Chương 23: Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh toán xong , nó và Jun đi ra bãi đỗ xe.

- Bây giờ em muốn đi đâu, đi ăn luôn hay là về Blue Rose dùng bữa với mọi người? Jun hỏi

- Về Blue Rosr đi, ăn với họ cho vui! Nó vui vẻ trả lời

Jun mở cửa xe cho nó, lúc này điện thoại nó cùng lúc rung lên, lấy điện thoại ra nhìn xem ai gọi, mày nó khẽ nhăn vì nhìn thấy dãy số trên màn hình

- Ai gọi vậy? Jun lơ lễnh hỏi

- Ông ta! Nó lạnh nhạt trả lời

- Sao em không nghe máy đi! Jun cảm thấy khó hiểu

- Alo! Nó lạnh lùng bát máy

- Thiên Băng con đang ở đâu thế? Baba nó nhẹ nhàng hỏi

- Ở đâu là chuyện của tôi! Gọi tôi có chuyện gì? Ngữ khí không kiên nhẫn

- Con về nhà một lát, ta có chuyện cần nói, gọi cho cả Thiên Minh nữa, ta không gọi được cho anh con! Ông ta cũng nhanh chóng nói vào vấn đề chính

- Có gì ngày mai hãy nói, hôm nay tôi không rảnh! Nó cúp máy, khuôn mặt hiện rõ sự không vui

- Ông ta kêu em về nhà à? Một câu hỏi nhưng lại như một lời khẳng định

- ừm! Chả biết ông ta mưu tính chuyện gì, nhưng mới nghe qua đã biết là không phải chuyện gì tốt! Nó lạnh nhạt nói

- Vậy em tính xử lí chuyện này như thế nào? Jun hỏi

- Hừ, tuổi thì ông ta gấp 2 lần em, nhưng chưa chắc cái đầu ông ta thắng được em! Nó hừ lạnh, đôi môi khẽ nhếch

- Luôn có anh ở phía sau của em, có chuyện gì thì nói với anh! Jun dặn dò

- Em biết rồi! Nó mỉm cười ngọt ngào.

Biệt thự Blue Rose tọa lạc giữa khu địa ốc đắt đỏ nhất thành phố, nơi tụ hội của những người thuộc giới siêu giàu, với cảnh quang đẹp như tranh vẽ, phong thủy thuận lợi, an ninh chặt chẽ. Blue Rose luôn nổi bật giữa vô số các tòa biệt thự vì khuôn cảnh đẹp nên thơ. Biệt thự rộng lớn với kiến trúc cổ châu Âu, với gam màu chủ đạo xám-trắng, với vô số cây kiểng được cắt tỉa cẩn thận đến từng mili. Nổi bật nhất chính là vườn hoa hồng xanh bao quanh một tòa đình uyển, phía trong đặt một cây piano màu đen tuyền, đậm chất thơ. Chiếc Bugatti Veyron của Jun từ từ chạy vào khuôn viên, mùi hoa hồng thoang thoảng trong không khí mang đến một bầu không khí lãng mạn vô cùng.

Đọc FULL truyện tại đây

Chiếc xe dừng bánh, vệ sĩ nhanh chóng tiến đến mở cửa xe, nó bước xuống, khẽ đưa mắt nhìn một vòng xung quanh, đôi mắt buông xuống sự cảnh giác, khẽ cảm nhận mùi hương nồng nàn trong không khí. Nó từ từ tiến đến mái đình nơi đặt chiếc piano, trong mắt có một nỗi ưu thương sâu kín. Jun cũng đi theo phía sau nó, cảm nhận nó toát ra vẻ ưu thương, lòng anh khẽ chùng xuống, ánh mắt đầy đau lòng.

- Jun, anh nhớ nó chứ? Nó khẽ vuốt nhẹ cây đàn, ánh mắt nhìn xa xăm

- Nhớ! Jun khẽ trả lời, ánh mắt vô định, nhưng có một tia ghen tỵ, điên cuồng ghen tỵ

- Đã bao lâu rồi nhỉ? Nó vu vơ hỏi

- 7 năm 9 tháng rồi! Nắm tay siết chặt, các khớp xương trắng bệch

- Đã lâu vậy rồi ư...! Nó khẽ thở dài

- Ice! Jun mạnh mẽ xoay người nó lại, bắt nó nhìn thẳng vào mắt anh

Đôi mắt nó mông lung một tầng nước, ánh mắt vô thần, trống rỗng...

- Buông bỏ quá khứ đi! Jun khẽ lắc lắc người nó như thức tỉnh nó khỏi cơn mê

- ....! Nó không trả lời, ánh mắt vẫn mờ mịt

- Anh yêu em! Jun gằn từng tiếng, từng tiếng nặng nề

Nó ngước mắt nhìn Jun, cảm xúc lẫn lộn, vui có, hạnh phúc có nhưng sao có lại có cảm giác không phải. Khuôn mặt Jun từ từ tiến lại gần nó, đôi môi Jun tiến đến gần đôi môi nó, chỉ còn có 2cm nữa thôi...

- Hai người đang làm ở đó vậy? Một âm thanh thanh lãnh cắt ngang.

Nó như hoàn toàn tỉnh khỏi cơn mê, ánh mắt lạnh lẽo hướng về phía phát ra tiếng nói. Giữa một vườn hoa hồng xanh có một thân ảnh đang đứng đó. Thân hình cao ngất, vai 3 thước rộng thân 10 thước cao, trên thân là bộ texudo màu đen mạnh mẽ, mái tóc màu xám tro khẽ lay, ánh hoàng hôn buông xuống nhuộm đỏ cả bầu trời rộng lớn, một khunh cảnh lãng mạn như ngôn tình nhưng lại có cảm giác cô độc đến lạnh buốt. Mái tóc xám tro còn ai ngoài Bin nhà ta nữa.

Anh đứng đó, nhìn đôi tiên đồng ngọc nữ đang đứng trong mái đình kia, khoảng cách quá xa để họ thấy được anh đang nghĩ cái gì, đó là ghen tỵ và không cam lòng, nắm tay siết chặt, nhưng đang cố đè nén lại cảm xúc của chính bản thân mình.

Cả 3 cùng đứng nhìn nhau, vô số cảm xúc không thành lời.

- END CHAP 23 -

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro