n¡i cho bi¿t rõ. Ðéng d°Ûi trông lên chÉ th¥y hào quang rung rinh khi ©n khi hiÇn, mà nhìn sang bên phi¿n ngÍc bích thì th­t là kó £o, quy¿n ri. Nh°ng c£nh ¹p ch³ng °ãc bao lâu, ánh trng xê dËch i ch× khác, hình £nh rñc rá nh¡t d§n rÓi m¥t h¿t, còn tr¡ l¡i phi¿n ngÍc bích tr¯ng ng§n.

Nhân sñ b¥t ngÝ, Ðoàn Dñ phát giác nhïng sñ kiÇn trên ây, chàng ngh) th§m: "Té ra nhïng iÁu bí m­t núi Vô L°ãng là ß ch× ó. N¿u không sa vào hang sâu vñc th³m này thì làm gì mà bi¿t °ãc nhïng hình £nh kia? NhÝ lúc ánh trng soi chênh ch¿ch i mÛi hiÇn ra. Hàng nm m¥y khi g·p °ãc lúc ánh á rñc rá ph£n chi¿u lên phi¿n ngÍc bích? Ng°Ýi phái Vô L°ãng ph§n nhiÁu là nghiên céu phi¿n ngÍc bích giïa ban ngày thì còn th¥y cóc gì? Dù cho hÍ có trông lên Énh vách núi, ào ¥t qu­t á Ã hòng khám phá ra diÁu bí ©n cing ch³ng n thua gì". Ngh) tÛi ây, chàng b¥t giác b­t lên ti¿ng c°Ýi khanh khách. RÓi chàng cho r±ng: "dù l¥y°ãc thanh b£o ki¿m cùng cái v­t hình cánh cung vân th¥t s¯c kia i chng nïa cing chÉ Ã làm Ó ch¡i mà thôi, phÏng có ích gì mà ph£i lao tâm phí lñc làm chi cho uÕng? Thiên h¡ sao l¡i có nhïng ng°Ýi ngÑc th¿?". Th§n trí bình th£n, chàng n±m xuÑng nghÉ rÓi ngç quên i.

Ðang ngç say, b×ng nhiên chàng gi­t mình tÉnh d­y, tñ hÏi: "Ó sao mii ki¿m l¡i chÉ vào §u d°Ûi hình c§u vÓng, tña hÓ nh° có iÁu bí m­t ß ch× ó? Ng°Ýi em thanh b£o ki¿m cùng b£o v­t g¯n vào vách núi làm chi à m¥t công nh° th¿?

Không nhïng ph£i là ng°Ýi võ công tÙt b­c mà còn ph£i có khúc dây th­t dài ròng xuÑng mÛi trèo lên mà làm °ãc. HÍ ã hao tÕn tâm lñc an bài nh° v­y t¥t có dång ý gì ây? Ph£i chng iÁu bí m­t ß ch× hình c§u vÓng? Cé xem hai hình bóng in vào phi¿n ngÍc bích thì không tìm âu ra °ãc lÑi gi£i thích nào khác nïa. VÁ cái hình c§u vÓng th¥y lúc ban ngày thì mÙt §u l¡ líng trên không, mÙt §u dính xuÑng m·t hÓ ch× thác n°Ûc Õ vào, gi£ t÷ iÁu bí m­t lÛn lao ß ch× này thì không có cách nào n¯m °ãc".

Ðoàn Dñ ngây ng°Ýi ra suy ngh) hÓi lâu, l©m b©m mÙt mình: "C§u vÓng bi¿n £o không nh¥t Ënh, hôm nay hiÇn lên ch× này, mai ch°a ch¯c ã úng ch× ¥y, khó mà cn cé vào ó °ãc".

Hôm sau Ðoàn Dñ nhËn ói ngÓi mong chÝ c§u vÓng xu¥t hiÇn. пn lúc hoàng hôn, c§u vÓng të të hiÇn lên. Ðoàn Dñ nhìn kù l¡i thì úng nh° hôm tr°Ûc, không sai tý nào, mÙt §u l¡ líng trên không, mÙt §u dính xuÑng m·t hÓ, chàng l¡i càng th¥t vÍng ch¡y ra bÝ hÓ ch× thác n°Ûc Õ xuÑng, sóng v× bì bòm, nghe ¿n inh tai nhéc óc. ChÉ trong kho£nh kh¯c, n°Ûc b¯n toé lên °Ût c£ qu§n áo. Ch× n°Ûc xoáy trong hÓ r¥t lÛn, n°Ûc ch£y vòng tròn r¥t là mau l¹. Ði l¡i g§n ch× này thì không th¥y hình bóng c§u vÓng âu nïa. Ðoàn Dñ tính l¡i thì të hôm sa vào khe núi này ¿n nay là ngày thé ba, chÉ còn bÑn ngày nïa n¿u không ch¿t ói thì o¡n tr°Ýng tán cing làm cho mình ét ruÙt ra mà ch¿t, Chung Linh t¥t cing s½ bË bÍn Th§n Nông sát h¡i. бng nào mình cing ch¿t chi b±ng nh£y xuÑng ving n°Ûc xoáy này xem có gì l¡ không?

MÙt là chàng ã lâm vào tuyÇt Ëa chÉ còn tìm cách bi¿n chuyÃn trong ch× liÁu mình, hai là chàng tính tình hào s£ng nói làm là làm không c§n suy tính. Ðoàn Dñ r°Ûn ng°Ýi nh£y xuÑng ving n°Ûc xoáy, toàn thân bË séc m¡nh ghê gÛm cuÑn i. Chàng nín thß nh°ng v«n mß m¯t nhìn ra th¥y mÙt m§u tr¯ng toát mù mËt, thác n°Ûc giÝ ã bi¿n thành dòng n°Ûc ch£y xi¿t kéo tuÙt chàng xuÑng áy hÓ. Ðoàn Dñ tuy bi¿t b¡i lÙi nh°ng không tñ chç °ãc, Ã m·c cho dòng n°Ûc lôi cuÑn. ChÉ trong kho£nh kh¯c, bË n°Ûc vào §y miÇng, chàng mê man nh° say nh° tÉnh, ch³ng bi¿t ã bË n°Ûc cuÑn i bao xa. B¥t thình lình chàng c£m th¥y thân mình bË ©y m¡nh mÙt cái, tung lên khÏi m·t n°Ûc. Ðang lúc ch¡i v¡i, chàng quÝ tay mayvÛ °ãc mÙt túm dây leo, chàng liÁn n¯m l¥y, Ënh th§n nhìn ra thì bÑn bÁ tÑi en nh° mñc. Chàng °a chân ph£i ra sÝ so¡ng, b×ng ¡p trúng mÙt v­t. Chàng liÁn °a nÑt chân trái ·t vào ó, nh°ng ch°a dám buông tay ra, v«n n¯m l¥y túm dây leo, dò d«m c¥t b°Ûc. Ch× này n°Ûc chÉ ng­p v¿ ùi, mà không ch£y xi¿t nïa. Chàng buông tay éng th³ng ng°Ýi lên, b×ng ánh "binh" mÙt ti¿ng, §u ch¡m ph£i v­t gì céng r¯n. Chàng au i¿ng ng°Ýi b¥t giác kêu lên: "Ch¿t rÓi! Ch¿t rÓi! Sao mà mình vô ý ¿n th¿?". Chàng cÑ nhËn au, °a tay ra sÝ so¡ng, th¥y v­t trên §u giá l¡nh và céng nh¯c thì ra toàn là á núi.

Ðoàn Dñ ôn l¡i nhïng sñ vëa qua, nhÛ r±ng mình nh£y xuÑng ving n°Ûc xoáy, lúc §u bË thác n°Ûc ch£y m¡nh cuÑn xuÑng áy hÓ. Të áy hÓ trôi theo mÙt luÓng ch£y ng§m à thoát n°Ûc hÓ i, rÓi b×ng séc n°Ûc ©y m¡nh mÙt cái, b¯n tung mình vào khe này. Cé xem cåc diÇn tr°Ûc m¯t thì dï nhiÁu lành ít nh°ng cing ch³ng bi¿t làm th¿ nào °ãc, ành là nh¯m m¯t °a chân tÛi âu hay ó. Ngh) v­y rÓi, chàng quó hai gÑi xuÑng cho khÏi ång §u, l§n l§n ti¿n vÁ phía tr°Ûc. Hai tay h¿t °a lên §u l¡i °a ra tr°Ûc m·t à Á phòng nhïng sñ va ch¡m. Bên tai v«n nghe n°Ûc ch£y róc rách lúc mau, lúc khoan. Chàng quó gÑi, l§n b°Ûc mÙt hÓi xem chëng á núi ß trên §u ã khá cao có thà cúi lom khom i °ãc. Khom l°ng i mÙt o¡n nïa thì éng ngay ng°Ýi lên. Ðang i có khi g·p nhi á rç xuÑng nh°ng may lúc nào chàng cing °a tay ra sÝ tr°Ûc, không thì nhiÁu phen va ch¡m ¿n ph£i vá m·t sét mày.

Ðoàn Dñ chãt nhÛ ¿n con thanh linh, sÝ l¡i th¥y nó v«n n±m im quanh l°ng mình, mÛi h¡i yên d¡. Chàng tñ hào bïa nay mÙt chuyÇn hi hïu ã ¿n vÛi chàng. Không nhïng mình të nhÏ tÛi giÝ ch°a tëng °ãc g·p, mà ng°Ýi Ýi cing ít ai °ãc tr£i qua nhïng vå ly kó nh° v­y. Nh¥t là bè li th§y trò phái Vô L°ãng ki¿m tr£i qua m¥y Ýi và phí bao nhiêu ngày giÝ chÉ éng trên mà nhìn, mà ng¯m, mà nghiên céu phi¿n ngÍc bích mÙt cách vô hiÇu qu£, ch°a ch¯c có tay nào nh£y xuÑng vñc sâu, quan sát d°Ûi ánh trng ·ng th¥y hình £nh thanh b£o ki¿m cùng £nh b£o th¡ch nh° c§u vÓng. пn chuyÇn nh£y xuÑng ving n°Ûc xoáy, ch¯c cing chÉ có mÙt mình mình lâm vào tình tr¡ng n¯m vïng cái ch¿t trong tay mÛi có cuÙc m¡o hiÃm này.

Chàng càng ng«m ngh) l¡i càng ¯c ý, b¥t giác nÕi lên mÙt tr­n c°Ýi ha h£, rÓi nói huyên thuyên, mình tñ nhç mình: "Gã tiÃu tí Ðoàn Dñ kia! Bïa nay ng°¡i ch¯c ch¿t trm ph§n trm, n¿u mn mà ng°¡i sÑng sót, ra khÏi ch× này thì tha hÓ mà c°Ýi th§y trò T£ Tí Måc, Cam Nhân Hào mÙt phen cho tho£ thích". Chàng sung s°Ûng quá c°Ýi rÙ lên khanh khách, chãt nghe phía bên có ti¿ng c°Ýi khanh khách °a ¿n. Ðoàn Dñ gi­t mình kinh hãi, không dám c°Ýi nïa thì bên kia cing im l·ng nh° tÝ. Ðoàn Dñ lÛn ti¿ng hÏi:

- Ai ó?

Bên kia cing có ti¿ng Óm Óm:

- Ai ó?

Ðoàn Dñ l¡i hÏi:

- Ng°Ýi hay là ma ó?

Bên kia cing có ti¿ng hÏi:

- Ng°Ýi hay là ma ó?

Ðoàn Dñ l¯ng tai nghe, b¥t giác b­t c°Ýi nói:

- Mình cé t°ßng là ma qu÷, té ra là ti¿ng vang.

RÓi chàng ngh) th§m: "ChÉ khi nào nói ß trong gian nhà lÛn ho·c trong hang núi mÛi thành ti¿ng vang. V­y thì mé bên ph£i này t¥t có kho£ng trÑng rÙng lÛn. Ha ha, mình thích chí c°Ýi vang th¿ mà cing °ãc viÇc. N¿u không c°Ýi lên m¥y ti¿ng sao bi¿t n¡i ây có hang Ùng? Th¿ rÓi chàng kêu lo¡n lên, l§n mò i theo vÁ phía có ti¿ng vang. Vëa sÝ l§n vëa i ch³ng m¥y tý, qu£ nhiên ¿n mÙt kho£ng trÑng không. Chàng °a tay lên cao và °a ra hai bên sÝ so¡ng không th¥y gì c£. Ðang i dò d«m có ch× b¥u vËn giÝ ra quãng không tÑi mò, chàng c£m th¥y h¡i sã ành cé b°Ûc mÙt ti¿n vÁ phía tr°Ûc. D°Ûi chân không còn v°Ûng v¥p gì c£. B×ng nhiên tay chàng ch¡m ph£i mÙt v­t tròn tròn, l¡nh l¡nh, phát lên ti¿ng leng keng trong nh° ti¿ng Óng hÓ. Chàng thò tay sÝ l¡i thì cái vòng Óng này giÑng nh° vòng ß tr°Ûc cía các nhà th°Ýng.

Chàng tñ nhç ã có vòng cía, t¥t có cánh cía. Chàng ngh) v­y rÓi cé l§n mò, sÝ so¡ng mãi, qu£ th¥y ¿n chåc cái §u inh lÛn thì vëa mëng, vëa sã tñ hÏi: "Ch³ng l½ phía trong này l¡i có ng°Ýi ß thì l¡ quá". Chàng liÁn l¯c m¡nh cái vòng cho nó b­t lên ti¿ng kêu leng keng rÓi chÝ xem bên trong có ai th°a không. ChÝ mÙt lát ch³ng th¥y gì, l¡i gõ m¡nh vào cái vòng ba ti¿ng nïa cing ch³ng th¥y ai th°a. Chàng liÁn °a tay ra ©y cía. Cánh cía này d°Ýng nh° úc b±ng kim khí, nên r¥t n·ng nÁ. Nh°ng không cài then trong nên chàng cÑ h¿t séc ©y, cánh cía të të hé mß.

Chàng lÛn ti¿ng nói:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ, không °ãc lÇnh vÝi mà dám °Ýng Ùt tÛi quý phç, th­t là có l×i, xin chç nhân khoan thé cho!

Chàng chÝ mÙt lát, không th¥y phía trong có ti¿ng áp l¡i, ành c¥t b°Ûc m¡nh d¡n ti¿n vào. Ðoàn Dñ vào trong cía rÓi, tuy chàng mß m¯t th­t to mà trông cing ch³ng rõ chi h¿t, chÉ th¥y n¡i ây không còn khí ©m °Ût nh° ß bên ngoài nïa.

Chàng ti¿p tåc i vào, b×ng ánh kËch mÙt ti¿ng trán chàng ch¡m ph£i v­t gì rÓi, cing may mà chàng i thong th£ nên không bË au m¥y. Chàng °a tay lên sÝ thì ra ây cing là mÙt t§ng cía. L¡i cÑ séc ©y °ãc hé mß ra, bên trong v«n tÑi om.

B¥t t¥t ph£i thu­t dài dòng, chàng i nh° th¿ qua c£ th£y sáu l§n cía, có l§n mß °ãc ngay, có l§n bË ¥t bùn vít ch·t thì ph£i cÑ séc ©y khá lâu cánh cía mÛi hé ra ç nghiêng ng°Ýi i à lách vào. Qua l§n cía thé sáu, chãt th¥y ló ra chút ánh sáng, chàng gi­t mình hÓi hÙp nhç th§m: "Ta thoát ra ¿n ch× có ánh m·t trÝi rÓi chng?". Chàng nhìn kù thì ây là mÙt toà th¡ch th¥t. Të bên trái lÍt vào mÙt tia sáng mÝ £o, ché không ph£i ánh sáng m·t trÝi. Chàng nh±m phía có ánh sáng i tÛi, chãt th¥y mÙt con tôm hùm r¥t lÛn i ngang qua bên ngoài cía sÕ. Chàng r¥t l¥y làm kó, i thêm m¥y b°Ûc nïa l¡i th¥y mÙt con cá chép có vân rñc rá våt qua. B¥y giÝ chàng mÛi à ý nhìn kù cía sÕ, thì ra là mÙt khÑi thu÷ tinh r¥t lÛn g¯n vào vách á. KhÑi này gÓm ba phi¿n lÛn b±ng miÇng ch­u ghép liÁn vào nhau. ánh sáng bên ngoài lÍt qua cía sÕ thçy tinh chi¿u vào trong nhà.

Ðoàn Dñ l¡i éng bên cía sÕ nhìn ra, th¥y bên ngoài mËt mÝ xa th³m không rõ âu là cùng thì bi¿t r±ng mình ang ß áy sông ché không ph£i áy hÓ. Chàng l¡i ngh) ¿n ng°Ýi chç tòa th¡ch th¥t này ã tÑn bi¿t bao nhiêu tâm c¡ à ki¿n t¡o nên nó, cùng ngh) cách l¥y ánh sáng ß ngoài n°Ûc sông rÍi vào trong nhà. Ba phi¿n thçy tinh kia là v­t báu hi¿m có, khó lòng ki¿m °ãc. Chàng l¡i quay vào xem trong nhà th¥y có mÙt cái bàn á, tr°Ûc bàn à cái gh¿ á, trên bàn có ·t mÙt t¥m g°¡ng Óng, bên g°¡ng còn à m¥y thé nào l°ãc §u, nào vòng xuy¿n, rõ ràng là mÙt nhà khuê các. T¥m g°¡ng Óng ã n gÉ xanh lè mà m·t bàn cát båi d§y ¿n Ñt ngón tay ç tÏ r±ng trong nhà ã bao lâu nay không có ng°Ýi ·t chân tÛi.

Tr°Ûc c£nh t°ãng ó Ðoàn Dñ không khÏi ng¡ ng©n ngh) th§m: "M¥y nm vÁ tr°Ûc, t¡i ây nh¥t Ënh ã có mÙt vË tiÃu th° ß ©n. Không hiÃu nàng au buÓn n×i gì mà ph£i xa cõi nhân gian, lánh mình vào n¡i t)nh mËch này?". Chàng th§m suy ngh) mÙt lúc rÓi l¡i xem kh¯p mÍi ch× trong nhà. Trên vách á g¯n la liÇt nhïng g°¡ng Óng, chàng ¿m °ãc h¡n ba chåc chi¿c thì l¥y làm l¡, oán ra r±ng: "VË tiÃu th° ß ây tr°Ûc là b­c tuyÇt th¿ giai nhân, ngày ngày ng¯m bóng th°¡ng thân trách ph­n". Ngh) v­y chàng cing vì ai thÕn théc can tr°Ýng.

Ðoàn Dñ quanh qu©n trong nhà th¡ch th¥t, lúc l©m b©m mÙt mình, lúc thß dài s°Ýn s°ãt th°¡ng cho thân ph­n con ng°Ýi mình ch°a tëng th¥y m·t.

B×ng chàng sñc nhÛ l¡i chuyÇn mình, b¥t giác than r±ng: "trÝi ¡i! Të nãy tÛi giÝ mình chÉ v¡ v©n ngh) chuyÇn âu âu, quên c£ lo tính viÇc mình. Trong buÓng này không có ngõ ngách nào, làm sao tìm °ãc lÑi ra?".

Chàng nhìn kh¯p mÙt l§n nïa, tuyÇt không th¥y mÙt cía ngõ nào c£. Chán n£n chàng ngÓi phËch xuÑng gh¿ á, than thß: "Ðoàn Dñ này là mÙt gã x¥u trai, n¿u ch¿t ß ây hoá ra m¡o ph¡m giai nhân! Sao ch³ng ch¿t ngay ß lÑi i lúc nãy có h¡n không? Tr°Ûc khi hÓn vÁ chín suÑi ta thí ngó qua l¡i bÙ m·t xem sao?".

Chàng bèn l¥y v¡t áo lau h¿t gÉ Óng trên g°¡ng. G°¡ng ã hiÇn ra chút ánh sáng, nh°ng chàng ngÓi trên gh¿, mà g°¡ng ·t xa quá, soi không rõ m·t. Chàng liÁn °a tay ra kéo t¥m g°¡ng l¡i g§n. Không ngÝ t¥m g°¡ng nh° g¯n ch·t vào m·t bàn, chàng ph£i ra séc lay m¡nh mÙt cái, b×ng tñ nhiên th¥y gh¿ á chuyÃn Ùng.

Ðoàn Dñ c£ mëng éng ph¯t d­y, gia séc lay th­t m¡nh t¥m g°¡ng Óng, chãt nghe ti¿ng lách cách, gh¿ á dÝi i ch× khác, lÙ ra mÙt cái Ùng. Chàng cúi nhìn thì th¥y có b­c á thông xuÑng.

Ðoàn Dñ mëng rá khôn xi¿t kêu lên: "T¡ ¡n TrÝi, Ph­t, qu£ có °Ýng ra rÓi".

Ðo¡n chàng theo b­c á i xuÑng. Không ngÝ xuÑng °ãc vài chåc b­c, các b­c á ngo¯t l¡i, i ng°ãc lên, càng i càng lên cao. Lên ¿n mÙt gian phòng Ðoàn Dñ th¥y phía tr°Ûc có tia sáng lóe ra, chàng b×ng gi­t n©y mình kêu to lên mÙt ti¿ng, vì chàng trông th¥y mÙt trang mù nï tay c§m thanh tr°Ýng ki¿m, mii trÏ th³ng vào bång chàng. Nhác trông th­t là mÙt vË thanh nhã khác th°Ýng, diÅm lÇ vô song. Chàng ch°a tëng th¥y ng°Ýi nào ¹p ¿n th¿.

Ðéng tr°Ûc mÙt trang s¯c n°Ûc h°¡ng trÝi, chàng nh° ng°Ýi m¥t hÓn, há miÇng muÑn nói mà líu l°ái không thÑt ra °ãc câu nào. HÓi lâu th¥y mù nhân v«n éng yên không nhúc nhích. Ðoàn Dñ Ënh th§n nhìn kù thì ra mù nï này tuy có v» ¹p mê hÓn nh°ng không ph£i là ng°Ýi th­t, mà là mÙt pho t°ãng ngÍc th¡ch, ch¡m chÕ r¥t tinh vi. Pho t°ãng lÛn b±ng ng°Ýi th­t, mình m·c Ó t¡ låa mÁm m¡i, tà áo rung rinh. Kó nh¥t là ôi m¯t có tia sáng long lanh nh° sóng gãn mùa thu, linh Ùng dË th°Ýng, khi¿n cho Ðoàn Dñ ph£i ngây ng°Ýi ra mà nhìn. HÓi lâu mÛi bi¿t là ôi m¯t pho t°ãng ch¡m b±ng thé á en có vân, càng nhìn càng th¥y sâu thm th³m. Sß d) pho t°ãng này giÑng ng°Ýi th­t nh° in là ß ôi nhán tuy¿n mà ra. M·t pho t°ãng mù nhân b±ng thé ngÍc tr¯ng có vân hÓng ©n hiÇn, trông ch³ng khác gì m§u da ng°Ýi th­t. Khi Ðoàn Dñ nghiêng mình ng¯m, hình nh° luÓng nhán quang pho t°ãng cing Õi h°Ûng chm chú nhìn chàng, ch³ng khác chi mÙt vË th§n nï.

Ðoàn Dñ gi­t mình ngo£nh §u sang phía hïu thì tia m¯t pho t°ãng cing quay sang phía chàng. Tóm l¡i b¥t lu­n chàng éng âu ngây ng¥t nhìn pho t°ãng, thçy chung v«n bË ôi m¯t t°ãng th§n thu hút. Th§n s¯c pho t°ãng hiÇn ra ß ôi m¯t nh°ng khó mà mô t£ cho úng. Ðôi m¯t có mÙt tr¡ng thái khác th°Ýng: mëng không ra mëng, lo không ra lo; d°Ýng nh° thoáng qua mÙt v» buÓn, l¡i tña hÓ có iÁu chi hÝn mát; còn có thà nói là mÙt ôi m¯t linh t°, hay ôi m¯t chéa mÙt mÑi s§u lai láng cing không sai.

Ðoàn Dñ chuyÃn h°Ûng ng¯m i ng¯m l¡i pho t°ãng rÓi xá dài cung kính th°a r±ng: "Th°a th§n tiên n°¡ng tí! Hôm nay k» tiÃu sinh là Ðoàn Dñ này °ãc chiêm ng°áng ph°¡ng dung dù có ph£i là ch¿t cing không còn iÁu chi oán thán nïa.

N°¡ng tí xa lánh tr§n tåc, mÙt mình ©n t¡i n¡i ây, ch³ng cing hiu qu¡nh l¯m ru?".

Tia sáng ôi m¯t pho t°ãng th§n d°Ýng nh° bi¿n £o khôn l°Ýng, nghe lÝi chàng nói tña hÓ ra chiÁu xúc Ùng. Ðoàn Dñ tâm th§n ngây ng¥t, ôi m¯t nh° mÝ.

Chàng b§n th§n nhìn pho t°ãng nói ti¿p:

- Tiên sinh không bi¿t cách x°ng hô vÛi N°¡ng Tí th¿ nào cho ph£i phép. RÓi chàng ngh) bång: "Ta thí nhìn kù l¡i, ho·c gi£ th¥y ch× nào có thà ph°¡ng danh N°¡ng Tí chng? Chàng nhìn i nhìn l¡i xung quanh rÓi chãt nhìn lên §u pho t°ãng th¥y mÛ tóc úng là tóc ng°Ýi. MÙt làn tóc mây óng m°ãt qu¥n l¡i thành búi. Bên m¡ mái tóc có cài mÙt chi¿c vòng ngÍc, m·t trên giát hai h¡t minh châu lÛn b±ng §u ngón tay út, chi¿u ra mÙt thé ánh sáng huyÁn £o. Trên t°Ýng cing g¯n vô sÑ h¡t minh châu, kim c°¡ng ua nhau chi¿u sáng hào quang. T°Ýng mé tây có tám chï lÛn: "Vô L°ãng bí £o, Gi£i y n£i ki¿n" g¯n b±ng nhïng h¡t kim c°¡ng nhÏ sáng rñc. Ðoàn Dñ c£ kinh ngh) th§m: "Ai mà dám cßi áo Tiên N°¡ng bao giÝ?".

Dù ây chÉ là mÙt pho ngÍc t°ãng không ph£i ng°Ýi th­t nh°ng të lúc chàng ngó th¥y, tâm trí ã tëng phen £o lÙn, không dám m£y may h×n x°ãc. Chàng tñ nhç:

"BÕn tâm ta có c§n ¿n ây à tìm ra iÁu bí ©n m§u nhiÇm gì âu? Gi£ thí ta có nh¥t tâm nh° v­y chng nïa cing không Ýi nào dám xúc ph¡m ¿n tiên n°¡ng. May mà ch°a ai vào ây tr°Ûc ta, không thì ã có k» phàm phu, tåc tí m¡o ph¡m ¿n mÙt trang tuyÇt th¿ gian nhân rÓi còn gì? ±u là ta em san ph³ng tám chï này i Á phòng k» ¿n sau khÏi ång ch¡m tÛi con ng°Ýi ngÍc". Chàng ngó xuÑng chân t°Ýng th¥y vô sÑ g°¡ng Óng bÏ ó, có ¿n m¥y trm t¥m liÁn c§m mÙt t¥m n¡y h¿t nhïng h¡t kim c°¡ng ghép thành tám chï kia cho r¡i xuÑng h¿t. Chàng l¡i ­p h¿t c£ nhïng l× nhÏ g¯n kim c°¡ng vào, ¿n không còn mÙt chút d¥u v¿t gì nïa mÛi thôi.

Làm xong viÇc ó, Ðoàn Dñ tñ coi mình ã có chút công lao nhÏ mÍn Ñi vÛi pho t°ãng ng°Ýi ngÍc, lòng chàng âm th§m khoan khoái. Chàng trß l¡i tr°Ûc m·t pho t°ãng, nh° ngây nh° d¡i, trong lòng d°Ýng nh° có âm hÓn ám £nh, mii tña hÓ ngíi th¥y mùi x¡ h°¡ng ph£ng ph¥t. Chàng i të ch× yêu ¿n ch× kính c©n, rÓi të ch× kính c©n ¿n ch× mê m©n tâm th§n, chàng c¥t ti¿ng gÍi:

- Th§n tiên n°¡ng tí ¡i! N¿u n°¡ng tí có phép m§u chÉ nói vÛi tôi mÙt lÝi, chÉ mÙt lÝi thôi, thì dù tôi có ph£i vì n°¡ng tí mà tan x°¡ng nát thËt cing hoan hÉ ch³ng khác gì b°Ûc sang th¿ giÛi cñc l¡c.

Ðo¡n tñ nhiên chàng quó gÑi xuÑng l¡y. Quó rÓi chàng mÛi bi¿t r±ng ß d°Ûi ¥t, tr°Ûc pho t°ãng có tr£i sµn hai cái chi¿u, d°Ýng nh° Ã cho ng°Ýi vào tham bái.

Chân chàng quó lên chi¿c chi¿u lÛn, d°Ûi chân pho t°ãng cing có chi¿c chi¿u nhÏ h¡n, ph£i chng à ng°Ýi cúi §u xuÑng l¡y? Ðoàn Dñ vëa phåc xuÑng, b×ng nhìn mé trong gót hài tña nh° có thêu chï. Chàng Ënh th§n nhìn kù qu£ th¥y hài chân trái có tám chï: "Kh©u thí thiên bi¿n, Cung ngã khu sách". Hài chân ph£i có tám chï: "T¥t tao kó hÍa, Thân b¡i danh liÇt". Pho th§n t°ãng i ôi hài màu n°Ûc biÃn, m°Ýi sáu chï trên ây nhÏ nh° §u ruÓi l¡i thêu b±ng thé chÉ màu xanh, thâm h¡n m§u n°Ûc biÃn mÙt chút, n¿u không cúi §u sát xuÑng thì không tài nào nhìn rõ °ãc. Ho·c gi£ có ng°Ýi khác nhìn th¥y thì câu "Kh¥u thí thiên bi¿n, Cung ngã khu sách" t¥t ch¡m lòng tñ ái khi¿n hÍ nÕi hung, có khi á phÑc pho t°ãng i, còn câu "T¥t tao kó hÍa, thân b¡i danh liÇt" thì b¥t cé ai cing ch³ng muÑn nhìn. N¿u ng°Ýi ngó m°Ûi sáu chï này là b­c lão thành, viÇc Ýi lËch duyÇt ã nhiÁu, coi th°Ýng nhïng câu b¥t lãi ó, s½ mÉm c°Ýi bÏ i. Nh°ng Ðoàn Dñ ã bË dung nhan pho t°ãng mê ho·c, chàng l¥y làm thú vË °ãc kh¥u §u ngàn l¡y vì b£n tính chàng °a thÝ phång s¯c ¹p, ¿n viÇc c§m roi ruÕi ngña cho giai nhân thì Ñi vÛi chàng là mÙt iÁu r¥t hân h¡nh. C§u kh©n vË t¥t ã °ãc? Sau cùng là viÇc vì mù nhân mà bË ¡i hÍa ¿n ph£i thân danh tan nát l¡i là iÁu sß nguyÇn cça chàng, dù ph£i muôn thác cing không hÑi h­n. Tâm hÓn chàng say mê iên £o, Íc xong m¥y câu chàng kh¥u §u r¥t cung kính vëa l¡y vëa ¿m.

Chàng l¡y °ãc nm, sáu trm l¡y, b¯t §u th¥y l°ng mÏi, x°¡ng au, sái §u sái cÕ nh°ng chàng v«n cÑ g¯ng ¿n cùng, l¡y cho ç sÑ mÛi thôi. L¡y °ãc h¡n tám trm l¡y thì cái chi¿u trên b¯t §u thåt xuÑng, rÓi të ó m×i l§n d­p §u là mÙt l§n chi¿u thåt d§n. Ðoàn Dñ l¡y °ãc m¥y chåc l¡y nïa, chi¿u thåt xuÑng hõm, chãt th¥y lÙ ra ba §u mii tên nhÏ, chênh ch¿ch nÕi lên, nh±m úng trán chàng. Чu mii tên l¥p lóe xanh bi¿c, chuôi tên buÙc vào c¡ quan có lò xo. Ðoàn Dñ thoáng qua ã hiÃu ngay, ngh) th§m: "Ghê quá! Nhïng mii tên này Áu t©m thuÑc Ùc, cing may là mình kính c©n kh¥u §u làm lÅ, cái chi¿u thåt xuÑng të të, tên Ùc không phóng ra. Ví phÏng mình b°Ûc d«m lên chi¿u, chân thåt xuÑng ång m¡nh vào c¡ quan, t¥t bË tên Ùc b¯n trúng bång rÓi. Thôi ta hãy cé l¡y ç ngàn l¡y rÓi có x£y ra bi¿n cÑ gì hãy hay". Chàng vëa ngh) vëa l¡y Áu m¥y chåc l¡y nïa, chi¿u thåt xuÑng sâu h¡n, lÙ ra mÙt mi¿ng Óng có kh¯c chï, nh°ng chàng không xem vÙi, chm chú l¡y cho ç ngàn rÓi mÛi °a tay vào nh¥c t¥m Óng ra mÙt cách nh¹ nhàng. T¥m Óng này à rÝi, không dính vào c¡ quan nào c£. Chàng c§m lên xem, t¥m Óng ã nÕi gÉ xanh lÑm Ñm, trên m·t kh¯c b±ng mii kim nhÏ m¥y hàng chï sau ây: "Ng°¡i ã l¡y ç ngàn l¡y, v­y ta nh­n ng°¡i làm Ç tí. Të ây s¯p tÛi còn g·p nhiÁu tai n¡n thê th£m nói không xi¿t °ãc, ng°¡i ëng hÑi h­n.

Võ công h¡n Ýi cça phái ta ß kh¯p n¡i trong toà th¡ch th¥t, mong r±ng ng°¡i ráng t)nh tâm nghiên céu cho ra".Ðoàn Dñ xem xong r¥t là th¥t vÍng. B£n tâm chàng không muÑn hÍc võ nê ph£i lìa cía lìa nhà ra i, khi nào còn chËu trß l¡i ây nghiên céu cái võ công h¡n Ýi chi chi ó nïa? Chàng c§m t¥m Óng ·t l¡i c©n th­n nguyên vào ch× ci, rÓi éng d­y, hai chân mÏi quá c¡ hÓ suýt ngã. Ba ngày không °ãc n chàng c£m th¥y nhÍc mÇt vô cùng, ngh) th§m: "Ta ph£i g¥p rút tìm °Ýng trß ra, không thì bÏ m¡ng. Trong lòng v«n còn quy¿n luy¿n pho t°ãng mù nhân, chân b°Ûc i m·t còn ngo£nh l¡i. Chàng Ënh nhìn l§n nïa rÓi thôi, nh°ng vëa nhìn lên g·p ngay ôi m¯t pho t°ãng ngÍc ang nhìn mình, lòng chàng l¡i th«n thÝ, §u óc l¡i quay cuÓng, éng ngây ra mÙt lúc rÓi vái dài sát ¥t nói:

- Th§n tiên n°¡ng tí ¡i! Tôi ch³ng làm Ó Ç n°¡ng tí mà cing không hÍc cái võ công h¡n Ýi cça n°¡ng tí âu. Bïa nay vì trong mình có viÇc kh©n c¥p, tôi xin t¡m biÇt. Sau khi céu °ãc Chung Linh ra rÓi, tôi s½ trß vÁ ây cùng n°¡ng tí oàn tå".

Nói xong chàng c£m th¥y lòng thÕn théc nh°ng ph£i c¥t b°Ûc ra i. Ra khÏi th¡ch th¥t, chàng theo b­c á i ch¿ch lên. Chàng vëa i vëa do dñ, m¥y phen toan quay trß l¡i ng¯m t°ãng ngÍc mù nhân. Chàng ph£i qu£ quy¿t l¯m mÛi ch¿ phåc °ãc cõi lòng.

Ðoàn Dñ i °ãc h¡n trm b­c, chuyÃn qua ba khúc quanh, vng v³ng có ti¿ng sóng v× bì bõm, chàng i h¡n hai trm b­c nïa, ti¿ng sóng nghe ã chói tai, phía tr°Ûc ã th¥y ánh sáng rÍi vào. Chàng càng i mau h¡n cho ¿n b­c á cuÑi cùng thì th¥y tr°Ûc m¯t có mÙt cái hang vëa ç mÙt ng°Ýi éng. Chàng ló §u ra ngoài, gi­t mình hÓi hÙp, run lên c§m c­p. Bên ngoài n°Ûc ch£y bng bng, sóng v× §m §m, mÙt con sông lÛn hiÇn ra tr°Ûc m¯t Ðoàn Dñ. Hai bên bÝ sông là hai r·ng núi á bích l­p cao chót vót, cñc kó hiÃm trß. Chàng nh­n ra ây ã ¿n bÝ sông Lan Th°¡ng, thì nía mëng nía sã, cúi r¡p xuÑng bò ra cía Ùng, nhìn th¥y ch× mình n±m cao h¡n m·t n°Ûc ¿n m°Ýi tr°ãng. Dù mñc n°Ûc sông có lên cao cing không thà tràn tÛi °ãc. ChÉ còn mÙt iÁu khó khn là ph£i v°ãt qua m¥y t§ng èo cao, vñc th³m mÛi ra tÛi ch× ¥t b±ng. Chàng cßi con thanh linh ra nhÝ nó giúp séc, v­n dång c£ chân tay lúc trèo lên, khi tåt xuÑng. Tuy tr£i qua nhïng c¡n nguy hiÃm hÓi hÙp, chàng v«n l°u ý nhìn r¥t kù mÍi Ëa th¿, ghi nhÛ vào lòng à sau này céu ng°Ýi xong, s½ trß l¡i chÑn này vào th¡ch th¥t thm... pho t°ãng mù nhân. BÝ sông toàn là núi á lßm chßm, không có l¥y mÙt con °Ýng nhÏ, Ðoàn Dñ ph£i r¥t v¥t v£ mÛi i °ãc b£y tám d·m. пn mÙt gÑc cây ào mÍc tñ nhiên, trên cành trái chín lúc lÉu, chàng mëng quá, trèo lên hái n kó no bång. L¡i th¥y tinh th§n ph¥n khßi, i chëng h¡n m°Ýi d·m nïa mÛi th¥y mÙt lÑi i xu¥t hiÇn. Chàng l§n theo lÑi nhÏ này i cho tÛi lúc m·t trÝi x¿ bóng thì ¿n mÙt cái c§u s¯t b¯c qua sông. Чu c§u dñng mÙt t¥m bia á kh¯c ba chï: "ThiÇn nhân Ù". Ðoàn Dñ trông th¥y ba chï "Thiên nhân Ù" c£ mëng vì tr°Ûc Chung Linh ã d·n chàng °Ýng lÑi khßi §u të c§u này.

C§u gÓm bÑn sãi dây s¯t: hai sãi d°Ûi gác ván g× Ã i, còn hai sãi trên dùng làm tay vËn. Ðoàn Dñ b°Ûc chân lên c§u th¥y u i u l¡i ã sã. Ra ¿n giïa sông c§u lúc l¯c m¡nh h¡n, chàng nhìn xuÑng sông chÉ th¥y n°Ûc ch£y veo veo, tña nh° tëng àn ngña uÕi nhau d°Ûi chân. ChÉ sÃnh mÙt chút té nhào xuÑng thì dù có bi¿t b¡i lÙi cing không toàn tánh m¡ng. Chàng càng kinh hãi bÙi ph§n không dám trông xuÑng nïa, c·p m¯t chÉ nhìn vÁ phía tr°Ûc, vëa i vëa run. L§n tëng b°Ûc mÙt, sang tÛi §u c§u bên kia b¥y giÝ mÛi hoàn hÓn. Chàng ngÓi ngh) mÙt lúc, ôn l¡i lÝi d·n cça Chung Linh. Cé lÝi nàng nói thì hang núi nàng ß tên là hang V¡n Ki¿p. CÕng vào nhà nàng là mÙt ngôi m£ lÛn. Ðoàn Dñ th¥y trong ng°Ýi ã á mÇt liÁn éng d­y i, lúc r½ ngang, lúc l°ãn vòng, khi quanh khe núi, khi vào rëng sâu nh¥t nh¥t theo úng lÝi chÉ d«n cça Chung Linh. Ði ¿n bãi tham ma thì trÝi tÑi mËt, chàng r½ qua mé t£, vëa i vëa ¿m cho ¿n ngôi mÙ thé b£y. Trên ngôi mÙ lÛn này có dñng t¥m bia á kh¯c nm chï: "V¡n cëu Ðoàn chi mÙ". Chàng sã run b¯n lên, r¥t l¥y làm kó tñ hÏi: Sao l¡i tên là V¡n Cëu Ðoàn? Chàng nhÛ l¡i lúc chia tay, Chung Linh chÉ d·n tÛi bãi tham ma, i r½ vÁ mé t£ ¿n ngôi mÙ lÛn, nh°ng nàng không nói ¿n tên ng°Ýi ch¿t kh¯c trên bia. GiÝ chàng trông th¥y ba chï V¡n Cëu Ðoàn không khÏi chÙt d¡.

Ngo£nh nhìn bÑn m·t, s°¡ng chiÁu bao phç âm th§m, bóng cây lay Ùng, phóng t§m m¯t nhìn xa h¡n nïa, toàn là m£ con mÓ lÛn, cao th¥p lô nhô, chàng không dám ch§n chë, y theo lÝi d·n cça Chung Linh ra séc lay chuyÃn t¥m bia á. Mé t£ lay mÙt cái, mé hïu lay hai cái, l§n thé hai cing lay theo kiÃu ó. Sau cùng là l¥y chân á mÙt cái th­t m¡nh vào chï giïa t¥m bia. Chï thé ba l¡i chính là chï Ðoàn. Ðoàn Dñ vÑn tính xuÁ xoà, không câu nÇ, chàng vëa á vëa c°Ýi th§m: "N¿u dËch Ëa là gia gia ta thì ng°Ýi nh¥t Ënh không bao giÝ á vào chï Ðoàn".

Ðoàn Dñ ang suy ngh) vÁ m¥y lÝi Chung Linh d·n b£o sao ch°a th¥y hiÇu nghiÇm, b×ng hai t£ng á lÛn bên m£ tñ nhiên ng£ xuÑng, hß ra mÙt lÑi i vào.

Chàng cúi xuÑng nhìn nh°ng bên trong tÑi om, không trông th¥y gì c£, chàng m¡nh d¡n b°Ûc vào. SÝ l§n tëng b°Ûc, l°ãn h¿t khúc quanh, chãt th¥y cách ch× mình vài tr°ãng, có mÙt ngÍn èn nhÏ xíu, bé b±ng h¡t ­u, ánh sáng vàng khè, £m ¡m y¿u Ût. Chàng trông vÁ phía ngÍn èn i tÛi. ÐÙt nhiên chàng gi­t mình ánh thót mÙt cái, vì bên ngÍn èn có ·t c× quan tài. NhÛ lÝi d·n cça Chung Linh chàng thÕi t¯t phåt èn i, bÑn bÁ l¡i tÑi mù tÑi mËt. ChÝ mÙt lát chàng nghe có ti¿ng lËch kËch, n¯p quan tài hé mß, vng v³ng có ti¿ng mÙt cô gái hÏi vÍng ra:

- TiÃu th° vÁ ¥y ¡?

Ðoàn Dñ áp:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ vâng mÇnh Chung cô n°¡ng xin ¿n bái ki¿n chúa Ùng.

Cô gái b×ng b­t lên mÙt ti¿ng "Ô hay", ra chiÁu kinh ng¡c hÏi:

- Ng°¡i... ng°¡i là ng°Ýi ngoài sao l¡i nh­n lÝi u÷ thác cça tiÃu th° ta?

Ðoàn Dñ áp:

- Chung cô n°¡ng hiÇn ang bË nguy khÑn, t¡i h¡ ¿n à báo tin.

Cô gái nói:

- Ng°¡i chÝ ây à ta vào b©m l¡i phu nhân.

Ðoàn Dñ nói:

- V­y càng hay!

Chàng ngh) th§m: "Cung cô n°¡ng d·n ta ¿n ra m¯t m«u thân nàng tr°Ûc, th¿ này thì có hy vÍng ây".

Ðoàn Dñ éng ngoài chÝ mÙt lúc khá lâu, chãt nghe có ti¿ng chân ng°Ýi i tÛi.

Cô gái lúc nãy trß ra lên ti¿ng:

- Phu nhân mÝi c­u vào.

Ðoàn Dñ nói:

- Tôi không trông rõ °Ýng lÑi chi h¿t, làm th¿ nào i °ãc?

RÓi th¥y mÙt bàn tay °a ra n¯m l¥y tay trái chàng. Chàng liÁn b°Ûc vào trong quan tài, theo sau cô gái, noi nhïng b­c á i vào. Ði chëng vài trm b°Ûc thì ra tÛi mÙt khu rÙng rãi, sáng sça, có trÓng vô sÑ hoa cÏ. Cô gái buông tay chàng ra nói:

- Xin tôn khách i theo tôi!

D°Ûi ánh trng, Ðoàn Dñ trông cô gái chëng m°Ýi b£y, m°Ýi tám tuÕi, cách n m·c theo kiÃu cô h§u thì ch¯c là éa nï tó h§u h¡ Chung Linh liÁn c¥t ti¿ng hÏi:

- Tôi gÍi chË b±ng gì cho ph£i?

Cô gái ngo£nh l¡i, l¯c §u, °a tay ra hiÇu cho chàng ëng lên ti¿ng. Ðoàn Dñ th¥y y có v» sã sÇt nên không hÏi han gì nïa cé l³ng l·ng theo sau.

Nï tó d«n chàng xuyên qua mÙt rëng cây, men theo lÑi i nhÏ h¹p vÁ mé tay trái ¿n mÙt cn nhà ngói. Y éng ngoài gõ cía ba ti¿ng "c¡ch c¡ch c¡ch". Cánh cía të të mß ra, y °a tay ra v«y Ðoàn Dñ rÓi éng tránh sang bên, nh°Ýng lÑi cho chàng vào tr°Ûc.

Ðoàn Dñ b°Ûc vào trong nhà nhìn xem thì ây là mÙt phòng khách nhÏ. Trên bàn ·t mÙt cây n¿n sáp lÛn, th¯p sáng tr°ng. Bàn gh¿ r¥t tinh khi¿t. Trên vách treo m¥y béc ho¡, trên án tr§n thi¿t Énh Óng cùng nhïng Ó b±ng ngÍc. Cn nhà này tuy không rÙng l¯m song cách bày trí cñc kó tao nhã.

Chàng vào gh¿ ngÓi, nï tó b°ng trà l¡i mÝi:

- Xin mÝi công tí x¡i n°Ûc i! Phu nhân tôi s¯p ra ó. Ðoàn Dñ nâng chén trà lên uÑng, chãt nghe ti¿ng ngÍc eo kêu leng keng, mÙt thi¿u phå m·c áo låa xanh uyÃn chuyÃn b°Ûc ra, tr¡c tuÕi bÑn m°¡i, dong nhan diÅm lÇ, ôi m¯t giÑng Chung Linh nh° hÇt. Chàng bi¿t ó là Chung phu nhân liÁn éng d­y vái dài th°a r±ng:

- Vãn sinh là Ðoàn Dñ xin bái ki¿n bá m«u.

Chung phu nhân h¡i có v» ho£ng hÑt, ch¯p tay áp lÅ nói:

- Chào công tí!

Phu nhân vëa chào vëa nhìn diÇn m¡o Ðoàn Dñ, b¥t giác bi¿n s¯c, rùng mình, thß hÕn hÃn, l¯p b¯p:

- Ng°¡i... ng°¡i...

Ðoàn Dñ th¥t kinh:

- Bá m«u!

Chung phu nhân:

- Ng°¡i... ng°¡i... hÍ Ðoàn ph£i không?

Ðoàn Dñ sñc nhÛ lÝi Chung Linh cn d·n mình chÛ nói th­t hÍ Ðoàn. Nh°ng chàng l¡i ngh) bång: "Thiên h¡ thi¿u gì ng°Ýi hÍ Ðoàn, ngay mÙt tÉnh Vân Nam cing có ¿n hàng ngàn hàng v¡n. Ch³ng l½ cé hÍ Ðoàn là bi¿t phép iÃm huyÇt "Nh¥t D°¡ng ChÉ" c£ hay sao?". Nên chàng ch³ng à ý ¿n lÝi nàng d·n. Bây giÝ chàng th¥y Chung phu nhân có v» ho£ng hÑt hiÇn ra m·t mÛi bi¿t lÝi Chung Linh d·n t¥t có thâm ý gì ây, chàng muÑn nói dÑi là mình hÍ khác, nh°ng ã lá m¥t rÓi, ành th°a l¡i:

- B©m phu nhân, vãn sinh hÍ Ðoàn.

Chung phu nhân l¡i hÏi:

- Công tí quê quán t¡i âu? Сi danh lÇnh tôn là gì?

Ðoàn Dñ ngh) th§m: "Hai câu này mình ph£i nói dÑi mÛi °ãc, Ã phu nhân khÏi bi¿t rõ tông tích nhà mình". Chàng ngh) v­y liÁn áp:

- Vãn sinh quê ß phç Lâm An, tÉnh Giang Nam, gia phå tên gÍi Ðoàn Long.

Chung phu nhân thß phào mÙt cái, ra chiÁu yên d¡ nói:

- MÝi công tí ngÓi ch¡i!

Hai ng°Ýi an tÍa rÓi, Chung phu nhân nhìn i nhìn l¡i të §u ¿n chân chàng, d°Ýng nh° Ã soi mói iÁu gì. Ðoàn Dñ th¥y phu nhân chm chú nhìn mình, chàng không giï °ãc v» tñ nhiên nïa, liÁn c¥t ti¿ng th°a:

- LÇnh ái hiÇn ang bË nguy khÑn, vãn sinh ¿n báo tin.

Chung phu nhân nghe báo xúc Ùng quá, tinh th§n bàng hoàng, giây phút tr¥n t)nh l¡i °ãc, hÏi ngay:

- TiÃu nï m¯c chuyÇn gì?

Ðoàn Dñ liÁn quay l¡i, vén áo dài lên, cßi con thanh linh ß trong l°ng ra c§m hai tay °a trình phu nhân th°a:

- Xin bá m«u hãy coi v­t này! LÇnh ái ã °a cho vãn sinh em vÁ làm tin.

Chung phu nhân vëa th¥y con thanh linh thì nhíu ôi mày, gi­t lùi l¡i à tránh, lÙ v» ho£ng hÑt nói:

- Công tí không ngán lo¡i r¯n Ùc này °? Xin c­u em nó bÏ vào t­n góc nhà kia!

Ðoàn Dñ th¥y phu nhân sã r¯n r¥t l¥y làm kó. Chàng cuÙn tròn con thanh linh l¡i, em bÏ góc nhà, rÓi trß l¡i ch× ngÓi em chuyÇn mình g·p Chung Linh ß cung Ki¿m HÓ trong tr°Ýng hãp nào, tñ mình òi i can thiÇp vào viÇc £ng Th§n Nông ra sao, Chung Linh bË dÓn vào tình th¿ b¯t buÙc ph£i cho con Kim linh x|~€‚¢-6Ò>.L Ü[Þ[üëüãüãÕÇÅÇ·©¥hÖkmhÖkmCJOJQJ^JaJh½1ÇCJOJQJ^JaJUh¤TôCJOJQJ^JaJhðU€CJOJQJ^JaJ hðU€CJ aJ !hðU€5?B*OJQJ\?^JphÿhðU€

z|~€‚äéPüRüùîá§ùVTTTPkd^$$If-Ö0Óÿ-Ÿ - ö6ööÖÿÿÖÿÿÖÿÿÖÿÿ3Ö4Öaö:kd$IfK$L$-Ö¨*€¨* ö¨*6ÖÿÖÿÖÿÖÿ3Ö4Öaö

¤ð$IfgdðU€K$

¤ð$IfgdðU€$If Þ[ýRüj'Œ8Ò>,L .L Þ[ýýýýýýý ra c¯n ng°Ýi rÓi bË £ng Th§n Nông b¯t giï th¿ nào nên mình ph£i ¿n ây c§u céu, nh¥t nh¥t thu­t h¿t mÙt l°ãt nh°ng không £ Ùng gì ¿n chuyÇn pho t°ãng ngÍc mù nhân trong th¡ch th¥ t d°Ûi rÑn hÓ.

Chung phu nhân l³ng l·ng, chm chú l¯ng nghe chàng thu­ t chuyÇn, nét m· t m×i lúc mÙ t thêm v» lo âu. ChÝ Ðoàn Dñ dét lÝ i, phu nhân thß dà i th°Ýn th°ãt nói:

- Con nhÏ này cé b°Ûc chân ra khÏi cía là l¡i sinh chuyÇn lôi thôi, chuÑc l¥y tai hÍa.

Ðoàn Dñ nói:

- Vå này là do vãn sinh gây ra, bá m« u ch³ng nên quß trách cô n°¡ng.

Chung phu nhân run run nhìn chàng nói nhÏ:

- ê ph£i! KÃ ra vå này ch³ng nên trách y. Ngay mình tr°Ûc kia cing th¿.

Ðoàn Dñ hÏi:

- Sao kia ¡?

Chung phu nhân rùng mình, hai má íng hÓng. Tuy bà ã éng tuÕi song v» th¹n thùng, e lÇ ch³ng khác chi cô gái ang xuân, bà ng°ãng nghËu áp:

- Ta... ta nhÛ l¡i mÙt chuyÇn ngày x°a.

Trong khi phu nhân nói câu này, m·t bà Ï bëng lên rÓi ánh trÑng l£ng:

- Ta ngh) viÇc này nan gi£i quá! Ðoàn Dñ th¥y phu nhân th°Ýng thay Õi s¯c m·t, ra v» hoang mang thì ngh) th§m trong bång: "Bà này không °ãc bình t)nh b±ng cô con gái". Giïa lúc ¥y ngoài sân có ti¿ng nói l¡nh l½o khô khan:

- Mi ch°a tëng nghe nói ¿n quy cç trong hang V¡n Ki¿p cça ta hay sao?

Chung phu nhân gi­t mình b£o Ðoàn Dñ:

- Lang quân ta ã vÁ, tính ng°Ýi a nghi l¯m, Ðoàn công tí hãy t¡m lánh m·t i!

Vãn sinh c§n °ãc bái ki¿n tiÁn bÑi, xin Ã...

Chàng ch°a dét lÝi, Chung phu nhân liÁn mÙt tay bËt miÇng chàng còn mÙt tay kéo tuÙt vào mái hiên phía ông, ghé tai b£o:

- Công tí n¥p vào ây, chÛ có lên ti¿ng nhé! Lang quân ta tính nóng nh° lía, chÉ lá mÙt tý là chàng m¥t m¡ng dÅ nh° ch¡i, ta không céu nÕi âu.

Chung phu nhân ng°Ýi ¹p là th¿, bÁ ngoài ra v» khi¿p nh°ãc là th¿, mà b£n lãnh không vëa. Ðoàn Dñ bË kéo tuÙt i, muÑn kháng cñ không °ãc, ành chËu mÙt phép. Chàng c£m th¥y ¥m éc trong lòng, ngh) mình v¥t v£ l·n lÙi ¿n báo tin, dù sao mình cing là mÙt ng°Ýi khách mà ph£i ©n n¥p lén lút, ch³ng khác gì k» trÙm c¯p.

Ðoàn Dñ còn ang b¥t mãn b×ng nghe ti¿ng mÙt ng°Ýi con gái nói:

- S° t÷ tiÃu nï bË r¯n Ùc c¯n, tính m¡ng nguy ¿n n¡i, xin lão tiÁn bÑi ra tay gi£i céu!

Nói ch°a dét lÝi, ba ng°Ýi ã vào ¿n nhà khách. Ðoàn Dñ ghé m¯t nhòm qua khe vách, th¥y mÙt cô gái áo xanh, l°ng eo tr°Ýng ki¿m, tay c¯p ngang l°ng mÙt cô gái khác, kêu céu luôn miÇng. MÙt ng°Ýi àn ông áo en, cao lênh khênh, g§y nh° que cçi éng quay ra ngoài nên chàng không trông rõ m·t, chÉ th¥y ôi bàn tay to t°Ûng bÏ thõng xuÑng cing oán ra thân hình gã có v» khác th°Ýng.

Ðoàn Dñ l¡i nghe ti¿ng Chung phu nhân hÏi:

- Hai cô là ai? Sao l¡i bi¿t ch× chúng tôi ß ây mà ¿n?

Cô gái áo xanh të të ·t cô kia xuÑng, hÏi l¡i:

- Ph£i chng bà là Chung phu nhân?

Chung phu nhân g­t §u. Cô gái lÅ phép nói:

- TiÃu nï tên gÍi Ph¡m Hà, môn h¡ phái Hoa S¡n ß ThiÃm Tây xin bái ki¿n Chung phu nhân.

Nói xong ch¯p tay, cúi §u såp l¡y mÙt cách r¥t cung kính.

Chung phu nhân nói:

- Tôi không dám! Xin cô n°¡ng éng d­y!

Phu nhân vëa áp lÅ vëa á cô gái éng lên. Ðoàn Dñ trông cô gái chëng hai m°¡i b£y, hai m°¡i tám tuÕi, mày r­m, m¯t thô, t°Ûng m¡o nh° àn ông, nét m·t có v» ngang tàng. Chàng l¡i nghe cô nói ti¿p:

- TiÃu nï cùng s° t÷ Thi Vân ây vâng mÇnh s° phå sang Vân Nam có viÇc. Ði qua núi Vô L°ãng, s° t÷ s¡ ý bË mÙt con r¯n nhÏ s¯c vàng c¯n, gây nên th°¡ng tích cñc kó tr§m trÍng.

Ðoàn Dñ vëa nghe nói ¿n con r¯n vàng ã ngh) ngay: "Hay là con kim linh cça Chung cô n°¡ng?".

Chung phu nhân hÏi:

- Cô ¥y làm sao mà bË r¯n c¯n?

Ph¡m Hà áp:

- BÍn tiÃu nï i xa nhÍc mÇt, ngÓi bên °Ýng nghÉ, b×ng con kim xà ß trong ám cÏ bò ra, s° t÷ th¥y nó ánh vàng rñc rá, r¥t l¥y làm kó, rút ki¿m chém mÙt nhát, không ngÝ nó r¥t lanh l¹, xông lên c¯n vào c°Ým tay mÙt mi¿ng. S° t÷ tÑi tm m·t mii ngã ln ra...

Ng°Ýi àn ông áo en c°Ýi ha h£ áp:

- Con kim linh lanh nh° iÇn chÛp, bÍn mi ã bi¿t rÓi ¥y ché gì? Nhïng cao thç g¥p m°Ýi còn ch£ ch¿ phåc nÕi, sao các ng°¡i dám c§m ki¿m chém nó? Ch¿t là áng Ýi còn kêu ca gì nïa?

Chung phu nhân nói:

- Ng°Ýi ta ã bË trÍng th°¡ng, °Ýng xa l·n lÙi tÛi ây c§u céu mình ch³ng nên mÉa mai nïa.

Ðoàn Dñ nghe Chung phu nhân nói v­y bi¿t ng°Ýi áo en kia là cha Chung Linh, Ùng chç hang V¡n Ki¿p, chãt th¥y lão quay l¡i c°Ýi ha h£. Chàng nhác trông m·t lão không khÏi gi­t mình vì t°Ûng m¡o lão r¥t ghê sã: m·t dài nh° m·t ngña, m¯t cao, mii to mà tròn çng sa xuÑng g§n miÇng thành ra giïa m¯t và mii cách mÙt kho£ng trÑng khá lÛn. Chàng t°ßng ¿n Chung Linh mi thanh, m¡c tú, nét m·t xinh t°¡i ph£i ng¡c nhiên sao cha ruÙt nàng l¡i thô bÉ x¥u xa ¿n th¿ °ãc?

Chung Ùng chç vÑn tính ba hoa, diÅu cãt nh°ng khi quay l¡i nhìn vã l¡i Õi ngay ra v» m·t ôn hoà, bÙ m·t x¥u xí, nanh ác ã dËu l¡i ôi ph§n. Lão c°Ýi b£o vã:

- Nàng b£o làm sao ta nghe làm v­y.

Ðoàn Dñ càng l¥y làm kinh ngh) th§m: "Chung phu nhân vëa nghe ti¿ng chÓng vÁ ã sã cuÑng quít, nh°ng giÝ xem Ùng chúa Ñi vÛi bà vã không nhïng §y v» th°¡ng yêu còn ra dáng kính nà nïa".

Ph¡m Hà cing hi vÍng iÃm này vÙi quó xuÑng kêu van:

- Th°a Ùng chúa cùng phu nhân céu m¡ng cho s° t÷, không nhïng s° t÷ suÑt Ýi Ùi ¡n éc ng°Ýi mà gia s° cing h¿t séc c£m kích thËnh tình.

Chung Ùng chúa hÏi:

- Ph£i chng gia s° mi là Сi ma tí: Phó Bá Kó? Y còn vào h¡ng àn em, ta có c§n ¿m xÉa gì ¿n c£m tình cça y? Khi ta ch¿t i y không ¿n i¿u tang. Tuy n±m trong quan tài nh°ng ta bi¿t rõ c£.

Ðoàn Dñ nghe giÍng lão nói mà phát sã.

Ph¡m Hà cing rça th§m: "ng°¡i còn sÑng sÝ sÝ ra ó, sao khéo bày trò nào h¡ch i¿u tang, nào ·t quan tài là có ý gì?".

Chung Ùng chúa b×ng lÛn ti¿ng hÏi:

- Ta lánh cõi tr§n b¥y nhiêu nm, nhïng ng°Ýi ngoài Ýi không ai bi¿t ta còn sÑng ß nhân gian. Ai ã °a °Ýng trÏ n»o cho mi tÛi tìm ta? Sao mi bi¿t cía ngõ vào hang V¡n Ki¿p?

M¥y câu này Chung Ùng chúa hÏi b±ng mÙt giÍng r¥t gay g¯t, c·p lông mày rç xuÑng, miÇng méo xÇch i, s¯c m·t trông l¡i càng ghê sã.

Ph¡m Hà nói:

- TiÃu nï không còn cách nào céu °ãc s° t÷, trong c¡n nguy c¥p, ành ôm xÑc s° t÷ ch¡y vÙi ra thË tr¥n tìm xem có th§y thuÑc nào céu °ãc chng? Trong khi ang ch¡y b×ng g·p mÙt cô gái áo en ang °a tay ra b¯t con kim xà. Con r¯n này cing kh¯p mình nh¥p nhánh ánh vàng. TiÃu nï vÙi vàng b£o nàng: "con r¯n này Ùc ghê gÛm l¯m, ph£i tránh i cho mau!". Ch³ng ngÝ cô không thèm nghe, cé thò tay ra b¯t l¥y cuÙn bÏ vào bÍc... TiÃu nï c£ mëng ngh) r±ng cô ã ch¿ phåc °ãc nó t¥t có b£n lãnh trË °ãc nÍc Ùc. TiÃu nï liÁn nn nÉ xin cô céu cho thì cô áp r±ng cô không bi¿t trË r¯n Ùc mà kh¯p thiên h¡ duy có mÙt ng°Ýi trË °ãc mà thôi. Th¿ rÓi nàng chÉ °Ýng cho tiÃu nï ¿n ây c§u chúa Ùng. TiÃu nï xin nàng cho bi¿t danh tánh nh°ng nàng không chËu nói.

Chung chúa Ùng °a m¯t nhìn phu nhân "Hë" mÙt ti¿ng rÓi nói:

- Ðúng là con bé nhà ta rÓi ây. Con ng°Ýi này tâm Ëa không tÑt ta ph£i hÏi cho ra mÛi °ãc. ChÉ t¡i Linh nhi em r¯n ra khÏi Ùng i ch¡i à r¯n c¯n ph£i ng°Ýi, chuÑc l¥y tai v¡.

Ðo¡n gã quay sang hÏi Ph¡m Hà:

- Cô gái ó có d·n gì mi nïa không?

Ph¡m Hà áp:

- Th°a không ¡.

Chung Ùng chúa l¡nh lùng hÏi:

- Th­t không còn gì nïa ché?

Ph¡m Hà áp ¥p úng:

- Hình nh° cô n°¡ng có d·n thêm: "аÝng vào Ùng chÉ có mÙt lÑi mà thôi.

Nh°ng khi vào rÓi thì khó lòng ra °ãc toàn v¹n. Ph£i suy tính kù l¡i xem sao rÓi hãy vào".Chung Ùng chúa nói:

- ê ! Có th¿ ché! V­y mi ã ngh) kù l¡i ch°a?

Ph¡m Hà phåc xuÑng ¥t l¡y kêu van:

- Xin Ùng chúa cùng phu nhân mß l°ãng të bi.

Chúa Ùng nói:

- Mi d­y i thôi! Bây giÝ có hai con °Ýng, mi chÍn l¥y mÙt: mÙt là mi cùng s° s° t÷ mi ph£i chung thân ß l¡i hang này phåc vå phu nhân. Hai là ch·t tay, c¯t l°ái à không còn em iÁu bí m­t ß ây ti¿t lÙ ra ngoài °ãc.

Ph¡m Hà giÍng nói run run nn nÉ:

- TiÃu nï vâng lÇnh s° phå i Vân Nam có viÇc g¥p. N¿u ß l¡i ây ch§u h§u phu nhân thì trái lÇnh s° phå.

Chung chúa Ùng nói:

- Th¿ là mi chÍn iÁu thé hai ph£i không?

Ph¡m Hà ti¿n lên hai b°Ûc ôm l¥y chân Chung phu nhân c§u kh©n:

- Xin phu nhân rç lòng th°¡ng ¿n tiÃu nï. TiÃu nï ra khÏi Ùng quy¿t không dám nói nía lÝi, n¿u tiÃu nï hÛt l»o cam chËu ch¿t th£m h¡i d°Ûi ngàn l°ái ao.

Chung chúa Ùng c°Ýi hÁnh hÇch nói:

- Chung V¡n Cëu này n¿u không nh¹ d¡ tin lÝi thÁ thÑt cça ng°Ýi thì âu ¿n n×i ph£i trá tí mà chui rúc d°Ûi hang tÑi nh° thân rùa?

RÓi Ùt nhiên lão thò tay trái ra n¯m cÕ Ph¡m Hà xách lên. KÃ phái àn bà thì Ph¡m Hà cing là tay võ công khá cao rÓi th¿ mà Chung V¡n Cëu xách gi¡ lên cao, chân cách m·t ¥t ¿n h¡n ba th°Ûc. Nàng sã cuÑng cuÓng kêu la r§m r) Óng thÝi °a chân ph£i phóng ra á vào ngñc Chung V¡n Cëu.

Chung V¡n Cëu không thèm né tránh °a ngñc ra ón l¥y cái á. B×ng nghe ánh r¯c mÙt ti¿ng bàn chân Ph¡m Hà bË gãy cåt. Chung V¡n Cëu vung tay ph£i ra, mÙt luÓng ánh en l¥p loáng, tña hÓ nh° trong tay có gi¥u mÙt l°ái ao trçy thç, chãt nghe hai ti¿ng "x¹t x¹t" hai cÕ tay Ph¡m Hà ã bË thi¿n t©y.

Chung phu nhân kêu lên mÙt ti¿ng hãi hùng. Chung V¡n Cëu l¡i °a hai ngón tay khoáng mÙt cái. Ph¡m Hà rú lên mÙt ti¿ng thê th£m, miÇng trào máu t°¡i ra Óng Ùc, úng là nàng ã bË c¯t l°ái rÓi.

Ðoàn Dñ trông th¥y ghê hÓn, trÑng ngñc ánh h¡n trÑng làng. Chàng °a tay lên bËt miÇng không dám ho he nía ti¿ng, nh°ng trong bång rça th§m: "Mi ch·t hai tay y, c¯t l°ái y, nh°ng y còn mÙt chân v«n có thà v¡ch chï lên cát à ti¿t lÙ nhïng iÁu bí m­t trong hang V¡n Ki¿p này".

Ph¡m Hà ch¿t gi¥c. Chung V¡n Cëu qung nàng xuÑng ¥t, túm Thi Vân ang n±m d°Ûi ¥t mê man b¥t tÉnh rÓi cing ch·t tay c¯t l°ái nh° Ph¡m Hà. Ðoàn Dñ th¥y v­y lía gi­n bëng bëng, ch³ng ngh) gì ¿n thân mình ang n±m miÇng cÍp, quát to lên r±ng:

- Con quÉ nhát gan kia! Mi th­t là ph°Ýng ê tiÇn, vô sÉ không ngh) gì ¿n thà diÇn nïa.

Chàng nói tÛi ó, Chung V¡n Cëu gi­t n©y mình lên ng¡ ngác. Chung phu nhân sã quá, m·t c¯t không còn hÙt máu. Ðoàn Dñ ß sau t¥m vách ván b°Ûc m¡nh i ra, trÏ vào m·t Chung V¡n Cëu b£o:

- Chung tiên sinh! Ng°Ýi là h¡ng khí cåc nhÏ nhen, có nhïng hành vi Ñn m¡t, không ph£i b­c ¡i tr°ãng phu.

Chung V¡n Cëu nhác trông th¥y t°Ûng m¡o Ðoàn Dñ, lÙ v» kinh nghi ¥p úng hÏi:

- Ph£i... chng ng°¡i... ng°¡i là hÍ Ðoàn?

Ðoàn Dñ áp:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ ch³ng bi¿t chút võ nghÇ nào c£. Ng°Ýi muÑn gi¿t, muÑn bm, làm gì thì làm. N¿u ng°¡i tha ta ra khÏi ây, ta s½ em nhïng hành vi hung b¡o, khi¿p nh°ãc, tàn sát nhïng k» y¿u uÑi tÑ giác cùng khách giang hÓ Ã ai n¥y Áu bi¿t Chung V¡n Cëu là h¡ng ng°Ýi nào.

Chung V¡n Cëu không nÕi gi­n l¡i ngía m·t lên trÝi c°Ýi ha h£ nói:

- Chung V¡n Cëu là h¡ng ng°Ýi nào, ch³ng l½ khách giang hÓ còn ch°a bi¿t °? Th±ng nhãi con kia! DÅ th°Ýng ng°¡i ch°a nghe qua biÇt hiÇu cça ta chng?

Ðoàn Dñ áp cÙc lÑc:

- Không bi¿t!

Chung V¡n Cëu vÛi mÙt giÍng nía ra lÅ phép, nía ra ám Ý nói ti¿p:

- T¡i h¡ là Chung V¡n Cëu, ng°Ýi ngoài ·t cho cái biÇt hiÇu là "Ki¿n nhân tñu sát". Vëa nói vëa ra v» nghênh ngang tñ ¯c.

Ðoàn Dñ cing h¡i rùng mình nh°ng luÓng chính khí bÑc lên ngùn ngåt, dõng d¡c nói:

- À thì ra tính ng°¡i °a sát h¡i nhïng k» th¿ cô. X°a nay ta ch°a tëng th¥y ai dÍc ngang trÝi ¥t mà l¡i úy thç, úy v) nh° ng°¡i.

Câu này ã ch¡m lòng tñ ái lão, nh°ng lão v«n bình t)nh không nÕi hung. Ðoàn Dñ âm liÁu ch³ng qu£n gì ¿n m¡ng sÑng ch¿t nïa, nói bô bô:

- Ta xem ng°¡i võ công cing vào h¡ng cao c°Ýng l½ ra là mÙt tay h£o hán hiên ngang mÛi ph£i. Dù séc mình không Ëch °ãc ng°Ýi thì liÁu m¡ng ché sao, viÇc gì mà ph£i m¥p mánh? ChÉ sã ng°Ýi khác ti¿t lÙ ch× mình l©n lút, rÓi hi¿p áp m¥y cô gái y¿u uÑi. Hành Ùng cça b­c ¡i tr°ãng phu quang minh l×i l¡c âu có hèn m¡t nh° th¿? M·t Chung V¡n Cëu lúc xanh xám, lúc Ï bëng, d°Ýng nh° nhïng lÝi nói cça Ðoàn Dñ là nhïng òn ánh m¡nh vào tâm kh£m lão. M¯t lão n©y ra nhïng hào quang hung dï. Lão mím môi éng ng©n ng°Ýi ra mÙt lúc, Ùt nhiên nÕi gi­n ùng ùng, n¯m tay ¥m m¡nh xuÑng bàn ánh "r§m" mÙt cái. Bàn bË gãy ôi ra, lão l¡i °a chân á phÑc vào t°Ýng, t°Ýng thçng ra mÙt l× lÛn. Ðo¡n hai tay b°ng m·t lão la lên:

- Ta là con qu÷ nhát gan! Ta là con qu÷ nhát gan.

L­p téc lão c¯m §u ch¡y ra ngoài. Chung phu nhân sã run c§m c­p, ph£i vËn vào t°Ýng cho khÏi ngã. Bà có ngÝ âu phen này Chung V¡n Cëu l¡i không ra tay h¡ sát Ðoàn Dñ. Bà quay l¡i hÏi chàng:

- Ðoàn công tí! C­u... c­u không hiÃu võ công th­t °?

RÓi gi¡ tay ra v× vào sau l°ng chàng, ch× huyÇt r¥t hiÃm y¿u, chÉ v­n Ùng nÙi công mÙt chút, ­p vào là Ðoàn Dñ không ch¿t cing bË th°¡ng. Song Ðoàn Dñ không hiÃu tý gì vÁ võ công nên không bi¿t ó là nguy hiÃm, th£n nhiên áp:

- Vãn sinh ch°a tëng luyÇn t­p võ nghÇ, công âu mà hÍc cái môn à ánh gi¿t ng°Ýi ¥y?

Chung phu nhân thí qua ç bi¿t chàng nói th­t liÁn ng­p ngëng:

- C­u th­t to gan lÛn m­t, v­y mà dám cùng h¯n gây sñ.

Ðoàn Dñ hÏi:

- Phu nhân b£o vãn sinh gây sñ vÛi ai?

Phu nhân Ï m·t không áp câu chàng hÏi, quay ra gÍi nï tó l¡i b£o:

- Mi l¥y thuÑc d¥u rËt cho hai cô này, ëng à máu ch£y ra nhiÁu quá!

Nï tó vâng d¡ µm Thi Vân cùng Ph¡m Hà vào gian chái. Ðoàn Dñ th¥y m·t con nï tó v«n th£n nhiên nh° th°Ýng, không hÁ m£y may xúc Ùng thì bi¿t r±ng nó ã quen vÛi th£m c£nh máu ch£y thËt r¡i quá nhiÁu rÓi, ch³ng kém bÍn T° Không HuyÁn.

Chung phu nhân chÑng tay vào má, l·ng l½ ng«m ngh), m·t bi¿n Õi, d°Ýng nh° trong lòng ang tính toán viÇc gì r¥t nan gi£i, không sao gi£i quy¿t °ãc.

Ðoàn Dñ vëa rÓi nÕi lòng ngh)a khí, bÓng bÙt phát ra nhïng lÝi xúc ph¡m Chung V¡n Cëu à toan liÁu ch¿t, bây giÝ th¥y tëng ving máu Íng trên m·t ¥t không khÏi sßn gai, rùng mình. Chàng ngh) th§m: "Ta ph£i liÇu mà xa ch¡y cao bay, n¿u còn trù trë thì t¥t tính m¡ng không toàn mà bË ch¿t mÙt cách thê th£m".

Ngh) v­y chàng vëa b°Ûc chân ra cía vëa ngo£nh m·t vái chào phu nhân, th°a r±ng:

- Vãn sinh ã trÍn ph­n sñ °a tin, xin phu nhân g¥p rút tìm cách gi£i céu cho lÇnh ái i!

Chung phu nhân nói:

- Công tí hãy khoan!

Ðoàn Dñ dëng b°Ûc, phu nhân ti¿p:

- Công tí ch°a bi¿t, lang quân ta ã n·ng lÝi thÁ suÑt Ýi không ra khÏi hang này nía b°Ûc. Nay tiÃu nï bË ng°Ýi b¯t giï, lão quy¿t ch³ng chËu i céu nó âu. Hë khó quá! ViÇc ã ¿n th¿ này, thôi ta ành theo công tí i v­y.

Ðoàn Dñ vëa lo, vëa mëng nói:

- Phu nhân i °ãc cùng vãn sinh thì còn gì hay b±ng?

Chàng sñc nhÛ tÛi lÝi Chung Linh hÏi thêm:

- Phu nhân trË °ãc r¯n Ùc chng?

Chung phu nhân l¯c §u nói:

- Ta không trË °ãc.

Ðoàn Dñ l¡i hÏi:

- V­y thì... v­y thì làm th¿ nào °ãc?

Chung phu nhân ch¡y vào phòng ngç, vÙi vàng vi¿t vài chï Ã l¡i, thu th­p m¥y thé qu§n áo cùng Ó v­t c§n dùng mang theo rÓi trß ra b£o Ðoàn Dñ:

- Ta i thôi!

Th¿ rÓi b°Ûc ra tr°Ûc. Ðoàn Dñ vÙi vào góc nhà l°ãm con thanh linh qu¥n vào l°ng.

Phu nhân trên nét m·t kiÁu diÅm v«n lÙ v» ho£ng hÑt i mau h¡n Ðoàn Dñ nhiÁu. Chàng l­t ­t ch¡y theo, trong lòng ch°a h¿t th¯c m¯c hÏi l¡i:

- Phu nhân không trË °ãc nÍc r¯n, vãn sinh e r±ng £ng Th§n Nông không chËu buông tha lÇnh ái.

Chung phu nhân l¡nh lùng áp:

- Ai c§n bÍn chúng tha? Уng Th§n Nông dám c£ gan b¯t giï con gái ta là không nà m·t ta rÓi. Ta không céu °ãc ng°Ýi, há l¡i không bi¿t gi¿t ng°Ýi sao?

Ðoàn Dñ nghe nói không khÏi chÙt d¡. Vài lÝi ¡n gi£n mà ngå ý coi m¡ng ng°Ýi nh° cÏ rác, hành Ùng ch³ng kém gì tên hung th§n ác qu÷ Chung V¡n Cëu.

Có chng chÉ khác ß ch× phu nhân coi bÁ ngoài có v» m·t xinh ¹p, ôn hoà cùng dáng iÇu hay luÑng cuÑng sã sÇt khi¿n cho chàng th° sinh càng ph£i khi¿p phåc.

Hai ng°Ýi vëa nói chuyÇn vëa ch¡y, chëng h¡n mÙt d·m chãt có ti¿ng gÍi to:

- Phu nhân! Nàng... nàng i âu ó?

Ðoàn Dñ ngo£nh §u nhìn l¡i thì ra Chung V¡n Cëu theo °Ýng lÛn ch¡y nh° bay uÕi g§n ¿n n¡i. Chung phu nhân luÓn tay qua nách Ðoàn Dñ, nh¥c bÕng lên quát mÙt ti¿ng "mau", rÓi cé nh±m phía tr°Ûc mà ti¿n. Ðoàn Dñ chân không ch¥m ¥t, m¥t h¿t tñ chç à m·c phu nhân c¯p ch¡y. Thành ra tr°Ûc hai sau mÙt, c£ ba ng°Ýi cùng l°Ût nh° bay, thoáng cái ã °ãc vài chåc tr°ãng. Kà ra thì khinh công Chung phu nhân còn cao h¡n chÓng mÙt b­c nh°ng còn ph£i èo thêm mÙt ng°Ýi nên Chung V¡n Cëu d§n d§n uÕi kËp. Ðoàn Dñ ruÙt nóng nh° lía, bi¿t r±ng chÉ làm sao ra khÏi °ãc cía hang, t¥t nhiên Chung V¡n Cëu giï lÝi thÁ Ùc không dám uÕi theo nïa. Chàng b×ng n©y ra mÙt ý ngh): võ công tuy là mÙt môn h¡i ng°Ýi nh°ng gi£ t÷ mình hÍc °ãc môn khinh công kà ra r¥t có lãi mà không h¡i ai. Chàng tñ hÑi h­n sao không hÍc tr°Ûc à bây giÝ ch¡y cho l¹ h¡n. Ch¡y còn cách cía hang chëng h¡n m°Ýi d·m, Ðoàn Dñ ã th¥y h¡i thß Chung V¡n Cëu ph­p phù thÕi vào sau gáy. B×ng nghe ánh "ro¡t" mÙt ti¿ng, rÓi Ðoàn Dñ th¥y sau l°ng mát l¡nh thì ra áo chàng ã bË Chung V¡n Cëu n¯m °ãc, kéo rách to¡c mÙt mi¿ng.

Chung phu nhân dùng tay trái h¥t Ðoàn Dñ ra ngoài h¡n mÙt tr°ãng và quát lên "ch¡y i!", còn tay ph£i rút thanh tr°Ýng ki¿m quay l¡i âm, cÑt à ngn c£n không cho Chung V¡n Cëu uÕi theo.

Sµn có võ công tÙt b­c, Chung V¡n Cëu có thà tránh mii ki¿m dÅ nh° ch¡i, huÑng chi Chung phu nhân tuyÇt không có ý gi¿t chÓng. Ai ngÝ l°ái ki¿m phóng i th¥y h¡i v°Ûng vì mii ki¿m ã âm vào ngñc Chung V¡n Cëu. Thì ra gã không muÑn tránh, cÑt ý nh­n l¥y nhát ki¿m cça vã.

Chung phu nhân th¥t kinh không dám rút ki¿m, quay §u l¡i th¥y m·t chÓng §y v» ph«n nÙ, khoé m¯t r°ng r°ng °Ût lÇ, tr°Ûc ngñc máu loang. Lão c¥t ti¿ng thê th£m hÏi vã:

- UyÃn Thanh, UyÃn Thanh nàng ¡i! Nàng... nàng nh¥t Ënh bÏ ta ¥y °?

Chung phu nhân th¥y nhát ki¿m tñ tay mình âm trúng ngñc chÓng tuy không ång ¿n trái tim nh°ng sâu tÛi vài t¥c, không bi¿t sÑng ch¿t ra sao. Trong lúc ho£ng hÑt phu nhân rút mii ki¿m ra, tay n¯m ch·t l¥y v¿t th°¡ng, nh°ng máu tuôn ra nh° suÑi ch£y, luÓn qua k½ ngón tay phun ra ngoài. Chung phu nhân gi­n d×i hÏi:

- T¡i sao mình không tránh?

Chung V¡n Cëu nhn nhó c°Ýi và áp:

- Nàng ã muÑn lìa bÏ ta thì ta ch¿t phét i cho rÓi.

Chung phu nhân hÏi:

- Ai b£o tôi lìa bÏ mình?... Tôi i céu con vài ngày rÓi l¡i trß vÁ ché i âu?

Ðo¡n em chuyÇn Chung Linh bË £ng Th§n Nông b¯t giï thu­t luôn mÙt hÓi. Ðoàn Dñ th¥y tình c£nh nh° v­y trong tâm không khÏi xúc Ùng, ng©n ng°Ýi ra mÙt hÓi. Sau chàng tr¥n t)nh l¡i vÙi xé v¡t áo, ba chân bÑn c³ng ch¡y l¡i, Ënh buÙc v¿t th°¡ng cho Chung V¡n Cëu. Không ngÝ Chung V¡n Cëu °a chân trái ra á cho mÙ cái và quát to lên r±ng:

- Quân vô loài! Ta không muÑn nhìn m·t mi. RÓi hÏi Chung phu nhân:

- Nàng Ënh lëa dÑi ta, ta không thà tin °ãc. Ðúng là th±ng chó ch¿t này ¿n Ënh rç nàng i. Dù nó hoá ra thành tro than ta v«n nh­n ra °ãc m·t nó. Nó còn có cái tÙi n·ng lÝi sÉ nhåc ta.

Nói xong ho ri ra, m×i c¡n ho máu ch× v¿t th°¡ng l¡i ch£y ra r¥t nhiÁu. Lão chãt nhÛ ra iÁu gì quay l¡i hÏi Ðoàn Dñ:

- Mi l¡i ây! Dù ta bË trÍng th°¡ng rÓi ta v«n không sã phép "Nh¥t D°¡ng ChÉ" cça nhà mi âu. L¡i ây mau cùng ta thí séc!

Ðoàn Dñ bË cái á trÝi giáng ngã ln ra, má bên trái âm vào viên á nhÏ nhÍn ho¯t, mÙt bên m·t máu t°¡i ch£y ra Ï lòm, lóp ngóp bò d­y nói:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ, quê ß Giang Nam, thñc không hiÃu "Nh¥t D°¡ng ChÉ", nhË d°¡ng chÉ là chi h¿t.

Chung V¡n Cëu l¡i ho lên m¥y ti¿ng, v«n mÙt giÍng cm hÝn:

- Mi còn gi£ vÝ nïa °? Mi vÁ gÍi cha mi ¿n ây!

Lão càng cm hÝn l¡i càng ho dï. Chung phu nhân nói:

- Mình v«n ch°a chëa cái thói nghi ngÝ mÙt cách mù quáng. Mình ã không tin tôi thì tr°Ûc m·t mình ây tôi ch¿t i còn h¡n.

Nói xong phu nhân l°ãm thanh tr°Ýng ki¿m d°Ûi ¥t lên toan âm cÕ tñ v«n.

Chung V¡n Cëu vÙi gi±ng tay l¡i, lÙ v» vui mëng nói:

- Nàng ¡i! Có thñc không ph£i nàng bÏ tôi à i theo quân vô loài kia chng?

Chung phu nhân áp:

- Ng°Ýi ta là mÙt vË công tí hÍ Ðoàn, sao mình l¡i n nói càn rá? Luôn miÇng xÉa xói h¿t b±ng quân vô loài nÍ ¿n quân vô loài kia? Tôi Ënh theo công tí i gi¿t h¿t bÍn Th§n Nông à gi£i céu éa con gái quý báu cça chúng ta vÁ.

M·c d§u Chung V¡n Cëu ang bË trÍng th°¡ng nh°ng th¥y vã gi­n d×i thì l¡i r¥t th°¡ng yêu, lão t°¡i c°Ýi ¥u dËu:

- N¿u qu£ nh° v­y thì l×i t¡i ta.

Chung phu nhân xem v¿t th°¡ng th¥y máu ch£y hoài, n°Ûc m¯t chan hoà néc nß:

- Bây giÝ bi¿t làm... làm th¿ nào?

Chung V¡n Cëu c£ mëng, °a tay lên vuÑt ve l°ng vã nói:

- UyÃn Thanh nàng ¡i! Mình lo l¯ng cho tôi th¿ này, dù tôi có ch¿t i chng nïa, t°ßng cing không uÕng chút nào.

Chung phu nhân hai má íng Ï nh¹ nhàng ©y tay chÓng ra nói:

- Ðoàn công tí kia kìa, mình làm gì nh° k» iên rÓ v­y?

Chung phu nhân th¥y chÓng ã nguôi gi­n, nh°ng s¯c m·t l¡i càng nhãt nh¡t, trong lòng lo sã nói:

- Thôi tôi không i céu Linh Nhi nïa, nó ã gây nên tai v¡, tính m¡ng nó ành phó thác m·c trÝi.

Ðo¡n nâng chÓng d­y và b£o Ðoàn Dñ:

- Ðoàn công tí! C­u ¿n b£o vÛi T° Không HuyÁn r±ng chÓng ta ã ch¿t rÓi. N¿u h¯n mà Ùng ¿n chân lông con gái ta thì ëng trách H°¡ng d°ãc xoa MÙc UyÃn Thanh này Ùc ác.

Ðoàn Dñ th¥y Chung V¡n Cëu bË th°¡ng n·ng không kà rÓi, Chung phu nhân cing không thà bÏ chÓng trong lúc th­p tí nh¥t sinh à i céu con, chÉ còn trông vào sáu chï: "H°¡ng d°ãc xoa MÙc UyÃn Thanh" may ra có hm dÍa °ãc lão T° Không HuyÁn chng? ó còn là mÙt nghi v¥n. Chàng ngh) ¿n o¡n tr°Ýng tán ß trong ruÙt mình d) nhiên không ai gi£i céu °ãc mà gi­t mình tñ nhç: "C¡ sñ ã ¿n th¿ này, nói l¯m cing vô ích", liÁn cáo të Chung phu nhân:

- Vãn sinh xin ki¿u à lên °Ýng, em lÝi d·n cça phu nhân b£o £ng Th§n Nông.

Chung phu nhân MÙc UyÃn Thanh th¥y chàng vëa nói vëa c¥t b°Ûc, hành Ùng qu£ quy¿t chóng vánh, không chút ng§n ng¡i, chãt nhÛ ¿n mÙt ng°Ýi liÁn gÍi chàng l¡i d·n:

- Ðoàn công tí, ta còn câu này nïa:

Nói rÓi ·t Chung V¡n Cëu xuÑng, vÍt ¿n tr°Ûc m·t Ðoàn Dñ, l¥y trong bÍc ra mÙt v­t nhét vào tay chàng và d·n nhÏ:

- Công tí c§m v­t này trao l¡i cho Ðoàn Chính Minh.

Ðoàn Dñ nghe ¿n ba chï tên Ðoàn Chính Minh, không giï °ãc bình t)nh, thay Õi s¯c m·t. MÙc UyÃn Thanh là ng°Ýi r¥t tinh t¿, vëa nói ba chï Ðoàn Chính Minh vëa chú ý nhìn m·t Ðoàn Dñ. Th¥y chàng bi¿n s¯c bà thß phào mÙt cái nói ti¿p:

- Công tí còn d¥u ta °ãc nïa chng? Thôi công tí i céu tính m¡ng cho con ta, Óng thÝi céu c£ tính m¡ng cho mình nïa.

RÓi không ãi Ðoàn Dñ tr£ lÝi, l­t ­t trß l¡i nâng chÓng d­y °a vÁ.

Ðoàn Dñ c§m lên xem Chung phu nhân vëa nhét vào tay cho mình v­t gì thì ra mÙt cái hÙp nhÏ b±ng vàng, ch¡m trÕ r¥t tinh vi. Chàng mß n¯p hÙp ra th¥y bên trong ñng mÙt m£nh gi¥y à lâu ngày ã bi¿n ra m§u vàng lãt. Trên m£nh gi¥y còn v¿t tích m¥y giÍt máu và vi¿t m°Ýi chï: "Nm quý hãi, tháng hai, ngày mÓng nm, giÝ síu". Nét chï mÁm m¡i, tña nh° do tay mÙt ng°Ýi àn bà vi¿t. Ngoài m£nh gi¥y ra không còn v­t gì nïa.

Ðoàn Dñ tñ hÏi: "Bát tñ này ghi nm tháng, ngày giÝ sinh cça ai? Phu nhân b£o ta °a vÁ cho gia gia à làm gì? Nó có n thua gì ¿n viÇc gi£i céu tính m¡ng Chung cô n°¡ng cùng ta âu? Chung phu nhân ã oán ra ta là con trai gia gia ta. L¡i xem nhïng lÝi Chung V¡n Cëu la m¯ng ta thì ç bi¿t lão cing nhìn th¥y diÇn m¡o ta giÑng hÇt gia gia ta, hay là lão có thù h±n gì vÛi nhà ta?".

Chàng ang suy ngh) chãt nghe có ti¿ng ng°Ýi gÍi:

- Ðoàn công tí hãy thong th£!

Ðoàn Dñ quay §u nhìn l¡i th¥y mÙt ông già m·c áo ng¯n ch¡y tÛi thi lÅ nói:

- Lão nô là Chung Phúc vâng lÇnh phu nhân ¿n °a công tí ra khÏi hang. Ðoàn Dñ g­t §u nói:

- N¿u v­y càng hay!

Chung Phúc i tr°Ûc d«n °Ýng ra tÛi cía hang, b°Ûc vào quan tài rÓi të trong m£ chui lên. Lão d«n Ðoàn Dñ i theo mÙt lÑi r½ khác. Ði chëng sáu b£y d·m, ¿n tr°Ûc mÙt toà nhà lÛn thì dëng l¡i. Chung Phúc b£o Ðoàn Dñ:

- Công tí éng chÝ ây mÙt lát.

Lão không ­p cÕng gÍi, nh£y vÍt qua t°Ýng vào trong. Lúc ó trÝi ã tÑi mËt, trên trÝi ánh sao lÝ mÝ. Ðoàn Dñ liên t°ßng ¿n pho t°ãng ngÍc mù nhân d°Ûi áy sông. B¥t thình lình trong cÕng có ti¿ng vó câu lÙp cÙp và ti¿ng ngña hi he. Ðoàn Dñ b¥t giác b­t lên ti¿ng khen "Ngña hay tuyÇt". Cánh cÕng chãt mß, §u ngña ló ra, ôi m¯t lóe sáng trong êm tÑi. Nhác trông Ðoàn Dñ ã bi¿t ngay là mÙt giÑng th§n câu, khác h³n ngña th°Ýng. Lông nó en láy, bÑn vó thon thon nh° vó ngña nhÏ nh°ng r¥t cao, toàn thân coi bÙ hùng v) hiên ngang.

Con tiÃu tó gi¯t ngña, tóc còn buông rç, trÝi tÑi không trông rõ m·t, tuÕi chëng m°Ýi bÑn m°Ýi lm, dáng iÇu r¥t là mÁm m¡i.

Chung Phúc theo sau con ngña, nói vÛi Ðoàn Dñ r±ng:

- Th°a công tí, phu nhân sã công tí không ç thì giÝ vÁ Сi Lý, sai lão nô qua ây m°ãn con tu¥n mã này à công tí i cho kËp.

Ðoàn Dñ °ãc xem ngña ã nhiÁu, mÛi nghe ti¿ng con này kêu cing ã bi¿t là ngña hay vô cùng. Hàng v¡n con ch°a ch¯c ã chÍn °ãc mÙt. Chàng hoan hÉ áp:

- Tôi xin a t¡!

Chàng toan °a tay ra ón l¥y dây c°¡ng. £ tiÃu tó nh¹ nhàng xoa §u và vuÑt ve bÝm ngña nh¹ nhàng b£o:

- H¯c mai côi! H¯c mai côi! TiÃu th° cho công tí m°ãn ng°¡i à c°ái, ng°¡i ph£i nh¥t nh¥t nghe lÇnh công tí. Ði mau lên rÓi mà vÁ nghe!

Con ngña quay §u l¡i li¿m tay £, coi bÙ thân m¿n l¯m. TiÃu tó d·n ngña rÓi c§m c°¡ng °a cho Ðoàn Dñ nói:

- Con ngña này không thà giåc b±ng roi vÍt °ãc. Công tí càng ngÍt ngào chëng nào nó càng mau l¹ chëng ¥y.

Ðoàn Dñ kính c©n nói:

- D¡ th°a H¯c mai côi tiÃu th°! TiÃu sinh xin éng ây thi lÅ kính chào tiÃu th°. Nói rÓi xá dài. £ tiÃu tó nho»n miÇng c°Ýi nói:

- C­u này th­t là duyên dáng quá. à mà c­u c°ái cho khéo k»o ngã ¥y nhé.

Ðoàn Dñ vÑn quen c°ái ngña të thuß nhÏ, chàng nh¹ nhàng nh©y lên yên rÓi nhìn tiÃu tó b£o:

- Qua có lÝi a t¡ tiÃu th° cô em nhé!

TiÃu tó c°Ýi nói:

- Th¿ c­u không t¡ ¡n em sao?

Ðoàn Dñ ch¯p tay nói:

- Ða t¡ cô em nhé! Lúc trß l¡i qua s½ em trái ngon qu£ l¡ vÁ làm quà cho.

TiÃu tó v«n c°Ýi nói:

- Xin c­u giï gìn tính m¡ng là c§n. C­u i chuy¿n này ch°a ch¯c còn trß l¡i ây nïa không, ai mà mong trái ngon v­t l¡ cça c­u?

Chung Phúc nói:

- Công tí trông h°Ûng b¯c mà ti¿n ra °Ýng lÛn vÁ th³ng n°Ûc Сi Lý. Xin công tí c©n th­n mình vàng, lão nô trß vÁ ây.

Ðoàn Dñ vëa gi¡ tay lên, ngña tung bÑn vó nh£y vài ãt ã ra xa tÛi vài m°¡i tr°ãng. Con H¯c mai côi không c§n ph£i giåc, êm tÑi mà nó phóng nh° bay. Ðoàn Dñ ngó hai bên °Ýng, cây cÑi trong rëng trông tña nh° ch¡y gi­t lùi l¡i sau. Chàng ung dung ngÓi trên ngña, êm ru dË th°Ýng tuyÇt không th¥y xóc chút nào. Chàng ngh) th§m: "Con ngña ch¡y nhanh nh° gió th¿ này thì chÉ tr°a mai là vÁ ¿n Сi Lý. Nh°ng không bi¿t gia ình mình có chËu can thiÇp cái vå r¯c rÑi cùng khách giang hÓ này không? Ch³ng l½ mình l¡i ph£i qua nn nÉ bá phå? Ôi viÇc ã x£y ra nh°Ýng này mình ành ph£i cúi §u van cha, l¡y bác v­y ché bi¿t làm sao?".

Ði ch°a tÛi mÙt kh¯c Óng hÓ ã °ãc chëng m°Ýi d·m. MÙt êm gió thÕi hiu hiu, mùi h°¡ng dËu mát cça cây cÏ thÕi vào m·t, chàng tñ nhç: "Cái c£nh êm thanh ruÕi ngña kà cing là mÙt nguÓn l¡c thú cça con ng°Ýi".

B¥t thình lình phía tr°Ûc m·t chàng có ng°Ýi ón °Ýng quát to lên r±ng:

- Con tiÇn tó kia! Ðéng l¡i!

ánh ao l¥p loáng trong êm tÑi nh±m chàng chém tÛi, nh°ng ngña ch¡y l¹ quá, ao chém vào quãng không. Ngña tung vó lên ã nh£y xa h¡n hàng tr°ãng.

Ðoàn Dñ ngo£nh §u l¡i, nhìn th¥y phía sau có hai gã ¡i hán ang uÕi theo r¥t g¥p. MÙt gã sí l°ái £n ao, còn mÙt gã sí cây tr°Ýng th°¡ng. Hai gã v«n lÛn ti¿ng m¯ng:

- Con tiÇn tó kia! Gái m·c gi£ trai, Ënh che m¯t lão gia ph£i không? ChÉ trong chÛp m¯t, ngña phi nhanh nh° cuÑn gió ã bÏ hai ng°Ýi mÙt quãng khá xa. Hai gã ¡i hán tuy ch¡y mau, uÕi g¥p mà trong kho£nh kh¯c ti¿ng la gÍi cing không nghe th¥y nïa.

Ðoàn Dñ ngh) th§m: "Hai tên l× mãng này mÓm nm miÇng m°Ýi gÍi ta là con tiÇn tó, rÓi gã còn nói cái gì gái m·c gi£ trai. Thôi ph£i rÓi, bÍn chúng ón °Ýng chç nhân con H¯c Mai Côi à tr£ h­n. Chúng nhìn rõ ngña mà không nh­n ra ng°Ýi c°ái ngña là ai. Th­t là quân l× mãng!".

Chàng i thêm quãng nïa, b×ng la lên: Thôi hÏng to rÓi! Ta nhÝ con ngña này phóng nhanh mà thoát °ãc hai gã phåc kích. Xem ra hai gã này võ nghÇ không ph£i tay vëa. N¿u tiÃu th° không bi¿t vå này, cé nghiÅm nhiên i ra t¥t bË chúng ám toán. Ta ph£i trß l¡i báo tin cho tiÃu th° mÛi °ãc. Chàng liÁn dëng ngña l¡i nhç:

- H¯c Mai Côi! H¯c Mai Côi! Có ng°Ýi toan ám h¡i tiÃu th° ng°¡i ó, chúng ta ph£i quay l¡i báo tin cho tiÃu th° hay à nàng gia tâm Á phòng và chÉ ß nhà ëng có ra ngoài.

Th¿ rÓi Ðoàn Dñ b¯t ngña quay §u theo °Ýng ci, trß lÙn vÁ. G§n ¿n ch× hai gã ¡i hán ón °Ýng vëa rÓi, chàng ôn tÓn giåc ngña:

- L¹ lên! L¹ lên!

Con H¯c Mai Côi hình nh° hiÃu ti¿ng ng°Ýi, vëa nghe ti¿ng giåc "l¹ lên", qu£ nhiên nó phóng nhanh h¡n tr°Ûc. Nh°ng tÛi n¡i l¡i ch³ng th¥y hai gã ¡i hán âu nïa. Ðoàn Dñ l¡i càng nóng ruÙt tñ hÏi: "Ph£i chng hai gã này ¿n vây trang tr¡i tiÃu th°? N¿u v­y càng nguy bi¿t m¥y?". Chàng luôm mÓm giåc ngña:

- H¯c Mai Côi! Ch¡y cho mau! H¯c Mai Côi! Ch¡y cho mau!

H¯c Mai Côi! Phi nh° bay, vó không ch¥m ¥t, ch¡y vÁ ¿n tr°Ûc tr¡i, b¥t thình lình hai cây côn phóng ra phang chân ngña. H¯c Mai Côi không chÝ Ðoàn Dñ giåc, nh£y vÍt lên qua khÏi, tiÇn th¿ °a hai chân sau á phÑc mÙt cái, trúng tên c§m côn b¯n ra xa.

H¯c Mai Côi r°Ûn lên mÙt cái nïa là ¿n cÕng tr¡i. Ðoàn Dñ th¥y bÑn nm tên éng ó thò tay ra gi±ng l¥y dây c°¡ng. Tay ph£i Ðoàn Dñ bË giñt m¡nh mÙt cái, lôi chàng xuÑng, o¡n có ti¿ng quát hÏi:

- Th±ng nhÏ này! Mi ¿n chi ây? Dòm dÏ cái gì?

Ðoàn Dñ than th§m: "Th­t là hÏng bét. Toà nhà này ã bË ng°Ýi vây kín c£ rÓi. Không bi¿t chç nhân ã m¯c Ùc thç cça chúng ch°a?". Tay ph£i chàng bË mÙt bàn tay n¯m giï, ch³ng khác gì cái ai s¯t bóp ch·t l¡i, làm cho c£ nía ng°Ýi tê nhéc.

Chàng nói:

- Ta ¿n tìm chç nhân tòa nhà này. Tåi bay ¿n ây làm gì mà hung hng th¿?

Chãt có ti¿ng khàn khàn cça mÙt lão già khác hÏi:

- Th±ng nhãi ranh kia c°ái ngña cça con tiÇn tó, ch¯c là ch× thân thích vÛi nhau. Hãy th£ cho nó vào, bÍn ta ã nhÕ cÏ ph£i nhÕ h¿t rÅ, Ã rÓi tóm c£ mÙt m».

Ðoàn Dñ ho£ng hÓn ngh) th§m: "Thôi ta tñ chui §u vào tròng m¥t rÓi! ã ¿n th¿ này dù muÑn ch¡y i cing không thoát °ãc nïa, ành hãy vào ây rÓi sau s½ liÇu".

Gã kia buông tay chàng ra. Chàng sía l¡i khn áo chÉnh tÁ rÓi ngang nhiên i vào. Vào qua cÕng ¿n mÙt trang viÇn, giïa là lÑi i lát á, hai bên trÓng toàn Mai Côi, h°¡ng th¡m sñc néc. Con °Ýng á này khúc khu÷u, quanh co xuyên qua mÙt cái cÕng tò vò. Ðoàn Dñ cé theo °Ýng á i mãi vào trong, trông hai bên Áu có ng°Ýi éng r£i rác c£. Chàng chãt nghe trên cao có ti¿ng ng°Ýi ho, ng©ng lên nhìn §u t°Ýng cing có tÛi b£y tám ng°Ýi tay c§m g°¡m ao sáng loáng. TrÝi tÑi trông ánh g°¡m ao l¡i càng ghê rãn c£ ng°Ýi. Ðoàn Dñ tñ hÏi: Tòa nhà này xem chëng không to là m¥y, làm gì có nhiÁu ng°Ýi ß, v­y mà chúng kéo ¿n làm gì l¯m th¿?

Ph£i chng chúng Ënh gi¿t s¡ch c£ nhà ng°Ýi ta?

Tuy trÝi tÑi nh°ng Ðoàn Dñ ngó th¥y tên nào cing nhìn mình trëng trëng, v» m·t hung dï. Có éa tay lm lm c§m Ñc g°¡m thË uy. Chàng cÑ g°ãng tr¥n t)nh, nhìn vào t­n cùng °Ýng á th¥y mÙt toà ¡i s£nh. ánh èn lía trong nhà qua khe cía lÍt ra ngoài. Ðoàn Dñ i th³ng ¿n tr°Ûc cía dõng d¡c lên ti¿ng:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ có viÇc xin vào ra m¯t chç nhân.

Trong nhà có ti¿ng khàn khàn quát hÏi:

- Ai? Vào trong này!

Ðoàn Dñ c£m th¥y bñc mình, ©y m¡nh cía b°Ûc vào. Chàng không khÏi kinh ng¡c khi °a m¯t nhìn th¥y k» éng ng°Ýi ngÓi có ¿n m°Ýi b£y, m°Ýi tám ng°Ýi.

Trên gh¿ tña giïa nhà, mÙt ng°Ýi àn bà áo en ngÓi xây l°ng ra ngoài. Tuy không rõ m·t nh°ng trông dáng d¥p °Ýng sau cùng mÛ tóc en lánh, óng m°ãt rç xuÑng thì bi¿t ngay là mÙt trang thi¿u nï. Xung quang nàng có ¿n h¡n m°Ýi ng°Ýi, vëa àn ông, vëa àn bà l¡i có hai nhà s° và ba bË ¡o s). ¥y là ch°a kà bên tr°Ýng k÷ phía ông còn mÙt ông già, mÙt bà lão cùng hai nhà s°. ChÉ có bÑn vË này là tay không còn ngoài ra Áu c§m binh khí.

Tr°Ûc m·t bà lão, mÙt ng°Ýi n±m sóng s°ãt d°Ûi ¥t, trên cÕ có v¿t ao chém và ã ch¿t të bao giÝ. Ðoàn Dñ nhìn l¡i, té ra là lão Chung Phúc, ng°Ýi bên hang V¡n Ki¿p vëa °a chàng qua ây m°ãn ngña lúc nãy. Tuy Ðoàn Dñ mÛi bi¿t lão l§n §u nh°ng lão là ng°Ýi tí t¿ lÅ phép, giÝ th¥y lão bË th£m tí mà nguyên nhân tñ mình gây ra nên chàng r¥t ng­m ngùi trong d¡.

¤ng già ngÓi trên tr°Ýng k÷ §u tóc b¡c ph¡, nh°ng d°Ûi c±m nhµn thín không có l¥y mÙt sãi râu lên giÍng khàn khàn quát hÏi Ðoàn Dñ:

- Th±ng nhÏ kia! Mi ¿n ây có viÇc gì? Ngay të lúc mÛi b°Ûc chân vào Ðoàn Dñ ã Ënh sµn chç ý: mình d¥n thân vào n¡i hiÃm Ëa n¿u tìm °ãc k¿ thoát thân là nh¥t n¿u không thì coi nh° bË hung tinh chi¿u mÇnh, nói nng nn nÉ vÛi ám côn Ó cing ch³ng ích gì. Sß d) chàng trông th¥y Chung Phúc bË gi¿t, máu nóng sôi lên sùng såc, chàng không còn bi¿t sã hãi là gì nïa, hiên ngang áp:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ, lão tr°ãng cing thuÙc h¡ng ng°Ýi có tên có hÍ nh° ai, ch³ng qua chÉ sÑng h¡n nhau m¥y chåc tuÕi, sao l¡i dám ÷ mình già nua, khi khinh h­u bÑi buông lÝi vô lÅ?

Lão già lông mày éng dñng ng°ãc lên, m¯t n©y hào quang, t°Ûng m¡o cñc kó oai nghiêm, không nói gì.

MÙt gã ¡i hán éng §u ±ng này n¡t lÛn:

- Th±ng gi·c con này không còn bi¿t trÝi, bi¿t ¥t chi c£. Lão già ây gÍi mi là th±ng nhÏ còn không áng hay sao? Mi có bi¿t lão gia là ai không? Th­t mi có m¯t mà không th¥y núi Thái S¡n.

Ðoàn Dñ th¥y ông già khí phách khác k» t§m th°Ýng, trong thâm tâm cing có ôi ph§n kính nà liÁn áp:

- Ta bi¿t lão tr°ãng ây là ng°Ýi có lai lËch chÛ ch³ng không. Xin lão tr°ãng cho bi¿t cao tính ¡i danh!

Lão già không tr£ lÝi, gã ngÓi bên kia áp:

- Ta nói cho mi bi¿t à mi có vÁ âm phç cing nh¯m m¯t °ãc. Lão gia ây chính là NÙ Giang V°¡ng, Tam ch°ßng tuyÇt mÇnh T§n lão gia ó.

Ðoàn Dñ nói:

- Tam ch°ßng tuyÇt mÇnh °? Sao l¡i dùng cái ngo¡i hiÇu khó nghe th¿ nhÉ, T§n lão gia sao còn gÍi là NÙ Giang V°¡ng?

NÙ Giang V°¡ng Tam ch°ßng tuyÇt mÇnh T§n Nguyên Tôn không nhïng oai danh lëng l«y cõi Thiên Nam mà thôi, trong các phái võ t¡i Vân Nam, lão cing là mÙt nhân v­t khét ti¿ng. Tóm l¡i các anh hùng h£o hán trên nam ng¡n cing nh° b¯c ng¡n sông Tr°Ýng Giang Áu ng°áng mÙ oai phong T§n Nguyên Tôn. NgÝ âu Ðoàn Dñ nghe xong không thèm à ý.

NÙ Giang V°¡ng Tam ch°ßng tuyÇt mÇnh T§n Nguyên Tôn th¥y Ðoàn Dñ nghe ¿n danh hiÇu mình mà v«n m·t l¡nh nh° tiÁn, tuyÇt không m£y may xúc Ùng, r¥t l¥y làm kó vì lão ch°a tëng th¥y ai nh° v­y. Të ngày lão khét ti¿ng oai hùng, ít khi g·p °ãc Ëch thç. Ho·c gi£ có ng°Ýi võ nghÇ còn xu¥t s¯c h¡n lão i chng nïa nh°ng nghe danh lão cing ph£i gi­t mình, âu dám coi th°Ýng? Lão có hay âu anh chàng Ðoàn Dñ ch°a tëng lê gót trong ám giang hÓ, các tay cao thç trong các phái võ chàng ch³ng bi¿t mÙt ai. Ðëng nói Tam ch°ßng tuyÇt mÇnh T§n Nguyên Tôn dù ¿n b­c mà các phái võ tôn trÍng nh° núi Thái S¡n, nh° sao B¯c Щu hay Tam ThiÇn, Té ác gì gì i chng nïa chàng coi cing díng d°ng.

Ng°Ýi phái võ b¥t lu­n h¡n hay kém Áu coi chï danh là trÍng nh¥t nên T§n Nguyên Tôn th¥y thái Ù thÝ ¡ cça Ðoàn Dñ thì cho ngay là chàng có ý khinh th°Ýng mình nên trong lòng cm gi­n vô cùng. Nh°ng lão l¡i th¥y chàng cí chÉ v«n ung dung, nét m·t v«n th£n nhiên thì l¡i t°ßng võ công chàng ph£i th¿ nào mÛi có gan d¡ nh° v­y. Ng°Ýi ta thÝng nói r±ng b­c chân tài không bao giÝ Ã lÙ ra ngoài m¯t và ngÝ chàng là mÙt nhân v­t ghê gÛm l¯m.

Lúc ¥y có hai tên lñc l°áng toan l¡i sëng sÙ vÛi Ðoàn Dñ, T§n Nguyên Tôn khoát tay ra lÇnh cho chúng dëng l¡i rÓi hÏi Ðoàn Dñ:

- Túc h¡ thuÙc môn phái nào? LÇnh tôn s° là ai?

Ðoàn Dñ áp:

- Ðã i hÍc sao còn có thành ki¿n chÍn lña môn phái? T¡i h¡ không thuÙc môn phái nào h¿t. S° phå t¡i h¡ chuyên nghiên céu vÁ môn Công D°¡ng hÍc. Tên tuÕi ngài dù có nói ra vË t¥t lão tr°ãng ã bi¿t.

T§n Nguyên Tôn chÉ là mÙt tay cao thç vÁ phái võ, còn vÁ Công D°¡ng, T£ truyÇn hay Xuân Thu gì gì thì c£ Ýi cha tëng nghe qua. Bây giÝ lão mÛi th¥y Ðoàn Dñ nói ra vanh vách thì ngh) th§m trong bång: May ta cha cùng y gây gÕ! Công D°¡ng hÍc này ch¯c là mÙt phái bàng môn, t£ ¡o chi ây, mình âu có bi¿t . Vì lão ã nÕi ti¿ng anh hùng nên làm viÇc gì lão cing r¥t th­n trÍng à thanh danh khÏi bË sét m». Lão bèn hÏi l¡i:

- Túc h¡ ¿n ây có viÇc gì?

MÍi ng°Ýi th¥y T§n Nguyên Tôn Ñi vÛi Ðoàn Dñ m×i lúc mÙt thêm v» trËnh trÍng Áu t°ßng l§m chàng là mÙt nhân v­t có b£n lãnh không vëa. B×ng nghe Ðoàn Dñ áp:

- T¡i h¡ ¿n ây là Ã báo tin cho chç nhân hay.

T§n Nguyên Tôn l¡i hÏi:

- Túc h¡ báo tin gì?

Ðoàn Dñ thß dài áp:

- T¡i h¡ ¿n ch­m mÙt chút thành ra có báo cing nh° không.

T§n Nguyên Tôn trß giÍng h¡i gay g¯t hÏi l¡i:

- Báo tin gì nói ngay cho ta hay!

Ðoàn Dñ áp:

- Ta chÉ c§n g·p chç nhân nhà này, nói vÛi ng°¡i làm gì?

T§n Nguyên Tôn c°Ýi l¡t mÙt lúc rÓi d±n giÍng:

- N¿u ng°¡i muÑn ch¡m m·t y mÛi nói thì y ngÓi ó cé viÇc mà nói i! ChÉ lát nïa thì xin mÝi nhË vË xuÑng âm phç mà bàn hoàn vÛi nhau.

Ðoàn Dñ hÏi:

- VË nào là chç nhân? T¡i h¡ c£m t¡ ã cho m°ãn ngña.

Câu ó vëa nói ra, ai n¥y Áu quay l¡i nhìn ng°Ýi thi¿u nï áo en ngÓi trên gh¿.

Ðoàn Dñ gi­t mình tñ hÏi: Ch³ng l½ cô này l¡i là chç nhân? MÙt cô gái y¿u uÑi th¿ kia mà bË b¥y nhiêu k» Ëch hung dï bao vây thì làm sao mà chÑng °ãc? Phen này ch¯c nàng không toàn tính m¡ng. Chãt nghe thi¿u nï të të lên ti¿ng:

- Ta nà m·t ng°Ýi b¡n nên cho ng°¡i m°ãn ngña, có chi mà ph£i t¡ ¡n? Ng°¡i không i céu ng°Ýi còn trß l¡i ây làm gì?

Nàng miÇng nói v­y nh°ng không quay §u l¡i, v«n nhìn vào phía trong.

Ðoàn Dñ áp:

- T¡i h¡ ngÓi trên l°ng H¯c Mai Côi, giïa °Ýng g·p hai tên phåc kích, chúng t°ßng l§m t¡i h¡ là cô n°¡ng, mß miÇng nói nhïng câu vô lÅ. T¡i h¡ xem chëng không Õn, không vÁ báo không °ãc.

Thi¿u nï l¡i hÏi:

- Ng°¡i báo tin gì?

Ti¿ng nàng trong v¯t nh°ng giÍng nói t» ng¯t ch³ng ¥m cúng chút nào khi¿n ng°Ýi nghe không °ãc êm tai, d°Ýng nh° ß Ýi tuyÇt không còn có iÁu gì áng làm cho nàng quan tâm c£. Có thà nàng ngán ng©m cuÙc Ýi vô vË, hay nàng coi mÍi ng°Ýi h¿t th£y Áu là k» thù nghËch, nhïng ôm h­n ch°a em loài ng°Ýi gi¿t cho kó h¿t.

Ðoàn Dñ nghe nàng nói nng vô lÅ, kà ra cing h¡i b¥t mãn song chàng l¡i ngh) r±ng hiÇn nàng ang bË sa vào giïa ám c°Ýng Ó, éng tr°Ûc mÙt c£nh t°ãng vô cùng nguy hiÃm, tâm th§n không khÏi hoang mang nên chàng không l¥y làm khó chËu mà còn Óng ý vÛi nàng là khác. Chàng ôn tÓn áp:

- T¡i h¡ bi¿t hai tên c°Ýng Ó ó có ý gia h¡i cô n°¡ng. Sß d) t¡i h¡ thoát °ãc bÍn chúng là nhÝ ß con th§n câu cça cô n°¡ng. Nh°ng t¡i h¡ r¥t th¯c m¯c vË t¥t cô n°¡ng ã bi¿t có cëu nhân °¡ng rình r­p nên ch¡y lÙn vÁ báo tin à cô n°¡ng bi¿t mà lánh i, ch³ng ngÝ vÁ ch­m mÙt chút, cëu nhân ã kéo ¿n bao vây, t¡i h¡ ân h­n vô cùng.

Thi¿u nï c°Ýi l¡t hÏi:

- Ng°¡i khéo em câu chuyÇn làm quà Ã c§u c¡nh ta iÁu gì ó chng?

Ðoàn Dñ téc quá lÛn ti¿ng áp:

- T¡i h¡ cùng cô n°¡ng vÑn không quen bi¿t. ChÉ vì th¥y ng°Ýi muÑn ám h¡i, l½ nào m¯t l¥p tai ng¡. Sao cô n°¡ng l¡i nói ¿n hai chï C§u c¡nh ?

Thi¿u nï l¡i hÏi:

- Ng°¡i có bi¿t ta là ai không?

Ðoàn Dñ áp:

- Ch°a bi¿t!

Thi¿u nï ti¿p:

- Ta th¥y Chung Phúc b£o ng°¡i không bi¿t chút võ nghÇ nào c£ v­y mà dám vào hang V¡n Ki¿p, m¡t sát Ùng chúa, ta cho là h¡ng gan liÁu, bây giÝ l¡i d¥n thân vào c¡m b«y này à làm gì?

Ðoàn Dñ rùng mình áp:

- T¡i h¡ t°ßng quay l¡i báo tin cho cô n¡ng hay xong rÓi l­p téc ra i.

Ðo¡n chàng thß dài ti¿p:

- Xem chëng cô n°¡ng khó lòng thoát khÏi tai °¡ng mà Ðoàn Dñ này cing g·p v¡ lÛn. Song ch°a rõ vì sao mà cô n°¡ng k¿t mÑi thâm thù vÛi bÍn này?

Thi¿u nï áo en l¡i c°Ýi l¡t hÏi:

- Ng°¡i muÑn bi¿t à làm gì?

Ðoàn Dñ có v» b½n l½n áp:

- N¿u là chuyÇn riêng cça cô n°¡ng thì thôi, t¡i h¡ ch³ng dám thóc mách làm gì. Måc ích cça t¡i h¡ là ¿n báo tin mà thôi. GiÝ cô n°¡ng ã bi¿t rÓi, t¡i h¡ không còn ân h­n iÁu gì nïa.

Thi¿u nï áo en l¡i hÏi:

- Ch¯c ng°¡i không ngÝ r±ng trß l¡i ây mà bË m¥t m¡ng? Ng°¡i hÑi h­n l¯m ¥y nhÉ?

Ðoàn Dñ nghe nàng hÏi có giÍng châm bi¿m, téc mình nói lÛn:

- B­c ¡i tr°ãng phu th¥y viÇc ngh)a nên làm là làm, rÓi ¿n âu thì ¿n, khi nào còn hÑi h­n?

Thi¿u nï áo en reo lên mÙt ti¿ng A rÓi nói:

- N¿u ng°¡i chËu ñng °ãc nh° v­y có thà xéng áng m·t ¡i tr°ãng phu ó!

Ðoàn Dñ nói:

- Các b­c anh hùng h£o hán trong thiên h¡ há ph£i ß ch× võ công cao hay th¥p? Nhïng k» võ nghÇ tuyÇt luân mà có nhïng hành vi bÉ Õi Ñn m¡t, âu có xéng áng là b­c ¡i tr°ãng phu?

Thi¿u nï áo en hÏi ông già:

- T§n lão tiên sinh có nghe rõ lÝi Ðoàn công tí nói ó chng? Quý vË thí ngh) l¡i coi hành Ùng cça quý vË có quang minh l×i l¡c không?

Må già ngÓi bên T§n Nguyên Tôn lên ti¿ng:

- Con tiÇn nhân kia! Mi ëng kéo dài thÝi gian nïa! Ðéng lên Ùng thç i thôi!

Thi¿u nï áo en áp:

- Ng°¡i ã sÑng b¥y nhiêu tuÕi Ýi còn °ãc. Bây giÝ sÑng thêm mÙt kh¯c nïa không °ãc sao? Ði âu mà òi ch¿t vÙi th¿? A còn Thanh Tùng ¡o nhân kia! Ng°¡i ¿n ây tìm ta ría h­n bên hang V¡n Ki¿p có ai bi¿t không?

MÙt ¡o nhân râu tóc Ñm b¡c, bi¿n s¯c nói:

- Ta ¿n báo thù cho Ó Ç ta, có liên quan gì ¿n hang V¡n Ki¿p?

Thi¿u nï áo en nói:

- Nh°ng ta hÏi ng°¡i, tr°Ûc khi l¡i ây ng°¡i có ¿n thÉnh H°¡ng d°ãc xoa giúp cho mÙt tay ch°a?

Thanh Tùng ¡o nhân téc gi­n nói:

- BÍn ta ây b¥y nhiêu tay võ nghÇ cao c°Ýng, há không thanh toán nÕi ng°¡i hay sao?

Thi¿u nï áo en nói:

- Hai l§n ta hÏi ng°¡i, ng°¡i toàn nói i âu. Ðúng là ng°¡i ã vào hang

V¡n Ki¿p thÉnh H°¡ng d°ãc xoa rÓi. Ng°¡i vào ó mà còn ra °ãc kà cing khá ¥y.

Thanh Tùng ¡o nhân nói:

- Ta không hÁ ¿n hang V¡n Ki¿p. Ai b£o ng°¡i ta tÛi ó?

Thi¿u nï áo en g­t §u lia lËa áp:

- Ph£i rÓi! Ph£i rÓi! Ng°¡i ã phái con qu÷ liÁu m¡ng nào ¿n ó ché gì?

Thanh Tùng ¡o nhân có v» hÕ th¹n ánh trÑng l¥p:

- Thôi à rÓi nói chuyÇn b±ng g°¡m ao cho rõ tài cao th¥p, cãi vã làm chi vô ích?

Ðoàn Dñ nghe cô thi¿u nï áo en cùng m¥y ng°Ýi ¥u kh©u, xem tình hình bÍn T§n Nguyên Tôn ch°a ch¯c ã n ét, ph£i chÝ cuÙc tranh phong mÛi rõ h¡n thua. Riêng vÁ ph§n Thanh Tùng ¡o nhân, chàng nghe giÍng l°ái oán bi¿t lão có v» khi¿p sã ng°Ýi thi¿u nï áo en vô cùng nên chàng r¥t l¥y làm kó. BÍn này chÉ c­y ông ng°Ýi luôn miÇng thách théc mà ch³ng mÙt ai Ùng thç.

Thi¿u nï áo en l¡i hÏi chàng:

- Ta trÑn thoát l¥y mình ta thì °ãc nh°ng còn ng°¡i thì sao?

Ðoàn Dñ tr§m ngâm mÙt lát rÓi áp:

- Tôi cùng bÍn chúng ch°a tëng quen bi¿t, l¡i không thù oán, ch¯c hÍ ch³ng làm khó dÅ gì vÛi tôi.

Thi¿u nï áo en hì hì c°Ýi l¡t áp:

- N¿u bÍn chúng hiÃu bi¿t l½ ph£i nh° ng°¡i nói ã ch£ kéo c£ bè c£ li ¿n ây vây ánh mÙt mình ta. Cái m¡ng nhÏ xíu cça ng°¡i ành là không sÑng nÕi vÛi chúng âu. Gi£ t÷ may mà ta ch¡y thoát, ng°¡i có muÑn d·n ta iÁu gì không?

Ðoàn Dñ th¥y nao nao trong d¡ áp:

- Tôi chÉ có mÙt iÁu th¯c m¯c là Chung cô n°¡ng bË bÍn Th§n Nông b¯t giï ß núi Vô L°ãng. M«u thân nàng có °a cho tôi cái hÙp nhÏ b£o em vÁ trao cho gia gia tôi à ng°Ýi tìm k¿ céu nàng. Ví b±ng ch¡y thoát °ãc, cô n°¡ng làm thay tôi viÇc này thì tôi c£m kích vô cùng.

Nói xong c§m cái hÙp b±ng vàng ch¡m b°Ûc tÛi sau l°ng trËnh trÍng °a. Chàng éng chÉ cách nàng không §y hai th°Ûc, chãt có mùi h°¡ng tho£ng a vào mii, mÙt mùi th¡m nh¹ nhàng nh° lan mà không ph£i lan, ngào ng¡t nh° x¡ mà không ph£i x¡. MÙt mùi th¡m tuy không nÓng nàn nh°ng làm cho ng°Ýi ngíi th¥y ph£i mê ly, ph£i rùng mình.

Thi¿u nï áo en ch°a ón l¥y cái hÙp, vÙi hÏi l¡i chàng:

- Ta nghe nói Chung cô n°¡ng ¹p l¯m, nàng có ph£i là ý trung nhân cça ng°¡i ó chng?

Ðoàn Dñ áp:

- Không ph£i âu! Chung cô n°¡ng nhÏ tuÕi quá, tính tình hãy còn ch¥t phác ngây th¡, tôi âu dám có ý ngh) ¥y.

B¥y giÝ thi¿u nï áo en mÛi vÛi tay vÁ phía sau ón l¥y cái hÙp. Ðoàn Dñ th¥y tay nàng xÏ trong bao låa mÏng dính s¯c en, không à hß da thËt ch× nào. Thi¿u nï áo en c§m cái hÙp të të thu vào trong bÍc rÓi nói lÛn:

- Thanh Tùng ¡o nhân! Mi cút i cho khu¥t m¯t ta!

Thanh Tùng ¡o nhân c£ gi­n hÏi:

- Ng°¡i b£o sao?

Thi¿u nï áo en áp:

- Ta b£o mi cút ra khÏi nhà này, hôm nay ta không muÑn gi¿t mi mà. Thanh Tùng ¡o nhân gi¡ ki¿m lên quát to:

- Ng°¡i không °ãc khinh khi ta quá th¿!

GiÍng nói run run, vì cm téc thì ít mà vì sã hãi thì nhiÁu.

Thi¿u nï áo en d±n giÍng:

- Mi ã bi¿t rõ vì ta nà m·t s° muÙi mi nên mÛi nhiêu dung cho mi, sao không cút ngay i?

Thanh Tùng ¡o nhân s¯c m·t nhãt nh¡t, mii thanh ki¿m c§m tay të të h¡ xuÑng.

Ðoàn Dñ nghe thi¿u nï áo en n nói cñc kó vô lÅ, quát m¯ng uÕi Thanh Tùng ¡o nhân ra khÏi nhà, chàng ã t°ßng ¡o nhân th¿ nào cing nÕi gi­n ùng ùng. Ai ngÝ ¡o nhân tr°Ûc còn tÏ v» do dñ, sau âm ra khi¿p sã rÓi Ùt nhiên ném thanh tr°Ýng ki¿m xuÑng ¥t ánh choang mÙt ti¿ng, hai tay ôm m·t ch¡y i.

Thanh Tùng ¡o nhân ang mß cía, må già ngÓi c¡nh T§n Nguyên Tôn v«y tay ph£i mÙt cái, phóng vút ra mÙt lái phi ao trúng sau l°ng ¡o nhân. Сo nhân té nhào xuÑng ¥t, giãy giåa ln i ¿n h¡n mÙt tr°ãng rÓi n±m im t¯t thß.

Ðoàn Dñ c£ gi­n quát hÏi:

- Lão thái thái! Ph£i chng vË ¡o nhân ó là ng°Ýi Óng bÍn? Sao thái thái ná h¡ Ùc thç?

Må già run run éng d­y, nhìn ch±m ch·p cô thi¿u nï áo en, câu hÏi cça Ðoàn Dñ d°Ýng nh° må không à vào tai.

Trong s£nh °Ýng, ng°Ýi nào cing lm lm tay c§m g°¡m ao, tña hÓ nh° hÍ chÉ còn chÝ mÙt ti¿ng hô nïa là xông vào bm v±m thi¿u nï áo en.

Ðoàn Dñ th¥y v­y b¥t giác nÕi c¡n thËnh nÙ ¿n cñc iÃm, quát to lên r±ng:

- BÍn ng°Ýi Áu là ¡i hán l¡i ông £o nh° th¿ mà vây ánh mÙt ng°Ýi con gái y¿u Ût, tay không khí giÛi thì trên cõi Ýi này không còn ngh)a lý gì nïa.

Nói xong chàng xông l¡i éng á phía sau cho thi¿u nï áo en và quát lÛn:

- BÍn ng°¡i có giÏi thì vào ây!

Ðoàn Dñ tuy không bi¿t chút võ nghÇ nào nh°ng nguÓn chính khí bÑc lên ngùn ngåt §y v» oai phong.

T§n Nguyên Tôn hÏi:

- Các h¡ Ënh can thiÇp vào vå này ?

Ðoàn Dñ áp:

- Ðúng rÓi! Ta quy¿t không à các ng°¡i c­y m¡nh hi¿p y¿u, l¥y thËt è ng°Ýi.

T§n Nguyên Tôn l¡i hÏi:

- Các h¡ có hÍ hàng quen bi¿t gì vÛi con tiÇn nhân vô liêm sÉ này? Ai sai các h¡ ¿n ây à ti¿p tay cho nó?

Ðoàn Dñ l¯c §u áp:

- Ta cùng cô n°¡ng ây ch³ng ph£i hÍ hàng, cing không quen bi¿t, chÉ vì th¥y viÇc b¥t b±ng không ná bÏ qua. Ta khuyên các ng°¡i nên thôi i, c­y ông ng°Ýi à hi¿p áp mÙt cô gái sao ph£i m·t anh hùng? Chàng l¡i nói kh½ b£o thi¿u nï áo en:

- Cô n°¡ng trÑn mau i! ÐÃ tôi thi¿t k¿ ngn ch·n bÍn này.

Thi¿u nï áo en kh½ hÏi l¡i chàng:

- Ng°¡i vì ta mà m¥t m¡ng v­y có ân h­n gì không?

Ðoàn Dñ kh£ng khái áp:

- Ch¿t cing không hÑi h­n.

Thi¿u nï áo en l¡i hÏi:

- Ng°¡i không sã ch¿t ?

Ðoàn Dñ thß dài áp: - Ai mà không sã ch¿t? Nh°ng... nh°ng...

Thi¿u nï áo en Ùt nhiên lÛn ti¿ng b£o:

- Séc ng°¡i không trói nÕi con gà thì anh hùng h£o hán cái gì?

Nàng v«y tay ph£i mÙt cái, tung hai sãi dây ra trói chân tay chàng l¡i, Óng thÝi ph¥t tay trái gi¡ lên qu¥t xuÑng luôn luôn. Të lúc ó bên tai Ðoàn Dñ chÉ còn nghe ti¿ng reo hò cùng ti¿ng huónh huõch , ng°Ýi hai bên ngã ln ra. Tr°Ûc m¯t ánh ki¿m l­p loè. Nhìn ra phía tr°Ûc trÝi tÑi en nh° mñc, èn lëa Áu bË d­p t¯t. Thân thà chàng bË ©y lên cao, và bË giï trên không gian mÝ mËt. Nhïng bi¿n cÑ x£y ra cñc kó mau l¹. ChÛp m¯t Ðoàn Dñ ã không bi¿t mình hiÇn ß n¡i nào, té phía ti¿ng ng°Ýi hô hoán:

- Ðëng à con tiÇn nhân ch¡y thoát! Ðëng sã tên Ùc cça y! Phóng phi ao! Phóng phi ao!

RÓi nào ti¿ng binh khí ch¡m nhau chát chúa, nào ti¿ng leng keng phát ra do nhïng mii tên ång vào g°¡m ao.

B¥t thình lình ng°Ýi chàng nh° bË tung lên, k¿ ¿n ti¿ng vó ngña dÓn d­p, thì ra chàng ã ß trên l°ng con H¯c Mai Côi. Chân tay chàng bË trói không thà nhúc nhích °ãc chút nào. Chàng c£m th¥y cÕ mình à tña vào ng°Ýi ai, mii thoang tho£ng mùi h°¡ng ngào ng¡t, chàng bi¿t ngay ó là mùi h°¡ng ß mình cô thi¿u nï áo en.

Ti¿ng vó ngña v«n lÑp Ñp ch¡y r¥t nhanh mà v«n êm ru. Ti¿ng ng°Ýi reo hò uÕi theo m×i lúc mÙt xa. Con tu¥n mã H¯c Mai Côi lông en tuyÁn, y phåc cô thi¿u nï cing tuyÁn mÙt màu en, êm khuya trÝi l¡i tÑi en, mùi h°¡ng ngào ng¡t ph£ng ph¥t tëng c¡n càng tng thêm v» huyÁn bí.

Con H¯c Mai Côi ch¡y mÙt h¡i °ãc chëng vài d·m, Ðoàn Dñ nói:

- Cô n°¡ng ¡i !Tôi không ngÝ b£n lãnh cô n°¡ng ghê gÛm ¿n b­c này. Cô cßi trói cho tôi i!

Thi¿u nï áo en chÉ hë mÙt ti¿ng không tr£ lÝi. Ðoàn Dñ ã bË trói ch·t, m×i b°Ûc chân ngña ch¡y dây trói l¡i xi¿t thêm làm cho tay chân chàng m×i lúc mÙt au dï, §u chàng m×i lúc mÙt tåt xuÑng th¥p nh° bË treo ng°ãc. Tâm th§n choáng váng, m¯t hoa lên, không thà chËu °ãc. Chàng l¡i la §m lên:

- Cô n°¡ng buông tôi ra mau!

B×ng nghe ánh bÑp mÙt cái, chàng bË thi¿u nï tát vào má rÓi có ti¿ng l¡nh lùng b£o:

- Im cái mÓm! Không °ãc la! Cô n°¡ng không hÏi ng°¡i không °ãc nói nghe ch°a.

Ðoàn Dñ téc gi­n hÏi:

- T¡i sao v­y?

L¡i bÑp bÑp chàng bË hai cái tát m¡nh h¡n tr°Ûc, tai bên hïu ù h³n i, tña nh° bË thçng lá nh).

Ðoàn Dñ vÑn tính b°Ûng bÉnh không chËu khu¥t phåc ai, kêu r§m r):

- Làm gì mà ng°¡i ánh ta? Ng°¡i buông ta ra i! Ta không theo ng°¡i nïa.

Ðoàn Dñ b×ng th¥y thân mình bË nh¥c bÕng lên rÓi qu³ng xuÑng ¥t, chân tay v«n bË trói, mÙt §u dây thi¿u nï c§m trong tay. Chàng bË ngña lôi i xÁnh xÇch.

Thi¿u nï nhÏ nh¹ b£o con H¯c Mai Côi i thong th£ l¡i, rÓi hÏi Ðoàn Dñ:

- Ng°¡i ã chËu hàng phåc ch°a? ã chËu vâng lÝi ta ch°a?

Ðoàn Dñ quát to:

- Ta không hàng phåc, ta không vâng lÝi! Dù ch¿t ¿n gáy ta còn ch£ sã, giÝ ng°¡i mÛi hành h¡ ta mÙt chút, ta sã...

Chàng Ënh nói ta sã cóc gì? nh°ng thân chàng bË kéo qua hai Ñng ¥t Ùt nÕi lên cao, liên ti¿p bË hai l§n tung lên qu­t xuÑng nên ti¿ng cóc gì còn ß trong miÇng ch°a thÑt ra °ãc.

Thi¿u nï t°ßng chàng nói xong, l¡nh lùng hÏi:

- A ra ng°¡i bi¿t sã rÓi ph£i không?

Nàng liÁn kéo chàng lên ln°g ngña. Ðoàn Dñ gân cÕ lên nói:

- Vëa rÓi ta Ënh nói: Ta sã cóc gì kia mà! , ng°¡i mau buông ta ra. Ta không muÑn ng°¡i d¯t dúm ta nïa.

Thi¿u nï l¡i ça mÙt ti¿ng rÓi b£o:

- Tr°Ûc m·t ta k» nào dám nói b°Ûng, ta quy¿t làm cho ph£i iêu éng, sÑng dß ch¿t dß, âu có ph£i hành h¡ chút xíu th¿ này thôi?

Nói xong l¡i qung Ðoàn Dñ xuÑng ¥t. Ðoàn Dñ cm téc vô cùng ngh) th§m: không trách ng°Ýi ta m¯ng y là tiÃu tiÇn nhân, kà ra cing có lý .

Ðo¡n chàng la inh Ïi:

- Ng°¡i không buông ta ra ta m¯ng cho bây giÝ.

Thi¿u nï áp:

- Ng°¡i có giÏi thì m¯ng i! ÐÝi ta bË thiên h¡ m¯ng còn ch°a ç ?

Ðoàn Dñ nghe thi¿u nï nói hai câu này r¥t có v» thê l°¡ng nên chàng toan c¥t miÇng m¯ng tiÃu tiÇn nhân l¡i c£m th¥y trong d¡ bùi ngùi, không m¯ng nïa.Thi¿u nï chÝ mÙt lúc không th¥y chàng lên ti¿ng liÁn nói:

- Ta bi¿t r±ng ng°¡i không dám m¯ng ta.

Ðoàn Dñ gân cÕ lên cãi:

- Ta nghe ng°¡i nói th°¡ng tình nên không m¯ng nïa, ché có ph£i ta sã ng°¡i âu?

Thi¿u nï giåc ngña ch¡y mau. Con H¯c Mai Côi lên n°Ûc ¡i, phi nh° gió làm cho Ðoàn Dñ au Ûn ê chÁ. Chân tay m·t mii bË cát bám §y, có lúc ch¡m ph£i g¡ch á, máu ch£y §m ìa.

Thi¿u nï quát:

- Ng°¡i ã chËu §u hàng ch°a?

Ðoàn Dñ lÛn ti¿ng m¯ng l¡i:

- Con ng°Ýi iên rÓ, không bi¿t iÁu kia!

Thi¿u nï ng¯t lÝi:

- Ta là k» iên rÓ thì ph£i rÓi, dù ng°¡i không nói ta cing tñ bi¿t mà! Nh°ng ta làm sao mà ng°¡i b£o không bi¿t iÁu?

Ðoàn Dñ áp:

- Ta... ta... Ñi vÛi ng°¡i mÙt lòng thành th­t...

Ch°a dét lÝi §u chàng va ph£i khÑi á bên °Ýng, chàng au quá ng¥t i... Không bi¿t ng¥t i bao lâu, b×ng chàng th¥y mát l¡nh rÓi hÓi tÉnh l¡i. MiÇng bË n°Ûc tràn vào, chàng vÙi ng­m miÇng l¡i nh°ng mÙt c¡n ho nÕi lên, n°Ûc l¡i vào §y c£ miÇng, c£ mii, s·c såa...

Nguyên të lúc chàng bË qu³ng xuÑng phía sau cho con ngña lôi i mÙt hÓi rÓi thi¿u nï áo en th¥y chàng ng¥t i liÁn b¯t ngña ch¡y xuÑng khe suÑi n°Ûc sông, à n°Ûc mát l¡nh th¥m vào cho tÉnh l¡i. May mà dòng suÑi h¹p, con H¯c Mai Côi i m¥y b°Ûc ã sang qua. Ðoàn Dñ bË °Ût h¿t qu§n áo, bång uÑng §y n°Ûc ch°Ûng lên, l¡i bË th°¡ng kh¯p mình m©y, n×i au Ûn kà sao cho xi¿t?

Thi¿u nï l¡i hÏi chàng:

- Bây giÝ ng°¡i ã chËu hàng phåc ch°a?

Ðoàn Dñ ngh) th§m: trên Ýi sao l¡i có k» vô lý và b¥t nhân ¿n th¿? Bây giÝ ta ã sa vào tay y, dù có nói gì vÛi y cing b±ng thëa .

Thi¿u nï th¥y chàng không áp hÏi luôn m¥y câu:

- Ng°¡i ã phåc tùng ch°a! Ng°¡i ã n¿m ç mùi iêu éng rÓi ché?

Ðoàn Dñ v«n nín thinh gi£ vÝ nh° không nghe th¥y gì.

Thi¿u nï téc mình g§m lên:

- Ng°¡i i¿c à? Ta hÏi sao l¡i không áp?

Ðoàn Dñ v«n ch³ng nói ch³ng r±ng. Thi¿u nï dëng ngña l¡i xem chàng ã hÓi tÉnh ch°a. Lúc ó g§n sáng, chân trÝi phía ông ã r¡ng hoa lê, nàng nhìn th¥y rõ Ðoàn Dñ m¯t mß thao láo, b¥t giác nÕi gi­n ùng ùng, trëng m¯t lên quát:

- À ra ng°¡i gÛm th­t! Rõ ràng ng°¡i v«n tÉnh nh° sáo mà gi£ ch¿t à thi gan vÛi ta. V­y bây giÝ ta ­p vào xác ng°¡i thí xem ng°¡i gan hay là ta gan.

Nói xong nàng nh£y vÍt xuÑng ngña, rÓi l¡i nh£y vÍt lên cây, b» l¥y mÙt cành trÏ vào m·t Ðoàn Dñ. Lúc ó Ðoàn Dñ mÛi nhìn th³ng m·t nàng, che kín b±ng mÙt thé v£i d§y en th«m, chÉ Ã hß có ôi m¯t en láy, chi¿u tia sáng nh° iÇn.

Ðoàn Dñ tçm tÉm c°Ýi nói th§m: Ng°¡i muÑn ta ph£i tr£ lÝi ng°¡i ? Khó l¯m! Khó h¡n c£ tìm °Ýng lên trÝi nïa .

Thi¿u nï hÏi:

- Th¿ mà ng°¡i còn c°Ýi °ãc kia à? Ng°¡i c°Ýi gì?

Ðoàn Dñ nhìn nàng, gi£ vÝ làm bÙ m·t ngây d¡i rÓi l¡i c°Ýi. Thi¿u nï gi¡ roi lên qu¥t chàng b£y tám roi. Ðoàn Dñ không kà gì ¿n sÑng ch¿t, cé m·c kÇ cho nàng ánh th¿ nào thì ánh. Nh°ng ác thay thi¿u nï cé nh±m nhïng ch× §u dây c£m giác mà qu¥t. Có lúc chàng chËu không nÕi, t°ßng chëng ph£i la lên nh°ng rÓi chàng l¡i cÑ nhËn °ãc.

Thi¿u nï th¥y chàng qu­t c°Ýng nh° v­y, tr§m ngâm mÙt lát rÓi nói:

- аãc l¯m, ng°¡i gi£ i¿c ? Ta làm cho ng°¡i i¿c th­t.

Nàng thò tay vào bÍc, móc cây dao tru÷ thç ra, l°ái dao dài chëng b©y t¥c, ánh dao l¥p loáng ghê ng°Ýi. Nàng hùng hÕ b°Ûc ¿n tr°Ûc m·t Ðoàn Dñ c§m dao trçy thç nh±m tai bên trái chàng quát to lên r±ng:

- Ta nói ng°¡i không nghe th¥y gì ph£i không? Ng°¡i có muÑn c¯t cái tai này thì b£o ta.

Ðoàn Dñ v«n làm thinh, m¯t thi¿u nï long lên sòng sÍc lÙ ra nhïng tia sáng hung dï, toan h¡ lái trçy thç xuÑng khoét tai bên trái Ðoàn Dñ. B¥t thình lình mÙt ti¿ng quát të ±ng xa °a l¡i:

- Con tiÇn nhân kia! L¡i chñc hành hung h¡i ng°Ýi ó chng?

Ti¿ng quát r¥t oai nghiêm.

Thi¿u nï vÙi qung §u dây trói Ðoàn Dñ lên cây, rút treo chàng l¡ líng trên cành. Nàng quay l¡i th¥y mÙt gã ¡i hán ang b°Ûc mau tÛi. Còn cách xa ¿n mÝi tr°ãng mà tho¯t mÙt cái ã ¿n tr°Ûc m·t thi¿u nï. Ðoàn Dñ th¥y gã s¯c m·t vàng lãt, mình m·c áo vàng ng¯n, m·t vuông chï iÁn, chân tay dài h¡n ng°Ýi th°Ýng nhiÁu, tr¡c ba m°¡i tuÕi, c·p m¯t tinh lanh s¯c s£o dË th°Ýng ang éng sëng sïng nhìn thi¿u nï.

Thi¿u nï hÏi:

- Ph£i chng ng°¡i là Kim Сi B±ng? Ta nghe nói vÁ môn khinh công ng°¡i giÏi l¯m mà. N¿u ta không vëa i vëa tra hÏi th±ng nhãi kia thì dù ta có i thong th£ chng nïa ng°¡i vË t¥t ã uÕi kËp?

Gã ¡i hán áp:

- Ta ang i giïa °Ýng cing có viÇc ph£i dëng l¡i mÙt lúc không thì ng°¡i bË ta b¯t lâu rÓi.

Thi¿u nï hÏi:

- Kim Сi B±ng! ë thôi bây giÝ ng°¡i ã uÕi tÛi ây ng°¡i muÑn gì? Kim Сi B±ng hÏi có ph£i ng°¡i ã gi¿t ng°Ýi bán thuÑc ß Thanh Ðô là V°¡ng Lão Hán không?

Thi¿u nï áp: - N¿u ta gi¿t y thì ng°¡i Ënh giß trò gì?

Kim Сi B±ng nói:

- V°¡ng lão hán là b¡n ta, làm viÇc phúc éc suÑt Ýi, giúp k» nghèo nàn, céu ng°Ýi tai n¡n. V°¡ng làm gì mà ng°¡i gi¿t h¯n?

Thi¿u nï áp:

- Có k» trúng tên Ùc cça ta v­y mà h¯n dám em thuÑc chïa cho k» ó thoát ch¿t, ng°¡i có bi¿t không?

Kim Сi B±ng áp:

- Bán thuÑc cho ng°Ýi có bÇnh là ph­n sñ cça h¯n.

B×ng ánh vù mÙt cái, ti¿p theo là mÙt ti¿ng c¡ch vang lên, mÙt mii tên c¯m xuÑng ¥t bên chân Kim Сi B±ng. Mii tên này dài không quá ba t¥c, toàn thân ng­p sâu d°Ûi ¥t, chÉ còn cái lông uôi s¯c en ch)a lên. RÓi so¡t mÙt cái Kim Сi B±ng tra lái ao vào bao.

Trong quãng thÝi gian nhanh nh° chÛp nhoáng, thi¿u nï phóng ám ti¿n Kim Сi B±ng rút ao lên g¡t tên rÓi tra ao vào bao. C£ hai bên nét m·t v«n th£n nhiên nh° không có chuyÇn gì, chÉ cí Ùng tay trong chÛp m¯t mà ã ti¿n diÅn b¥y nhiêu viÇc.

Thi¿u nï khen:

- Chân tay ng°¡i cing mau l¹ ¥y!

Kim Сi B±ng nói:

- Ng°¡i cing không vëa. H°¡ng d°ãc xoa MÙc UyÃn Thanh ti¿ng Ón qu£ ã không ngoa.

Ðoàn Dñ nghe Kim Сi B±ng nói ¿n sáu chï H°¡ng d°ãc xoa MÙc UyÃn Thanh , l©m b©m: ça l¡ anh chàng nh­n l§m rÓi liÁn gÍi to lên r±ng:

- Kim huynh! Cô này không ph£i là H°¡ng d°ãc xoa MÙc UyÃn Thanh âu!

Kim Сi B±ng hÏi l¡i:

- Sao tôn huynh bi¿t?

Ðoàn Dñ áp:

- Tôi bi¿t MÙc UyÃn Thanh mà! MÙc UyÃn Thanh téc là Chung phu nhân ó! Còn ng°Ýi hung dï này là mÙt cô gái ch°a chÓng.

Kim Сi B±ng h¡i tÏ v» m¥t bình t)nh hÏi:

- Sao? H°¡ng d°ãc xoa ã có chÓng rÓi ? ChÓng thË là ng°Ýi hÍ Chung à?

B¥t thình lình vút vút hai ti¿ng liÁn, hai thé ám khí ã r¡i xuÑng gÑc cây treo Ðoàn Dñ: mÙt mii tên ng¯n en kËt xuyên qua l× Óng tiÁn vàng. Ðó là thi¿u nï b¯n tên, Kim Сi B±ng phóng Óng tiÁn vàng ra á rÓi hai v­t cùng rÛt xuÑng. Ðoàn Dñ thoát ch¿t nhìn th¥y hai v­t ám khí bi¿t r±ng mình vëa °ãc c£i tí hoàn sinh, khác nào mÛi ß qu÷ môn quan quay gót trß vÁ d°¡ng th¿. B×ng nghe ti¿ng thi¿u nï c£ gi­n rít lên:

- Ai b£o MÙc UyÃn Thanh này ã l¥y chÓng? Kh¯p thiên h¡ tìm âu °ãc chàng trai xéng áng làm chÓng ta?

Kim Сi B±ng cing nói:

- Ðúng tôn huynh ây nh­n l§m rÓi!

Ðoàn Dñ th¥y thi¿u nï tñ x°ng mình là H°¡ng d°ãc xoa MÙc UyÃn Thanh ngh) th§m r±ng: ß trong t¥t có iÁu bí ©n chi ây. Cô gái này tuy iên cuÓng Ùc ác nh°ng không l½ l¡i m¡o nh­n làm vã ng°Ýi ta? . Chàng ngh) v­y liÁn áp:

- Kim huynh nói có lý. Tôi cé t°ßng MÙc UyÃn Thanh là vã gã Ki¿n nhân tñu sát Chung V¡n Cëu.

Thi¿u nï hÏi:

- æa må nào ó m¡o nh­n tên ta. Có ph£i y x°ng tên là H°¡ng D°ãc Xoa MÙc UyÃn Thanh không?

Ðoàn Dñ nói:

- Kim huynh! KÃ ra trÝi ghép lão Chung V¡n Cëu, mÙt bàn tay «m máu gi¿t bao k» vô tÙi vào vÛi vË thi¿u nï áo en này cing xéng ôi vëa léa ¥y ché!

Chàng vëa nói ¿n câu xéng ôi vëa léa thì tr°Ûc m¯t ánh sáng xanh lè l¥p loáng không hiÃu là do thé khí giÛi gì phát ra, phóng tÛi tr°Ûc m·t. Nhng chàng chân tay bË trói treo l¡ líng trên không, ch³ng còn cách nào chÑng á, mà dù chàng có d°Ûi ¥t b±ng, tay c§m binh khí h³n hoi i chng nïa cing không chÑng á nÕi mÙt òn. Chàng ành nh¯m m¯t chËu ch¿t. Bên tai chàng chÉ nghe ti¿ng g°¡m ao va ch¡m nhau ghê rãn mà không th¥y chém vào ng°Ýi chàng. Chàng mß m¯t ra thì th¥y mÙt luÓng ánh en cùng mÙt ám mây vàng quyÇn l¥y nhau, qua l¡i nhanh nh° gió cuÑn. Giïa luÓng ánh en và ám mây vàng hai ¡o b¡ch quang l¥p loáng cça hai cây g°¡m ao vun vút lên xuÑng va ch¡m vào nhau phát ra nhïng ti¿ng choang cho£ng không ngÛt nh° pháo liên châu.

Ðoàn Dñ kh¥n th§m: c§u trÝi ph­t cho Kim huynh h¡ °ãc thi¿u nï. B×ng th¥y MÙc UyÃn Thanh quát to lên mÙt ti¿ng rÓi c£ hai ng°Ýi cùng nh£y ra xa. Kim Сi B±ng ã tra ao vào túi të bao giÝ, nét m·t v«n ung dung éng ó còn MÙc UyÃn Thanh tay v«n c§m thanh tr°Ýng ki¿m sáng loáng nhìn Ëch thç ch±m ch·p.

Kim Сi B±ng hÏi:

- CuÙc th¯ng b¡i ch°a phân sao cô n°¡ng l¡i thôi không ¥u nïa?

MÙc UyÃn Thanh nói:

- Nh¥t Phi Xung Thiên Kim Сi B±ng kia! Chà chà! Th¿ mà m¥y nm nay ng°¡i ã nÕi ti¿ng trong ám giang hÓ.

Kim Сi B±ng hÏi:

- Ng°¡i b£o sao?

MÙc UyÃn Thanh áp:

- L°ãng séc ng°¡i có ¥u ¿n nm trm hiÇp vË t¥t ã th¯ng nÕi b£n cô n°¡ng?

Kim Сi B±ng nói:

- Ðúng th¿! Nh°ng ngoài nm trm hiÇp thì sao?

MÙc UyÃn Thanh nói:

- Cái ó ch°a rõ! Ta thí ¥u xem sao!

Dét lÝi mii thanh tr°Ýng ki¿m ã nh±m y¿t h§u Kim Сi B±ng âm tÛi. Kim Сi B±ng gi¡ ao lên g¡t ánh choang mÙt ti¿ng, rÓi l¡i tra ao vào túi quát:

- Kim Сi B±ng này °Ýng °Ýng là t¥m thân nam tí hoài công âu mà ¥u vÛi con qu÷ cái ngoài nm trm hiÇp. Món nã máu cça V°¡ng lão hán ß Thanh Ðô hãy cho chËu ó. Nh°ng không °ãc h¡i ¿n tính m¡ng vË tôn huynh kia nghe!

MÙc UyÃn Thanh nói:

- Th¿ thì món nã ó bao giÝ mÛi k¿t thúc?

Kim Сi B±ng nói:

- ChÝ bao giÝ chÉ ¥u trong nm trm hiÇp h¡ nÕi con qu÷ cái ta s½ tìm ¿n. LÝi ta d·n b£o ng°¡i nghe rõ rÓi ché?

MÙc UyÃn Thanh ngang nhiên áp:

- Ng°¡i có th¥y MÙc UyÃn Thanh này chËu nghe lÝi ai d·n bao giÝ ch°a?

Kim Сi B±ng nói:

- Tôi chËu cô giÏi rÓi! Tôi xin cô Ã cho tôn huynh ây °ãc an toàn. Ðó là mÙt iÁu Kim m× xin cô mà!

MÙc UyÃn Thanh hÏi l¡i:

- Ng°¡i xin ta ph£i không?

Kim Сi B±ng nói:

- Vâng thì tôi xin cô ã sao?

MÙc UyÃn Thanh c°Ýi ha h£ ra chiÁu ¯c ý. Të lúc Ðoàn Dñ g·p nàng ¿n giÝ ây là l§n §u tiên chàng th¥y nàng c°Ýi cñc kó khoái trá. GiÍng c°Ýi tho£ mãn ¿n n×i bÙc lÙ c£ thiên tính mÙt cô gái ngây th¡. Nàng hÛn hß nói:

- Nh¥t Phi Xung Thiên Kim Сi B±ng! Ng°¡i ã c¥t miÇng lên xin MÙc UyÃn Thanh này, ta không thà không nà m·t ng°¡i °ãc. Nh°ng ta chÉ nh­n lÝi là không gi¿t y mà thôi, còn viÇc ày o¡, chém cåt tay cåt chân vân vân thì b£n cô n°¡ng không £m b£o âu nhé!

RÓi không ãi Kim Сi B±ng tr£ lÝi, thi¿u nï huýt sáo gÍi con H¯c Mai Côi l¡i, phi thân nh£y lên yên, tay c§m tr°Ýng ki¿m tung lên xo¹t mÙt cái c¯t ét dây treo Ðoàn Dñ. Dây ét Ðoàn Dñ cùng thanh tr°Ýng ki¿m rÛt xuÑng ¥t cùng mÙt lúc. Con H¯c Mai Côi ch¡y l¡i gÑc cây, MÙc UyÃn Thanh tay ph£i ón l¥y thanh ki¿m còn tay trái túm ngay cÕ áo Ðoàn Dñ xách à lên yên. H¯c Mai Côi chÓm bÑn vó ch¡y nh° bay, cát båi tung lên mÝ mËt. Kim Сi B±ng th¥y lúc ra i, thi¿u nï phô tr°¡ng món tuyÇt kù phi th°Ýng, b¥t giác buÙt miÇng thán phåc: Con quái này ghê th­t .

MÙc UyÃn Thanh tra ki¿m vào vÏ nói:

- Ha Ha, gã Kim Сi B±ng danh vang thiên h¡ mà nay sao không làm gì nÕi ta i? Ng°¡i cé viÇc i nghiên céu võ nghÇ, dÅ th°Ýng ta ây vÁ ngç h¿t ngày này qua ngày khác à võ công chËu kém ng°¡i sao? Còn th±ng nhãi hÍ Ðoàn này nïa, ng°¡i ã chËu hàng phåc ta cha?

Ðoàn Dñ ch³ng chËu rÉ rng cé l§m ló gi£ câm gi£ i¿c, MÙc UyÃn Thanh thì khoan khoái vô cùng nói bô bô:

- Khách giang hÓ Áu b£o: Nh¥t Phi Xung Thiên Kim Сi B±ng là h¡ng cë khôi trong các phái võ sau này, trë Tam ThiÇn, Té ác ra thì gã này h¡n c£ v­y mà nay chËu ngÏ lÝi xin ta.

Ðoàn Dñ l©m b©m: Kim Сi B±ng °Ýng °Ýng là mÙt vË h£o hán không thèm n thua vÛi ng°¡i là àn bà con gái nên nhiêu dung cho ng°¡i mà ng°¡i cé t°ßng bß, giß giÍng ba hoa làm phách . Dù sao m¯t chàng vëa th¥y Kim Сi B±ng th§n tình ß ch× dù mình khét ti¿ng kh¯p n¡i nh°ng Ñi vÛi MÙc UyÃn Thanh v«n ra v» nà nang, không dám khinh thË thì con quái iên rÓ Ùc ác này võ công t¥t ph£i ghê gÛm l¯m.

Ðoàn Dñ còn ang ng«m ngh), MÙc UyÃn Thanh n¯m l¥y §u chàng xoay l¡i b¯t g·p lúc trên m·t chàng lÙ v» khâm phåc l¡i nÕi lên mÙt tr­n c°Ýi ha h£ nói:

- Th±ng nhÏ này °¡ng ng¡ng! Tuy miÇng ng°¡i không nói ra nh°ng ta bi¿t trong thâm tâm ng°¡i phåc ta quá xá ph£i không?

Trong bång nàng sung s°Ûng quá nên dÍc °Ýng không ngh) gì ¿n d±n v·t Ðoàn Dñ nïa. Ði trong kho£nh kh¯c ã ¿n tr°Ûc mÙt ngôi mÙ. Ðoàn Dñ nh­n ra chính là cía vào hang V¡n Ki¿p. Thi¿u nï xuÑng ngña, ch¡y l¡i lay t¥m bia nh° kiÃu Chung Linh d·n mình tr°Ûc. Cía mÙ mß ra thi¿u nï xách Ðoàn Dñ b°Ûc vào. Thân chàng còn cao h¡n thi¿u nï nía cái §u, mà l¡i n·ng h¡n nàng ¿n ba bÑn chåc cân th¿ mà nàng chÉ xách mÙt tay bÕng lên nh° không.

Thi¿u nï chui vào trong quan tài rÓi v«n do con tiÃu tó bïa tr°Ûc ti¿p ón d«n i. Ba ng°Ýi l§n vào ¿n ch× có ánh sáng, thi¿u nï th¥t kinh hÏi:

- MÙc cô n°¡ng! Sao... sao cô l¡i d¯t Ðoàn công tí trß vÁ ây? Còn tiÃu... tiÃu th° nhà tôi âu không th¥y?

MÙc UyÃn Thanh l¡nh lùng b£o:

- Mau kêu phu nhân ra ây!

Nï tó nói:

- Lão gia tôi bË th°¡ng, phu nhân không rÝi nía b°Ûc.

MÙc UyÃn Thanh lÛn ti¿ng quát:

- Mi vào kêu phu nhân ra ây! Dù lão gia mi có ch¿t ¿n n¡i cing b£o phu nhân ph£i ra ngay.

Nï tó sã không dám nói gì nïa, chÉ vâng mÙt ti¿ng rÓi ch¡y vào thông báo.

ChÑc lát phu nhân l­t ­t ch¡y ra chào:

- MÙc cô n°¡ng! Sao không vào s£nh °Ýng nói chuyÇn?

MÙc UyÃn Thanh ng©ng m·t lên nhìn trÝi không áp.

Chung phu nhân th¥y nàng tÏ v» không b±ng lòng, áy náy hÏi:

- MÙc cô n°¡ng! Ta có iÁu chi ¯c tÙi cùng cô n°¡ng chng?

MÙc UyÃn Thanh hÏi l¡i:

- Phu nhân gÍi ai là MÙc cô n°¡ng?

Chung phu nhân áp:

- Ta gÍi cô ché còn gÍi ai nïa?

MÙc UyÃn Thanh c°Ýi l¡t nói:

- Tôi t°ßng phu nhân tñ nói vÛi mình? G§n ây tôi nghe phu nhân mÛi Õi hÍ tên là MÙc UyÃn Thanh kia mà? Phu nhân có bi¿t âu ba chï MÙc UyÃn Thanh khi nào tôi chËu nh°Ýng ai, còn ba chï H°¡ng d°ãc xoa chÉ là ngo¡i hiÇu, không có chi can hÇ, phu nhân có muÑn dùng thì tôi xin hai tay kính c©n dâng lên.

S¯c m·t Chung phu nhân h¿t Ï bëng l¡i tái xanh, ôn tÓn nói:

- MÙc cô n°¡ng ¡i! Ta m¡o nh­n tên hÍ cô n°¡ng thñc là không ph£i, nh°ng vì ta quá th°¡ng ái nï nên ph£i m°ãn oai danh cça cô n°¡ng mÛi tr¥n áp °ãc £ng Th§n Nông cho chúng th£ Linh Nhi vÁ.

MÙc UyÃn Thanh th¥y phu nhân nói v­y ã h¡i nguôi gi­n hÏi l¡i:

- Tên tuÕi tôi l¡i oai ¿n th¿ kia ?

Chung phu nhân bi¿t tính nàng °a phÉnh áp ngay:

- Cô n°¡ng khét ti¿ng trong ám giang hÓ ai là không sã? Tôi ch¯c là bÍn Th§n Nông nghe ¡i danh cô, dù có gan nuÑt búa cing không dám Ùng ¿n chân lông Linh nhi.

MÙc UyÃn Thanh nói:

- V­y thì °ãc, tôi không truy céu vÁ viÇc m¡o danh này nïa. Nh°ng chÉ mÙt l§n thôi, sau này n¿u phu nhân m¡o danh tôi ¿n l§n thé hai thì không xong âu. Còn iÁu thé hai nïa: phu nhân là vã Chung V¡n Cëu, ch³ng l½... Nàng nói dß câu rÓi d­m chân xuÑng ¥t bình bËch tÏ v» b¥t bình ¿n cñc iÃm.

Chung phu nhân c°Ýi nói:

- Ch¿t rÓi! Ch¿t rÓi! Vì ta quá th°¡ng Linh nhi sa vào c¡m b«y bÍn côn Ó, mê ho£ng c£ ng°Ýi. Trong lúc hoang mang tìm k¿ céu y ch³ng nhÛ gì ¿n cô n°¡ng hãy còn ngÍc tr¯ng, g°¡ng trong.

MÙc UyÃn Thanh hë mÙt ti¿ng rÓi l¡i hÏi:

- Thanh Tùng ¡o nhân ¿n tìm tôi ría h­n, ch¯c phu nhân bi¿t tr°Ûc ph£i không?

Phu nhân bi¿n s¯c run run áp:

- Y có l¡i c§u vã chÓng ta giúp y mÙt tay ¿n vây ánh cô n°¡ng. Nh°ng cô n°¡ng thí ngh) xem khi nào chúng ta dúng vào?

MÙc UyÃn Thanh nói:

- Võ nghÇ Chung tiên sinh cao c°Ýng tÙt b­c, n¿u tiên sinh vÁ phe vÛi Thanh Tùng ¡o nhân thì tôi khó lòng b£o toàn °ãc tính m¡ng.

Chung phu nhân nói:

- Chúng ta cùng cô n°¡ng là ch× thâm giao khi nào còn nh­p bÍn vÛi y ánh cô n°¡ng?

Phu nhân th¥y MÙc UyÃn Thanh nghe mình nói câu này hai m¯t n©y lía trông th­t ghê sã, bèn Õi giÍng:

- Ch£ d¥u gì cô n°¡ng c£: lang quân ta cing ã bàn vÛi ta theo lÝi ng°Ýi thì ngay ¿n NÙ Giang V°¡ng T§n Nguyên Tôn, Nh¥t phi Xung Thiên Kim Сi B±ng, Thi¿u lâm tñ TuÇ ThuyÁn ¡i s° kéo bè vÛi nhau vË t¥t ã Ëch l¡i cô n°¡ng. Thanh Tùng ¡o nhân cÑ nn nÉ mãi mà lang quân ta thu÷ chung v«n không chËu nghe.

MÙc UyÃn Thanh hÏi:

- Chính miÇng Chung tiên sinh nói v­y hay là phu nhân ·t ra?

Chung phu nhân áp:

- Chính lang quân ta nói v­y, n¿u cô n°¡ng không tin cé hÏi l¡i Thanh Tùng s½ rõ.

MÙc UyÃn Thanh g­t §u nói:

- Th¿ thì Chung tiên sinh tñ liÇu séc mình không Ëch nÕi tôi hay sao?

Chung phu nhân nói:

- Lang quân ta th°Ýng nói r±ng riêng vÁ võ công cô n°¡ng ã sâu rÙng khôn lÝng, da d) l¡i là ng°Ýi c¡ bi¿n h¡n Ýi. Vã chÓng ta ã ©n náu ngoài vòng tr§n luõ, d¡i gì mà còn i gây thù oán?

MÙc UyÃn Thanh c°Ýi l¡t nói:

- Rõ ràng Chung tiên sinh sã tôi l¡i còn khéo tìm cách á òn.

Chung phu nhân có v» b½n l½n áp:

- Lang quân ta nhiÁu tuÕi rÓi. Gi£ t÷ vào hÓi hai chåc tuÕi mà °ãc cô n°¡ng nh¹ òn thì may ra mÛi ¥u °ãc vài trm hiÇp.

MÙc UyÃn Thanh c°Ýi hÁnh hÇch ra chiÁu ¯c ý. Ðoàn Dñ bË thi¿u nï h¥t xuÑng ¥t n±m l¯ng tai nghe hai ng°Ýi nói chuyÇn vÛi nhau không sót câu nào. Chàng ngh) th§m: Chung phu nhân cho cô £ này bánh phÉnh mà không lÙ ra m·t chút nào, ó mÛi là ng°¡i ghê gÛm l¯m, còn cô £ iên rÓ chÉ thích nghe ng°Ýi ta nËnh bã. Ðã th¿ ta chÍc vài câu ch¡i . Ngh) v­y chàng Ùt nhiên chõ miÇng vào, c¥t ti¿ng nói lÛn:

- MÙc cô n°¡ng ¥u vÛi mÙt mình Kim Сi B±ng không nÕi, còn làm phách cái gì? Hai ng°Ýi vëa ánh nhau xong, rõ ràng Kim Сi B±ng th¯ng, cô này bË thua ph£i quó xuÑng d­p §u l¡y hô m°Ýi câu: Kim gia gia , gã mÛi tha cho.

Chàng còn muÑn nói nhiÁu nïa song MÙc UyÃn Thanh hùng hÕ á vào l°ng chàng hai cái rÓi rít lên:

- Sao ng°¡i dám nói láo? Ta thua y bao giÝ? Ta thèm l¡y éa nào?

Ðoàn Dñ nói:

- Chung phu nhân! Tôi nói à phu nhân nghe: MÙc cô n°¡ng phóng ra 18 mii ám ti¿n bË Kim Сi B±ng dùng 18 Óng kim tiÁn ón l¥y c£. Kim Сi B±ng l¡i ánh cho cô £ thua to, ph£i xin tha m¡ng.

MÙc UyÃn Thanh téc quá, tay ph£i móc tên ra toan ném ch¿t Ðoàn Dñ. Chung phu nhân th¥y nguy c¥p ¿n n¡i la lên:

- MÙc cô n°¡ng! Ðoàn công tí có nhiÁu lai lËch, dù sao cô n°¡ng cing chÛ nên h¡i m¡ng y.

Phu nhân vëa nói vëa nh£y tÛi l¥y thân mình che chß cho chàng, m¯t nhìn ch±m ch·p tay ph£i MÙc UyÃn Thanh.

MÙc UyÃn Thanh nói móc:

- Úi chà! MÙt gã th° sinh trói gà không ch·t thì có thành tích gì áng kÃ? Có ra chng nïa là ang ng¥p nghé ngôi ông sàng nhà ông "Ki¿n nhân tñu sát" Chung V¡n Cëu là cùng ché gì?

Chung phu nhân Ï m·t nói:

- BÍn ta chÉ là nhïng k» th¥t phu l× mãng trong ám giang hÓ, âu dám ch¡i trèo, không bao giÝ có hy vÍng °ãc Ðoàn công tí vÁ làm rÃ.

MÙc UyÃn Thanh nói:

- ¤y cing may mà gã không ph£i khách giang hÓ nên tôi không thèm gi¿t. Gi£ t÷ gã bi¿t ôi chút võ nghÇ thì tôi ã cho mÙt nhát ki¿m xong Ýi rÓi.

Nàng nói tÛi ây sñc nhÛ tÛi lÝi héa h¹n vÛi Kim Сi B±ng không gi¿t Ðoàn Dñ, bèn ti¿p:

- Dù sao gã cing °ãc mÙt vài iÃm thu÷ chung, t÷ nh° gã bi¿t có k» toan ám toán tôi, liÁn qu¥t ngña quay vÁ báo tin rÓi bÍn T§n Nguyên Tôn bao vây tôi, gã ngang nhiên xông vào toan che chß cho tôi à thoát vòng nguy hiÃm. Hà hà! Ti¿c r±ng gã có lòng ngh)a hiÇp mà không ç tài ngh)a hiÇp.

Nói tÛi ây nàng ã Õi giÍng ôn tÓn:

- Chung phu nhân! Gã tiÃu tí này mà còn có l°¡ng tâm h¡n phu nhân nhiÁu. Này nhé! Phu nhân ã bi¿t bÍn Thanh Tùng có âm m°u s¯p ¿n bao vây tôi v­y mà cé sai Chung Phúc ¿n m°ãn con H¯c Mai Côi à tôi không còn con th§n câu ¥y thì l¥y gì ch¡y cho thoát? Cái k¿ ¥y mÛi Ùc Ëa làm sao.

Chung phu nhân nói:

- Không ph£i! Ta chÉ vì quá th°¡ng ái nï mà thôi, âu có ác ý h¡i cô n°¡ng? Vã chÓng ta ã tính kù rÓi: bÍn T§n Nguyên Tôn, Thanh Tùng làm gì thì làm, cing không thà ång °ãc ¿n chân lông cô n°¡ng. Ta th¥y Thanh Tùng khí téc xông lên ¿n cÕ, tëng khuyên y ëng có d¥n thân vào ¥t ch¿t. GiÝ ta ch¯c y t¥t ph£i m¥t m¡ng d°Ûi l°ái ki¿m cça cô n°¡ng rÓi.

Sñ th­t thì Chung phu nhân th¥y sau cuÙc bao vây, MÙc UyÃn Thanh v«n °ãc vô sñ, ã oán bi¿t Thanh Tùng võ nghÇ còn kém T§n Nguyên Tôn, Kim Сi B±ng, TuÇ ThuyÁn nhiÁu, lý nghi ph£i ch¿t §u n°Ûc.

MÙc UyÃn Thanh c°Ýi l¡t:

- Phu nhân tinh th­t! Thoáng mÙt cái MÙc UyÃn Thanh ã nh£y tÛi c§m dây trói chân tay Ðoàn Dñ xách bÕng chàng lên i luôn.

Chung phu nhân gÍi to lên r±ng:

- Cô n°¡ng hãy thong th£, ta có iÁu này muÑn nhÝ cô n°¡ng.

MÙc UyÃn Thanh quay l¡i l¡nh lùng áp:

- Phu nhân muÑn nhÝ tôi iÁu chi? NhÝ gì thì nhÝ bây giÝ tôi cing không nghe, chÝ lúc trß vÁ hãy hay.

Nàng vëa nói vëa xách Ðoàn Dñ i th³ng. Ra khÏi ph§n mÙ, nàng ©y t¥m bia l¡i nh° ci rÓi gÍi con H¯c Mai Côi ¿n, xách Ðoàn Dñ nh£y lên yên, gia roi cho ngña ch¡y. DÍc °Ýng MÙc UyÃn Thanh m¥y l§n hÏi han Ðoàn Dñ nh°ng chàng không thèm nhìn mà cing ch³ng nói nía lÝi. Chàng nhÛ l¡i nhïng thç o¡n ghê gÛm cça nàng và êm qua bË nàng làm cho au Ûn ê chÁ, lòng chàng v«n còn ¥m éc nh°ng không dám chÍc gi­n nàng.

Con th§n câu ch¡y nía ngày °Ýng, không có chuyÇn gì x£y ra. пn tr°a, Ðoàn Dñ trong lòng nóng n©y, muÑn MÙc UyÃn Thanh cßi trói cho mình nh°ng hai tay bË trói ch·t, không thà cí Ùng à ra hiÇu °ãc, ành c¥t lÝi xin v­y:

- Xin cô n°¡ng cßi trói cho ta!

MÙc UyÃn Thanh nói:

- À ra ng°¡i không câm nïa °? Sao bây giÝ l¡i chËu mß miÇng nói vÛi ta?

Ðoàn Dñ nói:

- Th­t là v¡n b¥t ¯c d) mà ta ph£i dß thói l§n khân. Cô n°¡ng là H°¡ng d°ãc xoa thì ta ây ã thành gã "Xú tiÃu tí" qu£ là khó n khó nói.

MÙc UyÃn Thanh không nhËn °ãc ph£i phì c°Ýi. Nàng ngh) bång: "ã ¿n th¿ này ành ph£i tha y ra". Ðo¡n nàng rút ki¿m c¯t ét dây trói, ©y Ðoàn Dñ xuÑng ¥t, o¡n nàng cing xuÑng ngña, bÏ ó i ch¡i.

Ðoàn Dñ bË trói ¿n quá nía ngày, chân tay ê ©m, không cí Ùng °ãc, n±m co du×i hÓi lâu mÛi éng lên °ãc. Chàng th¥y con H¯c Mai Côi ang g·m cÏ g§n ó, có v» hiÁn lành ngoan ngoãn, l¡i không th¥y thi¿u nï éng ó ngh) bång: "không nhân c¡ hÙi này trÑn i thì còn ãi ¿n bao giÝ?".

Ngh) v­y chàng nh£y tót lên l°ng ngña. Con H¯c Mai Côi tuyÇt không ph£n kháng, chàng liÁn gò c°¡ng cho nó phi n°Ûc ¡i, trông vÁ h°Ûng b¯c mà ti¿n. MÙc UyÃn Thanh nghe ti¿ng vó ngña lÑp bÑp vÙi r°ãt theo. Tuy nàng khinh công giÏi, nh°ng ngña ch¡y quá mau không tài nào uÕi kËp.

Ðoàn Dñ quay l¡i ch¯p tay nói:

- MÙc cô n°¡ng! Xin h¹n ngày khác ta l¡i g·p nhau. MÛi nói °ãc b¥y nhiêu thì con H¯c Mai Côi ã ch¡y xa h¡n 20 tr°ãng, bóng nàng thi¿u nï ã khu¥t sau båm cây rëng. Ðoàn Dñ thoát khÏi Ùc thç cça con ng°Ýi qu÷ quái, trong lòng khoan khoái vô cùng, luôn miÇng d× ngña:

- H¯c Mai Côi ¡i! Ngoan l¯m! Ch¡y l¹ lên! Ch¡y l¹ lên!

Chàng l¡i ngh) bång: "bây giÝ mà MÙc UyÃn Thanh có muÑn phóng ám ti¿n cing không thà phóng tÛi °ãc nïa".

H¯c Mai Côi ch¡y °ãc h¡n d·m °Ýng, Ðoàn Dñ tñ hÏi: "mình l¡i liên miên m¥t mÙt ngày nïa rÓi, không bi¿t i céu Chung cô n°¡ng còn kËp chng? Bây giÝ nên vÁ Сi Lý hay ¿n th³ng núi Vô L°ãng?

Ðang lúc phân vân ch°a quy¿t, b×ng nghe mÙt ti¿ng huýt sáo të ±ng xa v³ng l¡i, ti¿ng sáo r¥t dài, ngân nga vang Ùng c£ khu rëng. Con H¯c Mai Côi nghe ti¿ng huýt sáo l­p téc quay §u trß vÁ. Ðoàn Dñ c£ kinh, vÙt thí d×:

- H¯c Mai Côi! H¯c Mai Côi! Ngoan l¯m giÏi l¯m! Ðëng ch¡y lÙn trß vÁ nghe!

RÓi h¿t séc gò c°¡ng b¯t nó quay §u l¡i, không ngÝ con th§n câu bây giÝ l¡i b¥t kham, muÑn gò c°¡ng th¿ nào thì gò, nó cé éng dñng th³ng lên ch¡y lÙn l¡i ché không chËu nghe lÝi Ðoàn Dñ chÉ huy.

ChÛp m¯t con H¯c Mai Côi ã ch¡y vÁ ¿n tr°Ûc m·t MÙc UyÃn Thanh rÓi éng dëng l¡i không nhúc nhích. Ðoàn Dñ lâm vào tình tr¡ng không bi¿t nên c°Ýi hay nên khóc, nét m·t chàng trông cñc kó th£m h¡i.

MÙc UyÃn Thanh b£o chàng:

- Ta muÑn giï lÝi héa vÛi Kim Сi B±ng không gi¿t ng°¡i mà ng°¡i l¡i cÑ ý g¡t ta, dám tñ ý bÏ trÑn l¡i còn n trÙm ngña cça ta nïa. Th¿ thì lÝi héa vÛi Kim Сi B±ng ta không c§n ph£i giï nïa.

Ðoàn Dñ xuÑng ngña ngang nhiên áp:

- Con H¯c Mai Côi tr°Ûc ng°¡i ã cho ta m°ãn, ta ch°a xong viÇc thì ch°a tr£ l¡i ng°¡i, sao l¡i b£o là n trÙm °ãc. Ng°¡i muÑn gi¿t ta thí cé viÇc mà gi¿t. Ðoàn Dñ này °Ýng °Ýng t¥m thân nam tí Ùi trÝi ¡p ¥t, ch£ c§n nn nÉ ai h¿t, có âu l¡i i van l¡y mÙt ng°Ýi àn bà?

MÙc UyÃn Thanh rút ki¿m ra khÏi vÏ mÙt nía, l¡nh lùng nói:

- Ng°¡i t°ßng ng°¡i to gan lÛn m­t, ta không dám gi¿t ng°¡i sao? Ng°¡i c­y có k» nào c§m §u mà dám b°Ûng bÉnh vÛi ta?

Ðoàn Dñ áp:

- Ta Ñi vÛi cô không có iÁu chi hÕ th¹n, c§n gì ph£i m°ãn th¿ lñc ai? Ðôi m¯t thu ba cça MÙc UyÃn Thanh loé ra nhïng tia sáng chi¿u th³ng vào m·t Ðoàn Dñ. Chàng cing nhìn ch±m ch·p vào m¯t nàng, tuyÇt không tÏ chút chi sã hãi. Hai ng°Ýi nhìn nhau mÙt hÓi rÓi "so¡t" mÙt ti¿ng, MÙc UyÃn Thanh l¡i xÏ ki¿m vào vÏ quát:

- Ng°¡i cút i! Ta hãy t¡m gíi cái §u trên cÕ ng°¡i, lúc nào b£n cô n°¡ng cao héng s½ l¡i l¥y!

Ðoàn Dñ ã t°ßng th¿ nào cing ch¿t, ch³ng ngÝ MÙc UyÃn Thanh l¡i tha.

Chàng rùng mình mÙt cái, không nói gì nïa, thçng th³ng quay gót b°Ûc i. MÙc UyÃn Thanh th¥y chàng i ã khá xa, l©m b©m mÙt mình: "th±ng cha này sao mà ngang b°Ûng l¡ Ýi? Thiên h¡ ít ng°Ýi nh° h¯n. Bi¿t bao nhiêu k» võ nghÇ cao c°Ýng éng tr°Ûc m·t ta cing sã h¿t hÓn, th¿ mà h¯n cé th£n nhiên nh° không".

Ðoàn Dñ i vài m°¡i tr°ãng, không nghe ti¿ng vó ngña, quay §u nhìn l¡i, th¥y MÙc UyÃn Thanh v«n éng tr¡ tr¡ thì ngh) th§m: "có l½ nàng còn có chç ý gì cay Ùc ây. H³n s¯p dß trò con mèo gián con chuÙt chán chê rÓi mÛi c¯n ch¿t. Ta thoát ch¿t hay không là tuó ß tay nàng".

Ðoàn Dñ i m×i lúc mÙt xa, v«n không nghe ti¿ng vó ngña uÕi theo, ã qua m¥y khúc r½ chàng mÛi h¡i yên d¡, bÛt lo vÁ m·t MÙc UyÃn Thanh. Chàng c£m th¥y nhïng ch× chân tay mình m©y bË th°¡ng r¥t au Ûn, b¥t giác than r±ng: "¤i, tính tình cô này th­t là kó qu·c! Hay là cha m¹ nàng ch¿t c£ rÓi, Ýi nàng ã tr£i bao nhiêu b°Ûc °Ýng cay ¯ng. Hay là nàng x¥u xa, nên ph£i che kín không muÑn à ai nhìn th¥y m·t? Nh° v­y thì nàng cing là ng°Ýi th­t áng th°¡ng...". Trß vÁ hiÇn t¡i, chàng tñ ngh): "bây giÝ ta vÁ Сi Lý, có khi ch°a kËp tÛi n¡i, giïa °Ýng thuÑc Ùc phát ra, ã ét ruÙt ch¿t rÓi. HiÇn Chung cô n°¡ng nóng lòng chÝ ng°Ýi ¿n céu, ngày dài nh° nm. Nàng không th¥y ta trß l¡i, thân phå nàng cing không ¿n gi£i céu, t¥t b£o ta không °a tin vÁ nhà. ¢u là ta sang th³ng núi Vô L°ãng, chËu ch¿t vÛi nàng mÙt ch×, à nàng bi¿t r±ng ta không phå nàng là ç". Chç ý ã quy¿t, Ðoàn Dñ nhìn nh­n ph°¡ng h°Ûng, nh±m th³ng phía núi Vô L°ãng mà i. BÝ sông Lan Th°¡ng th­t quá hoang vu, có khi i ¿n m¥y chåc d·m °Ýng mà không g·p mÙt nóc nhà. SuÑt ngày hôm ó, chàng ành ki¿m trái cây trong rëng n cho á ói. TÑi ¿n tìm mÙt ch× cao ráo, ngç mÙt gi¥c.

Tr°a hôm sau Ðoàn Dñ l¡i qua sông Lan Th°¡ng, i cho tÛi lúc trÝi ã hoàng hôn thì ¿n mÙt thË tr¥n nhÏ. TiÁn b¡c chàng d¯t trong l°ng ã bË r¡i m¥t sau khi nh£y xuÑng hÓ. Trong bång ói quá chàng nhìn l¡i qu§n áo rách t£ t¡i, chÉ còn l¡i viên ngÍc bích ính vào mi là v­t r¥t quý liÁn l¥y ra tìm vào tiÇm bán g¡o. TiÇm này không ph£i n¡i mua bán vàng ngÍc nh°ng c£ thË tr¥n chÉ có cía hàng này là lÛn h¡n c£. Chç tiÇm th¥y chàng có v» khí khái hiên ngang, không dám khinh th°Ýng nh°ng không bi¿t ngÍc quý chÉ chËu mua vÛi giá ba l°ãng b¡c mà thôi.

Chàng ch³ng hiÃu giá c£ mà cing không thèm cò kè, c§m ba l°ãng b¡c vào quánc¡m n mÙt bïa th­t no. n xong chàng toan i mua mÙt bÙ qu§n áo may sµn nh°ng không có ch× nào bán. Còn ang l°áng lñ ch°a bi¿t tính sao, chãt th¥y bên quán c¡m, bên khu ¥t trÑng có ph¡i hai t¥m v£i en. B×ng nhiên Ðoàn Dñ sñc nhÛ lÝi Chung phu nhân d·n chàng °a tên H°¡ng d°ãc xoa MÙc UyÃn Thanh hm do¡ bÍn Th§n Nông à céu con bà. Chàng n£y ra ý ngh): "chi b±ng ta hoá trang làm cô gái iên rÓ kia ¿n khçng bÑ T° Không HuyÁn mÙt phen? N¿u không thành công thì ành chiu ch¿t, may mà loè °ãc bÍn chúng ch³ng thú l¯m sao?".

Ngh) v­y chàng liÁn em phân b¡c mua mÙt t¥m v£i, m°ãn dao kéo, kim chÉ vÁ quán c¡m may c¯t. VÑn là mÙt th° sinh chuyên nghÁ bút nghiên, chàng có may c¯t, khâu vá bao giÝ, loay hoay mãi không bi¿t làm th¿ nào. Sau cùng ành c§m t¥m v£i qu¥n vào che h¿t c£ ng°Ýi, thëa âu c¯t ó, hß âu thì khâu l¡i. Chàng làm v¥t v£, mÓ hôi toát ra nh° t¯m. Ng°Ýi trong quán ch³ng ai hÏi han gì ¿n, Ã m·c chàng muÑn làm gì thì làm. TÑi ¿n nhà hàng i ngç c£, mình chàng théc ngÓi may c¯t.

пn cuÑi canh mÙt, chàng vëa may vëa ng¯m i ng¯m l¡i, không còn ch× nào hß da thËt ra mÛi thôi. M°Ýi ngón tay ã xoè ra n¯m vào °ãc, không v°Ûng m¯c gì nïa. Th¿ là thành bÙ áo vång vÁ, dúm dó nh°ng chàng r¥t l¥y làm ¯c ý. Xong áo còn t­p cách i éng, nh¥t là b¯t ch°Ûc giÍng nói lanh l£nh và l¡nh nh¡t. Chàng tñ bi¿t không thà nào giÑng MÙc UyÃn Thanh °ãc, nh°ng chàng ch¯c ß ch× vË t¥t T° Không HuyÁn ã tëng nghe ti¿ng nàng. Ðã c£ gan làm liÁu, chàng b¥t ch¥p c£ phåc séc l«n ti¿ng nói có giÑng hay không. Sau chàng ngh) ¿n MÙc UyÃn Thanh l°ng eo tr°Ýng ki¿m mà mình thì ng°ãng nghËu, không bi¿t dí dång g°¡m ao, bÛt °ãc cái gì càng á lÙ t©y vì cái ó. Ðoàn Dñ thanh toán tiÁn nong tr£ nhà hàng rÓi ra i lên núi Vô L°ãng, vëa i vëa ngh) k¿ Ñi phó vÛi £ng Th§n Nông.

Nguyên tiÇm c¡m này ß ngay chân núi, l¡i g·p êm sáng trng v±ng v·c, chàng tìm °Ýng i ¿n kho£ng giïa canh hai thì xa trông trên s°Ýn núi, phía tr°Ûc m·t th¥y ánh lía sáng chàng bi¿t £ng Th§n Nông dÓn trú ß ó. Cé trông ch× sáng lía i tÛi. Còn cách Ñng lía chëng vài m°¡i tr°ãng, b¥t thình lình mÙt gã tay c§m liÅu tí th°¡ng të trong bóng tÑi nh£y ra quát hÏi:

- Ai? Ði ¥u? Có viÇc chi?

Ðoàn Dñ c°Ýi l¡t mÙt ti¿ng, chúm môi, dß giÍng l¡nh lùng hÏi:

- T° Không HuyÁn âu? B£o y ra ây bái ki¿n ta!

Gã này th¥y Ðoàn Dñ toàn thân khoác áo en, chÉ Ã hß ôi m¯t gi­t n©y mình lên, miÇng há hÑc ra. Gã ngh) th§m: "g§n ây trong ám giang hÓ có Ó r§m lên vÁ mÙt cô gái giÑng ma qu÷ hiÇn hình", b¥t giác gã run b§n b­t hÏi:

- Ng°Ýi... ng°Ýi là H°¡ng d°ãc...

Ðoàn Dñ nÕi gi­n quát:

- A! Mi dám kêu danh hiÇu ta ph£i không?

Gã này cho ích thË là H°¡ng D°ãc Xoa rÓi, b¥y lâu nay ai nghe oai danh nàng mà ch³ng khçng khi¿p? Gã không dám hÏi l¡i, vëa run vëa nói:

- HiÇn T° Không bang chúa bË... bË th°¡ng, không i l¡i °ãc. Xin cô n°¡ng... vào th³ng cho.

Ðoàn Dñ c°Ýi th§m tñ hÏi:

- Nay ta hoá thành mÙt vË cô n°¡ng rÓi °?

Chàng kËt mii b¯t ch°Ûc giÍng MÙc UyÃn Thanh buông thõng:

- Cing °ãc.

Chàng bi¿t i càng mau càng á lÙ hình tích, liÁn m¡nh d¡m vào ¿n tr°Ûc Ñng lía th¥y bao nhiêu ng°Ýi £ng Th§n Nông bË con Kim linh c¯n Áu n±m la liÇt. Chung Linh chân tay Áu bË trói tr­t cánh khu÷u, vëa nhìn th¥y Ðoàn Dñ nàng cuÑng quít la §m lên:

- A ha! UyÃn t÷ n°¡ng! chË ¿n céu em ¥y a?

T° Không HuyÁn ã m¥y ngày au Ûn thiÃu não vì r¯n c¯n, tinh th§n ho£ng hÑt, vëa trông th¥y Ðoàn Dñ n m·c nh° v­y ã ngÝ là H°¡ng D°ãc Xoa ti¿ng tm ch¥n Ùng trong ám giang hÓ, l¡i nghe thç h¡ vào báo, k¿ ti¿p ¿n Chung Linh reo gÍi "UyÃn t÷ n°¡ng" thì không còn nghi ngÝ gì nïa, hai tay bám vào mÙt tên thç h¡, l­t ­t éng d­y nói:

- T¡i h¡ bË r¯n Ùc c¯n không thi lÅ ·ng, xin cô n°¡ng tha tÙi cho.

Ðoàn Dñ chçm môi nói:

- Chung cô n°¡ng là b¡n ta, mi có bi¿t không?

T° Không HuyÁn áp:

- Thñc tình t¡i h¡ không bi¿t, nên trót m¡o ph¡m.

Ðoàn Dñ nói:

- V­y mi ph£i th£ ngay ra!

T° Không HuyÁn v«n sã oai H°¡ng D°ãc Xoa, tñ liÇu séc ngay lúc kho» m¡nh cing không Ëch nÕi nàng. Nh°ng lão ngh) r±ng: "tha Chung Linh rÓi mà không °ãc thuÑc gi£i Ùc thì c£ mình l«n thç h¡ không thà nào sÑng °ãc". Tr°Ûc cái ch¿t hiÃn nhiên, lão không tính toán gì nïa hÏi ngay:

- Cô n°¡ng có thuÑc chïa r¯n Ùc ¥y chng?

Ðoàn Dñ móc trong bÍc ra mÙt cái hÙp tròn ñng §y thuÑc hoàn. Nói là thuÑc nh°ng thñc ra là cá và c¡m nghiÁn nát rÓi tán thêm mÙt ít ¥t khô vào viên l¡i. Nhïng thé này chàng ã chu©n bË të lúc n c¡m ngoài tiÇm, chàng b£o T° Không HuyÁn:

- Ðây là thé thuÑc trË nÍc r¯n có mÙt không hai do chính tay Ki¿n nhân tñu sát Chung V¡n Cëu tñ ch¿ ra. Tiên sinh chËu l¥y cho mi là phúc nhà mi to l¯m ¥y. Nói xong c§m cái hÙp qu³ng xuÑng ¥t.

T° Không HuyÁn b¥y nay v«n còn ngÝ cái ch¿t cça Ki¿n nhân tñu sát Chung V¡n Cëu, cha Chung Linh là trá tí Ã i ©n lánh, giÝ Ðoàn Dñ nói v­y, lão không nghi ngÝ gì nïa áp ngay:

- Ða t¡ cô n°¡ng! a ta ¡i hiÇp!

Thç h¡ l°ãm hÙp thuÑc lên °a cho T° Không HuyÁn. T° Không HuyÁn mß hÙp thuÑc ra ngíi, chÉ th¥y mùi cá tanh và mùi ¥t. BÍn Th§n Nông chuyên nghÁ ch¿ thuÑc nên T° Không HuyÁn hiÃu tính d°ãc mÙt cách r¥t tinh vi. Cao, an, hoàn, tán b¥t lu­n thuÑc gì lão chÉ ngíi cing bi¿t do các ch¥t gì ch¿ ra và cân l¡ng bao nhiêu. ThuÑc gi£i Ùc này có quan hÇ ¿n tính m¡ng lão, d) nhiên lão ph£i xem xét c©n th­n. Sau khi ngíi ch³ng th¥y mÙt tý mùi thuÑc nào, lão âm nghi ngÝ liÁn hÏi:

- Xin cô n°¡ng cho bi¿t cách dùng thuÑc này ra sao?

Ðoàn Dñ áp:

- M×i ng°Ýi chÉ uÑng mÙt viên. Sau m°Ýi hai ti¿ng Óng hÓ thì h¿t nÍc Ùc con kim linh. V­y mi ph£i th£ ngay Chung Linh ra.

T° Không HuyÁn "vâng" mÙt ti¿ng rÓi cúi xuÑng c§m cành cây ang cháy lên soi ng°Ýi Ðoàn Dñ. Lão th¥y bÙ áo en không nhïng °Ýng khâu vång vÁ dúm dó mà l¡i ch³ng ra hình thù áo xiêm gì ráo. Lão càng thêm ngÝ vñc, ti¿n lên thêm mÙt b°Ûc, ánh h¡i th­t m¡nh mà ch³ng ngíi th¥y mùi th¡m chút nào, tñ hÏi: "khách giang hÓ Ón r±ng H°¡ng D°ãc Xoa ti¿t ra mùi th¡m ngào ng¡t, ß ±ng xa ã ngíi th¥y do ó mÛi có ngo¡i hiÇu là H°¡ng D°ãc Xoa, hay là thË này m¡o nh­n chng?".

Ðoàn Dñ nhìn cí chÉ bi¿t là lão ã sinh nghi, chàng sã h¿t hÓn ành ph£i làm già quát to:

- Ta b£o mi ph£i th£ ngay Chung cô n°¡ng, mi ã nghe rõ ch°a?

T° Không HuyÁn tuy có d¡ hÓ nghi nh°ng ch°a dám lÙ v» cáu gi­n, lão v«n nhÏ nh¹ ôn tÓn nói:

- Xin MÙc cô n°¡ng xét cho! Уng Th§n Nông chúng tôi bao nhiêu ng°Ýi bË r¯n Ùc c¯n, m¥t còn trong sÛm tÑi, t÷ nh° thuÑc cça Chung ¡i hiÇp c¥p cho mà không hiÇu nghiÇm thì chúng tôi ành bó tay chËu ch¿t c£ hay sao? Không ph£i t¡i h¡ dám chÑng mÇnh lÇnh cô n°¡ng mà chÉ xin cô n°¡ng nán l¡i vài bïa. T¡i h¡ khÏi rÓi s½ cung kính °a cô n°¡ng vÁ quý phç, cùng kh¥u §u tr°Ûc MÙc cô n°¡ng à t¡ ¡n tái t¡o.

Ðoàn Dñ nói:

- Sao l¡i có chuyÇn r¯c rÑi th¿ °ãc? Ta ã b£o th£ ng°Ýi ra là ph£i làm nghe ch°a?

Ðoàn Dñ l¡i quay sang b£o lão già éng c¡nh Chung Linh: -Mi cßi trói cho Chung cô n°¡ng i!

Vì quá hoang mang chàng không giï gìn, buÙt miÇng nói mau, lôi giÍng thô khàn cça àn ông ra. Lão già éng ó l¡i là mÙt gã r¥t tinh t¿, ã nghe giÍng chàng nói l¡i nhÝ ánh lía sáng, lão nhìn th¥y bang chúa °a m¯t cho mình thì ngh) th§m: "ch°a bi¿t ng°Ýi này thñc gi£ ra sao, bang chúa không tiÇn hÏi y còn mình ây là thuÙc h¡, dù sao cing chÉ là k» l× mãng, không can hÇ gì. Ví b±ng thË là H°¡ng D°ãc Xoa th­t i chng nïa b¥y giÝ bang chúa s½ t¡ l×i là cùng". Ngh) v­y lão lÛn ti¿ng áp:

- MÙc cô n°¡ng muÑn tha Chung cô n°¡ng cing ch³ng khó gì. ChÉ xin cô n°¡ng cho tôi coi rõ m·t.

Ðoàn Dñ hÏi:

- Mi òi coi b£n m·t cô n°¡ng °? Mi muÑn ch¿t ó sao?

Lão già l¡i ngh) th§m: "Dù cho thË này có b£n lãnh ¿n âu i nïa nh°ng thân cô th¿ cô. BÍn ta ông th¿ này l¡i không àn áp nÕi mÙt ng°Ýi con gái sao? Tuy lão ngh) v­y nh°ng oai danh H°¡ng D°ãc Xoa r¥t lÛn, g§n ây nghe các phái tán d°¡ng thì có tài xu¥t qu÷ nh­p th§n". Lão v«n sã hiÃm ho¡ khôn l°Ýng liÁn t°¡i c°Ýi nói:

- TiÃu lão ây dù có m°Ýi m¡ng chng nïa cing không dám m¡o ph¡m. Vì tiÃu lão tëng nghe ti¿ng lÛn cô n°¡ng trong lòng bao ng°áng mÙ, r¥t mong cô n°¡ng cho xem vài môn tuyÇt kù Ã tiÃu lão °ãc mß rÙng t§m con m¯t.

Ðoàn Dñ l©m b©m: "HÏng bét! Th­t là hÏng bét" rÓi g°ãng g¡o áp:

- B£n cô n°¡ng ch³ng bi¿t gì ngoài viÇc gi¿t ng°Ýi, th¿ này thì ra li mi muÑn ch¿t c£ ây.

Trong £ng Th§n Nông có gã T° Ðà ng°Ýi ß Quý Châu không nh«n n¡i °ãc nïa, kêu to lên r±ng:

- Ng°¡i muÑn bÍn ta th£ Chung Linh thì ng°¡i ph£i cho bÍn ta coi b£n lãnh cça ng°¡i ã.

Nói rÓi gã hùng hÕ b°Ûc ra. Lúc này T° Không HuyÁn m°Ýi ph§n ã nghi ¿n chín, cing nói hùa vào:

- Ph£i ó Hoàng lão Ç xin MÙc cô n°¡ng d¡y cho m¥y °Ýng.

Hoàng T° Ðà °ãc bang chúa cÕ vi, l¡i chàng ph¥n khßi rút ph¯t l°ái ¡i hoán ao ß sau l°ng ra vung lên mÙt cái, nm chi¿c vòng s¯t kêu leng keng, âm thanh vang dÙi, rÓi s¥n sÕ ¿n éng sïng tr°Ûc m·t Ðoàn Dñ. Ng°Ýi lão cao lÛn khôi ngô m·t l©n lên nhïng thÛ thËt r¯n ch¯c, trông r¥t oai phong hùng tráng.

Ðoàn Dñ than th§m: bây giÝ dù mình có bË lÙ t©y cing không c§n, chÉ e Chung cô n°¡ng uÕng m¡ng sÛm m¥t hai ngày. Chàng nhìn Huónh T° Ðà m·t §y sát khí, b¥t giác ho£ng sã lùi l¡i hai b°Ûc. T° Ðà th¥y chàng chân b°Ûc run r©y tña nh°ng°Ýi ch³ng bi¿t võ nghÇ chút nào thì trong bång ngh) lung l¯m! Ch³ng l½ £ này không bi¿t võ công mà dám m¡o hiÃm ¿n ây? Nên gã v«n gÝm gÝm. Gã ti¿n lên hai b°Ûc c§m ¡i hoàn ao chém dé mÙt nhát. Vòng ao l¡i kêu lo£ng cho£ng inh tai. Ðoàn Dñ ch³ng còn hÓn vía nào nïa, l¡i lùi thêm ba b°Ûc thì l°ng ã giáp vào gÑc cây hoè lÛn.

C£ £ng Th§n Nông lÛn bé có ¿n h¡n trm ng°Ýi, m¯t Õ dÓn c£ vào Ðoàn Dñ, th¥y chàng lùi m¥y b°Ûc tuy ch°a lÙ t°Ûng àn ông nh°ng trông iÇu bÙ rõ ra ng°Ýi không có b£n lãnh chút nào. Chúng thì th§m bàn nhau: có k» nói:

- D°Ýng nh° cô này võ nghÇ r¥t t§m th°Ýng.

Tên khác áp:

- Anh bi¿t gì mà nói? Nhïng b­c chân tài không bao giÝ Ã lÙ ra ngoài. Cô £ gi£ vÝ ó!

MÙt gã b£o:

- Hình nh° cô £ có v» sã Huónh T° Ðà.

L¡i có gã làu bàu:

- Chúng ta cé xúm vào mà ánh. Mình cô £ Ëch th¿ nào l¡i vÛi hàng trm ng°Ýi? T° Không HuyÁn goË to:

- MÙc cô n°¡ng! Cô n°¡ng chÉ giáo Huónh Ç i! Và xin g°ãng nh¹ cho! Y chËu thì thôi xin ëng sát h¡i!

Ðoàn Dñ áp:

- Ta không bi¿t th¿ nào là g°ãng nh¹ c£. Ta ã ra tay là ph£i gi¿t ng°Ýi. Gã Huónh kia! Mi khôn hÓn thì cút ngay i!

Chàng nói m¥y câu ó có v» ng¡o m¡n khác th°Ýng, nh°ng giÍng nói run run ra chiÁu sã sÇt.

Huónh T° Ðà quát:

- V­y ng°¡i cé tñ tiÇn i! Tánh m¡ng Huónh m× phó m·c g°¡m ao Ënh o¡t. Dét lÝi gã gi¡ ao lên, Ðoàn Dñ nói:

- Ta chÉ v«y tay mÙt cái là mi toi m¡ng ngay. Ta khuyên mi nên giï mình c©n th­n là h¡n.

Huónh T° Ðà nói:

- Thôi mÝi cô n°¡ng ra tay i!

Huónh T° Ðà th¥y chân Ðoàn Dñ run lên, liÁn c§m ao nh±m ngñc chàng chém mÙt °Ýng "khai môn ki¿n s¡n". Vì oai danh H°¡ng d°ãc xoa lÛn quá, gã chÉ chém dé ché không dám âm th­t, mii ao còn cách ngñc Ðoàn Dñ ¿n nm t¥c. Tay ph£i gã cí Ùng, mii ao trß th¿ âm v¹t sang bên ánh "so¡t" mÙt cái. Vai áo bên trái chàng bË rách m¥t mÙt mi¿ng. Ðoàn Dñ th¥t kinh toan lùi l¡i nïa thì sau l°ngl¡i v°Ûng gÑc cây không còn ¥t. Chàng than th§m: "thôi ta ành chËu ch¿t!". RÓi gÍi to lên r±ng:

- Chung cô n°¡ng! Cô... cô liÇu mà ch¡y i!

Chung Linh bi¿t m·t UyÃn Thanh ã lâu nên th¥y Ðoàn Dñ të thân hình ¿n giÍng nói và cách cí chÉ nh¥t nh¥t không giÑng MÙc UyÃn Thanh chút nào thì bi¿t ngay là gi£ nh°ng ch°a rõ chân t°Ûng là ai. пn lúc lâm nguy, nghe ti¿ng chàng gÍi, nh­n ra mÛi th¥t thanh kêu lên:

- Ng°¡i... ng°¡i là Ðoàn...

Chung Linh ch°a dét lÝi ã th¥y Huónh T° Ðà chém mÙt ao nïa, tay áo bên ph£i Ðoàn Dñ l¡i ét mÙt mi¿ng.

Huónh T° Ðà ¯c chí c°Ýi ha h£ nói:

- H°¡ng d°ãc xoa nàng hái! Hôm nay Huónh m× thñc ¯c tÙi, muÑn thí xem dung nhan cça nàng nguyÇt th¹n hoa nh°Ýng nh° Tây Thi tái th¿, hay x¥u nh° qu÷ d¡ xoa?

MÙt gã éng c¡nh cing c°Ýi phå ho¡ theo:

- Ngo¡i hiÇu cô £ là d°ãc xoa thì x¥u nh° qu÷ d¡ xoa ét i rÓi, không thì sao l¡i che d¥u m·t i làm gì?

BÍn Th§n Nông th¥y T° Ðà ánh °ãc hai mi¿ng mà Ðoàn Dñ thì chân tay luÑng cuÑng, mÓm miÇng cing không giï gìn nïa, thÑt ra nhïng lÝi vô ý théc. Trong khi Óng £ng nÕi lên giÍng c°Ýi giÅu cãt Huónh T° Ðà l¡i khoa cây ao ¡i hoàn dùng th¿ "NgÍc long tà phi" chém v¹t vào mi¿ng v£i che m·t Ðoàn Dñ. Ðoàn Dñ ho£ng hÓn quay m·t vÁ phía sau, Óng thÝi do ph£n éng tñ nhiên gi¡ hai tay lên chÑng á. B¥t thình lình ánh huõch mÙt ti¿ng Huónh T° Ðà b­t ng°ãc trß l¡i, té ln xuÑng ¥t, thanh ¡i hoàn ao theo à vung m¡nh lên, chãt rÝi khÏi tay Huónh T° Ðà b¯n tung xa ¿n m¥y tr°ãng, vòng s¯t ång vào nhau phát ra ti¿ng kêu "xoang xo£ng" rÁn r) mãi.

Huónh T° Ðà n±m im d°Ûi ¥t, du×i th³ng c³ng, ngía m·t lên trÝi, trên §u còn c¯m mÙt mii tên ng¯n s¯c en.

BÍn Th§n Nông th¥y v­y khi¿p sã rång rÝi, chÉ có hai gã ch¡y ¿n à tay lên mii thì th¥y Huónh T° Ðà ã t¯t thß rÓi. Hai gã này k¿t giao r¥t thân vÛi Huónh T° Ðà, coi nhau nh° tình cÑt nhåc, th¥y b¡n ch¿t thì vëa kinh, vëa gi­n, c§m g°¡m nh£y ¿n chém Ðoàn Dñ. Nh°ng vëa nh£y lên chân ch°a ch¥m ¥t ã nghe hai ti¿ng "vút vút" c£ hai Áu ngã ln ùng cùng mÙt lúc, qu±n qu¡i m¥y cái rÓi cing n±m im.

BÍn Th§n Nông th¥y mÙt lúc ch¿t luôn ba m¡ng, nhÑn nháo c£ lên b×ng có ng°Ýi hô to lên r±ng: -Anh em âu! Chúng ta chia bÑn m·t bça vây, nh¥t tÁ xông vào thí xem con qu÷ cái này có phóng ám khí gi¿t h¿t bÍn ta không?

MÍi ng°Ýi nghe nói nÕi lòng cm ph«n ng°Ýi áo en, không sã hãi gì nïa. H¡n hai m°¡i tên quanh l¡i bao vây bÑn m·t. Ðoàn Dñ ngo£nh nhìn bÑn phía, Áu có k» thù vây kín. Tên nào tên n¥y m·t mii hung ác trông r¥t ghê sã, tay c§m g°¡m ao sáng loáng. Chàng sã quá éng ó ra ó. Ch³ng ngÝ d° hai m°¡i tên xông vào còn cách Ðoàn Dñ trong vòng mÙt tr°ãng ã nghe "vút vút vút" liên thanh, ám khí bay ¿n tÛi t¥p, k¿ ti¿p là nhïng ti¿ng "huõch, huõch huõch" phát ra do nhïng cây thËt Õ nhào. ChÉ trong mÙt h¡i thß, d° hai m°¡i tên Áu m¥t m¡ng. H¿t th£y là nhïng tay b£n lãnh không vëa trong £ng Th§n Nông Áu bË tiêu diÇt trong nháy m¯t thì làm gì mà T° Không HuyÁn ch³ng b¡t vía kinh hÓn. HuÑng chi tr°Ûc ây cing ngoài hai m°¡i tên ã bË con kim linh c¯n ang bË trÍng th°¡ng, chÉ còn h¡ng t§m th°Ýng sÑng sót.

T° Không HuyÁn nghi¿n rng rít lên:

- H°¡ng... H°¡ng d°ãc xoa! Ti¿ng Ón oai danh ng°¡i qu£ ã không ngoa. Qu£ ng°¡i có nhïng thç o¡n cñc kó tàn khÑc.

Ðoàn Dñ nh° ng°Ýi m¡ ngç, chàng có ngh) gì ¿n chuyÇn ¿n ây ánh nhau? V­y mà k» Ëch n±m ch¿t ngÕn ngang. Rõ ràng là có bàn tay ám trã, nh°ng nhìn bÑn phía thì tuyÇt không có bóng ng°Ýi nào c£. Chàng không hiÃu hÍ ©n n¥p ß âu à giúp mình. Chàng l¡i th¥y nhiÁu ng°Ýi bË th£m tí, b¥t giác Ùng mÑi th°¡ng tâm ngh¹n ngào nói:

- T° Không bang chúa ¡i! Vå... vå này chính là ng°¡i... ng°¡i béc bách ta quá. Thñc tình ta... ta cing au lòng.

T° Không HuyÁn cm hÝn:

- Còn tánh m¡ng lão phu ây tuó tôn ý muÑn bm v±m th¿ nào cing °ãc. Nay bÙ h¡ T° Không HuyÁn này ã vá tan tành, lão phu cing không thi¿t sÑng nïa.

Ðoàn Dñ ng­m ngùi nói:

- N¿u ng°¡i... ng°¡i chËu tha Chung cô n°¡ng ra thì ta quy¿t không... không h¡i ng°¡i.

Chàng vì xúc Ùng quá mà giÍng nói ôn hoà, âu có l¡nh lùng nh° MÙc UyÃn Thanh. Tuy nhiên T° Không HuyÁn ang lúc vëa cm hÝn vëa bÑi rÑi tr°Ûc c£nh bao nhiêu thç h¡ °ãc viÇc Áu ch¿t h¿t, không còn sót l¥y mÙt tên nào kha khá thì còn lòng nào mà Ã ý ¿n chàng là trai hay gái, còn phân biÇt âu là chân, âu là gi£ nïa.

T° Không HuyÁn gÍi to lên b£o mÙt tên thç h¡:

- TriÇu T° Ðà! бng nào cing ch¿t, ng°¡i gi¿t con nhãi hÍ Chung i cho ta! TriÇu T° Ðà vâng lÇnh ti¿n lên gi¡ ao nh±m sau gáy Chung Linh toan chém.

B×ng nghe "vút" mÙt ti¿ng l¡i mii tên ng¯n bay ¿n, TriÇu T° Ðà quay §u l¡i phía sau, té nhào, l°ái ao l¡i chém trúng m·t mình. Nguyên lúc chém Chung Linh, gã inh ninh th¿ nào H°¡ng D°ãc Xoa cing phóng ám ti¿n ngn trß nên m¯t v«n vè vè trông chëng Ðoàn Dñ, chÉ chÝ tay ph£i chàng cí Ùng là n±m r¡p xuÑng à tránh. NgÝ âu ám ti¿n phóng ra mà tuyÇt không th¥y gì báo hiÇu tr°Ûc.

Vëa rÓi bÍn Th§n Nông vây ánh Ðoàn Dñ, ám ti¿n bay ¿n tÛi t¥p. Trong lúc h×n lo¡n không nhìn rõ ã ành, bây giÝ l¡i th¥y TriÇu T° Ðà tñ nhiên ln ra ch¿t, ch³ng khác gì sét nÕ chÛp gi­t thì còn ai bi¿t °ãc ám ti¿n të âu phóng tÛi? BÍn Th§n Nông sã quá Áu éng ng©n ng°Ýi ra nh° k» m¥t hÓn. Có m¥y k» nhát gan nhçn c£ §u gÑi không éng vïng °ãc nïa, ph£i quó hay ngÓi xuÑng.

Ðoàn Dñ trÏ mÙt gã éng tuÕi b£o:

- Mi th£ Chung cô n°¡ng ra!

Gã này bi¿t r±ng n¿u không tuân lÇnh s½ toi m¡ng nh° TriÇu T° Ðà. Lu­t lÇ £ng Th§n Nông tuy r¥t nghiêm kh¯c nh°ng gã coi cái ch¿t tr°Ûc m¯t còn kh©n c¥ p h¡n. Gã run b§n b­t, c¯m §u ch¡y l¡i, rút o£n ao c¯t ét h¿t dây trói tay chân Chung Linh mà không dám nhìn T° Không HuyÁn.

Chung Linh °ãc c¯t ét dây trói rÓi, ch¡y ngay ¿n tr°Ûc m·t T° Không HuyÁn nói:

- Ng°¡i l¥y h¿t thuÑc trong hÙp ra rÓi tr£ l¡i hÙp cho ta! T° Không HuyÁn tuy r¥t nghi ngÝ vÁ thé thuÑc gi£i Ùc cça Ðoàn Dñ °a cho nh°ng v«n móc ra c§m trong tay, trao tr£ hÙp l¡i cho nàng. Lòng lão còn ang ng¡ ng©n bn khon vÁ cách Ñi phó vÛi ám ti¿n cça H°¡ng D°ãc Xoa thì Chung Linh ón l¥y hÙp rÓi b£o lão:

- аa ây!

T° Không HuyÁn hÏi:

- аa cái gì?

Chung Linh nói:

- Ðoàn công tí ã i tìm thuÑc vÁ cho ng°¡i v­y thuÑc gi£i Ùc o¡n tr°Ýng tán cça ng°¡i à céu Ðoàn công tí âu? аa ây!

T° Không HuyÁn ngh) k¿ nói ti¿ng lóng Íc cho thç h¡ l¥y thuÑc: "Mãn giang hÓng: không công, Giang thành tí ngo¡ måc, NiÇm nô kiÁu: khuy¿t síu, Phát tinh tinh: tr¡o Ã". Lão gÍi luôn mÙc lúc b£y tám vË.

Ðoàn Dñ cùng Chung Linh không hiÃu, nghe tña nh° lão niÇm chú. Nh¥t là Chung Linh ch³ng bi¿t tý gì, còn Ðoàn Dñ sau ngh) ra °ãc m¥y ti¿ng theo cách t£n tñ. Chàng bi¿t ¡i khái là T° Không HuyÁn, à khÏi lÙ bí m­t ã gÍi vË thuÑc b±ng nhïng tên khác i. Còn nh°: không công là chï công bÏ nét sÕ ß giïa thành chï nhË téc là hai phân. Ngo¡ måc: chï måc à n±m ngang thành chï Té bÑnphân. Khuy¿t síu: chï síu khuy¿t góc là chï Ngi nm phân. Tr¡o Ã: áy chï tr¡o, téc là chï th¥t b£y phân. V­y nhïng chï này chÉ vÁ phân l¡ng. Ðo¡n th¥y hai tên thç h¡ mß r°¡ng ra l¥y thuÑc, có thé là cao, có vË tán nhÏ nh° bÙt. MÙt tên khác em nhïng vË ó trÙn l«n vÛi nhau rÓi l¥y gi¥y d§u gói l¡i h³n hoi.

T° Không HuyÁn sai °a cho Chung Linh. Chung Linh c§m l¥y thuÑc nói:

- N¿u thuÑc này không hiÇu nghiÇm, ta s½ gi¿t h¿t £ng Th§n Nông, không à sót mÙt mÑng.

T° Không HuyÁn c°Ýi l¡t nói:

- ThuÑc này mÛi có thà giï cho o¡n tr°Ýng tán ch­m phát ra trong mÙt thÝi gian b£y ngày nïa. Sau b£y ngày mà lão phu ch°a ch¿t, cô trß l¡i ây l¥y thé thuÑc chïa khÏi h³n.

Chung Linh c£ gi­n quay l¡i b£o Ðoàn Dñ:

- Lão này v«n giï thói thâm Ùc, chË phóng tên gi¿t quách i!

T° Không HuyÁn nói:

- Thé thuÑc gi£i o¡n tr°Ýng tán kh¯p trên th¿ gian này chÉ có mình lão phu ch¿ °ãc mà thôi. Lão phu ch¿t thì Ðoàn công tí cing không sÑng nÕi.

Ðoàn Dñ nghe nói trong d¡ bÓn chÓn, ngh) th§m: "thé thuÑc mình °a cho lão chÉ là cá, c¡m trÙn vÛi ¥t, ché có ph£i thuÑc men gì âu mà chïa °ãc nÍc con Kim linh? Lão chÉ còn hai ngày nïa là h¿t Ýi, bây giÝ bi¿t làm th¿ nào? Chung Linh nhìn Ðoàn Dñ nh° Ã dò hÏi chàng tính sao, vì nàng cing ch°a có chç ý gì. Nh°ng rÓi trong lúc c¥p bách, nàng ngh) n£y ra °ãc mÙt k¿ liÁn b°Ûc ¿ n n¯m l¥y tay T° Không HuyÁn b£o:

- T° không bang chúa! Bây giÝ ng°¡i ph£i i vÛi ta ¿n xem Ðoàn công tí ra sao?

T° Không HuyÁn bñc mình hÏi:

- TiÃu cô n°¡ng! cô làm gì mà lôi kéo th¿ này?

Chung Linh áp:

- GiÝ ch¯c Ðoàn công tí ang ß nhà ta. Ta °a ng°¡i vÁ xem cho chàng. ÐÓng thÝi nÍc con kim linh có x£y ra chéng gì ã có gia phå chïa cho ng°¡i.

Ðoàn Dñ th¥y k¿ ó r¥t diÇu, l¡nh lùng nói:

- V­y thì i thôi! Không có ta gi¿t ch¿t ngay bây giÝ.

T° Không HuyÁn ngh) bång: "n¿u mình không nghe lÝi con quái này, chÍc gi­n y, y cho mình mÙt mii tên Ùc là uÕng m¡ng. mà bÏ thuÙc h¡ n±m ngÕn ngang ß l¡i à i theo y thì ra mình là mÙt vË bang chúa mà à chúng uy hi¿p, m¥t c£ thà diÇn, sau này còn chi là oai danh vÛi bÍn thuÙc h¡?

Lão còn ang trù trë thì Chung Linh v­n nÙi công bóp m¡nh tay lão và giåc: -T° không bang chúa, ng°¡i uÑng thuÑc i! Còn thì chia cho bÍn thç h¡ l¹ lên rÓi mà lên °Ýng.

T° Không HuyÁn lòng ch°a nh¥t quy¿t, l¥y thuÑc n¿m thí mÙt chút, m°Ýi ph§n chÉ n Ù ba ph§n, còn °a t¥t cho bÍn thuÙc h¡.

Chung Linh cing không nói gì nïa, cé lôi tuÙt i. T° Không HuyÁn tuy ang bË trÍng th°¡ng, gi£ t÷ lão muÑn gi­t tay ra cing ch³ng khó gì nh°ng mÙt là lão sã H°¡ng D°ãc Xoa, hai là sã thuÑc gi£i Ùc vô hiÇu, ß l¡i t¥t ch¿t chi b±ng theo chúng i, may còn có c¡ sÑng °ãc, bèn nói:

- Chính ta cing c§n ¿n ra m¯t lÇnh tôn à bàn m¥y viÇc quan hÇ.

Lão nói v­y là Ã ría m·t cùng bÍn thuÙc h¡, rÓi c¥t b°Ûc ra i. Nhïng tay giÏi trong £ng Th§n Nông không bË ch¿t thì bË r¯n c¯n h¿t c£, ngoài ra ch³ng còn ai dám ho he gì nïa.

Chung Linh kéo lão ¿n bên Ðoàn Dñ , °a tay trái ra nm l¥y cánh tay chàng lôi i. T° Không HuyÁn bË Chung Linh áp béc ph£i i theo. Ði °ãc vài b°Ûc, sau l°ng còn v³ng nghe ti¿ng thç h¡ thì tháo bàn tán, lão l¥y làm hÕ th¹n, cúi §u xuÑng, l½o ½o theo Chung Linh. Chung Linh cé l³ng l·ng mà i, không nói nng gì c£ nh°ng trong lòng nàng ngh) lung l¯m: n¿u ta làm ti¿t lÙ bí m­t cça Ðoàn huynh, T° Không HuyÁn bi¿t ra trß m·t thì làm sao mà Ëch l¡i lão? Vëa rÓi sß d) bao nhiêu tay giÏi trong £ng Th§n Nông, ch³ng qua là nhÝ tuyÇt kù cça MÙc t÷ n°¡ng ©n n¥p âu ây ám trã làm nên vå này. Ngh) v­y nàng nói lÛn, cÑ ý Ã cho T° Không HuyÁn nghe ti¿ng:

- MÙc t÷ n°¡ng! tiÃu muÙi nhÝ t÷ n°¡ng ¿n céu cho thoát n¡n hiÃm nghèo, tiÃu muÙi xin a t¡!

Ðoàn Dñ sánh vai i cùng nàng, chãt nghe nàng c¥t cao giÍng nói lÛn thì gi­t n©y mình lên, nh°ng rÓi chàng Ënh th§n hiÃu ngay, cing dß trò mÙt cÑt, mÙt Óng nói l¡i:

- Ðã là ch× ng°Ýi nhà sao em còn khách khí nh° v­y?

Chung Linh c°Ýi th§m l©m b©m: anh cing khéo gi£ vÝ ¥y! RÓi nàng bóp m¡nh tay chàng. Ðoàn Dñ nhn m·t kh½ la: "úi chao!".

Chung Linh c°Ýi hích hích nói nhÏ:

- Anh th­t là mÙt ông t°Ûng già gan!

Ðo¡n nàng c§m c£ gói thuÑc T° Không HuyÁn trao cho vëa rÓi l«n cái hÙp dúi vào tay chàng.

Ðoàn Dñ th¥y nàng ã bi¿t rõ t©y mình nói kh½:

- Ða t¡ cô n°¡ng! B×ng nghe góc tây b¯c có ti¿ng hú nho nhÏ, ti¿p theo ß góc ông nam ra hiÇu áp l¡i b±ng bÑn ti¿ng v× tay. RÓi Ðoàn Dñ th¥y có bóng ng°Ýi ch¡y tÛi tr°Ûc m·t, còn cách ba ng°Ýi chëng b£y tám tr°ãng thì éng dëng l¡i quát:

- H°¡ng D°ãc Xoa! Mi còn trÑn i âu °ãc nïa chng?

Nghe giÍng nói Ðoàn Dñ bi¿t ích là Tam Ch°ßng TuyÇt MÇnh T§n Nguyên Tôn. Sau l°ng cing nÕi lên ti¿ng c°Ýi khanh khách, Ðoàn Dñ quay §u nhìn l¡i, d°Ûi ánh trng lÝ mÝ, chàng nh­n ra là mÙt må già, tay trái c§m cây ao dài, tay ph£i c§m cây c°¡ng chuó nh¥p nhánh. Chàng l©m b©m: "Nguy to rÓi! Nguy to rÓi!. Không có MÙc cô n°¡ng ¿n céu cho mau l¹ thì hÏng bét".

Trong c¡n nguy c¥p, Ðoàn Dñ ng«m ngh) nên m·c nguyên bÙ áo gi£ m¡o, hay nên cßi ra cho hÍ th¥y rõ mình không ph£i là MÙc UyÃn Thanh. Còn ang do dñ thì hai bên cing có ng°Ýi ch¡y l¡i: bên trái là mÙt vË s° già m·c áo vàng, tay c§m ngang mÙt cây ph°¡ng tiÇn s£n, còn ng°Ýi bên ph£i thì không rõ m·t, d°Ýng nh° gã này còn tr» tuÕi, l°ng d¯t cây tr°Ýng ki¿m, chuôi có chùm dây thao, tung bay tr°Ûc gió.

ChÉ trong giây lát Ðoàn Dñ bË bao vây bÑn m·t. Trong bÑn ng°Ýi này thì ba ng°Ýi là: T§n Nguyên Tôn, må già vào lão tng chàng mÛi g·p hÍ ¿n bao vây MÙc UyÃn Thanh bây giÝ uÕi ¿n ây, chÉ còn gã trai tráng kia tuy chàng ch°a g·p, nh°ng ch¯c cing là Óng bÍn.

Chung Linh c¥t ti¿ng hÏi:

- Ph£i chng các ng°¡i muÑn ki¿m MÙc t÷ n°¡ng?

Lão tng áp:

- Qu£ th¿! Chúng ta chÉ ki¿m mÙt mình MÙc UyÃn Thanh mà thôi. Cô n°¡ng và vË tiÁn bÑi kia là ai? Xin tránh ra!

Chung Linh ch°a kËp tr£ lÝi thì T° Không HuyÁn ã hÏi:

- Сi s° có ph£i là TuÇ ThuyÁn ß chùa Thi¿u Lâm không? VË này là NÙ Giang V°¡ng T§n lão gia, vË này là Thân Të n°¡ng, t¡i h¡ là Th§n Nông bang T° Không HuyÁn. Còn mÙt vË ây tôi ch°a °ãc bi¿t, xin thé l×i cho hÏi tôn tánh ¡i danh.

Gã trai tráng ti¿n lên hai b°Ûc, tÛi ch× ánh trng chi¿u xuÑng áp:

- T¡i h¡ hÍ Sí...

T° Không HuyÁn không ãi gã nói nÑt tên, c°Ûp lÝi:

- A th¿ ra h£o hán là H¯c B¡ch ki¿m Sí ¡i hiÇp! Nay mÛi °ãc g·p hân h¡nh chëng nào.

Sí An khoanh tay áp lÅ nói:

- Tôi °ãc nghe ¡i danh T° Không bang chúa £ng Th§n Nông ã lâu. Hôm nay mÛi °ãc bái ki¿n, th­t là ¡i h¡nh. Ðoàn Dñ th¥y Sí An tr¡c ba m°¡i tuÕi, ng°Ýi không cao lÛn l¯m, nh°ng có dáng d¥p mÙt vË anh hùng, c·p lông mày x¿ch lên, ôi m¯t thanh tú, chàng bi¿t ngay là ng°Ýi chính khí, so vÛi bÍn c°Ýng Ó T§n Nguyên Tôn, Thân Të n°¡ng th­t khác xa nhau, tñ nhiên lòng chàng có ý muÑn thân c­n ngay.

T° Không HuyÁn bi¿t r¥t nhiÁu các nhân v­t trong các phái võ nh°ng vì lão ß Vân Nam ã lâu, nên nhïng tay cñ phách ß Trung Nguyên ¿n chín ph§n m°Ýi lão tëng nghe danh mà ch°a bi¿t m·t. Trong bÑn ng°Ýi này lão chÉ bi¿t có T§n Nguyên Tôn, còn ba ng°Ýi nïa thì lão trông binh khí sí dång ho·c nhìn t°Ûng m¡o cùng tr¡c tuÕi mà oán cing không sai. Riêng vÁ T§n Nguyên Tôn thì lão bi¿t có môn ch°ßng lñc cñc kó hùng h­u vào lão ã tëng g·p m·t thì không kÃ. TuÇ ThuyÁn ¡i s°, mÙt trong tám vË hÙ pháp ß chùa Thi¿u Lâm và éng vào hàng b­c nh¥t trong các Ç tí nhà Ph­t có tài sí cây Ph°¡ng tiÇn s£n. Thân Të n°¡ng sí dång luôn hai thé ao và chuó l­p nên mÙt th¿ ánh riêng biÇt, chuyên thç th¯ng b±ng lÑi hung hiÃm, thâm Ùc. Sau cùng là gã H¯c B¡ch ki¿m Sí An, g§n ây oai danh lëng l«y ß miÇt Giang Nam, có ti¿ng là con ng°Ýi ngh)a hiÇp, tuy lão ch°a bi¿t cách cn Á võ công chàng ra sao nh°ng ch¯c cing vào b­c th°ãng thëa. TuyÇt diÇu ß ch× c£ bÑn ng°Ýi này tìm H°¡ng d°ãc xoa à tr£ thù, lão cing °ãc dËp m°ãn tay hÍ ría h­n cho mình và trë cho các phái võ mÙt tay ghê gÛm.

T° Không HuyÁn suy tính xong, gi£ vÝ gi¡ tay lên áp lÅ, c¥t ti¿ng hÏi:

- BÑn vË giá lâm núi Vô L°ãng vÁ viÇc gì?

Không chÝ bÍn này tr£ lÝi, lão thëa c¡ g¡t m¡nh Chung Linh cùng Ðoàn Dñ xiêu i m¥y b°Ûc, rÓi né mình tránh qua bên ph£i. Nào ngÝ v¿t th°¡ng con kim linh c¯n r¥t tr§m trÍng, lão l¡i liên ti¿p dùng séc m¡nh, chân b°Ûc không vïng nên l£o £o suýt ngã.

Ban §u bÍn TuÇ ThuyÁn cho là T° Không HuyÁn vÁ phe vÛi MÙc UyÃn Thanh, l¡i bi¿t rõ võ công lão tuy không vào b­c tuyÇt Énh, nh°ng £ng Th§n Nông cing là lo¡i sëng sÏ ß Vân Nam, ã ng°Ýi nhiÁu th¿ m¡nh, còn giÏi nghÁ ch¿ thuÑc Ùc, phun khói Ùc thì trë °ãc lão không ph£i là chuyÇn dÅ. пn lúc T° Không HuyÁn vëa nh£y mÙt cái ã lo¡ng cho¡ng c£ ng°Ýi, hÍ mÛi bi¿t lão bË th°¡ng n·ng.

T° Không HuyÁn xoay mình tña vào TuÇ ThuyÁn, c¥t giÍng buÓn th£m nói:

- H°¡ng d°ãc xoa là mÙt éa r¥t hiÃm ác, vëa sát h¡i h¡n hai m°¡i ng°Ýi trong tÇ bang. T¡i h¡ cùng thË ã k¿t mÑi thù không Ùi trÝi chung.

TuÇ ThuyÁn b£o Chung Linh:

- TiÃu cô n°¡ng tránh ra mÙt bên!

Chung Linh áp:

- BÍn ng°¡i không Ëch l¡i MÙc t÷ n°¡ng ta âu, nên sÛm vÁ i là h¡n!

T° Không HuyÁn nói nhÏ xúi vào:

- Ðéa nhÏ này là con gái lão "Ki¿n nhân tñu sát" Chung V¡n Cëu ¥y. Cha nó hãy còn sÑng, ph£i b¯t nó mÛi °ãc.

T° Không HuyÁn nói v­y là lão có lòng vË k÷, muÑn cho TuÇ ThuyÁn b¯t Chung Linh à buÙc Chung V¡n Cëu chïa cho lão khÏi v¿t th°¡ng r¯n c¯n. TuÇ ThuyÁn th¥y nói "Ki¿n nhân tñu sát Chung V¡n Cëu ch°a ch¿t cing gi­t mình bn khon: th±ng cha quái ác này ghê gÛm l¯m, khó lòng mà h¡ nÕi y. Y mà còn thì të nay phái Thi¿u Lâm không thà n ngon ngç yên °ãc. Mình ch³ng nên gây thêm mÙt mÑi thâm cëu nïa.

ÐÙt nhiên lão gi¡ ph°¡ng tiÇn s£n nh±m §u Chung Linh phóng ra, Chung Linh né tránh, hông ngÝ cây ph°¡ng tiÇn s£n theo à l­t ng°ãc trß l¡i à móc vào cÕ nàng. Th¿ ánh này gÍi là "Tñ vãng thñc ph£n", mÙt th¿ r¥t lãi h¡i trong 36 th¿ "Phåc ma ki¿m pháp". Nhïng th¿ này toàn nguy hiÃm ß ch× b¥t ngÝ mà chuyÃn nhanh nh° gió. Dù cho bên Ëch có bi¿t mà tránh cing không kËp. Chung Linh c£ sã kêu lên mÙt ti¿ng thì sÑng l°ng cây ph°¡ng tiÇn s£n ã tÛi sát cÕ rÓi. B¥t thình lình mÙt tia b¡ch quang loé ra, rÓi nghe ánh keng mÙt ti¿ng. Thì ra mii ám ti¿n nh±m b¯n vào sau l°ng TuÇ ThuyÁn ã bË Sí An °a ki¿m ra g¡t, ám ti¿n ch¡m vào ki¿m, r¡i xuÑng ¥t.

Tho¯t mÙt cái TuÇ ThuyÁn ã xoay °ãc cây s£n móc Chung Linh kéo vÁ g§n bên mình, tay trái lão °a ra n¯m l¥y cÕ tay nàng, miÇng nói:

-Ða t¡ Sí ¡i hiÇp ã céu ta!

TuÇ ThuyÁn Ënh th§n rÓi mà mÓ hôi còn toát ra nh° t¯m vì ho£ng sã: gi£ t÷ mình không °ãc Sí An l¹ m¯t, lanh tay g¡t r¡i ám ti¿n thì bây giÝ mình ã h¿t Ýi rÓi.

Sí An ngo£nh m·t vÁ phía mii tên phóng tÛi quát:

- MÙc cô n°¡ng! Ra ây!

BÍn T§n Nguyên Tôn x¥u hÕ vô cùng, l©m b©m: té ra tên áo en kia không ph£i là H°¡ng d°ãc xoa. Tâm linh gã hÍ Sí th§n tÑc h¡n mình nhiÁu. Lão cing nhìn vÁ phía mii tên b¯n tÛi mà chÉ th¥y b§u trÝi tÑi en, tuyÇt không bóng ng°Ýi. B×ng mé t£ có ti¿ng "c¡ch", mÙt hòn á ß ât rÛt xuÑng ln long lóc. MÍi ng°Ýi ngoái §u l¡i nhìn thì "vút" mÙt cái, ti¿p theo có ti¿ng "keng" vÍng lên. Sí An l¡i gi¡ ki¿m lên g¡t °ãc mii tên ng¯n phóng tÛi sau §u Thân Të n°¡ng. Nguyên ng°Ýi n¥p trong bóng tÑi b¯n TuÇ ThuyÁn rÓi chuyÃn sang mé bên ph£i ném á Ã ánh l¡c h°Ûng cho mÍi ng°Ýi chú ý vào ó, rÓi h¡ Ùc thç toan h¡i Thân Të n°¡ng.

Thân Të n°¡ng vëa sã vëa téc, múa tít thanh ao dài, ánh ao l¥p loáng trông nh° mÙt làn tuy¿t phç quanh ng°Ýi. Må hùng hÕ xông vào ám cÏ r­m ß bên ph£i à xåc tìm. CÏ ét bay lên té tung mà ch³ng th¥y ai ©n trong ó.

Sí An b×ng hú lên mÙt ti¿ng, o¡n nh©y tót lên mÙt cành cây lÛn ß tây nam, rÓi nghe rít lên nhïng ti¿ng g°¡m ao lo£ng cho£ng vang dÙi. Thanh tr°Ýng ki¿m cça Sí An qu§n nhau vÛi g°¡m ao bên Ëch ã °ãc bÑn °Ýng. TuÇ ThuyÁn ang chú ý nhìn, thì mÙt bóng en nh£y chÓm xuÑng §u TuÇ ThuyÁn. TuÇ ThuyÁn tuy tuÕi già nh°ng éng bi¿n cñc kó mau l¹, tay ph£i lão tung ra mÙt cái, cây ph°¡ng tiÇn s£n ã nh±m bóng en phóng tÛi. Bóng en ¡p chân trái vào cây s£n cça lão à m°ãn à, mii ki¿m nh±m Thân Të n°¡ng phóng tÛi. Thân Të n°¡ng hoa ao lên ráng séc ngn l¡i, ánh choang mÙt ti¿ng, l°ái ao bË ki¿m bên Ëch hÛt ét m¥t §u. L°ái ki¿m sáng loáng tiÇn à phóng th³ng xuÑng. Thân Të n°¡ng ang bË nguy c¥p, T§n Nguyên Tôn không kËp ¿n céu, dùng iÇn lñc ß bàn tay ánh m¡nh vÁ phía sau bóng en. Bóng en ã bi¿t ch°ßng lñc T§n Nguyên Tôn r¥t lãi h¡i, không dám chÑng á, thanh ki¿m ang chém th³ng xuÑng ph£i trß chiÁu °a ngang chí lên vai Thân Tí n°¡ng à l¥y à rÓi bóng en nh¹ nhàng l°Ût qua tránh khÏi. Gi£ t÷ bóng en không bË ch°ßng lñc cça T§n Nguyên Tôn phóng tÛi, thanh tr°Ýng ki¿m không ph£i trß chiÁu, cé mÙt m¡ch bÕ th³ng xuÑng thì må Thân Të ã bË chém làm ôi.

NhÝ chuyÃn th¿ b¥t ngÝ, mau l¹ dË th°Ýng, Thân Të n°¡ng thoát hiÃm. Hai l§n ch¿t håt nh°ng b£n tính hung hng vô cùng, må ch³ng chùn nhåt chút nào, hùng hÕ xông vào ánh bóng en. "Chát chát chát" ba ti¿ng, k¿ ti¿p là mÙt ti¿ng c°Ýi hích hích", bóng en ã âm trúng vai må Thân Të. Ngay lúc ¥y T§n Nguyên Tôn cùng TuÇ ThuyÁn chia hai bên t£ hïu áp l¡i. B¥y giÝ Ðoàn Dñ mÛi nhìn rõ con ng°Ýi m·c toàn Ó en, nhenh nh¹n uyÃn chuyÃn chính là H°¡ng D°ãc Xoa múa ki¿m loang loáng. BË ba ng°Ýi vây ánh mà nàng l°ãn qua, l°ãn l¡i thon tho¯t, tña nh° con cá ang b¡i lÙi vùng v«y.

Sí An ß trên cây nh¹ nhàng nh©y xuÑng, rÓi tra g°¡m vào vÏ, éng xa xa nhìn cuÙc tranh ¥u nh° k» bàng quan.

Ðoàn Dñ ch¡y l¡i g§n gã g¡ chuyÇn:

- Sí ¡i ca! Sao ¡i ca không khuyên hÍ ëng ánh nhau nïa?

Thñc là mÙt câu hÏi ngoài séc t°ßng t°ãng cça Sí An. Sí An quay l¡i nhìn chàng hÏi:

- Quý huynh là ai?

Ðoàn Dñ áp:

- T¡i h¡ là Ðoàn Dñ! Th°a ¡i ca! T¡i h¡ thñc không bi¿t giïa MÙc cô n°¡ng cùng m¥y vË kia có iÁu chi hiÁm khích. Ch³ng qua th¥y hÍ Ùng mÙt tý là chém gi¿t nhau, nh° th¿ âu ph£i là hành Ùng cça ng°Ýi quân tí? B¥t lu­n bên nào nh§m l×i, tôi t°ßng thi¿u gì cách giàn x¿p Õn tho£?

Sí An suy ngh) th¥y lÝi gã nói kà ra cing có lý. Nh°ng trong ám giang hÓ thì sñ thù ghét, chém gi¿t nhau nh° c¡m bïa, chÉ trông vào sß tr°Ýng võ nghÇ Ã tranh ua h¡n thua, ché n¿u cé l¥y lÝi l½ à phân gi£i ph£i trái thì còn luyÇn võ làm quái gì? Gã Ðoàn Dñ này là ai? Sao ta ch°a nghe th¥y tên tuÕi y bao giÝ?

Sí An toan hÏi rõ, chãt th¥y Chung Linh éng °Ýng xa vëa v«y tay vëa gÍi:

- Ðoàn huynh l¡i ây mau!

Ðoàn Dñ vÙi ch¡y l¡i hÏi:

- Chi ó?

Chung Linh nói:

- Chúng ta ch¡y i thôi!

Ðoàn Dñ nói:

- MÙc cô n°¡ng ang bË bao vây, mình bÏ i sao ành?

Chung Linh nói:

- MÙc t÷ n°¡ng b£n lãnh không vëa, chË ¥y thi¿u gì cách thoát thân?

Ðoàn Dñ l¯c §u nói:

- Không °ãc! MÙc cô n°¡ng ¿n ây à céu mình, lòng nào ná bÏ nàng l¡i à thoát thân?

Chung Linh gi­m chân nói: -ÐÓ gàn ¡i! Anh ß l¡i ây chÉ tÕ v°Ûng chân chË ¥y ché °ãc ích gì?

Giïa lúc ¥y bÍn T§n Nguyên Tôn, TuÇ ThuyÁn và Thân Të n°¡ng ang cùng MÙc UyÃn Thanh tranh ¥u kËch liÇt. T§n Nguyên Tôn dùng ch°ßng lñc phát ra nhïng luÓng gió nh° bão táp, TuÇ ThuyÁn múa tít cây ph°¡ng tiÇn s¡n vù vù, thanh th¿ cñc kó dï dÙi. Th¿ mà MÙc UyÃn Thanh vëa ánh vëa nghe °ãc c£ bÑn m·t, tám ph°¡ng. Të câu chuyÇn Ðoàn Dñ nói vÛi Sí An, rÓi nhïng câu Ñi áp giïa Ðoàn Dñ cùng Chung Linh, không câu nào lÍt ra ngoài tai nàng c£.

Nàng l¡i nghe Ðoàn Dñ ti¿p:

- Chung cô n°¡ng! cô ch¡y tr°Ûc i, còn ta ây n¿u phå ¡n MÙc cô n°¡ng sao ph£i ¡o làm ng°Ýi? Khi nàng không chÑng nÕi ta s½ éng ngoài khuyên gi£i hÍ bi¿t âu ch³ng vãn hÓi °ãc cåc diÇn?

Chung Linh téc mình nói:

- Thôi anh im mÓm i! Anh chÉ giï sao cho khÏi uÕng m¡ng mình là tÑt, ëng hòng can thiÇp vào chuyÇn gì h¿t.

Ðoàn Dñ nói:

- Gi£ t÷ mà không °ãc MÙc cô n°¡ng céu thoát thì m¡ng này cing ch¿t toi rÓi. Ðoàn m× này mà không còn có chút lòng ngh)a khí thì ngay gia phå cùng bá phå cing ch³ng dung tha, ché ëng nói ai nïa.

Chung Linh nói:

- Anh Ó gàn ¡i! Tôi không lôi tuÙt anh i không xong.

Nói rÓi n¯m l¥y tay chàng kéo i. Ðoàn Dñ la lên:

- Ta không i! Ta không i!

Nh°ng séc Chung Linh m¡nh quá, Ðoàn Dñ cñ không nÕi, bË nàng lôi i xÁnh xÇch. Sí An éng bên r¥t l¥y làm kó: gã này rõ ràng ch³ng bi¿t tý võ công nào mà sao l¡i có lòng trÍng ngh)a ¿n th¿? Mình v«n nghe nói H°¡ng D°ãc Xoa lòng d¡ thâm Ùc, hành Ùng b¥t l°¡ng, tuyÇt không ai dám thân c­n vÛi £, mà sao anh chàng hÍ Ðoàn này gan liÁu ¿n th¿? Không bi¿t gã nói ngh)a lý gì cho £ nghe? B×ng nghe ti¿ng MÙc UyÃn Thanh lanh l£nh:

- Chung Linh em ch¡y tr°Ûc i! Không °ãc lôi kéo gã nh° th¿!

Chung Linh càng sã h¿t hÓn, lôi Ðoàn Dñ ch¡y l¹ h¡n, thì vút mÙt ti¿ng, búi tóc Chung Linh rung lên, mÙt mii tên ng¯n ã c¯m vào ó.

MÙc UyÃn Thanh quát:

- Ng°¡i không buông gã ra thì ta b¯n vào m¯t bây giÝ.

Chung Linh vÑn bi¿t MÙc UyÃn Thanh nói sao làm v­y, không hm do¡ ch¡i bao giÝ nên tuy bình nh­t °ãc cùng nàng thân c­n mà nay nghe nàng b£o b¯n lòi con ng°¡i là nàng s½ b¯n th­t. Chung Linh ành buông Ðoàn Dñ ra.

MÙc UyÃn Thanh l¡i quát giåc:

- Em ch¡y vÁ vÛi ba má em ngay i! Mau lên! Mau lên!

Chung Linh không dám cãi lÝi, quay l¡i b£o Ðoàn Dñ:

- Ðoàn huynh! Xin anh ëng có liÁu l)nh, ph£i giï mình làm trÍng.

Nói rÓi l¥y tay b°ng m·t ch¡y i, tho¯t cái ã bi¿n vào bóng tÑi.

T° Không HuyÁn gÍi gi­t l¡i:

- Chung cô n°¡ng! Ðëng ch¡y nïa. Còn môn thuÑc gi£i cça lÇnh tôn ó cô tính sao?

Chung Linh ch³ng thèm ngo£nh l¡i mà cing ch³ng tr£ lÝi, cé c¯m §u ch¡y th³ng. T° Không HuyÁn l­t ­t ch¡y theo, mÛi °ãc vài b°Ûc c·p giò b£i ho£i lão té nhào xuÑng ¥t.

Sí An éng ngoài theo dõi cuÙc ¥u, ng¥m ng§m so sánh. Gã l©m b©m mÙt mình: kà vÁ lanh l¹ thì cô này h¡n ta nhiÁu, còn vÁ ki¿m pháp thì ch°a ch¯c ã b±ng ta. Gã giï t° cách tñ trÍng, không muÑn vào phe vÛi bÍn T§n Nguyên Tôn xúm vào uy hi¿p mÙt cô gái. Chëng nào ba ng°Ýi th¥t b¡i rõ ràng gã mÛi ra tay. Gã nhìn mÙt lát nïa, MÙc UyÃn Thanh Õi th¿ ánh, múa ki¿m d°Ýng nh° lá rång hoa bay. Tëng dây ánh ki¿m x¹t ra tña nh° sao Õi ngôi, bay lïng lÝ nh° t¡ bay tr°Ûc gió, ph°¡ng h°Ûng thay Õi, bi¿n £o khôn l°Ýng.

Sí An gi­t mình b¥t giác reo lên:

- Ki¿m pháp hay tuyÇt.

Ti¿ng reo ch°a dét, TuÇ ThuyÁn b×ng kêu to mÙt ti¿ng. C¡nh s°Ýn lão bË trúng mÙt nhát ki¿m. Ti¿p theo ba ti¿ng "vù vù vù", MÙc UyÃn Thanh phóng luôn m¥y nhát ki¿m nïa. T§n Nguyên Tôn ho£ng hÓn ph£i nh£y ra ngoài à tránh. Nàng quay mii ki¿m l¡i ánh mÙt mình Thân Të n°¡ng. Må bË ánh ki¿m cça nàng bao vây bÑn m·t. Trông chëng Thân Të n°¡ng m¥t m¡ng ¿n n¡i, Sí An không thà ch§n chë °ãc nïa, vung thanh tr°Ýng ki¿m nh° cây c§u tr¯ng trên không, xông vào giïa làn ánh ki¿m cça MÙc UyÃn Thanh. Hai thanh ki¿m ch¡m nhau b­t lên nhïng ti¿ng the thé ghê ng°Ýi. Tuy Sí An ¿n céu kËp Thân Të n°¡ng, nh°ng må cing ã bË âm trúng ba nhát. V­y mà må hng máu, không bi¿t mình bË th°¡ng, cé chÓm lên nh° con cÍp iên cuÓng xông vào ánh MÙc UyÃn Thanh. Thanh tr°Ýng ki¿m cça MÙc UyÃn Thanh chÍi vÛi ki¿m cça Sí An mÛi °ãc bÑn °Ýng, nàng ã bi¿t mình g·p ph£i mÙt tay Ñi thç ghê gÛm. Ki¿m pháp gã này không kém gì mình. Të lúc gã mÛi lao vào vòng chi¿n nàng ã ph£i h¿t séc chú ý không dám s¡ hß chút nào. Ch³ng ngÝ Thân Të n°¡ng cÑ ánh thåc m¡ng, cé ln x£ vào sát MÙc UyÃn Thanh. Tay ph£i må c§m cây c°¡ng chuó âm vào ùi nàng. Nàng liÁn co chân á må mÙt cái lÙn i m¥y vòng. Nh°ng Sí An thëa c¡ lúc nàng ang phân tâm này, phóng ki¿m âm vào mi m¯t. ChÉ trong nháy m¯t và khe chëng sãi tóc, nàng thu ki¿m vÁ vëa kËp ánh choang mÙt ti¿ng. Nàng liÇu chëngn¿u bên Ëch còn dùng nhïng òn hiÃm Ùc liên ti¿p ba bÑn mi¿ng nïa mà mình ang ß vào Ëa th¿ b¥t lãi thì viÇc ón á cñc kó khó khn, bèn Õi lÑi ánh, vung thanh ki¿m âm th³ng vào ngñc Sí An. Th¿ này gÍi là "L°áng b¡i câu th°¡ng", b¯t buÙc bên Ëch ph£i tñ céu mình tr°Ûc. Qu£ nhiên Sí An xiêu mình i mÛi tránh khÏi, rÓi vÙi vàng c§m ngang thanh ki¿m à giï mình. MÙc UyÃn Thanh th¥y gã không dám t¥n công nïa, c§m ngang thanh ki¿m quay vÁ th¿ thç thì thß phào nh¹ nhõm. Ðã h¡i yên d¡ nàng toan l¡i Õi th¿ ki¿m thì b¥t ngÝ nghe ánh "sÙt" mÙt ti¿ng, vai bên ph£i au nhói. Thì ra må Thân Të, nhân lúc nàng m£i Ñi phó vÛi nhïng òn ác liÇt cça Sí An à s¡ hß phía sau, âm °ãc mii c°¡ng chuó vào ó. Cáu ti¿t MÙc UyÃn Thanh nhanh nh° c¯t, xoay bàn tay l¡i ánh mÙt phát cñc m¡nh khi¿n cho m·t må nát nhë, máu ch£y §m ìa, ch¿t ngay téc kh¯c. T§n Nguyên Tôn, TuÇ ThuyÁn th¥y v­y l¡i nh©y vào vòng chi¿n, th¿ là ba ng°Ýi ánh mÙt.

Ðoàn Dñ trông th¥y quát lên:

- Các ng°¡i ba m·t nam nhi ¡i hán, xúm vào n hi¿p mÙt cô gái, sao không bi¿t th¹n.

Sí An ang muÑn dëng tay, nghe ti¿ng Ðoàn Dñ quát, nói lÛn:

- MÙc cô n°¡ng! BÏ ki¿m chËu hàng i thôi!

Vëa nói vëa nh£y mÙt cái ra xa ¿n h¡n mÙt tr°ãng. MÙc UyÃn Thanh cé Ã mii dùi nguyên trên vai, nhËn au âm luôn T§n Nguyên Tôn hai nhát rÓi âm TuÇ ThuyÁn mÙt nhát. Ba nhát ki¿m này lanh l¹ vô cùng. Má bên ph£i T§n Nguyên Tôn bË céa mÙt vÇt rÛm máu, cÕ TuÇ ThuyÁn cing bË ki¿m s°Ût qua. Tuy hai ng°Ýi mÛi bË th°¡ng nh¹, nh°ng trúng vào nhïng ch× nguy hiÃm, chÉ trÇch i mÙt chút là uÕng m¡ng nên Áu c£ kinh th¥t s¯c, vÙi nh£y ra xa °a tay lên sÝ v¿t th°¡ng.

MÙc UyÃn Thanh l©m b©m: hoài cça, th¿ mà ch°a trë xong hai lão. Nàng hít mÙt h¡i rÓi huýt sáo nghe lanh l£nh. Con H¯c Mai Côi ß phía sau núi ch¡y vÁ. MÙc UyÃn Thanh nh£y tót lên l°ng ngña. Ngña vëa ch¡y ¿n bên Ðoàn Dñ, nàng c¯p ngay chàng lên yên, hai ng°Ýi c°ái chung mÙt ngña rÓi nh¯m th³ng phía tây gia roi.

Ði °ãc chëng m°Ýi tr°ãng, trong rëng cây b×ng nÕi lên nhïng ti¿ng reo hò, ¿n vài chåc tên nh£y xÕ ra c£n °Ýng. MÙt lão khôi ngô trong bÍn quát to lên r±ng:

- Xú d°ãc xoa! BÍn ta chÝ mi ß ây ã lâu rÓi.

Lão °a tay ra n¯m l¥y dây c°¡ng. MÙc UyÃn Thanh vëa gi¡ tay lên, ba mii tên phóng ra "vút vút vút". Ba gã trong bÍn trúng tên ngã nhào. Lão già sã quá run lên. MÙc UyÃn Thanh gi­t dây c°¡ng mÙt cái, con H¯c Mai Côi b¥t th§n nh£y vÍt lên, qua §u bÍn chúng mà ch¡y. Con tu¥n mã này ch¡y nhanh nh° gió cuÑn, chúng không tài gì uÕi kËp. Trong bÍn c£n °Ýng này thi¿u gì tay cñ phách, nh°ng v«nsã ám ti¿n cça MÙc UyÃn Thanh ghê gÛm vô cùng, chân tuy ch¡y uÕi theo mà tay lúc nào cing múa tít g°¡m ao à che thân.

Ngña ã ch¡y mÙt quãng khá xa, Ðoàn Dñ còn nghe rõ chúng thi nhau la hét ß phía sau. Nào là:

- Con tiÇn tó kia! Chúng vË anh hùng t¡i Phåc Ng°u quy¿t không chËu buông tha mi âu!

- Dù mi có ch¡y lên trÝi, chúng ta cing quy¿t b¯t cho b±ng °ãc à lÙt da, róc thËt mi ra.

- Anh em ph£i uÕi b¯t l¥y nó, em bm v±m, mÕ x» Ã báo thù cho Tao ¡i ca.

Ti¿ng la hét m×i lúc mÙt xa nh°ng nhïng câu oán gi­n cm hÝn d°Ýng nh° v«n còn vng v³ng bên tai Ðoàn Dñ. M¥y bïa nay chàng vào sinh ra tí, tr£i qua bao phen gian nguy khçng khi¿p mà v«n không sÝn lòng. Song nhïng ti¿ng nghi¿n rng ken két, nhïng lÝi nguyÁn rça cm gi­n phen này sâu cay h¡n c£, chàng không khÏi lo sã bn khon.

MÙc UyÃn Thanh cé à con H¯c Mai Côi muÑn ch¡y °Ýng nào thì ch¡y. Nó ch¡y th¿ nào l¡i lên mÙt ch× Énh núi, phía tr°Ûc m·t có vñc sâu, nàng ành b¯t ngña ph£i quay l¡i à tìm lÑi ra. аÝng lÑi trên núi Vô L°ãng này khu¥t khúc, quanh i lÙn l¡i, Ùt nhiên phía tr°Ûc có ti¿ng gÍi nhau ¡i Ûi:

- Ngña ã ch¡y quanh vÁ, con tiÇn nhân ây rÓi.

MÙc UyÃn Thanh ã bË trÍng th°¡ng, không còn séc ánh nhau ành b¯t ngña t¡t sang mé hïu. Trong lúc hoang mang, không tìm ra °Ýng, cho ngña ch¡y bëa. May con H¯c Mai Côi là mÙt giÑng th§n câu, giïa khu núi á lßm chßm nó v«n ch¡y nh° bay. Ch¡y °ãc mÙt lúc nïa con H¯c Mai Côi Ùt nhiên khuõu xuÑng vì chân ph£i nó va m¡nh vào mÙt t£ng á, rÓi không ch¡y nhanh °ãc nïa, chân b°Ûc lo¡ng cho¡ng. Ðoàn Dñ bÓn chÓn trong d¡ nói:

- MÙc cô n°¡ng! Cô cho tôi xuÑng i! Mình cô dÅ thoát thân h¡n. BÍn chúng không thù oán gì vÛi tôi, dù chúng có b¯t °ãc cing không can chi.

MÙc UyÃn Thanh hé mÙt ti¿ng rÓi áp:

- Ng°¡i còn bi¿t gì mà nói? N¿u ng°¡i bË sa vào tay bÍn Phåc Ng°u mà còn mong toàn v¹n °ãc °?

Ðoàn Dñ nói:

- N¿u chung hung ác mà có thù vÛi chúng l¡i càng c§n xa ch¡y cao bay. MÙc UyÃn Thanh ang bË au, Ðoàn Dñ l¡i còn l£i nh£i luôn miÇng, nàng bñc mình nói:

- Ng°¡i câm mÓm ngay i! Ta c¥m không cho ng°¡i °ãc nói nïa.

Ðoàn Dñ c°Ýi nói:

- Bïa tr°Ûc tôi không muÑn nói, cô cé b¯t tôi áp lÝi. Bây giÝ tôi nói vÛi cô, cô l¡i b¯t tôi câm miÇng. Cái cô này sao l¡i khe kh¯t th¿?

MÙc UyÃn Thanh cñc kó khó chËu vì ch× v¿t th°¡ng nÕi c¡n au dï, không thà nhËn °ãc, nàng téc quá nghi¿n rng kèn k¹t, thò tay ra bóp m¡nh vai Ðoàn Dñ. Чu x°¡ng kêu "sào s¡o", chàng au tái ng°Ýi, sã nàng bóp thêm chút nïa thì ¿n gãy x°¡ng, ành chËu nn nÉ:

- Thôi thôi! Tôi không dám nói nïa.

Con H¯c Mai Côi chãt ra tÛi °Ýng lÛn trên núi. аÝng này ph³ng phiu, ngña l¡i ch¡y nhanh °ãc. Lúc ó trÝi ã tang t£ng sáng. Ra °Ýng lÛn mÛi ch¡y °ãc chëng h¡n d·m, Ðoàn Dñ nh­n bi¿t vÙi kêu lên:

- Thôi ch¿t rÓi! Ðây là °Ýng vào cung Ki¿m HÓ cça phái Vô L°ãng. Cô có thù oán gì vÛi phái này không?

Chàng th¥y MÙc UyÃn Thanh k¿t oán kh¯p n¡i nên hÏi v­y. Chàng oán r±ng n¿u nàng ch°a có thù oán gì vÛi phái Vô L°ãng thì ch¯c cing tí t¿ gì.

MÙc UyÃn Thanh l¡i hë mÙt ti¿ng rÓi áp:

- Ta ch°a có thù oán gì vÛi phái này. Bây giÝ cing còn kËp mà. Vào ó gi¿t ch¿t m¥y éa thì thành thù h­n ngay ché có khó gì?

Ðang nói chuyÇn, xa trông th¥y nhà cía trong Cung Ki¿m HÓ, ki¿n trúc r¥t là hùng v) hiÇn ra tr°Ûc m·t.

M¥y bïa nay phái Vô L°ãng v«n gia công phòng thç £ng Th§n Nông lén ánh, ¿n nay v«n ch°a th¥y Ùng t)nh gì. Nhïng tay nÕi ti¿ng trong các phái võ ¿n làm trÍng tài cho cuÙc t÷ thí nÙi bÙ nh° bÍn Mã Ngi Ðéc, không muÑn bË lôi cuÑn vào cuÙc r¯c rÑi này, Áu cáo të âu vÁ ¥y c£. ChÉ có th§y trò phe Tây phái Vô L°ãng, m·c d§u hiÁm khích sâu cay vÛi phe Ðông nh°ng vÑn có quan hÇ Óng môn phái nên không thà m¯t th¥y phe này g·p hiÃm ho¡ mà gii áo bÏ vÁ °ãc. Cung Ki¿m HÓ °ãc bÑ trí nghiêm m­t: m·t tr°Ûc, m·t sau Áu có môn Ó hai phe Ðông và Tây luân phiên canh gác à Á phòng £ng Th§n Nông ¿n ánh úp. CÕng ngoài, bÑn tên Ç tí vëa nam vëa nï chÑng ki¿m éng canh. Chúng théc suÑt êm, mÇt quá uà o£i, ang ngç gà ngç vËt, chãt nghe ti¿ng vó ngña dÓn d­p, l­p téc tÉnh táo ngay, gi¡ ki¿m ra ngn ch·n. Ðéng §u toán này là аÝng Nhân Hùng lên ti¿ng quát hÏi:

- Ai ó? Là b¡n hay là thù? Thông tên hÍ cho mau!

MÙc UyÃn Thanh th¥y cách bÑ trí nh° tuÓng tr­n m¡c thì ghét cay, ghét ¯ng, ã toan nÕi hung theo b£n tính cça nàng, s¥n l¡i á cho mÙt cái rÓi s½ nói chuyÇn sau, song nàng bË th°¡ng n·ng, th­m chí không dám nhÕ mii c°¡ng chuó trên vai, sã m¥t máu nhiÁu không c§m cñ °ãc. Nàng l¡i bi¿t rõ T£ Tí Måc, ch°ßng giáo pháiVô L°ãng, ki¿m pháp lãi h¡i vô cùng, áng liÇt vào hàng anh chË trong các phái võ ß Vân Nam nên nàng ành dëng ngña l¡i nói:

- Ta ang bË ng°Ýi uÕi ánh, c§n ph£i vào cung Ki¿m HÓ ©n lánh. Các ng°¡i mß °Ýng cho ta i!

аÝng Nhân Hùng c£ gi­n nói:

- Mi bË ng°Ýi uÕi ánh, có muÑn xin vào trÑn tránh thì ph£i të tÑn kh©n c§u. Sao dám n nói vô lÅ nh° v­y?

RÓi gã c§m ngang l°ái ki¿m lên, giÍng lËch sñ hÏi ti¿p:

- Tôn giá là ai? Ng°Ýi có quen bi¿t thân tình gì vÛi tÇ phái?

Ngay lúc ¥y, xa xa ã nghe ti¿ng të ngoài §u °Ýng vÍng vào. Ðúng là bÍn T§n Nguyên Tôn, Sí An, TuÇ ThuyÁn cùng bÍn tr¡i Phåc Ng°u uÕi tÛi n¡i. MÙc UyÃn Thanh gi­t dây c°¡ng, quát lên mÙt ti¿ng lanh l£nh. Con H¯c Mai Côi b×ng nh£y vÍt lên cao, qua §u аÝng Nhân Hùng ti¿n vào cía cung. Con th§n câu này tuy ã bË th°¡ng chân tr°Ûc mà nghe ti¿ng chç quát v«n còn anh ding tuyÇt luân.

BÍn аÝng Nhân Hùng c£ kinh, vëa hô hoán r§m lên vëa ch¡y uÕi theo. MÙc UyÃn Thanh ngÓi trên l°ng ngña, âm ngang, chém dÍc ch¡y vào cía lÛn, qua các viÇn nhÏ, th³ng vào ¡i s£nh rÓi ti¿n vào h­u °Ýng.

MÍi ng°Ýi trong cung Ki¿m HÓ nhÑn nháo c£ lên. B£y tám tên Ç tí xông ra ngn c£n, ch³ng bË con H¯c Mai Côi á ngã thì bË cây tr°Ýng ki¿m cça MÙc UyÃn Thanh âm trúng.

T£ Tí Måc m¥y hôm nay áo không cßi ai, lúc này vëa mÛi tÉnh ngç, chân không xÏ gi§y, nghe phía ngoài có ti¿ng dét lác om sòm liÁn rút ki¿m ch¡y ra. ÐÙt nhiên lão th¥y mÙt con ngña en xÓng xÙc ch¡y vào, lão v«n yên trí chÉ có £ng Th§n Nông ánh úp, ngÝ âu giÝ l¡i có ng°Ýi ngña xông vào ¿n h­u °Ýng. Lão gi¡ tay ra toan n¯m l¥y c°¡ng ngña toan d¯t i b×ng th¥y luÓng gió vëa l°Ût qua m·t, mÙt thanh ki¿m ã phóng ¿n tr°Ûc m·t. T£ Tí Måc ch°a tëng th¥y th¿ ki¿m mau nh° v­y bao giÝ. Rút kinh nghiÇm lâu nm trong các cuÙc chi¿n ¥u ác liÇt, lão vÙi vàng dùng th¿ "Ph°ãng iÃm §u", Ã ki¿m bên Ëch l°Ût qua rÓi vung thanh tr°Ýng ki¿m h¥t ng°ãc lên. Hai thanh ki¿m ch¡m nhau ánh choang mÙt ti¿ng. T£ Tí Måc qu£ oán không sai: ki¿m pháp bên Ëch loang loáng theo th¿ liên hoàn, tránh òn tr°Ûc ch°a xong, òn sau ã tÛi. Lão ln sát ¥t mÙt vòng rÓi lia l°ái ki¿m ra g¡t. ÐÙt nhiên chân trái lão th¥y tê buÑt thì ra bË chân sau con H¯c Mai Côi d«m lên, lão ph£i v­n nÙi công luÓn d°Ûi bång ngña tr°Ýn ra ngoài. Trong lúc hoang mang lão nhìn lên th¥y m·t Ðoàn Dñ, gi­t mình hÏi:

- Té ra ng°¡i ¥y °? RÓi nhìn luôn ¿n ng°Ýi m·c toàn Ó en, lão nh° sñc nhÛ ra b¥t giác rùng mình, buÙt mÓm kêu lên:

- Ng°¡i là H°¡ng... H°¡ng d°ãc...

Con H¯c Mai Côi ã bng bng ch¡y ra ngoài v°Ýn hoa phía sau. T£ Tí Måc toan sí òn tuyÇt kù gÍi là "Thoát thç TrËnh ki¿m" phóng ki¿m rÝi khÏi tay có thà xuyên qua hông ngña. Nh°ng lão th¥y hình bóng MÙc UyÃn Thanh thì l¡i n¡m nÛp ho£ng sã, tuy tay lm lm c§m chuôi ki¿m mà v«n ng§n ngë không dám, thì MÙc UyÃn Thanh ã phóng ngña nh£y qua hàng rào. Tám gã Ó Ç canh giï v°Ýn sau, Cam Nhân Hào cing ß toán này, b¥t thình lình th¥y con ngña en të nhà ngoài ch¡y tÛi, còn ang nghi ho·c MÙc UyÃn Thanh ã giåc ngña ch¡y tót ¿n cÕng v°Ýn, nàng gi¡ ki¿m ch·t ét khoá cÕng.

Cam Nhân Hào la lên:

- Ô hay! Ng£ sau núi này là n¡i c¥m Ëa cça phái ta, không ai °ãc thiÇn tiÇn tÛi ó c£.

Nh°ng con H¯c Mai Côi cõng trên l°ng hai ng°Ýi ã nh£y ra rÓi. T£ Tí Måc tuy r¥t sã MÙc UyÃn Thanh, nh°ng nàng không nhïng ã làm náo lo¡n cung Ki¿m HÓ, l¡i còn xông xáo vào n¡i c¥m Ëa, l½ nào làm ng¡ °ãc? Lão vÙi truyÁn lÇnh yêu c§u phe Tây ß l¡i giï cung Ki¿m HÓ Ã Á phòng £ng Th§n Nông ¿n ánh, còn tñ mình Ñc su¥t m¥y chåc Ó Ç ra sau núi uÕi theo.

Ðoàn Dñ nh­n ra con H¯c Mai Côi i úng con °Ýng mình ã ch¡y hôm tr°Ûc, vÙi b£o MÙc UyÃn Thanh:

- MÙc cô n°¡ng! Phía tr°Ûc có khe núi r¥t sâu, c£n trß không thà qua °ãc. Ta ph£i i vòng quanh lÑi khác!

MÙc UyÃn Thanh hÏi:

- Sao ng°¡i l¡i bi¿t?

Ðoàn Dñ áp:

- аÝng này tôi i qua rÓi.

MÙc UyÃn Thanh không thà không tin °ãc, nàng dëng ngña l¡i, ng§n ngë mÙt lát rÓi cho ngña ch¡y r½ sang con °Ýng nhÏ mé t£. Ch³ng ngÝ °Ýng này l¡i °a tÛi mÙt dãy dài nhïng Énh núi, m×i lúc mÙt lên cao, càng lên càng g­p ghÁnh. Khi lên ¿n Énh núi, MÙc UyÃn Thanh quay §u nhìn l¡i th¥y ba toán ng°Ýi të ba phía ang trèo núi uÕi tÛi: toán mé t£ toàn c§m tr°Ýng ki¿m, chính là th§y trò T£ Tí Måc ß phái Vô L°ãng; m·t sau là mÙt li r¥t ông, m·t en nh° lÍ ch£o, ó là nhïng tay anh hùng tr¡i "Phåc Ng°u"; mé hïu chÉ có ba ng°Ýi là Sí An, T§n Nguyên Tôn và TuÇ ThuyÁn. Sí An ch¡y nhanh nh° bay, nh£y tót të mÏm á này qua mÏm á khác. VÁ môm khinh công gã ã ¿n ch× tuyÇt luân.MÙc UyÃn Thanh th¥y v­y không khÏi lo th§m, vÙi vàng thúc ngña nh¯m phía tr°Ûc mà ch¡y. Ch¡y ch°a °ãc vài chåc tr°ãng, Ùt nhiên khe núi hiÇn ra, rÙng tÛi m¥y tr°ãng, mà sâu thm th³m, nhìn không th¥y áy. Con H¯c Mai Côi hý lên mÙt ti¿ng hãi hùng, ang lúc ch¡y vÙi nó b×ng éng sïng rÓi lùi l¡i m¥y b°Ûc.

MÙc UyÃn Thanh th¥y phía tr°Ûc không còn °Ýng ch¡y mà ba m·t l¡i có quân uÕi theo, trong lúc m°Ýi ph§n nguy ng­p nàng lanh trí hÏi Ðoàn Dñ:

- Ta ph£i phóng ngña nh£y qua khe này! Ng°¡i có dám m¡o hiÃm theo ta không hay muÑn ß l¡i ây?

Ðoàn Dñ ngh) th§m: "L°ng ngña bÛt i mÙt ng°Ýi con H¯c Mai Côi h³n nh©y °ãc dÅ h¡n". RÓi chàng áp:

- Cô n°¡ng hãy qua tr°Ûc rÓi ném dây kéo tôi sang sau.

MÙc UyÃn Thanh quay §u nhìn l¡i th¥y Sí An uÕi g§n ¿n n¡i, chÉ còn cách vài chåc tr°ãng, bèn b£o chàng:

- Nh° th¿ không kËp m¥t.

RÓi nàng lùi ngña l¡i vài b°Ûc, ôn tÓn b£o:

- Nào H¯c Mai Côi mi ráng nh£y qua khe nghe!

Ðo¡n v× nh¹ vào bång ngña hai cái. Con H¯c Mai Côi tung bÑn vó ch¡y ra bÝ khe ráng h¿t séc nh£y m¡nh qua. Ðoàn Dñ t°ßng mình bay bÕng trên không, trái tim trong ngñc nh° muÑn nh£y ra ngoài. Con H¯c Mai Côi nghe lÇnh chç nhân thôi thúc, em toàn lñc nh£y vÍt mÙt cái, chân tr°Ûc vëa tÛi, g¯ng g°ãng bám °ãc vào bÝ bên kia. Nh°ng khe núi rÙng quá, êm hôm tr°Ûc ã ph£i ch¡y suÑt êm, da d) chân l¡i bË th°¡ng, vó sau không tài nào mà nhoai lên °ãc, mình cé tåt d§n xuÑng. MÙc UyÃn Thanh là ng°Ýi c¡ bi¿n mau l¹, c¯p ngay Ðoàn Dñ nh£y ra khÏi l°ng ngña, thân Ðoàn Dñ ch¡m m·t ¥t tr°Ûc, MÙc UyÃn Thanh lo¡ng cho¡ng té theo. Ðoàn Dñ sã nàng bË th°¡ng, gi¡ hai tay ra ón, ôm choàng ngay l¥y.

Con H¯c Mai Côi hý lên nhïng ti¿ng cñc kó thê th£m, nó rÛt xuÑng vñc sâu muôn tr°ãng, còn sÑng làm sao °ãc nïa.

MÙc UyÃn Thanh vô cùng xúc Ùng, h¥t tay Ðoàn Dñ ch¡y ra bÝ khe, chÉ th¥y s°¡ng phç §y vñc, mà ch³ng th¥y bóng con H¯c Mai Côi âu nïa. Nàng thß dài s°Ýn s°ãt quay vào.

Sí An uÕi tÛi bÝ khe vëa kËp nhìn th¥y màn £nh khçng khi¿p. Dù gã là k» gan d¡ phi th°Ýng cing không khÏi l¯c §u lè l°ái.

MÙc UyÃn Thanh th¥y truy binh không tài nào sang qua khe °ãc cing ã bÛt lo, nh°ng b×ng th¥y §u óc choáng váng, trÝi ¥t nh° quay cuÓng £o lÙn, chân tay rã rÝi, m·t mii tÑi tm, ngã quay xuÑng ¥t.

Ðoàn Dñ c£ kinh sã nàng ln xuÑng vñc th³m vÙi n¯m giï l¡i, th¥y nàng m¯t nh¯m cày c¡y, thì ra nàng ã ng¥t i. Chàng còn ang hoang mang ch°a bi¿t tính sao, chãt nghe bÝ khe bên kia có ti¿ng hô lÛn:

- B¯n! B¯n! Gi¿t ch¿t c£ hai éa i!

Ðoàn Dñ ngo£nh §u nhìn qua bÝ Ñi diÇn th¥y b£y tám ng°Ýi ang s¯p b¯n. Chàng còn cách nào à chÑng á nïa? ành cúi xuÑng ôm l¥y MÙc UyÃn Thanh, may nàng n·ng không §y trm cân, bÓng ngang trên tay và còn i °ãc. ÐÙt nhiên ánh vù mÙt ti¿ng, mii tên bay sát bên tai chàng. Chàng ó ¡ch i °ãc m¥y b°Ûc, cúi th¥p ng°Ýi xuÑng µm xÑc MÙc UyÃn Thanh lên à ch¡y thì l¡i mÙt mii tên bay vèo trên §u. Chàng th¥y mé bên trái có t£ng á lÛn, liÁn cÑ ch¡y tÛi ó, n¥p vào phía sau. Giây lát bên tai vèo vèo không ngÛt, bao nhiêu ám khí ­p vào t£ng á rÓi b¯n tung ra. Ðoàn Dñ sã quá không dám nhúch nhích. B×ng nhiên ánh bËch mÙt ti¿ng, hòn á lÛn h¡n n¯m tay liÇng tÛi bay qua t£ng á lÛn, rÛt xuÑng bên mình chàng. Ng°Ýi ném t¥t ph£i có séc m¡nh ghê gÛm, vì hòn á lÛn th¿ mà liÇng xa tÛi m¥y chåc tr°ãng, chÉ có r±ng xa quá nên khó bÁ trúng ích.

Ðoàn Dñ ngh) th§m ch× này ch°a ch¯c ã yên thân, liÁn nh·t b£y tám cành lá khô buÙc vào sau l°ng, bÓng MÙc UyÃn Thanh lên nín h¡i ch¡y mÙt m¡ch h¡n m°Ýi tr°ãng. LiÇu chëng các thé ám khí, o£n ti¿n không thà phóng tÛi °ãc nïa chàng éng l¡i nghÉ, thß mÙt lúc, tìm ch× ¥t có cÏ êm ·t MÙc UyÃn Thanh xuÑng, rÓi chàng n¥p vào sau nhïng mô á lÛn nhìn l¡i. BÝ khe bên kia, bao nhiêu ng°Ýi ang múa tay hoa chân, chÉ trÏ bàn tán §m ù. Thu­n chiÁu gió Ðoàn Dñ nghe rõ toàn là nhïng ti¿ng chíi rça quát tháo. Chàng liÇu chëng chúng ch°a có cách nào sang ngay °ãc, nh°ng l¡i ngh) th§m: "n¿u chúng i °Ýng vòng tìm °ãc ¿n ây thì hai m¡ng này không khÏi m¯c tay Ùc ác". Ðoàn Dñ l¡i ba chân bÑn c³ng ch¡y lên Énh núi cao trông sang ng£ khác, b¥t giác chàng sã hãi bçn rçn chân tay, c¡ hÓ không éng vïng vì nhìn të Énh núi xuÑng d°Ûi th¥p m¥y trm tr°ãng, n°Ûc ch£y cuÓn cuÙn: mÙt con sông lÛn n°Ûc xanh ch£y qua. Chàng nh­n ra chính là sông Lan Th°¡ng, sóng ã to n°Ûc l¡i ch£y xi¿t. VÁ ng£ này tuyÇt không có cách nào trèo lên núi °ãc, chÉ còn lo bên Ëch vào ng£ khe núi, chúng xuÑng áy vñc rÓi vëa b¥u víu vëa trèo lên mÛi °ãc. Mình không có võ nghÇ thì còn cách nào chÑng á nïa? Ngh) tÛi ây chàng b¥t giác thß dài tñ nhç: chi b±ng t¡m thoát nguy nan °ãc lúc nào hãy bi¿t lúc ¥y. Còn viÇc vÁ sau tÛi âu hay ó. Ðoàn Dñ trß l¡i ch× MÙc UyÃn Thanh n±m, th¥y nàng v«n còn mê man ch°a tÉnh. Chàng ang ngh) cách céu c¥p, chãt th¥y bên vai trái nàng có c¯m mÙt mii c°¡ng chuó, máu t°¡i ra «m mÙt bên áo. Chàng gi­t mình kinh hãi, thì ra tr°Ûc lúc m£i ch¡y tháo thân chàng ch°a bi¿t là nàng bË th°¡ng.

ViÇc §u tiên bây giÝ là ph£i xem nàng còn sÑng hay ã ch¿t rÓi. Chàng lóng ngóng mß hé t¥m khn che m·t, kh½ ·t tay vào l× mii nàng à thí xem. Th¥ynàng còn thoi thóp thß ã h¡i mëng lòng, chàng ngh) ¿n viÇc rút mii c°¡ng chuó ra và c§m máu cho khÏi ch£y. Mii c°¡ng chuó c¯m vào thËt r¥t sâu, chàng lo v¿t th°¡ng này £nh h°ßng ¿n tim, phÕi và nhÕ ra có thà nguy ¿n tính m¡ng nàng ngay téc kh¯c. Nh°ng rút cåc không còn cách nào khác nïa, chàng âm th§m kh¥n r±ng:

- MÙc cô n°¡ng hái! MÙc cô n°¡ng hái! Tôi nh¥t tâm céu tính m¡ng nàng ây, b¥t h¡nh mà nàng ph£i thác oan thì ó chÉ là mÙt iÁu không thà tránh °ãc.

N¿u cé à th¿ này thì d) nhiên là nàng không sÑng °ãc. Kh¥n xong chàng n¯m ch·t l¥y chuôi mii c°¡ng chuó, toan dùng h¿t séc m¡nh nhÕ ra. Nh°ng chàng sã quá, toàn thân run b¯n lên, hai hàm rng ch¡m vào nhau kêu l­p c­p. Giïa lúc ¥y v³ng nghe ngoài ven núi th¥y ti¿ng bên Ëch quát tháo. Không thà ch§n chë °ãc nïa, chàng nghi¿n ch·t rng l¡i rÓi nhÕ lên mÙt cái th­t m¡nh, mii c°¡ng chuó theo tay ra liÁn. Chàng không bi¿t né tránh, máu t°¡i phun §y vào §u, vào m·t Ï lòm.

MÙc UyÃn Thanh au quá kêu lên mÙt ti¿ng rÓi ng¥t lËm. Ðoàn Dñ cÑ bóp ch·t ch× v¿t th°¡ng cho máu khÏi trào ra nh°ng máu cé tuôn ra nh° suÑi, không tài nào vít °ãc. Chàng không bi¿t làm th¿ nào, quay ra rét n¯m cÏ xanh trên m·t ¥t nhai nát ra rÓi ¯p lên v¿t th°¡ng. Nh°ng vëa ·t vào thì máu l¡i éa ra, trôi i. Chàng ngh) th§m: hàng ngày nàng ch¡i vÛi g°¡m ao không chëng có mang theo thuÑc d¥u bên mình à phòng thân cing nên. Ngh) v­y chàng liÁn thò tay vào trong bÍc nàng à ki¿m. ÐÙt nhiên tay ch¡m vào mÙt v­t giá l¡nh, nhin nhùn, chàng gi­t mình råt tay l¡i, b×ng th¥y ánh vàng nh¥p nhoáng, mÙt con r¯n nhÏ nhoai ra, úng là con Kim linh. Chàng la lên:

- Kim linh! Kim linh! ChÛ c¯n ta!

Qu£ nhiên con kim linh không c¯n. Thñc ra thì không ph£i nó hiÃu lÝi chàng nói mà t¡i trong mình chàng có gi¯t cái hÙp b±ng ngÍc cça Chung Linh, trong ñng ch¥t kõ c£ kim linh l«n thanh linh. Ngay các loài r¯n Ùc khác ngíi th¥y cing ph£i hàng phåc.

Tuy con kim linh không c¯n, Ðoàn Dñ v«n n¡m nÛp, l§n này chàng l¡i thò tay vào bÍc nh°ng tránh ch× nó ra. Trong bÍc nàng có gì chàng móc ra h¿t: nào là l°ãc Ói mÓi, nào g°¡ng Óng nhÏ, nào khn gói ph¥n hÓng, ngoài ra còn ba cái hÙp. Ðoàn Dñ th¥y toàn là nhïng v­t dång cça con nhà khuê các thì ng©n ng°Ýi ra và të ó chàng mÛi quan niÇm nàng là mÙt vË tiÃu th° ài các. Chàng r¥t ân h­n là mình ã dám thò tay vào sÝ l§n c£ túi áo l«n bÍc gi¯t trong ng°Ýi nàng. Nhïng thé khn, hÙp, g°¡ng, l°ãc này i vÛi cái hình thù quái gß gi¿t ng°Ýi không gÛm tay kia ch³ng phù hãp vÛi nhau chút nào. Ðoàn Dñ mß hÙp thé nh¥t ra thì mÙt mùi h°¡ng ngào ng¡t °a lên mii, hÙp này éng sáp bôi §u, hÙp thé hai ph¥n tr¯ngkhông có h°¡ng vË gì c£, hÙp thé ba ph¥n vàng có mùi hng hng ngíi ¿n là buÓn nôn. Chàng tñ hÏi: có ph£i ph¥n vàng này là thuÑc d¥u chng hay l¡i là thuÑc Ùc gi¿t ng°Ýi? Dùng lÙn thì hÏng bét.

Chàng liÁn thí l¥y tay beo m¡nh MÙc UyÃn Thanh mÙt cái à xem may ra nàng có tÉnh l¡i °ãc chng mà hÏi cho bi¿t. Qu£ nhiên nàng të të mß m¯t ra, chàng mëng quá hÏi ngay:

- MÙc cô n°¡ng! HÙp nào ñng thuÑc d¥u?

MÙc UyÃn Thanh áp b±ng mÙt giÍng y¿u Ût:

- HÙp Ï...

Nàng chÉ nói °ãc hai ti¿ng rÓi m¯t l¡i nh¯m nghiÁn. Ðoàn Dñ hÏi thêm nh°ng không th¥y nàng tr£ lÝi. Chàng r¥t l¥y làm kó l©m b©m mÙt mình: ça này l¡! hÙp Ï ñng sáp rõ ràng, sao l¡i trË °ãc v¿t th°¡ng? Nh°ng thôi! nàng ã b£o v­y thì mình cing làm thí xem ché bi¿t sao bây giÝ?

Chàng móc ra ít sáp rÓi nh¹ nhàng luÓn ngón tay qua ch× áo rách bôi vào v¿t th°¡ng. ThuÑc vëa bôi, MÙc UyÃn Thanh ang lúc mê man nh°ng bi¿t au ngay, ng°Ýi nàng co rúm l¡i.

Ðoàn Dñ ôn tÓn an çi:

- Cô n°¡ng ëng sã, ëng sã! C§m máu khÏi ch£y ra rÓi s½ tÉnh.

L¡ quá! ThuÑc tiên hay sao mà công hiÇu chóng th¿? RËt trong chÛp m¯t, máu ch£y r°¡m r°Ûm mÙt lát rÓi ngëng h³n, sau chÉ còn rÉ ra chút n°Ûc vàng. Ðoàn Dñ ngh) th§m: thuÑc d§u gì mà ch¿ trông nh° sáp bôi §u? Tâm c¡ cô này khi¿p th­t khi¿n ng°Ýi ta không bi¿t âu mà l°Ýng.

Ðoàn Dñ ch­t v­t m¥t nía ngày trÝi, b¥y giÝ mÛi h¡i yên d¡. Bên kia khe núi cing không còn nghe ti¿ng quát tháo nïa. Chàng l¡i ngh) th§m: hay là bÍn này xuÑng áy vñc rÓi trèo lên. Ngh) v­y chàng liÁn ra ch× ven núi bÝ vñc th³m à nhìn xem, trong lòng hoang mang lo l¯ng. Qu£ nhiên úng, chàng th¥y ¿n h¡n m°Ýi ng°Ýi ang vëa vËn vëa tåt d§n xuÑng. Vñc tuy sâu nh°ng xuÑng mãi cing ph£i ¿n cùng. Tính të lúc tåt xuÑng áy vñc cho ¿n lúc b¥u víu trèo lên ¿n bÝ bên này nhiÁu l¯m là m¥t hai hay ba giÝ. Chàng l©m b©m: chúng mà tÛi ây thì MÙc cô n°¡ng chÉ còn cách bó tay chËu ch¿t. Bây giÝ bi¿t làm th¿ nào?

Ðoàn Dñ tuy không hiÃu m£y may võ nghÇ nh°ng lúc lâm vào tuyÇt Ëa cing n£y ra ý ngh) tranh ¥u à tñ vÇ. Chàng nhìn bÑn m·t xem Ëa th¿ rÓi µm MÙc UyÃn Thanh ·t vào ch× khu¥t, sau mÙt t£ng á lÛn à tránh gió rëng. An trí nàng âu ó rÓi, chàng khom l°ng khuân á ra bÝ vñc. Cing may ch× này có nhiÁu khÑi á nho nhÏ, ngÕn ngang, ch³ng m¥y chÑc mà chàng nh·t °ãc ¿n nm sáu trm cåc. X¿p á ra bÝ vñc xong, chàng trß l¡i ngÓi bên MÙc UyÃn Thanh, nh¯m m¯t l¡i an d°áng tinh th§n. SuÑt êm rÓi chàng v¥t v£ mÇt nhÍc, giÝ vëa nh¯m m¯t ã buÓn ngç liÁn.

Nh°ng chàng bi¿t r±ng ch³ng còn m¥y chÑc nïa quân thù s½ tÛi nên không dám ngç. ThÉnh tho£ng l¡i ngíi th¥y mùi h°¡ng ngào ng¡t không ph£i lan mà cing không ph£i x¡ të trong mình MÙc UyÃn Thanh xông ra. Chàng l©m b©m: ngo¡i hiÇu MÙc cô n°¡ng là H°¡ng d°ãc xoa thì chï "d°ãc xoa" hung dï nh° ác qu÷, còn chï "h°¡ng" téc là nàng có mùi th¡m dË th°Ýng. C£ ba chï này i liÁn nhau th­t là §u ngô mình sß nh°ng xét cho cùng t¥t nó ph£i biÃu lÙ c£ con ng°Ýi nàng. Vëa nãy Ðoàn Dñ có mß hé t¥m khn bËt m·t, à tay lên mii nàng xem h¡i thß th¿ nào nh°ng tâm trí chàng chú trÍng vào cuÙc sinh tí cça nàng nên chÉ chú ý ¿n h¡i thß mà thôi. Bây giÝ vô cÛ âu dám mß khn ra à xem cho rõ m·t. Chàng chÉ nhÛ mang máng r±ng da nàng tr¯ng mËn, nh°ng ch°a rõ t°Ûng m¡o có hung dï khçng khi¿p hay không.

Lúc ó MÙc UyÃn Thanh cing hãy còn mê man b¥t tÉnh, gi£ sí Ðoàn Dñ có mß h³n t¥m khn bËt m·t mà coi mà ng¯m, nàng cing không thà bi¿t °ãc. Nh°ng chàng do dñ hoài: nía muÑn xem, nía l¡i råt rè không dám. Hai luÓng t° t°ßng thi nhau quay lÙn trong óc. MÙt là chàng ngh) th§m: ta ã theo nàng tÛi ây cùng nhau sÑng ch¿t, giÝ s¯p m¥t m¡ng ¿n n¡i cing ch°a rõ m·t nàng thì cái ch¿t này cing uÕng l¯m ru? Còn ý ngh) thé hai nïa là: t°Ûng m¡o nàng qu£ x¥u xa, hung dï nh° qu÷ sé thì sao? ÐiÃm này ch¯c không sai rÓi, hãy nói dung nhan nàng vào b­c bình th°Ýng thì nàng cing b¥t t¥t ph£i bËt kín à ng°Ýi Ýi khÏi nhìn th¥y. H¡n nïa phân tách ba chï ngo¡i hiÇu "H°¡ng d°ãc xoa" thì chï "h°¡ng" úng rÓi, không có lý nào hai chï "d°ãc xoa" l¡i sai °ãc. Cé xem nhïng hành Ùng r¥t hung ác cça nàng cing ç bi¿t bÑn chï "thanh tú mù lÇ" không thà có ß trong con ng°Ýi nàng °ãc. Ta ch³ng c§n xem nïa là xong.

Ph§n thì thân thà mÏi mÇt quá, ph§n thì m¥y ý ngh) vÁ MÙc UyÃn Thanh xâm chi¿m tinh th§n, chàng không chÑng l¡i °ãc vÛi c¡n buÓn ngç, b¥t giác th£ tâm hÓn l¡c vào cõi mÙng ch­p chÝn.

Chàng không hiÃu ã ngç i bao lâu, b×ng gi­t mình tÉnh d­y. Chàng dåi m¯t, s¥p ngía ch¡y ra bÝ vñc thì th¥y nm sáu gã ¡i hán Áu m·c Ó en ang b¥u víu trèo lên bÝ khe bên này nh°ng s°Ýn núi còn cao mà dñng éng, trèo lên cñc kó khó nhÍc.

Ðoàn Dñ l©m b©m: quân này áo à th­t. Chàng l¥y mÙt cåc á ném xuÑng và la lên:

- Ðëng trèo lên nïa! N¿u không nghe lÝi ta không nà âu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiep#kiem