Lôi Tiêu 15《Lưu tự vi mộng》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghỉ ngơi giữa hiệp rất nhanh kết thúc, trận đấu thủ lôi đài sắp bắt đầu.

Trước khi bắt đầu, Ngao Ngọc đi tới bên cạnh Tiêu Sắt, dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe được nói, "Trận đấu hôm nay, người thắng cuối cùng nhất định sẽ là ta. Tiểu lang quân của ngươi, ta cũng sẽ không nương tay."

Tiêu Sắt nhíu nhíu mày, nhìn bóng lưng Ngao Ngọc rời đi mơ hồ có chút dự cảm không tốt, đang muốn nhắc nhở Vô Tâm và Lôi Vô Kiệt, nhưng dưới đài đã bắt đầu rút thăm. Hắn chỉ có thể khuyên mình tỉnh táo lại, có lẽ Ngao Ngọc chỉ là nhất thời miệng lưỡi cực nhanh? Nhưng tay của hắn đã lặng lẽ sờ hướng Vô Cực côn đeo bên hông, thời thời khắc khắc chuẩn bị.

"Làm sao vậy?" Tư Không Trường Phong ngồi cách Tiêu Sắt gần nhất, tự nhiên là chú ý tới động tác nhỏ của Tiêu Sắt, hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì.

Tiêu Sắt đem suy đoán cùng bất an của hắn báo cho trưởng bối đang ngồi, Cơ Nhược Phong nghe vậy nghiêm túc nói, "Cho dù hắn thật sự dùng cấm thuật, cũng không tới phiên ngươi đi xuống đánh, ngươi cứ an tâm ngồi ở chỗ này, tiểu tử thúi Lôi gia kia còn có tiểu hòa thượng kia giao cho chúng ta là được."

"Yên tâm đi, có ta cùng Hàn Y ở đây, sẽ không có việc gì đâu." Tư Không Trường Phong cũng trấn an nói, hắn cùng Lý Hàn Y một thương tiên một kiếm tiên, đều là thành danh đã lâu, mặc dù Ngao Ngọc thật tu luyện cấm thuật gì, đó cũng là tiểu mao hài nhập thế không lâu, có thể so được hắn cùng Lý Hàn Y sao?

Tiêu Sắt hơi yên lòng, nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Vô Tâm và Lôi Vô Kiệt trên lôi đài, sợ hai người xảy ra sai lầm gì.

Nửa trận đầu thắng lợi tổng cộng có mười người còn có thể tiếp tục đánh nửa trận lôi đài sau, trong đó rút thăm được người đầu tiên thủ lôi đài chính là một vị đệ tử dùng kiếm của Nam Quyết, bất quá chỉ thủ một vòng đã bị Lôi Vô Kiệt đánh xuống, sau đó do Lôi Vô Kiệt thủ lôi đài thắng liên tiếp năm người, trong lúc nhất thời trên đài chỉ còn lại có ba người Ngao Ngọc, Lôi Vô Kiệt cùng Vô Tâm, mà dãy số Ngao Ngọc rút thăm trước, nói cách khác Lôi Vô Kiệt chống lại Ngao Ngọc trước.

"Thì ra ngươi chính là vị tiểu lang quân mà Tiêu Sở Hà coi trọng? Cũng bất quá như thế." Ngao Ngọc nhìn Lôi Vô Kiệt đứng ở đối diện, khóe miệng gợi lên một nụ cười trào phúng không che giấu, "Ngươi không xứng với hắn, hắn sẽ chỉ là thái tử phi của Ngao Ngọc ta!"

"Xứng hay không chỉ có Tiêu Sắt định đoạt." Ánh mắt Lôi Vô Kiệt lạnh lùng, "Về phần ngươi, muốn đánh giá ta, trước tiên phải thắng kiếm trong tay ta!"

Vừa dứt lời, hắn liền cầm kiếm nghênh đón, nhưng trái lại Ngao Ngọc lại giống như bị dọa đến choáng váng đứng tại chỗ không nhúc nhích chút nào, đang lúc Lôi Vô Kiệt sắp đâm trúng Ngao Ngọc, Tiêu Sắt đột nhiên trừng lớn hai mắt đứng lên hướng Lôi Vô Kiệt quát, "Lôi Vô Kiệt! Lui về phía sau! Cẩn thận!"

Cùng với thanh âm Tiêu Sắt vang lên còn có tiếng cười Ngao Ngọc, "Ha ha ha ha ha, quá muộn rồi!"

Tay phải của hắn mạnh mẽ xuất chưởng công về phía Lôi Vô Kiệt, một chưởng nhìn như mềm mại kia dĩ nhiên dễ dàng xuyên qua kiếm khí của Lôi Vô Kiệt, thẳng hướng ngực của hắn đánh tới!

Lôi Vô Kiệt bị Ngao Ngọc một chưởng này đập khí huyết cuồn cuộn suýt nữa khống chế không được nội lực của mình, lui về phía sau vài bước, quỳ một gối xuống đất phun ra một ngụm máu tươi lớn, đồng thời đáy lòng hắn là nồng đậm khiếp sợ, làm sao có thể! Một chưởng kia của Ngao Ngọc mang theo nội lực cường đại chứng minh hắn cũng là cao thủ nữa bước thần du. Nhưng điều này sao có thể?

"Nửa bước thần du?" Trong mắt Tiêu Sắt hiện lên hàn quang, xem ra hắn đoán quả nhiên không sai, Ngao Ngọc nhất định là dùng cấm thuật gì mới có thể đem công lực của mình tăng lên đến tận đây!

"Ngươi không phải đối thủ của ta, nếu ngươi nhận thua, ta tha cho ngươi khỏi chết." Ngao Ngọc nhìn Lôi Vô Kiệt ngã xuống đất, nhếch môi cười, sau đó nhìn về phía Tiêu Sở Hà trên trà lâu, không tiếng động nói với hắn một câu. Tiêu Sắt nhìn khẩu hình nhận ra câu nói kia là, ngươi chỉ có thể là của ta.

"Nhận thua? Ta tuyệt không nhận thua!" Lôi Vô Kiệt dùng tâm kiếm chống đỡ chính mình đứng lên, giơ kiếm của mình lên hướng Ngao Ngọc, "Lại đến!"

Tiêu Sắt nhướng mày, lên tiếng quát, "Lôi Vô Kiệt ngươi không muốn sống nữa!" 

Hắn nhìn ra được Ngao Ngọc là thật muốn giết Lôi Vô Kiệt, nếu là hắn giờ phút này còn có thể lưu lại một mạng, hắn đã nói hắn không quan tâm hắn có thể thắng hay không, dù sao hắn muốn gả cũng chỉ có một mình Lôi Vô Kiệt, nhưng Tiểu khiêng hàng này làm sao lại không nghe lời khuyên của hắn chứ!

"Tiêu Sắt, ngươi lôi đài thi đấu, ta nhất định phải thắng được!" Lôi Vô Kiệt hướng hắn cười cười, giống như lần đầu gặp như vậy thuần túy, hắn biết Tiêu Sắt là đau lòng hắn, cũng biết Tiêu Sắt sẽ chỉ gả cho hắn, nhưng hắn muốn bằng bản lĩnh của mình đứng ở Tiêu Sắt bên cạnh, ngăn chặn mọi người miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro