Q4-C11: Thu hồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hách đại nhân, xin đợi một chút!" điện chủ Phân Điện nhìn bóng dáng người vừa tới chuẩn bị rời đi, lập tức hô to một câu, vừa rồi thân mình đã không tự chủ được toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Người vừa tới sau khi nghe tiếng mới chậm rãi xoay người lại,"La Húc, ngươi còn muốn nói gì nữa sao? Tự mình gây ra họa thì đừng mong là ta sẽ giải quyết giúp ngươi!"

Điện chủ Phân Điện La Húc nở nụ cười,"Hách đại nhân, ngài cho La Húc mấy trăm lá gan ta cũng không dám làm ra chuyện gì lừa gạt tiểu thư. Tình huống của người này ta thật sự không biết sao lại thế này, nhưng có khả năng có một người có liên quan đến chuyện này."

Sắc mặt Hách đại nhân âm trầm quay trở lại, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm La Húc,"Người nào? Ở trên địa bàn Phân Điện ngươi mà còn bị hù thành ra như vậy, xem ra người này ngay cả điện chủ Phân Điện cũng có thể làm được rồi."

Vẻ mặt La Húc nhất thời cứng ngắc, trong lòng lại nghĩ đến Vân Phong. Người là do nàng giao lên, cũng rất có thể Minh Tuyên là bị nàng giết chết. La Húc nghĩ đến đây trong lòng liền tức giận, cũng ý thức được sự tình nên thêm mắm dặm muối đem mọi chuyện nói hết ra.

"Sau khi Tổng điện phát treo giải thưởng ra, ta làm Phân Điện nên không dám chậm trễ. Lập tức đem việc treo thưởng mời người tài giỏi tới, tổ chức cho người ra ngoài tìm kiếm, người này là một người trong đó nộp lên."

"Hả?" Hách đại nhân nhích lông mi,"Người nọ là ai?"

"Tên là Vân Phong, nhìn thì bộ dạng cũng chỉ hơn mười tuổi, tên giả hóa* này cũng chính là do nàng tìm được mang về đây. Hơn nữa những người cùng đội với nàng ở chỗ khu vực gặp được Ngu Hưu, toàn bộ đều đã chết."

*giả hóa có thể hiểu là người giả đó

Nghe đến đó dưới đáy mắt Hách đại nhân xẹt qua một tia kinh ngạc,"Đụng phải Ngu Hưu mà nàng vẫn có thể sống trở về, xem ra Vân Phong người này cũng có vài phần thực lực."

"Hách đại nhân nói rất đúng, nàng xác thực có vài phần thực lực, lại là Triệu hồi sư! Hơn nữa thực lực cùng với ta cũng không cao không thấp." Thời điểm nói những lời này nội tâm La Húc có vài phần khó chịu. Hách đại nhân nghe được liền sửng sốt, sau đó lớn tiếng cười ha ha.

"La Húc! Bị một đứa nhỏ chỉ hơn mười tuổi so sánh với nhau, trong lòng ngươi thực không có tư vị gì sao?

La Húc xấu hổ đứng đó, nhếch khóe môi không nói gì, chờ Hách đại nhân cười xong mới mở miệng nói:"Như Đại nhân nói, trong lòng thuộc hạ xác thực có vài phần hổ thẹn. Về việc gặp phải Ngu Hưu còn có rất nhiều điều kỳ quái, thuộc hạ hoài nghi tất cả những việc này đều là do Vân Phong gây nên, ý đồ của nàng là có ý định sát hại Phân Điện hộ pháp của ta.

Hách đại nhân nhíu mày lại,"Nàng và ngươi có thù hận sao? Dù sao tên Vân Phong này nghe qua cũng hoàn toàn xa lạ, nàng không phải người của Hạo Nguyệt điện."

"Nàng đúng là không phải người của Hạo Nguyệt điện, thuộc hạ đã cùng những Phân Điện chủ khác liên lạc, cũng không biết Vân Phong này là người như thế nào. Nàng cùng thuộc hạ tuy rằng không thù, nhưng lại có chút ân oán với hộ pháp đã chết đi kia. Ở trên địa bàn Phân Điện, nàng làm việc đúng là rất ẩu. Cho dù giao ra hàng giả, cũng chẳng có gì lạ.

Hách đại nhân đứng nơi đó lẳng lặng nghe, ngón tay không ngừng mà di chuyển tới lui, giống nhau cách không  tấu nhạc khí vậy,"Người này xuất hiện ở chỗ Hạo Nguyệt điện, nhất định là có mục đích, thân thế của nàng cùng với bối cảnh nhất định cần phải điều tra rõ ràng! Một Triệu hồi sư đạt quân chủ cấp bậc lại đi du ngoạn ở bên ngoài, đối chúng ta cũng không phải việc tốt gì!"

"Vâng, xin tuân theo sự phân phó của đại nhân Đại nhân, còn tên giả hóa này......" La Húc nhìn thoáng qua tên giả hóa nằm ở nơi đó. Hách đại nhân cười lạnh một tiếng,"Ai cho ngươi giao người này lên, ngươi tìm ai đi!"

La Húc vội vàng cúi đầu, không dám lên tiếng nữa. Hách đại nhân đứng đó không biết suy nghĩ cái gì, cuối cùng lại nở nụ cười nhẹ,"Vân Phong kia còn đến lại lần nữa chứ?"

"Vâng, nàng còn chưa có đến nhận thù lao nữa."

Hai mắt Hách đại nhân hơi nheo lại, hiện lên một tia hứng thú,"Ta thật muốn gặp mặt vị Triệu hồi sư này."

La Húc đứng bên cạnh Hách đại nhân, vừa nghe thấy câu này không hiểu sao toàn thân lại nổi lên một tầng da gà. Hách đại nhân sau khi nói xong tươi cười quỷ dị đi ra ngoài. Sắc mặt La Húc âm trầm nhìn tên giả hóa, trong lòng có một cỗ oán niệm dâng lên. Vân Phong, chuyện này cho dù không phải ngươi làm, thì ngươi cũng đã bị định sẵn rồi!

Vân Phong ở nhà trò nghỉ ngơi mấy ngày, mấy ngày nay đều cùng Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm trò chuyện, Vân Cảnh cũng từ Xuân Phong trấn chạy tới Mộc Thành, dù sao chuyện Mộc Tiểu Cẩm mang thai là một việc lớn của Vân gia, còn có cái gì có thể quan trọng huyết mạch thừa kế chứ?

Vân Phong tính sơ ngày, Mộc Tiểu Cẩm vừa mới mang thai, mang thai phải 10 tháng, qua một năm là Mộc Tiểu Cẩm có thể sinh đứa nhỏ rồi. Đến lúc đó cho dù mình có đang làm cái gì cũng phải trở về Đông Đại Lục. Tiểu sinh mệnh đời thứ ba của Vân gia, chuyện này nàng làm sao có thể bỏ qua!

Nói chuyện với người nhà làm cho Vân Phong rất vui vẻ, đợi sau khi thân thể khôi phục như lúc ban đầu, nói chuyện với nhau qua lại cũng như xong. Mọi người trong nhà đều dặn Vân Phong phải cẩn thận một chút, Vân Phong cười đáp ứng. Từ hồi đến Tây Đại Lục đến nay, người trong Vân gia cũng không dám quấy rầy Vân Phong, trong lòng người của Vân gia, con đường của Vân Phong sẽ vạn phần không giống người thường.

Mới đây một tháng đã qua đi, nàng cũng nên đi nhận thưởng thù lao thôi. Tuy rằng thù lao này một chút nàng cũng không có hứng thú, nhưng nếu như không đi nhận thì có vẻ có chút kì lạ.

Mấy ngày qua Khúc Lam Y có chút trầm mặc, giống như đang có chuyện gì vậy. Hắn thường hay theo bản năng nhìn về phía cổ Vân Phong, Khúc Lam Y cũng có hỏi qua Vân Phong ngọc bội màu đen kia rốt cuộc từ đâu mà có, Vân Phong trả lời làm cho Khúc Lam Y rất là bất đắc dĩ. Ta cũng không biết, xuất xứ của thứ này ta cũng rất muốn điều tra cho rõ.

Cứ nghĩ rằng ngọc bội màu đen này là đồ của Vân gia, nhưng hiện tại xem ra căn bản không phải như vậy. Khúc Lam Y nhíu mày suy tư rất lâu cũng không nói gì rõ ràng, phía sau lưng ngọc bội màu đen này rốt cuộc cất dấu cái gì, hiện tại hắn kho không thể biết được. Chỉ cần ngọc bội màu đen này đối với Vân Phong không có hại, Khúc Lam Y cũng yên tâm hơn. Nhưng nếu Quang nguyên tố bên trong pháp trận sinh mệnh một khi tiêu hao hết thì sẽ xảy ra tình trạng như thế nào, không thể biết được.
Một tháng trôi qua, bên phía Phân Điện không có động tĩnh gì truyền tới, xem ra giả hóa coi như đã an toàn. Ngày đi nhận thưởng Vân Phong không có ý định mang Khúc Lam Y theo, Tiểu Hỏa cũng ở lại cùng với Khúc Lam Y, Nhục Cầu cũng bị Vân Phong cho ở lại. Yêu Yêu vốn tính đi theo Vân Phong, nhưng cũng bị Vân Phong cự tuyệt. Đối với với cái chết của Minh Tuyên hộ pháp chắc rằng điện chủ Phân Điện rất canh cánh trong lòng, hắn nhất định đang hoài nghi là do mình làm, bây giờ Yêu Yêu còn chưa có trưởng thành, có thể nói tốc độ trưởng thành có chút chậm trễ, cho nên vẫn nên ở lại cho tốt. Một khi có biến động gì, nàng cũng không thể chiếu cố được.

Mang theo Lam Dực đi tới chỗ Phân Điện, vừa nghe được tin tức Vân Phong tới, cả người La Húc giống như như uống phải thuốc kích thích, cuối cùng nàng cũng tới!

Hách đại nhân nghe thấy cũng hưng trí đi ra, hắn đối với Vân Phong hứng thú cũng không nhỏ. Thời điểm Vân Phong bước vào đại điện, liền thấy phía trên chỗ chủ vị là có một nam nhân xa lạ đang ngồi, mà bên cạnh hắn người đang ngồi còn lại là điện chủ Phân Điện.

Hách đại nhân nhìn lúc Vân Phong vừa đi vào, tâm không khỏi nhảy lên một chút, mặt thật trẻ như vậy! Nàng quả thực đúng như những lời La Húc nói, chỉ mới có hơn mười tuổi! Mới nhiêu đây tuổi mà đã đạt tới quân chủ cấp bậc? Rốt cuộc là thiên phú kiểu gì đây?!

"Vân Phong......?" Hách đại nhân nhìn lên xuống đánh giá Vân Phong, nhẹ giọng nói nhỏ. Vân Phong cũng không có biểu tình gì đánh giá nam nhân trước mặt. Thực lực của người này so với chính mình có lẽ cao hơn một bậc, thâm không đến được.

"Ta là Vân Phong, ngươi là......?" Vân Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời, hai mắt nhìn thẳng người trước mặt, ánh mắt trong suốt, Hách đại nhân vừa thấy lớn tiếng cười nhẹ, La Húc ở một bên vội vàng nói một câu,"Đây là điện tiền hộ pháp của tổng điện Hách đại nhân, Vân Phong, chú ý cách nói chuyện của ngươi!"

Vân Phong động nhẹ khóe môi, điện tiền hộ pháp của tổng điện? Hách đại nhân này là người của tổng điện sao, thực lực của điện chủ còn cao hơn một chút, vậy thực lực của vị bên tổng điện này cũng có thể xem là tài. Xem ra thực lực của điện chủ Hạo Nguyệt điện đã đạt tới tôn giả cấp bậc.

Trong lòng nhanh chóng đánh giá sơ qua, Vân Phong mỉm cười. Điện tiền hộ pháp tổng điện thì như thế nào? Cho dù có là điện chủ tổng điện, Vân Phong nàng cũng sẽ không khúm núm!

"Hôm nay tới là để nhận thưởng, không rảnh để nói việc nhà." Vân Phong thản nhiên nói một câu. Khuôn mặt La Húc cơ hồ sắp tái đi, đây chính là điện tiền hộ pháp tổng điện. Rốt cuộc ai cho ngươi lá gan, ai cho ngươi nói như vậy?

Hách đại nhân nghe nói như thế chỉ cười nhẹ một tiếng,"Người trẻ tuổi, tính tình luôn cuồng vọng như vậy. Bất quá tuổi còn nhỏ như lại có thành tựu như thế, thì nên cuồng vọng."

Vân Phong cười nhạt đứng ở kia, không có mở miệng nói chuyện. Nam nhân ngồi ở chủ vị tuy rằng luôn luôn cười, nhưng Vân Phong có thể cảm nhận được một loại áp lực khó hiểu. Lam Dực bên cạnh trầm mặc không nói, nhưng cả người đều gồng lên dị thường, lúc nào cũng sẵn sàng ra tay.

"Vân Phong, có từng nghĩ tới việc gia nhập Hạo Nguyệt điện không? Lấy tư chất của ngươi hơn nữa còn có ta đề cử, ngươi có thể nhảy một bước liền trở thành điện tiền hộ pháp, vị trí giống như ta vậy." Hách đại nhân đột nhiên mở miệng, khóe miệng mang theo ý cười. La Húc vừa nghe nói như thế ngũ quan hoàn toàn cứng đờ lại, Hách đại nhân rốt cuộc có ý tứ gì?! Để cho Vân Phong gia nhập Hạo Nguyệt điện!

"Đa tạ ý tốt của Hách đại nhân, Vân Phong là người yêu thích tự do, chịu không nổi quy củ trói buộc." Vân Phong cười nhẹ, đem trái cầu* bắn ngược lại. Hách đại nhân cười lớn,"Một khi đã như vậy, ta chỉ có thể nói thật đáng tiếc. Nam nhân được treo thưởng kia là ngươi tìm được sao?"

*ý là đem lời đề nghị của ông Hách quăng lại không thèm đó 

Vân Phong gật đầu. Hai tay Hách đại nhân giao nhau lại một chỗ, ngón tay đan xen lẫn nhau:"Ta nghĩ, thù lao tạm thời không nên nhận được."

Vân Phong à một câu, biểu cảm trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc. Đôi mắt Hách đại nhân gắt gao nhìn chằm chằm mặt Vân Phong, một chút biểu hiện nhỏ không đáng kể cũng không buông tha, giống như muốn từ bên trong tìm được một ít dấu vết để lại.

"Vì sao? Người kia không phải là người được treo thưởng sao?"

Hách đại nhân cười ha ha,"Trên mặt người nọ bị người khác đeo một tầng mặt nạ, căn bản không phải là người được treo thưởng."

Trong lòng Vân Phong đột nhiên nhảy dựng, bị xuyên qua rồi sao? Mặt nạ kia thế nhưng lại có thể bị xuyên qua? Nếu không phải là do Hách đại nhân này tới, đoán rằng dù là điện chủ Phân Điện cũng không đủ trình độ nhận ra được. Hắn thật đúng là một tên khó chơi! 

"Cư nhiên lại có mặt nạ như vậy? Thật đúng là thiếu kiến thức, ta một chút cũng không có phát hiện ra, nói ra thật đáng xấu hổ." Vân Phong cười nhẹ, trong ánh mắt có một chút tò mò. Nàng còn chưa quên cái lão hồ li khó chơi kia đang nhìn chằm chằm chính mình, nếu không đóng giả một tí, lão hồ li này chắc chắn sẽ ngửi được có điểm không thích hợp.

Hách đại nhân lại thấp giọng cười khẽ, thanh âm trầm thấp nói:"Mặt nạ này tuy rằng quá giống thật, nhưng ở trước mặt ta lại không có tác dụng. Ta nghe được tin tức từ La Húc, biết được các ngươi gặp phải Ngu Hưu, tỷ lệ này có thể nói là ngàn phần khó khăn."

"Thật không? Vậy thì phải hỏi Minh Tuyên hộ pháp của điện chủ Phân Điện một chút, nàng có thể mang nhóm ta tìm được Ngu Hưu, coi như là cơ duyên rất sâu." Trên mặt Vân Phong mang theo lãnh ý, La Húc bị những lời nói này làm không phát ra lời. Tâm tư của Minh Tuyên chẳng lẽ hắn còn không biết sao? Vân Phong nói thật đúng,một chút cũng không có sai.

"Bất quá sự tình rốt cuộc là như thế nào, chúng ta đều chỉ nghe ngươi nói lại, mà những người khác cũng đều chết." Con ngươi đen của Hách đại nhân nhìn thoáng qua Vân Phong, thân mình từ chỗ ngồi đứng lên,"Hay nói cách khác, gặp phải Ngu Hưu chịu khổ diệt sát cũng là do ngươi gây ra. Những người đí cũng có thể đều là bị ngươi giết chết."

"Chủ nhân của ta sẽ không làm ra mấy chuyện ti bỉ như thế này." Lam Dực ở một bên trầm giọng mở miệng. Hách đại nhân cười lớn:"Ma thú đều là bị Triệu hồi sư khống chế, lời nói của ngươi, coi như ta không nghe thấy."

"Ý tứ của ngươi, là ta chủ mưu hết những việc này?" trong mắt Vân Phong hiện ra tia lãnh ý. Hách đại nhân nở nụ cười một tiếng, từ chỗ ngồi chậm rãi đi tới,"Sự tình rốt cuộc là như thế nào, ta xem sẽ biết."

La Húc vừa nghe liền hiểu được Hách đại nhân muốn làm cái gì, có thể trở thành điện tiền hộ pháp của tổng điện nhất định sẽ có chút thủ đoạn, mà thủ đoạn của Hách đại nhân chính là thu hồn! Mạnh mẽ thu hết trí nhớ của người khác!

"Chỉ cần để cho ta xem trí nhớ của ngươi, hết thảy liền biết được." Hách đại nhân đứng trước mặt Vân Phong, con ngươi đen nhìn nàng. Vân Phong bỗng nhiên cười lớn, hơi nheo hai mắt lại.

"Ngươi muốn xem liền có thể xem, chẳng phải Vân Phong ta quá hiền lành?"

"Ta cam đoan không nhìn trộm trí nhớ khác của ngươi, chỉ cần ngươi không chột dạ thì có cái gì không thể xem chứ?" Hách đại nhân hơi nhíu mày lại, một đôi mắt tựa tiếu phi tiếu nhìn Vân Phong, Vân Phong cười lạnh một cái.

"Tin hay không là do các ngươi, không có quan hệ với ta! Ta không cần  cũng không phải có trách nhiệm làm cho các ngươi tin tưởng."

"Nói như vậy, là ngươi không tính hợp tác?" khóe môi Hách đại nhânhơi gợi lên, mang theo một tia lãnh ý. Cong ngươi đen của Vân Phong hiện lên một chút ánh sáng, lão hồ li quả nhiên là lão hồ li.

"Ngươi biết thì tốt rồi." Cho dù đứng trước mặt là điện tiền hộ pháp của tổng điện, cho dù người đứng trước mặt có thực lực phía trên nàng, nhưng mà nếu bị người ta thu hồn xem trí nhớ, Vân Phong tất nhiên sẽ không thỏa hiệp! Hợp tác? Mơ tưởng!

"Nếu không chịu hợp tác, vậy đừng trách ta mạnh bạo!" Hách đại nhân vừa nói xong những lời này, sắc mặt đột nhiên nghiêm túc hẳn, đứng giữa không trung ngón tay không ngừng nắm mở, các đốt ngón tay trong khoảnh khắc liền lộ ra, biến thành hình dạng lợi trảo hướng tới đỉnh đầu Vân Phong chộp tới. Hắn muốn chế trụ Vân Phong, dùng sức thu hồn!

Thân ảnh Lam Dực đột nhiên từ một bên bay qua, ôm chặt thắt lưng Vân Phong dùng sức bay ra xa, thủ trảo của Hách đại nhân thất bại. Híp mắt nhìn mới trong giây lát mà đã cách lui được mấy chục thước một người một thú, Phong hệ ma thú?

"Minh Tuyên nhất định là do ngươi giết chết!" La Húc nghiến răng nghiến lợi rống ra một câu,"Nếu không vì sao lại không dám cho người ta xem trí nhớ, ngươi là đang chột dạ!"

Vân Phong đứng đó, mắt lạnh liếc nhìn La Húc một cái,"Là ta làm, thì thế nào?"

La Húc tức đến hốc mắt đỏ lên, nàng cứ như vậy liền thừa nhận! Nàng cư nhiên trắng trợn thừa nhận như vậy! Cuồng vọng, tính cách quá mức cuồng vọng! La Húc cứ nghĩ rằng Vân Phong sẽ nói sạo vài câu, vốn đã chuẩn bị nhiều lời nói sẵn rồi, nhưng mà lại không nghĩ rằng nàng lại trực tiếp thừa nhận như vậy! Ngay cả một câu biện giải cũng không có!

"Ngươi......! Vân Phong! Ngươi hôm nay đừng mơ tưởng ra khỏi Phân Điện!" La Húc rống lớn một tiếng. Vân Phong lạnh lùng cười, Hách đại nhân ở  một bên vốn vô tình không quan tâm tới tình huống của Minh Tuyên, ai giết Minh Tuyên đối với hắn đều giống nhau. Hiện tại trọng yếu nhất chính là, tiểu nha đầu trước mắt này hoàn toàn khơi mào hứng thú của hắn. Nếu có thể tiến hành thu hồn, hắn nhất định sẽ biết được không ít điều thú vị gì đó!

Đáy mắt Hách đại nhân dấy lên một tia ham muốn điên cuồng, Vân Phong là con mồi của hắn. Hôm nay hắn nhất định phải thu hồn, nhưng lại muốn thu hết hoàn toàn!

La Húc hét lớn một tiếng, song đao đã ở trên tay. Chuôi song đao này vừa xuất hiện liền tản mát ra từng trận vù vù, từng đạo chiến khí dao động cũng từ trên song đao phát ra!

"Lam Dực, cuốn lấy hắn! Ta đi giải quyết vị Hách đại nhân kia!"

Lam Dực gật đầu, sau lưng đột nhiên mọc ra một đôi cánh, tốc độ của Sư Ưng nhanh chóng tăng lên. La Húc đã sớm gầm lên giận dữ, tay cầm song đao hóa thành một đạo bóng đen hướng tới chỗ Vân Phong vọt qua, lại không nghĩ trên đường lại bị một bóng dáng cường ngạnh chặn lại, hai mắt màu lam của Lam Dực lộ vẻ hàn băng, cánh chim phía sau thật lớn đột nhiên nhấc lên một cái, một dòng khí mạnh mẽ vọt về phía La Húc. La Húc chật vật lui về phía sau giữ một khoảng cách, lúc này mới miễn cưỡng ổn định được thân hình.

"Đối thủ của ngươi là ta." Lam Dực vừa dứt lời, thân mình chợt lóe, bay thẳng đến chổ La Húc. Hai cánh xinh đẹp sau lưng đột nhiên duỗi ra, La Húc nhìn thấy phía trên cánh có khắc văn không chỉ có con ngươi đen trừng thật lớn.

Công kích của Phong nguyên tố cuồng thế bắt đầu, La Húc bên này nhất thời lâm vào khổ chiến ở trạng thái đang giằng co.

Hách đại nhân nhìn thấy cảnh này đột nhiên cười lớn, như vậy không sai, mục tiêu của hắn vốn chính là Vân Phong, cũng không thể tới phiên La Húc hắn làm phiền. Vươn đầu lưỡi liếm nhẹ môi, vẻ mặt Hách đại nhân đầy hứng thú nhìn Vân Phong. Bàn tay đột nhiên vung lên, cổ tay từ bên trong áo bỗng nhiên phóng bay ra một bóng đen dài nhỏ. Thân mình Vân Phong cảm giác được gì liền hướng qua phía bên cạnh chợt lóe, dựng đứng ở không trung. Mà chỗ ban đầu nàng đứng, có một cái xiềng xích màu đen dài nhỏ hung hăng chui qua mặt đất!

Hách đại nhân thấy xiềng xích gặp phải thất bại, nhẹ tay nhắc lên, xiềng xích màu đen dài nhỏ giống như là hắc xà, từ trên mặt đất chậm rãi mấp máy. Xích sắt trên mặt đất làm phát ra âm thanh ma sát lẫn nhau, nghe có chút chói tai.

"Vân Phong, bên trong trí nhớ của ngươi nhất định ẩn tàng rất nhiều thứ không muốn cho người ta biết gì đó." Hách đại nhân nhìn chằm chằm Vân Phong, ánh mắt lóe lên một tia ánh sáng khó hiểu. Vân Phong cười ha ha, khuôn mặt trẻ con của nàng mang theo một tia hàn ý.

"Đừng nhìn trộm những thứ không phải của ngươi."

"Ha ha ha! Đối với ta mà nói càng không thể nhìn trộm, mới càng có giá trị." Hách đại nhân khàn khàn mở miệng, bàn tay vung lên, xiềng xích linh hoạt như xà, giống như là có sinh mệnh hướng về phía Vân Phong mà gào thét. Bàn tay Vân Phong vừa lật, ma trượng quân chủ cấp bậc liền nắm chặt trong tay, ánh mắt lạnh lùng,"Thổ chi thuẫn!"

Thổ nguyên tố tạo thành phòng ngự chắc chắn xuất hiện bốn phía Vân Phong, xiềng xích màu đen đập đến thổ nguyên tố tạo thành tấm chắn ngăn ra. Hách đại nhân vửa thấy trong mắt càng ngạc nhiên hơn:"Thổ nguyên tố? Song hệ hat là nhiều hệ sao? Ngươi càng ngày càng làm cho ta hưng phấn......" Hách đại nhân khàn khàn nói nhỏ, hai bàn tay đột nhiên hung hăng vung lên, chỉ một thoáng cư nhiên từ cổ tay áo lại hiện ra bốn năm căn xiềng xích màu đen dài nhỏ! Giống như mấy con hắc xà mở ra lợi nha hướng về phía Vân Phong bò tới!

"Thích!" thân mình Vân Phong đột nhiên ở không trung chợt lóe, mấy con xà màu đen điên cuồng xuyên thấu qua thổ chi thuẫn, trong khoảnh khắc thổ chi thuẫn biến thành từng mảnh vỡ ra, năng lượng nguyên tố màu vàng cuối cùng cũng lập tức tiêu tán trong không trung.

Hách đại nhân đứng ở tại chỗ, xiềng xích từ trong tay áo bị hắn thao túng nên phi thường linh hoạt, bất luận là tốc độ hay phương hướng tấn công đều không sai chút nào. Vân Phong ở không trung không ngừng trốn tránh, né tránh, tốc độ mau vô cùng. Nhưng mà xiềng xích màu đen kia như vô ảnh, theo đuổi không ngừng!

"Lấy thân thể làm trung tâm công kích sao......" Vân Phong nhanh chóng di chuyển tới, nhìn Hách đại nhân đứng một chỗ không nhúc nhích, điện tiền hộ pháp của tổng điện quả nhiên là có chút thủ đoạn, xiềng xích màu đen này rất làm cho người ta phiền lòng!

Ma trượng trong tay Vân Phong đột nhiên vung lên, con ngươi đen xiềng xích đang theo mình không từ bỏ, từ trong lòng trào ra,"Lôi minh!" Đột nhiên quát khẽ một tiếng, Lôi nguyên tố màu tím Vân Phong rất ít khi sử dụng, xuất hiện!

"Tư tư!" Một âm thanh rất nhỏ từ lôi minh xung quanh Vân Phong vang lên, một con rắn nhỏ màu bạc không ngừng vặn vẹo thân thể hướng về phía xiềng xích màu đen đi tới:"Ba ba ba!" Mấy âm thanh thiết liên gãy vang lên, con rắn nhỏ màu ngân bạch hung hãn dị thường, xiềng xích màu đen bị lôi nguyên tố bén nhọn công kích tới, gãy thành từng đoạn sắt rơi phía trên. Hách đại nhân nhìn thấy một màn này, trong mắt không khỏi cả kinh!

Lôi nguyên tố?! Nàng cư nhiên lại có được lôi nguyên tố!

Xiềng xích màu đen bị gãy, đôi môi đỏ mọng của Vân Phong chậm rãi nhếch lên. Ma trượng chỉ về phía Hách đại nhân đang đứng kia, con rắn nhỏ màu ngân bạch ở xung quanh ma trượng vui mừng, giống như nóng lòng muốn thử, vận sức chờ phát động!

Người đuổi và ngườu bị truy đuổi tại ngay lúc này, đổi!

"Oanh!" Một tiếng động nổ vang rất lớn, vô số con rắn nhỏ màu ngân bạch tụ tập lại với nhau, bí mật mang theo lôi nguyên tố vù vù, thân mình màu tím dài nhỏ hóa thành một hàng dài, hướng tới chỗ Hách đại nhân gào thét phóng qua!

"Hừ!" Sắc mặt Hách đại nhân trầm xuống, cổ tay áo đột nhiên vung lên, vô số bóng dáng màu đen từ cổ tay áo hắn cuồng mãnh trào ra. Vô số xiềng xích màu đen trong nháy mắt đã rậm rạp ở ngay trước mặt Hách đại nhân tạo thành bình chắn nghiêm mật, hàng dọc màu tím đánh tới chỗ bình chắn màu đen, phát ra một tiếng vang lớn. Xiềng xích màu đen gãy đều biết rất nhiều, nhưng mà Hách đại nhân đang bên trong không có một chút thương tổn gì!

"Xiềng xích màu đen này rốt cuộc là cái gì?" Lôi nguyên tố tiêu tán ở trong không khí. Xiềng xích màu đen kia thế nhưng lại có thể bị người này thao túng linh hoạt như vậy, trên người Hách đại nhân này cũng có chút không tầm thường.

Xiềng xích màu đen rậm rạp như hắc xà chậm rãi bò qua, nhìn qua không khỏi làm người ta có chút run lên. Tuy rằng bị lôi nguyên tố chặt đứt hết đa số rồi,nhưng mà số lượng vẫn còn rất nhiều, bằng không Hách đại nhân cũng sẽ không bình yên vô sự như thế.

"Có thể làm cho ta phải làm như vậy, ngươi là số ít người đó." thanh âm Hách đại nhân từ phía sau xiềng xích truyền đến."Vân Phong, có thể làm cho ta dùng ra chiêu này, ngươi là người duy nhất."

Xiềng xích màu đen đột nhiên mở ra, làm Vân Phong cùng Hách đại nhân mặt đối mặt nhau. Đáy mắt Hách đại nhân có ánh ánh sáng hưng phấn làm cho trong lòng Vân Phong không khỏi căng thẳng, lão hồ li này lại muốn làm cái gì?

"Thiên la địa võng!"

Toàn bộ xiềng xích bỗng nhiên có cùng một động tác, hướng lên trời từ các phương hướng không ngừng kéo dài ra ngoài. Một con xà dài nháy mắt liền che kín khắp phía trên không, nhìn như không hề kết cấu lại, nhưng cũng đã phong tỏa khắp không gian.

Con ngươi đen của Vân Phong trầm xuống, ma trượng trong tay đột nhiên vung lên, lôi nguyên tố tạo tiếng nổ vang dựng lên. Lam Dực và La Húc đang ở một bên chiến đấu kịch liệt đột nhiên ngừng động tác. Lam Dực nhìn bầu trời xiềng xích màu đen, nhìn Vân Phong bị phong tỏa trong đó, đồng tử co rụt lại!

"Chủ nhân!" Lam Dực gầm lên giận dữ, mở ra hai cánh định bay qua. La húc vừa thấy lập tức nhắc song đao ngăn cản đường đi của Lam Dực,"Đừng nghĩ đi!"

"Cút ngay!" hai cánh Lam Dực đột nhiên triển khai, phong nguyên tố mạnh mẽ vung lại, hóa thành lợi nhận đánh úp về phía La Húc. Song đao trong tay La Húc linh hoạt cuốn, phong nguyên tố biến thành lợi nhận đều bị song đao đỡ lại. La Húc hét lớn một tiếng, thân mình xông lên phía trước, nhắc song đao lên chém về phía sau lưng Lam Dực.

"Xoát!" sau lưng Lam Dực hai cánh đột nhiên tăng thêm một đôi! La Húc cả kinh, bốn cánh!

Lam Dực mở ra, bốn cánh hoàn toàn được mở ra, đồ án trên cánh Sư Ưng cũng hiện ra đầy đủ trước mặt La Húc. La Húc nhìn đồ án miêu tả trên cánh chim thật lớn của ma thú hung mãnh kia, đầu giống như sư tử phía đối diện hắn phát ra từng tiếng rống giận!

"Ta nói, cút ngay!"

Đồng tử La Húc đột nhiên mở lớn, trong giây lát song đao trong tay hắn đang nắm còn chưa kịp làm ra phòng ngự gì thì, phong nguyên tố bay đầy trời  đã muốn đánh tới!

"A!" La Húc chật vật ngã xuống, thân mình bởi vì bị phong nguyên tố công kích mà miệng vết thương gia tăng mãnh liệt, có vẻ chật vật chịu không nổi! La húc ôm miệng vết thương của mình, hai tròng mắt nhìn về phía trên trời đột nhiên cười ha ha, trong giọng nói mang theo điên cuồng!

"Ha ha ha ha! Hách đại nhân cư nhiên dùng ra chiêu này. Vân Phong, ngươi xong rồi!"

Hai mắt Lam Dực màu lam nhìn về phía Vân Phong đang bị xiềng xích màu đen trói trụ, không ngừng có tiếng xiềng xích gãy, sau đó lại có xiềng xích mới hiện lên. Lam Dực vừa muốn tiến lên, nhưng mà.

Hách đại nhân đứng ở tại chỗ, nhìn Vân Phong đang không ngừng công kích, cười ha ha. Con ngươi đen càng ngày càng iều tinh quang,"Tốt lắm, nên thu võng thôi, thu!"

Phía trên bầu trời xiềng xích màu đen đầy rậm rạp bỗng nhiên chuyển động phương hướng, Vân Phong chỉ nhìn thấy trăm ngàn con xà đang đánh về phía chính mình. Phía trời cao lộ ra vẻ màu đen, nàng, đã không còn đường thối lui rồi!

"Ba ba ba!" Xà rất nhanh mà chuẩn xác bò lên tứ chi Vân Phong, đem thân thể của nàng cố định lại một cách chặt chẽ. Thân mình Vân Phong vừa động, xiềng xích kia đột nhiên khóa nhanh lại, giống như muốn khảm vào bên trong thân thể Vân Phong vậy! Nhìn Hách đại nhân đột nhiên nhảy lên thân mình, nhìn cặp mắt đầy hưng phấn kia, chết tiệt! Vân Phong chỉ nghe nhìn thấy Lam Dực hô to một tiếng, tiếp theo một bàn tay lạnh như người chết phủ phục trên đỉnh đầu nàng. Bên tai truyền đến hai chữ lạnh như băng nhưng lại mang tia hưng phấn.

"Thu hồn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#langman