Chap 5 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Hắn ... hắn dám công khai ... à không ! Hắn dám vu khống cho tao là bạn gái hắn . Thanh danh bao năm nay của tao tan như bọt biển rồi . Từ giờ còn ai dám yêu tao nữa ... Nó khóc thút thít kể lể với Phương .

-Thế thì mày yêu ông Dương đi . 

-Mày đùa à . Nó phản đối với ý nghĩ điên rồ của bạn . 

-Mày vẫn tính tiếp tục với Warm Prince chắc ?

-Chứ sao . 

- Mày có biết ông đó như thế nào đâu . Nhỡ đâu ông ý lùn lùn , béo béo , đầu to như quả bí ngô thì sao? Cũng chỉ là chuyện tình trên Facebook thôi , không thực tế tí nào .

-không đến mức như mày nói đâu . Đúng là trên Facebook ông ý không có cái ảnh nào ... cơ mà theo trực giác của tao ông ý không xấu đến mức đó lắm đâu .

-Mày thật điên . Bao nhiêu anh theo đuổi mày , và cả Quân nữa mày đều không thích . Giờ ông Dương xuất hiện vậy mà mày lại không yêu , đi yêu cái ông mặt mũi hỏi chấm kia à ? Đúng hâm . 

 -Mày không nghe câu nói này à ? Nếu bảo phải cho mối tình này một kì hạn , ta hi vọng sẽ là một vạn năm  ...  ( Đại thoại tây du - Châu tinh trì ) chỉ cần tao tìm được người nói với tao câu này  , không cần biết đó là ai , đẹp trai hay xấu xí  mình đầy lông lá như Tôn Ngộ Không  hay không thì tao cũng đồng ý . hí hí . Mắt nó mơ màng . 

-Con khùng . Phương cốc mạnh vào đầu nó . 

-Mày mơ mộng nó ít thôi . Thực tế vào . Còn nhiều việc đang chờ mày giải quyết đấy . 

Đang bay lơ lửng 9 tầng mây nó bị câu nói của Phương mà rơi xuống đất đau đớn .Nhìn cái hiện thực phũ phàng , nó khóc rưng rức .

Ngày hôm sau ... 

Thầm thương thay cho số phận của mình . Nó đụng mặt hắn ngay cổng trường .Nó đi trước , hắn lững thững theo sau . Mọi người nhìn nó khác hẳn ngày thường . Những ánh mắt như thể nói với nhau " Bọn họ là một cặp đấy " khiến nó cực kì khó chịu . Đã vậy cái tên " Tú cầu xanh " cứ theo sau lưng nó mới bực  chứ .  

" Chắc chỉ là trùng đường thôi " Nó tự nhủ .

Không vội lên lớp , nó dừng chân ngồi xuống ghế đá , bên cạnh là 1 cây bằng lăng lớn đang cố xòe rộng những tán lá che đi những hạt mưa bay bay mặc dù ... cũng chẳng đủ làm ướt tóc nó . Bỗng nó thấy hắn tiến lại gần , ngồi xuống cạnh nó càng làm cho dư luận xôn xao hơn .  Vẻ đẹp bên ngoài  cộng với cái danh du học sinh từ MIT về càng khiến hắn gây sự chú ý . 

-Cậu muốn làm tâm điểm của sự chú ý à ? nó tỏ vẻ khó chịu . 

-Nếu tôi với em không nói chuyện hay không đi với nhau thì bọn họ cũng nghĩ chúng ta là một đôi thôi . Cứ để cho họ thoải mái chí tò mò vô lí của mình đi . Hắn khoanh tay , tựa lưng vào ghế ung dung nói . 

- Em ? Nó quay ngoắt nhìn hắn như nhìn sinh vật lạ . Hắn thay đổi cách xưng hô nhanh tới mức chóng mặt . 

-Thì em ít tuổi hơn tôi , gọi vậy cũng có gì sai đâu . khẽ nhắm hờ mắt , hắn nói .

-Với lại trước đây tôi với em cũng xưng hô như vậy rồi thi . Không nhớ sao ? 

Nó nhíu mày lục lọi lại cái trí nhớ mục nát của mình .Hình như là có . Nó tặc lưỡi không biết nói gì .

Bỗng nó thấy 1 bên vai mình nặng trĩu , quay qua nhìn thì ... OMG ... hắn dám ...hắn dám ... dám tựa đầu vào vai nó ngủ mới sợ chứ . Tên này gan to bằng trời mà . Những nọn tóc lòa xòa che đi nửa khuôn mặt . Giờ mới để ý nha . Da hắn rõ là trắng . Có khi còn trắng hơn da con gái ấy . Phải công nhận là  hắn cũng đẹp trai đấy . Hai hàng mi khẽ động đậy . Nó vội quay mặt đi nơi khác . 

" mình vừa nghĩ gì vậy trời . Thật điên mà "  

nó đứng phắt dậy . xíu thì hắn ngã nhoài ra ghế . Hắn ngồi thẳng dậy , chầm chậm nói 

-Em phản ứng chậm hơn tôi nghĩ đấy . 

Thật quê nha . hắn có ý gì đây ? Nó bực mình , không nói gì . Quay đầu đi thẳng . 

Hắn cười nhẹ . 

-Thật là ... Để xem em cần thời gian là bao lâu nha ! 

Một ngày bực bội , về nhà , bật facebook , Nó kể lể hết mọi chuyện với Heaven without you  và không quên phán một câu 

- Tên đó bị thần kinh , đi vào đinh , chạy linh tinh . 

Trước đây cũng vậy và bây giờ cũng vậy . Những lúc có chuyện gì đó vui vui hay có chuyện gì đó khiến nó bực mình , người nó muốn kể đầu tiên , người trong đầu nó nghĩ tới đầu tiên chính là Heaven . Anh luôn luôn lắng nghe và chia sẻ với nó  . nói chuyện với anh rất thoải mái , tính cách anh khá hài hước khiến nó thấy vui . 

-Em không sợ ghét của nào trời trao của ấy à ? Anh phán . 

-Anh đang đứng về phía ai đó ? Làm gì có chuyện đó chứ . Trừ khi thế giớ tuyệt chủng loài người . 

- Thời kì kỉ nguyên băng hà làm gì có người . 

Ôiiii... Ghét anh nha . nó không thể nào cãi nổi với con người này . Lẽ ra anh nên đi học luật mới đúng . 

-Theo những lời em kể anh thấy hắn cũng được mà . Sinh viên của MIT , Đẹp trai , gia thế tiền tài rộng mở . 

-Yêu 1 ai đó mà nhìn vào vẻ ngoài cùng cái gia sản của họ thì cái thứ tình yêu đó không bền lâu đâu 

-Vậy em cũng không cần biết anh trông như thế nào đâu nhỉ ? 

-Anh sẽ cho em xem ??? Nó vui mừng hỏi lại . nó từng rất muốn biết ngoài đời anh trông như thế nào . Có giống như trong trí tưởng tượng của nó không . Mặc dù kết quả có thể sẽ không như nó nghĩ . .. nhưng nó muốn biết . 

- Ừ ! Heaven trả lời . 

nó mừng rơi nước mắt . Nó sẽ biết anh trông như thế nào . Không cần anh đẹp trai như Lee Min Ho hay David Beckham  , chỉ cần được 1 lần gặp anh nó cũng đủ mãn nguyện rồi . Sực nhớ ra gì đó nó vội hỏi . 

-Nhưng ... làm sao em gặp được anh ? Anh ở Massachusetts , còn em ... em ở Việt Nam ... Làm sao có thể ? 

Nó từng rất buồn vì điều này .  Hai người ở quá xa . Những nửa vòng trái đất . Cứ cho là tình yêu không thể đong đo bằng khoảng cách , cứ cho là dù anh có ở rất rất xa nó cũng chấp nhận .... nhưng dẫu sao nó cũng muốn 1 lần gặp anh , cũng tò mò về ngoại hình của anh... nhưng khoảng cách quá xa và ...     Nó không thể thẳng thừng đòi hỏi "Anh up 1 cái ảnh nên Fb đi , cái rõ mặt anh" được . Nó cũng đâu thể kêu anh về Việt Nam chỉ vì cái lí do nhỏ nhặt đó mà bắt anh từ bỏ hết công việc ở đó . Nó cũng chẳng thể tự lo cho mình 1 vé để sang đó nữa . Haizzzzzzzzzzzz...............

-Giá như trên đời này có phép màu .Nó thẫn thờ ngồi than thở với cô bạn thân . 

-Mày muốn làm gì ? Phương hỏi . 

-Tao sẽ biến những đại dương lớn kia đóng băbg hết để tao có thể chạy qua đó . 

-Thật điên . Nếu thế thật mày cũng mất vài tháng . Sao không ước luôn mày có đôi cánh bay qua đó cho nhanh nhỉ ? 

-Ừ hen . Thế mà tao không nghĩ ra . 

-Con khùng . Phương cốc đầu nó đau điếng . 

Nhìn cái màn hình máy tính ... anh chưa trả lời . Haizzzzzzzz  .... tinh thần nó sụt giảm nhanh chóng . Vẫn là không thể biết anh trông như thế nào . 

-Vậy anh sẽ up hình lên FB  . Như vậy em có thể xem được đúng không ? 

Ôiiiiii............ Anh chủ động nói kìa . Nó vui ra mặt , miệng cười toe toét . 

-ừm ! Nó trả lời . 

Vài phút sau cái ảnh đầu heo biến mất và thay vào đó là ảnh của một chàng trai . " Anh không còn là người vô hình nữa rồi " Nó cười hạnh phúc . Nhìn tổng quan thì cái hình khá đẹp , chỉ tiếc là không rõ mặt anh .Dáng người anh trông qua ảnh thì khá cao , anh đeo ba lô và đứng cạnh trạm xe buyt. nhìn kĩ thì hình như anh đeo headphone , tay phải để lên tai nghe , tay trái bỏ túi quần . Ánh mắt đang nhìn dòng người qua lại cùng với cái bóng trải dài .... Nhìn anh khá cô đơn . 

-Anh đang ở ngoài sao ? 

-không . Anh đang ở trường . Cái ảnh anh chụp vài ngày trước , tính cho em xem nhưng sợ em không muốn . 

-Sao lại không cơ chứ ... hmm.... Cảm ơn anh nhiều nhé ! 

-Sao lại cảm ơn anh ??? 

-Thì ... dấu hỏi chấm của em về anh đã phần nào đó được gỡ bỏ . hì . 

- Cô bé ngốc này ... Để dịp khác anh cho em coi rõ hơn . Nhưng chắc chắn anh không phải Chí Phèo đâu nhé . 

-Anh đang tự khen mình à . Nó bật cười . Những giọt nước mắt khẽ lăn nhẹ , những hạt nước long lanh như thuỷ tinh . 

-Nào có ... ! Em còn nhớ giọng anh chứ ? 

Giọng anh ư ? Cái giọng ấm ấm du dương hát cho nó nghe ư ? Thật xin lỗi . Cũng khá lâu rồi . Nó không còn nhớ nổi nữa . Giá như lúc đó nó ghi âm lại thì tốt . Chỉ tiếc là ... nó không làm điều đó . 

-hmm ... Em xin lỗi . nó nhắn tin lại . 

Có lẽ thời gian 1 năm 5 tháng lẻ vài ngày đã xóa đi 1 phần nào đó giọng nói của anh trong kí ức  nó.

-Không sao . Cũng khá lâu rồi . 

-Anh không giận chứ ? 

-Sao anh giận em được . Không sao đâu . Tới lúc nào đó anh đàn cho em nghe .lúc đó em phải nhớ thật kĩ đó . 

-Ừm ! chắc chắn rồi . Nó mỉm cười hạnh phúc . 

Đôi khi hạnh phúc đơn giản chỉ có vậy . Đâu phải chỉ có những thứ phù phiếm sa hoa mới cho con người ta hạnh phúc . Những cử chỉ ân cần , những quan tâm ấm áp cũng đủ để khiến ai đó hạnh phúc rồi . Download cái ảnh về máy , cài làm ảnh nền . Như vậy chỉ cần bật điện thoại lên là nó có thể nhìn thấy anh - người nó yêu , yêu rất nhiều . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aily