chương 5:Trở thành người hầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả người An Sơ Hạ chấn động,lập tức ngẩn đầu nhìn Hàn Thất Lục. Ai dè vừa đúng lúc nhìn thấy hắn dùng ánh mắt mang theo trêu đùa cô,rõ ràng là muốn cố ý chỉnh cô đây mà.

Ấu trĩ !

Im lặng một giây, An Sơ Hạ điều chỉnh lại cảm xúc, gật nhẹ đầu một cái, hướng về mọi người cười cười : " Hy vọng chúng ta có thể trở thành bạn tốt, có chuyện gì đều có thể tìm tôi hỗ trợ . Nhưng là, nhất định phải nằm trong khả năng của tôi."

Các nữ sinh liếc mắt nhau một cái, những ánh mắt tràn ngập thắc mắc lặng lẽ trao đổi .Phải biết rằng , để trở thành người hầu của Thất Lục thiếu gia, cô gái này chắc chắn đã đi cửa sau.

Hàn Thất Lục thấy thế, nghiến răng ken két , khó chịu tiến vào học viện.

   " Chờ một chút!" Hàn quản gia đẩy dàn nữ sinh ra , lôi An Sơ Hạ ra trước đám đông, trầm giọng nói: " An tiểu thư, rõ ràng người là Thiếu phu nhân tương lai của Hàn gia,tại sao lại trở thành người hầu rồi? Nếu để cho phu nhân và lão gia biết chuyện này, cái mạng nhỏ của tôi làm sao mà giữ được!"

An Sơ Hạ nhún nhún vai, vỗ vai Hàn quản gia nói: " Ông không nói ,tôi không nói, làm sao chú và dì biết được ? Dù sao thiếu gia cũng cảm thấy hài lòng, vậy thì cứ tuý ý anh ta đi . Hơn nữa ... Cháu ở Hàn gia cũng không giúp ích gì được, nếu anh ta cảm thấy như vậy là vui vẻ, vậy thì cứ coi như cháu đang làm việc cống hiến đi. Ông nói đi?"
Nhìn vẻ mặt thoải mái của An Sơ Hạ, Hàn quản gia lắc đầu: " Được rồi,nếu như tiểu thư cũng đã nói vậy... Tôi vẫn sẽ đợi ở phòng của hiệu trưởng ,tiểu thư theo tôi đi gặp hiệu trưởng. Nếu bọn họ bắt cô làm gì, cô có thể đến phòng hiệu trưởng gọi tôi tới."
An Sơ Hạ gật đầu, nhưng trong lòng thề rằng tuyệt đối không tìm Hàn quản gia giúp. Cô từ nhỏ đã làm rất nhiều việc để kiếm sống, làm người hầu cũng không phải là khó. Hơn nữa, những nữ sinh này đối với có vẻ lương thiện. Chắc hẳn sẽ không làm khó cô.
Bước vào học viện Tư Đế Lan, cô mới hiểu được cái được gọi là " học viện hoàng gia" . Tát cả cấc tầng đều được thiết kế theo phong các Âu Mĩ, nhìn sơ thì có vẻ giống nhau nhưng nhìn kĩ lại thì thấy được vẻ đẹp của riêng nó. Giống như toà nhà này có máu nhọn, bên cạnh sẽ có một toà nhà máy vòm. Mà cái làm cho An Sơ Hạ ngập nhiên chính là trên nóc toà nhà màu trắng, ở giữa lại có một cái chuông cổ thật lớn.
Đúng lúc này, tiếng chuông vang lên, một đám bồ câu trắng bây lượn qua toà nhà hướng lên bầu trời canh thẳm bay đi.
Cô đây là...đi đến thiên đường sao?
   " Cái kia...An tiểu thư." Hàn quản gia thấy nét mặt sau me của An Sơ Hạ không đám quấy rầy, nhưng nếu không đi đến phòng hiệu trưởng sẽ quá muộn .
   " Dạ!" Cô lấy lại tinh thần, xấu hổ nhìn Hàn quản gia cười cười :" thật ngại quá, nơi này rất đẹp!"
Có thể học ở đây, cô cảm thấy bây giờ cứ như  trong mơ vậy.
   " ha ha, tiểu thư theo tôi đi hướng bên này." Hàn quản gia đi phía trước dẫn đường , chỉ lát sau đã tới toà nhà riêng biệt.
   " Đây là An tiểu thư?" Mới vừa tới cửa, một người đàn ông trung niên hiền làng liền tiến lên đón:" Quả nhiên người  cũng tên, An Sơ Hạ, làm cho người ta cảm nhận được phong cảnh mùa hè yên bình , tươi đẹp."
   " Thầy quá khen." Được hiệu trưởng khen như vậy cô cảm thấy xấu hổ.
    " Hiệu trưởng , chúng ta vào vấn đề chính đi." Hán quản gia ở một bên nhắc nhở .
Hiệu trưởng vỗ đầu nói:"Đúng đúng, vấn đề chính, ông xem tôi đúng là hồ đồ quá. Tôi sắp xếp cho tiểu thư ở lớp
A , lớp này có không khí học tập đặc biệt tốt. Tôi sẽ cho người dẫn tiểu thư đi... Hàn quản gia, ông ở lại đây đợi tôi, có một vài thủ tục vẫn chưa hoàn thành xong."
Hàn quản gia gậy đầu:" tôi cũng đang có ý đó. Vậy An tiểu thư xin nhờ ngài!"
   " Không có gì,không có gì..." Hai người khách sáo một hồi, cuối cùng hiệu trưởng đưa An Sơ Hạ đến lớp A trong truyền thuyết " bầu không khí học tập đặc biệt tốt".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro