Chương 24 : I love you

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Xin chào các bạn !!!!

I meet youuuu !!!!

--------------------------------------------------------------------------------------------------

-Vì Josan là Tiểu Phương!- Vừa băng cho nó hắn vừa nói.-Hửm?? Cái gì?- Kansai trừng mắt.

-Em là Tiểu Phương đây, anh Thế Nguyên!- Môi nó hơi mỉm cười.

-Tiểu Phương? Sao trông em khác quá vậy?- Cậu không khỏi ngạc nhiên.

-Ủa, ủa? Biết nhau hết à?- Kensai đơ ra.

-Oày, hai người này có một chuyện tình lâm li bi đát lắm.- Kansai lắc nhẹ đầu.

-Chuyện như thế nào? Tên biến thái kể nghe với!- Jisan tò mò.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Kansai, trong đó lại có hai ánh mắt căm phẫn muốn đập cho cậu một trận.

-Chuyện như thế này...

Kansai kể đầu đuôi sự việc từ mười năm trước đến tận bây giờ.

Jisan lo nghe chuyện không biết ngã đầu vào vai cậu, ngủ quên từ lúc nào.

Mọi người im bặt, ngay cả Kansai cũng im luôn.

Jesan khẽ cười rồi trêu chọc.

-Mèn ơi, hạnh phúc chưa!

-Thôi thôi, Kan à! Mày đưa Jisan lên phòng đi, chắc Jisan cũng mệt lắm rồi.- Kensai hùa theo Jesan.

-Cái con heo này, ngủ ở đâu không ngủ lại ngủ trên vai mình chứ.- Kansai lầm bầm.

-Phiền anh đưa Jisan lên phòng giúp em.- Nó lên tiếng, lâu lâu nó cũng nói những câu trêu ghẹo như thế ấy.

-Thôi được rồi.- Kansai nói rồi nhẹ nhàng bế Jisan lên và đưa nhỏ lên phòng.

Jisan cựa mình, nhỏ dụi dụi đầu vào ngực cậu chìm vào giấc ngủ.

Cậu mở cửa phòng đưa nhỏ vào trong. Cậu đặt nhỏ lên giường và đắp chăn lại cẩn thận.

-Đừng đi mà...đừng đi...ở lại với em đi...- Jisan nắm chặt lấy tay cậu níu lại.

-Này con heo kia! Cô sao vậy?- Cậu lo lắng ngồi xuống giường.

-Anh đừng đi mà...đừng bỏ rơi em...- Nhỏ miên man nói, hình như đang gặp ác mộng.

-Cô không sao chứ? Có chuyện gì với cô sao?- Cậu quýnh quáng nắm chặt tay nhỏ.

-Lạnh...lạnh quá...- Jisan co rút người lại, toàn thân nhỏ run lên.

Kansai cau mày, cậu tìm thêm chăn ở tủ đắp cho nhỏ.

Kansai nhẹ nhàng đắp chăn lên người Jisan. Cậu định quay đi thì nghe Jisan tiếp tục nói.

-Lạnh...lạnh quá...anh đừng đi mà...

Cậu lo lắng lại gần đỡ Jisan dậy, cậu ôm nhỏ vào lòng.

-Cô đỡ hơn chưa?

Đôi môi Jisan tím tái, hai mày nhỏ chau lại. Nhỏ vươn tay ôm cậu. Hai mắt nhỏ vẫn nhắm nghiền, miệng thì lẩm bẩm.

-Anh đừng đi...đừng xa em nữa...

Kansai đưa mắt nhìn Jisan. Không ngờ khi ngủ nhỏ lại đáng yêu đến thế. Nếu không kiềm được chắc cậu đã cúi xuống hôn nhỏ luôn rồi. Tim cậu bỗng dưng đập mạnh, mặt thì ửng đỏ rần rần.

Cậu đặt Jisan xuống giường và nằm xuống ôm gọn nhỏ vào lòng.

...

-Ghê nha, ghê nha!!- Jesan nhướng mày.

Phía cửa, hắn, nó, Jesan và Kensai đang đưa mắt nhìn vào.

-Anh chỉ hi vọng Jisan sẽ quên được chuyện cũ, em ấy sẽ mở lòng mình đón nhận tình yêu mới.- Kensai cười nhẹ.

-Suốt 2 năm nay Jisan mới ôm người con trai khác trừ ba cậu ấy.- Nó lắc đầu.

Hắn đặt tay lên vai nó, môi hắn hơi cong lên.

-Để cho họ có không gian riêng đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro