thienthuy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Áo Tạp Luân vị diện .

Thần thú đại lục , tuyết sư đế quốc đế đô sư tâm thành .

Bên trong hoàng cung hoa viên .

Trên thảm cỏ mầu xanh mềm mại , Lâm Lôi khoanh chân tĩnh tọa , Bối Bối ở bên cạnh . Lâm Lôi và Bối Bối đều sử dụng thần chi lĩnh vực , ít nhất thì cũng dễ dàng vặn vẹo ánh sáng bao bọc chung quanh khu vực của bọn họ , khiến cho ở hoàng cung hoa viên phía xa xa , một nhóm cung nữ , thị vệ , căn bản không thể nhìn thấy được bọn họ .

Tới Sư tâm thành đã suốt một ngày , trong ngày này , Lâm Lôi vẫn như vậy , thần thức phát tán ra ngoài , toàn lực mà lục soát ( sưu tra ) .

Lâm Lôi mở mắt .

" Lão đại , tra được chưa ?" Bối Bối hỏi .

Lâm Lôi khẽ lắc đầu :

" Không có ! Trong cả đế đô sư tâm thành này , nhân khẩu có tới gần ngàn vạn , trừ một số thanh thiếu niên và một ít ấu thú không có điều tra , còn lại toàn bộ sinh vật khác , ta cũng đã dò xét một lần . Nhưng là , trong cơ thể bọn họ cũng không có cất giấu không gian giới chỉ ." Bố La Địch kia chính đã đến đây vào khoảng hơn ba mươi năm trước .

Cho nên , cho dù không tàng giấu trong không gian giới chỉ , không có khả năng tàng giấu trong trong cơ thể thiếu niên .

" Tra tìm chính là vẫn rất khó khăn ." Bối Bối cau mày hừ một tiếng :

" Mặt khác , tám gã đại viên mãn kia cũng đã sớm ra lệnh cho đám thượng vị thần thụ hạ , ở sư tâm thành này mà nghiêng trời lệch đất ( phiên thiên phúc địa ) tra tìm . Nhưng là thời gian đã lâu như vậy , đến một điểm kết quả cũng không có . Bọn họ nhân thủ đông như vậy , phỏng chừng cũng đã dò xét hết cả cái Sư tâm thành này rồi ."

Lâm Lôi khẽ gật đầu .

" Lão đại . Áo Tạp Luân vị diện này , từ thổ nhưỡng cho đến thâm hải ( biển sâu ) , toàn bộ đều đã tra qua . Vị diện này chính là vật chất vị diện, rất ít kẻ có được không gian giới . Bất kỳ kẻ nào có không gian giới chỉ , tám đại viên mãn kia đã sớm lệnh cho toàn bộ bọn thủ hạ điều tra qua ." Bối Bối bất mãn hừ một tiếng , đoạn :

" Bố La Địch nọ xem ra , thật sự là đã làm như vậy ."

Không có khả năng khác .

Chỉ có một khả năng : Hồng lăng tinh toản được đặt trong không gian giới chỉ , hơn nữa , lại còn được cất giấu trong cơ thể sinh vật nào đó .

Thế nhưng Áo Tạp Luân vị diện , dân cư rất nhiều , tám tỷ cư dân, bao gồm loài người , tinh linh , địa tinh và một số chủng tộc . Cùng với lục địa , không trung , thậm chí là ở sâu trong hải dương cũng có ma thú tồn tại , số lượng thì lại càng làm cho người ta sợ hãi . Nói về số lượng , số lượng ma thú chính là vượt xa nhân loại .

Với linh hồn cường hãn của Lâm Lôi , một cách từ từ cẩn thận mà kiểm tra , không gây tổn thương cho linh hồn giả , Lâm Lôi điều tra gần ngàn vạn cư dân , cũng phải mất một ngày công phu .

Tốc độ tra xét của một mình hắn tuyệt đối nhanh hơn tốc độ của hơn ngàn gã bình thường thượng vị thần .

Gần ngàn vạn cư dân , hao phí của Lâm Lôi mất một ngày .

Mà tám mươi triệu tỷ cư dân , phải mất bao lâu ? chưa kể số lượng ma thú còn nhiều hơn .

Đó là một cái thiên văn sổ tự !

Cái này thì có đến hơn một vạn thượng vị thần , cộng thêm tám gã đại viên mãn và Lâm Lôi , Bối Bối , hao phí mất mấy tháng cũng không có khả năng tra ra hồng lăng tinh toản . Nếu như là ở Ngọc Lan đại lục vị diện thì chỉ cần khoảng thời gian mười ngày , nửa tháng là đám người này có thể tìm ra được rồi .

" Bố La Địch . Cái tên hỗn đản . Lựa chọn Áo Tạp Luân vị diện , tuyệt đối là có ý đồ ." Bối Bối hừ một tiếng .

" Kiên nhẫn một chút . Chúng ta tìm không được , kẻ khác cũng tìm không ra ." Lâm Lôi từng thời khắc một đều thần thức bao trùm cả vị diện ." Một khi bọn họ tìm được , ta cũng sẽ phát hiện đầu tiên ."

" Ân."

Bối Bối nghi hoặc đoạn :

" Lão đại . Ngươi thử nói xem , Tên Bố La Địch lưu lại cái tin tức , rồi từ Quang minh nữ thần lan truyền đến chỗ chúng ta . Cũng chỉ là ba chữ " Sư tâm thành " . Rốt cục là có cái ý nghĩa gì chứ ? Lão đại , ta có cảm giác...... địa phương cất giấu Hồng lăng tinh toản hẳn là có liên quan với tin tức kia ."

Lâm Lôi nhíu mày :

" Bố La Địch hẳn là sẽ không vô cớ mà tiện lưu lại tin tức này để đánh lừa chúng ta . Ba chữ " Sư tâm thành " này khẳng định ẩn giấu cái bí mật gì đó . Mà cái bí mật này sẽ chỉ dẫn đến chỗ cất giấu hồng lăng tinh toản . Nhưng Sư tâm thành này , rốt cục là có ý tứ gì đây ?"

Đông đảo cường giả , bao gồm cả Lâm Lôi , khi phát hiện ba chữ " Sư tâm thành " thì đều cho rằng hồng lăng tinh toản đựơc cất giấu ở trong Sư tâm thành .

Nhưng là bây giờ , sau khi kiểm tra , lại phát hiện là tình huống không đúng .

" Bối Bối . Đi thôi . Chúng ta hãy vào trong Sư tâm thành , ghé qua Ma vũ học viện đồ thư quán xem mà tìm hiểu một chút tư liệu về Sư tâm thành . Có lẽ , có thể có phát hiện ra điều gì ." Lâm Lôi đứng dậy .

" Đúng . Sư tâm thành có liên quan đến bí mật này . Có lẽ , trong tư liệu cũng sẽ có ghi lại ." Bối Bối cũng mừng rỡ .

Lâm Lôi , Bối Bối hai người lúc này thân ảnh vừa động , liền biến mất ở trong hoàng cung mà tiến đên Ma vũ học viện.

Lúc này , ở một toà xa hoa phủ đệ ở bên trong Sư tâm thành , Khắc Lai Môn Đình và đám thủ hạ đang cư trú . Đại nhân , toàn bộ Sư tâm thành đều đã được dò xét , không có bất kỳ một nhân loại hoặc là ma thú nào , có cất giấu không gian giới chỉ ở trong cơ thể , chứ đừng nói đến Hồng lăng tinh toản ." Một gã ngân sắc đoản phát thanh niên ( gã thanh niên tóc ngắn màu bạc ) khom người nói , tốc độ điều tra của mấy trăm gã thượng vị thần , cũng mới chỉ gần bằng một mình Lâm Lôi mà thôi .

" Cho ngươi lui ."

Khắc Lai Môn Đình lạnh nhạt nói .

" Vâng ."

Ngân sắc thanh niên cung kính rời đi , để lại Khắc Lai Môn Đình một mình ngồi trong đình viện .

Không chỉ mình Lâm Lôi đang tự hỏi , Khắc Lai Môn Đình đồng dạng lúc này cũng đang tự hỏi :" Trên trang giấy có ghi ba chữ Sư tâm thành , ngoài ra thì cũng không có chữ nào khác . Đơn thuần chỉ là ba chữ Sư tâm thành . Rốt cuộc thì là có cái hàm nghĩa gì đây ?" Khắc Lai Môn Đình ánh mắt chợt lóe , lúc này hắn đã sử dụng quang minh chủ thần lực !

Cường đại thần thức trong nháy mắt phúc tản ra , lướt qua thần thú đại lục , xuyên qua hải dương , bao trùm cả Mê vụ đại lục .

" Ngươi có biết được ba chữ Sư tâm thành trên trang giấy kia , rốt cục là có cái ý nghĩa gì không ?" Khắc Lai Môn Đình truyền âm hỏi .

Xa xôi tại Mê vụ đại lục . Trong quang minh thần điện , Quang minh nữ thần đáy lòng run lên , rồi sau đó liền trả lời :

" Đại nhân, ba chữ Sư tâm thành trên trang giấy kia , ta cũng không hiểu rõ ý nghĩa của nó cho lắm ."

" Tại đại lục này , có mấy cái Sư tâm thành ?" Khắc Lai Môn Đình lại hỏi .

" Ở gần thần thú đại lục , Tuyết sư đế quốc , chính là có một cái ." Quang minh nữ thần vạn phần dám chắc .

" Chỉ có một cái ?"

Khắc Lai Môn Đình thật sự nghi hoặc khó hiểu , nếu là còn có sư tâm thành khác , có lẽ hắn còn có thể tìm địa phương khác mà điều tra . Nhưng là hiện tại , có thể nhìn nhận , đánh giá ba chữ sư tâm thành này như thế nào đây ?

" Vậy Bố La Địch kia lúc đem này trang giấy giao cho ngươi , đã từng nói qua cái gì , bất kỳ là hắn nói cái gì , ngươi tường tận kể lại từng chi tiết cho ta xem sao ?" Khắc Lai Môn Đình nói .

" Bố La Địch ba mươi năm hơn trước có giáng lâm Áo Tạp Luân vị diện , lúc ấy hắn là mang theo thê tử . Hắn từng đến quang minh thánh đảo ta , mặc dù đều là trung vị thần , nhưng hắn dễ dàng đánh bại ta . Trước lúc hắn rời đi . Liền nói biếu tặng ta một kiện lễ vật ! Nói nếu có đại lượng chúng thần giáng lâm Áo Tạp Luân vị diện để tra tìm bảo vật nào đó . hắn bảo ta đem này trang giấy giao cho người mạnh nhất ...... Hắn nói là sau khi đệ nhất cường giả kia đoạt được bảo vật , ta sẽ được ban thưởng ."

Quang minh nữ thần rất không xong .

Nguyên lai cứ tưởng rằng sau khi giao ra trang giấy thì sẽ được tán dương , thậm chí ban thưởng .

Ai nghĩ được là , Khắc Lai Môn Đình đã không thưởng cho thì thôi , thậm chí ngay cả cái thái độ tươi tỉnh còn chưa có cấp cho nàng .

Kì thật chính là bản thân Bố La Địch cũng không nghĩ đến... Hồng Lăng tinh toản có thể hấp dẫn nhiều cường giả giáng lâm như vậy , thậm chí có đến tám đại viên mãn và một người còn mạnh hơn đại viên mãn là Lâm Lôi ! Cao thủ nhiều , cho dù có hiến ra tờ giấy thì cũng bị những người khác phát giác .

Nếu là những người khác không phát hiện có lẽ Khắc Lai Môn Đình sẽ vui mừng mà ban thưởng cho Quang Minh nữ thần .

"Đến khi người mạnh nhất có được bảo vật, ngươi sẽ nhờ đó mà được ban thưởng?" Khắc Môn Lai Đình nhíu mày.

Từ những lời này, Khắc Môn Lai Đình phỏng đoán Hồng Lăng tinh toản thật sự có ở Áo Tạp Luân vị diện.

"Hô" Khắc Môn Lai Đình thu hồi thần thức khỏi Mê Vụ đại lục, đồng thời truyền âm hạ lệnh "Ôn Đặc hầu tước, tới đó"

Ôn Đặc hầu tước, là chủ nhân một tòa phủ đệ. Khi bọn Khắc Môn Lai Đình đến đó, sau khi xuất ra tín vật cao nhất của Quang Minh thần điện, Ôn Đặc hầu tước kia lập tức trở nên cung kính.

"Đại nhân" Một lão già có đôi mắt màu lam phát sáng, tóc đã chuyển bạc nhưng chải chuốt tiến lại cung kính hành lễ.

"Theo ta đi dạo Sư Tâm thành" Khắc Lai Môn Đình hạ lệnh "Ngươi đưa ta đi một vài chỗ có ý nghĩa đặc biệt của Sư Tâm thành"

"Dạ, đại nhân. Vài di tích, kiến trúc các loại có ý nghĩa đặc biệt ở Sư Tâm thành không nơi nào ta không biết" Ôn Đặc hầu tước không biết thân phận thức sự của Khắc Lai Môn Đình, còn tưởng rằng là một quan chức cao cấp của Quang Minh thần điện, nhưng là quan chức cao cấp của thần điện cũng đáng để hắn cung kính.

Mỗi cường giả ai cũng có suy nghĩ riêng của mình. Lâm Lôi chọn cách đến đồ thư quán tra tìm tài liệu liên quan đến Sư Tâm thành. Còn Khắc Lai Môn Đình bảo người dẫn đi thăm những nơi đặc biệt của Sư Tâm thành. Mặc dù thần thức của hắn có thể bao trùm Sư Tâm thành nhưng không có người giảng giải, giả sử dù phát hiện một tảng đá được bảo tồn từ lâu hắn cũng không sao biết được tảng đá này có những ý nghĩ đặc thù gì.

Theo Ôn Đặc hầu tước dẫn đường, Khắc Lai Môn Đình biết được rất nhiều điển cố lịch sử của Sư Tâm thành.

Lúc này, Khắc Lai Môn Đình được Ôn Đặc hầu tước dẫn đến bảo tàng lịch sử địa phương, trên bức tường của phòng trưng bày có treo từng tấm phù điêu rất to. Chiều cao của phù điêu gần bằng chiều cao của bức tường. Trong phòng trưng bày trống trải chỉ thưa thớt mười mấy người.

"Đại nhân, hãy nhìn" Ôn Đặc hầu tước mỉm cười chỉ vào một tấm phù điều trước mặt "Mười chín người trên phù điêu này là khai quốc hoàng đế của đế quốc Tuyết Sư chúng ta cùng mười tám vị kị sĩ dưới trướng trung thành nhất của ngài. Yếu nhất trong mười tám kị sỹ cũng đã đạt tới cửu cấp, còn khai quốc hoàng đế Văn Nạp bệ hạ chính là thánh vực cường giả"

Khắc Môn Lai Đình gật đầu nhè nhẹ.

Cửu cấp? Thánh vực? Đối với Khắc Môn Lai đình đứng ở trên đỉnh các thần mà nói, không khác gì nhau.

"Đại nhân, lại xem thêm tấm phù điêu này" Ôn Đặc hầu tước chỉ dẫn, trên cự hình phù điêu bên cạnh điêu khắc một ma thú khổng lồ giống như sư tử có một sừng. Trên phù điều, ở vị trí bụng dưới của ma thú có một vết thương lớn, một người từ trong vết thương chui ra, trong tay ngươi nọ dường như còn nắm vật gì.

Phù điều ghi chụp lại cảnh đó.

"Ah, có ý tứ?" Khắc Lai Môn Đình thấy phù điêu này không khỏi nỡ nụ cười

"Đại nhân, phù điêu kia kể lại chính là trận chiến hung hiểm nhất của khai quốc hoàng đế Văn Nạp của đế quốc chúng ta, cũng là trận chiến mà Văn Nạp bệ hạ thành danh!" Ôn Đặc hầu tước nói tiếp "Hơn nữa trận chiến này phát sinh tại nơi này, chính là vì kỉ niệm trận chiến đó Văn Nạp bệ hạ mới kiến lập đế đô tại đây, còn đặt tên là Tâm Sư thành, đó cũng là nguồn gốc của Sư Tâm thành"

"Nguồn gốc của Sư Tâm thành?" mắt Khắc Môn Lai Đình sáng lên "nói cẩn thận xem"

Ôn Đặc hầu tước chưa từng thấy vị cao tầng của thần điện trước mặt kích động như thế, liền nói "Năm đó Văn Nạp bệ hạ vừa mới bước vào thánh vực, ngẫu nhiên gặp phải thánh vực ma thú Ngân giác Tuyết sư thú. Năm đó chỗ Sư Tâm thành này chỉ là hoang địa, Văn Nạp bệ hạ và Ngân giác Tuyết sư thú chiến đấu kịch liệt tại đây. Lúc đó Văn Nạp bệ hạ mới bước vào thánh vực, mà nói chung ma thú đạt tới thánh vực tương đương với loài người bước vào thánh vực hậu kỳ"

Khắc Lai Môn Đình gật nhẹ.

"Lúc ấy Văn Nạp bệ hạ tuyệt đối ở vào thế hạ phong, đã gần mất mạng. Tại thời khắc mấu chốt, sinh tử còn cách một đường, Văn Nạp bệ hạ đi vào chỗ chết để tìm đường sống, không ngờ xông thẳng vào miệng Ngân giác Tuyết sư thú. Tiến vào trong bụng nó, bên trong xảy ra chuyện gì không ai rõ. Chỉ biết rằng... Văn Nạp bệ hạ phá bụng Ngân giác Tuyết sư thú chui ra, Hơn nữa trong tay ngài còn cầm một phần trái tim Ngân giác Tuyết sư thú. Hiển nhiên trái tim Ngân giác Tuyết sư thú đã nát... đương nhiên nó cũng đã chết" Ôn Đặc hầu tước giải thích một cách chi tiết "Trận chiến đó, thật lực của Văn Nạp bệ hạ tăng mạnh, trở thành thánh vực cường giả đứng đầu Thú thần đại lục"

Đôi mắt Khắc Môn Lai Đinh lấp lóe thần thái không tên.

"Sư Tâm thành... không trách lấy tên là Sư Tâm thành" trên mặt Khắc Môn Lai Đình lộ ra nụ cười, trong lòng thì thầm "phá bụng Ngân giác Tuyết sư thú, cầm tim nó chui ra"

"Chúng ta trở về thôi" Khắc Môn Lai Đình vẫn bảo trì tỉnh táo như trước.

"Quay về?" Ôn Đặc hầu tước ngẩn ra.

Khắc Môn Lai Đình cũng không để ý tới hắn, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, quay về phủ đệ của Ôn Đặc hầu tước. Sau khi quay về đó, bọn người Khắc Môn Lai Đình yên lặng rời khỏi Sư Tâm thành !

Tựa như tia chớp, khoảnh khắc xẹt qua trường không.

Khắc Lai Môn Đình trong mắt mừng như điên :" Ha ha, không nghĩ tới chín đại viên mãn, thế mà ta là người đầu tiên phát hiện ra! Sư Tâm thành, nguyên lai ba chữ kia là muốn ám chỉ kia một chuyện xưa. Ám chỉ Hồng Lăng tinh toản giấu ở trong cơ thể Ngân giác tuyết sư thú." Khắc Lai Môn Đình giờ phút này vạn phần xác định.

Vừa rồi, Khắc Lai Môn Đình thần thức phúc tản ra, tìm tòi Ngân giác tuyết sư thú trên toàn vị diện.

Áo Tạp Luân vị diện, Ngân giác tuyết sư thú tổng cộng có mười hai con, trừ hai con ở cùng một chỗ,còn mười con khác phân tán ở khắp nơi. Điều tra mười hai đầu ma thú này tự nhiên thực dễ dàng. Khắc Lai Môn Đình chỉ một lát, đã đem thân thể của mười hai đầu Ngân giác tuyết sư thú kiểm tra một lượt.

Quả nhiên!

Ở Thú Thần đại lục bắc bộ, khu vực băng phong tuyết vực sinh tồn ba đầu Ngân giác tuyết sư thú, trong đó có một đầu Ngân giác tuyết sư thú mạnh nhất thể tích cực lớn cũng là con lớn nhất trong ba con, trong cơ thể có một quả không gian giới chỉ!

Nếu là vừa mới quay về phủ,lại liền rời đi ngay,các đại viên mãn khác rất đơn giản sẽ hoài nghi địa phương hắn tới. Cho nên Khắc Lai Môn Đình muốn dấm dẳng chừng một giờ, tuy là như thế,nhưng các đại viên mãn khác vẫn có thể tra ra được.Khắc Lai Môn Đình cũng không chần chờ nữa, hơn nữa hắn cũng có mười phần nắm chắc.

" Hừ, chờ tới khi nhóm tám người kia phản ứng chạy tới, ta phỏng chừng đã đến băng phong tuyết vực. Hơn nữa luận tốc độ,trong chín người , ta cũng là bài danh đứng đầu. Ta trước hết tiến đến, bọn họ biết rồi có đuổi cũng không kịp.Khi Hồng Lăng tinh toản đến tay ta, bọn họ cũng đừng nghĩ tới đoạt lại được." Khắc Lai Môn Đình tự tin mười phần.

Quang hệ đại viên mãn, vốn am hiểu tốc độ nhất!

Một đạo ánh sáng cứ như vậy bắn về phía Thần Thú đại lục nơi băng phong tuyết vực.

Trong Ma Vũ học viện đồ thư quán .

Hơn mười quyển thư tịch thật dày mở ra ngổn ngang,hơn mười quyển thư tịch này, đều là nói về các phương diện có liên quan đến Sư Tâm thành.Từ khi thành lập đế đô,có rất nhiều tích sự liên quan đến Sư Tâm thành!Trong mấy bộ sách này. Đều có nói về các anh hùng nhân vật vô số năm qua của Sư Tâm thành, cũng có thuật lại một ít bí sử lưu truyền trong hoàng cung, cũng có giới thiệu về chuyên môn của Ma Vũ học viện,cũng có thuật lại lịch sử khai quốc đại đế......

Rất nhiều,rất nhiều...

Lâm Lôi, Bối Bối hai người, vẫn không biết đơn thuần ba chữ Sư Tâm thành, rốt cuộc có hàm nghĩa đặc thù gì. Cho nên, chỉ có thể đọc mấy bộ sách này. Hy vọng gặp được một vài điểm trong chuyện, có cơ sở đầu mối có thể đoán ra chỗ bí mật .

" Ân?" Lâm Lôi nhướng mày, Bối Bối không khỏi ngoái nhìn Lâm Lôi.

" Khắc Lai Môn Đình như thế nào lại rời Sư Tâm thành?" Lâm Lôi lẩm bẩm nói.

" Khắc Lai Môn Đình rời Sư Tâm thành?" Bối Bối trừng mắt nói." Lão Đại,Sư Tâm thành chính là có quan hệ đến Hồng Lăng tinh toản, Khắc Lai Môn Đình như thế nào lại rời đi?"

" Theo đạo lý thì không rời đi mới đúng." Lâm Lôi nhíu mày nói:" Trừ phi......"

" Trừ phi hắn biết ba chữ Sư Tâm thành thật sự có bí mật gì, hắn biết Hồng Lăng tinh toản kia không có ở bên trong Sư Tâm thành !" Bối Bối liền nói.

" Đúng, chỉ có một phương án giải thích như vậy thôi." Lâm Lôi gật đầu nói.

" Lão Đại, chúng ta còn không đuổi theo? Hắn nếu tìm được Hồng Lăng tinh toản trước, chúng ta phải làm sao bây giờ?" Bối Bối vội vàng dục.

Lâm Lôi lắc đầu cười nói:" Bình tĩnh, bây giờ còn chưa đến thời điểm vội vàng như vậy."

Bây giờ còn không vội?" Bối Bối trừng mắt nói.

" Ngươi nghĩ xem, chúng ta hiện tại đuổi theo. Cho dù vượt qua Khắc Lai Môn Đình,thì như thế nào? Hắn hiện tại còn chưa tìm được Hồng Lăng tinh toản. Chúng ta như thế nào biết, đi nơi nào lấy Hồng Lăng tinh toản?" Lâm Lôi nói.

Bối Bối rùng mình.

Đích xác như thế, bọn họ không biết Hồng Lăng tinh toản ở đâu,làm sao lại đi đuổi theo Khắc Lai Môn Đình?

" Hơn nữa Khắc Lai Môn Đình đang đi tới phương bắc! Cho dù hắn có tìm được Hồng Lăng tinh toản,cũng cần phải tới chỗ Truyện Tống Trận của Mê Vụ đại lục.Muốn như vậy thì phải đi vòng theo một đường vòng lớn. Chúng ta hoàn toàn có thể chặn đứng hắn trên đường." Lâm Lôi lại nói" Khắc Lai Môn Đình bây giờ còn không biết thực lực chân chính của ta. Đại viên mãn,trong thần cấp là vô địch!Trước nay điều này đã sắt thép thành luật.Sau khi hắn tìm được Hồng Lăng tinh toản . Phỏng chừng sẽ một mình mang theo tới Truyền Tống Trận."

Nếu Lâm Lôi chính là đại viên mãn bình thường,Khắc Lai Môn Đình quả thực chẳng có cơ sở gì phải sợ hãi.

" Chúng ta bây giờ làm gì?" Bối Bối nhún vai hỏi.

" Ngồi ở đây, đọc mấy bộ sách này ." Lâm Lôi bình tĩnh nói.

" Nga." Bối Bối chỉ có thể cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh.Chờ đợi.

" Khắc Lai Môn Đình......" Lâm Lôi ánh mắt u lãnh, đột nhiên hàn quang lóe ra.Nhìn thì thấy Lâm Lôi thực bình tĩnh,nhưng thật là Lâm Lôi có thể bình tĩnh sao? Đức Lâm gia gia từ nhỏ giáo dục Lâm Lôi, có thể nói là lão sư của Lâm Lôi, cũng có thể nói là ông nội Lâm Lôi, phụ thân tuy rất trọng yếu, nhưng dù sao phụ thân cùng Lâm Lôi tiếp xúc thời gian không lâu.

Mà Đức Lâm gia gia luôn luôn cùng Lâm Lôi....., dạy Lâm Lôi...... Tại đáy lòng Lâm Lôi , Đức Lâm gia gia địa vị tuyệt đối vượt qua phụ thân.

Đặc biệt cái chết của Đức Lâm gia gia.Lâm Lôi từ chỗ sâu tâm linh vẫn hoài ăn năn thương cảm.Đừng nói bỏ qua một hai cái thần phân thân. Cho dù liều mạng, Lâm Lôi cũng nghĩ tới lúc Đức Lâm gia gia sống lại. Bởi vậy có thể tưởng tượng. Lâm Lôi đối với Hồng Lăng tinh toản coi trọng ra sao.

" Không tiếc hết thảy..... Hồng Lăng tinh toản......" Lâm Lôi thần thức thời khắc tập trung vào xa xa Khắc Lai Môn Đình , Khắc Lai Môn Đình bản thân lại không phát giác ra Lâm Lôi,hắn chỉ có thể phát hiện thần thức của bảy vị đại viên mãn khác. Lâm Lôi vì phòng ngừa Khắc Lai Môn Đình hoài nghi, nên lúc này đã sử dụng chủ thần lực tra xét.Làm đại viên mãn này cho là Lâm Lôi chỉ là ngẫu nhiên điều tra qua.

" Lão Đại, lão Đại." Bối Bối đột nhiên kinh hỉ hô.

" Làm sao vậy?" Lâm Lôi rùng mình.

" Lão Đại, ngươi xem này, một thiên chuyện xưa, mau xem." Bối Bối kinh hỉ cầm quyển thư tịch trong tay mở ra đưa cho Lâm Lôi.Trên trang giấy mở ra,mặt trên tờ bên phải còn có gắn một đồ hình, đồ hình vẽ một con Ngân giác tuyết sư thú bị một nhân loại phá bụng mà ra.

Lâm Lôi ánh mắt đảo qua, khoảnh khắc liền đọc hết đoạn chuyện .

" Ngân giác tuyết sư thú.... cầm lấy trái tim vỡ vụn.... phá bụng mà ra...? Đây là nguồn gốc của ba chữ Sư Tâm thành?" Lâm Lôi phảng phất bị một đạo lôi điện bổ trúng.

Lâm Lôi cùng một đám người một mực nghĩ rằng, Hồng Lăng tinh toản rốt cuộc giấu ở trong cơ thể nguời hoặc sinh vật nào đó, nếu để điều tra,khác gì biển rộng tìm kim, phải tìm cho tới khi nào ?

Nếu như đọc qua câu chuyện này, phỏng chừng mấy đại viên mãn đều sẽ tỉnh ngộ.

Lâm Lôi, Bối Bối cũng bừng tỉnh.

" Ngân giác tuyết sư thú!" Lâm Lôi thần thức khoảnh khắc đem toàn khu vực Thú Thần đại lục bắc bộ dò xét, Ngân giác tuyết sư thú thích hợp điều kiện sống rét lạnh , tại Thú Thần đại lục nơi băng phong tuyết vực có ba đầu Ngân giác tuyết sư thú. Chỉ trong chốc lát, Lâm Lôi đã đem ba đầu Ngân giác tuyết sư thú kiểm tra một lượt.

Trong đó một đầu Ngân giác tuyết sư thú trong cơ thể đang có một quả không gian giới chỉ.

" Chính là nó!"

Lâm Lôi mạnh đứng lên, hai mắt rực lửa đỏ," Bối Bối, chúng ta đi!"

" Đi." Bối Bối đọc qua đoạn chuyện xưa, cũng đoán được ra chỗ bí mật.

Lúc này Lâm Lôi, Bối Bối hai người thân hình chợt lóe lên liền biến mất khỏi Ma Vũ học viện đồ thư quán , sau đó Lâm Lôi, Bối Bối hai người hóa thành một đạo thanh quang, rất nhanh hướng phương bắc bay đến.

"Lâm Lôi cũng đi ra ngoài? Chẳng lẻ bọn họ đều phát hiện ra chỗ bí mật?"

Phong hệ đại viên mãn Bái Ách cũng đồng thời bay khỏi Sư Tâm thành.

Không riêng gì Phong hệ đại viên mãn Bái Ách.Sáu vị đại viên mãn cường giả khác đều không nghĩ ngợi cùng lập tức bay ra khỏi Sư Tâm thành theo phương hướng Lâm Lôi, Khắc Lai Môn Đình .

Sư Tâm thành ba chữ này liên quan đến bí mật về Hồng Lăng tinh toản, theo đạo lý phải không nên rời Sư Tâm thành mới đúng.Thế mà chỉ mới một ngày Khắc Lai Môn Đình ly khai! Điều này đã làm các đại viên mãn khác nghi hoặc,rồi ngay sau đó không đến một đoạn thời gian, Lâm Lôi cũng lại rời Sư Tâm thành.

Liên tục hai người rời đi, đối với bảy vị đại viên mãn kia chấn động thật lớn.

Cho nên, tất cả mọi người lập tức đi theo.

Lâm Lôi, Bối Bối hai người tại bầu trời Thú Thần đại lục cực nhanh phi hành.

" Lão Đại, ngươi còn không lấy tốc độ nhanh nhất đuổi đến?" Bối Bối vội vàng nói, đến lúc này thế mà Lâm Lôi chỉ sử dụng phong hệ chủ thần lực, còn không sử dụng dung hợp thần lực. Sử dụng phong hệ chủ thần lực,tốc độ Lâm Lôi cùng các đại viên mãn khác không hơn kém là mấy.

Biết là Lâm Lôi muốn ẩn dấu thực lực! Nhưng thời điểm này còn ẩn dấu.....?

" Tốc độ của ta nếu mạnh tăng lên mấy lần, bọn họ khẳng định sẽ kinh nghi . Đến lúc đó, sẽ nảy sinh vấn đề ngoài ý." Lâm Lôi truyền âm nói." Quan trọng nhất là,Khắc Lai Môn Đình so với chúng ta phi hành sớm hơn rất nhiều, giờ phút này hắn đã tiến vào băng phong tuyết vực. Cho dù ta gia tăng tốc độ vài lần. Cũng không thể nào đuổi tới đầu Ngân giác tuyết sư thú kia trước hắn."

Tốc độ nhanh nhất đuổi không kịp, còn không bằng tạm thời ẩn dấu thực lực.

Lâm Lôi không bại lộ thực lực, Khắc Lai Môn Đình nhất định cho rằng đại viên mãn vẫn là vô địch trong thần cấp, đến lúc đó Lâm Lôi khẳng định có thể lợi dụng cơ hội.

Nếu để Khắc Lai Môn Đình biết thực lực Lâm Lôi, nhất định sẽ có dự phòng . Đến lúc đó, Lâm Lôi muốn đoạt Hồng Lăng tinh toản, cơ hội sẽ rất nhỏ.

" Hiện tại Khắc Lai Môn Đình. Đã đến chỗ ở của Ngân giác tuyết sư thú ." Lâm Lôi đáy lòng có chút lo lắng.Nhưng vì muốn lấy được Hồng Lăng tinh toản. Hắn phải hết sức bình tĩnh!

Đó là khu vực rét lạnh nhất Thú Thần đại lục, khu vực này chiếm diện tích cực lớn.Có gần ngàn vạn dặm phương viên. Trong truyền thuyết, tại băng phong tuyết vực tồn tại cuộc sống của các viễn cổ chủng tộc, người khổng lồ, cũng có Hải Để sư thú, Ngân giác tuyết sư thú cùng một vài thánh vực ma thú đáng sợ thuộc tính băng hàn!

Khu vực này, dấu vết con người gần như không có.

Cho dù là cường giả đến đây tu luyện cũng rất ít,nơi này vô cùng lạnh.

" Hô hô.... bông tuyết bay tán loạn, gió lạnh như phong đao rít gào.

Một con Ngân giác tuyết sư thân hình như một quả núi nhỏ đang nằm bên trong một huyệt động trên một tòa băng sơn cao lớn. Là một ma thú đứng đầu,phạm vi trăm dặm chung quanh chỗ ở của nó, không có sự tồn tại một đầu ma thú nào khác.

" Hưu."

Một đạo ánh sáng từ trên cao bắn nhanh tiến vào trong sơn huyệt .

" Hừ ......làn hơi thở màu trắng theo lỗ mũi Ngân giác tuyết sư thú phun ra, phảng phất như hai cột sương mù,đôi mắt màu bạc thật lớn giương lên nhìn người trước mặt vừa tới---- Một kim phát nam tử mặc áo bào trắng rộng rãi ----Khắc Lai Môn Đình.

" Ngươi là ai?" Ngân giác tuyết sư thú cảm nhận được người vừa tới có gì đó không bình thường.

Khắc Lai Môn Đình mỉm cười thần thức phúc tản ra, đem chung quanh hoàn toàn ngăn cách.Cùng là thần thức của đại viên mãn,nếu Khắc Lai Môn Đình cố ý ngăn cách ,các đại viên mãn khác cũng không thể xuyên thấu phòng ngự để điều tra tình huống bên trong.

" Có phải là có một thần cấp cường giả, từng đem một quả không gian giới chỉ cho ngươi." Khắc Lai Môn Đình vừa nói đồng thời phát ra hơi thở.

Một cỗ uy áp bộc phát ra !

Ngân giác tuyết sư thú thân thể run lên, bốn vó liền quỳ xuống, hắn hoảng sợ nhìn Khắc Lai Môn Đình. Vừa rồi khi đến Khắc Lai Môn Đình thu liễm hơi thở, giờ phút này mới phát ra ...... Làm Ngân giác tuyết sư thú có cảm giác,bản thân thật giống như một con kiến đứng trước một đầu cự long .

"Vâng,là chủ nhân của ta tặng cho ta một quả không gian giới chỉ." Ngân giác tuyết sư thú liền nói, đồng thời miệng hé ra, một quả không gian giới chỉ màu đen lóe ra sáng bóng từ trong bay ra.

Một ít ma thú, thường đem vật phẩm chứa đựng trong cơ thể.

Như cự long hoặc một vài ma thú khổng lồ, tại trong cơ thể đều có một vài bộ vị chuyên môn dùng để lưu trữ một ít vật phẩm. Bình thường bọn chúng đem vật phẩm để trong cơ thể , rất ít khi sử dụng đến không gian giới chỉ . Trừ phi lúc hóa hình, trở thành bộ dáng nhân loại .

" Kỳ thật không gian giới chỉ đối với ta không tác dụng quá lớn , đại nhân nếu muốn, ta nguyện ý dâng hiến lên đại nhân." Ngân giác tuyết sư thú ngay lập tức giải trừ nhận chủ, hắn cho tới bây giờ chưa từng gặp qua sợ hãi như thế.

Uy áp từ người trước mặt so với chủ nhân trước của hắn,mạnh hơn ngàn lần, vạn lần. Ngân giác tuyết sư thú thậm chí cho rằng...... Người trước mắt chính là đất trời vô hạn, một cái ý niệm trong đầu cũng có thể giết hắn.

" Ta thu nhận ....." Khắc Lai Môn Đình tiếp nhận không gian giới chỉ, liền lấy máu nhận chủ, sau đó thần thức đảo qua.

" Này......" Khắc Lai Môn Đình đôi mắt không khỏi lộ ra một tia mừng rỡ như điên.

Quả nhiên......

Trong không gian giới chỉ trống rỗng, chỉ có một vật phẩm---- một quả Hồng Lăng tinh toản. Hồng Lăng tinh toản này ẩn chứa sinh mệnh hơi thở, với thần thức mạnh mẽ của Khắc Lai Môn Đình rõ ràng cảm nhận được.

" Ha ha, rốt cục thành. Hừ hừ, tám người theo ta tranh đoạt, cuối cùng là của ta." Khắc Lai Môn Đình mỉm cười, rồi sau đó thân hình chớp động, nhanh chóng hướng Mê Vụ đại lục tiến đến.

Khắc Lai Môn Đình dùng thần thức chủ động ngăn cách, bảy vị đại viên mãn khác đều phát hiện không ra,nhưng Lâm Lôi lại từ đầu tới cuối rõ ràng thấy được. Đặc biệt khi Khắc Lai Môn Đình kia lộ biểu tình mừng rỡ như điên, lại càng làm Lâm Lôi xác tín không thể nghi ngờ.

" Hô!"

Nhất thời bảy vị đại viên mãn, cùng Lâm Lôi, Bối Bối phi hành phương hướng lập tức thoáng thay đổi, muốn trên đường chặn đứng Khắc Lai Môn Đình.

" Khắc Lai Môn Đình, khẳng định đã tìm được Hồng Lăng tinh toản, nhất định không thể để hắn trốn thoát." Một đạo thanh âm hùng hậu truyền vào trong đầu cả đám đại viên mãn.

"Trước khi Khắc Lai Môn Đình bố trí thần thức ngăn trở, ta đã kiểm tra đầu Ngân giác tuyết sư thú kia,đích xác trong cơ thể nó có một quả không gian giới chỉ.Nhưng hiện tại...... Không. Khẳng định là Khắc Lai Môn Đình đã lấy đi." Lâm Lôi truyền âm cho bảy vị đại viên mãn," Mọi người nên phân tán ra, theo các phương hướng cùng nhau chặn lại, nhất định đừng cho hắn chạy trốn."

Các đại viên mãn khác lập tức hưởng ứng.

Giờ phút này, tất cả mọi người đồng tâm hiệp lực ngăn chặn Khắc Lai Môn Đình!

Tám đạo hào quang phân tán, khoảnh khắc xẹt qua bầu trời,cùng ngăn chặn một đạo ánh sáng.

Tử Huyền phủ.

Lập nhân đột nhiên cảm thấy trong lòng đau nhói, Khương Lập đã trở thành thần vương từ lâu, vốn không thể có cảm giác như vậy, mà hôm nay đột nhiên nàng cảm thấy như vậy cảm giác này dường như xuất phát từ Linh hồn, từ xương tuỷ mà ra,

"Lập Nhân, nàng sao vậy?" Tần Vũ cũng đã phát hiện được sự thay đổi của Khương Lập, trong lòng cũng khẩn trương hẳn lên, vội vàng đi tới bên cạnh Khương Lập

" Muội cũng không biết, Vũ ca không biết đột nhiên trong lòng muội cảm thấy đau đớn, có phải là vì Tiểu Sương và Tiểu Tư không?" Khương Lập cũng biết, với tu vi của nàng hiện nay, không thể vô duyên vô cớ xuất hiện tình huống này.

" Tam đệ, nhanh chóng tới Hồng Mông không gian" Tần Vũ còn chưa kịp trả lời Khương Lập thì đột nhiên thanh âm của Hồng Mông xuất hiện trong đầu hắn, thanh âm của Hồng Mông lần này nghiêm túc khác hẳn mọi ngày, hơn thế còn có đôi chút lo lắng.

" Được, đại ca, đệ lập tức tới" Tần Vũ tâm ý vừa động, bổn tôn lập tức đi tới Hồng Mông vũ trụ, phân thân ở lại cùng Khương Lập.

Chỗ ở của Hồng Mông------

Tần Vũ vừa tới thì Lâm Mông cũng vừa tới nơi " Đại ca, gặp bọn đệ gấp như vậy là có chuyện gì?'' Tần Vũ cùng Lâm Mông đồng thanh hỏi

Hồng Mông nghiêm túc nói " Đi, ta đưa hai đệ tới nơi này" Nói xong thân hình hắn đột nhiên biến mất, Tần Vũ và Lâm Mông chỉ còn biết cách đi theo sau

Ở chỗ sâu trong Hồng Mông không gian, thân hình Hồng Mông, Lâm Mông, Tần Vũ đột nhiên xuất hiện, Hồng Mông chỉ vào một khối không gian nói " Các đệ nhìn chỗ này đi"

" Đây chính là....có người sắp khai phá không gian nơi này, chính là dấu hiệu tới Hồng Mông không gian, giống như ngày đó Nhị đệ khai phá không gian của ta, chỉ là cho dù là trước đây Nhị đệ cũng không khiến cho không gian ba động như vậy" Hồng Mông chỉ vào khối không gian đó nói.

Chính xác, cho dù là Lâm Mông trước đây khai phá không gian tới Hồng Mông vũ trụ cũng chỉ làm cho không gian của mấy trăm thước vuông rung chuyển. Mà Tần Vũ cùng Tần Thạch Thiên khi đạt tới Hắc Động cảnh giới thì đuợc Hồng Mông chỉ điểm nên không gian rung động cũng không có lớn như thế, chỉ khoảng hơn trăm thước vuông mà thôi. Mà giờ này, Hồng Mông không gian phương viên hơn vạn thước đang không ngừng run rẩy.

" Chẳng lẽ lại có người tiến nhập Hồng Mông không gian? Rõ ràng là như thế mới gây ra rung động như thế" Lâm Mông thở dài nhưng đột nhiên phát hiện ra một vấn đề " Không đúng, ta là Hồng Mông chưởng khống giả nhưng cũng không biết có người này, một chút cảm giác cũng không có ,Tam đệ đệ biết người này là ai không?"

Tần Vũ chỉ còn biết cười khổ nói " Nhị ca, ta và huynh đều ở chỗ này và ta cũng không biết là ai. Đại ca, nhanh nói cho đệ biết là chuyện gì xảy ra?"

Hồng Mông nhìn Lâm Mông và Tần Vũ rồi bất đắc dĩ nói " Nguyên nhân vì sao ta cũng không biết, cả ta và hai đệ không có phát hiện người đang khai phá không gian này có nghĩa người kia không phải thuộc trong ba vũ trụ của chúng ta"

Lâm Mông và Tần Vũ đều sửng sốt " Không phải vũ trụ của chúng ta? Không lẽ có vũ trụ thứ tư sao?"

Hồng Mông thở dài nói " Không phải là vũ trụ thứ tư mà ta hoài nghi là một không gian khác ngoài Hồng Mông không gian"

"Ở ngoài Hồng Mông không gian?" Tần Vũ nhíu mi vội vàng kêu lên " Đại ca, huynh nói chúng ta phán đoán có đúng không?"

Hồng Mông gật đầu nói " Ta cũng không dám khẳng định chúng ta đoán đúng, nhưng bây giờ xem ra tồn tại một không gian khác là tuyệt đối đúng"

Vô danh không gian tầng thứ sáu ----Bạch hổ thành....

Cổ Bàn vẫn đang còn tiến hành tu luyện, dường như Tử Hồng Tuyệt của hắn đang bước tới một giai đoạn mấu chốt. La bàn trên tay không ngừng chấn động, Nguyên anh giờ này cũng không kém la bàn là mấy, cũng run rẩy lên không ngừng.

Mồ hôi trên trán đọng lại từng giọt không ngừng rơi xuống, Tử Hồng Tuyệt hắn đã tu luyện tới tầng thứ tư đỉnh phong, nếu hắn thành công tuyệt đối có thể phi thăng lên tầng bảy gặp được Hồng Quân, hết lần này tới lần khác, La Bàn dường như có chuyện gì đó, hắn càng múôn không chế nguyên anh thì la bàn lại càng rung động, hơn nữa tần xuất cũng đạt tới tốc độ khủng khiếp.

" Phụt" Cổ Bàn phun ra một ngụm máu, hắn cũng không dám bất cẩn, toàn bộ chân nguyên đều được đặt vào nguyên anh, kháng lại sự rung động của La Bàn.

" Cạch" Một âm thanh thâm thuý vang lên, La bàn đang rung động không ngừng đột nhiên bị nút ra một khe hở, theo tiếng nứt vỡ kia La bàn cũng đột nhiên bùng nổ.

" UỲnh" Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, Nguyên anh của cổ bàn cũng bị nổ tung, cả gian mật thất mà Cổ Bàn đang tu luyện cũng bị thổi bay, toàn bộ biến mất.

Phượng Hi trong những năm trước đã tu luyện đến cửu cấp yêu đế cảnh giới, nhưng nàg vẫn áp chế công lực đợi Cổ Bàn phi thăng cùng. Bình thường nàng đi du ngoạn tại mấy toà thành. Nhưng thật trùng hợp, mấy năm gần đây nàng không đi du ngoạn nữa mà lại ở lại trong Bạch Hổ thành - thành chủ phủ. Khi nghe được tiếng nổ mạnh, nàng vội vàng chạy tới nơi phát ra tiếng nổ thì chính là nơi mà Cổ Bàn luyện công, nàng chạy nhanh tới mật thất thì phát hiện chỗ này vẫn còn dấu tích của sự tàn phá, nhưng Cổ bàn thì chẳng thấy bóng dáng đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro