Chương 173: Cô yêu mến tôi sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: LinhThyy201

Giọng nói của Tiêu Minh Lạc bắt đầu trầm xuống, cô đã hiểu được toàn bộ

Sau khi về nước, lúc này Hàn Thất Lục do dự có nên hay không nên tha thứ cho Hướng Mạn Quỳ, thì lại nhận được tin tức, Hướng Mạn Quỳ mang thai đã ba tháng. Trong bụng là con của người con trai kia. Người con trai kia mới đúng là mối tình đầu của Hướng Mạn Quỳ , nói cách khác, Hàn Thất Lục chính là bị cắm sừng

Tin tức này là Hàn Lục Hải đi điều tra có được, lúc đầu Hàn Thất Lục không tin,nên đã tự mình gọi điện thoại đến hỏi Hướng Mạn Quỳ. Kết quả cô thừa nhận, cô nói cô thực sự xin lỗi .Cô nói Thất Lục chưa đủ chín chắn, bởi vì quan hệ hai nhà, cô và Thất Lục quả thật không có tương lai .

Đoạn thời gian về sau, Hàn Thất Lục cả ngày say rượu, nhiều lần bởi vì uống rượu quá nhiều mà bị xuất huyết dạ dày.Mãi cho đến khi Khương Viên Viên bởi vì này sự việc này mà sinh bệnh nặng, Thất Lục mới dần dần tỉnh táo lại. Thế nhưng mà tỉnh táo lại về sau, hắn đối với chung quanh người xa lạ càng thêm đối địch rồi. Hóa ra toàn bộ sự việc Hàn Lục Hải nói với cô là đúng, nhưng mà Hàn Lục Hải lại che giấu sự việc của Hướng Mạn Quỳ.

"Sơ Hạ a, kỳ thật, tôi cảm thấy được Thất Lục có lẽ sẽ bởi vì cô, mà một lần nữa sẽ tìm lại được con người của mình. Cô..."

"Anh không cần phải nói ." An Sơ Hạ không chút do dự đánh gãy lời Tiêu Minh Lạc đề nghị: "Tôi và Hàn Thất Lục, như nước với lửa không thể dung hòa, tuyệt đối không có khả năng! Về việc Hướng Mạn Quỳ, tôi cho rằng mọi thứ đều không có gì phát sinh. Chuyện đó của người ấy... Bây giờ câu chuyện cũng đã nói xong rồi, thời gian còn sớm, chúng ta nên về thôi."

Âm điệu của xô rất nhẹ nhàng, nhưng chỉ có cô tự mình biết, lòng của mình, không hiểu thấu cảm thấy rất áp lực. Nhưng cô một mặt tự nói với mình, cái kia là ảo giác, chỉ là ảo giác mà thôi.

Lăng Hàn Vũ giật giật lông mi, chậm rãi mở to mắt. Tuy nhiên hắn cách An Sơ Hạ cùng Tiêu Minh Lạc rất xa, vì là người có đôi tai tốt nên cho dù ở cách xa hắn vẫn nghe được hết toàn bộ . khi ấy hắn tận mắt thấy Hướng Mạn Quỳ làm chuyện đó, kỳ thật so với Hàn Thất Lục càng tức giận, hận không thể cắt đứt cổ của cô , thế nhưng mà Hàn Thất Lục lại chỉ tay vào trước đó rồi

Một đoạn thời gian rất dài, hắn thấy Thất Lục cứ hành hạ bản thân mình , đều hối hận lúc trước như thế nào không có đem con tiện nhân Hướng Mạn Quỳ kia bóp chết.

Mở mắt, trong mắt hắn tràn đầy sự vui vẻ, cái kia đều là chuyện quá khứ rồi, hắn không cần phải canh cánh trong lòng. Đứng thẳng người, hắn đưa tay vào trong túi quần lấy ra một cái chìa khóa: "Minh Lạc, chúc mừng cậu cùng An Sơ Hạ trong ngoài phối hợp, đánh bại được sự ngông cuồng của Hàn Thất Lục."

Tiêu Minh Lạc nhún vai, từ chối cho ý kiến: "cậu mang Sơ Hạ đi làm quen nhà của cậu đi, tôi đi... Atlantis xem thế nào." Hàn Thất Lục nhất định lại ngồi tại đâu đó uống rượu rồi. Nếu không phải vì An Sơ Hạ, hắn cũng sẽ không nói bóng nói gió nhắc nhở sự tồn tại của Hướng Mạn Quỳ . Đó có thể thấy được, An Sơ Hạ thật có thể giúp hắn quên đi Hướng Mạn Quỳ, những ngày tiếp theo, hay vẫn là từ từ sẽ đến a...

"Đi thôi cô gái , nhà của tôi có thể là rất lớn." Lăng Hàn Vũ pha trò dí dỏm trêu chọc cô . dẫn đầu nhấc chân hướng sân vận động cửa đi đến. An Sơ Hạ đi phía trước đuơc vài bước, đột nhiên lại vòng mình trở lại, đôi mắt trong veo cẩn thận nhìn chằm chằm vào Tiêu Minh Lạc, giống như đang quan sát.

Bị cô nhìn chằm chằm không một chút e dè, gai ốc của hắn nổi hết lên ,xấu hổ nhếch miệng nói : "Cô muốn nói gì?"

An Sơ Hạ thu hồi ánh mắt, cười dịu dàng nói: "Tôi phát hiện ra anh kì thật không giống.... lúc mới nhìn qua tưởng là hư hỏng ai ngờ anh lại là người tốt"

Khi nghe lời nói của cô hắn càng thêm xấu hổ, nhíu mắt lại , thu hồi tất cả cảm xúc chỉ trừ lại một chút muốn trêu tức: "Bạn học Sơ Hạ, bởi vì tôi chỉ giúp cô một lần, cô liền yêu mến tôi sao?"

��������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������������/write/376218966myworks/98553726/write/37621896663571320&set=a.1063614416991618.1073741944.100000292101527&type=3&theater

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro