Q3 - Chương 28: Ra tay!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nam nhân tóc hoa râm đột nhiên nheo hai mắt lại, trong đầu dâng lên một ý niệm kỳ quái, trong lòng mọi người Thuần thú sư là một chức nghiệp vô cùng cao quý và thần kỳ bời vì có thể giao tiếp với ma thú cường đại nguy hiểm ngoài Triệu hồi sư ra thì chính là Thuần thú sư, Thuần thú sư tuy rằng không thể giống Triệu hồi sư có thể cho ma thú cùng tham chiến nhưng chỉ có thể làm cho ma thú khuất phục, nên người ngoài nhìn vào ở trong lòng bọn họ Thuần thú sư và Triệu hồi sư rất giống nhau thần kỳ, chỉ là chức nghiệp thì khác nhau thôi. Càng ngày càng nhiều người đến xem, không ít người đều là nghe danh Thuần thú sư mà bị hấp dẫn lại, Thuần thú sư tuy rằng không thể so Triệu hồi sư ít ỏi thần bí nhưng cũng mang rất nhiều sắc thái, chỉ bằng thực lực có thể giao tiếp với ma thú của bọn họ cũng đủ cho mọi người hâm mộ, nhất là Thuần thú sư gần chiếm hết tâm trí bọn họ, mấy trăm năm qua cũng không xuất hiện Triệu hồi sư lại nên Thuần thú sư được coi là người cao nhân khí*. * Chắc ý là người có tiếng nói lớn, người khác nghe theo á "Là Thuần thú sư sao, thật đúng là khó gặp nha......" "Nếu đánh một trận, vậy chúng có thể nhìn thấy ma thú không?" Quần chúng xung quanh từng nhóm bắt đầu nghị luận, hai mắt tò mò mà sùng bái nhìn về phía nam nhân trung niên, nam nhân trung niên ha ha cười to, khóe miệng mang theo một tia lãnh ý,"Tiểu nha đầu, đắc tội với Thuần thú sư, ngươi cho là sẽ có đồ ngon ăn sao?" Vân Phong cười cười, hoàn toàn không cho là đúng, một tên trẻ tuổi đứng bên bất mãn kêu lên,"Sư phụ ta là Phó hiệu trưởng Thuần thú sư công hội, tiểu nha đầu, hiện giờ ngươi cúi đầu nhận sai vẫn còn kịp! Có biết sự lợi hại của ma thú không? Nếu không muốn ma thú cắn yết hầu của ngươi thì mau chóng cúi đầu nhận sai đi!" Vân Phong quét con ngươi đen tới, chỉ nói ra vài chữ,"Không biết, ngu xuẩn." Sắc mặt trung niên nam nhân không khỏi tối sầm, từ trước tới nay với thân phận của hắn chưa từng nhìn sắc mặt của người khác, bình thường đều là người khác nhìn sắc mặt hắn mà làm việc, ngay cả người của Tạp Lan hoàng thất cũng phải đối với hắn có vài phần tôn kính,"Giỏi cho nha đầu càn rỡ ngươi, ta muốn nhìn xem ở trước mặt ma thú ngươi còn có thể như vậy không!" Trên mặt trung niên nam nhân xẹt qua ý lạnh sắc bén, còn thiếu niên đứng một bên cười ha ha, xem ra lần này trung niên nam nhân muốn sử dụng thủ đoạn gì đó, đám người cũng truyền đến một trận xôn xao, mọi người đều tò mò nhìn cử động của trung niên nam nhân, Thuần thú sư mà ra tay thì ma thú sẽ xuất hiện ! "Đi ra!" Trung niên nam nhân điên cuồng hét lên một tiếng, chỉ thấy bên ngoài toàn thân thể hắn có một nơi phát ra một đạo ánh sáng, ngay sau đó ở trước mặt quần chúng đang vây xem đột nhiên xuất hiện một thằn lằn nham thạch thật lớn, thằn lằn hiện lên trên mặt đất, nham thạch trên người tiếp cận cùng với màu da, hình thể to lớn, thân mình có thể đạt tới ba mươi thước, thằn lằn vừa xuất hiện đám người xung quanh nhanh chóng tản ra vài vòng, từ trong miệng thằn lằn phun ra từng tiếng khàn khàn. Trong một khắc đám người xung quanh tứ thì sôi trào, ma thú, thật đúng là ma thú xuất hiện ! Thằn lằn nham thạch quỳ rạp trên mặt đất, đối với phương hướng Vân Phong đang đứng hơi mở miệng ra, nhưng một chút hung ý cũng không có, ma thú bị Thuần thú sư thuần hóa đều đã mất đi sức chiến đấu hoàn toàn, nhiều nhất chỉ có thể làm tọa kỵ hoặc là một sủng vật, người thường có lẽ không biết điều đó nên luôn nghĩ Thuần thú sư có thể sử dụng ma thú thì rất lợi hại , một đám người đều phát ra âm thanh, sắc mặt trung niên nam nhân lúc này cũng tốt lên một chút, Vân Phong nhìn một màn trước mắt không khỏi cười to. "Ha ha ha, ha ha ha ha!" Nhìn trước mặt mình tuy rằng vật này hình thể khổng lồ, nhưng lại nhát như chuột, Vân Phong cười đến nỗi ánh mắt cũng muốn rơi lệ , sắc mặt trung niên nam nhân căng thẳng, người trẻ tuổi bên cạnh kịp thời há mồm tức giận mắng,"Đàn bà thối, ngươi cười cái gì!" Vân Phong không chút khó khăn ngưng cười, vẻ mặt đột nhiên lạnh lùng, đôi mắt đen lạnh như băng nhìn hai người,"Ta cười các ngươi, không thấy rõ thân phận của mình, giả hóa!" "Ngươi nói cái gì......!" Người trẻ tuổi nghe vậy, gân xanh trên cổ đều nổi lên, còn trung niên nam nhân vừa nghe thấy vẻ mặt lập tức âm lãnh, đột nhiên ngoắc một cái, ở giữa ánh nhìn của mọi người trên thân thể hắn lại phát ra một đạo ánh sáng, một thân hình khổng lồ cũa Liệt vân báo xuất hiện ngay trước mặt mọi người, báo tử vừa xuất hiện rất nhiều người trong khoảnh khắc liền thay đổi thần sắc. Trên người Liệt vân báo da lông như hoa văn của đám mây, nhìn qua cực kì xinh đẹp, loại ma thú này có tốc độ tấn công rất tốt, vẻ ngoài dị thường, ở trong hội Thuần thú sư Liệt vân báo được chào đón nhất, bình thường là làm tọa kỵ, thận phận của Tạp Lan hoàng thất, đại bộ phận đều lấy Liệt vân báo làm tọa kỵ. Liệt vân báo vừa xuất hiện sau, đôi mắt báo nhanh chóng nhìn chằm chằm vào Vân Phong, sớm đã không còn tính khí của dã thú nữa, mà ở trong mắt Vân Phong Liệt vân báo như một con mèo con nhỏ, quần chúng đang vây xem phát ra từng tiếng kinh hô,"Trời đất, hai ma thú! Nhìn qua thật là lợi hại ......" "Ngươi cho là gì, hắn là Thuần thú sư! Là đại nhân vật đó! Tiểu nha đầu này xem ra không xong rồi !" "Ta nhìn xem cũng là tiểu nha đầu này mau chạy nhanh tới nói lời xin lỗi vị Thuần thú sư đại nhân đi!" Lời nói của bọn họ đều truyền vào lỗ tai Vân Phong, Nhục Cầu đứng trên vai Vân Phong giương lên cổ, đối với bọn người nhàn rỗi không có chuyện gì để nói đột nhiên nhe răng một phen, nhưng cũng đem vài người dọa sợ, nam nhân nam nhân nhìn Nhục Cầu trên vai Vân Phong, chậm rãi gợi lên một chút ý cười,"Tiểu nha đầu, hay là ngươi cũng là Thuần thú sư?" Vân Phong giương cao mi phong, cho hắn một tiếng cười ảm đạm,"Thuần thú sư sao? Ta cũng không phải giả hóa như vậy." "Sư phó! Cho nàng một chút nhan sắc nàng vẫn miệt thị ngài!" Người trẻ tuổi ở một bên quát to , Vân Phong không kiên nhẫn nhìn hắn một cái, tâm niệm vừa động, khế ước chi giới màu đỏ sậm liền xuất hiện trên lòng bàn tay Vân Phong, trung niên nam nhân nhìn thấy nhẫn trên tay Vân Phong, đồng tử co rút mãnh liệt, thân mình cũng run lên! "Đó là......" môi trung niên nam nhân run lên, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trong bàn tay Vân Phong, Vân Phong cười cười, lấy chiếc nhẫn chậm rãi đeo lên ngón tay mình, động tác này làm cho toàn bộ mọi người im lặng không còn thanh âm, trong nháy mắt, ngay cả cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe nhất thanh nhị sở. Tất cả mọi người ngừng hô hấp lại, nhìn động tác đeo nhẫn của cô gái, chiếc nhẫn màu đỏ sậm thần bí, phía trên nhẫn khắc hoa văn thần bí, mọi người nhìn thấy trái tim không khỏi đập loạn, có người mở miệng ra nhưng không nói ra được chữ nào, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm về phía hoa văn chiếc nhẫn mà cô gái đeo trên ngón tay, sắc mặt hơi hơi đỏ lên. "Ma thú, ta cũng có." Vân Phong thản nhiên nói một câu, tiếp theo đột nhiên quát khẽ,"Tiểu Hỏa, đi ra!" vừa ra lệnh một tiếng, một đạo ánh sáng màu đỏ sậm quang mang từ khế ước chi giới lóe ra, sau khi màu đỏ sậm quang mang biến mất trong nháy mắt nhiệt độ không khí chung quanh đột nhiên tăng lên rất nhiều, ai nấy đều toát mồ hôi hột, còn trung niên nam nhân đứng đối diện nuốt xuống một ngụm nước miếng. "Sư phó, nàng, nàng, nàng......" nam nhân trẻ tuổi vừa rồi còn đang nói chuyện vừa thấy Tiểu Hỏa xuất hiện, liền rất muốn nói một câu nàng cũng là Thuần thú sư, nhưng mà những lời này như thế nào lại không nói nên lời, ma thú nay không giống với ma thú phục tùng của Thuần thú sư, cặp mắt sói kia hiện lên ý niệm giết chóc và hung tàn, ma thú thuần hóa, nhưng bản tính của ma thú vẫn còn lưu lại hết! Thời điểm Tiểu Hỏa xuất hiện Liệt vân báo cùng Thằn lằn nham thạch trong nháy mắt hai con vật tứ chi đột nhiên đều nhuyễn xuống, Liệt vân báo phát ra âm thanh nức nở, thân mình không ngừng run rẩy, còn Thằn lằn nham thạch nhanh chóng đựng thẳng người toàn thân phòng vệ, tựa như một viên nham thạch bảo trụ chính mình một cách chặt chẽ. "Chủ nhân, đối thủ của ta là hai con này sao?" Tiểu Hỏa nhìn Thằn lằn nham thạch và Liệt vân báo co đầu rút cổ trước mặt, trong mắt lộ vẻ châm chọc, như thế nào đối lại này so với này còn tệ như vậy, hắn thật lười ra tay giải quyết . "Không, bọn họ không xứng làm đối thủ của ngươi." Vân Phong đi đến bên người Tiểu Hỏa, sờ sờ lỗ tai sói của Tiểu Hỏa sói lại thuận tay nhéo một cái, Tiểu Hỏa không thoải mái giật giật lỗ tai, cuối cùng cũng không cản động tác của Vân Phong. "Ngươi...... Là ai?" Trung niên nam nhân đột nhiên hỏi một câu, đem hai ma thú trên mặt đất lập tức thu trở về, người xảy ra chuyện mất mặt như vậy thế nhưng lại là hắn, ma thú vừa xuất hiện hắn liền nhận ra sự đối lập, hắn không phải đối thủ của tiểu nha đầu này, ngay cả ma thú cũng chênh lệch lớn như vậy!" Ngươi lệ thuộc người nào ở Thuần thú sư công hội?" Trung niên nam nhân lại hỏi một câu, Tiểu Hỏa liếc nhìn hắn giống nhau nhìn một tên ngốc,"Thuần thú sư? Ngươi đầu óc đá à?"
"Ngươi......!" Trung niên nam nhân bị những lời này làm cho nổi trận lôi đình, nhưng đứng trước mặt Tiểu Hỏa chân hắn cũng đủ nhũn rồi nói gì tới việc lớn tiếng chửi lại chứ, nam nhân trẻ tuổi nhìn một màn này, không biết lấy gan ở đâu ra hay là do đầu bị sũng nước mà la lên,"Tiện nha đầu! Ngươi cho rằng chính mình là Triệu hồi sư sao? Đừng cho rằng đại gia ta tin ngươi!" Ánh mắt Tiểu Hỏa xẹt qua một đạo ánh sáng, thân hình sói màu đỏ sậm tiến lên trước, móng vuốt xẹt một đường trên không trung lóe ngân quang, ngay sau đó nam nhân trẻ tuổi hét thảm lên một tiếng, thân mình cũng bay lên hướng phía khác rớt xuống, đám người lại lần nữa mất bình tĩnh, nham nhân trung niên nhìn thấy vậy không nói ra lời, sắc mặt xanh mét, thậm chí hô hấp cũng có chút nhanh . Ở sâu trong đôi mắt đen của Tiểu Hỏa chứa đầy lửa giận,"Thằng nhãi ranh con, dám nói chủ nhân ta, đại gia ta diệt ngươi!" "Triệu hồi...... Triệu hồi sư...... ngươi là Triệu hồi sư!" nam nhân trung niên ngẩng đầu lên, đôi mắt dại ra nhìn Vân Phong, tầm mắt đảo đến chiếc nhẫn trên tay nàng thì không khỏi lại run lên, hắn nghĩ đến cái nhẫn cũng chỉ là trang sức, ở trong Thuần thú sư có rất nhiều người trang giành thậm chí là nhìn cũng lẫn lộn, đều là cùng một kiểu nhẫn, bọn họ có thể làm ma thú phục tùng nhưng không có biện pháp làm cho ma thú còn sức chiến đấu, nhưng mà Triệu hồi sư thì lại khác! Bọn họ là thật có thể làm cho ma thú sóng vai với mình! Vân Phong nâng cao mi phong, tay ở trên người Tiểu Hỏa sờ soạng,"Hiện tại mới biết sao?" Sắc mặt nam nhân trung niên nhất thời trắng bệch, quần chúng vây xem hoàn toàn choáng váng, có chút kinh ngạc không tin nỗi, một người kéo người bên cạnh hỏi,"Này, vừa rồi ngươi có nghe thấy bọn họ đang nói cái gì không?" Người bên cạnh trợn mắt há hốc mồm trả lời,"Nghe được, nói nàng là Triệu hồi sư." "Không có nghe sai chứ, thật là nói Triệu hồi sư sao?" "Ân." người vừa trả lời chất phác gật đầu, sau đó đột nhiên giơ cổ lên điên cuồng hét lớn,"Con mẹ nó, Triệu hồi sư, đúng thật là Triệu hồi sư nha!" Toàn trường sôi trào ! Mọi người đứng lên hét lên, một đám người chỉ vào Vân Phong, ánh mắt thì nhìn Tiểu Hỏa, tròng mắt ai nấy đều sắp rớt ra,"Triệu hồi sư, nàng cư nhiên là Triệu hồi sư! "Tạp Lan rốt cục lại có Triệu hồi sư nữa sao! Vẫn là tiểu hài tử trẻ như vậy!" "Đó thật sự là ma thú sao, đời này của ta mẹ nó thật đáng giá, có thể nhìn thấy Triệu hồi sư, đáng giá!" Mọi lời kích động của bọn họ toàn bộ đều rơi vào tai Vân Phong, sau khi nhìn thấy phản ứng của quần chúng xung quanh Tiểu Hỏa không khỏi có chút kinh ngạc, những người có phải hay không quá khoa trương, bọn họ đều là người điên sao? "Triệu hồi sư đại nhân, Triệu hồi sư đại nhân a......!" Không biết là ai hô một câu, tiếp theo rất nhiều người cũng điên cuồng hét lên theo, Tạp Lan đế quốc một nơi trung tâm nháo nhiệt nhất vào lúc này đây huyên náo hẳn lên, một tiếng la thanh cao làm vang vọng thiên không, thậm chí chấn động cả Tạp Lan đế quốc toàn Đế đô. "Triệu hồi sư đại nhân! Triệu hồi sư đại nhân!" sự nhiệt tình của mọi người có ngoài dự kiến Vân Phong, mà trung niên nam nhân đối diện vẻ mặt phức tạp nhìn nàng, trong ánh mắt xẹt qua tia hâm mộ, ghen tị còn có hận ý, Thuần thú sư chung quy cũng không phải là Triệu hồi sư, cho dù bọn họ giống nhau, cho dù bọn họ có tiếp cận, nhưng vẫn không phải, không phải chính là không phải! "Bên ngoài sao lại thế này!" ở một nơi cao cấp có mấy đại nhân vật tâm tình đang vui vẻ, nghe được âm thanh bên ngoài mọi người điên cuồng gào thét có chút không hờn giận nhíu mày, tuy rằng ở chỗ này xác thực tranh cãi ầm ĩ không dứt, nhưng nơi này cách âm cũng rất tốt, lại không nghĩ rằng trên ngã tư đường lại đang hoan hô náo nhiệt, nghe không rõ họ rống cái gì, chỉ là tiếng gào kia, nghe qua rất là phiền lòng. "Vân huynh, đừng để ý, nơi này luôn luôn như vậy, chốc lát sau tự nhiên sẽ có người xử lý." Một người nam nhân bưng ly rượu lên hướng tới nam nhân bên cạnh gật đầu mỉm cười nói, mà nam nhân ngồi ở một bên lại hơi nhíu mày, tinh tế nghe tiếng quát to từ bên ngoài truyền đến, sau khi cẩn thận nghe rõ, đột nhiên thần sắc căng thẳng. "Vân huynh, làm sao vậy?" Nam nhân nhìn thấy sắc mặt của Vân Cảnh, không khỏi lên tiếng hỏi, Vân Cảnh đột nhiên đứng lên đem rèm cửa sổ mở rộng, cảnh tượng ở ngã tư đường liền đập vào ánh mắt, ở ngã tư đường một đoàn đang vây quanh nhau, một đám người sắc mặt ai nấy đều kích động điên cuồng gào thét gì đó, mà thứ bị đám người vây quanh trừ bỏ người ra cư nhiên còn có một con ma thú! Vân Cảnh hơi nheo ánh mắt lại, con ma thú kia thấy thế nào...... có chút quen mắt? "A, lại là Thuần thú sư ma sát sao?" Cái người chuyên lấy lòng mọi người nhìn thấy, ma thú đều là công cụ của bọn họ,"Nếu Vân huynh thích, ta nhất định dâng một ma thú cho huynh làm tọa kỵ." Nam nhân đi đến bên người Vân Cảnh, một bàn tay ở trên vai Vân Cảnh vỗ vỗ, nhìn thấy ma thú ở dưới cũng không ngạc nhiên gì, thậm chí còn có điểm châm chọc. Vân Cảnh không nói gì, chỉ là cẩn thận nhìn vài cái, để cho một bóng dáng trong trí nhớ trùng hợp với ma thú ở dưới xong, ánh mắt Vân Cảnh mới đảo trên người cô gái kiều nhỏ nhắn đứng bên cạnh, kia không phải Phong nhi sao! Ma thú kia không phải là Tiểu Hỏa- khế ước ma thú của Phong nhi? Chẳng lẽ phát sinh sự tình gì ?! Vân Cảnh nghĩ đến đây, sắc mặt nhất thời nhất đen lại, không chút suy nghĩ xoay người bước đi, nam nhân vừa thấy, lập tức kéo hắn lại,"Vân huynh đi chỗ nào vậy? Chúng ta còn chưa uống xong rượu nha." Vẻ mặt Vân Cảnh nghiêm túc xả ra một nụ cười, xã giao với những người này thật là đáng ghét, chán muốn chết,"Không cần, đứa nhỏ nhà ta tới tìm ta , cáo từ!" Đơn giản lưu loát nói xong, không cho đối phương cơ hội nói chuyện lập tức rời đi, nam nhân căn bản không có ý muốn lưu ngyời, mà để Vân Cảnh tùy ý rời đi, sau khi Vân Cảnh đi khỏi, mới gợi lên khóe miệng, thoáng châm chọc cười cười, đôi mắt nhìn xuống phía dưới,"Thuần thú sư? Hừ! Còn không phải là một đám tiểu nhân vật thôi sao......" Nam nhân vừa dứt lời, cửa bị người khác mạnh mẽ đẩy ra, một người vội vàng vọt vào, bộ dạng đầy đại hãn, nam nhân không hờn giận nhíu mày,"Sao lại thế này?" Người vừa tới vội vàng hô hấp vài hơi, lúc này mới đè nặng cổ họng nói:"Đại nhân, Triệu hồi sư xuất hiện !" "Ngươi nói cái gì!" thần sắc nam nhân đột nhiên biến đổi, thân mình bước lên hai bước,"Ở đâu? Tên gọi là gì? Là người ở gia tộc nào?" Người vừa tới lại hít vài hơi, miễn cưỡng ổn định tâm tình của mình, mới mở miệng,"Vân gia." Vừa dứt lời, nam nhân đột nhiên lại chạy về phía trước cửa sổ, cơ hồ ló hết mặt ra ngoài, con ngươi đen gắt gao nhìn chằm chằm phía dưới, nhìn chằm chằm ma thú bị đám người kia vây quanh, cùng cô gái đứng bên cạnh, nam nhân híp con ngươi đen lại, rốt cục nhìn thấy một bóng dáng vọt tới bên người cô gái, đột nhiên phụt ra một đạo ánh sáng, hai tay nắm thành quyền hung hăng cúi xuống nhìn thủy tinh trên tay, phát ra âm thanh trầm đục,"Vân gia...... quả nhiên lại là Vân gia sao......" Vân Cảnh một đường chạy hướng ra bên ngoài, hắn có chút mơ màng, Phong nhi làm sao có thể mang theo Tiểu Hỏa xuất hiện ở trước mặt nhiều người đến như vậy chứ, làm cho Vân Cảnh sau khi vọt vào xong, Vân Phong và Vân Thăng cũng là trước tiên phát hiện Phụ thân của mình, Vân Cảnh nhìn thấy hai hài tử, sắc mặt có chút khó coi, quần chúng vây xem nhìn thấy Vân Cảnh xuất hiện, không khỏi tò mò,"Phụ thân Triệu hồi sư đại nhân, mau nhìn mau nhìn!" Sắc mặt Vân Cảnh đen không ít, Vân Thăng vừa thấy, lập tức đối Vân Phong cho một cái sắc mặt, Vân Phong gật gật đầu, tay vỗ vỗ Tiểu hỏa, sắc mặt Tiểu Hỏa suy sụp,"Chủ nhân, không phải đâu......" Vân Phong cười cười, tay niết niết lỗ tai Tiểu Hỏa, chọc Tiểu Hỏa mạnh mẽ lắc đầu, hành động hai người tự nhiên thân mật như thế làm cho quần chúng xem lại trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt dường như đều cùng tỏa ánh sáng,"Nhìn thấy không, quả nhiên là Triệu hồi sư đại nhân, cư nhiên có thể cùng ma thú thân cận như vậy......" "Ta muốn cũng có thể được như vậy thì tốt rồi......" "Đừng có nằm mơ! Ngươi cho là Triệu hồi sư ai cũng có thể làm sao! Mấy trăm năm qua Triệu hồi sư không có xuất nay đại nhân rốt cục cũng xuất hiện, ta dựa vào, ta là không phải rất kích động thôi sao?" Phó hiệu trưởng Thuần thú sư công hội sắc mặt đã sớm trắng bệch, Triệu hồi sư thật sự xuất hiện , vẫn làm cho Thuần thú sư hâm mộ ghen tị cùng hận- Triệu hồi sư rốt cục cũng xuất hiện ! Mấy trăm năm qua Triệu hồi sư chưa từng xuất hiện, Thuần thú sư đều mới là thần tượng trong lòng mọi người! Không ai có thể so với bọn hắn có thể tiếp cận ma thú, không ai so với bọn hắn hiểu biết về ma thú, nhưng mà hết thảy tại thời khắc này, Triệu hồi sư lại lần nữa xuất hiện, mấy trăm năm vinh quang của Thuần thú sư cuối cùnh cũng chấm dứt! Tương lai phía trước của Thuần thú sư sắp xong rồi...... đây là ý tưởng duy nhất trong lòng trung niên nam nhân, Vân Phong căn bản không hề nhìn hắn, Tiểu Hỏa đi đến bên người Vân Cảnh, mỗi một động tác đều bị mọi người chặt chẽ chú ý , Tiểu Hỏa không thoải mái nói,"Ngươi, mau lên đây." Tiểu Hỏa vừa nói một câu, Vân Cảnh sửng sốt một chút, Vân Thăng nhìn thấy một màn này không khỏi cười cười, nhớ ngày đó hắn nhưng là dùng miệng nha . Trong lòng Tiểu Hỏa thực bất mãn nói thầm, việc này nguyên bản chính là công việc của Lam Dực, hiện tại lại biến thành nó, sau khi trở thành ma thú của chủ nhân, nó căn bản không đánh quá vài lần, tuy rằng thực lực thăng một trình tự khác, nay lại bị biến thành tọa kỵ ...... Nó không nghĩ muốn cho người khác đi lên, trừ bỏ chủ nhân không ai có tư cách làm cho nó trở thành tọa kỵ! Nếu nam nhân này là lão cha chủ nhân vậy hắn liền miễn cưỡng nhẫn đi...... Đôi mắt sói của Tiểu Hỏa rõ ràng lộ ra vẻ không kiên nhẫn cùng luống cuống, nhìn Vân Cảnh còn đang hết hồn, đi lên? Một khi thật sự đi lên, ma thú này có thể hay không cắn chính mình một cái? Vẻ mặt Vân Cảnh nhăn chặt lại,"Phong nhi, không cần , chúng ta đi thôi, có cái gì để về nhà rồi nói." Tiểu Hỏa rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, không sai, nam nhân này coi như có điểm giác ngộ. Vân Phong gật đầu, Tiểu Hỏa nguyên bản phải về bên trong khế ước chi giới, cơ hội xuất hiện mặt mày rạng rỡ rất ít và rất ít, cơ hội hô hấp không khí mới mẻ cũng không bằng nhiều Lam Dực, điều này làm cho Tiểu Hỏa một lần nữa thực buồn bực, Nhục Cầu trên vai Vân Phong nhìn thấy biểu tình của Tiểu Hỏa, trao đổi một tiếng, Tiểu Hỏa đột nhiên ngẩng đầu mở to miệng đối với Nhục Cầu gầm nhẹ một tiếng, ý tứ cho ngươi cái nhục đoàn, làm trò phiền ta! Nhục Cầu cũng không yếu thế nhe răng nhếch miệng một phen, trình độ dữ tợn không thể kém với Tiểu Hỏa chút nào, cũng thấp giọng trao đổi một câu, tựa hồ nói, hồng mao, cho ta một bên đi. Vân Phong cười cười, hai đứa này tựa hồ không thể nào ở cùng được,"Tiểu Hỏa, không cần trở về. Từ nay về sau, chính là thời gian tự do của ngươi." Vân Phong tín niệm truyền lại, Tiểu Hỏa sửng sốt, có chút kinh hỉ nhìn Vân Phong liếc mắt một cái, không cần trở về? Ha ha ha, không cần ẩn dấu? Ha ha ha, lão tử rốt cục lại thấy ánh mặt trời rồi! "Ngao --!" Tiểu Hỏa hưng phấn giơ cổ lên mãnh kêu một tiếng, thanh âm sói rống mang theo rung động lòng người độ mạnh yếu, quần chúng vây xem thân mình không khỏi run vài cái, Phó hiệu trưởng Thuần thú sư công hội cũng không hiểu run run một chút, lại một lần nữa cảm nhận được Triệu hồi sư ma thú cùng Thuần thú sư ma thú bản chất bất đồng. Ba người Vân gia cùng một Hỏa Vân sói to lớn màu đỏ sậm chậm rãi rời xa tầm nhìn mọi người, quần chúng xung quanh lập tức tự tránh đường đi, mấy đứa nhỏ tuổi đối với Tiểu Hỏa tràn ngập hiếu kì, thế nhưng cũng muốn sờ sờ mấy cái, nhìn thấy hành động của Vân Phong cùng Tiểu Hỏa làm cho bọn họ quên bản chất Tiểu Hỏa là ma thú, ma thú thiên tính hung tàn, sát ngược. "Cách ta xa một chút!" Tiểu Hỏa nhìn một đám tiểu hài tử gầm nhẹ một câu, vốn là khuôn mặt không đáng yêu lại xứng thượng nói nhỏ, làm cho mấy đứa nhỏ ngừng lại cước bộ, đều thối lui về phía sau, thế nhưng không chịu nổi liền khóc lên, Vân Phong có chút bất đắc dĩ cười cười, Triệu hồi sư ma thú chỉ biết phục tùng nghe lệnh một mình Triệu hồi sư của nó, tâm tính bọn nó vốn cao ngạo, huống chi là ma thú biến dị -Tiểu Hỏa? Trừ bỏ lời nói của Vân Phong, nó nhưng đối với kẻ nào cũng không khách khí ! Nếu không phải Vân Phong ở đây, Tiểu Hỏa nhất định sẽ giương móng vuốt chụp tới bọn họ, nghĩ nó là gì? Thật sự là con thỏ nhỏ vô hại sao? Đúng là nói giỡn!
Ba người một thú ở trong vạn người chú mục rời xa tầm nhìn họ, tâm lý mọi người ai nấy còn có một loại rung động, Triệu hồi sư xuất hiện làm cho bọn hắn một đả kích thật lớn, nhất Hỏa Vân sói thần bí kia, hơi thở cường đại như vậy làm người ta chấn động cả ánh mắt, hành động giữa Triệu hồi sư cùng ma thú như vậy, làm cho người ta đối với thần bí chức nghiệp cường đại tràn ngập khát khao. "Ta muốn trở thành Triệu hồi sư......" Một nam hài tử thì thào nói nhỏ, hai mắt si mê nhìn bóng dáng Vân Phong, những người khác không nói gì, chẳng qua trong lòng tựa hồ cũng có ý tưởng giống vậy, Triệu hồi sư nha...... Nếu có thể trở thành Triệu hồi sư...... Thật là tốt bao nhiêu! Một đường đi về phía trước, Vân Phong không chút kiêng dè, Tiểu Hỏa một bên miễn cưỡng tiêu sái , lại vô hình chung tản mát ra một cỗ áp lực cường đại, nếu là Lam Dực ra thì hoàn hảo một chút, dù sao hắn mỗi lần xuất hiện đều biến hóa thành bộ dạng người, hình như là lo lắng thân mình quá khổng lồ nên Lam Dực đều dùng phương thức hình người xuất hiện, Tiểu Hỏa rõ ràng đã qua giai đoạn biến hóa nhưng lại cố tình không thích biến hóa, vẫn là lấy ma thú tư thái xuất hiện, điều này làm cho Vân Phong trăm tư không thể giải. Nó không biến hóa cũng được, hiện tại thân phận Triệu hồi sư Vân Phong cũng không muốn che dấu, nếu bày ra tất nhiên phải muốn nổi tiếng ! Một đường đi vô số ánh mắt có sợ hãi than còn có thét chói tai xung quanh ba người Vân gia bọn họ, Tiểu Hỏa căn bản mặc kệ sự ngạc nhiên của nhân loại, ở trong mắt Tiểu Hỏa bọn này chỉ là một đám tiểu nhân loại nhát gan, nó chỉ cần giơ móng vuốt chụp cũng có thể, đối mặt với sự tồn tại của bọn tiểu nhân nhát gan như vậy, nó căn bản không có hứng thú đánh, trừ phi là người tới là cao thủ có cấp bậc giống nó, làm cho nó khỏi tốn nhìn lời còn hảo hảo giờ móng vuốt, nói chung là Tiểu Hỏa là một phần tử hiếu chiến. Một đường đi trở về phía Nam khu người giàu ở, khu người giàu có người quản lý bên cạnh, thủ vệ vừa thấy đã hoàn toàn choáng váng, nhìn bên cạnh Vân Phong là Tiểu Hỏa, ánh mắt của thủ vệ ngây ra, mà mấy người đi theo đuôi Vân Phong từ nãy giờ cũng dừng cước bộ, khu phía Nam này không phải ai cũng có thể tiến vào, một đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn ba người Vân gia biến mất ở bên trong, tất cả mọi người bất đắc dĩ thở dài một tiếng, cũng không biết là ai, đột nhiên hét ra một câu,"Triệu hồi sư đại nhân là người Vân gia, Vân gia đã sinh ra vị Triệu hồi sư thứ hai! Ta nếu có thể đi vào Vân gia thì thật tốt!" Tất cả mọi người đồng ý gật đầu, tiến vào Vân gia, liền đại biểu có thể cùng Triệu hồi sư đại nhân tiếp xúc thân mật, liền đại biểu có thể tùy thời lúc nào cũng có thể nhìn thấy ma thú khế ước của Triệu hồi sư! Cho tới giờ Vân gia quân các chiến sĩ cũng không có nghĩ đến, thời điểm tiểu thư cùng thiếu gia nhà mình trở về, chẳng những mang lão gia về mà còn có một con...... Ma thú! Vân gia quân các chiến sĩ trợn tròn mắt, một đám nam nhân ánh mắt trừng lớn giống như mắt trâu, có chiến sĩ ngây ngốc hỏi một câu,"Tiểu thư, đây là ngài mới mua về sao...... tọa kỵ hay là sủng vật?" Ánh mắt chiến sĩ nhịn không được quét về phía Nhục Cầu trên vai Vân Phong, con kia hẳn là sủng vật , còn này hẳn là tọa kỵ đi! "Tiểu tử, muốn sống thì liền câm miệng!" Tiểu Hỏa không kiên nhẫn rống lên một tiếng, chiến sĩ hô hấp gấp một hơi, thiếu chút nữa làm chính mình sặc, chiến sĩ đứng một bên tiến lên hung hăng gõ xuống sau lưng hắn, lúc này mới giúp hắn thuận khí, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói:"Tiểu tử ngươi thật đúng là thích hỏi." Ánh mắt Tiểu Hỏa màu đen hơi nhếch lên, tản ra một lọai tín hiệu loại dị thường nguy hiểm, Vân gia quân các chiến sĩ nhịn không được lặng lẽ lui về phía sau vài bước, có mấy chiến sĩ đưa mắt sắc nhìn tới chiếc nhẫn màu đỏ sậm trên ngón tay Vân Phong, hai mắt trừng lớn, tay chỉ ngón tay chính mình, chiến sĩ khác lập tức hiểu ý, ánh mắt mọi người đảo qua, toàn bộ há hốc mồm, một thân nổi da gà. Không phải chứ...... tiểu thư nhà bọn họ đã đủ biến thái , thực lực cấp bậc cũng đã đủ kinh người , hiện tại cư nhiên...... còn là Triệu hồi sư sao! Một tên chiến sĩ muốn nói gì đó, lập tức bị tên chiến sĩ khác bịt kín miệng lại, Vân Phong nhìn thấy bộ dạng buồn cười của bọn họ thì không khỏi cười cười,"Như thế nào, ta là Triệu hồi sư thì kỳ quái sao?" Toàn bộ Vân gia quân chiến sĩ lập tức đồng thời lắc đầu, động tác chỉnh tề, Vân Phong bị chọc nở nụ cười,"Ta vẫn là ta, cho dù là Triệu hồi sư, cũng vẫn giống vậy." Vân gia quân các chiến sĩ nghe nói như thế, không khỏi trong lòng run lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Phong vẫn là nụ cười ôn nhu, vẫn luôn xinh đẹp như vậy, tiểu thư bọn họ cái gì cũng không thay đổi, chẳng qua chỉ bị bao phủ một tầng quang hoàn, còn nhiều hơn một cái...... ngạch...... ma thú nhìn qua có vẻ hung dữ. "Đúng!" Vân gia môn các chiến sĩ đứng thẳng lưng lớn tiếng hô một câu, Vân Phong cười cười, Vân Cảnh và Vân Thăng cũng cảm thấy vui mừng cười, Vân Phong đã sớm là trụ cột của Vân gia, ở Vân gia tuy rằng Vân Cảnh là trụ cột trong nhà, nhưng mà Vân Phong cũng là tinh thần của Vân gia, người Vân gia quân các chiến sĩ sùng bái là nàng, mọi hy vọng Vân Cảnh và Vân Thăng cũng đều ký thác ở trên người Vân Phong, nếu nói Vân gia là một cây đại thụ đang ngày ngày phát triển che cả bầu trời, Vân Cảnh chính là căn* đại thụ, mà Vân Phong, còn lại là này khỏa đại thụ sở không thể hoặc thiếu chất dinh dưỡng! *"căn" ở đây như là máu xương ruột thịt ấy mình thấy để này hay hơn nên để vậy luôn :)) "Xem ra là Vân Phong, Triệu hồi sư của chúng ta đã trở lại?" cửa lớn Vân gia bị ta đẩy ra, một người tiêu sái chậm rãi đi ra, lão quản gia cung kính đi theo ở phía sau, vẻ mặt khẩn trương, lúc nhìn thấy Vân Cảnh liền há mồm hô:"Lão gia......" Người vừa ra khoát tay, ba người Vân gia từ trước tới giờ rất ít gặp người lạ, nam nhân trước mặt nhìn qua có chút trẻ tuổi, toàn thân lộ ra vẻ ổn trọng và thành thục, đôi tròng mắt cũng thường hay xuất hiện một tia tính kế khôn khéo, thời điểm không nói lời càng tản ra một loại uy nghiêm đầy áp lực trời sinh, trong lòng Vân Phong hơi cân nhắc, nhưng cũng không biết người trước mắt này là ai . "Khiến Bệ hạ tự mình giá lâm, thần thật là băn khoăn." đối với nam nhân trước mặt Vân Cảnh cung kính hành lễ, nam nhân ha ha cười to, Vân Thăng sửng sốt, Vân Phong thì lại hưng trí đánh giá vài lần, ánh mắt Tạp Lan đế vương lướt qua người Vân Cảnh trực tiếp rơi lên người Vân Phong, lúc nhìn thấy dung mạo Vân Phong thì không khỏi sợ run. "Quả nhiên Vân gia xuất hiện thiên tài tầng tầng lớp lớp, sinh ra vị Triệu hồi sư thứ hai,thật sự là chuyện may mắn của Tạp Lan đế quốc......" Tạp Lan đế vương cười hớ hớ nói, ba người Vân gia như cũ đều không trả lời, Tạp Lan đế vương cười nhẹ,"Còn đứng đó làm gì, mau vào đi." Một câu liền đảo khách thành chủ, thân là đế vương quả nhiên khí tràng bất đồng, Vân Cảnh cùng Vân Phong, Vân Thăng ba người nhìn nhau liếc mắt một cái, ba người cũng đi vào, mà Tiểu Hỏa cũng thảnh thơi đi theo vào, Vân gia quân các chiến sĩ lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhìn một màn kia vừa rồi không hiểu vì sao lại rất khẩn trương, trong lòng bọn họ kinh hoảng không thôi. Tạp Lan đế vương đi vào sảnh chính Vân, tự tại giống như đang ở trong nhà mình, mấy người bọn họ đi tới một gian phòng ở, sau khi ngồi vào chỗ mình xong, quản gia cung kính lui ra ngoài, Tiểu Hỏa thì đứng bên cạnh Vân Phong, một đôi mắt sói nhìn chằm chằm vào mặt Tạp Lan đế vương, bằng trực giác của hắn, nam nhân này đối với chủ nhân có tính kế. Sau khi ngồi vào chỗ mình, Tạp Lan đế vương nở nụ cười,"Vân gia phát triển quả nhiên không tồi, đội hộ vệ thực lực như vậy cũng làm cho ta rất chấn động, trình độ thực lực như vậy, sắp đuổi kịp và vượt qua quân đội hoàng thất rồi." Vân Cảnh hơi nhăn mày lại,"Bệ hạ tán thưởng, Vân gia thu được các chiến sĩ như vậy nên mới phát triển tốt." Thời điểm Vân Cảnh trả lời, Vân Phong cũng tinh tế cảm giác được một chút, quả nhiên ở phòng này tại đây mỗi một góc đều tản ra một cỗ hơi thở cường đại, Tạp Lan đế vương quả nhiên không phải ngồi không, đối mặt với Vân gia hắn vẫn sẽ có đề phòng, thậm chí còn xài một ít thủ đoạn, Vân Phong ở trong lòng cười lạnh, Vân gia có thể cho người khác chỉ bảo sao? Cũng chỉ có bọn tiểu nhân Tạp Lan hoàng thất tự cho rằng như vậy. Tiểu Hỏa cũng cảm giác được cái gì, thân mình không hiểu buộc chặt, Tạp Lan đế vương một bên nở nụ cười, lần này hắn đai tới đây cũng khôngang theo vẻ mặt của đế vương, mà lại có vẻ hòa ái dễ gần,"Mấy năm nay Vân gia vất vả , tin tưởng rằng Vân gia gia chủ cũng sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của Tạp Lan hoàng thất." Vân Cảnh giật nhẹ khóe miệng, Tạp Lan đế vương tiếp tục mở miệng,"Nay Vân gia phát triển ta tất nhiên phải gặp, Vân gia phát triển càng tốt, cũng đại biểu cho Tạp Lan đế quốc sẽ phát triển càng tốt, dù sao Triệu hồi sư sinh ra cũng là tài phú quý giá của Tạp Lan đế quốc, ngươi nói đúng không, Vân gia gia chủ?" Sắc mặt Vân Cảnh cứng đờ, ánh mắt nhìn thoáng qua nữ nhi, Vân Cảnh đột nhiên hy vọng Vân Phong không phải là Triệu hồi sư, nữ nhi hẳn là phải có nhân sinh thật rộng, chứ không phải là thay hoàng thất bán mạng cả đời! Vân Phong cười cười,"Bệ hạ, Triệu hồi sư là tự do , đây là quy củ mà cả phiến đại lục này ai cũng biết." Triệu hồi sư là tự do , bởi vì Triệu hồi sư đặc thù, nên quyết định Triệu hồi sư tự do, hắn thuộc sở hữu ai thì cũng là ý nguyện cá nhân của hắn, điểm này là quy củ của phiến đại lục này, sắc mặt Tạp Lan đế vương đột nhiên âm trầm, lúc sau cũng nhanh chóng chuyển âm tĩnh,"Tốt lắm, hôm nay đến cũng không phải nói chuyện này, nữ nhi của Vân gia gia chủ tuy tuổi nhỏ nhưng lại tài hoa như vậy, mấy đứa nhỏ hoàng thất nhìn cũng cảm thấy mặc cảm, ta xem cứ để nàng cùng hoàng thất đi qua đi lại nhiều lần, cũng thay ta ra chỉ mấy điểm ." Vân Cảnh cười cười, cho điểm mấy đứa nhỏ Tạp Lan hoàng? Những lời này nói thật sự là tốt......"Vân Phong, con nói sao?" Vân Phong cười cười,"Nếu bệ hạ đã mở miệng, Vân Phong tất nhiên nghe theo, thành viên hoàng thất có lẽ cũng không phải như bệ hạ suy nghĩ, còn có người vẫn thực vĩ đại , giống như Kasha công chúa." Sắc mặt Tạp Lan đế vương nhất thời có chút xấu hổ, Vân Thăng ho khan một câu, bảo bối muội muội của mình đây, đối với đế vương cũng không cho bậc thang xuống, tính tình này thật đúng là...... Tạp Lan đế vương cười cười,"Vân Phong nói cũng không sai, Vân gia thân là một phần tử của Tạp Lan đế quốc, hẳn là nên cùng Tạp Lan hoàng thất thân cận hơn, ngày mai Vân Phong cứ tới đi, cùng bọn nhỏ ở hoàng thất qua lại, trao đổi một chút cảm tình." Tạp Lan đế vương nói xong liền đứng lên, tựa hồ không nghĩ ở lại, ánh mắt đảo đến trên người Tiểu Hỏa,"Nga? Đây là khế ước ma thú? Quả nhiên không đồng nhất." Vân Phong cười cười, ánh mắt Tạp Lan đế vương lại quét về phía Nhục Cầu trên vai Vân Phong,"Đây là sủng vật sao? Nói đến thì Vân Phong vẫn là một tiểu hài tử nha." Nhục Cầu đứng trên vai khinh thường xoay thân mình, đem mông nhỏ nhắm ngay mặt Tạp Lan đế vương, Tạp Lan đế vương ha ha cười to, xoay người rời đi, thời điểm đi tới cửa đột nhiên xoay người, ý vị thâm trường nói một câu,"Vân Phong, ngươi biết huyễn thú chưa?" Vân Phong ngẩn ra, Tạp Lan đế vương ha ha cười, không nói gì nữa xoay người rời đi, Tiểu Hỏa đứng lên, cùng Vân Phong tín niệm truyền âm,"Nhân loại, cũng biết chuyện của huyễn thú sao?" Khóe môi Vân Phong mím lại, nhớ tới lời nói của sắc kim đại thúc, huyễn thú là chân thật tồn tại , chẳng qua nhân loại nhận tri lý, tin tức huyễn thú tồn tại còn không rõ có thể xác định, Tạp Lan đế vương có thể nói ra một câu như vậy, chẳng lẽ hắn biết chuyện của huyễn thú, cũng có lẽ, hắn biết tin tức của huyễn thú ? Huyễn thú đối với chiến sĩ, ma pháp sư hoàn toàn không có lực hấp dẫn, nhưng mà đối với Triệu hồi sư lại là lực hấp dẫn trí mạng, dụ hoặc, giống như hít thuốc phiện, rõ ràng biết đó là chuyện vô cùng nguy hiểm, nhưng lại vẫn muốn nếm thử, muốn ngừng mà không được, ngay cả Sư tôn cường đại của mình cũng không phải tự mình đi trước sao, lại bị trọng thương nặng? Huyễn thú...... Vân Phong ở trong lòng không ngừng nói thầm , đột nhiên nghĩ tới một khả năng, nếu Tạp Lan đế vương có thể nói ra một câu như vậy, cũng chứng minh, huyễn thú tại phiến đại lục này, xuất hiện ?! "Chủ nhân, hắn đang tính kế ngươi." thanh âm Tiểu Hỏa truyền đến, Vân Phong cười cười, tính kế, Tạp Lan đế vương muốn tính kế nàng, nàng làm sao có thể không biết? Nếu không ngoài dự đoán, Tạp Lan hoàng thất nhất định có ý tưởng nghĩ cách làm cho Vân gia cùng Tạp Lan hoàng thất cùng xuất hiện, còn sống thì làm cho nàng cầu xin Tạp Lan hoàng thất, nếu sinh ra Triệu hồi sư, Tạp Lan hoàng thất làm sao có thể dễ dàng cho Vân Phong rời đi? Một khi Vân Phong lựa chọn cự tuyệt, chờ đợi nàng cũng chỉ là sự đuổi giết của Tạp Lan đế quốc. "Ừ, ta biết, bất quá nếu hắn thật sự có tin tức của huyễn thú, bị tính kế một chút cũng không sao, tóm lại ta không chịu thiệt." Tiểu Hỏa lắc lắc đầu, lỗ tai xiêm áo bãi*, nhìn qua thực đáng yêu, Vân Phong nhịn không được lại nhéo lỗ tai Tiểu Hỏa, lỗ tai Tiểu Hỏa giật giật,"Có ta và Lam Dực, chủ nhân không cần lo lắng quá mức." *ta cũng ko biết Vân Phong cười, sờ đầu Tiểu Hỏa đầu,"Các ngươi là đồng bạn của ta, cũng là bằng hữu của ta, ta sẽ không gọi các ngươi đichịu chết, ta không nghĩ sẽ mất đi các ngươi." Ánh mắt Tiểu Hỏalóe lóe, Vân Phong cười cười, có lẽ Triệu hồi sư và ma thú trong lúc khế ước là vô tình , nhưng ở chung lâu ngày tự nhiên sẽ có cảm tình, có Triệu hồi sư vô lương sẽ tiếp xúc khế ước để đổi lấy ma thú lợi hại hơn, nhưng mà đối với Vân Phong mà nói, cho dù hỏa hệ gặp phải rất nhiều ma thú cấp bậc cao cấp, nàng cũng sẽ không buông Tiểu Hỏa ra, nó là đồng bọn của nàng, vẫn mãi là. Lỗ tai Tiểu Hỏa giật giật phía sau, tay Vân Phong lại đưa qua nhéo,"Tiểu Hỏa, ta còn muốn nhìn lại bộ dáng ngươi biến nha......" Tiểu Hỏa đột nhiên sửng sốt, mắt sói kinh ngạc nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong tặc tặc nở nụ cười vài cái, Tiểu Hỏa bất đắc dĩ mở miệng,"Chủ nhân, ngươi tạm thời tha ta đi......" Vân Phong ha ha cười, tay vỗ vỗ đầu Tiểu Hỏa, trong lòng nghĩ tới câu nói kia của Tạp Lan đế vương, Tạp Lan đế vương quả nhiên thực hội điếu nhân khẩu vị, xem ra ngày mai phải đi hoàng cung một chuyến, cùng hồ ly đế vương giảo hoạt như vậy tiếp mấy chiêu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro