Lôi Tiêu 01《Lưu tự vi mộng》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tân hố Lôi Tiêu, đoàn sủng Tiêu Sắt. 

Tên khác do mấy tỷ tỷ xứ Trung đặt khái quát toàn bộ cốt truyện: Lei Wu Jie, No zuo no die🙂

Cre: https://bom.so/V3Zbs4

_________________

Sùng Hà nguyên niên.

Sau khi đoàn người Tiêu Sắt rời khỏi Thiên Khải thành, ở Tuyết Lạc sơn trang cùng Đường Liên hội ngộ sau liền dự định cùng nhau du lịch giang hồ, bất quá trước đó còn có một việc cần giải quyết, đó là chuyện của Lôi Vô Kiệt cùng Diệp Nhược Y. Trong thư Diệp Khiếu Ưng đề cập đến hôn sự của hai người, cho rằng Diệp Nhược Y không danh không phận đi theo Lôi Vô Kiệt bước chân vào giang hồ thực sự không ổn, cho nên liền hy vọng hai người thành hôn trước rồi cùng đi du lịch.

Diệp Nhược Y nhận được thư có chút khó xử, cũng không phải nàng không muốn cùng Lôi Vô Kiệt thành hôn, nhưng nàng luôn cảm thấy Lôi Vô Kiệt hình như không có thích nàng như vậy. Nhưng nàng vẫn lựa chọn nói cho Lôi Vô Kiệt chuyện này, Lôi Vô Kiệt ngược lại không cảm thấy khó xử chỗ nào, sau khi biết được việc này liền muốn dẫn Diệp Nhược Y về Lôi gia bảo gặp Lôi Oanh, lại bàn chuyện hôn sự, vì thế mọi người liền bước lên đường đi Lôi gia bảo.

Đêm khuya, Tiêu Sắt một mình dựa vào bên cửa sổ, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ xuất thần. Lúc Đường Liên cầm rượu tới liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy, "Sao, luyến tiếc Lôi Vô Kiệt?

"Không có, chỉ là có chút cảm khái, không nghĩ tới cái kia Tiểu khiêng hàng cũng đến muốn thành hôn tuổi." Tiêu Sắt thu hồi suy nghĩ nhìn Đường Liên trong tay rượu, "Đại sư huynh đây là tới tìm ta uống rượu?"

"Là uống rượu, nhưng cũng là tâm sự." Đường Liên ngồi xuống bên cạnh hắn, rót cho hai người một chén rượu, "Ngươi cũng không cần giả bộ với ta, Lôi Vô Kiệt có lẽ nhìn không ra, nhưng ta nhìn ra, ngươi đối với hắn tuyệt đối không chỉ có tình bạn. Bởi vì ánh mắt ngươi nhìn hắn giống với ánh mắt khi Nhụy nhìn ta."

Tiêu Sắt tay cầm ly rượu dừng một chút, sau đó cười khổ, "Vậy thì sao? Người hắn thích là Nhược Y."

Hắn đã sớm biết tâm tư của mình đối với Lôi Vô Kiệt, chỉ là Lôi Vô Kiệt thích Diệp Nhược Y mà thôi. Hắn khinh thường làm những chuyện hoang đường như tranh giành tình nhân với người khác, nhưng cũng không cách nào hoàn toàn thờ ơ với chuyện người mình yêu sắp cưới người khác làm vợ.

"Kỳ thật ta lại cảm thấy Lôi Vô Kiệt không thích Diệp cô nương như vậy." Đường Liên uống một ngụm rượu nhìn về phía Tiêu Sắt, "Hắn lần đầu tiên tiếp xúc với phong nguyệt, nghĩ đến ngay cả trái tim của mình cũng chưa từng thấy rõ ràng đi."

Hắn cảm thấy Lôi Vô Kiệt đối với Tiêu Sắt không phải không có tình ý, kẻ trong cuộc thì mê, kẻ bàng quan thì tỉnh, Lôi Vô Kiệt đối với Tiêu Sắt để ý không ít hơn so với Diệp Nhược Y, chẳng lẽ thật sự chỉ là xuất phát từ tình bằng hữu, thủ hộ sao? Hắn đoán chưa chắc.

"Mặc kệ có thấy rõ hay không, bọn họ đều muốn thành hôn không phải sao?" Tiêu Sắt tự giễu cười cười, hắn rõ ràng tính tình Lôi Vô Kiệt, ngay cả Diệp Khiếu Ưng cũng viết thư thúc giục hôn sự, chỉ sợ là lần này về Lôi gia bảo gặp Lôi Oanh, sẽ trực tiếp hạ sính lễ định hôn kỳ đi.

Hắn đột nhiên cảm thấy mình mệt mỏi quá, người muốn ở lại tựa hồ luôn không giữ được, trước kia là mẫu phi của hắn và Lang Gia Vương thúc, bây giờ là Lôi Vô Kiệt, người hắn để ý đều không có cách nào ở lại bên cạnh hắn.

"Đại sư huynh, ngươi cùng Tiểu khiêng hàng kia nói một tiếng, ta sẽ không cùng các ngươi đi Lôi gia bảo." Tiêu Sắt đặt chén rượu xuống nhìn về phía Đường Liên, "Vô Tâm hai ngày trước truyền tin cho mời ta đi Thiên Ngoại Thiên hỗ trợ sắp xếp một chút sự vụ tông môn, chờ khi hắn cùng Nhược Y đính hôn, lại để cho hắn đem thiệp mời gửi cho ta đi." 

Hắn tuy rằng sẽ không đi phá hư tình cảm của Lôi Vô Kiệt cùng Diệp Nhược Y, nhưng cũng thật sự không có biện pháp mỗi ngày đè nén tình cảm trong lòng mình. Thay vì như vậy, chi bằng tách ra một thời gian bình tĩnh một chút.

Đường Liên nhìn bóng lưng Tiêu Sắt thở dài, thật không biết Lôi Vô Kiệt khi nào mới có thể thấy rõ tâm ý của mình a, cứ tiếp tục như vậy, tức phụ thật sự không còn......

.

Ngày hôm sau lúc khởi hành Đường Liên đã nói cho Lôi Vô Kiệt Tiêu Sắt không cùng bọn họ đi Lôi gia bảo, Lôi Vô Kiệt nghe xong lời này có chút sững sờ, trong lòng mơ hồ có chút khổ sở, nhưng hắn không có suy nghĩ nhiều, chỉ là cho là mình đã lâu không cùng Tiêu Sắt tách ra có chút sầu não mà thôi, liền vẫn là bước lên đường đi Lôi gia bảo.

Chờ bọn họ đi rồi, Tiêu Sắt ẩn trong bóng tối đi ra, nhìn bóng lưng không chút lưu luyến của Lôi Vô Kiệt, trong mắt mơ hồ có chút thủy quang, Lôi Vô Kiệt, xem ra trong lòng ngươi, vẫn là Nhược Y tương đối quan trọng a! Thôi thôi, ta không cùng ngươi so đo nữa, liền chúc ngươi quãng đời còn lại hạnh phúc, chúng ta không cần tái kiến.

Hắn lần này đi Thiên Ngoại Thiên sau liền không có ý định rời đi, giang hồ không lớn tổng hội gặp được Lôi Vô Kiệt, nhưng là hắn không có biện pháp đè nén tình cảm của mình, biện pháp tốt nhất chính là không bao giờ gặp lại.

Lôi Vô Kiệt đang lên đường đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng, giống như có thứ gì đó rất quan trọng muốn rời khỏi hắn.

.

Ba ngày sau, Thiên Ngoại Thiên, Vô Tâm nhìn Tiêu Sắt ngồi ở trước mặt hắn, trong mắt mơ hồ có chút đau lòng, "Nghĩ kỹ rồi?

Tiêu Sắt gật gật đầu, cố gắng làm cho mình thoạt nhìn thoải mái một chút, "Diệp tông chủ sẽ không phải không muốn thu lưu ta chứ?"

"Làm sao có thể, Vĩnh An vương điện hạ đại giá quang lâm, ta đây nho nhỏ tông môn bồng tất sinh huy a!" Vô Tâm cũng theo ý tứ của Tiêu Sắt mở ra một trò đùa, nhưng tại chạm đến người nọ có chút tái nhợt sắc mặt lúc nhíu nhíu mày, cài lại cổ tay của hắn, cảm giác được thủ hạ mạch tượng híp híp mắt, "Ngươi đây là có chuyện gì? Khí huyết tại sao lại thiếu hụt như vậy?"

"Không cần lo lắng, chỉ là vết thương cũ chưa lành." Tiêu Sắt không để ý lắm, trái phải so với khoảng thời gian ẩn mạch của hắn bị hao tổn tốt hơn nhiều, "Không chết được."

Vô Tâm thần sắc phức tạp nhìn thoáng qua hắn, nhưng cuối cùng rốt cuộc không nói thêm gì nữa, chỉ nói, "Ngươi cứ an tâm ở lại đây dưỡng thân đi, những thứ khác không cần suy nghĩ."

Dưới đáy lòng hắn khẽ thở dài, vết thương trên thân thể có thể khỏi hẳn, nhưng vết thương dưới đáy lòng phải trị liệu như thế nào đây? Tiêu Sắt tình huống bây giờ rõ ràng chính là khúc mắc khó giải mới có thể dẫn đến khí huyết không thuận, thân thể suy yếu. Mệt hắn lúc trước còn cảm thấy Lôi Vô Kiệt có viên thất xảo linh lung tâm, bây giờ lại ngay cả tâm ý của mình cũng nhìn không rõ, tốt như vậy Tiêu Sắt bày ở trước mắt hắn cũng không quý trọng a...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro