R18 - Trần Sắt《Không kiêng nể》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tê..." Tiêu Sắt mở to mắt, trước mắt vẫn là một mảnh đen kịt, hai tay bị trói ở phía sau không thể động đậy, có tay ai vuốt ve trên người, ngón tay mang theo vết chai mỏng xẹt qua chóp vú, mang theo một trận run rẩy.

"Ưm!..." Miệng bị thứ gì đó chặn lại, chỉ có thể phát ra vài âm tiết hàm hồ, vành tai bị nhẹ nhàng gặm nhấm, hơi nóng thở ra khiến Tiêu Sắt run lên một chút.

"A~" Người phía trên phát ra một tiếng cười khẽ, thanh âm nghe thập phần quen tai, rồi lại trong lúc nhất thời nhớ không ra. 

"Ngô... ngô... ân! (Buông ta ra!)" Tiêu Sắt lắc đầu, tránh né nụ hôn của người nọ, lại bị động tác đột nhiên của hắn làm kinh ngạc một chút, chỗ nhạy cảm nơi hạ thân bị người thuần thục tuốt động, từng trận khoái cảm đánh úp lại.

"A...ân..." Tiêu Sắt nhịn không được phát ra một tiếng kinh hô, ngực bị người dùng sức mút, một ngón tay để tới sau huyệt, mang theo chút chất lỏng lạnh lẽo tiến quân thần tốc, hắn dùng sức co rút lại, lại ngăn cản không được ngón tay xâm nhập.

Rốt cuộc là ai, Tiêu Sắt nghĩ, trước khi mất đi ý thức, hắn rõ ràng còn đang cùng Lôi Vô Kiệt đua tửu lượng, vậy ai có thể ở trước mắt Lôi Vô Kiệt đem chính mình cướp đi chứ?

"!!" Đột nhiên bị lật người úp xuống, Tiêu Sắt hai đầu gối quỳ ở trên giường, mặt chôn ở trong chăn, cái mông bị một cánh tay chống thật cao nhếch lên, xấu hổ tư thế để cho hắn nhịn không được đỏ hốc mắt. Ngón tay trong huyệt sau đã tăng lên tới ba cái, không ngừng quấy nhiễu, hai điểm trước ngực cũng không bị buông tha, ngược lại côn thịt phía dưới bị lạnh nhạt, nhưng vẫn kiên định như trước, người phía sau phát ra một tiếng thở dốc, cũng chưa từng nói qua một câu. 

"Ngô...ân..." Từng đợt khoái cảm đánh úp lại, Tiêu Sắt không nhịn được khóc lên, thân là hoàng tử, hắn chưa từng chịu qua loại vũ nhục này, càng làm cho hắn không thể tiếp nhận chính là, dưới tình huống như vậy, hắn cư nhiên còn sinh ra khoái cảm.

Ngón tay bị rút ra ngoài, càng thêm thô cứng nóng bỏng đồ vật cắm vào, thứ chặn ngay miệng hắn nãy giờ cũng được gỡ xuống, "A! ân!..." Tiêu Sắt không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ, lại rất nhanh cắn môi dưới, muốn ngăn cản chính mình lại phát ra loại này âm thanh xấu hổ, trong miệng lại đột nhiên bị nhét vào hai ngón tay, kẹp lấy đầu lưỡi quấy loạn.

"Không nghĩ tới ngươi mẫn cảm như vậy a~" Rất quen thuộc thanh âm, nhưng Tiêu Sắt bị khoái cảm xâm nhập nhất thời không nhớ ra người phía sau là ai.

"Ân...a...a..." Bởi vì ngón tay quấy nhiễu, Tiêu Sắt hoàn toàn khắc chế không được phát ra từng trận rên rỉ, không biết là bởi vì quá mức xấu hổ, hay là bởi vì khoái cảm phía sau mà chảy ra nước mắt đã thấm đẫm vải đen trên mắt, đúng lúc này, người phía sau đột nhiên đình chỉ động tác, Tiêu Sắt có chút khó nhịn co rút lại hậu huyệt một chút, lại đột nhiên bị người kéo lên, toàn bộ xoay một vòng, ngồi ở trên người người nọ.

"!!!" Đột nhiên kích thích làm cho Tiêu Sắt nhất thời kêu cũng kêu không ra, lúc phục hồi tinh thần đã bắn vào trên người người nọ. Nước mắt không khống chế được theo vải đen rơi xuống, Tiêu Sắt nhịn không được nghẹn ngào ra tiếng, đầu thuận thế chống ở trên vai người đối diện, sau đó há miệng... "Tê.. Ngươi đúng là dắm cắn a!!"

"Là ngươi?!" Tiêu Sắt ngẩng đầu lên, có thể là bị kinh ngạc, thanh âm người nọ vừa rồi hoàn toàn không che giấu, cũng làm cho Tiêu Sắt xác định thân phận của hắn, hai tay đã bị trói ở phía sau, vải bố bịt mắt lại bị cởi xuống, Tiêu Sắt chớp vài cái ánh mắt có chút chua xót, quả nhiên nhìn thấy một người quen thuộc, "Tiêu Lăng Trần, ngươi làm cái quỷ gì vậy!" Thanh âm mang theo tình dục, còn có vài phần run rẩy.

Tiêu Lăng Trần nháy mắt mấy cái, hôn lên khóe môi Tiêu Sắt tinh tế gặm nhấm, sau đó được voi đòi tiên đưa đầu lưỡi vào thưởng thức hương vị của Tiêu Sắt, thẳng đến khi Tiêu Sắt tức giận bắt đầu kháng cự mới tạm thời buông tha hắn, rồi lại liên tục gặm cắn cổ hắn, "Không lớn không nhỏ, gọi một tiếng ca ca đến nghe một chút."

Tiêu Sắt tức giận, "Ai muốn kêu ngươi là ca ca a, mau cởi ra cho ta!" 

"Ngươi nói vậy ta càng không muốn cởi~" Tiêu Lăng Trần lại hung hăng đẩy một chút, nghe Tiêu Sắt khắc chế không được tiếng rên rỉ, chậm rãi buộc vải vóc vào gốc rễ của tiểu Tiêu Sắt. Tiêu Sắt run rẩy một cái, tơ lụa thấm ướt mang theo cảm giác lành lạnh làm cho tình dục của hắn hơi lui, cũng rất nhanh bởi vì động tác của Tiêu Lăng Trần lại bị đốt cháy.

Hắn liên tục bị đỉnh lộng hồi lâu, nếu không là có Tiêu Lăng Trần đỡ, Tiêu Sắt phỏng chừng đã ngã xuống, gốc rễ bị trói buộc, khoái cảm tích lũy càng ngày càng nhiều, Tiêu Sắt nhịn không được vuốt ve bên tai Tiêu Lăng Trần, "Cởi....A...Hỗn trướng...Cho ta cởi ra...." 

"Ngoan, gọi ca ca xem, ta liền cởi ra cho ngươi." Trong thanh âm Tiêu Lăng Trần mang theo ý cười.

"Ô..." Điểm mẫn cảm lại bị nghiền nát, Tiêu Sắt đã hoàn toàn không khắc chế được tiếng rên rỉ của mình, trong đầu chỉ còn lại ý niệm muốn bắn. 

"Muốn bắn sao?"Tiêu Lăng Trần kề bên tai hắn, gần như mê hoặc nói, "Gọi một tiếng ca ca sẽ cho ngươi bắn nha~"

Một bên không ngừng đỉnh lộng, một bên còn được voi đòi tiên tuốt động côn thịt của Tiêu Sắt.

"A...ô...Ca..Ca ca...ô..." Thanh âm bao phủ trong tiếng rên rỉ, nếu như không phải vẫn luôn chú ý hắn, Tiêu Lăng Trần cơ hồ sẽ cho rằng là ảo giác của mình, bất quá đều đem người bức đến nước này, hắn cũng không dám làm quá phận, bằng không khẳng định sẽ bị tên tiểu tâm nhãn này tính sổ, Tiêu Lăng Trần cởi vải bố, rồi lại dùng ngón tay chặn lối ra.

"Chúng ta cùng nhau." Hắn nhẹ giọng nói, đồng thời lại tăng nhanh tốc độ...

.

.

Quả nhiên là bị thu sau tính sổ, Tiêu Lăng Trần cảm nhận được bàn tay bị trói ở phía sau, thở dài thật sâu, "Mà biết đâu chừng lần sau có thể dỗ hắn tự mình ngồi lên?"

Đến lúc này còn nghĩ mơ, e là cũng chỉ có hắn a...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro