Khi Máu Chảy ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời đúng ngọ , tia nắng gắt rọi thẳng trên đầu , mọi người mặt nhễ nhại mồ hôi , bụng " kiến bò " , họ cố gắng một chút nữa , rồi ăn cơm và nghỉ trưa . Không khác mọi ngày gia đình ông Xêren và bà Anxunta cũng tụ họp ăn chung . Cơm nước chả có của ngon vật lạ , song nhờ đôi tay tài khéo của cô nội trợ tí hon , mọi người ăn cũng vừa miệng và dễ nuốt .

Theo lệ mọi hôm , cơm nước xong còn nghỉ đôi lát , nhưng hôm nay sợ giông tố chiều sẽ đến , nên ông già Xêren liền thúc hối mọi người sửa soạn ra tay làm việc ngay . Vâng lệnh cậu Angien và chàng Alệsơn uể oải đứng dậy . Bà Anxunta trước khi xuống sân , vội vã giúp bếp , dọn rác hộ đứa con gái yêu của bà để cô đỡ vất vả . Mấy đứa bé con đã tót ra sân , tươi tỉnh nghịch đùa với chiếc xe bò .

Nhưng Alệsơn , chàng si tình vẫn như còn luyến tiếc cái gì , bèn ra cửa đứng ngay một lúc rồi lại liếc nhìn cô bé Goretti . Đang lúc băn khoăn lập mưu để gặp cô bé một mình , thì cái kế " chiếc áo sơ mi " làm chàng tỉnh giấc mệt . Thấy chàng chưa xuống , bà Anxunta giục thêm :

- Đi làm đi , mọi người xuống sân rồi !

Không để lỡ cơ hội , chàng đánh liều nhảy xô vào phòng hất mạnh cửa tủ , lấy chiếc áo sơ mi rách , ném vội ra giường rồi hớt hả chạy tới dặn kĩ Goretti :

- Goretti , tôi có chiếc áo sơ mi độc nhất mà lại rách mất rồi ! Mai cần mặc đi lễ , cô liệu vá ngay cho tôi nhé !
Ngước mắt nhìn chàng , Goretti hỏi :
- Áo để đâu ?
- Ở trong phòng tôi , trên giường ấy , vải vá cũng để đấy rồi . Tôi xuống sân đánh xe .

Thế rồi sau khi thu xếp bát đĩa , Goretti lên phòng Alệsơn lấy chiếc áo và mảnh vải ra trước cửa , ngồi trên đầu cầu thang để vá . Cô đặt em Giêgia bên cạnh cho nó ngủ .

Ngoài sân chiếc xe bò chậm rãi vòng quanh . Cậu Angien đánh bò trước , cậu Alệsơn coi bò sau . Với chàng , tuy điều khiển xe , nhưng trong lòng vẫn miên man nghĩ đến những điều bậy bạ nhơ bẩn . Chàng đang thoả thích âm mưu lần này của mình sẽ thành công . Lửa nhục dục bùng lên trong tâm hồn , và trí tưởng tượng của chàng đang vẽ lại những hình ảnh , những cảnh bậy bạ của các tiểu thuyết khiêu dâm mà chàng đã đọc . Và một điều quan trọng , chàng phải lập mưu thế nào để có thể về nhà một mình được . Chàng lập ra một mưu liền khẩn khoan xin bà Anxunta

- Bà Anxunta , vui lòng coi bò hộ tôi một lát , tôi cần về nhà có chút việc .

Thoáng cái , chàng trai si tình đã lên tới gác . Chàng còn vờ vào phòng thu xếp công việc . Lúc này Goretti không nghi ngờ gì chàng , vì thái độ của chàng có vẻ lãnh đạm lắm , nên cô cũng không tránh né , sợ đứa em nhỏ giật mình thức giấc . Yên tâm cô lại bắt đầu thoăn thoắt cái kim để chóng xong cái áo cho chàng .

Bỗng nhiên cánh cửa buồng tung mở mạnh , chàng Alệsơn hiện ra với giọng nói khàn khàn :
- Vào đây bảo , Goretti !

Cô bé vừa sợ hãi vừa nhổm dậy , vừa nói :
- Vào làm gì ?

Giọng nói khàn khàn kia giục thêm :
- Mày phải vào đây ngay .

Rồi với nét mặt gầm gừ , chàng xông vào gần cô , nắm chặt lấy tay, Goretti lấy hết sức nắm chặt lấy cầu thang và kêu cứu . Sợ lỡ việc chàng dùng đến biện pháp dã man : bóp cổ và vội kéo cô vào phòng . Goretti cố hết sức chống đỡ , đẩy mạnh chàng ra .
Gã lên giọng hăm he :

- Goretti , nếu mày chống đỡ , tao sẽ giết .

Cô cố gắng la hét và kêu cứu nhưng vô ích vì cổ của cô bị bóp chặt mà phòng lại quá kín .

- Im ! Không tao giết bây giờ .
Cô lại cố la lên :
- Anh điên rồi , điều anh muốn là tội nặng lắm . Anh làm anh phải sa hỏa ngục !
Chàng khốn nạn lại quát :
- Đời tao đã là hỏa ngục rồi , thế gian coi tao như một con chó vậy .
Goretti vừa chống vừa gào :
- Không được , bỏ tôi ra !
- Lần cuối cùng , một là ưng thuận , hai là chết .
Cô gái cương quyết :
- Chết còn hơn phạm tội .
Lưỡi dao kề trên cổ , chỉ một giây nữa là anh kết liễu cô . Chàng vẫn chờ đợi sự ưng thuận của cô bé . Nhưng vô hiệu , điên tiết chàng đưa lia lịa . Phập ... phập ... phập , máu chảy lai láng .
Tám mũi dao sắc in trên mình cô bé . Hắn đâm mà không thương tiếc . Đâm để báo oán cho cuộc đời khỏi nhục dục ...
------------- Hết phần 1 ------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro