Ngày Chưa Giông Bão (Hôn Trộm 💋)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì ta yêu nhau như cơn sóng vỗ
Quẩn quanh bao năm không buông mặt hồ
Người năm xưa đâu rồi lạnh băng tiếng khóc cười
Anh ở nơi xa xăm vô lối
Mặt đất núi giữi đôi chân chúng ta
Thì bay lên trong cơn mơ kì lạ ......
            #NCGB _ Bùi Lan Hương 💋
__________________________________
Như thể có một làn khói mê xông thẳng lên não , cái cảm giác mơ màng nửa tỉnh nửa mê lại đến . Trước mắt anh một màu đục ngầu , ánh lửa hồng đột ngột hóa xanh , không khí trong phòng bắt đầu lạnh dần .
Người đàn ông tìm tới ngọn lửa tình ấp ám trước mặt , đẩy cô xuống giường , nằm đè lên _ cảm giác buốt lạnh trên từng tế bào lan tỏa một cách khó hiểu . Có những động chạm đầu tiên lên cơ thể cô giống như lấy tay nắm chặt vào một bông hồng đầy gai nhọn , hơn nữa , gai của nó có độc . Cảm giác vừa đau đớn vừa lạnh buốt nứt vỡ những đầu ngón tay làm anh không thể tiếp tục , đau đớn ngã xuống mặt đất . Mặt đất không bằng phẳng mà hóa nền đá gập gềnh gây đau đớn . Lần này là thật , không phải ảo giác . Cái tiếng inh ỏi của con quỷ khi nãy lại văng vẳng trong đầu anh : " Giờ tôi giành thẳng thừng đó .... làm gì đi chứ Huỳnh Tổng !" _ Tiếng cười , tiếng hét và cả tiếng dít cứ văng vẳng trong đầu , đau đớn như đứt đoạn thần kinh . Con quỷ này chẳng bao giờ để yên cho anh làm bất cứ một việc gì ổn thỏa . Đã mấy lần mời thầy cúng , phát sư làm phép , chơi bùa vẽ ngải cũng không thoát được những trò yêu quỷ của hắn . Đa số những người anh mời về trừ khử con quỷ này đều hứng lấy 1 kết quả chung : máu bị rút sạch và nội tạng đã bị moi ra ngoài . Người may mắn sống xót lại điên điên khùng khùng trong viện tâm thần . Và ngay chính anh cũng muốn điên lên lúc này .
Những cây hoa hồng trồi lên từ mặt đất lòng vòng như những giây leo đầy gai nhọn hoắt . Hoa hồng đen tỏa ra mùi hương cũng ma mị như nữ nhi hương trên người cô gái ấy . Nó làm cho người ta mê man , cả hai người lập tức chìm vào giấc ngủ với bộ dạng chẳng mấy chỉnh tề . Cơ thể Hưng đầy những thương tích nằm trong căn phòng như bị ai đó chơi ngải vậy _ không có lý do và cũng không biết những vết tích như dao chém xuống này tại sao chưa lấy mạng anh .
Người "thanh niên" xuất hiện từ phía cửa bước vào . Nhặt lấy tấm chăn bị vứt lăn lóc dưới đất tiến lại gần che phủ thân thể ngọc ngà ấy . Những dây thép gai kia quấn quanh chiếc giường , đóng thành khung vòng xung quanh giống như hàng tào bảo vệ cô gái bé nhỏ .
Hắn bước tới xoa đầu cô , thì thầm mấy lời vào tai cô rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi ngọt ngào như mật : "Nhớ là....lúc nào sợ hãi , cần tới tôi thì gọi gọi tên tồi . Bé con !"
Nói rồi thì lại biến mất như mọi khi , để lưu lại một màn khói đen và lần này có thêm một đóa hồng đen . Nó thực sự rất đẹp .
Sáng hôm sau , người đàn ông thức dậy trên nền đất lạnh , toàn thân ê ẩm với những vết xước chi chít trên cơ thể . Hãi hùng chưa dừng lại ở đó , trên góc tường xuất hiện chữ viết bằng máu :"Hoa hồng rất đẹp , nhưng mà nó có gai ..." ;như mọi khi , anh biết đó là ai .
"Dây thép gai" trên chiếc giường bao bọc lấy người con gái kia , nhưng cô không bị rổn thương . Đóa hồng đen trên giường tỏa ra chút khói hương mập mờ tím đen , cánh hoa lấp lánh ánh kim truyến cũng đen tuyền như bông hoa ấy . Nhị hoa là viên đá quý xanh lấp lánh . Nó rất đẹp nhưng chất độc của nó thì thực sự tỉ lệ thuận với vẻ đẹp huyền bí ấy .
Cánh hoa là lưỡi dao găm sắc bén , nhụy hoa là than lửa nóng hừng hực , vừa mới chạm vào đã nứt nẻ , khô khốc đầu ngón tay . Giọt máu chảy ra từ tay anh bị nó hút sạch , cây hoa còn nguyên rễ và đóa hắc tường vi (hoa hồng đen) ấy rực lên màu máu tươi . Đồng nghĩa với việc nó làm liền vết thương trên người của Hưng .
Cô gái nằm ngủ trên giường thoát khỏi cơn mê man , mí mắt lung lay _ dường như cô sắp tỉnh lại . Đôi mắt sâu hoắm một màu đen bao trùm , không thấy tròng trắng . Không biết có phải anh bị ảo giác do những ám ảnh đêm qua mà sau mấy lần dụi mắt thì đôi mắt ấy trở lại đẹp đẽ như bình thường . Đống dây leo đầy gai cũng dần dẫn chui lại xuống gần giường , những đóa hồng đỏ ngoài sân vường lần lượt mất đi những cánh hoa , cánh hoa ấy hóa thành những bộ váy tinh tế mang một màu đỏ rực . Thân thể trần trụi của cô gái chũng đã được ẩn kín trong chiếc váy hai dây cực kì quyến rũ _ khắp cả người cô nồng nàn mùi hương của cánh hồng và đâu đó có còn chút men rượu . Bên thái dương cũng xuất hiện một hình xăm hoa đỏ chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay _ nhưng không phải hoa hồng mà là bỉ ngạn đỏ . Ngón tay hiện lên dòng chữ nhỏ với đóa hồng đen : "Linh Hoa" .
Đầu óc cô còn có chút lâng lâng , bất giác ngập ngừng thốt lên mấy từ : "Anh Tuấn....Hà...Anh...Tuấn..." _ cô mỉm cười và như thể tối qua cô chẳng mê man bao giờ . Mà hình như cũng chưa có ai nói với cô cái tên này .
- Em nói Hà Anh Tuấn ? Là ai ?
Anh bất ngờ với những lời nói ấy , anh biết , biết một con quỷ luôn luôn đối đầu với anh mang cái tên đó . Hắn ta vờn đuổi anh cũng hơn cả ngàn năm rồi . Anh không chết vì bệnh tật , nhưng vẫn có thể bị thương bởi những tác động vật lý và vẫn có thể bị giết chết bởi những bùa phép kịch độc và những ác quỷ hung tận từ địa ngục . Chẳng hiểu sao anh chưa chết trong tay con quỷ máu lạnh đó .
- Em không biết ! Chỉ biết là có cái tên đó , cứ vang lên trong đầu . Giọng nói....mê hoặc lắm .... giống như , sức hút của một con quỷ ...
Anh vuốt mặt bần thần , vừa tới gần định chạm vào người cô thì giống như đưa một bàn tay ướt nắm vào dây điện hở . Anh lùi lại và tiếp tục hỏi cô khi nhìn thấy mấy chữ nho nhỏ trên ngón tay cô
- Em tên "Linh Hoa" ?
Cô ngó xuống ngón tay rồi lắc đầu :
- Không phải ! "Linh Hoa" là thánh hoa của địa ngục , "Linh" trong "Tâm Linh" , "Hoa" là cái đẹp toàn mỹ , mê muội . "Linh Hoa" chính là tên của một con búp bê vải , có một bông hồng đen hút máu !
- Chuyện này ai nói cho em biết ?
- Em cũng không rõ , nhưng mà... lâu nay có tiếng người cứ vang bên tai em , nói những gì về một thế giới đỏ . Nói em là "thiên thần sa ngã" , là....búp bê hoa của người đó . Nhưng chưa bao giờ thấy mặt !
- Em không hỏi ?
- Có ! Anh ta nói , anh ta là...một con quỷ khát máu . Nhưng sẽ không hại em , sẽ bảo vệ em .
- Em tin không ?
- Đợi đến khi nào em gặp nguy hiểm rồi em mới biết !
- Nói tôi nghe , em tên gì ?
- Tâm ! Mỹ Tâm ! Có lẽ là như vậy...
- Có lẽ ?
- Có thể....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#love#myta