chương 104:Vĩnh Phong Vương Triều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Đám Ngao Chí, Ngao Vô Cực giật mình kêu lên.

- Đi chiến trường thần ma?

-Long Kình Thiên gật đầu đáp.

- Đúng vậy.

-Long Kình Thiên định ở trong hội đấu giá mua Kim Ngưu thảo và Thiên Yêu quả xong sau đó tim kiếm thu thập đủ các loại linh dược còn thiếu, chữa trị hoàn toàn kinh mạch trong người Ngao Bạch từng nói chiến trường thần ma có cửu Sắc hoa và Vô Diệp Tử quả.Đương nhiên hắn định đi chiến trường thần ma còn vì một lý do khác đó là vì thanh kỳ Lân Hỏa Thần kiếm!

-Đúng vậy từ lúc hắn ở trong Loạn Hải có được bản đồ kho báu nhưng bởi vì thực lực chưa đủ nên hắn không đi tìm  bây giờ hắn đã có Ngao Bạch hỗ trợ liền có thể đi Tam Tà phong bên trong chiến trường thần ma rồi!

-Long Kình Thiên nói tiếp.

- Sau khi tìm duo cửu Sắc hoa và Vô Diệp Tử quả ở chiến trường thần ma rồi thì chúng ta sẽ đi đại lục hoang dã tìm hết những linh dược như Kim Giác thảo, Thiên Tinh Nguyên Thủy, Lạc Hàn tinh. Xong xuôi mới quay về Long Viêm cốc, cần thời gian ít nhất hai năm trong khoảng thời gian này các ngươi phải cố gắng tu luyện chờ chúng ta trở về!

-Đám Ngao Chí không ngờ Long Kình Thiên muốn đi chiến trường thần ma rồi lại đến đại lục hoang dã,Giật mình qua đi Ngao Chí cung kính đáp.

- Chủ nhân yên tâm chúng ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện chờ chủ nhân trở về!

-Long Kình Thiên gật đầu sau đó trong ánh mắt chăm chú của mọi người hắn vung hai tay lên một luồn ánh sáng vàng chợt lóe lên, trong đầu đám cường giả của Long tộc liền xuất hiện một bộ công pháp.

-Ngao Bạch là người đầu tiên phản ứng lại gã ngạc nhiên nói.

- Cửu Chuyển Thần Long quyết!

-Long Kình Thiên cười nói.

- Đúng vậy Cửu Chuyển Thần Long quyết này là một do vị cường giả Long tộc ở thời kỳ hỗn độn sáng tọa ra, sau này các ngươi cố gắng mà tu luyện hy vọng khi ta trở về thì mọi người đều có đột phá.

- Thời kỳ hỗn..hỗn độn...hỗn độn!

-Vốn đám Ngao Bạch và Ngao Chí đang không mấy để ý thì giờ nghe xong liền bị hù cho suýt ngất xỉu,Ngao Bạch lưỡi co thắt lắp bắp lập lại.

-Hỗn độn thời kỳ!Bọn họ bị bốn chữ này hù cho ngây người ra.

-Ban đầu vũ trụ khi mà hồng mông chưa phân thiên địa chưa khai,sau đó Bàn Cổ khai thiên địa là thời kỳ hỗn độn, sau hỗn độn mới có vô số thế giới và tinh vực được sinh ra, sau khi vô số thế giới tinh vực được sinh ra là đến thời kỳ thái cổ sau thái cổ là viễn cổ sau viễn cổ mới là thượng cổ.

-Có thể nói thời kỳ hỗn độn đối với Ngao Bạch là tộc trưởng đời thứ nhất Long tộc tại đại lục Thiên Lam thì đó cũng là một chuyện cực kỳ xa xôi, đừng nói là hỗn độn dù là viễn cổ cũng đã xa ngoài tầm hiểu biết của Ngao Bạch rồi. Bởi vì phải ngược thượng cổ mấy ngàn vạn năm thì mới là thời kỳ viễn cổ, mọi người kinh ngạc đứng ngây ra đó Cửu Vĩ Miêu cũng không ngoại lệ.

-Cửu Chuyển Thần Long quyết?Long Kình Thiên thế nhưng lại có công pháp của một vị cường giả Long tộc ở thời kỳ hỗn độn sáng tạo ra?

-Thời gian như ngừng lại, đám Cửu Vĩ Miêu đứng im như pho tượng,thật lâu về sau đám Ngao Bạch mới từ từ tỉnh lại, Ngao Bạch ấp úng nói.

- Chủ... chủ nhân cái này cửu Chuyển Thần Long quyết này,chúng ta...chúng ta...!

-Ngao Bạch lắp bắp thật lâu sau cũng không biết nên nói cái gì,bọn hắn có rất nhiều nghi vấn cũng như có rất nhiều điều muốn hỏi,Ví dụ như là Long Kình Thiên lấy ra công pháp ở thời kỳ hỗn độn kia? Còn nữa thân phận thật sự của Long Kình Thiên là cái gì? Lúc này nếu mà nói Long Kình Thiên là viễn cổ thần vương thì chính Ngao Bạch cũng không tin còn nếu không phải là viễn cổ thần vương thì là cái gì,hoặc là trên viễn cổ thần vương nữa là cái gì?trời ơi khi nghĩ đến những điều này làm cho Ngao Bạch trong lòng chịu không nổi khiến hai chân của gã run run.

-Ngao Bạch thì run chân còn đám Ngao Chí,Ngao Vô Cực thì chân nhũn ra các trưởng lão thì chân run lập cập như bị rút gân,còn Cửu Vĩ Miêu thì chín cái đuôi cũng vun lên run lẩy bẩy, trong đầu nó suy nghĩ.Đại ca cho Long tộc cửu Chuyển Thần Long quyết là công pháp của thời kỳ hỗn độn ,vậy thì lúc trước ta tu luyện Bát Hoang Hợp công pháp cũng là do cường giả thời kỳ hỗn độn sáng tạo ra sao?"

-Long Kình Thiên nhìn bộ dạng của đám  người Ngao Bạch cùng Cửu Vĩ Miêu thì cảm thấy buồn cười, hắn nói .

-Được rồi chuyện công pháp các ngươi đừng hỏi nhiều sau này tự nhiên sẽ biết về thân phận của ta,cho dù bây giờ hắn nói mình là Thiên Tôn thì đám Ngao Bạch cũng sẽ không biết Thiên Tôn là cái gì, hơn nữa hiện giờ đám Ngao Bạch cũng không cần phải biết quá nhiều.

-Nghe Long Kình Thiên nói vậy đám Ngao Bạch liền cung kính đáp.

- Vâng thưa chủ nhân.

-Bọn họ không hỏi thêm và cũng không dám, khi nhìn Long Kình Thiên thì đôi mắt của Ngao Bạch có một sự sợ hãi vô hình.

-Long Kình Thiên nói tiếp.

-Hôm nay ta truyền Chuyển Thần Long quyết cho các ngươi nhưng nếu không có sự cho phép của thì tuyệt đối không được truyền công pháp cho người ngoài.

-Ngao Bạch lại cung kính vâng dạ,bọn họ đương nhiên biết điều này.

- Tốt rồi giờ chúng ta đi thôi.

-Long Kình Thiên nói xong bay lên ra khỏi đại điện Long tộc hướng về phía cốc khẩu Long Viêm cốc Ngao Bạch cùng với Cửu Vĩ Miêu theo sát sau lưng,còn đám Ngao Chí Ngao Vô Cực thì khom người cung tiễn ba người bọn họ rời đi.

-Mãi đến khi bóng dáng ba người biến mất trong tầm mắt của mọi người thì đám Ngao Chí mới thu lại ánh ,Ngao Vô Cực kiềm không được mở miệng nói.

-Long Hoàng đại nhân không ngờ chủ nhân lại có cả công pháp của thời kỳ hỗn độn!

-Khi Long Kình Thiên nói cửu Chuyển Thần Long quyết là công pháp của một vị cường giả Long tộc ở thời kỳ hỗn độn  sáng tạo ra thì bọn họ tin tưởng không chút nghi ngờ.

-Ngao Chí tâm tình phức tạp nói.

-Lúc trước chúng ta đều cho rằng ấn ký ở  trên trán chủ nhân là ấn ký thần vương nhưng bây giờ xem ra là không phải rồi.

-Ngao Vô Cực nghe vậy ngạc nhiên hỏi.

-Không phải ấn ký thần vương thì ấn ký của chủ nhân là ấn kỳ gì?

-Ngao Chí lắc đầu đáp.

- Mặc kệ là ấn ký gì chủ nhân tuyệt đối càng cường đại hơn cả thần vương.

-Nói đến đây Ngao Chí lẩm bẩm.

- Công pháp của một vị cường giả Long tộc ở thời kỳ hỗn độn sáng tạo ra?Nói vậy là chủ nhân và cường giả Long tộc kia có quan hệ, không lẽ chủ nhân là đệ tử của cường giả Long tộc đó.

-Long Kình Thiên đúng là có quan hệ với vị cường giả Long tộc kia nhưng không phải là sư đồ,bởi vì vị cường giả Long tộc kia chỉ là một trong những thần thú trông giữ cửa Đại La Thiên Cung của Long Kình Thiên ở Tiên Giới trước kia mà thôi.

-Ba người Long Kình Thiên rất nhanh ra khỏi Long Viêm cốc,vừa ra khỏi cốc khẩu liền Ngao Bạch hỏi Long Kình Thiên.

- Chủ nhân ta đi giải quyết mấy tên kia nhé?

-Long Kình Thiên biết ý của Ngao Bạch là chỉ hơn mười cường giả lục phái ẩn núp trong chỗ tối quan sát tình hình của Long Viêm cốc, hắn thản nhiên nói.

- Không cần.

-Ngao Bạch ngạc nhiên.

- Không cần sao?

-Theo ý của Ngao Bạch thì nên giết chết những cường giả lục phái ẩn núp kia để không lộ việc họ đi ra ngoài.

-Long Kình Thiên thấy ánh mắt không hiểu của Ngao Bạch và Cửu Miêu thì liền giải thích.

-Ngươi giết những người này thì lục phái sẽ lại phái người khác đến ngược lại sẽ càng khiến lục phái càng chú ý cho nên không cần thiết phải làm như vậy.

-Ngao Bạch thắc mắc hỏi.

- Vậy chúng ta làm sao?

-Long Kình Thiên đáp.

-Ta đã bố trí một mê huyễn trận, cho nên bọn họ không thấy chúng ta ra cốc cho nên dù họ nhìn thấy tất cả tình hình của Long Viêm cốc thì cũng đều là hình ảnh giả mà thôi.

-Ngao Bạch cùng Cửu Vĩ Miêu trừng mắt nói.

- Đều là hình ảnh giả?

-Long Kình Thiên cười gật đầu,Cửu Vĩ Miêu cười nói.

-Đại ca nếu vậy thì chẳng phải là khi tất cả Long tộc rời đi Long Viêm cốc thì bọn họ cũng không biết?

-Nói tới đây Cửu Vĩ Miêu dùng vẻ mặt sùng bái nhìn Long Kình Thiên,nó không ngờ Long Kình Thiên biết bày ra cả mê huyễn trận hơn nữa hắn bố trí như thế nào cả Cửu Vĩ Miêu cùng Ngao Bạch đều không nhìn ra được.

-Long Kình Thiên chỉ im lặng cười không đáp,thật ra thì dù hắn không đáp thì Cửu Vĩ Miêu và Ngao Bạch cũng biết kết quả, thế là ba người Long Kình Thiên không để ý cường giả lục phái đang giám thị nghênh ngang ra khỏi Long Viêm cốc đi hướng Vĩnh Phong vương triều.

-Đại lục Thiên Lam có ba vương triều đó là Ô Dương vương triều, Tứ Hải vương triều và Vĩnh Phong vương triều .

-Long Viêm cốc ở tại Ô Dương vương triều,ba người Long Kình Thiên sắp đi đến Vĩnh Phong vương triều nên phải đi ngang qua Tứ Hải vương triều mới được hành trình cũng không  ngắn,đó cũng là lý do mà tại sao hội đấu giá còn hơn nửa tháng nữa mới bắt đầu nhưng mà đám Long Kình Thiên đã vội xuất phát,đương nhiên lấy tốc độ của Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Miêu thì trong vòng nửa tháng rất khó để chạy kịp tới đế đô của Vĩnh Phong vương triều nhưng bây giờ họ có Ngao Bạch thì mọi chuyện đã khác.

-Thế là ba người Long Kình Thiên ban ngày chạy đi, ban đêm dừng lại tu luyện,
Long Kình Thiên sau khi nuốt Nguyên Long Kim Pháp đan xong thì đột phá đến Xuất Khiếu kỳ mà thực lực của Cửu Vĩ Miêu cũng tăng lên rất nhiều dù không thăng lên bát cấp nhưng cũng đã đạt đến đỉnh hậu kỳ thất cấp.

-Khi đám Long Kình Thiên rời khỏi Long Viêm cốc được tám ngày thì Cửu Vĩ Miêu ở giữa đường đột phá đạt tới bát cấp!

-Bát cấp yêu thú!

-Bát cấp yêu thú thực lực tương đương với đế cấp của nhân loại, tuy nhiên với thiên phú của Cửu Vĩ Miêu thì dù là mới thăng lên bát cấp cũng đủ để đối kháng  với đế cấp hậu kỳ Cửu Vĩ Miêu có thể nhanh chóng đột phá bát cấp như vậy trừ tác dụng Nguyên Long Kim Pháp đan của Long Kình Thiên ra còn nhờ viên yêu đan của thần cấp của cửu đầu yêu hoàng,đến lúc này Cửu Vĩ Miêu đã luyện hóa đa số yêu nguyên lực viên của viên thần cấp cửu đầu yêu hoàng kia.

-Màn đêm buông xuống ba người Long Kình Thiên ngồi bên đống lửa nghỉ ngơi uống rượu, mùi rượu thoang thoảng tỏa ra Cửu Vĩ Miêu uống một ngụm rượu to hưng phấn nói.

- Đại ca ta rốt cuộc đã đạt đến bát cấp rồi qua không lâu nữa ta sẽ thăng lên cửu cấp khi đó thì có thể giống như lão Long, biến thành hình người!

-Cửu cấp yêu thú tương đương là thánh cấp có năng lực biến thành hình người lão Long trọng miệng Cửu Vĩ Miêu ý chỉ Ngao Bạch.

-Ngao Bạch cười nói.

-Muốn thăng lên cửu cấp còn rất lâu, lấy tình huống của ngươi nhanh nhất cũng cần một năm nữa.

-Cửu Vĩ Miêu cười đáp lại.

-Một năm không lâu chín ngàn năm ta còn đợi được mà.

-Cửu Vĩ Miêu nhớ đến trước nó bị Vô Cực Lôi Quang trận trấn áp và cầm tù tại đáy hồ chín ngàn năm không thấy ánh mặt trời thì lòng rất thổn thức,nếu không có Long Kình Thiên thì bây giờ có lẻ nó vẫn còn bị giam ở dưới đáy hồ không thấy được ngày ra.

-Đang lúc ba người đang uống rượu trò chuyện thì bỗng phía xa có hơn mười tiếng xé gió bay nhanh đến trong đó có một thanh âm vang lên.

- Đại ca ngươi nhìn kìa bên kia có ánh lửa!

- Ừm,Chúng ta đi qua đó xem!

-Tiếp theo hơn mười tiếng xé gió kia càng lúc càng tới gần chỗ ba người Long Kình Thiên,một lúc sau hơn mười bóng dáng xuất hiện trước mặt ba người Long Kình Thiên.

-Nhìn thấy trang phục của những người mới đến Cửu Vĩ Miêu mở miệng nói.

- Là người của Tứ Hải hoàng tộc.

-Tứ Hải hoàng tộc tức là hoàng thất Tứ Hải vương triều.

-Hai người phía trước là hai thanh niên tiếp theo là mười hai người hiển nhiên là hộ vệ,Long Kình Thiên nhìn ra được tu vi của hai thanh niên này không tệ, một người là hoàng cấp ngũ tầng, một là hoàng cấp lục tầng.

-Bình thường người có thể đột phá hoàng cấp trước ba mươi tuổi thì đều là thiên tài siêu cấp của các đại thế lực của đại lục Thiên Lam bồi dưỡng ,mấy thiên tài này có hy vọng đột phá đế cấp thậm chí đạt tới thánh cấp.

-Đối phương đi tới thấy ba người Long Kình Thiên ngồi bên đống lửa thì hơi ngoài ý muốn vài người biểu tình quái dị vì họ thấy một con mèo ôm vò rượu to đương nhiên Long Kình Thiên đã để một huyễn hình phù ở trong người Cửu Vĩ Miêu,cho nên đám người chỉ thấy nó là con mèo nhỏ bình thường mà thôi.

-Một thanh niên biểu tình quái dị xong kinh ngạc nói.

-Mùi rượu thơm quá không ngờ trên đời lại có loại rượu thơm như thế này!

-Một thanh niên khác cũng gật đầu nhìn chằm chằm vò rượu trong tay ba người Long Kình Thiên,mấy hộ vệ sau lưng họ thì nuốt nước bọt khan.

-Không thể không nói Long Kình Thiên ủ rượu có sức hấp dẫn siêu cấp tại Tiên Giới dù là tiên nhân không uống rượu nhưng khi ngửi mùi rượu đã chịu không nổi có xúc động muốn uống một hớp.

-Một lát sau thanh niên có vẻ hơi lớn tuổi một chút nói với Ngao Bạch.

-Bằng hữu ban đêm sương lạnh có thể cho chúng ta mượn chút lửa nghỉ ngơi tại đây một chút được không?

-Hiển nhiên thanh niên này thấy trong ba người Long Kình Thiên thì Ngao Bạch là lớn tuổi nhất nên nghĩ mọi chuyện là do gã quyết định.

-Ngao Bạch nhìn sang Long Kình Thiên, Long Kình Thiên thấy vậy gật đầu.

-Thanh niên nhìn thấy vậy thì ngây ra, cảm thấy có chúc ngoài ý muốn nhưng rất nhanh đã phản ứng lại nói với Long Kình Thiên.

- Đa tạ!

-Thế là hai thanh niên liền ngồi bên đống lửa mười hai hộ vệ đứng xung quanh chú ý tình hình.

-Sau khi ngồi xuống thanh niên lớn tuổi chút mở miệng hỏi chuyện.

-Hai vị cũng đi Vĩnh Phong vương triều  để tham gia hội đấu giá của Phong Vân thương hội đúng không?

-Long Kình Thiên mở miệng đáp.

- Đúng vậy.

-Thanh niên trẻ hơn chút kiềm không được hỏi.

- Huynh đệ rượu của ngươi mua ở đâu vậy?

-Long Kình Thiên nghe hỏi thì cười cười, từ lúc đối phương vừa xuất hiện đã luôn nhìn chằm chằm vào vò rượu của hắn, Long Kình Thiên đáp.

- Rượu này là ta tự mình ủ.

- Ngươi tự ủ?

-Hai thanh niên giật mình người nhỏ tuổi chút do dự nói.

- Huynh đệ ngươi có thể bán cho ta một ít không?

-Long Kình Thiên nở nụ cười trong tay lại có thêm một vò rượu ném cho đối phương hắn nói.

-Gặp mặt là duyên phận vò này ta cho các ngươi.

-Tâm tính và thái độ của hai người này không tệ,nếu hai người giống như người Nhiếp gia ở Lạc Vân vương quốc tự cao tự đại ỷ vào thân phận mà cưỡng bức cướp đoạt hoặc mua thì hai người này còn có hộ vệ sau lưng họ sẽ không thấy ngày mai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cungtudao