quá khứ đẫm nước mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Bố con sai rồi , Con sai thật rồi, bố tỉnh lại đi , con gái về rồi, con đem cháu ngoại về rồi bố ơi"
Tiếng khóc nức nở,  xót xa,  đau đớn của 1 cô gái đang ôm đứa con nhỏ chừng 3 tuổi bên cạnh chiếc quan tài lạnh lẽo,  nơi bố cô đang nằm đó,  không nghe,  không thấy được cô,  cô không nhìn được mặt bố lần cuối,  không gọi được 1 tiếng " Bố ơi " bởi sự bông bột của tuổi trẻ,  sự cố chấp mù quáng của mình mà cô đã vô tình dẫn cuộc đời cô vào  bế tắc .
Cô từng có nhà ,  có gia đình mà cô yêu thương nhưng ... Tất cả giờ chỉ là nước mắt. Cô giờ đã biết hối hận và tiếc nuối , cô biết bây giờ vẫn chưa là quá muộn để bắt đầu lại, sai thì sửa, cũng như nắm được thì buông đựơc , vấp ngã thì đứng lên,  khóc làm gì... Thiên hạ này thử hỏi được mấy ai thương cô thật lòng..  Họ chỉ chờ cô ngã xuống để họ lợi dụng cô, chà đạp lên cô mà thôi...
Nhà.. Nơi ai cũng muôn trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi..  Cô thì không. Bởi cô sợ , căn nhà đó không biết còn được gọi là nhà hay không,  vắng tanh và lạnh lẽo, dù mọi thứ như ko thiếu gì cả,  cô có đầy đủ,  tiền,  nhà,  con,  vật chất... Nhưng còn chồng...  Cô đã từng ước mình không có.
Như bao người khác cô cũng đã từng có gia đình nhỏ của mình,  con ngoan,  chồng thành đạt. Gia đình đầy đủ.  Công việc ổn định...
Cô tên Hạ Băng 22 tuổi , là một giáo viên tiếng anh
Chồng cô hoàng hải 25 tuổi , anh là một quân nhân.
cô và anh yêu nhau 5 năm.  5 năm chờ đợi mọi buồn tủi,  nhớ nhung được lấp đầy khi cô và anh kết hôn và có rio. Cậu con trai 3 tuổi như thiên thần xuất hiện trong cuộc đời cô. 

Nhưng mọi thứ đó cô còn chưa kịp định nghĩa nó có phải hạnh phúc hay không thì cô đã phải nếm trái đắng đầu tiên khi còn ở tuổi thanh xuân mà nỗi đau , đau đến tận cùng . Đau thấu tim gan, mà đến hết cuộc đời này cô nghĩ cô không đứng lên nổi nữa. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vidia