Văn Án (Quyển 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn án

Vì phòng trọ bị phá bỏ,

Trương Huyền chuyển đến chỗ Niếp Hành Phong tốt bụng cấp cho,

Quan hệ giữa hai người ngày càng hòa hợp.

Không ngờ một lần khi đi đánh golf cuối tuần,

Lại phát hiện trong hồ nhân tạo có một bộ hài cốt trắng u mịch,

Trên xương tay còn đeo một quan tài quỷ dị màu vàng,

Xem ra tựa hồ lại có chuyện gì đó muốn xảy ra.

Khăn lụa đỏ, dây chuyền quan tài, mất tích thần bí,

Chuyện tình ly kỳ cổ quái như một vòng tuần hoàn có sẵn,

Bóng ma trong bóng tối cứ dồn ép đến gần.

"Một người chí cương chí dương, một người chí âm chí tà, các người ở cùng một chỗ, sau này chắc chắn không ngừng có phong ba."

Người nào vừa nói như vậy?

Bọn họ ở cùng một chỗ có lẽ thật sự phong ba không ngừng,

Nhưng cậu sẽ tuyệt đối không bởi vậy mà tách ra khỏi chiêu tài miêu!

Tiết tử

Đường, tĩnh mịch xa xôi, hắc ám vĩnh viễn vô tận không thấy điểm cuối, cô lung lay lảo đảo đi tiếp, trong mắt đen là một mảnh mờ mịt, chỉ dựa vào bản năng trong tiềm thức mà cố chấp chạy về phía trước, máu từ giữa hai chân chậm rãi chảy xuống, theo từng bước chân của cô từng giọt rơi xuống trên mặt đất, nhưng lại ngay lập tức biến mất không còn dấu vết.

Phía trước hiện ra ánh sáng, ánh sáng ôn hòa ấm áp tràn ngập, tựa như hướng tới thiên đường.

Có người ngăn cản cô lại, cô nghe được một tiếng nói ôn hòa từ tính từ một người : "Đây không phải là nơi cô nên tới."

Ánh sáng rực rỡ vô cùng chói mắt, làm rối loạn tầm mắt của cô, cô đờ đẫn mà nói: "Tôi phải trở về!"

Trong đầu chỉ có duy nhất một ý niệm cố chấp.

"Chấp niệm, thật sự sâu như vậy sao?"

Nam nhân cúi đầu thì thào tự nói, rồi lập tức hạ mi, ưu nhã mà cười. "Vậy, không bằng để tôi đưa cô trở về, để cho tất cả bắt đầu lại một lần nữa? Qúy bà xinh đẹp, có nguyện ý ký phần khế ước này không?"

Lời nói hời hợt, nhưng lại tràn ngập hấp dẫn, làm cho người ta không thể cự tuyệt, không, cô căn bản không có ý định cự tuyệt, dù là cùng ma quỷ ký khế ước, cô cũng can tâm tình nguyện.

"Muốn tôi giao cái gì cho anh? Linh hồn của tôi sao?"

"Không cần, dù sao làm việc này đối với tôi mà nói chỉ là nhấc tay chi lao."

Khóe môi nam nhân câu lên nụ cười, vươn tay đến, như là làm động tác mời quý bà cùng nhảy, nhưng lại lộ ra sự mê hoặc quỷ dị, phảng phất tựa như chỉ cần cầm lấy bàn tay này, sẽ không còn có cách nào quay đầu lại.

Cô không chút do dự tiếp nhận mời gọi, rồi sau đó, gắt gao nắm chặt bàn tay nam nhân, giờ khắc này, cô cái gì cũng không mong muốn, cái gì cũng đều không nghĩ tới, thời gian trong đại não đã hoàn toàn dừng hoạt động, cô chỉ nhớ rõ một việc—— là phải trở về!

"Tôi nguyện ý!" Cô quả quyết mà trả lời.

Đồng thời với lúc lời nói thốt ra là ngân mang chợt hiện, ngọn lửa màu đen đột nhiên nổi lên, bao phủ lấy hai bàn tay đang nắm lẫn nhau, nam nhân mỉm cười nói: "Khế ước thành lập."

Lửa nóng dần mất, da thịt cô nguyên bản trắng bệch đã biến trở lại màu sắc tươi đẹp vốn có, máu tươi giữa hai chân đã ngừng chảy, cô mờ mịt nhìn xung quanh, phát hiện không gian hắc ám âm lãnh không có điểm bắt đầu đã biến mất, kể cả vị nam tử ưu nhã đẹp đẽ quý khí kia.

"Đừng mưu toan cố chấp đoạt lấy thứ không thuộc về mình, nếu không, cô sẽ không còn cơ hội sống lại."

Nam tử nói ra lời cuối. Kỳ thật trong khoảnh khắc ký hạ khế ước kia, cô cũng đã mất đi cơ hội sống lại, nhưng người kia cũng đã cho cô sinh mệnh vĩnh hằng, cô sẽ vẫn sống, với điều kiện tiên quyết là—— không nên quá tham lam.

⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹๑۩۞۩๑⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹⊱⊹

Chưa xin phép. Mong các nhà edit/ dịch cho mình để chế độ PRIVATE xem nha!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro