Yêu nên mới có dục vọng (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng Engfa ăn cơm tối xong cũng đã là 9:00 PM hơn, ngồi trên sofa trong phòng ngủ, bề ngoài Charlotte đang ngồi xem tivi, nhưng tầm mắt cũng sự chú ý đặt bay đến phòng tắm kia. Nghe từ bên trong truyền ra tiếng nước chảy, giống như từng nhịp đang gõ trong tâm mình, sau đó nó lại càng nhanh hơn, càng mạnh hơn.

-Đang nghĩ gì vậy?

Engfa tắm xong vừa bước ra thì đã thấy Charlotte ngồi ngẩn người trên sofa khuôn mặt vốn trắng nõn lại tô thêm một tầng ửng hồng, bộ dạng nhìn rất chi là khả ái.

-Em đang suy nghĩ, muốn cùng chị...

Vốn dĩ Engfa muốn trêu chọc Charlotte, kết quả lại nghe được lời thật lòng, trong nháy mắt quẫn bách không nói nên lời, chỉ biết đứng sững sờ tại chỗ.

Thật ra thì Charlotte nói như vậy Engfa cũng hiểu được. Dù sao thì hai người từ lúc chia tay cho đến nay cũng đã có một thời gian dài không làm chuyện ấy. Cô cũng biết Charlotte cũng đã phải chịu đựng rất lâu, cũng cảm nhận được bản thân mình ham muốn dục vọng ấy không thua gì đối phương.

Bởi vì yêu nên mới có dục vọng, trải qua nhiều trắc trở, hai người càng thêm quý trọng khoảnh khắc khi mình được gần người mình yêu hơn, chỉ hận một ngày 24 tiếng không thể cùng nhau ở một nơi mà vui vẻ. Rất nhiều lần Engfa rất muốn cùng Charlotte dây dưa một chỗ. Cho dù là cô muốn chiếm lấy em ấy, hay là em ấy tiến vào bên trong cô. Những lần như vậy cũng chính là lúc không thể khống chế được, nhưng cô lại nhớ tới trên người con gái vẫn còn đang bị thương, cho dù trong lòng có gấp gáp như thế nào đi nữa, thì cũng phải nên chờ đợi thêm chút nữa.

Ngay cả Engfa cũng cảm thấy, đôi lúc dùng lí trí quá cũng không phải là một chuyện tốt.

-Tiểu Charlotte chị biết em rất khó chịu, thật ra thì, chị cũng như vậy. Nhưng mà...

-Nhưng mà do vết thương của em chưa có lành đúng không?

Charlotte cắt đứt lời của Engfa, ủ rũ cúi đầu nói. Nhìn cô tiu ngiủ cúi đầu, Engfa động lòng thương.

-Chờ cho vết thương trên người em lành hẳn, em muốn dày vò bao nhiêu cũng đều được. Nhưng bây giờ, tuyệt đối không thể.

"Hic..."

Charlotte đáp một tiếng, đi tới cạnh giường, quần áo cũng không muốn cởi, thì đã leo lên nằm. Cô hành động như vậy cũng dọa cho Engfa phải sợ theo, là một người thích sạch sẽ, trên giường từ trước đến giờ luôn phải chỉnh tề cũng không phải là yêu cầu hà khắc gì. Nhìn thấy Charlotte nằm trên đó, Engfa vội vàng bước tới ôm lấy lưng cô.

-Sao vậy?

Đột nhiên cả người bị ôm lấy, Charlotte bất mãn hỏi. Nhìn thấy cô nhíu mày, giống như một đứa bé nhỏ không được cho chơi đồ chơi, còn đang giận người lớn trong nhà.

-Em mặc dù không thể đi tắm, nhưng cũng không nên cứ nằm đó như vậy chứ? Lại đây, chị giúp em lau người rồi đi ngủ tiếp, được không hả?

Nghe Engfa dỗ dành như vậy nếu như còn không chịu nhượng bộ, thì Charlotte cũng không còn là Charlotte nữa rồi. Vì vậy, đứa bé đang tức giận nhất thời cũng biến thành một con mèo nhỏ biết nghe lời, bị Engfa nắm lấy bàn tay nhỏ kéo tới phòng tắm. Đi vào bên trong cũng không muốn tự cởi đồ ra. Ngược lại như cái cây cột điện thẳng tắp nhìn Engfa.

-Chị giúp em cởi?

Thấy bộ dạng Charlotte như vậy, Engfa đành phải lên tiếng hỏi, lập tức nhận được cái nhìn xem thường coi mình như là đang nói nhảm.

-Được rồi.

Biết được Charlotte lúc này cũng không thể tình nguyện cởi đồ, Engfa trong lòng thở dài, liền bắt đầu giúp Charlotte cởi đồ. Chẳng qua cô đang coi như giúp cho đứa nhỏ nhà hàng xóm bị nhược trí cởi quần áo.

Mặ dù lúc này tính tình Charlotte thất thường như một đứa bé, nhưng thân thể của cô, hoàn toàn là của một cô gái trưởng thành. Cởi xuống cái áo T-shirt màu trắng, thì nửa người trên của Charlotte cũng đã hoàn toàn xích lỏa đập vào tầm mắt. Hình ảnh phần xương xanh quai xinh đẹp đột kích kế đó chính là hai viên kiều đỉnh trước ngực. Ngang hông chính là một tầng dày băng gạc, không khiến cho người nhìn cảm thấy khó coi hay đột ngột, ngược lại càng khiến cho vết thương ấy thêm phần cám dỗ.

Mặc dù trong lòng không ngừng cảnh cáo chính mình đừng có nhìn nữa, nhưng mục tiêu trước mắt lại quá lớn cô còn có thể làm được gì, cho dù Engfa có muốn tránh, thì lúc vô tình cũng sẽ nhìn thấy nửa người trên đầy hoàn hảo của Charlotte. Cởi áo xong tiếp theo chính là cởi quần. Bình thường mỗi khi đi ngoài Charlotte thường rất thích mặc váy ngắn hoặc là quần dài dạng bó để chiêu mộ đôi chân dài của mình, nhưng khi ở trong nhà cô lại thích mặc những bộ đồ thể thao rộng thùng thình, nhìn đến phần sợi dây thắt bên hông, Engfa đưa tay tháo xuống. Ai ngờ được, một cái, hai cái, ba cái, cuối cùng cũng không thể tháo xuống được, ngược lại còn khiến cho lớp dây thắt xiết chặt hơn. Lần này Engfa có chút luống cuống. Cô đành thở dài một cái trên người cũng đã ra một lớp mồ hôi mỏng, ngay cả ngón tay cũng run rẩy. Cô không hiểu chính mình sao lại như vậy, chỉ là muốn giúp Charlotte cởi quần thôi mà. Rõ ràng đã làm chuyện ấy nhiều lần, nhưng đến bây giờ vẫn cái bộ dạng khẩn trương như vậy!?

-Eng Eng...

Trong lúc Engfa còn đang lo lắng muốn tháo sợi dây thắt kia ra, đột nhiên Charlotte lại mở miệng gọi cô. Ngẩng đầu lên lại nhìn thấy khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu ấy. Ánh đèn từ trên trần nhà chiếu xuống như ánh hoàng hôn ban chiều rộ sáng cả phòng tắm, từ góc độ này Engfa nhìn lại, bất kể là hai khoả tròn trịa trước ngực hay là khuôn mặt yêu mị kia, cũng đều nhìn thấy trọn vẹn.

-Sao... sao vậy?

Engfa rời tầm mắt đi khẩn trương hỏi.

-Eng Eng đang suy nghĩ tới chuyện xấu có đúng không? Nhìn mặt chị đỏ lắm đó.

Charlotte vừa nói vừa đi qua bên cạnh Engfa khiến cho cô nhìn thấy được mặt gương sau lưng người kia phản chiếu xuống đất. Là hình ảnh hai người trong gương đang nhìn đối phương, trong nháy mắt lại hoảng thần.

Lúc này Charlotte đưa một tay Engfa ôm vào trong ngực, tay còn lại thò vào trong chiếc áo tắm lỏng lẻo thăm dò qua lại vuốt ve. Cứ chạm đến bất cứ chỗ nào, thì chỗ đó hệt như những đốm hỏa dục vọng đang bốc lên. Chiếc gương ấy chính là bằng chứng tốt nhất nó đang phản chiếu hình ảnh đang động đậy bên trong áo tắm, Mà cái thứ đang động đậy bên trong chính là bàn tay hư hỏng của Charlotte.

Từ phần hông dò lên phần bụng sau đó là đến trước ngực cũng đã sớm dựng lên.

"Ưm..." Thị giác cùng xúc giác đánh tới, khiến cho Engfa không chịu được mà khẽ rên một tiếng. Cô bắt lấy bàn tay nhỏ đang làm loạn bên trong của Charlotte, bộ dạng tức giận cũng không hề giống.

-Tiểu Charlotte, không được...

Engfa cự tuyệt khiến cho Charlotte mất hứng. Cố ý đưa tay đến giữa hai chân, như dự đoán trong lòng, chỗ đó cũng đã ướt đẫm. Chất lỏng ấm áp, thậm chí cũng đã thấm ướt hết chiếc quần lót khiến cho ngón tay cô cũng bị ướt.

-Eng Eng lúc nào cũng như vậy miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo, rõ ràng thân thể cũng đã kiềm chế không được, vẫn còn muốn cự tuyệt em.

Charlotte nói như vậy khiến cho Engfa thật muốn độn thổ cho xong. Cô bắt lấy tay Charlotte hất ra, vùng vằng muốn đi ra khỏi phòng tắm. Nhưng lại quên mất trước ngực cùng vị trí nhạy cảm vẫn còn đang bị túm lại trong tay đối phương, đỉnh ngực cũng dần truyền đến đau nhói tạo một cảm giác sảng khoái không thể nói ra được, cô hừ nhẹ một tiếng, vô lực dựa lưng lên ngực Charlotte.

-Charlotte!

Bị nói như vậy khiến cho Engfa xấu hổ thành tức giận mà hét to, khuôn mặt vốn đã đỏ rồi lại còn đỏ hơn.

-Ngoan Eng Eng đừng có giận mà, em giúp chị thoải mái nha, được không hả?

Charlotte đưa tay sờ đầu Engfa thấp giọng nói trấn an, lời nói có chút uể oải kết hợp với khuôn mặt cười dâm đãng của cô, mặt khác lại vô cùng thích hợp, ngoài ra cũng phá lệ... thiếu cái muốn bị đánh nữa thôi.

-Charlotte! Tôi cảnh cáo em mau buông tôi ra! Nếu như em còn không nghĩ tới dưỡng thân thể cho thật tốt! Thì tự do tùy hứng cũng không cho! Dù sao hông bị thương cũng là em không phải tôi! Nếu em còn để lại di chứng! Tôi cả đời sẽ ghét bỏ em!

Nghe được mấy lời Engfa nói khiến cho Charlotte cười thêm chói mắt, bắt đầu ngông cuồng khiêu khích điểm nhạy cảm trước ngực.

-Ưm.. đừng.

Vành tai bị cái lưỡi mềm mại không xương ngậm lấy, Engfa đưa tay vòng ra sau bắt lấy cổ Charlotte để ổn định thân mình, hai tròng mắt cũng bởi vì động tình cùng xấu hổ mà dâng lên một tầng hơi nước, đáng thương như một chú cừu nhỏ không ai tới giúp.

-Eng Eng yên tâm, vết thương bên hông em cũng không sao đâu. Bởi vì, em cũng không muốn tự mình động thủ để cho chị cảm thấy thoải mái.

Nghe Charlotte nói, trong lòng Engfa cũng không còn chút ung dung nào, ngược lại càng thêm khẩn trương. Đã từng cùng Charlotte làm chuyện ấy nhiều lần rồi, cho nên cô cũng biết rõ cái thú vị ác ôn của cô gái này. Mỗi lúc mà em ấy nói những lời này, thì cũng như biểu đạt cho ý tưởng mới phát sinh. Hơn chuyện đó, tuyệt đối sẽ khiến cho mình thêm phần khó chịu muốn tìm một cái lỗ chui vào cho xong.

-Engfa, bây giờ em sẽ cởi quần áo chị xuống, Đến lúc đó chị sẽ nhìn thấy chính thân thể của mình trong gương, không cần phải xấu hổ, cũng đừng quá khó khăn. Chị rất là xinh đẹp, cho nên, em muốn dạy chị học cách thưởng thức cái đẹp trên chính cơ thể của chị.

Lời nói vừa dứt Engfa cũng cảm thấy trên người nhẹ hẳn đi một chút. Cúi nhìn đã thấy cái áo tắm nằm dưới chân. Cái quần lót trên người chỉ mấy giây sau cũng tuột theo xuống.

-Nhìn thấy không? hai tay em đều đã đặt trên ngực chị. Bon chúng hình như rất thích được em bóp, hình dáng cũng đã săn cứng lắm rồi, nhìn bằng mắt cũng có thể thấy được.

Charlotte vừa nói còn cố ý xoay mặt Engfa tới trước gương. Khi vừa nhìn thấy thân thể trần truồng của mình cùng bộ ngực vì dục vọng mà căng đầy, thậm chí cả hạt chóp đỉnh cũng biến sắc, cô cảm giác không được tự nhiên mà nhắm mắt lại.

-Có lẽ sau khi nhắm lại mới có thể cảm nhận được mọi thứ rõ ràng hơn. Mọi thứ trên thân thể của chị lúc này sẽ thuộc về em. Em sẽ cho thân thể này cảm nhận được cao triều sung sướng nhất, càng muốn cho nó biết được dục vọng của nó sâu bao nhiêu. Lúc em còn đang nói những lời này, đậu thịt trên người Eng Eng hình như lại lớn lên không ít. Không tin chị thử sờ vào xem đi.

Lời nói của Charlotte như một thứ ma chú đi vào màng nhĩ rồi chạy đến trung tâm thần kinh não. Engfa không không dám mở mắt, bởi vì cô sợ sẽ nhìn thấy bộ dạng phóng đãng của cơ thể mình. Không có thị giác, nhưng thính giác lại trở nên vô cùng nhạy cảm. Mỗi một câu nói của Charlotte toát ra cũng sẽ mang theo nhiệt khí thổi đến tai của cô. Cảm giác nóng bỏng tê dại, khiến cho Engfa cảm thấy như chính mình đang ở trong một ngọn núi lửa, toàn thân cũng nóng như là lửa. Nhất thời chỗ đó lại truyền đến cảm giác vừa nóng vừa ướt.

-Có phải đang ướt không? rất muốn? Em có thể cảm nhận được thân thể của Eng Eng càng lúc càng nóng, dục vọng trong người chị càng lúc càng tăng cao. Chị đang khát vọng mong được em tiến vào thân thể lúc này, lấp đầy sự trống rỗng đó. Đã như vậy em sẽ làm theo ý của chị, đưa hai ngón tay, xuyên vào.

"Ừm!" Khắc chế không nổi cũng buột miệng mà rên lên, Engfa cảm thấy toàn thân sắp sửa tan vỡ, bởi vì hai cánh tay của Charlotte vẫn còn đang đặt trên ngực mình. Những lời nói dâm mỹ kia khiến cho cô đang tưởng tượng cảm giác như là thân thể đang bị tiến vào. Cho dù chỉ là dục vọng ham muốn của tưởng tượng nhưng lại có thể mang đến khoái cảm hệt như là chân thật vậy. Thậm chí nó cũng khiến cho Engfa không thể phân biệt nổi có thật là Charlotte đã đưa hai ngón tay đó tiến vào thân thể mình hay là không.

-Chỗ này, có vẻ như đã lâu không có tiến vào. Nó thật chật hẹp, rất nóng, kẹt chặt làm đau hai ngón tay của em. Nhưng em rất thích cảm giác như vậy, thân thể Eng Eng, vĩnh viễn luôn mê người như vậy. Rất nhanh sự nóng bỏng ấy càng lúc càng trở nên ẩm ướt, càng lúc càng nóng thêm. Thứ trái cây non mềm e ấp trong cánh hoa kia cũng phải nhô đầu ra mà lớn tiếng kháng nghị, nó cũng có dục vọng muốn đòi hỏi thêm. Vì để trấn an đứa trẻ nhỏ không chịu nghe lời này, em dùng ngón cái đè lên đầu của nó, ma sát qua lại.

-Char...Charlotte... Đừng như vậy... không cần.. thật sự không cần...

Lúc này Engfa cũng đã không thể phân biệt được cái gì gọi là ảo ảnh, cái gì gọi là thực tế được nữa rồi. Từng câu nói, từng chữ bay ra khỏi miệng Charlotte cứ như nó đang hành động trên người cô vậy. Nơi dưới chân không ngừng co giật khiến cho toàn thân được một trận khoái cảm, cứ mỗi lần như thế thiếu chút nữa khiến cho cô kêu lên thành tiếng.

-Eng Eng đừng nói vội, chờ một chút, em sẽ làm cho chị cảm thấy thoải mái hơn.

Charlotte vừa nói xong những lời này chỉ sợ khiến cho em thiếu chút nữa là ngã xuống nền nhà. Cô mở mắt nhìn vào trong gương, bên trong phản chiếu hình ảnh của cô và Charlotte xích lỏa hai thân thể đang ôm nhau cùng một chỗ. Người đứng phía sau cũng không biết trắng thon dài.

Ngắm nhìn Charlotte, Engfa dời ánh mắt về trên người mình. Nhìn hình ảnh người bên trong gương khiến cho cô không thể nhận ra được. Có lẽ là do động tình, làn da từ màu hồng phấn lại càng trở nên đỏ hơn. Khóe mắt còn đọng lại màu nước trong suốt cùng ham muốn khát vọng, vui thích, ngượng ngùng, còn mang theo một tia mị hoặc không thể nói rõ.

Lúc này hai tay của Charlotte vẫn còn đang đặt trước ngực cô, theo quy luật mà nắn bóp. Đỉnh thịt viên một màu hồng tươi đang kẹp trong kẽ ngón tay bị cương cứng nổ to ra cũng nhìn thấy rõ trong mắt, đây là lần đầu tiên Engfa nhìn thấy bàn tay của Charlotte có biến hóa, thì ra đây chính là dục vọng của cô? Không thể không chứng minh được, chính bản thân cô có bao nhiêu ham muốn...

-Eng Eng lại càng trở nên nhạy cảm hơn.

Charlotte lại hé miệng nói chuyện, cho dù là sự thật, vẫn khiến cho Engfa cảm thấy ngượng ngùng và khó chịu. Cô lại nhắm mắt lại lần nữa, thứ nhất là muốn tiếp tục làm đà điểu, thứ hai là tâm tư cũng đang rối bời. Cho dù ngoài miệng thừa nhận không muốn như thế nào đi nữa, nhưng thân thể thật sự là không biết nói láo.

Engfa rất thích cảm giác vừa rồi, từng chữ từng câu nói của Charlotte, khiến cho cô như lạc vào một cảnh giới kỳ lạ. Ngay cả khi thân thể truyền đến khoái cảm, cũng hệt như là thật, rất mãnh liệt. Giống như hai người các cô mới vừa trải qua một cuộc giao hoan kịch liệt.

Ý nghĩ trong lòng Engfa, Charlotte cũng không thể nào biết được, cô chỉ nghĩ rằng đối phương thật sự là đang còn xấu hổ, cho nên mới đưa đầu lưỡi liếm lấy đôi môi khô khốc của mình, tiếp tục triền miên trận chiến đặc thù này.

-Có phải khi nhắm mắt lại sẽ có cảm giác hay không? Em biết Eng Eng luôn là một đứa trẻ không bao giờ thành thực, cho dù thân thể cũng nhanh tới như vậy rồi, nhưng cũng không chịu nói ra. Vì vậy khiến cho chị thêm điên cuồng hơn, em sẽ thè lưỡi liếm lên mỗi tấc da tấc thịt trên người chị. Eng Eng sẽ cảm giác đầu lưỡi của em như một vị ảo thuật gia, mỗi nơi bị liếm qua, cũng sẽ phá lệ trở nên vô cùng thoải mái. Người chị rất là nóng, nhất là nơi dưới bụng, cơ hồ như muốn nổ tung. Dần dần không thể chịu nổi cảm giác sảng khoái ấy, chị bắt đầu thoát ra tiếng ngâm, có tên của em, Charlotte.

-Ngay sau đó, em quỳ xuống đất, tư thái giống như đang thành kính lấy lòng chị. Mà chính chị chủ động mở hai chân ra cho em được nhìn thấy cảnh sắc xinh đẹp kia đang hiện ra. Nơi đó như một đóa hồng bị nước làm ướt, chung quanh cũng tản mác ánh sáng trong suốt. Bên trong tràn ra rất nhiều mật ngọt mang hương vị của hoa, chúng men theo bắp đùi nhỏ từng giọt trên sàn nhà, phát ra tiếng vang tí tách. Mà chính em cũng đang được thưởng thức cảnh đẹp ấy, quyết định hồi báo lại sự tưởng thưởng mà Eng Eng cho em, từ từ hôn lên khắp đóa hoa ấy.

-Ưm... Charlotte...

Hai chân đã xụi xuống, vô lực chống đỡ, Engfa đem tất cả sức nặng vô lực dựa vô người Charlotte, không dừng lại được cứ thế mà thở hổn hển. Lúc này cô cũng không còn phân biệt được cái nào là ảo cái nào là thật. Cô chỉ biết thứ nhạy cảm kia đã theo thân thể bên dưới mệt mỏi không chịu được mà chảy ra bên ngoài, thậm chí ngay lúc Charlotte nói đến liếm lên nơi đó, thân thể cô cũng cảm nhận được khoái cảm vô vùng thiết thực đầy sảng khoái.

Engfa rất muốn mở mắt ra nhìn xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, nhưng lại không muốn đánh phá khoảnh khắc tốt đẹp ấy. Cô thừa nhận chính bản thân mình cũng rất sợ, sợ cái cảm giác kỳ diệu ấy sẽ tiêu tán mất hút không còn thấy được nữa. Cũng thừa nhận cô đang tham luyến cảm giác mới lạ này muốn kéo dài nó lâu thêm, thậm chí còn hy vọng Charlotte có thể cho mình thêm nhiều hơn.

-Tốc độ hưng phấn càng lúc càng nhanh Eng Eng cũng cảm thấy thân thể mình sắp không chịu nổi, bắt đầu mở miệng cầu xin em tha cho. Nhưng mà hiếm khi em được có một lần làm công, làm sao có thể buông tha cho cơ hội tốt như vậy chứ? Vì vậy em không hề dừng lại mà còn tăng thêm tốc độ. Ngón tay cứ mỗi một lần tiến vào trong cơ thể Eng Eng vào nơi sâu nhất, đem eo chị nâng lên thật cao, nó cứ thế nương theo tiết tấu của em mà giãy dụa nhịp nhàng nhấp theo.

-Ngay sau đó... Chị tự mình đưa tay xoa nắn nơi nhụy hoa đã sớm cứng rắn để làm dịu đi cơn khát của chính mình.

"Ưm... Ưm..." Thân thể càng lúc càng cảm giác được rõ ràng, điểm nhạy cảm đang truyền tới sự hưng phấn khiến cho cô như bị hành hạ sắp phát điên. Engfa gắt gao cắn môi dưới, ngăn không cho bản thân không phát ra âm thanh kỳ quái kia. Ngay sau đó chính là cảm giác mãnh liệt như bị điện giật từ dưới hai chân lan đến toàn thân, khiến cho cả người cô bắt đầu run rẩy, đồng thời không thể nhẫn nại được mà dùng chính lưng mình ma sát với với hai khỏa no đủ của Charlotte đang đứng sau lưng mình.

-Eng Eng không ngoan, biết rõ em cũng rất muốn, còn cố ý đốt lửa. Cho nên để trừng phạt chị, em sẽ dùng ngón tay ma sát liên tục bên trong thân thể của chị. Bởi vì có kích thích nên nó cũng sẽ lộ ra bên ngoài, bất kể em có ép nó xuống như thế nào thì cũng không chịu hạ xuống. Vì vậy, em sẽ không ngừng ép lên hoa hạch đó, Eng Eng đột nhiên khép chặt hai chân lại, từng đợt chất lỏng nóng bỏng cứ thế tràn ra, khiến cho toàn bộ bàn tay của em ướt hết.

-Eng Eng lên đỉnh.

Nghe xong Charlotte nói Engfa liền mở mắt ra. Nhìn thấy trong gương chỗ giữa hai chân mình, cô xấu hổ tới nỗi hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống. Cho dù không muốn thừa nhận, không muốn tin, nhưng chất lỏng trong suốt lưu lại trong thân thể cùng trên mặt đất chính là chứng cớ. Cô chỉ mới nghe những lời dâm mỹ Charlotte nói, mà đã lên đỉnh.

-Charlotte, em khốn kiếp!

Engfa không thể tìm ra được bất cứ từ nào để giải thích cho cảm giác của mình lúc này, chỉ nghĩ tới cái con bé chết tiệt này trơ mắt nhìn mình, đem tất cả mọi biểu tình cùng động tác của cô thu vào trong mắt, cảm thấy toàn thân cũng không chút thoải mái. Giống như là một hoàng đế cổ đại không chạm tới được, lại bị cả nước phát hiện.

-Eng Eng đừng giận mà, em giúp chị lau người được không?

Đưa tay không đánh người, mặt tươi cười đạo lý này Engfa đương nhiên cũng hiểu. Mặc dù cảm thấy hành động lúc nãy của mình có hơi mất mặt, nhưng trong lòng lại không có chút ý nào là trách cứ Charlotte. Dù sao thì cho dù là tự túc, thì cô cũng cảm thấy mình chịu được. Mà cũng có một ít người càng không muốn tìm tới khó chịu bất mãn.

Charlotte đỡ Engfa ngồi vào trong bồn tắm, liền xoay người giúp cho cô chuẩn bị khăn tắm. Theo động tác của em ấy, hình ảnh sau lưng như đập vào trong mắt người nhìn. Vốn làn da trắng nõn phủ đầy vết sẹo cũng đã không còn, thay vào đó chính là hình xăm một con phượng hoàng giương cánh trong lửa.

Hình xăm này cũng không phải là lần đầu Engfa nhìn thấy. Sau khi hai người tha thứ cho nhau, lần đầu cô phát hiện ra hình xăm này lúc đó Charlotte còn đang lau người. Mặc dù hình xăm này rất đẹp, thủ pháp cũng rất tốt, dường như là giống nhau như đúc, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy, Engfa cũng không hề thích nó.

Cô giận Charlotte không biết yêu thương thân thể mình, còn học mấy kẻ không đứng đắn xăm mấy cái thứ này. Nhưng khi biết được hình xăm này tượng trưng cho người của Qúy gia, mà sau lưng Qúy Mục Nhiễm cũng có một con, trong lòng Engfa cũng tức giận không ít, nhưng mà có ghen tức cũng không quá nhiều.

Chỉ cần nghĩ tới Qúy Mục Nhiễm đã từng xăm cho Charlotte cái hình xăm này, nhìn hết thân thể người con gái của mình, Engfa cảm thấy không được tự nhiên. Mà người thân cận bên cạnh cô Charlotte cũng nhận ra được cô rất để ý đến cái hình xăm này. Cho nên buổi tối đó, Charlotte cũng đã nói chuyện với cô.

-Eng Eng , chị ghét cái hình xăm này sao? Nếu không thích, em sẽ đi tẩy nó nha? Nghe nói kỹ thuật xăm hình bây giờ rất tân tiến, mặc dù xóa đi cũng không dễ dàng gì, nhưng mà thử đi mấy lần, chắc cũng sẽ làm mờ đi được một chút. Ngày nào đó cũng sẽ tẩy sạch hoàn toàn.

Nhìn khuôn mặt Charlotte đầy khẩn trương, Engfa cũng biết cô không hề nói đùa. Có lẽ chỉ cần mình gật đầu một cái, thì con bé ngốc này nhất định sẽ mang cái hình xăm sau lưng đi tẩy. Mặc dù không hiểu gì về hình xăm, nhưng tẩy hình xăm so với xăm mình còn đau hơn nhiều, đạo lý này Engfa cũng biết rõ. Cô thừa nhận trong lòng mình có chút ghen tức, nhưng cũng không thể như một đứa bé giận dỗi, mà khiến cho Charlotte phải chịu đựng thêm nhiều thống khổ như vậy nữa.

Huống chi hình xăm đó chính là biểu tượng của Qúy gia, Charlotte ngoài miệng không nói, nhưng Engfa cũng biết em ấy đã rất cố gắng để được Qúy Mục Nhiễm chấp nhận cho phép trở thành người của Qúy gia. Coi như là hình xăm này xuất phát từ bàn tay của Qúy Mục Nhiễm, nhưng còn thân thể Charlotte cuối cùng cũng thuộc về cô. Như vậy cũng là đủ lắm rồi.

Nghĩ thông suốt, Engfa đối với cái hình xăm này cũng không chút bài trừ. Bởi vì nó không chỉ che đi vết sẹo sau lưng cho Charlotte, mà còn tăng thêm cảm giác tà mị cho cô gái này. Bất kể thân thể Charlotte có như thế nào, thì người mình yêu vĩnh viễn đều chỉ có một người là em ấy, là tâm của em ấy.

-Eng Eng đang nhìn cái gì vậy?

Charlotte quay người lại đã nhìn thấy cô Engfa nhìn mình sững sờ. Biểu tình kia chỉ có thể là bốn chữ, muộn tao mặt than.

-Lại đây.

Engfa không trả lời vấn đề của Charlotte, ngược lại còn giơ ngón tay ngoắc ngoắc cô, luôn luôn nghe lời Charlotte ngoan ngoãn đi tới.

-Vào đây, tắm chung đi.

Engfa ngồi trong bồn tắm nhìn Charlotte đứng đối diện nói, nhưng mà người kia nghe được cũng không có động thái tức thì.

-Em cũng muốn tắm cùng Eng Eng, nhưng vết thương của em không thể dính nước được.

Charlotte sờ lên dải băng gạc sau lưng, trên mặt một trận buồn rầu. Nếu như không bị thương, cô có thể cùng Engfa tận tình lên giường làm tình, cần gì phải nói nhiều như vậy khiến cho miệng khô lưỡi khô, còn tự mình cầu bất mãn chứ?

-Không sao đâu, chị giúp em lau người, sẽ không dính đến vết thương trên người em.

Nghe Engfa nói như vậy, Charlotte dĩ nhiên là cầu còn không được. Cô vội khom người xuống cởi chiếc quần lót ẩm ướt kia ra, nhấc chân bước vào trong bồn tắm. Bởi vì bị thương sau eo, cho nên Charlotte không thể làm gì hơn đó chính là đứng ngây một chỗ. Tư thế như vậy khiến cho cô có chút lúng túng. Dù sao thì Engfa cũng đang ngồi, mà còn mình thì đứng, mà cái nơi thẹn thùng đó vừa lúc đối mặt với chị ấy.

-Ách..Eng Eng, hay để em chờ chị tắm rửa cho xong đi.

Charlotte lúc nào cũng to gan đột nhiên xúc động muốn chạy trốn, cô luôn cảm thấy trên mặt Engfa biểu tình có chút kỳ lạ, giống như sói đói mấy đời chưa được ăn thịt.

-Quay lại đây.

Charlotte muốn chạy đi lại bị Engfa gọi ngược lại, cứ thế ì ạch lết trở về.

-Lại đây, đứng trước mặt chị.

Vào lúc này cả người Engfa dựa vào bồn tắm, lộ ra vùng xương xanh quai trên đó còn lưu lại một vết đỏ mập mờ không nhìn rõ, mái tóc bị ướt tản ra trong nước, mặc dù bộ dạng lười biếng nhưng cũng không hề để lộ bộ dạng xộc xệch. Nhìn khuôn mặt của cô lạnh lùng, trên mặt cũng không biểu hiện chút cảm xúc nào giọng nói không thể nghi ngờ, khiến cho Charlotte nháy mắt không cách nào phản ứng. Eng Eng nhà cô lúc nào lại trở nên ngang ngược như vậy?

-Lại đây.

Charlotte đi tới trước mặt Engfa, có chút ngượng ngùng đưa tay che đi chỗ giữa hai chân, gò má trắng nõn cũng trở nên ửng hồng.

-Sao vậy? Em cũng biết xấu hổ hả?

Thấy bộ dạng đối phương như là một cô vợ nhỏ, Engfa lên tiếng trêu chọc. Đồng thời đưa tay gạt đi cái tay đang che nơi giữa hai chân Charlotte.

-Eng Eng... đừng... ưm...!

Charlotte không nghĩ tới một Engfa luôn nghiêm túc lại trong phòng tắm làm ra chuyện như vậy, địa phương khát vọng hồi lâu không được thỏa mãn đột nhiên được cái lưỡi mềm nóng ngậm lấy, khiến cho Charlotte hừ nhẹ một tiếng, không kiềm chế được đưa tay ép đầu Engfa vào sâu bên trong.

-Engfa...!

Cứ một lần rồi lại một lần không ngừng. ngâm nga tên Engfa, Charlotte nhắm mắt lại hưởng thụ sự vui vẻ mà người yêu đang mang đến cho mình. Khi chiếc lưỡi linh hoạt trơn trượt tiến vào nơi trống rỗng đã được lót đường sẵn, Charlotte chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngã ngồi trong bồn tắm. May mắn Engfa nhanh tay đỡ được cô để cho cô ngồi lên thành bồn tắm.

Ngồi so với đứng cũng sẽ vững hơn Charlotte tách hai chân ra, mặc cho Engfa xâm chiếm mình, ngày này cô cũng đã đợi quá lâu rồi. Kể từ lúc cùng Engfa chia tay, quay về bên cạnh Qúy Mục Nhiễm, cô luôn nghĩ tới chính mình còn có cơ hội để quay về bên cạnh Engfa hay không. Nhưng lúc này chính mắt nhìn thấy người con gái này đang quỳ dưới hai chân giúp mình thỏa mái. Thỏa mãn không chỉ có mỗi thân thể mà còn có cả trong lòng.

-Ưm ...Engfa..!

Nghe được tiếng người yêu cầu hoan, Engfa càng ra sức gia tăng động tác. Cô đưa hai tay ra đỡ lấy eo Charlotte, ngăn cho trong lúc động tình em ấy lộn xộn khiến cho vết thương lại bị nứt ra. Đồng thời đưa đầu lưỡi chôn sâu trong thân thể em ấy hơn nữa.

"A... a, ưm..." Khoái cảm mạnh mẽ đánh tới dồn dập. khiến cho Charlotte không kịp lấy lại tinh thần, thì cô cũng đã được đưa lên tới đỉnh núi. Nhìn chất lỏng trong suốt còn vương lại trên môi Engfa, Charlotte ôm lấy vai cô mà hôn lên. Hai người trong phòng tắm một hồi nghỉ ngơi, chờ cho rửa sạch thân thể, Engfa mới đỡ Charlotte đang còn mệt mỏi trở về phòng.

Đem chăn nhẹ nhàng kéo lên cho cô, Engfa nhìn xuống khuôn mặt còn đang ngủ say kia, không nhịn được liền cuối xuống hôn một cái. Có lẽ cảm giác được mình bị hôn trộm, Charlotte cười ngốc một tiếng, sau đó xoay người ôm lấy Engfa gối đầu ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro