Q3-C69: Cha nuôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Già Diệp đế vương nhìn thấy nam nhân trung niên đứng trong không trung vậy mà vẫn có thể tuỳ tiện đánh sập một nơi nào đó trong hoàng cung, vẻ mặt không khỏi trầm xuống rất nhiều, từ khi ông ta bước lên vị trí đế vương đến ngày hôm nay là lần đầu tiên mọi thứ lại khác thường đến khó chịu, còn bị hai người kia ép đến hoàn cảnh như vậy, Già Diệp đế vương nắm chặt tay, gân xanh trên mu bàn tay lộ rõ.

Vân Phong cũng quay đầu về phía nam nhân xuất hiện bất chợt này, rõ ràng trong nháy mắt vừa rồi nàng có thể cảm nhận được áp lực đó, chính khí thế của ông ta là thứ khiến nàng cảm thấy áp lực, lqdon@@$ thực lực của người nam nhân trước mắt này không hề thua kém nàng! Trên mảnh đại lục phía Đông này người có thể đạt được tới cấp bậc quân chủ không có mấy người, Vân Phong không hề quen, nhưng vẫn có thể chắc chắn nhất định thân phận của người nam nhân này không thấp.

"Ngươi là ai!" Già Diệp đế vương ngước mặt lên tức giận rống một tiếng, bị một nam nhân không rõ thân phận như vậy uy hiếp, tuy Già Diệp đế vương tức giận trong lòng nhưng vẫn bảo trì được lý trí, dám xuất hiện ở Già Diệp như vậy, dám ra tay không hề kiêng kỵ gì, sự cuồng vọng của nam nhân này nhất định phải có thứ chống đỡ.

Nam nhân trung niên cười lên ha hả: "Ha ha ha ha! Ngươi hỏi thì nhất định ta phải đáp sao? Già Diệp đế vương, Gia Nhĩ ngươi giao hay không giao?"

"Ngươi đang thả cái rắm chó gì ở đó! Đồ nhóc con, ngươi đang tìm giúp đỡ sao? Xem ra ngươi rất cótài, ngươi cho rằng ngươi có thể tiêu diệt Già Diệp sao? Dong Binh Công Hội sẽ không làm ngơ đâu!" Gia Nhĩ gào thét ở phía dưới, mắt thấy Tiểu Hoả còn đang chiến đấu với Thanh Vân Lang, trong lòng vô cùng phiền chán, đồ ma thú phế vật!

Nam nhân trung niên nghe nói thế thì chân mày hơi nhếch lên, có thâm ý khác mà cười: "Đúng vậy, Dong Binh Công Hội sẽ không làm ngơ."

Vân Phong nhíu mày: "Gia Nhĩ, tất cả chuyện này đều là do ngươi mà ra, nếu không phải ngươi, Già Diệp cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy! Là lỗi của một mình ngươi lại kéo cả Già Diệp đế quốc xuống nước, ngươi vẫn không hiểu cũng không chắc chắn là Già Diệp đế vương không hiểu! Già Diệp đế vương, ta chỉ muốn hỏi ông một câu, giao hay không giao?"

Già Diệp đế vương cắn chặt răng, da mặt hơi co rút, tại sao đến lúc mấu chốt này rồi mà bên phía Dong Binh Công Hội kia vẫn không truyền đến bất cứ tin tức gì! Chẳng lẽ Dong Binh Công Hội cũng muốn Già Diệp bị tiêu diệt từ đây sao? Giao Gia Nhĩ ra thì có thể bảo toàn Già Diệp, đây cũng là lựa chọn duy nhất của ông ta!

"Đại ca!" Có lẽ Gia Nhĩ đã phát hiện ra suy nghĩ của Già Diệp đế vương, không khỏi hoảng sợ gọi một tiếng, Già Diệp đế vương mang sắc mặt âm trầm nhìn hắn một cái: "Ngậm miệng!"

Gia Nhĩ mấp máy môi, cỏ dại trong lòng lại bắt đầu sinh trưởng tươi tốt, hắn trả giá vì Già Diệp nhiều như vậy, kết quả đại ca ruột thịt của mình lại muốn giao hắn ra để đảm bảo được sự an bình nhất thời!

Hắn không phục! Không cam lòng! Không muốn chấp nhận!

"Gia Nhĩ, chúng ta đều là hoàng thất của Già Diệp đế quốc, nên lấy lợi ích của đế quốc làm trọng." Già Diệp đế vương trầm giọng nói, trong lòng cũng có chút thoải mái, cho dù có bao nhiêu người đệ đệ đi nữa thì ông ta vẫn có thể vứt bỏ thoải mái!

"Đại ca, huynh...!" Gia Nhĩ trừng lớn mắt, không thể tin mà nhìn Già Diệp đế vương, Già Diệp đế vương giật nhẹ khóe miệng: "Gia Nhĩ, vì Già Diệp đế quốc tha thứ cho ta."

Gia Nhĩ nghe xong, ngây ngẩn nửa ngày cuối cùng cũng điên cuồng cười lớn: "Ha ha ha ha, ha ha ha ha! Già Diệp đế quốc? Vì một ngôi vị hoàng đế mà ngay cả đệ đệ của mình ngươi cũng có thể giao ra!"

Già Diệp đế vương đứng ở nơi đó, dáng vẻ vô cùng áp lực, Vân Phongcùng người đàn ông trung niên kia đều nghe được tiếng cười điên cuồng của Gia Nhĩ, hai người cũng đã hiểu được ý của Già Diệp đế vương, nam nhân trung niên cười ha ha: "Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cách ứng xử vẫn còn rất thông minh."

Già Diệp đế vương đứng ở nơi đó không nói một lời nào, đột nhiên vẻ mặt của Gia Nhĩ biến đổi, sát khí mãnh liệt lộ ra trên mặt! Tay vừa chuyển, phong nguyên tố màu xanh đã ngưng tụ thành một mũi nhọn, đột nhiên đâm vào trong cơ thể của Già Diệp đế vương!

"Phập!" Là tiếng cơ thể hoàn toàn bị xuyên thủng, Già Diệp đế vương nhìn gương mặt đầy sát ý của Gia Nhĩ ở phía trước, trong nháy mắt đã không còn chút đau đớn gì trong cơ thể, không hề cảm nhận được bất cứ thứ gì khác, tay che miệng vết thương bị xuyên thủng kia, Già Diệp đế vương muốn mở miệng nói cái gì, cả người đã không còn chút sức lực mà ngã về phía sau.

Vân Phong cùng người nam nhân kia nhìn thấy một màn này thì không khỏi giật mình, nam nhân trung niên kia gầm lên giận dữ: "Gia Nhĩ, ngươi chán sống rồi!"

Phong nguyên tố trên tay Gia Nhĩ lại ngưng tụ thành phong chuỳ, trên tay dính toàn máu tươi của Già Diệp đế vương, rơi tí tách xuống mặt đất, hai mắt Gia Nhĩ hơi đỏ lên: "Nếu hắn đã vứt bỏ ta thì đã không còn một chút tình nghĩa huynh đẹ gì nữa, muốn ta chết, ta muốn hắn chết trước! Ngôi vị hoàng đế Già Diệp sao? Ta muốn huỷ hết tất cả!"

"Đừng có lam bậy!" Vân Phong hét lớn một tiếng, cả người nhanh chóng phóng về phía trước, thẳng về phía Gia Nhĩ! Gia Nhĩ nhìn bóng dáng của Vân Phong đang tới từ trên cao mà cất tiếng cười to: "Ha ha ha! Chôn cùng đi, đều chôn cùng đi cho ta! Một kẻ cũng đừng mong trốn thoát!"

Tay Gia Nhĩ vừa chuyển, một lọ dược tề ánh lên màu lục đã xuất hiện trong tay, đồng tử Vân Phong co rụt lại, hình ảnh quen thuộc lúc trước lại hiện lên trên đầu, trong lúc chiến đấu với Tạp Toa ở Ma Tang, Tạp Toa cũng đã từng nuốt loại dược tề có màu như lửa đỏ! dien d a @#@n le 2 quy d@#on

Đó là dược tề phong hệ! Vân Phong căng thẳng trong lòng, dược tề có thể nâng cao thực lực trong nháy mắt, nếu Gia Nhĩ uống xong cái kia, hắn có thể đạt tới cấp bậc quân chủ trong nháy mắt!

Gia Nhĩ mở nắp bình ra trút toàn bộ dược tề kia vào trong miệng, sau đó trên tay lại xuất hiện thêm một lọ, lại rót vào lần nữa, tiếp theo lại là một lọ!

Hắn điên rồi! Đây là ý nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu Vân Phong! Tác dụng phụ sau khi nuốt ba bình dược tề vào là thứ mà người ta đều có thể nghĩ đến, Gia Nhĩ đã phát điên đến mức hắn đã muốn chết cùng người của mình, mang theo cả Già Diệp đế quốc!

Sau khi Gia Nhĩ uống vào một lọ dược tề phong hệ cuối cùng, một luồng năng lượng hùng hậu truyền ra từ trong cơ thể của hắn, Thanh Vân Lang vẫn đang chiến đấu với Tiểu Hoả lại phát ra một tiếng tru thống khổ, Tiểu Hoả cả kinh, lập tức thoái lui về phía sau.

"Chủ nhân! Có chuyện gì vậy!" Tiểu Hoả nghe tiếng tru đầy thống khổ của người cùng tộc, cảm thấy thực lực của hắn lại được tăng lên chỉ trong nháy mắt, sự biến hoá lớn này cũng khiến cho thân thể Thanh Vân Lang có sự thay đổi!

Thân sói đã sản sinh ra biến hoá rõ ràng, cặp mắt thuần đen vừa rồi kia cũng đã bị một màu đỏ bao trùm, sự hung tợn của ma thú đã hiện ra hoàn toàn, không hề giữ lại!

"Đây là sức mạnh! Ha ha ha, đây là sức mạnh của ta!" Tiếng nói của Gia Nhĩ vang vọng trên bầu trời của đế đô Già Diệp, bất chợt cả người Vân Phong lui về phía sau, tránh được năng lượng dao động phát ra đột ngột của Gia Nhĩ, tiếp theo, một bóng người đã nhảy lên không trúng, đứng trước mặt Vân Phong cùng nam nhân trung niên.

"Hắn đã phát sinh biến hoá thất thường." Nam nhân trung niên nhìn dáng vẻ của Gia Nhĩ, vẻ ngoài của Gia Nhĩ đã phát sinh dị biến vì thực lực bị tăng lên quá nhanh chóng, nửa người của hắn vô cùng cường tráng, nửa người còn lại lại có chút héo rút, nhìn qua lại càng giống một quái vật!

"Grào--!" Một tiếng gào kinhthiênđộng địa vang lên, Vân Phong căng thẳng trong lòng! Chỉ sợ rằng Thanh Vân Lang kia cũng gặp phải tình trạng tương tự!

"Tiểu Hoả, Lam Dực, ngăn nó lại!" Vân Phong hét lớn một tiếng, lập tức Tiểu Hoả và Lam Dực cũng nhằm về phía Thanh Vân Lang, hai ma thú đều là cấp bậc quân chủ, nhưng trước mặt Thanh Vân Lang đã được tăng cường thực lực như vậy, Tiểu Hoả và Lam Dực cũng có thể cảm giác được có chút cật lực!

"Không phải là muốn giết ta sao? Tới đây!" Gia Nhĩ đứng trong không trung lớn tiếng cười, tay vừa chuyển, năng lượng phong nguyên tố vĩ đại đã xuất hiện trong tay, không ngừng phát ra âm thanh vù vù!

"Chặn hắn lại!" Nam nhân trung niên nói một câu, cả người đã vọt lên, Vân Phong gật đầu, chặn Gia Nhĩm chỉ cần qua một lúc, hắn cũng sẽ như nỏ mạnh hết đà, như cá trong chậu!

"Thuỷ liên (xích)!" Ma trượng xuất hiện, Vân Phong vung mạnh lên, trong khoảnh khác thuỷ nguyên tố đã ngưng tụ thành một sợi xích lớn bay về phía Gia Nhĩ.

Nam nhân trung niên đã tới gần trước mặt Gia Nhĩ, Gia Nhĩ cười ha ha, tay vừa vung lên, phong nguyên tố trong tay đã được phóng đi, thẳng đến vị trí của nam nhân trung niên! Nam nhân nhíu mày, né tránh, cũng không nghĩ đến phong nguyên tố như có mắt, sau khi thất bại lại cứ đuổi theo người!

"Ngươi không chạy thoát được đâu!" Gia Nhĩ cười, cặp mắt đã nhuốm đầy sắc đỏ, nam nhân trung niên khinh thường hừ một tiếng, cả người đã đánh về phía Gia Nhĩ, sắc mặt của Gia Nhĩ thay đổi, nam nhân vừa lật tay, một thanh trường kiếm đã xuất hiện, vung mạnh về phía Gia Nhĩ!

"Vù-!" Thân thể Gia Nhĩ biến mất trong nháy mắt, nam nhân trung niên cười ha ha, bất chợt trường kiếm trong tay bay ra, chém mạnh vào một phía nào đó trong không trung, chỉ thấy mũi kiếm vừa phóng tới nơi đó, Gia Nhĩ đã chạy ra khỏi nơi đó!

Phong nguyên tố kèm theo tiếng gió đến từ phía sau, nam nhân trung niên chậm rãi xoay người, thanh trường kiếm kia đã về tay ông ta, thân kiếm lượn vòng, dưới nhát bổ của thanh trường kiếm kia, phong nguyên tố đã nát vụn!

Sợi xích trong tay Vân Phong phóng về phía Gia Nhĩ, tay Gia Nhĩ vừa chuyển, phong nguyên tố đã hoá thành vô số những lưỡi đao sắc bén bay về phía sợi xích của Vân Phong, mộthồitiếng ma sát vang lên, sợi xích thuỷ hệ của Vân Phong đã bị chém đứt hoàn toàn.

Thuỷ nguyên tố hoá thành hư vô trong không trung: "Thực lực tăng đến nước này, một hệ ma pháp đã không còn tác dụng rồi." Vân Phong nhìn hai bóng dáng không ngừng va chạm với nhau trong không trung, hơi nhíu mày, nếu sử dụng dung hợp nguyên tố, đế đô Già Diệp sẽ bị huỷ hoại trong chốc lát, uy lực khi nổ của nguyên tố hỗ hợp cũng không phải là nhỏ!

Vân Phong thuhồima trượng trong tay, cả người hoá thành một luồng sáng bay về phía hai người đang không ngừng truy đuổi trong không trung, nhìn kỹ cách chuyển động của Gia Nhĩ, đột nhiên Vân Phong đổi hướng, cả người dừng lại, vừa vặn đón lấy Gia Nhĩ đang bay tới!

"Ầm!" Một quyền thật mạnh, không có vũ khí, không có chuẩn bị trước, Vân Phong ra quyền vừa hiểm vừa nhanh, le quy don sức mạnh có thể so với một chiến sĩ giáng lên người Gia Nhĩ.

"Ư!" Gia Nhĩ lảo đảo một cái, rõ ràng cả người đã chịu phải một đòn nghiêm tọng, nam nhân trung niên nhìn thấy không khỏi kinh ngạc, Vân Phong đã bay tới bên người nam nhân trung niên, trầm giọng nói nhỏ: "Dẫn hắn ra khỏi đế đô!"

Nam nhân trung niên đã chết đứng ở kia, khi nào thì ông ta lại bị chỉ huy rồi? Càng không thể ngờ người chỉ huy lại chính là một tiểu nha đầu! Ngũ quan của nam nhân trung niên vặn vẹo một chút, sau đó cười ha ha, cũng không nói thêm gì nữa, cả người hoá thành một luồng sáng bay thẳng về phía Gia Nhĩ.

"Tiểu Hoả, Lam Dực! Dẫn Thanh Vân Lang ra khỏi đế đô! Đi!" Vân Phong truyền tâm niệm, Tiểu Hoả cùng Lam Dực lập tức tuân lệnh, hai người giáp công Thanh Vân Lang, bức bách nó ra khỏi đế đo, mà bên này, sự công kích đầy sắc bén của nam nhân khiến Gia Nhĩ chỉ còn cách chạy trốn, tuy công kích ngẫu nhiên cũng khiến cho nam nhân trung niên trúng vài chiêu nhưng thế công của ông ta vẫn sắc bén không giảm. Vân Phong đã không còn công kích bằng ma pháp mà hoàn toàn sử dụng lực lượng của thân thể, không ngừng bức bách Gia Nhĩ ra ngoài đế đô!

Trên không trung không ngừng, từng bóng màu đen không ngừng va chạm trên không trung, thỉnh thoảng còn sẽ có tiếng ma thú rống giận vang lên từ trên không, tất cả mọi người trong đế đô Già Diệp đều ngước đầu nhìn lên bầu trời, trợn mắt há mồm nhìn mọi thứ đang diễn ra, bọn họ vốn không thể thấy rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại có thể cảm nhận được trận chiến này vô cùng khốc liệt.

Những cường giả khác trong đế đô Già Diệp đều mang vẻ mặt nghiêm trọng nhìn lên bầu trời, bọn họ không dám có hành động gì bất thường, càng không dám gia nhập trận chiến này, đây là một trận chiến mà bọn họ không hề có khả năng tham dự.

"Lòng ta đang ngứa ngáy đây." Một cường giả nói thầm, nhưng cũng chỉ cười bất đắc dĩ: "Nhưng cho dù có ngứa, ta cũng không dám ra tay, những người này đều quá mạnh rồi."

Trận đấu kịch liệt trên bầu trời vẫn tiếp tục, nhưng chiến trường vẫn đang được dời đi, Gia Nhi và ma thú của hắn đều đang bị bức ra ngoài đế đô, Vân Phong vẫn một mực tính toán khoảng cách, đợi sau khi đạt được một khoảng cách nhất định, đột nhiên Vân Phong dừng lại trong không trung, trong con ngươi đen lại hiện lên ánh sáng.

Nha đầu kia muốn làm cái gì? Nam nhân trung niên nhìn thấy dáng vẻ của Vân Phong thì trong lòng thoáng qua chút nghi ngờ, lúc Gia Nhĩ chiến đấu đa phần đều là tránh né, không hề tiến hành công kích thật sự, một ngọn lửa vẫn luôn thiêu đốt nội tâm hắn, rốt cuộc hiện tại cũng đã bạo phát.

"A!" Gia Nhĩ gầm lên đầy giận dữ, năng lượng dao động mênh mông lại được nâng lên lần nữa, sau khi nam nhân trung niên nhìn thấy cũng biến sắc!
"Không ổn!" Nam nhân trung niên nhanh chóng lùi người về phía sau, kéo giãn ra một khoảng cách, giờ phút này Gia Nhĩ giống như trung tâm của năng lượng không ngừng tuôn trào, từng đợt sóng năng lượng không ổn định không ngừng phát tán ra, mà trong lúc đó trên tay Gia Nhĩ lại có một nguồn năng lượng phong nguyên tố, sự tinh khiết của nănglqd lượng cùng khí thế tản mát ra khiến người ta cảm nhận được một áp lực rất lớn!

"Mau tránh ra!" Nam nhân trung niên kêu lên một tiếng, Vân Phong không hề có ý tránh né mà chỉ cười ha ha một tiếng, tay vừa mở ra, hai luồng nguyên tố đã xuất hiện trong lòng bàn tay!

Lôi nguyên tố cùng phong nguyên tố không ngừng toát ra trong lòng bàn tay của Vân Phong, con ngươi đen của Vân Phong trầm xuống, đột nhiên khép hai tay vào nhau, hai luồng nguyên tố đã bị cưỡng ép dung hợp!

Cái gì?! Nam nhân trung niên nhìn thấy một màn như vậy thì có chút sững sờ, một người điên không đủ, chẳng lẽ nha đầu kia cũng điên rồi sao! Vây mà lại muốn dung hợp hai loại nguyên tố lại với nhau, chẳng lẽ nàng muốn tự nổ tung sao!

Một nguồn năng lượng vĩ đại toả ra từ lòng bàn tay của Vân Phong, hoàn toàn tương ứng với nguồn năng lượng kia của Gia Nhĩ, hai luồng sóng năng lượng lớn không ai chịu nhường ai, va chạm vào nhau, khiến cho mặt đất lõm vào một hố sâu!

Lôi nguyên tố và phong nguyên tố đa nhanh chóng được dung hợp cùng một chỗ, Vân Phong nhìn năng lượng của nguyên tố dung hợp, mặt ngoài không ngừng có những con rắn màu bạc bay lượn, hai loại nguyên tố bị dung hợp với nhay đều đang vận sức chờ được phát động!

"Để ta xem, cuối cùng là ai lợi hại hơn!" Vân Phong vung tay lên, nguyên tố đã được dung hợp trong lòng bàn tay đã được phóng đi, Gia Nhĩ nhìn thấy thì ngửa mặt lên trời cười điên cuồng: "Ha ha ha ha!" Năng lượng phong nguyên tố vĩ đại trong lòng bàn tay hắn cũng đã được phóng ra, hai luồng năng lượng vĩ đại va chạm cùng nhau.

"Nổ." Vân Phong thầm nói một tiếng, trong nháy mắt một tiếng nổ vang trời vang lên!

"Ầm---!"

Mặt đất chấn động dữ dội, toàn bộ đế đô Già Diệp đều đã rung động dưới một đòn này, sắc mặt của các cường giả ở đế đô Già Diệp đã hoàn toàn trắng xanh, trong lòng đều vô cùng hoảng sợ! Đó là gì vậy! Năng lượng dao động lại mạnh đến thế! Đây là cuộc chiến của cáctriệuhồisưsao! Sau khi thấy được cơn chấn động này lòng của các cường giả đều đã run lên, ngay cả nam nhân trung niên đã chứng kiến toàn bộ cũng run bật.

Năng lượng nổ tung, mà còn là nguồn năng lượng mạnh mẽ như vậy, nếu nói Gia Nhĩ là vì dược tề nên mới trở nên điên cuồng như thế, thì Vân Phong chính là một kẻ điên trời sinh!

Năng lượng dao động như một ngọn sóng cuốn sạch mọi nơi ở xung quanh, mặt đất dưới sự xuất hiện của một nguồn năng lượng chấn động vĩ đại đã xuất hiện vết nứt, một vài ngọn núi nhỏ cũng đã bị san phẳng, cắt đá bay loạn, rất bừa bãi!

Dưới khung cảnh đất đá bay tán loạn, nam nhân trung niên hơi nheo mắt lại, chỉ thấy một bóng đen bất chợt nhảy vào trong tầm nhìn, đồng tử của ông ta co rụt lại, đó là...!

Gia Nhĩ chật vật lui về phía sau một khoảng, trận nổ tung vừa rồi đã khiến cho toàn hắn hoàn toàn khô kiêt, thời gian của dược tề cũng đã đạt đến giới hạn, hiện tại cả người Gia Nhĩ cũng chỉ là một cái xác không, điều mà hắn đang suy nghĩ ở hiện tại chính là trốn!

Xoay người, chật vật chạy về phía trước, hô hấp của Gia Nhĩ đã trở nên nặng nề, trốn, trốn, nhất định hắn phải trốn, nếu không thì chắc chắn sẽ chết!

Gia Nhĩ hơi xoay người, ngoại trừ một khung cảnh bụi cát mịt mù thì không còn gì khác, không khỏi cười toét miệng: "Vân Phong không bị nổ chết cũng sẽ tàn phế, muốn giết ta sao? Ha ha ha!"

Cả người Gia Nhĩ dưới một màn khói rất nhanh đã chạy đến phía trước, sự đắc ý trong lòng còn chưa lâu, bỗng nhiên chỉ cảm thấy một bóng người xuất hiện ở bên cạnh, một khuôn mặt mỹ lệ của thiếu nữ xuất hiện ở bên cạnh, con ngươi đen trong suốt kia nhìn thẳng vào Gia Nhĩ, mang theo một chút ý cười không rõ.

"Đang tìm ta sao?" Vân Phong nói, giọng điệu mang theo chút khinh thường, Gia Nhĩ trừng lớn mắt: "Không thể nào!" Cả người đã nhanh chóng tẩu thoát, Vân Phong cười lạnh một tiếng, hai cừa chuyển, bàn tay hơi lạnh lẽo đã đặt lên vai Gia Nhĩ, quăng phất Gia Nhĩ như một miếng giẻ rách bị bỏ đi!

"Ầm--!" Gia Nhĩ không lqd on@$$hề có tí sức lực phản kháng nào, cả người đã bị một sức lực mạnh mẽ ném mạnh về phía mặt đất tạo thành một cái hố lõm sâu, Gia Nhĩ không chết nhưng miệng cũng đã phun máu tươi.

Cả ngườichật vật bò lên từ trên mặt đất, Gia Nhĩ liều mạng muốn leo ra khỏi hố sâu, một loại cảm giác sợ hãi dâng lên từ trong đáy lòng, nhìn khuôn mặt thiếu nữ mang theo ý cười nơi không trung, đồng tử của Gia Nhĩ co rụt lại!

"Không--!" Một tiếng gào thét không cam lòng vang lên, tiếng thét khàn khàn, mang theo sự không cam lòng không cách nào có thể tiêu tan được, nắm đấm của Vân Phong nện mạnh vào trong tay của Gia Nhĩ, biểu tình không cam lòng của Gia Nhĩ vẫn luôn hiện lên trên mặt, cả người run bật lên vài cái, cũng không còn nhúc nhích nữa.

Gia Nhĩ vừa chết, bất chợt ma thú khế ước Thanh Vân Lang cũng chợt tru lên một tiếng thống khổ, đột nhiên quanh thân phát ra một luồng sáng màu xanh, thân thể bị biến dị đã chậm rãi khôi phục lại bình thường,triệuhồisưchết, đương nhiên khế ước đã tự động được giải trừ.

Thân thể Vân Phong hơi lung lay một chút, bỗng nhiên ánh mắt đã trở nên đen tối, rơi thẳng xuống mặt đất, Tiểu Hoả và Lam Dực vừa thấy đã vọt tới, tuy nhiên đã có một cánh tay đỡ Vân Phong trước một bước.

Nam nhân trung niên nhìn Vân Phong đã ngất đi, con ngươi đen loé lên vài cái, bỗng nhiên cười nhẹ một tiếng: "Nha đầu nhà ngươi rất thú vị, thế nào, làm con gái của ta đi! Không nói lời nào coi như là ngươi đã đồng ý rồi."

Nam nhân tự tiến nói xong, Tiểu Hoả và Lam Dực đã vọt tới đây: "Buông chủ nhân ra!" Tiểu Hoả hung tợn gầm lên một tiếng, nam nhân trung niên nâng mắt: "Giận giữ cái gì? Ta là phụ thân của con bé, ôm con gái của ta thì vô cùng bình thường không phải sao?"

Tiểu Hoả và Lam Dực đều sửng sốt, từ lúc nào thì chủ nhân đã có thêm một người phụ thân nữa rồi?

"Chủ nhân đã có phụ thân rồi, tên là Vân Cảnh! Buông chủ nhân ra!" Lam Dực ở bên cạnh lạnh giọng nói một câu, nam nhân trung niên hơi suy nghĩ mộthồi, sau đó đã ôm Vân Phong vào trong ngực, cười khà khà: "Cái này thì dễ rồi, ta đến Xuân Phong trấn một chuyến, đứa con gái này ta đã quyết định rồi!" Mặc kệ Tiểu Hoả và Lam Dực, nam nhân dứt khoát hoá thành một luồng sang lao vun vút đi!

"Đứng lại!" Lam Dực mở cánh ra đuổi theo, Tiểu Hoả vừa muốn đuổi theo đã thấy Thanh Vân Lang đã khôi phục được ở bên, cả người dừng lại: "Ngươi không sao chứ?"

Thanh Vân Lang gật đầu, tuy cả người rất yếu ớt, nhưng cũng đã thoát ra khỏi gông xiềng kia, nó cũng đã lấy lại được tự do: dien da nl e quy @#$ don "Nếu có thể, ta hi vọng có thể gặp được mộttriệuhổisưgiống như chủ nhân của ngươi."

Tiểu Hoả cười ha ha: "Ngươi đã tự do rồi, ta đi trước một bước." Tiểu Hoả quay đầu, thân sói màu đỏ sậm đã hoá thành một luồng sáng đuổi theo. Thanh Vân Lang đứng tại chỗ nhìn bóng lưng rời đi của Tiểu Hoả, đột nhiên ngẩng đầu lên, một tiếng thú gào vang vọng bầu trời.

Lúc Vân Phong tỉnh lại, trên mặt vẫn có một nhiệt độ vô cùng thoải máu không ngừng di chuyển, từ mặt xuống tới cổ của nàng, tựa hồ còn có xu thế tiếp tục di chuyển xuống phía dưới, đột nhiên Vân Phong trừng lớn mắt, một khuôn mặt với ngũ quan yêu mị đã phóng đại ngay trước mặt.

"Tiểu Phong Phong, tỉnh rồi sao?" Khúc Lam Y cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt từ cổ lên tới má Vân Phong, dạo quanh một vòng xung quanh đôi môi của Vân Phong, lúc này mới thu ngón tay về.

Vân Phong muốn ngồi dậy lại phát hiện cả người vô cùng yếu ớt, Khúc Lam Y dịu dàng tiến lên muốn đỡ Vân Phong dậy, nửa người dựa vào hắn.

"Tinh thần lực tiêu hao quá độ, ngươi đã bị ngất đi." Khúc Lam Y ôm lấy nửa người Vân Phong, nhiệt độ ấm áp vây quanh cơ thể lạnh lẽo của Vân Phong, cả người Vân Phong hơi run lên, Khúc Lam Y càng siết chặt tay hơn.

"Phong Vân đế quốc đã lui binh, hoàng thất Già Diệp cũng đã hoàn toàn an phận, sau khi Gia Nhĩ chết, cả bốn đế quốc của Đông Đại lục lại có thể duy trì lại sự cân bằng vốn có.

Vân Phong gật đầu, cả người vì tinh thần lực tiêu hao quá độ nên mới ngất xỉu, xem ra nàng có thể sử dụng một lượng nguyên tố dung hợp nhỏ mà không có vấn đề gì, nhưng khi chiến đấu với những kẻ như Gia Nhĩ, nàng vẫn gặp phải tình cảnh bị cạn kiệt.

"Vẫn còn chuyện..." Khúc Lam Y khẽ nhíu mày, vừa muốn mở miệng, lúc này bỗng nhiên cửa lại bị người mở ra, một bóng dáng kèm theo một giọng nói lớn tiếng lại vang lên: "Con gái, con dậy chưa?"

Khoé môi Vân Phong giật vài cái: "Ông ta là ai vậy?"

"Khúc Lam Y chậm rãi buông nàng ra: "Ta cũng muốn biết, người phụ thân này của ngươi ở đâu ra đấy?"

Huyệt thái dương của Vân Phong giật mạnh vài cái, không phải là nam nhân xuất hiện bất ngờ kia sao, khi nào thì mình lại trở thành khuê nữ xủa ông ta, còn ông ta lại khéo trở thành phụ thân của mình rồi?

"Ta đi nói cho bá phụ ngươi đã tỉnh rồi." Khúc Lam Y mỉm cười, xoay người đi ra ngoài, nam nhân trung niên cười ha ha đi tới, sắc mặt Vân Phong lại trở nên lạnh lùng: "Ta không phải là con gái của ông, ta chỉ có một phụ thân là Vân Cảnh thôi."

"Ha ha, ta biết con sẽ nói như vậy mà! Tính cách này cũng tấy giống với cha con! Ta đã hỏi con rồi, chính con cũng đã đồng ý nhận ta là cha mà."

Mặt Vân Phong lại trầm xuống, nặn ra một câu từ trong kẽ răng: "Ta đã đồng ý với ông từ lúc nào! Sao ta lại không biết?"

Nam nhân kia cười khà khà, tuỳ tiện ngồi trên một cái ghế, vuốt cằm: "Thời điểm con ngất đi, ta hỏi nhưng con không từ chối, đương nhiên ta đã xem như con đồng ý rồi."

Trán Vân Phong lại giật thêm vài cái, quyết định coi như ông ta không tồn tại, nam nhân trung niên thấy Vân Phong không nói lời nào, lông mày rậm lại nhíu lại: "Phụ thân như ta không tệ đâu, ngọc thụ lâm phong, thực lực siêu quần, nhân trung long phượng rất hiếm thấy."

Môi Vân Phong lại giật thêm vài cái, lúc này Vân Cảnh đã đi đến: "Phong nhi, con tỉnh rồi sao?" Vân Phong nhìn thấy Vân Cảnh thì mỉm cười: "Phụ thân, con không sao?"

Vẻ mặt nghiêm túc của Vân Cảnh không có cảm xúc gì lớn, chỉ là gật đầu, nhìn nam nhân trung niên, một chút biểu tình bất đắc dĩ lại hiện lên: "Triển huynh, về Phong nhi..."

Nam nhân trung niên sờ cằm, con ngươi đen nhìn thẳng vào Vân Phong: "Vân Cảnh huynh, Vân Phong không thiếu thụ phân, nhưng ta lại thiếu một đứa con gái, tất nhiên ta sẽ không đoạt vị trí phụ thân ruột của huynh, thôi thì ta sẽ làm cha nuôi của con gái vậy!"

Huyệt thái dương của Vân Phong và Vân Cảnh đều giật lên, dường như nam nhân này cứ như nước chảy đầu vịt vậy, con gái nhà người ta có thể nhận vừa như vậy sao, mà từ chối cũng không có tác dụng nữa chứ.

"Bá phụ, có thêm một người cha nuôi cũng không phải là chuyện xấu." Khúc Lam Y ở bên cạnh cười khẽ một tiếng, nam nhân trung niên vừa nghe đã gật đầu: "Không tệ! Không bằng ta cũng nhận con làmcon gái nhé!"

Vẻ mặt của Khúc Lam Y trở nên cứng đờ: "Coi như ta chưa nói gì đi."

"Ha ha ha ha, Vân Cảnh huynh, coi như là do ta thành tâm thích nha đầi kia, ta sống đến bây giờ còn chưa có được nửa đứa con gái, cũng khó có được một đứa trẻ khiến ta thích thật sự."

Vân Cảnh hơi nhíu mày, Vân Phong bất dắc dĩ thở dài một tiếng: "Vẫn còn nhiều đứa trẻ lắm, chẳng lẽ ông không kiếm ra được một đứa sao?"

Nam nhân trung niên cười ha ha, đi tới, vươn tay đặt lên đầu Vân Phong, Vân Phong không hề né tránh, nam nhân kia đã xoa rối tóc Vân Phong.

"Nha đầu à, ta chỉ thích con thôi, nhận con làm con gái rồi, con có từ chối cũng vô dụng, ta cũng là một lão già cố chấp đấy."

Vân Phong vừa muốn mở miệng nói gì, một bóng dáng đã vội vã tiến vào: "Hội, hội...!" Nam nhân trung niên vừa thấy thì sắc mặt đã trầm xuống, nhìn nam nhân đột nhiên tiến vào này, sắc mặt không hề tốt.

"Lại làm phiền ta sao?" Nam nhân trung niên như đã thay đổi nhân cách, bỗng nhiên khí thế sắc bén lộ ra, hoàn toàn khác hẳn với dáng vẻ tươi cười rạng rỡ thân thiện mới vừa rồi.

Người xông tới hành lễ với Vân Cảnh: "Gia chủ Vân gia, thật sự xấu hổ quả, chủ tử của ta không làm phiền ngài chứ?"

Vân Cảnh lắc đầu: "Không hề, Triển huynh rất khách sáo."

Người tới xấu hổ cười một tiếng, nam nhân trung niên khoát tay, dáng vẻ như tâm tình tốt đã hoàn toàn bị phá hỏng, nhìn Vân Phong, nhét mạnh một thứ gì đó vào tay nàng: "Con gái, đây là lễ vật phụ thân cho ngươi mừng lễ gặp mặt. Đúng rồi, con phải nhớ phụ thân tên Triển Ly."

Nam nhân trung niên nói cáo biệt với Vân Cảnh xong đã kéo người vẫn mang biểu tình ngạc nhiên từ lúc Triển Ly nhét một thứ vào trong tay Vân Phong ra ngoài, hai người đi rồi, Vân Phong mới chậm rãi mở lòng bàn tay mình ra, thứ nằm trong lòng bàn tay chính là một phối sức vô cùng xinh xắn, bên ngoài phối sức được khắc vài hình rất độc đáo, Vân Phong trừng mắt, nhìn khắc ấn kia, trong lòng hơi căng thẳng, nàng không lạ gì cái hoa văn này chút nào, một lần ra khỏi Dong Binh Công Hội ở Cát Nguyên, trên đại lâu của Dong Binh Công Hội của Cát Nguyê cũng được khắc ấn ký này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#langman