Quyển 4 - Chương 23: Tiết Hàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầu tiên tranh cử giành chức vụ Điện tiền hộ pháp qua đi để lại cho mọi người đều là vẻ mặt ngạc nhiên, từ lúc Vân Phong rời đi, tâm tư của mọi người vẫn đặt ở trên người nàng, chiến đấu nhanh như vây đã kết thúc, thời gian ngắn như vậy, làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc!

Có thể nói là do thực lực đã cách xa ở một trình độ nhất định, mới làm cho Vân Phong dễ dàng thắng được, giờ đây đề tài để mọi người bàn tán từ đầu đường đến cuối ngõ chính là chuyện chiến thắng với thời gian ngắn vậy, cũng vì thế mà Diêm gia lúc này cũng coi như là một đối thủ khó chơi trong việc tranh cử chức vụ.

Sau khi kết thúc ngày thi đấu đầu tiên của gia tộc hạng hai, Diêm Thiên Hạo đã được điện chủ Hạo Nguyệt điện mời đi làm khách, Diêm Minh thì trở lại chỗ ở ban đầu, vừa bước vào liền thấy Vân Phong và Khúc Lam Y, mấy miệng vết thương trên người Vân Phong đang từ từ giảm bớt, vết thương trên mặt cũng không ít, nhìn qua tuy có chút chật vật nhưng cũng không có trở ngại gì.

Yêu Yêu vẫn nằm yên trong lòng Vân Phong, một đôi mắt to màu lam lo lắng nhìn Vân Phong, tay Vân Phong nhẹ vút mái tóc Yêu Yêu, an ủi nàng không có chuyện gì, Nhục Cầu cũng không dám dựa người vào mặt Vân Phong nữa, tuy chỉ là mấy miệng vết thương nhỏ nhưng nó cũng là vết thương nha.

"Ngươi làm sao vậy?" Diêm Minh khẽ nhíu mày đi tới, cẩn thận đánh giá Vân Phong một chút.

Vân Phong nhấp khóe môi,"Không có gì."

Khúc Lam Y ở một bên cẩn thận dùng nguyên tố làm dịu đi vết thương bên ngoài của Vân Phong, mắt không nâng lên mà chỉ nói một câu,"Diêm gia coi như đã đi lên."

Diêm Minh nghe đến đó cười ha ha,"Chắc vậy, Diêm Thiên Hạo được điện chủ mời đi làm khách, chắc tới khuya mới về." Diêm Minh ngồi một chỗ cách xa hơn, ánh mắt nhìn Vân Phong, vẫn có chút lo lắng.

"A? Xem ra Diêm gia một bước đã lên mây, Diêm gia nhất định sẽ cười tới sái quai hàm." mấy lời nói của Khúc Lam Y chứa đầy châm chọc.

Diêm Minh cười lớn,"Khúc huynh không cần chú ý mấy việc này, đổi góc độ khác thì nếu Diêm gia đi lên thì chuyện này đối với Vân Phong cũng không phải chuyện xấu."

Khúc Lam Y lạnh lùng hừ một cái, không nói nữa, Diêm Minh cũng không mở miệng nói tiếp, chỉ lẳng lặng nhìn Vân Phong, chốc lát sau, mấy miệng vết thương nhỏ trên người Vân Phong cũng khép lại hết, khôi phục lại như lúc ban đầu, Diêm Minh nhìn thấy liền kinh ngạc, quang nguyên tố quả nhiên thần kỳ.

"Diêm gia chủ thật sự muốn lập ngươi thành người kế thừa sao?" Vân Phong ôm Yêu Yêu đứng dậy, Nhục Cầu cũng lớn mật đi lại, biểu đạt tình cảm lo lắng, một đoàn thủy nguyên tố màu lam từ bàn tay Vân Phong tràn ra, chậm rãi bao quanh thân thể Yêu Yêu, Yêu Yêu thích ý nhắm mắt lại, đắm chìm bên trong thủy nguyên tố.

Diêm Minh nhìn thấy một màn này trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, quả nhiên vị tiểu cô nương kia có lai lịch không nhỏ, chắc cũng không phải là con người."Chắc vậy, Diêm Thiên Hạo có mặt mũi, hôm nay Diêm gia lại có được mặt mũi, đương nhiên hắn phải hiểu mặt mũi này là do ai mang đến."

Vân Phong cười nhẹ, nhìn vẻ mặt thích ý của Yêu Yêu trong lòng cũng vui vẻ, hình người của Yêu Yêu chắc dừng lại ở dáng vẻ cô bé lolita, thực lực của nàng cũng không có thay đổi gì, nhưng Vân Phong có loại dự cảm, Yêu Yêu là loại một khi không bùng nổ thì thôi nhưng đã bùng nổ thì sẽ ra dáng vẻ kinh người, dù sao cũng là một Hải yêu có huyết thống biến dị duy nhất trong giao nhân bộ tộc, thực lực và năng lực làm sao có thể yếu chứ?

Khúc Lam Y nhìn Yêu Yêu, lại như tự nhiên đem quang nguyên tố thấm vào bên trong thủy nguyên tố, Yêu Yêu vốn đang thích ý nhắm lại hai đột nhiên mở to hai mắt ra, đôi mắt xinh đẹp bỗng yêu hóa, đồng tử cũng biến thành thành màu lam con ngươi dựng thẳng tuyến, Vân Phong vừa nhìn thấy, lập tức ôm Yêu Yêu vào ngực.

"Ngươi đang làm cái gì?" Vân Phong nhìn về phía Khúc Lam Y.

Khúc Lam Y cười cười,"Không có gì, chỉ là hiếu kỳ thôi."

Chậm rãi thu hồi lại quang nguyên tố, Yêu Yêu từ khuôn mặt yêu hóa lúc này mới chậm rãi biến lại thành dáng vẻ đáng yêu, Diêm Minh luôn đừng cạnh quan sát, cũng không mở miệng hỏi Vân Phong Yêu Yêu là cái gì, hắn biết Vân Phong sẽ không trả lời.

"Vân Phong." Một giọng nói trầm thấp truyền đến cùng với tiếng bước chân, đúng là Diêm Thiên Hạo, Diêm Minh cứ tưởng nửa đêm Diêm Thiên Hạo mới về không ngờ bây giờ cũng đã về.

"Diêm gia chủ." Vân Phong buông Yêu Yêu ra, nhìn Diêm Thiên Hạo cười, ánh mắt Diêm Thiên Hạo chuyển qua người Yêu Yêu, tràn ngập hứng thú,"Đây là......"

Hai mắt Vân Phong lạnh lùng, nhìn thấy được trong mắt Diêm Thiên Hạo chứa hứng thú quá lớn, trong lòng rất là không hờn giận, "Là bạn tại hạ, Diêm gia chủ có vấn đề gì sao?"

Diêm Thiên Hạo tự động xem nhẹ lời nói của Vân Phong, đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Yêu Yêu, bên trong bắt đầu hiện lên vẻ tham lam làm cho người ta muốn làm chuyện xấu.

"Gia chủ!" Diêm Minh đột nhiên quát khẽ một tiếng, sắc mặt âm trầm, Diêm Thiên Hạo lúc này mới hoàn hồn, nghe thấy tiếng xưng hô của Diêm Minh liền nhíu mày, "Cái đứa nhỏ này sao lại kêu là gia chủ chứ? Là con của Diêm Thiên Hạo ta thì nên gọi ta là cái gì?"

Diêm Minh nghe tới đó, thoáng nhướng mày "Diêm gia chủ, ta vẫn luôn kêu người là như vậy."

Diêm Thiên Hạo nghẹn lời, Diêm Minh là con riêng, lúc trước là hắn nhất thời mê mang nên mới đưa nó về Diêm gia, tất nhiên cũng không quản hắn sống chết như thế nào, đứa con riêng này đối với Diêm Thiên Hạo mà nói, thì có cũng được mà không có cũng không sao. Nhưng mà hiện tại thì khác, vừa rồi điện chủ Hạo Nguyệt điện làm cho hắn biết được, cũng như làm cho Diêm Thiên Hạo hiểu rằng nếu Diêm gia muốn như nước lên thì thuyền lên! Tất cả mấy thứ này đều là do đứa con riêng này mang tới, nếu như không có 'Vị hôn thê' của Diêm Minh- Vân Phong, thì dù Diêm gia có trải qua tiếp mấy trăm năm, cũng rất khó để đạt tới địa vị này.

Diêm Thiên Hạo chợt cảm thấy hối hận, nếu biết trước tình huống này, thì hắn tuyệt đối sẽ dẫn Diêm Minh theo bên cạnh, bây giờ hắn phải phí khí lực rất lớn để bổ cái gọi là 'Thân tình'

"Cái đứa nhỏ này, còn không mau gọi một tiếng cha?" Diêm Thiên Hạo lộ ra vẻ mặt.

Diêm Minh cười nhạt, sắc mặt càng âm trầm hơn,"Ta vẫn là nên xưng hô là Diêm gia chủ thôi."

Diêm Thiên Hạo vừa muốn lớn tiếng gầm lên, nhưng vẫn cố ngăn chặn lại lửa giận trong lòng mình, bây giờ mọi việc của Diêm gia còn phải dựa vào Diêm Minh, nếu lúc này trở mặt với đứa con riêng này, thì Diêm gia chỉ có nước xuống dốc không phanh.

"Thôi, con muốn gọi như thế nào thì gọi, sớm muộn gì thì vị trí gia chủ này cũng là của con." Diêm Thiên Hạo nói, Diêm Minh chỉ cười chứ không lên tiếng, Diêm Thiên Hạo nhìn về phía Vân Phong.

"Vân Phong này, không phải con cũng nên gọi ta một tiếng cha sao?" mấy lời này mà Diêm Thiên Hạo cũng dám nói ra đúng là da mặt dày, nếu không phải có quan hệ với Diêm Minh, thì lúc Diêm Thiên Hạo nhìn thấy loại người như Vân Phong, còn phải muốn cúi lưng nghe theo.

Sắc mặt Vân Phong lạnh lùng, da mặt người này đúng là qua tốt!

Diêm Minh vừa nghe thiếu chút nữa cười ra tiếng, "Diêm gia chủ, bây giờ gọi có phải là quá sớm hay không?"

"Không còn sớm không còn sớm, sớm muộn gì cũng là con dâu Diêm gia." Diêm Thiên Hạo cười ha ha, tinh quang lướt nhẹ qua mắt, lại đưa mắt nhìn Yêu Yêu lần nữa,"Ta nói này con dâu, tiểu cô nương này rốt cuộc là......"

Vân Phong đột nhiên cười lạnh,"Diêm gia chủ, ngươi đúng là làm càn ."

Biểu tình trên mặt Diêm Thiên Hạo cứng đờ, xấu hổ không biết phải làm sao, Vân Phong đây là đang giận dữ, cũng tự biết chính mình có một tấc lại muốn tiến một thước, xấu hổ qua đi, Diêm Thiên Hạo cứng ngắc xoay người,"Ta còn có một số chuyện phải xử lý, buổi tranh cử ngày mai đừng làm cho ta thất vọng."

Diêm Thiên Hạo biến ba bước thành hai bước đi nhanh ra ngoài, Diêm Minh đợi Diêm Thiên Hạo đi rồi, cười nhạo một tiếng, ánh mắt Vân Phong đảo qua,"Như thế nào? Hắn đang muốn ngươi nhận tổ tông, ngươi không muốn sao?"

Thần sắc Diêm Minh lạnh như băng, đáy mắt cũng một mảnh âm hàn,"Nhận thức tổ tông? Ta sớm đã không có tổ tông, còn cần nhận thức sao?"

"Không muốn lấy lòng hắn? Vị trí Diêm gia có phải của ngươi hay không, còn là do hắn quyết định." Khúc Lam Y ở bên cạnh lạnh lùng mở miệng, trong lòng hắn đang rất khó chịu, phi thường khó chịu, bất quá hắn sẽ áp chế, đợi chuyện của Vân Phong làm xong xuôi, mới tính tới thù này.

"Không cần lấy lòng, Diêm Thiên Hạo là tên cáo già, hắn sẽ không đem vị trí gia chủ đưa cho ta."

Vân Phong nhíu mày, Khúc Lam Y cũng hiếu kỳ, Diêm Minh cười ha ha, lộ ra nụ cười ý vị sâu xa,"Nói cho cùng thì ta cũng là con hắn, hắn là cái dạng gì, chẳng lẽ còn không biết rõ sao?"

"Ngươi đúng là nhìn thấu triệt để hắn." ánh mắt Khúc Lam Y nhìn ra xa, Diêm Thiên Hạo là người như thế nào, hắn liếc mắt một cái liền sáng tỏ.

Khóe môi Diêm Minh nhếch lên,"Nhân sinh của ta, ngay từ rất sớm cũng đã nhìn thấu triệt để."

Diêm Thiên Hạo đi thẳng từ chỗ Diêm gia tới một chỗ nào đó ở Thương Lan thành, đúng như hắn nói là có việc muốn làm, bước vào một quán trọ, Diêm Thiên Hạo đẩy một cửa phòng rồi đi vào, thanh niên vốn chờ ở bên trong từ lâu lập tức đứng dậy,"Cha!"

Diêm Thiên Hạo gật đầu, ngồi xuống ghế, lần đến Thương Lan thành này Diêm Thiên Hạo cũng không phải chỉ đi một mình, mà còn dẫn theo đứa con hắn yêu thương nhất trong Diêm gia, Diêm Cẩm Thành.

"Cha, người thật sự đem vị trí gia chủ đưa cho Diêm Minh sao?" vẻ mặt Diêm Cẩm Thành đầy oán khí, chân mày rậm cũng nhăn lại thành một chỗ, đem tuổi tác giữa Diêm Thiên Hạo ra so sánh với Diêm Cẩm Thành thì cách rất lớn, nhưng mà tâm trí thì lại không có già dặn bằng Diêm Minh.

Sắc mặt Diêm Thiên Hạo tối đi:"Đang nói nhảm cái gì chứ! Diêm gia làm sao có thể để một đứa con riêng lên làm gia chủ!"

Diêm Cẩm Thành không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tuy trong lòng đã tin nhưng mà vẫn cứ muốn xác nhận lại lần nữa,"Nhưng bên ngoài đều nói, Diêm Minh sẽ là gia chủ tiếp theo của Diêm gia, đây là chuyện thiên chân vạn xác, còn nói cha đối với Diêm Minh cũng càng công nhận hơn..."

Diêm Thiên Hạo thở dài một hơi, nhìn Diêm Cẩm Thành nói như thấm thía, trong ánh mắt để lộ ra tình cảm cha con, đây là thứ tình cảm mà Diêm Minh một lần cũng chưa được nhìn thấy.

"Cẩm Thành, vị trí gia chủ là của con! Cha nói của con thì chính là của con! Lần này Diêm gia còn phải dựa vào Diêm Minh và Vân Phong để tranh đoạt vị trí Điện tiền hộ pháp, nếu không cho hắn một chút ngon ngọt, hắn làm sao có thể vì Diêm gia mà tận tâm tận lực làm việc?"

Diêm Cẩm Thành gật đầu, nhưng trong mắt vẫn có chút không cam lòng,"Nếu chiếm được vị trí Điện tiền hộ pháp này, Diêm Minh chẳng phải sẽ càng như chim mọc thêm cánh sao, huống hồ còn có Vân Phong......" Trong đầu thoáng lướt qua khuôn mặt lạnh lùng kia, sắc mặt Diêm Cẩm Thành chợt đỏ lên, rốt cuộc Diêm Minh có cái vận cứt chó gì, người như vậy mà lại là vị hôn thê của hắn!

"Ha ha, đợi đoạt được vị trí Điện tiền hộ pháp, cha sẽ để cho Diêm Minh và Vân Phong kết hôn, đến lúc đó Vân Phong cũng sẽ là người của Diêm gia! Khi đó gia chủ Diêm gia là con, còn nghĩ không giành được một nữ nhân sao!"

Lời nói của Diêm Thiên Hạo cuối cùng cũng làm cho Diêm Cẩm Thành nở nụ cười, đúng vậy, đến lúc đó hắn là gia chủ Diêm gia, Vân Phong coi như là người nhà Diêm gia, chỉ cần ép Diêm Minh giao Vân Phong cho mình, vậy là vẫn được!

"Mọi việc đều nghe theo lời cha nói!" Diêm Cẩm Thành cười ha ha, mặt cũng tự tin hơn rất nhiều.

Diêm Thiên Hạo vui mừng cười "Ừ, cứ nghe theo như cha đã nói, Diêm gia không có khả năng sẽ giao cho đứa con riêng, mà Vân Phong cũng là vật ở trong lòng bàn tay Diêm gia!"

Diêm Cẩm Thành cười lớn, Diêm Thiên Hạo đứng lên,"Đi thôi, cùng cha đi chào hỏi một số người, để con thấy quen mặt, sau này địa vị của Diêm gia so với trước càng không giống, con cũng phải tăng thêm một tầng quan hệ."

Diêm Cẩm Thành nghe vậy trong lòng liền hưng phấn, đắc ý đi theo phía sau Diêm Thiên Hạo ra ngoài, Diêm Minh, ngươi cho rằng ngươi có thể làm gia chủ sao? Cho đến phút cuối, ngươi cũng chỉ là tốn công phí sức mà thôi! Khóe miệng Diêm Cẩm Thành nhếch càng ngày càng lớn, vị trí gia chủ, còn có vị hôn thê của ngươi, tất cả đều là của ta!

Trận đầu tranh cử giữa gia tộc hạng hai được ra tới bốn danh ngạch, bên trong có Diêm gia, Hồng gia, Lam gia và một cái gia tộc miễn cưỡng thắng được với thời gian nhanh hơn, gia tộc hạng hai có bốn danh ngạch được vào vòng trong, tiếp đến chính là gia tộc hạng hai cùng gia tộc đứng đầu đối kháng, trận chiến đấu này mới thật sự đáng làm cho người ta mong chờ.

Thời gian để nghỉ ngơi là một ngày, Vân Phong cũng không có đi đâu, chỉ im lặng nhắm mắt tu luyện một ngày, Tổ tiên từ lần trước ngủ say cũng chưa có tỉnh dậy lại, nghĩ tới loại lực lượng khó hiểu làm linh hồn gặp áp lực vẫn còn tồn tại ở Tây đại lục, Vân Phong nhíu mày, rốt cuộc là cái gì, mói có thể gây áp lực cho linh hồn?

Tổ tiên ngủ say cũng không gặp phải trở ngại gì, tu luyện cả một ngày làm cho Vân Phong có dự cảm, hình như nàng sắp chạm đến cửa tiến nhập quân chủ cấp bậc hậu kỳ. Từ khi đến Tây đại lục, Vân Phong vẫn chưa có thời gian để chuyên tâm tu luyện, nhưng cho tới bây giờ nàng vẫn chưa từng ngừng tu luyện, chiến đấu với người khác cũng tích lũy được kinh nghiệm, mỗi lúc mỗi giây đều vẫn tu luyện, tuy rằng hiệu quả nhỏ, nhưng mà thời gian dài tích lũy lại với nhau, cũng là một trợ lực không nhỏ. Chăm chỉ tu luyện một ngày làm Vân Phong có cẩn thận quan sát không gian tinh thần lực của mình, tinh thần lực của mình hình như có đột phá mới, cũng đại biểu rằng mình cũng tấn chức, chẳng qua là đang chờ một cơ hội.

Đồ đệ bảo bối của Vân Phong- Hạ Thanh vẫn luôn cố gắng ở bên trong Long điện tu luyện, ngày hôm nay Vân Phong cũng âm thầm quan sát tình trạng tu luyện của Hạ Thanh một chút, tiểu cô nương vẫn luôn cố gắng không ngừng, cho tới giờ cũng chưa từng dừng lại, có lẽ biết chính mình chênh lệch quá lớn so với Vân Phong, cho nên Hạ Thanh so với người khác thì cố gắng hơn rất nhiều, từ tận đáy lòng Vân Phong cảm thấy thực an ủi, để Hạ Thanh đột phá đến thống lĩnh cấp bậc, cũng sắp tới rồi.

Một ngày này, Vân Phong tu luyện rất là im lặng, nhưng toàn bộ Thương Lan thành lại náo nhiệt lên hẳn, mấy người bình dân không thể đi vào Hạo Nguyệt tổng điện xem tranh cử, chuyện Vân Phong lấy tốc độ truyền kỳ thắng được, làm cho dân chúng Thương Lan thành đều sợ hãi than, cũng rất muốn tận mắt nhìn Vân Phong đấu, tuy nhiên Hạo Nguyệt tổng điện cũng không phải nơi người bình thường như bọn họ đi vào.

Thanh âm quần chúng nghị luận ồn ào huyên náo, thậm chí còn có người yêu cầu Hạo Nguyệt tổng điện mở cửa ra cho dân chúng vào xem tranh đấu, thanh âm càng lúc càng lớn, trận đấu của gia tộc đứng đầu cùng gia tộc hạng hai vốn sẽ không phải gặp phải trì hoãn gì nhiều, nhưng do Vân Phong xuất hiện nên biến thành chuyện xấu, rốt cuộc người này có thể thắng gia tộc đứng đầu hay không, đây đều là mấy lời bàn tán của mọi người trong Thương Lan thành.

Mà bên gia tộc đứng đầu lại im lặng lạ kỳ, ai cũng không ngờ rằng ngày tranh cử đầu tiên, nhóm tinh anh trong gia tộc đứng đầu đã giao thủ cùng với Vân Phong, trường hợp đó có thể nói là rất phấn khích.

Còn Diêm Thiên Hạo thì lợi dụng ngày đó, âm thầm dẫn Diêm Cẩm Thành đi chào hỏi hết các cao nhân nghĩa sĩ ở Thương Lan thành, nói gì cũng để lộ ý Diêm Cẩm Thành mới là người hắn chọn cho gia tộc, mà mấy người cao nhân nghĩa sĩ cũng không nói gì, chỉ là ánh mắt đều lộ vẻ chế nhạo, làm cho Diêm Cẩm Thành xấu hổ không thôi.

Diêm Thiên Hạo vừa rời khỏi, bọn người họ đều khinh thường nở nụ cười, chủ nhân Diêm gia rốt cuộc là ai, chẳng lẽ bọn họ không biết? Tên Diêm Cẩm Thành có thể làm cái gì chứ? Diêm Minh tuy là con riêng, nhưng mà có kiến thức, quyết đoán vượt xa tên Diêm Cẩm Thành này! Lấy tâm cơ của Diêm Minh vị trí gia chủ chẳng lẽ rơi vào tay người khác sao, hay là tự chính mình xuất lực lấy chứ?

"Cái tên Diêm Thiên Hạo này, cùng lắm cũng chỉ như vậy." Đây là lời đánh giá của bọn họ, hắn rõ ràng không nhìn rõ cục diện, nếu không phải có Diêm Minh, Vân Phong sẽ không có khả năng đi giúp Diêm gia, Vân Phong mà không giúp Diêm gia, thì hắn có được gì chứ? Cho dù ngươi có chiếm được vị trí Điện tiền hộ pháp, thì sao chứ? Sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác đá xuống dưới! Cho dù có thân cận với Hạo Nguyệt điện, thì cũng là vì có quan hệ với Vân Phong!

Có lẽ Diêm Minh đã sớm đoán trước được sự tình sẽ phát triển cho tới ngày hôm nay, có lẽ lúc gặp được Vân Phong, tên thiếu niên này đã chuẩn bị tốt mọi kế hoạch.

Một ngày bận rộn lặng lẽ trôi qua, ngày hôm sau, đợt tranh cử lần thứ hai bắt đầu, mà Hạo Nguyệt điện cũng được nghênh đón cảnh tượng huyên náo, Hạo Nguyệt điện chưa bao giờ mở ra, không cho dân chúng tiến vào, ngày hôm nay, lại mở ra cho dân chúng vào!

Từ sáng sớm, toàn bộ dân chúng trong Thương Lan thành như thủy triều tập trung ở trước cửa Hạo Nguyệt tổng điện, trong tay mỗi người thậm chí còn mang theo thức ăn nước uống, trận tranh cử hôm nay nhất định sẽ diễn ra rất lâu, cho nên bọn họ cũng phải chuẩn bị mọi thứ đầy đủ, sau khi cửa Hạo Nguyệt tổng điện mở ra, có mấy người tiến tới, dẫn mọi người vào khu vực xem thi đấu, Hạo Nguyệt tổng điện còn vì dân chúng Thương Lan thành mà đặc biệt thiết kế một khu vực xem thi đấu, diện tích rất lớn, nhưng mà số lượng chưa người vẫn có hạn, chỉ cần đợi khu vực này đầy người, thì những dân chúng chứa vào kịp cũng không được vào nữa.

Rất nhanh, khu vực này đã bị người lấp kín, nhìn từ xa xa rậm rạp đầu người đen cả một mảng, không lâu sau mấy người gia tộc hạng hai đến xem cuộc đấu cũng đã tới, tiếp theo tới là mấy gia tộc hôm nay tham gia tranh cử, bọn họ đều có khu vực riêng, còn những gia tộc bị loại ra, thì không có tư cách ngồi ở đây nữa.

Bốn gia chủ hạng hai chỉ có mình Diêm Thiên Hạo là ra vẻ biết trước sự việc, giống như ngày tranh cử hôm nay là tình thế bắt buộc, mấy vị gia chủ đứng đầu nhìn thấy vẻ mặt này của Diêm Thiên Hạo trong lòng không khỏi cười nhạo, nhưng bởi vì Vân Phong xuất hiện nên cũng không thể dễ dàng bỏ qua, nếu làm không tốt thì nguy hiểm sẽ càng cao.

Trong mấy gia chủ hạng hai người đang bất an nhất hẳn là vị Tiểu gia chủ kia, theo gia tộc của hắn dự kiến thì cùng lắm chỉ chống đỡ được vòng đầu tiên, cho dù chỉ giành lấy một cái danh ngạch cũng đã dùng hết toàn lực, Tiểu gia chủ âm thầm quay đầu nhìn lướt qua mấy vị gia chủ đứng đầu phía trên, sắc mặt đột nhiên căng thẳng, bàn tay cũng toát mồ hôi.

Tranh cử rất nhanh sẽ bắt đầu, hôm nay vòng tranh cử này sẽ đem gia tộc hạng hai cùng gia tộc đứng đầu đấu với nhau, tám người tham gia tranh cử sẽ rút thăm, gia tộc hạng hai là một tổ, gia tộc đứng đầu là một tổ, bóc giống ký hiệu với nhau sẽ là đối thủ của nhau, một lần quyết định thắng thua, trực tiếp vào trong với bốn danh ngạch.

Thời điểm tám người tham dự đi ra, toàn trường so với ngày hôm qua còn náo nhiệt hơn, quần chúng với lòng nhiệt huyết mạnh mẽ đứng lên hô to, tiếng la to chấn động, tiếng hô to ào ạt!

Tuy rằng thanh âm quá mức ồn ào, lại có thể làm cho tim người ta rục rịch, đại bộ phận dân chúng vào đây làm cho Vân Phong hơi giật mình, rồi lại nhìn đối thủ là gia tộc đứng đầu, quả nhiên đều là mấy gương mặt này, mấy người ngày hôm trước nàng gặp qua, rõ ràng đang ở đây! Âu Dương Hồng Vũ, Tiết Hàn, Chung Vũ Linh, còn có Tiêu Tường.

Bốn người họ đều nhìn về phía Vân Phong, rốt cuộc hôm nay ai sẽ làm đối thủ của Vân Phong, đây là điều khó nói!

"Bắt đầu rút thăm!" Đơn giản tuyên bố quy tắc xong, vòng tranh cử này cũng đã sắp bắt đầu! Tuyển thủ hạng hai bắt đầu rút thăm, tuyển thủ đứng đầu cũng rút, mỗi người đều tự mở tờ giấy trong tay mình ra, Vân Phong mở tờ giấy ra, ánh mắt chậm rãi hướng về phía một người, không nghĩ tới lại cùng một tổ với hắn.

Chung Vũ Linh mở tờ giấy ra, phát hiện mình không có cùng Vân Phong nên thở phào nhẹ nhõm, không cùng Vân Phong làm đối thủ thì có nghĩ nàng có cơ hội vào vòng trong tiếp! Còn Âu Dương Hồng Vũ sau khi nhìn tờ giấy trên tay mình xong có chút không hờn không giận, đối thủ của hắn không phải Vân Phong, xem ra Âu Dương Hồng Vũ rất hy vọng ngay vòng đầu tiên liền đụng phải Vân Phong.

Tiêu Tường tùy ý nhào tờ giấy trong tay lại, ánh mắt nhìn qua Vân Phong, cười ha ha, Vân Phong thản nhiên đem ánh mắt tập trung lên người đối thủ của nàng, Tiết Hàn.

Tiết Hàn nhìn tờ giấy trên tay mình, mặt không chút thay đổi ném sang một bên, ngẩng đầu vừa vặn đón nhận ánh mắt của Vân Phong, Tiết Hàn không có tỏ vẻ gì, mà chỉ thản nhiên dời ánh mắt sang chỗ khác.

Vân Phong hơi nhíu mày, bên trong bốn người này, Chung Vũ Linh, Tiêu Tường, Âu Dương Hồng Vũ đều đã từng ở trước mặt nàng ra tay, dù trực tiếp hay gián tiếp cũng đã động tay chân với nàng, nhưng chỉ có mình Tiết Hàn, chỉ có hắn không là không làm gì, cho đến nay Vân Phong cùng Tiết Hàn cũng không có va chạm trực diện qua.

Nghĩ đến xiềng xích màu đen quỷ dị của Tiết Thành, còn có thuật sưu hồn, Vân Phong đối với Tiết gia rất tò mò, hơn nữa tính cách Tiết Hàn lạnh lẽo như vậy, hắn sẽ có dạng chiêu thức gì, cũng sẽ có xiềng xích màu đen kia sao?

Đây hoàn toàn là không hiểu rõ đối thủ, nói cách khác là không có chuẩn bị gì, mà chỉ có giao thủ, như vậy mới có thể biết được tin tức mình muốn biết.

Hai người bọn họ đều đứng đối diện nhau, Hồng gia và Lam gia thì gặp phải Âu Dương Hồng Vũ cùng Tiêu Tường, mà gia tộc hạng hai còn lại gặp phải chính là kẻ điên Chung Vũ Linh.

"Chiến đấu, bắt đầu!" một tiếng lệnh phát ra, phía trên lôi đài khí thế cường đại đồng loạt xông ra, như thủy triều dũng mãnh tiến ra bốn phía, dân chúng cũng biết được trò hay sắp bắt đầu, hưng phấn rống lên một tiếng hừng hực khí thế, kinh thiên động địa!

Trận đầu diễn ra cũng không có gì khác, những người khác đã bắt đầu có động tác, nhưng còn Vân Phong và Tiết Hàn thì lại bình tĩnh đứng ở kia, hai người thậm chí còn một hỏi một trả lời nói chuyện.

"Vân Phong, nghe trưởng bối trong nhà nói qua ngươi, ngươi là một đối thủ lợi hại." giọng nói Tiết Hàn vừa lạnh lại vừa cứng, cùng xiềng xích quỷ dị màu đen kia rất giống.

"Tiết Thành?" Vân Phong nhướng mày, "Tiết gia sưu hồn, xác thực hiếm thấy."

Khóe miệng Tiết Hàn khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười, "Chỉ là đáng tiếc, nó đối với ngươi vô dụng. Thân thể của ngươi rốt cuộc có bao nhiêu trí nhớ thú vị, ta rất muốn nhìn một chút, nhất định sẽ rất phấn khích."

"Nhất định nhìn không được, trí nhớ của ta chỉ thuộc về ta, không có người nào có thể nhìn trộm!" vẻ mặt Vân Phong lạnh lùng, Tiết Hàn đột nhiên cười ha ha, tiếng cười này làm cho ba người đang chiến đấu một bên đột nhiên kinh ngạc.

"Tiết Hàn...... tên kia vậy mà lại nở nụ cười!" Chung Vũ Linh sửng sốt, cả người đột nhiên toát ra một tầng mồ hôi lạnh, thần sắc Tiêu Tường thần cũng căng thẳng, cái tên quái thai kia cũng biết cười? Đáy mắt Âu Dương Hồng Vũ trầm xuống, Tiết Hàn lại nở nụ cười?

Tiết Hàn vừa dứt cười, sắc mặt đột nhiên biến trở lại vẻ mặt không thay đổi như vừa rồi, nhưng Vân Phong lại có thể cảm nhận được cặp mắt của Tiết Hàn dần dần dấy lên độ ấm, đây là một tên so sánh với Chung Vũ Linh, thì chỉ có điên hơn chứ không có kém!

"Càng nhìn không được, càng gợi lên hứng thú của người khác." thanh âm lạnh lùng của Tiết Hàn lại vang lên, quanh thân đã có một cỗ khí thế quanh quẩn, ánh mắt Vân Phong thoáng căng thẳng, chiến đấu bây giờ mới chính thức bắt đầu đi!

"Xoát!" ống tay áo của Tiết Hàn đột nhiên giơ cao lên, từng thanh âm từ cổ tay áo truyền ra, hai cái xiềng xích thô như con mãng xà từ trong cổ tay áo hắn vươn, mắt Vân Phong tối đây, đây là...... xiềng xích của Tiết Hàn sao?!

"Sở dĩ Tiết gia có thể đi lên đến vị trí ngày hôm nay, hoàn toàn là do ỷ lại vào môn bí kíp, sưu hồn. Mỗi người trong Tiết gia đều biết thuật sưu hồn, mà đối tượng để có thể sưu hồn cũng không nhiều lắm." Tiết Hàn nhẹ nhàng vuốt ve xiềng xích của mình, cảm nhận được sự rét lạnh từ xiềng xích truyền đến, lại kiên nhẫn giải thích cho Vân Phong nghe.

"Cấp bậc của sưu hồn hoàn toàn là dựa vào màu sắc của xiềng xích, cấp bậc thấp nhất là màu trắng, tiếp theo là màu xám, màu nâu, trên thì có màu đen, phía trên màu đen còn màu tím, bình thường màu tím là cấp bậc cao nhất của sưu hồn."

Vân Phong nhìn về phía hai cái xiềng xích bên người Tiết Hàn, Tiết Hàn tiếp tục mở miệng nói,"Ta chỉ nói là bình thường, thật ra màu tím cũng không phải là cao nhất, tương truyền rằng mấy ngàn năm Tiết gia mới có thể sinh ra một người còn cao hơn cả màu tím, phía trên màu tím là màu hồng, hồng giả chi vương."

Hai mắt Tiết Hàn hiện lên một đoạn ánh sáng, hai cái xiềng xích màu đỏ bừng bên cạnh lại như có sinh mệnh, mà gào thét dựng thẳng lên!

"Xiềng xích màu đen của Thành thúc vốn cũng rất lợi hại, nhưng lại đối với ngươi không có tác dụng, từ trên xuống dưới Tiết gia tất cả mọi người đều đối với ngươi tò mò, trên thế giới này người làm cho sưu hồn mất đi hiệu lực, là ngươi đầu tiên."

"Trên thế giới này vốn không có chuyện gì là tuyệt đối cả!" Vân Phong lạnh lùng nói, hai chiếc nhẫn màu đỏ sậm và màu xanh biếc ở trên ngón tay hiện ra.

"Tiểu Hỏa, Lam Dực!" giận dữ gầm lên, Tiểu Hỏa và Lam Dực chia nhau đứng bên cạnh Vân Phong, hai ma thú vừa hiện thân nhất thời khiến cho một trận sóng triều nhiệt!

"Nhìn kìa! Ma thú của Triệu hồi sư!"

"Vị Triệu hồi sư của Diêm gia kia quả nhiên không phải là giả! Còn là hai lận! Song hệ Triệu hồi sư!"

"Diêm gia lần này xem ra thật sự có thể giành được vị trí này nha!"

Quần chúng không khỏi kích động, bọn họ đều kích động gào thét, lúc Tiết Hàn nhìn thấy hai ma thú, khóe miệng gợi lên một nụ cười quỷ dị,"Cho tới bây giờ ta còn chưa có sưu hồn qua, ngươi là người thứ nhất."

"Ta là nên cảm thấy vinh hạnh sao?" Vân Phong nhướng mí mắt, Tiểu Hỏa và Lam Dực đã chuẩn bị xong thế tấn công, Tiết Hàn cười ha ha, dáng vẻ rất là thích ý, mà bên kia xiềng xích đỏ bừng cũng động vài cái.

"Cảm thấy vinh hạnh nên là ta, có thể dò ra được trí nhớ của thiên tài!" thanh âm Tiết Hàn hạ xuống âm độ, xiềng xích màu đỏ bừng đã sắp đánh úp lại, ở không trung không tiếng động phá!

"Vậy thì cứ thử xem!" Vân Phong giận dữ gầm lên, ma trượng trong tay xuất hiện, hai ma thú bên cạnh cũng đồng loạt động, chiến đấu, bắt đầu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro