1.1 Lôi vũ tiêu tiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hệ liệt R18《Giang hồ phong nguyệt》

1.1 Lôi vũ tiêu tiêu thuần túy (Lôi Vô Kiệt x Tiêu Sắt)

—— Thích ngươi cùng thích cơ thể ngươi, cần thiết là một.

#Dông tố rền vang _ ái là thuần túy

【Chính văn】

Sự tình lại nói tiếp, vẫn là phát sinh ở trên đường đi Lôi gia bảo.

Hai người Tiêu Sắt Lôi Vô Kiệt bị mấy hắc y nhân tập kích, hắc y nhân kia thấy công phu của đối phương lợi hại, tự biết đánh không lại, lúc thoát đi còn rải một nắm bột thuốc. Lôi Vô Kiệt lúc ấy liền vận công bức ra, thế nhưng Tiêu Sắt lại thân không có nội lực, không cách nào đem độc này bài xuất, chỉ cảm thấy thân thể bủn rủn, bụng dưới nóng bỏng, cũng không lâu lắm liền phát hiện phía sau chỗ kia cảm giác thật là quỷ dị.

Tiêu Sắt là người như thế nào, tình trạng bực này đã biết bên trong là độc gì. Trong lòng thầm mắng một câu, bảo Lôi Vô Kiệt nhanh chóng dẫn hắn đến trấn phụ cận tìm một Nam Phong quán. Lôi Vô Kiệt không rõ nguyên do, nhưng Tiêu Sắt an bài hắn nhất định sứ mệnh tất đạt.

 Lưng cõng Tiêu Sắt mềm nhũn chạy lên trấn. Trên đường bởi vì không biết đường còn hỏi vài người, có người còn mắng hắn ban ngày ban mặt đồi phong bại tục. Lôi Vô Kiệt tuy rằng không hiểu ra sao, nhưng vì Tiêu Sắt vẫn ngựa không dừng vó chạy đi.

Đến Nam Phong quán thời điểm, lão bản thấy hắn mang theo người đến, rất là nhiệt tình chiêu đãi hắn. Tiêu Sắt hỗn loạn, bảo ông chủ tìm một người cường tráng sạch sẽ tới hầu hạ. Lão bản nhìn bộ dáng Tiêu Sắt liền biết hắn là chuyện gì xảy ra, cười đáp ứng, nói hôm nay vừa tới hàng mới, sạch sẽ, bảo đảm Tiêu Sắt hài lòng.

Tiêu Sắt bảo Lôi Vô Kiệt đưa hắn đến khách phòng, liền nhanh chóng bảo hắn đi ra ngoài. Nhưng hiện giờ bộ dáng của hắn, Lôi Vô Kiệt đâu có yên tâm, kiên quyết ở bên cạnh Tiêu Sắt. Ông chủ đi theo thấy cảm thấy người này không hiểu chuyện, che mặt nhịn cười kéo hắn ra khỏi cửa phòng. Sau đó Lôi Vô Kiệt liền nhìn một nam tử cao lớn uy mãnh, lông mày kiếm tinh đi vào gian phòng của Tiêu Sắt.

"Ta là huynh đệ của hắn tại sao ta không thể vào a!" Hắn cũng không tin người này sẽ chăm sóc cho Tiêu Sắt tốt hơn hắn.

Lão bản biết ý tứ của hắn, cười hắn còn quá non trẻ, bảo hắn tự mình đi dạo trong quán một vòng liền biết, sau đó liền không để ý tới hắn. Lúc này Lôi Vô Kiệt mới phát hiện, người nơi này đều rất kỳ quái.

Sao đều là đàn ông?

Lúc đi ngang qua một căn phòng, hắn nghe thấy bên trong xuất hiện âm thanh kỳ quái. Hắn nhịn không được tò mò, liền ngó đầu vào thấy hai người không mặc gì cả đánh nhau, nghi hoặc khiến hắn mở to mắt. Nơi đó chân chân hương diễm, ngươi tới ta đi, động tác phong phú, đa dạng phồn đa, quả thực làm cho Lôi Vô Kiệt đơn thuần Linh Lung Tâm hung hăng học một bài học. Ngay sau đó, tâm tồn hiếu học hắn lại đi dạo mấy gian phòng, phát hiện đều là như thế.

Ngốc như Lôi Vô Kiệt cũng biết sự tình không đúng, vội vàng chạy đến phòng Tiêu Sắt.

.

Bên trong truyền đến tiếng rên rỉ ẩn nhẫn của Tiêu Sắt, Lôi Vô Kiệt cẩn thận đẩy cửa phòng ra, chỉ thấy nam nhân cao lớn tuấn lãng kia đang mở hai chân Tiêu Sắt, ngón tay ở chỗ tư mật động tác thong thả, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ.

Lôi Vô Kiệt trong lòng cảm thấy khó chịu, Tiêu Sắt sao có thể bị người như vậy làm cho a! Hơn nữa, dù thế nào, người huynh đệ như hắn không phải đáng tin hơn người nọ sao! Nghĩ tới hắn trong lòng lại cảm thấy chua xót.

Chẳng lẽ Tiêu Sắt tình nguyện muốn một người xa lạ cũng không muốn nhờ hắn giúp đỡ sao! Hắn rất mất hứng, dứt khoát trực tiếp đẩy cửa đi vào, lưu loát đóng cửa lại. Tiêu Sắt nghe được thanh âm nhịn không được quay đầu nhìn hắn, sắc mặt đại biến, bảo hắn nhanh chóng đi ra ngoài. Lôi Vô Kiệt mặc kệ, còn đi lên một cước đá văng nam nhân tuấn lãng kia. Ngón tay nam nhân kia đột nhiên rút ra, Tiêu Sắt phát ra một tiếng rên rỉ rất êm tai. Nghe thế Lôi Vô Kiệt càng khó chịu, hắn nghe không được Tiêu Sắt bởi vì người khác mà phát ra thanh âm dễ nghe như vậy! Chỉ có thể là hắn! Thanh âm này chỉ có thể là của hắn!

"Ta cũng có thể!" Lôi Vô Kiệt tức giận một kiếm đánh hôn mê nam tử tuấn lãng kia, suy nghĩ vừa rồi nhìn thấy, dứt khoát liền cởi quần áo lên giường. Nghiêm túc tách chân Tiêu Sắt ra, đỏ mặt nhìn nửa ngày mới tùy tiện đi vào nơi ẩm ướt vừa được khai thác tốt kia. Sau đó hắn nghe được thanh âm Tiêu Sắt không chút che dấu, ở trong tai hắn đúng như tiếng trởi. Bất quá, trong thân thể Tiêu Sắt thật sự rất thoải mái. Hắn nhịn không được cảm thụ trong lòng mình, nhịn không được muốn chia sẻ với Tiêu Sắt.

"Oa, Tiêu Sắt ngươi bên trong vừa mềm vừa ấm a!" Hắn liền biết không nên để những người kỳ quái kia tiến vào Tiêu Sắt thân thể, may mắn chính hắn lên! Nếu không Tiêu Sắt sẽ chịu thiệt!

Tiêu Sắt bị lời này của hắn làm cho đỏ mặt, không muốn nhìn hắn nữa. Hắn chủ ý chính là không hy vọng Lôi Vô Kiệt dính vào những chuyện này, nhưng không nghĩ tớ hắn cư nhiên đánh bậy đánh bạ để cho hai người hắn cùng nhau thể nghiệm một phen nhân gian cực lạc.

.

Lúc này thân thể Lôi Vô Kiệt đong đưa, ra ra vào vào rất là kích động, hoàn toàn là vô sự tự thông. Hắn nhìn gương mặt Tiêu Sắt dưới thân, cảm thấy không thỏa mãn, lại cúi người hôn hai má, lông mày của hắn, thẳng đến khi hôn đến đôi môi mềm mại, mới phát hiện cảm giác phi thường không giống nhau.

Điều này làm cho trong lòng hắn đặc biệt thỏa mãn.

Nhất là lúc này Tiêu Sắt không chỉ đáp lại nụ hôn của hắn, mà còn giơ cánh tay ôm lấy hắn. Cả người đều rất kích động, thân thể Lôi Vô Kiệt không tự giác sử dụng Hỏa Chước Thuật. Tiêu Sắt cảm thấy vật kia trong cơ thể đột nhiên trở nên có chút nóng bỏng, nương theo lực mạnh rút vào khiến cho thần hồn hắn cũng không còn, toàn bộ thân thể mẫn cảm đến cực kỳ, cơ hồ làm cho hắn cảm thấy không chịu nổi. Hắn muốn đẩy Lôi Vô Kiệt ra.

Nhưng Lôi Vô Kiệt hiện tại đang là thời điểm thoải mái, làm sao có thể để cho Tiêu Sắt động tác, "Ngươi dùng thuật Hỏa Chước làm gì? Nó là để cho ngươi dùng như vậy sao! Tiểu khiêng hàng!"

"Thực xin lỗi Tiêu Sắt, ta nhịn không được! Đều tại ngươi bên trong quá thoải mái!" Lôi Vô Kiệt cảm thấy hiện tại hắn hoàn toàn không thể khống chế chính mình! Nhất cử nhất động, hoàn toàn dựa vào bản năng!

Lời này của Lôi Vô Kiệt làm Tiêu Sắt không còn gì để nói, vì tốt cho mình, Tiêu Sắt chỉ có thể ôn nhu vuốt ve cổ cùng sau lưng hắn, hy vọng hắn có thể bình tĩnh.

Nhưng Lôi Vô Kiệt là một tên ngốc mới khai trai, làm sao hiểu được những thứ này. Ngược lại càng thêm kích động ôm lấy Tiêu Sắt cọ tới cọ lui. "Ô, ngươi...Tiểu khiêng hàng...Chậm một chút...Chậm một chút cho ta...Ân a...."

"Nhưng mà, rõ ràng ta nhanh lên một chút thanh âm của ngươi càng dễ nghe hơn!" Lôi Vô Kiệt cảm thấy mình không ngốc, hắn thích nghe Tiêu Sắt gọi hắn, hắn cảm thấy trong lòng rất ngọt ngào.

Tiêu Sắt cảm thấy người này bình thường không thông minh, lúc này cũng không khỏi quá quen tay! Hắn tức giận đến mức dùng sức nhéo lưng tên này. Lại không nghĩ Tiểu khiêng hàng cho rằng hắn đang cổ vũ hắn, ngược lại động tác nhanh hơn. Tiêu Sắt bị động tác của hắn làm cho mất đi lý trí, đơn giản cũng mặc kệ, làm cũng làm, không bằng trầm luân hưởng thụ một phen! Theo đó hắn cũng buông lỏng thân thể, chậm rãi mang theo Lôi Vô Kiệt, cùng đăng cực lạc.

.

Lôi Vô Kiệt trải qua một phen phiên vân phúc vũ liền nghĩ thế gian sao có chuyện thoải mái như vậy, nếu Tiêu Sắt sớm một chút dẫn hắn thử xem thì tốt rồi. Bất quá trong lòng hắn vẫn có chút nghi vấn.

"Tiêu Sắt, trong thoại bản nói loại chuyện này chỉ có thể cùng ái nhân làm, giữa huynh đệ chúng ta cũng có thể làm sao?" Lôi Vô Kiệt ghé vào trên người Tiêu Sắt, hạ thân vẫn ở trong huyệt không động tác, chỉ vừa hôn khóe môi hắn vừa hỏi hắn. 

Tiêu Sắt thần sắc có chút mệt mỏi, thân thể lại thỏa mãn, lúc này nghe Lôi Vô Kiệt hỏi như vậy, nhướng mày, "Huynh đệ? Ta hỏi ngươi Tiểu khiêng hàng, nếu như ta cùng Vô Tâm làm, ngươi để ý sao?" Lôi Vô Kiệt hôn môi hắn ngừng lại, nhìn đôi phượng mâu mị hoặc lòng người của Tiêu Sắt dưới thân, "Cùng Vô Tâm làm? Cái này sao có thể!"

"Ngươi nói, chúng ta đều là huynh đệ, theo lý thuyết ta có thể cùng ngươi làm, cũng có thể cùng Vô Tâm làm, có cái gì bất đồng sao?" Ngốc tử Lôi Vô Kiệt cảm thấy không đúng, nhưng là hắn lại không biết phản bác như thế nào.

"Không được, ngươi không thể cùng Vô Tâm làm loại chuyện này!" Lôi Vô Kiệt nghĩa chính từ nghiêm. "Loại chuyện này không phải chỉ có thể cùng người mình yêu làm sao, Vô Tâm cũng không phải người ngươi yêu, hắn cũng không thích ngươi, sẽ không đáp ứng cùng ngươi làm!"

"Ồ? Cái này cũng khó mà nói." Tiêu Sắt nhìn Lôi Vô Kiệt vẻ mặt tức giận bất bình, đột nhiên cảm thấy hắn có chút đáng yêu, nhịn không được trêu đùa, "Vậy ta lần gặp sau hỏi hắn có thể cùng ta làm hay không, dù sao ngươi cũng biết, làm chuyện này quả thật rất vui vẻ." 

Lôi Vô Kiệt lúc này nóng nảy, hắn mới không muốn Tiêu Sắt đi hỏi loại chuyện này! Hơn nữa có hắn ở đây còn chưa đủ khoái hoạt sao!

"Vậy ngươi tại sao phải làm với ta, ta cũng không có ép buộc ngươi chỉ làm với ta, ngươi cũng có thể lựa chọn người khác."

Lạnh nhạt nhìn hắn, có ý tứ khác.

"A, ta cũng không có nghĩ tới muốn cùng người khác làm a..." Hắn nghĩ nghĩ, "Ta lúc ấy nhìn thấy ngươi bị người làm thời điểm cảm thấy ngươi đặc biệt đẹp, ta không muốn bị người khác nhìn thấy bộ dáng của ngươi...."

Tiêu Sắt ngây ngẩn cả người, này Tiểu khiêng hàng có thể a, "Vậy ngươi...Là thích thân thể của ta?"

Lôi Vô Kiệt bị hỏi cũng ngây ngẩn cả người, chỉ là thân thể sao? Lúc trước hắn ở các gian phòng khác nhìn thấy nhiều thân thể khác nhau như vậy, nhưng mà...

Không giống như khi hắn nhìn thân thể Tiêu Sắt, đó là sự rung động từ đáy lòng.

Thân thể Tiêu Sắt có đẹp không?

Đẹp! Đó là tự nhiên!

Bản thân Tiêu Sắt từ nhỏ nuôi dưỡng ở kim tôn ngọc quý, thân thể thon dài tinh tế, tướng mạo tuấn tú, cởi áo choàng hoa quý kia ra, da thịt thắng tuyết, sờ lên mềm mại nhẵn nhụi. Thời điểm cánh tay thon dài cùng chân dài quấn lấy cổ cùng eo của hắn, Lôi Vô Kiệt càng là tràn đầy cảm xúc đời này đáng giá!

"Đúng là rất thích..." Lôi Vô Kiệt trả lời, lại bắt đầu lần nữa cảm thụ khối thân thể làm hắn mê mụi.

Quả nhiên, eo tinh tế lại mẫn cảm, trên người hai điểm hồng đào cũng bị chính mình cắn đến phát sưng, xinh đẹp cực kỳ, bắp đùi căn còn có hắn nhịn không được lưu lại dấu răng, nga, còn có Tiêu Sắt môi, bị hắn không hiểu chuyện cắn bị thương. Chưa kể hiện tại hạ thân của hắn vẫn còn trong thân thể Tiêu Sắt.

Hắn cử động một chút, là có thể nghe được âm thanh chỉ vì hắn phát ra.

Tất cả đều là ấn ký mà hắn gây ra.

Nhưng hắn không chỉ không cảm thấy áy náy, ngược lại còn cảm thấy phi thường có cảm giác thành tựu, hơn nữa đặc biệt vui vẻ chính mình có thể ôm Tiêu Sắt như vậy. Mặt này của Tiêu Sắt chỉ thuộc về một mình hắn!! Lôi Vô Kiệt lại lần nữa suy nghĩ tình huống lúc trước ở phòng khác nhìn thấy, xác nhận mình không có bất kỳ cảm giác gì.

Hắn xác định nói: "Ta chỉ muốn cùng ngươi làm. Ta cảm thấy cùng ngươi làm cả đời ta đều nguyện ý! Ta không hy vọng nhìn thấy người khác đối với ngươi làm chuyện như vậy! Có thể chạm vào ngươi chỉ có thể là ta!" 

Sau đó hắn đột nhiên phát hiện, cả đời đều tưởng cùng hắn bên nhau, vậy ta chẳng phải là thích hắn hay sao??! "Ta cảm thấy ta có thể là thích ngươi!"

Tiêu Sắt rốt cục nở nụ cười.

Tiểu khiêng hàng này, cũng không có ngốc quá mức.

"Nhưng ta không biết bắt đầu thích ngươi từ lúc nào." Lôi Vô Kiệt có chút khổ não. "Có lẽ là lần đầu tiên gặp mặt, ta nợ ngươi tiền, có thể là hành trình đồng hành đi Tuyết Nguyệt thành, cũng có thể do ngươi luôn khi dễ ta, nhưng chỉ cần ta gặp nguy hiểm ngươi sẽ luôn cứu ta..."

Hắn thì thào tự nói,"Nhưng bây giờ ta cũng có biện pháp khi dễ ngươi rồi!"

Càng nói càng hưng phấn, hạ thân hắn trực tiếp ở bên trong đĩnh động, có xu hướng tái chiến một vòng. Tiêu Sắt mặt tối sầm lại.

"Ngươi đi ra ngoài cho ta!"

"Không cần, ai bảo ngươi luôn khi dễ ta! Hôm nay ta muốn đều tìm trở về!"

"Ngươi cái khiêng hàng nhẹ một chút! A...Không được dùng Hỏa Chước thuật!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro