Khi Tình Yêu Hết Hạn #2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tay Vương Nguyên đưa ra trong không trunh bỗng chốc cứng đờ, cả người vô lực ngồi bệt xuống đất khi bóng lưng Thiên Tỉ khuất sau cánh cửa. Cảm xúc vỡ òa khiến cổ họng nghẹn đắng, đến nước mắt cũng chẳng thể nào chảy được nữa. Khó thở ôm lấy tim mình gào lên thật to mà lòng vẫn nặng trĩu. Thiên Thiên không còn yêu cậu nữa, ánh mắt nhìn cậu không còn ôn nhu như nước nữa. Hình ảnh cậu trong đáy mắt anh chỉ còn lẩn khuất trong sự chán ghét tới cùng cực. Cậu đau lòng, trái tim như muốn vỡ tung ra.

...

...

Mấy hôm sau, cậu vẫn thấy anh tới công ty như thường, vẫn tươi cười trò chuyện với mọi người (trừ cậu ra)....

Sau đó vài hôm, bên cạnh anh còn xuất hiện thêm một cô gái, Lý Nhu, cô bạn theo đuổi anh nhiều năm nay. Cậu khônh cpnf cảm nhận rõ cảm xúc lòng mình như thế nào nữa, đau đớn có, bất lực có, thù hận và ghen tỵ cũng có.

Và rồi trong lúc mất hết lý trí cậu đã làm ra một việc mà cậu chưa bao gìơ tưởng tượng nổi.

Ánh mắt đầy chán ghét của anh gìơ đỏ rực lửa hận, dường như nếu ánh mắt có thể giết người thì cậu đảm bảo đã trở thành cái xác từ lâu rồi.

Cậu cười, nhìn hai bàn tay nhuốm đầy máu của mình, sau đó nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ bất động trên sàn nhà, có một cảm giác sung sướng tột cùng chạy dọc cơ thể cậu. Ha ha, cậu đã giết Thiên Tỉ, có như thế, phải, chỉ có như thế anh mới là của cậu, có như thế anh mới không xa cậu, mãi mãi không đi cùng cô nàng đáng ghét kia.

Đôi mắt hạnh nhân phản chiếu cổ tay trắng nõn bị một đừwng dao sắc lẹm cắt qua một đường rất ngọt. Máu chảy , màu máu đỏ tươi như màu hoa bỉ ngạn, loài hoa đỏ rực của điạ ngục, cái thứ hoa đẹp tới say đắm lòng người.

Cậu mỉm cười ngả đầu bên vai Dịch Dương Thiên Tỉ

Không đi cùng anh tới cuối đời được. Vậy ta chết cùnh nhau đi.
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro