Mở đầu ....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vĩnh hằng ư ? Sống mãi với thời gian ư ? Chẳng có thứ nào như vậy cả .

Có một kẻ trộm mà không có một tổ chức nào có thể bắt được . Ngay cả FBI , CIA cũng phải bó tay .Đó chính là ... Thời gian . Nó có thể xóa nhòa , phủ bụi lên tất cả mọi thứ . Tôi từng nghĩ vậy dấy. Nhưng có lẽ ... tôi đã sai............................................

Dưới tán lá đã nhuộm màu vàng úa . Nó lặng lẽ nhìn dòng người qua lại.

" Lấp lánh mặt trời , giữa núi cùng đồi

Mặt trời lặng lẽ vẫn thấy quen thật quen...

...

Ơi phố xá của em , mùi cà phê thơm thật mềm...

Và chiếc hôn dài tiễn đưa ........ "

Bài hát vang lên ở quán nước đối diện . Mắt nó như phủ sương...mọi cảnh vật như mờ đi...Nó khóc nấc lên . Phải rồi . Anh từng đàn nó nghe bài này qua điện thoại . Lúc đó thật vui , hạnh phúc . Môi nó khẽ đưa lên thành một đường cong hoàn hảo...những kí ức như vụn vỡ thành từng mảng,hóa thành những lưỡi dao sắc nhọn rạch nát trái tim đang rỉ máu.

" Thị trấn êm đềm kia là nơi em quay về

Nhà thưa phố vắng bao mùa đi qua không khép

Vẫn có bạn bè , vẫn có hò hẹn

. Một thời nhỏ bé với chiếc hôn đầu tiên ... "

Kỉ niệm còn đó , cảnh vật còn đó . Chỉ khác là .................. người muốn gặp sẽ không bao giờ xuất hiện ...................... Mãi mãi ................

Chap 1 : Cuộc gặp gỡ định mệnh cùng lời tỏ tình hụt của quá khứ

" Heo béo à ! Bắt máy đi , bắt máy đi ... "

- Nghe ! Ai điên mà gọi vào giờ này thế . Không thèm mở mắt nhìn tên , nó bắt máy với thái độ mấp mô , giọng nói cực kì phẫn nộ .

-Ehem ! Ai điên thế ?

Cái giọng nói vô cùng quen thuộc , nó mở mắt nhìn tên .

............................ warm prince......................

"ôi chúa ơi. con theo đạo phật . Sao lại là anh cơ chứ " nó thầm than thở.

-À ! Là anh à . sao gọi vào giờ này thế ? nó vội cười gỡ hòa .

-Dậy đi . 4h rồi . Dậy ôn bài rồi còn chuẩn bị đi thi chứ . Giọng nói anh có đôi chút nghiêm nghị .

-Anh phải biết thương người chứ . Em mới ngủ được có 2 tiếng thôi . Thiếu ngủ lát không làm bài được lúc đó anh chết chắc .

-Dậy đi. lên Facebook anh chỉ cho cái này .

-Bí kíp coi cóp thi gia truyền hả ?

-Muốn bị đánh à . lên nhanh đi .

...tút ...tút ... tút ....

ơ hơ. Nó ghét cái kiểu ra lệnh này của ông ý . Vậy mà ... vẫn răm rắp làm theo dù đang rất rất buồn ngủ .

Nhìn cái đầu heo đang nhấp nháy , nó bật cười .

-"Anh mới đổi ảnh đại diện hả ? Trông dễ thương thế "

-"ờ.Giờ để cái này luôn . không đổi nữa "

-"ồ.được đó "

-"không dài dòng nữa , vào vấn đề chính đi "

Và thế là 2h đồng hồ sư phụ truyền dạy , học trò tiếp thu trong tình trạng gật gù muốn ngủ .

-"Rồi . nhớ những gì anh vừa nói đấy . Giờ thì dậy chuẩn bị đi thi đi . Thi tốt hen . Đậu anh có quà"

-"Thật hả ? Nhớ nhé . Cả 1 bài hát anh hứa nữa "

-"Rồi . Nhớ rồi . "

-Anh nhớ rồi cô bé . anh trở về rồi . anh mỉm cười với ý nghĩ của mình.

Cứ đợi đấy . Nhất định em sẽ lấy được quà của anh .

Người ta bảo số phận con người sinh ra đã được định trước , mọi việc xảy ra đều do ông trời sắp đặt .Và ... cái đó gọi là Định Mệnh ...

Kíttttttttttttt..............

Chiếc taxi chở nó phanh gấp. Theo lực quán tính , đầu nó đập mạnh vào chiếc ghế phía trước. Đom đóm + sao bay đầy đầu .

-Ui da . đau quá. Xảy ra tai nạn sao bác ??? Vừa xoa xoa cái trán nó vừa hỏi .

-Này . Cậu kia . Muốn chết sao mà chặn đầu xe thế hả. Ông tài xế nổi giận .

Nó tò mò ngó ra nhìn , không rõ mặt cậu ta nhưng nhìn thì " Chà . Body chuẩn , style khá ngầu ". Cậu ta không nói gì chạy lại mở cửa ngồi vào ghế sau . Một mùi hương nhẹ thoảng qua , không quá nồng , nó dịu nhẹ giống như hương nhài ấy.

-Nhanh lên . Bệnh viện X . Giọng nói gấp gáp .

-Cô bé này muốn tới đại học T . 2 đường ngược nhau .... có lẽ ...

-Giờ này khó bắt xe . Đợi xe bus quá lâu . Không được . Tới bệnh viện X nhanh lên . Cậu ta nói với bác tài rồi quay qua nó .

-Này . Cô bé . Tới bệnh viện X trước được chứ ??? Tôi có việc rất gấp .

-À . Hả . Nãy giờ mải quan sát hay nói cách khác là ngắm zai đẹp . Hiếm khi gặp 1 mĩ nam mà .

-Không được . tôi sắp trễ giờ thi rồi . Cả năm mới có 1 lần thôi đó .

-Nhưng cô còn nhiều cơ hội.Lần này không tới kịp thì có lẽ cả đời tôi sẽ không được gặp lại nữa . Cô hiểu chứ .

-Dù thế thì sao . Anh có việc quan trọng của anh và tôi cũng vậy . Đúng là tôi có nhiều cơ hội hơn ... nhưng ... xin lỗi . Tôi không thể giúp . Anh nên bắt xe khác thì tốt hơn đó .

-Bác tài . Bệnh viện X . Tôi sẽ trả bác gấp 3 , à không . gấp 5 được chứ .

-Anh tưởng ................. Nó chưa kịp nói hết câu thì bị anh ta bịt miệng lại . Và thế là chiếc xe chở 2 người họ tới bệnh viện X .

Đây là cái lí gì vậy . Rõ ràng nó là người lên xe trước mà . Chỉ vì tiền mà con người ta bán rẻ mọi thứ như vậy sao .

Dùng đôi mắt chứa đầy sự tức giận , nó liếc mắt nhìn tên con trai ngồi cạnh . Thật muốn đánh anh ta , muốn đá anh ta ra khỏi xe nhưng... nhìn gương mặt âu lo của anh ta tự dưng lòng nó dịu xuống ..............Chiếc xe dừng lại ở cổng bệnh viện X ....

Cửa xe vừa mở ... 1 thân ảnh vội lao người và ngã dúi xuống đất .

-Cô làm cái quái gì vậy . vẻ mặt âu lo biến mất mà thay vào đó là sự tức giận của 1 tên con trai i bị 1 con nhóc đá mạnh vào người khi định xuống xe .

-Tôi cảnh cáo anh . Đừng để tôi gặp anh lần nữa . Nếu không anh chết không kịp ngáp .

Chiếc xe quay đầu để lại đằng sau 1 ngọn lửa đang cháy lớn .

Một ngày mệt mỏi , các nơron thần kinh căng hết lên vì những bài thi rắc rối . Bật Facebook , nó muốn nói chuyện với anh , kể anh nghe những chuyện vừa xảy ra . Nhưng ... cái đầu heo không nhấp nháy . anh không onl .

-"Anh có đó không " . Gửi 1 tin nhắn cho anh với nội dung ngắn gọn .

1 giờ đồng hồ trôi qua mà anh không trả lời . " Có lẽ anh đang bận " . Nó tự nhủ vậy . Nhưng tới sáng hôm sau anh cũng không trả lời . Anh có onl , tin nhắn đã đọc nhưng sao anh không trả lời chứ . Một chút khó chịu len lỏi trong nó .

Khi những cơn mưa rào thưa dần . Những cái nắng oi nồng cũng trở nên dịu nhẹ cùng chút không khí hanh khô của mùa thu. Khoác chiếc áo mỏng , buộc vội dây giầy , nó chạy nhanh tới bờ hồ .

-Em xin lỗi . Em tới trễ . Anh đợi em lâu chưa .

-Anh cũng vừa tới .

Anh là ai ? Anh không phải warm prince . Anh tên Quân , là BF của nó .

" Mùi hương này ... " Nó quay đầu nhìn người vừa lướt qua tụi nó . Là 1 chàng trai khá cao , chắc cũng tầm 1m75 . Mái tóc cắt tỉa cùng bộ y phục khá ngầu .

-Sao thế ? Quân quay qua hỏi .

-À không. Nó quay qua cười .

-Chà . Đi bộ buổi sáng thật thoải mái phải không. Nó nói và cùng Quân đi thẳng mà không hay ... 1 ánh mắt có chút bi thương nhìn nó .

Cuộc gặp gỡ trớ trêu nhất trên đời có lẽ là khi em và anh đi qua nhau , vai kề vai nhưng ngay cả diện mạo của anh em cũng không nhìn rõ . ( DLVT )

Xem danh bạ . Một cái tên từng in đậm trong tâm trí nó đang lạnh lẽo nằm trong danh sách blacklist .

1 năm trước ................................................

-Anh . Em thi đậu đại học rồi đó . Chuẩn bị quà cho em đi . À . Cộng cả hát nữa nhé . Nó nhắn tin đòi quà "Heaven without you" .

-Chúc mừng em . Anh trả lời . Ừa . Anh nhớ rồi . Lát anh hát cho nghe .

Nó cười tít mắt . .... Giọng anh nhẹ nhàng , du dương như 1 cơn gió vậy . Dù ở rất xa , dù cách nhau những nửa vòng trái đất...dù chỉ là nghe gián tiếp qua điện thoại thì cái giọng trầm ấm động lòng người kia đang khắc sâu vào tâm trí nó.

"... But only love can say . Try again or walk away . But I believe for you and me the sun will shine one day ... "

-Cảm ơn anh nhiều nhé ! Bài hát rất hay .

-Không có gì .

-hmmm... Em nói anh nghe cái này nhưng không được cười em đâu nhé !

-Ừ . Nói đi . anh không cười .

- ........................ Này chàng trai ! Em thích anh ! ...............

Soạn văn bản xong , tin nhắn cũng được gửi đi . Nó đợi câu trả lời . Cảm giác của nó không sai đâu . Có lẽ anh cũng thích nó . Cách quan tâm của anh khiến nó nghĩ vậy . Nó vừa vui nhưng cũng vừa lo lắng . 10' rồi 30' và giờ là 1 tiếng trôi qua mà anh không trả lời . Tin nhắn trên Fb anh cũng đã đọc cách đó khá lâu rồi . Biết được tình cảm của nó dành cho anh nhưng sao anh không nói gì ??? Nó lo lắng ... Có khi nào nó đã sai . Nó không nên cho anh biết . Nó cũng từng mâu thuẫn , đấu tranh tư tưởng khá lâu mới quyết định làm vậy .

"Nếu ngày mai chẳng bao giờ đến nữa " Nó đọc trong hạt giống tâm hồn có câu như vậy . Phải rồi . Đâu ai dám chắc mình còn có ngày mai vậy nên... nó muốn cho anh biết tình cảm của nó dành cho anh . Rằng nó thích anh .

zing... 1 tin nhắn trả lời ... nó hồi hộp , hi vọng và mở tin nhắn .

-" Em dũng cảm ghê ha . Biết gì về anh đâu mà kêu thích . Em không thích anh được đâu . Không nên ... Ngủ đi bé . G9 em " .

Chờ đợi hơn tiếng đồng hồ để giờ nhận lại như thế này sao. Nước mắt nó khẽ lăn dài khi đọc tin nhắn.

" Anh rất ác . Ác như con tê giác ấy " - Em nói đùa đấy . Anh đừng tin .Nó nhắn tin lại . Nó cố giữ lại chút tự trọng cho riêng mình .

XoneFm đang chia sẻ 1 bài viết . Bây giờ là 10h pm , khung giờ cuối cùng trong ngày của Xone.Đó không phải là Most Requested Song mà nó là Nite Xone - không gian lắng đọng để cảm xúc lên tiếng với những cảm xúc giản dị , mộc mạc , chân thành . Nó khóc nấc lên khi nghe bài chia sẻ . Bài viết ấy thật giống với mình . Rằng nhân vật chính ấy thích thầm 1 chang trai , yêu đơn phương anh suốt 5 năm trời .Còn nó thì sao ??? Nó biết anh mới chỉ có 225 ngày . Thời gian không nhiều cũng chẳng đủ để nó hiểu hết con người anh , cũng chẳng đủ để nó biết mình thích anh nhiều bao nhiêu . Nhưng nó biết chắc là .............................Nó yêu anh. Yêu người con trai chưa từng gặp mặt . Ngay cả tên họ anh nó cũng không biết ngoại trừ cái nick mang tên "Heaven without you" . Nó thích anh ở điểm nào chứ ? Ngoại hình anh ư ? Không phải . Gia thế , tiền tài của anh ư ? Cũng không . Nó có biết chút xíu gì về những cái đó đâu . Vậy tại sao nó thích anh ???Nó thích anh không vì lí do gì cả . Đơn giản thích là thích thôi . Nó nghĩ mình thật ngốc . Sao lại chủ động nói với anh như thế chứ. Lẽ ra chuyện tỏ tình luôn là con trai nói trước mà .

Nhìn cuốn sách " Đến lượt em tỏ tình " của Dương Thùy trên kệ . Đâu cứ phải là con trai , nó cũng có quyền nói yêu trước. Nó không thấy hối hận vì những gì mình đã nói. Nhưng ... thật sâu trong tâm nó cảm thấy rất buồn và hụt hẫng .

-Tạm biệt anh . Người em từng yêu .....

Biện minh đủ mọi lí do cho việc làm của mình . Rằng nó không sai . Nó cho anh biết như vậy là đúng.Nhưng nó vẫn phải chịu thua trước nghịch cảnh . Anh chưa từng thích nó. 1 chút xíu tình cảm dành cho nó anh cũng không . Người anh yêu là chị đó ...dù người đó đã từ bỏ anh. Nó không đủ tự tin để đối diện. Nó trốn chạy và trong vô thức nó hủy kết bạn với anh , cho anh vào danh sách blacklist , khép chặt những kí ức về anh , giấu nó thật sâu vào 1 góc của trái tim mình.

-G9 em.Ngủ ngon nha . Nó nhận được 1 tin nhắn từ Quân .

Nó khẽ cười . Phải rồi. Nó tìm được 1 người yêu nó hơn anh , quan tâm , sẫn sàng nói chuyện với nó nhiều hơn anh.chủ động nhắn tin trước , dành nhiều tình cảm cho nó hơn anh.

-G9 anh.ngủ ngon, mơ thấy ác mộng . Câu chúc này trước đây là dành cho anh và bây giờ là cho 1 chàng trai khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aily