Chap1: lời kêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở đầu câu chuyện là tại một trường trung học phổ thông xxxxxxxxxx,nơi nhốn nháo âm thanh và tiếng ồn ào của những học sinh đang vội vã rời khỏi lớp học để đi về.

Thì ở một góc nào đó vắng lặng hơn, trong một nhà vệ sinh có một cô nữ sinh tên Sarah đang ngồi trên sàn và bật khóc nức nở ,có vẻ như hôm nay là một ngày tồi tệ với cô ấy...hoặc hầu như mọi ngày những người bạn cùng lớp xấu tính luôn tìm cách để bắt nạt và miệt thị ngoại hình của Sarah,họ gọi cô ấy là quái vật vì một bên mặt của cô ấy bị bao phủ nhiều vết sẹo khác nhau...
*Tích tách,tích tách*
Sau vài phút tưởng chừng như vô tận,Sarah cuối cùng cũng ngừng khóc,cô ấy lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên khuông mặt của mình,đứng dậy và kiểm tra bên ngoài cửa nhà vệ sinh...thật may mắn vì dường như Lazari đã rời đi,cô ấy là một trong những người bắt nạt Sarah thậm tệ nhất.

Sarah thở phào nhẹ nhõm và từ từ rời khỏi trường với bộ đồ ướt sũng vì bị Lazari hất nước vào.Cơn gió thổi qua làm cô hơi rùng mình vì cái lạnh,cô ấy tiếp tục bước đi bộ về nhà nhìn lên bầu trời,trời đã khá tối và trăng đêm nay thật kì lạ nó to hơn mọi khi và có cảm giác như nó sẽ rơi vào đầu cô cũng nên...

Mọi thứ vẫn rất bình thường cho đến khi cô ấy nghe thấy tiếng bước chân nặng nề đằng sau mình.Hiện tại trời đã tối và xung quanh không có ai ngoài cô và ánh đèn đường chập trờn ánh vàng.

Linh tính mắc bảo cô,Sarah quay đầu lại nhìn...mắt cô mở to vì sợ hãi,đằng sau cô là một cái bóng đen cao lớn của một người đàn ông khuôn mặt anh ấy ẩn hiện nhưng mọi thứ đều toát ra vẻ nguy hiểm,người đàn ông đó nhìn cô và mỉm cười một cách đáng sợ.

Tóc gáy cô bắt đầu dựng đứng,cô quay lại và lo lắng bước đi nhanh hơn một chút cố gắng phớt lờ người đàn ông bí ẩn đó.

Một vài giây căng thẳng trôi qua,từ đây Sarah có thể thấy nhà mình ở cách đó không quá xa khoảng 5,6 căn nhà nữa

Thế nhưng ngay sau khi cô buông lỏng cảnh giác một chút,người đàn ông đó đã nhanh chóng tiếp cận gần cô ấy và dùng tay phải của hắn bịt miệng cô lại
,tiếng thở và tiếng nói của Sarah bị bóp nghẹn trong bàn tay to lớn của hắn,anh ấy dùng tay còn lại khoá tay Sarah lại và cưỡng ép đưa cô ấy vào con hẻm tối gần đó với anh ta.

Sarah hoảng sợ và cố gắng vùng vẩy để trốn thoát nhưng thất bại vì người đàn ông ấy quá mạnh so với một cô gái nhỏ như cô,người cười toe toét một cách đáng sợ và đầy đoe doạ

"Shh....im lặng và đừng chống cự nữa"

Người đàn ông cuối cùng cũng lên tiếng,giọng anh ấy trầm và khàn,hắn nhìn cơ thể cô ấy với ánh mắt đầy dục vọng và ham muốn...có lẽ Sarah đã gặp nguy hiểm rồi

Người đàn ông bắt đầu bịt miệng Sarah chặt hơn đến nổi cô gần như khó thở, anh ấy áp sát cơ thể vào cô ấy và đưa tay cởi nút áo sơ mi của cô...chắc chắc cô ấy không hề thích việc này chút nào,Sarah vùng vẫy mạnh hơn và cắn vào bàn tay mà người đàn ông đang dùng để bịt miệng cô ấy.

"Ahhh...con điếm này sao mày dám cắn tay tao?"

Người đàn ông đau đớn xoa bàn tay nơi Sarah vừa cắn và tức giận tát vào má cô ấy, cô sững người vì đau má cô đỏ và sưng đau,Sarah kinh hoàng nhìn người đàn ông và cố gắng để không khóc.

Người đàn ông bây giờ đã trở lên tức giận và cáu kỉnh hơn bởi hành động chống đối của Sarah,anh ấy giật tóc cô ấy thật mạnh điều đó khiến Sarah bị đau và hét lên.hắn ấn người cô xuống đất và xé toạc áo sơ mi và áo ngực của Sarah,làm lộ bộ ngực trần đầy đặn của cô ấy ra trước mắt anh ta.

"Aah!Anh làm cái gì vậy? Làm ơn dừng lại đi"

Nước mắt lăn dài trên má cô và cô ấy bất lực cầu xin anh ta vì biết mình không thể chống lại sức mạnh của anh ấy...cô ấy dần trở lên tuyệt vọng hơn khi người đàn ông bắt đầu cời thắt lưng quần của anh ấy ra

'Tại sao mọi truyện tồi tệ luôn xảy ra với tôi?
tôi cũng muốn được được hạnh phúc
tôi không được lựa chọn sao?...có ai không cứu tôi với.'

Sarah sợ hãi nhắm mắt lại và suy nghĩ về những điều bất hạnh mà Cô đã luôn gặp lại trong xuyên suốt cuộc đời của mình...người đàn ông vẫn tiếp tục  làm,anh ta đưa tay vào trong váy của Sarah và cởi quần lót của cô ấy ra.

Khi Sarah run rẩy mở mắt ra lần nữa,đập vào mắt cô là một đôi chân trần của ai đó,da họ trắng tinh,Sarah ngước lên nhìn họ.

Đó là một người khác có vẻ nhỏ hơn Sarah họ trần truồng da và tóc của họ trắng,có lẽ thứ đặc biệt thu hút đôi mắt của cô ấy là đôi cánh trắng giống như một đôi cánh của thiên thần mà cô từng thấy trong các bức tranh vẽ ở nhà thờ...họ đang mỉm cười với Sarah? Khuôn mặt họ thật khó đoán với đôi mắt màu đỏ thẫm và mái tóc ngắn không quá vai của họ.

"Bạn ổn chứ?"

Cuối cùng họ cũng lên tiếng, giọng nói khá nữ tính nhưng vẫn thấp,Sarah lắc đầu và nhìn họ với ánh mắt cầu cứu,người đàn ông vẫn tiếp tục dường như không thể thấy sự hiện diện của sinh vật không xác định đó.khi anh ấy đặt dương vật của mình gần âm đạo của Sarah, anh ấy dừng lại...khi có cảm giác đau đớn ở cổ họng mình.

Người đàn ông nhìn xuống và nhanh chóng ôm cổ họng mình,ở đó từ bao giờ đã xuất hiện một con dao nhỏ cắm thẳng vào thanh quản của anh ấy,máu người đàn ông bắn tung toé khắp người Sarah làm cô không khỏi bàng hoàng và sợ hãi,mắt anh ta trợn ngược và từ từ ngã sang một bên,cơ thể anh ấy lạnh dần vì bị mất quá nhiều máu.

Tim người đàn ông bây giờ đã ngừng đập...sinh vật mang hình dáng giống như một thiên sứ đó trong khá hạnh phúc khi làm điều đó và người đâm con dao vào cổ họng của người đàn ông không ai khác là họ.

"Ah...
um,bạn đã giết anh ấy"

Sarah lo lắng hỏi nhưng không nhận được câu trả lời từ người thiên sứ,họ chỉ đơn giản là cười khúch khích,không để cô kịp nói thêm gì họ đi lại và đặt lên môi cô ấy một nụ hôn nhẹ nhành...họ dứt ra và hào hứng nhìn Sara người đang bị sốc và không biết phản ứng như thế nào

"yume yêu bạn!"

Yume chắc là tên của họ,Sarah có thể thấy thấy máu đang dồn lên má mình và cô đang đỏ mặt,đây là lần đầu có ai đó nói yêu cô,cô hơi cảm động và không khỏi mỉm cười dù...

"Bạn yêu tôi?"

Sarah bối rối nhìn Yume và hỏi lại cho chắc,họ gật đầu và giúp cô ấy đứng dậy

"Vâng!
Nhưng bây giờ chúng ta lên rời đi,bạn không muốn gặp rắc rối đúng không?"

Yume cười khúch khích,Sarah có thể hiểu họ đang nói về cái xác của người đàn ông,mặt cô trắng bệch vì sợ và hai người họ nhanh rời đi khỏi hiện trường.

Yume có vẻ hơi háo hức và nắm lấy tay Sarah và bám theo cô,Yume có vẻ rất hạnh phúc khi gặp được cô ấy...Sarah khá lo lắng nhưng cũng miễn cưỡng cho Yume theo cùng,họ đang đi về nhà cùng nhau.

"Cảm ơn đã giúp tôi nhé! Mặc dù..."

"Không có gì~"

Tại hiện trường nơi người đàn ông mà người đàn ông bỏ mạng,trên vũng máu có một cọng lông vũ trên đó có vẻ nó thuộc về Yume,một người khác đi ra từ góc khuất và đi lại gần thi thề,anh ấy dường như khá bình thản với cái xác của người đàn ông nằm trên đất,như thể anh ấy đã quên với việc nhìn cái thi hài.

"Lại một tên cặn bã nữa chết dưới tay thiên thần"

Anh ấy sẽ chú ý đến cọng lông vũ trên vũng máu và nhặt nó lên,môi anh ấy cong lên thành một nụ cười nhếch mép độc ác

"Ta sẽ giết hết đám thiên thần các ngươi"

Anh ấy có vẻ ghét các thiên thần giống như Yume vì một lý do nào đó? Anh ấy có phải là một thợ săn không?






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro