Chương 2: Họp cổ đông Giản thị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Giản Tùy Anh mở mắt, cậu chỉ thấy mình một mình trên chiếc giường lớn. Nhớ lại sự ngượng ngùng hôm qua, cậu nhíu mày và thầm lẩm bẩm: "Thật ngớ ngẩn."

Sau khi rửa mặt, cậu đi xuống và phát hiện Thiệu Quần đang quay lưng và nói chuyện qua điện thoại. Không biết đối phương nói gì, chỉ nghe thấy Thiệu Quần nói: "Đó là khi tôi còn ở đây, khi tôi không ở đây, em ấy mạnh mẽ hơn bất kỳ ai khác." Giản Tùy Anh muốn trốn đi, nhưng Thiệu Quần quay đầu và thấy cậu, nhíu mày và chỉ vào bàn ăn, ý chỉ cậu nhanh chóng đến ăn sáng.

Giản Tùy Anh chỉ còn cách tiến tới bàn ăn sáng "Chào buổi sáng, Thiệu Quần."

Thiệu Quần cúi đầu và rót sữa cho cậu, sau đó nói: "Chào buổi sáng, việc công ty mình em nghĩ sao rồi? Em muốn giành lại nó hay muốn anh phá hủy nó? Rồi anh mở một công ty mới cho em? Hay em muốn qua làm cùng anh cũng được, anh sẽ an tâm hơn nếu em ở gần mình".

"Đừng mãi coi em như một đứa trẻ, em có thể tự xử lý việc của mình, không cần anh quản."

Thiệu Quần nhìn sữa còn vương trên mép miệng Giản Tùy Anh, nụ cười nhẹ nở trên môi, anh muốn cười lớn nhưng không dám, vì nếu khiến em ấy tức giận thì mình cũng sẽ phiền biết bao.

Thiệu Quần hỏi một cách ngẫu nhiên: "Lát có đến công ty không?" Giản Tùy Anh lắc đầu: "Giản Đông Viễn muốn em trở về nhà một chuyến."

"Muốn anh trai đi cùng em không?"

"Không cần đâu, Tiểu Quần tử anh phiền quá đi à"

Thiệu Quần xoa xoa cổ mình, trong lòng thầm nghĩ: "Tùy Anh, em đúng là đồ không có lương tâm"

Khi trợ lý bước vào văn phòng, Thiệu Quần đứng bên cửa sổ nhìn xuống đường. Mùa xuân đã đến, may mắn là mùa đông dài cuối cùng đã qua đi, hiếm có ngày nào thời tiết tươi đẹp như hôm nay. Cây liễu ven đường cũng đang nảy mầm mới, tất cả đều là khởi đầu mới, Thiệu Quần nhìn trong một khoảnh khắc rồi rút lại ánh mắt.

Trợ lý đứng ở bên: "10 giờ hẹn cô Trịnh Nhu, nhưng dựa vào tình hình hiện tại, có vẻ như cô ấy không muốn chuyển nhượng cổ phần."

Thiệu Quần nhìn anh ta một cái: "Cô ta kiên quyết từ chối chuyển nhượng, hay đã bí mật chuyển cho người khác để lừa tôi?"

"Đã kiểm tra, cô ấy nói rõ ràng và không muốn chuyển nhượng, và gần đây không phát hiện bất kỳ sự thay đổi cổ phần nào trong tay cô ấy."

"Được rồi, cậu ra ngoài đi."


"Chị Trịnh, lâu quá không gặp."

Trịnh Nhu đặt xuống túi tay và ngồi xuống: "Đâu có bằng thời gian anh không gặp Giản Tùy Anh chứ."

Cô ta đi thẳng vào vấn đề: "Nếu anh cũng đến tìm tôi để chuyển nhượng cổ phần tại Giản thị, tôi khuyên anh không nên..."

Thiệu Quần nhìn Trịnh Nhu, giọng điềm tĩnh: "Không phải vậy."


Hội đồng cổ đông của Giản thị.

Khi Thiệu Quần đến, Giản Tùy Lâm đã có mặt trong phòng họp. Giản Tùy Lâm mặc bộ vest màu xám chì, trông lịch lãm và duyên dáng, chỉ có đôi mắt nhìn Thiệu Quần lộ ra một chút ngạc nhiên, rồi ngay lập tức chuyển thành căm phẫn. Thiệu Quần mặc bộ đồ suits đen Armani kết hợp với sơ mi trắng, thân hình cao lớn, mang trong mình sự thanh lịch cứng rắn đặc trưng của một thiếu gia xuất thân gia đình quân đội.

Thiệu Quần nhìn khuôn mặt người trước mặt, nét mặt giống với Giản Tùy Anh, nhưng cũng không giống. Giản Tùy Anh thừa hưởng nhan sắc từ mẹ, đôi mắt trong sáng tinh khiết, còn ánh mắt của Giản Tùy Lâm thâm trầm tựa như đáy biển nơi ánh sáng không chiếu tới, tạo ra một cảm giác không thoải mái khi nhìn vào.

Trong khi hai người đối mặt, Giản Tùy Lâm nói: "Sao, Thiệu công tử cũng quan tâm đến chuyện của Giản thị sao?"

Thiệu Quần ngồi xuống trước bàn làm việc và nhẹ nhàng đáp: "Nếu sự việc không liên quan đến tôi, thì nó càng không liên quan đến cậu."

Cuộc họp đã bắt đầu. Giản Tùy Lâm lên tiếng đầu tiên: "Theo quy định của công ty, người sở hữu cổ phần lớn nhất chịu trách nhiệm quyết định chính của công ty. Cha tôi sở hữu 23% cổ phần, còn tôi và Giản Tùy Anh mỗi người sở hữu 20%, Thiệu gia sở hữu 18%, Mạnh gia sở hữu 6%, Trịnh gia sở hữu 6%, và phần còn lại 7% được chia sẻ bởi bốn gia đình."

Giản Tùy Lâm tạm dừng, nhìn Thiệu Quần một cái, nhưng đối phương không có biểu cảm gì, chỉ cúi đầu đang đọc tài liệu. Cậu tiếp tục: "Hai ngày trước, tôi đã mua lại cổ phần của gia đình Mạnh, trở thành cổ đông lớn nhất hiện tại. Với tư cách cổ đông lớn nhất, nếu không có ý kiến phản đối, tôi hy vọng có thể nhanh chóng tiếp quản việc quyết định các sự kiện quan trọng của công ty."

Dường như Thiệu Quần không quan tâm, gấp tài liệu lại và nhìn Giản Tùy Lâm: "7 triệu tệ cho 1%, tiền này là lấy từ Giản Tùy Anh hay là tiền lì xì mà cha cậu cho?"

Thiệu Quần nhếch miệng cười: "Tôi còn tưởng với tính cách của cậu, sẽ không kinh doanh lỗ vốn, nhưng có vẻ cậu cũng chỉ đến đây mà thôi."

Nụ cười nhàn nhạt của Giản Tùy Lâm biến mất, anh ta nói hơi vội vàng: "Tôi đã quan sát cổ phần của Trịnh Như, cô ấy hoàn toàn không có ý định chuyển nhượng. Cô ấy sẽ không muốn Trịnh gia đắc tội với cha tôi, cô ấy..."

Trong khi đó, trợ lý của Thiệu Quần tiến lên và đặt một số tài liệu trước mặt Giản Tùy Lâm: "Ông Giản Tùy Lâm, có vẻ như ông đã tính toán sai về cấu trúc cổ phần của công ty. Trước khi ông Thiệu đi ra nước ngoài, ông ấy đã chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của mình cho ông Giản Tùy Anh. Đồng thời, cách đây một tuần, ông Thiệu đã mua lại tất cả cổ phần nhỏ lẻ còn lại và chuyển nhượng hết cho ông Giản Tùy Anh. Hiện tại, ông Giản Tùy Anh thực tế kiểm soát 45% cổ phần, là cổ đông lớn tuyệt đối của tập đoàn Giản. Ông Giản Tùy Anh sẽ tham gia trực tiếp vào tất cả các quyết định của công ty."

(vị chi anh Thiệu đã mua thêm và chuyển 25% cổ phần của mình, tương đương 175 triệu tệ ~ 575 tỷ VND, cho Tùy Anh. Đây là giá cổ phiếu mua bán chuyển nhượng nội bộ, không phải giá thị trường. Giá thị trường sẽ còn cao hơn nhiều)

Sau khi trợ lý nói xong, phòng họp trở nên im lặng. Giản Tùy Lâm hiện ra một nụ cười nhượng bộ và không có lựa chọn: "Anh Thiệu, anh thật lợi hại. Dù sao thì tôi không nói gì khác, sau khi chia cổ tức cuối năm, tôi không bị thiệt gì. Và cuối cùng, tôi vẫn là cổ đông lớn thứ hai của công ty."

Thiệu Quần cười theo: "Không cần vội, khi chuyển nhượng 5% hoặc nhiều hơn cổ phần, phải nộp báo cáo đánh giá tài sản và tín dụng của bên nhận cho chủ tịch công ty. Chuyển nhượng chỉ được tiến hành khi Giản Tùy Anh đồng ý và có mặt. Nếu không, để đảm bảo lợi ích của tập đoàn Giản không bị tổn hại, tất cả cổ phần tạm thời sẽ bị đóng băng và hợp đồng không có hiệu lực."

Thiệu Quần thu hẹp nụ cười: "Giản Nhị thiếu, quy định về cổ đông nội bộ này, ông Mạnh đã không thông báo cho cậu biết khi ký hợp đồng à? Hay ông ấy đã trữ tiền từ khi còn ở tập đoàn Giản và giấu nó đi, tiền này đã không rõ nguồn gốc khó tra xét, bây giờ ông ấy muốn loại bỏ rắc rối này và tính bỏ chạy à?"

Giản Tùy Lâm vẫn ngồi ở vị trí chính, chỉ quan sát tình hình. Vị trí này đầy mỉa mai, hợp đồng cổ phần mà anh ta đã mua với giá đắt giờ trở thành một mớ giấy vụn, và anh ta không biết phải làm sao để giải quyết với Giản Đông Viễn.

Thiệu Quần đứng dậy rời khỏi phòng họp, giọng trầm khàn vang lên: "Sau lưng Giản Tùy Anh, có tôi Thiệu Quần, có toàn Thiệu gia, đừng có sống mà không biết điều."

Khi mở cửa phòng họp, Thiệu Quần bỗng ngỡ ngàng khi thấy Giản Tùy Anh đứng bên ngoài cửa, mặc bộ suits màu xám nhạt ôm người, kết hợp với cà vạt Prada, đôi mắt đã đỏ từ lâu. Không biết cậu đã nghe được những gì đã diễn ra bên trong trong bao lâu.

Thiệu Quần vươn tay muốn vuốt những sợi tóc rối trên trán Giản Tùy Anh, nhưng bị cậu né tránh. Cậu mạnh mẽ đẩy Thiệu Quần ra, rồi quay lưng và rời đi.

-----------------------------------------------------

Anh Thiệu ngầu (và giàu) quá các bạn ạ :) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro