Chương 1: Hệ thống bảo mẫu ra đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay hệ thống có nhiệm vụ mới là thu linh hồn và giúp đỡ họ thực hiện được ước muốn, đem lại cho họ một cuộc thời hạnh phúc và viên mãn. Hiện tại hệ thống rất hài lòng về vị ký chủ được tiếp nhận lần này.  Nhưng sau khi bị ký chủ gọi là baba thì hệ thống muốn á khẩu với cấp trên


/Con mịa nó là do ông hay do tôi nghiệp vậy. Ký chủ này có chút ngốc thì phải?/

Hệ thống thầm gào lên trong lòng, sau một hồi phát khí nó mới ho nhẹ nhìn về phía ký chủ hỏi vài câu. Một hồi lâu mới gật đầu tạm hài lòng


/Xin chào ký chủ tôi là hệ thống 95, từ nay tôi sẽ là người giúp đỡ và hướng dẫn ký chủ hoàn thành các nhiệm vụ được giao và sau đó sẽ nhận được điều ước mà bản thân mong muốn/



Nó liếc mắt nhìn thấy ký chủ nó đang gật đầu như đã hiểu, môi mếp máy như muốn nói gì đó


"Xin chào, con là Ngụy Vân Hi. Rất vui khi được gặp người, thưa baba"



/Xin ký chủ đừng gọi tôi là baba/



"Sao vậy baba không thích Vân Hi sao"



Ký chủ của nó dùng đôi mắt long lanh như sắp khóc kia mà nhìn nó, dù cho có cứng nhắc đến đâu thì nó cũng gục. Nó sốt sắn vội an ủi ký chủ, khi ký chủ nó vui vẻ lại thì liền vội mở bảng sơ lược đọc thông tin về linh hồn của Ngụy Vân Hi


Ngụy Vân Hi hoàn cảnh hiện tại là trẻ mồ côi từ nhỏ, do thể chất yếu, đau bệnh liên miên mà cậu đã qua đời ở độ tuổi 16. Từ nhỏ bị gia đình vứt bỏ, Vân Hi thiếu hụt tình thương của ba mẹ nên đã gây ra ảnh hưởng rất lớn tới tâm lý. Về ngoại hình Vân Hi rất đáng yêu và khả ái, mang vẻ đẹp mềm mại phi giới tính nhưng lại không yếu đuối như con gái. Làn da trắng tô điểm cho cơ thể mảnh khảnh kia là gương mặt nhỏ nhắn môi phất lên một màu đỏ mọng của trái cherry, đôi mắt to tròn như bảo thạch. Nhìn vào đôi mắt ai cũng cảm thấy lạ vì họ cảm nhận được một cổ thu hút, có thể hút hồn họ đi mất, vừa mị hoặc vừa thâm hiểm lại dịu dàng đến lạ. Mái tóc màu đỏ rượu quyến rũ càng tôn lên vẻ đẹp kia của cậu. Ký chủ của nó còn có một biệt danh khác do đám bạn học và mọi người thầm đặt cho cho. Vừa là thiên tài vừa là " con nhà người ta" nhưng EQ về tình yêu hay xã hội là âm vô cực, cậu rất ngây thơ nên dễ bị lừa, như một đứa trẻ vậy chỉ cần cho nó kẹo là nó sẽ tin tưởng bạn vô điều kiện





Lần này hệ thống như nó khổ rồi đây, ký chủ không biết câu nhân thì liệu có thu npj được một dàn hậu cung để dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ không đây. Nó nhìn ký chủ lắc đầu rồi dùng chất giọng nhẹ nhàng mà nói, nó cũng đổi luôn cách xưng hô cho tiện nói chuyện với ký chủ




/Vân Hi con biết đây là đâu không?/




"Con biết ạ đây là không gian hệ thống nơi thu nhận các linh hồn khi chết đi có cơ hội được xuyên sách hay xuyên không vào một thế giới, nhân vật nào đó để cứu vớt và sống thay họ"




/Con biết nhiều nhỉ? Làm sao còn biết được vậy?/




"Lúc rảnh con hay đọc tiểu thuyết để diết thời gian ý ạ, nên con khá quen với những truyện như này"




/Con biết quyển Thiên Phúc Chi Hạ chứ/




"Con biết ạ, là quyển tu tiên mới nổi gần đây, với cốt truyện hay ho khá mới lạ, cùng với dàn nam chính đẹp ngất ngây, nhan sắc, xuất thân...vô cùng suất chúng. Nữ chính là một xuyên không giả đỉnh của đỉnh đã thay đổi cuộc đời bất hạnh của nữ phụ trong đó"





/Vậy là ổn rồi, may mắn chỉ bị ngốc về mặt kia mà thôi. Con mà ngốc về mặt IQ nữa là ta đi nhảy lầu luôn quá, mà con cứ yên tâm ta không chết được đâu/




Hệ thống phổ cập lại kiến thức về cốt truyện một lần nữa cho Vân Hi nghe. Nữ chính Triệu Vy vô tình xuyên không vào thế giới tu tiên, mà vô tình lại xuyên vào nữ phụ sống không quá mấy chương. Bằng tài tria mưu mô, thông minh của bản thân tu luyện chăm chỉ tu luyện đến cấp cao. Cùng với dàn hậu cung hùng hậu xưng bá khắp phương, giết chết nam phụ độc ác  đã hắc hoá hại dâng nên được ưu ái phi thăng cùng dàn nam chính trở thành thần. Nữ chính có bàn tay và một đống bí kíp tu luyện đột phá nhanh chóng không cần đến việc độ kiếp đau đớn. Điều này tuy đi trái với ý trời nhưng có vì có dàn nam chính bảo vệ nên cô luôn thoát khỏi nguy hiểm và cơn thịnh nộ Thiên đế. Sau đó, các nam chính cùng hợp lực phế đi Thiên đế, cùng nữ chính cai quản nhân gian. Bọn họ sống hạnh phúc với nhau tới răng long đầu bạc, mọi sinh vật, yêu ma, ác bá....đều bị nữ chính nhẫn tâm diệt trừ không kể là người tốt hay kẻ xấu


"Nữ chính đúng là tàn nhẫn, con coi tới khúc mấy tỷ ma nữ thiện lương đã từng giupa cho nam chính và nữ chính bị giết chết con khóc quá trời. Đúng là làm ơn mắc oán, giúp vật vật trả ơn. Giúp người người báo oán mà"




/Con nên lo cho thân mình đi đã, nào cùng đi thôi/



"Vâng ạ"





Truyền tống 5%  10%  20%  30%  40%  50%   60%. 70%  80%  90%  100%. họ bị hút vào một lỗ đen, hôm sau khi Vân Hi tỉnh lại, chợt một cơn đau đầu kéo đến. Cậu đau đớn khẽ gọi hệ thống



"Baba người đâu rồi"


/Ta vẫn ở cạnh con khi cần cứ nói chuyện với ta bằng suy nghĩ là được, ta không được phép ra mặt nếu không được sự cho phép của hệ thống chủ/



"Vâng, con hiểu rồi ạ. Nhưng đây là đâu vậy ạ"




/Đây là đỉnh Đông Hiên/



"Con là ai vậy ạ?"



/Con xuyên thành tên phế vật cùng tên với con Ngụy Vân Hi, con sắp bị trục xuất. Lúc này nữ chính đã xuyên vào trước mấy tháng lập kế hoạch để hãm hại con, sau đó con xuyên vào đúng thời gian cậu ta bị đuổi đi/


"Vâng..khụ khụ"



Ngụy Vân Hi đứng bị một đám môn đồ lôi đi, đứng trước khuôn viên rộng rộng khắp nơi đều được núi non hùng vĩ bao quanh, Vân Hi khẽ hít thở không khí trong lành này. Điều đó đã bị nữ chính Triệu Vy để ý tới, cô ta nhíu mày quan sát bên trong thầm nghĩ ngợi điều gì đó



*Dù cậu ta bây giờ chỉ là một đứa trẻ ngây thơ, không nhiễm bụi trần nhưng sau này lại trở nên độc ác, luôn tìm mọi cách giết chết nữ phụ hiện tại là mình, nên phải diệt trừ hậu hoạ này trước sẽ an toàn hơn. Kiểu gì sau này mình cũng phải thu một đám nam chính về đến lúc đó dù cho cậu ta vẫn còn sống thì sẽ không làm hại đến tính mạng của mình được. Mà ngược lại câu ta sẽ tự gánh lấy hậu quả*


Ngụy Vân Hi khẽ rùng mình, bỗng từ trong chính điện một nam nhân dung mạo tuấn tú, phong thái ngời ngợi khoắc lên mình bộ
bạch y cứ vậy từng bước nho nhã mà tiến về phía cậu. Giọng nói lạnh lẽo pha chút tức giận mà cất lên

"Ngụy Vân Hi tuy tuổi còn trẻ nhưng lại độc ác, nhan hiểm đả thương đồng môn. Nhiều lần không biết tu tâm dưỡng tính liên tục ức hiếp tỷ tỷ của mình ngươi còn gì không dám làm nữa không? Nay ta trước mặt các tiểu môn đồ trục xuất ngươi khỏi Đông Miên, sau này không được phép bước chân vào kết giới nửa bước. Nếu vi phạm tự khắc nhận hình phạt"




"Vâng"



Triệu Vy bật chế độ diễn xuất lên, y phục tóc tai có chút bù xù mà chạy về phía người kia. Năm hờ lấy y phục người đó mà quỳ vội xuống khóc lóc



"Xin sư phụ giơ cao đánh khẽ, dù gì đệ ấy chỉ mới là một đứa trẻ chưa hiểu chuyện, không thể trục xuất đệ ấy khỏi tông môn được. Đệ ấy sẽ chất mất, con xin người tha cho đệ ấy lần này đi mà. Dù gì đệ ấy cũng chỉ lỡ tay chưa hề có ác y hại chết con nên xin người niệm tình sư đồ mà tha cho đệ ấy, nếu rời khỏi đây đệ ấy biết đi đâu. Đệ ấy sẽ chết mất"



Vị kia ánh nhìn trìu mến, nhẹ nhàng đỡ Triệu Vy đứng dậy. Quay qua Vân Hi lại là một thái độ khác hoàn toàn



"Đồ súc sinh, ngươi thấy rõ chưa. Tâm ngươi có đau đớn không? Vị sư tỷ ngươi nhẫn tâm mưu hại lại đang bỏ đi thanh danh của mình để cầu sinh cho ngươi đấy.



*Nữ chính đây sao, nụ cười, giọt nước mắt kia thật giả tạo. Tại sao lại không giống như trong quyển tiểu thuyết đã viết chứ*



Vân Hi im lặng dòng suy nghĩ kia cứ đọng lại trong đầu một câu hỏi vì sao không thể lý giải được, Vân Hi bất giác chợt cất lời



"Giả tạo"



Vị sư phụ kia tức giận, dùng linh lực của mình mở cửa Dạ Châu. Không thương tiếc mà ném cậu xuống dưới, Triệu Vy khẽ mỉm cười, nhưng bên ngoài vẫn một mặt ôm mặt khóc lóc đau đớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl