Chương 3: Cuộc sống nhàn hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ảnh Quân đã dần quen hơn với việc sống chung với Vân Hi, lúc đầu thằng bé rất nhút nhát ít khi nói chuyện, suốt ngày chỉ rồi một góc trong nhà mà nhìn cậu làm việc. Nhưng chỉ vỏn vẻn chưa đến 2 tháng thì thằng bé bám lấy cậu như đỉa. Trong khoảng thời gian này Vân Hi tạm thời chưa được baba thông báo gì về nhiệm vụ nên rất nhàn hạ và sung sướng hưởng thụ cuộc sống này. Vân Hi có vẻ ổn khi cùng với Ảnh Quân tự gánh sinh đến khi đứa nhỏ này tròn 18 tuổi đây. Sau đó, Trần Văn bị triệu tập về trung tâm của hệ thống nên đành lách một cái lý do với cậu rồi biến mất


Thế là từ đó từ ba người sống chung, trở thành hai người nhưng mọi khó khăn tưởng trừng như rất to nhưng suy cho cùng lại vô cùng nhỏ. Trừ việc Vân Hi làm việc khá khó khăn khi vẫn đeo khăn che đi đôi mắt xinh đẹp kia ra. Trong lúc đó thì Ảnh Quân chính là đôi mắt, chính là ánh sáng của cuộc đời cậu.

Có một đứa con trai vừa ngoan, vừa thông minh như vậy cậu rất là hạnh phúc nha. Lúc rảnh rỗi thì Vân Hi sẽ dạy Ảnh Quân học chữ, ban đầu là dạng chữ nổi để cậu có thể đễ dàng quan sát và theo kịp thằng bé. Đến khi Ảnh Quân quen hẳn và thuộc lòng hết các bài học kia thì cậu cũng an tâm cho bé tự mình nỗ lực. Dạy dỗ thằng bé cứ thế thấm thoát xuân đi rồi lại về, cứ như thế thằng bé cũng dần lớn lên nhưng Vân Hi vẫn vậy vẫn mãi dừng lại toàn bộ quá trình lão hóa. Cậu bây giờ vẫn mãi dừng lại ở độ tuổi đẹp nhất của đời người là năm 18

Từng ấy thời gian không ai trong làng nhỏ kia không biết đến Ảnh Quân và người cha mù Vân Hi sống ngoài phạm vi của làng. Bọn họ rất thân thiện không những không đuổi họ đi mà còn giúp đỡ họ rất nhiệt tình, từ lương thực đến quần áo mỗi người đều giúp đỡ một ít nhưng cậu không nhận tay không. Mà dùng những thứ mình trồng ra được mà đổi lấy, điều này càng khiến mọi người trong làng thêm yêu quý hai cha con này hơn. Những đứa trẻ lúc đầu bắt nạt Ảnh Quân cũng đã biết lỗi của bản thân mà tới tận nhà nhận lỗi, còn không quên đem theo mấy xiên hồ lô đường cho cậu và nó.


Nhưng một số thành phần nhỏ khác vẫn rất ghét những người như hai bọn họ, dù cho hai người chẳng làm gì đụng chạm tới những người kia. Một vài đám nhỏ con của họ đôi lúc thấy cậu đi ngang thì hết lấy đá ném thì lại giở giọng ác ý trêu chọc, mỗi lần như vậy Vân Hi luôn lo lắng mà che chắn kỹ càng cho Ảnh Quân trước. Mặc cho bản thân đang rất đau, may mắn là những đám nhóc trước kia đem ná ra bắn nên đám quỷ kia mới khóc chạy về đòi mẹ.



“Người không sao chứ cha”. Ảnh Quân nước mắt nước mũi tèm lem, đặt hai tay lên má Vân Hi lo lắng mà xem xét

“Ta không sao, mà cũng cảm ơn mấy đứa, ta có chút kẹo cho mấy đứa này”

“Vâng, bọn con cảm ơn thúc. Thúc thật tốt”.Đám nhỏ này rất mê những viên kẹo nhỏ do cậu làm ra, cứ thế mỗi lần chúng phụ việc gì tốt cho mọi người sẽ chạy ngay đến tìm Vân Hi để kể cho cậu nghe. Cứ mỗi lần như vậy Vân Hi chỉ khẽ cười khiến đám tẻ ngẩng ra mà reo lên”
“ Thúc thật là đẹp, sau này cháu muốn lấy thúc”-đứa bé 1

“Được nhưng đến lúc đó các cháu đã lấy người khác rồi cũng không trừng”

“Thúc ơi tuy cháu là con trai vậy cháu lấy thúc có được không ạ?”-Đứa bé 2

“ Được, ta từng nghe trong sách từng viết. Đã là tình yêu thì không phân biệt trai, gái, tuổi tác. Chỉ cần cháu thích người đó là được nhưng đừng cố chấp quá nhé”

Đám nhỏ cùng với Vân Hi trò chuyện tới tối cũng chịu tạm biệt cậu về nhà ăn cơm vì a nương của chúng dã tìm tới. Vân Hi vẫy tay chào tạm biệt, sau đó từ phía sau Ảnh Quân cứ thế mà ôm chầm lấy cậu. Cậu khẽ xoa mái tóc mềm của nó, đến cậu cũng không nhận ra từ bao giờ đứa con trai nhỏ của mình bây giờ đã khôn lớn rồi


“Cha, con không muốn người cười với đám nhóc kia đâu”

“Con sao vậy, Quân Quân”

“Con chỉ muốn người thương mỗi mình con mà thôi”

“Xem con kìa, 15 tuổi rồi chứ ít gì. Ai lại đi ghen tỵ với một đám nhóc thua tuổi con như vậy chứ”

“Con với tụi nhóc kia chính xác là cách nhau tận 8 tuổi”

“Con lớn nhanh hơn cả đám nhóc kia nữa bởi vì sao con biết không?”

“Con không biết ạ”

“Vì trong cơ thể con có linh căn có thể tu luyện, con có muốn trở thành thần không?”

“Con không muốn, con chỉ cần một mình cha là đủ rồi”

“Hảo”

Cuộc trò chuyện kết thúc, hai cha con nhà này liền vào trong ăn tối. Đứa trẻ này ấy vậy mà lại nhất kiến chung tình với Vân Hi mất tiêu, nhưng nó sợ cha sẽ rời bỏ nó nên cứ mãi làm một đứa con ngoan tiếp tục ở cạnh cha vậy.

Đứa bé như nó cũng thật khổ, bị gia đình vứt bỏ một bữa ăn ngon còn không có. Nhưng may mắn nó được Vân Hi nhận nuôi nếu không từ lúc bản thân 15 tuổi thì bản thân bị lấp đầy bởi thù hận, sinh ra ác khí rất nặng sau đó trở thành Ma Quân. Chém giết người điên loạn nên từ khi cậu xuất hiện nó đã cảm nhận được thế nào là sự yêu thương. Cái ôm ấp ám, nụ cười và nhưng cử chỉ ấy nó luôn khắc sâu vào trong tim này, nó sợ mỗi sớm mai thức dậy cậu sẽ biến mất


Nếu là như thế thật thì nó sẽ không màn đến nhân gian mà hủy diệt tất thảy mất, nên mới nói đối với Ảnh Quân cậu chính là hi vọng sống, là thứ duy nhất chứng minh rằng thế gian này xứng đáng tồn tại.

Đêm trăng nữa lại qua đi, sáng sớm thì Ảnh Quân dạy sớm chuẩn bị tươm tất mọi thứ để cha nó thức dậy thì có thể làm vệ sinh luôn. Nó biết cha nó mắt không được tốt nên trong mọi việc từ nhỏ tới lớn vẫn luôn chu đáo như vậy

“Cha, người dậy rồi mau làm vệ sinh đi ạ”

“Cảm ơn con, đợi ta nấu bữa sáng cho con nhé”


Vân Hi vừa vệ sinh vừa nghĩ ngợi gì đó, cậu nhìn ra bên trong sắc trời hôm nay có chút đỏ. Vẻ mặt kia liền vui vẻ, cậu đã nhớ ra hôm nay là ngày gì. Để Ảnh Quân ăn sáng xong xuôi, đưa cho nó một cái giỏ cậu khẽ dặn dò

“Con lên rừng kiếm củi, tiện thể hái chút nấm và thảo mộc luôn nhé. Đi đường nhớ phải cẩn thân, không được đi quá sâu vào trong rừng. Tuyệt đối không được để bản than bị thương...con nhớ rõ chưa”

“Con nhớ rồi ạ”

Ảnh Quân đeo giỏ mây trên vai vui vẻ chạy ra khỏi nhà, Vân Hi sau đó liền quay người vào nhà chuẩn bị vài món để đón sinh thần cùng với Ảnh Quân. Tối hôm đó đứa nhỏ nhà cậu ba chân bốn cẳng nhanh chóng chạy về thấy nhà không một bóng đèn liền lo lắng. Vứt luôn giỏ mây vào một xó vội bật tung cả cửa chính mà chạy vào, cậu châm nến lên bắt đầu hát chúc mừng sinh nhật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl