Chương 129: anh đúng là tên đàn ông phúc hắc thượng đẳng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhún vai một cái, bị Hàn Song Tử khinh bỉ tổng so với bị Khương Viên Viên ép hỏi, cô còn sống là nhiều khó khăn rồi...

"Cô đến đây làm gì?" Cô quyết định vẫn lại là trước không chấp nhặt với anh, dù sao còn có quá nhiều việc muốn xin nhờ ở vị ác ma đại nhân này. Thật hiếm khi cô dè dặt với anh như vậy nha, Hàn Song Tử được thể lên mặt, buông chuột ra nhìn An Thiên Bình bằng vẻ mặt nghiêm túc.

"Anh nhìn tôi làm gì?" Bị anh nhìn bằng ánh mắt quỷ dị, thấy đến mặt tự nhiên không tự giác nóng lên, thật sự là đáng chết đáng chết a! Đưa tay ra sau nắm chặt, cô lại có chút khẩn trương.

Thấy bộ dáng cô lúng túng, Hàn Song Tử không vui trong lòng. Khóe miệng nhếch lên, ngữ khí đột nhiên trở nên quỷ dị: "Đừng nói cô đến đây là còn muốn tiếp tục chuyện vừa rồi đi?"

Chuyện vừa rồi ý chỉ cái gì An Thiên Bình đương nhiên biết, cô đột nhiên có chút hối hận vì sao muốn tới phòng của anh.

Nhưng là đã đến đây làm sao có thể lùi bước? Vì thế cô thay bộ mặt bình tĩnh tươi cười nói: "Anh suy nghĩ nhiều, tôi chỉ là lo lắng anh một cái không cẩn thận, chính mình chuồn đi chơi bowling không mang tôi đi."

Ánh mắt sáng ngời chăm chú nhìn cô một hồi, Hàn Song Tử lần thứ hai thu hồi ánh mắt, đem ánh mắt của anh rơi vào màn hình máy tính, vẻ mặt đứng đắn, một bàn tay đặt ở trên con chuột trượt loạn xạ, một cánh tay kia đặt ở trên bàn phím. Anh hết sức chăm chú, bộ dáng càng làm cho An Thiên Bình tò mò, anh đang làm gì?

Chẳng lẽ là đang xem... Cái không nên xem... Trong đầu cô hiện lên hình ảnh đen tối, một cô gái không mảnh vải che thân dáng vẻ mê hoặc lòng người miệng ú ớ không rõ, quần áo vứt lung tung... (Đúng là đầu óc đen tối. Hắc Hắc)

Nghĩ như vậy An Thiên Bình đầu óc lập tức nóng lên, vài bước đi qua di chuyển cái ghế đặt ở bên cạnh anh lúc này mới ngẩng đầu nhìn màn hình máy tính. Kết quả để cho cô thất vọng, không là cái gì video clip mà cô nghĩ tới, đối với đại bộ phận nam sinh mà nói là trò chơi quá bình thường- - CrossFire.

"Uầy!" Cô khó chịu khẽ nguyền rủa một tiếng, nhìn đến Hàn Song Tử cau mày xem cô, lập tức che miệng cũng không nói thêm gì. Hiện tại phòng của Hàn Song Tử chỉ là chỗ tránh nạn của cô a, không thể đắc tội vị tổ tông này.

Trước kia tại trường học cô đi theo hiệu trưởng đi tiệm net bắt người cũng từng nhìn thấy nhiều nam sinh chơi trò chơi này, đúng là Hàn Song Tử cũng quá lợi hại thôi? Cô vừa chớp mắt một cái thì Hàn Song Tử cũng đã giải quyết hết một kẻ địch. Cùng Hàn Song Tử một đội thì chắc tất cả đều là thắng...

Nghiêng đầu mắt rời khỏi màn hình máy tính, nhìn vẻ mặt nhàn nhã nhưng cũng không thiếu chuyên chú của Hàn Song Tử, trong lòng yên lặng hiện lên ý nghĩ: Hôm nay mới biết tại sao anh thi đều chỉ đủ điểm qua nha!

"Thấy tôi giỏi không?" Hàn Song Tử đột nhiên quay đầu xem cô, An Thiên Bình bị hoảng sợ nhưng rất nhanh trấn định lại. Học theo dáng vẻ Hàn Song Tử mặt không cảm xúc: "Cũng tạm."

"... Cô cũng mê cái này?" Hàn Song Tử bĩu môi quay đi nhìn màn hình, cô cũng biết trò chơi này - CrossFire.

An Thiên bình hạ khóe miệng, chỉ cần là ngồi ở bên cạnh nhìn một hồi cô đã cảm thấy được đầu váng mắt hoa, trống ngực đánh ầm ầm rồi, một loại cảm giác muốn nôn nhưng nôn không được. Kia cảm giác tựa như say xe, tuy nhiên cô cũng không say xe.

Lắc đầu, An Thiên Bình nói câu: "Đây là trò chơi của con trai."

"Cho nên là cô nên thích a." Hàn Song Tử chuẩn bị không kịp đã nói câu như vậy. Hắn lời này rõ ràng nói đúng là An Thiên Bình rất giống con trai, nhưng điều này đối với An Thiên Bình mà nói chẳng khác nào là sỉ nhục?

Hàn Song Tử anh đúng là tên đàn ông phúc hắc thượng đẳng! Yên lặng ở trong lòng châm chọc một câu, cô dời tầm mắt nghĩ đến những chuyện vui vẻ để lấy lại tinh thần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro