Chương 84: Cậu trúng tuyển rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiếu tướng phu nhân là phúc thần

Chương 84: Cậu trúng tuyển rồi.

Nhưng mà, cho dù Du Cần Lật đã chế tác rất chậm, độ quen thuộc với Tâm Hình Thảo, cùng với điều kiện thuận lợi cũng làm cậu hoàn thành thẻ năng lượng cấp F trong thời gian ngắn, dùng tổng cộng hết 20 phút, so với trước kia lâu gấp đôi.

Du Cần Lật đối với điều này rất hài lòng, cảm thấy mình đã đạt được yêu cầu của A Thịnh, lại không biết, cho dù cậu đã làm chậm tốc độ, thời gian đó trong một lần liền hoàn thành được thẻ năng lượng cấp F, cũng đủ làm cho người khác cảm thán kinh ngạc.

"....Em ấy hoàn thành?" Từ Linh không thể tin được nhìn Du Cần Lật đang cầm trong tay tấm thẻ năng lượng lung linh rực rỡ.

"Không có khả năng!" Lý Y Y trừng lớn hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, không muốn tin chuyện này là sự thật. Nguyễn Minh Cơ mặt ngoài tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại bán đứng ông, ẩn ẩn mang theo một tia vô cùng kích động.

Vừa thành niên mà lại có thể hoàn thành chế tác thẻ năng lượng cũng không có nhiều người làm được, huống chi một lần đã thành công, thời gian chế tác cũng thật ngắn, đủ thuyết minh chế thẻ sư này có đủ tiềm lực cùng thiên phú, đến bây giờ, ông mới hiểu được vì sao Carmen đại sư lại nguyện ý đích thân viết thư đề cử cho cậu rồi.

Chỉ tiếc, thiếu niên này tinh thần lực chỉ có cấp D, nếu là cấp A, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một trong số ít chế thẻ sư cấp A.

Tưởng tượng đến cấp bậc tinh thần lực của Du Cần Lật, mọi người đều bị bóp cổ tay thở dài.

"Ha ha, không hổ là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi còn trẻ như vậy đã là một chế thẻ sư rồi, ánh mắt ngươi thật không tồi" Tiếu Quốc Thái cười trêu chọc Giang Mặc Thịnh.

Người khác không biết quan hệ của Giang Mặc Thịnh và Du Cần Lật, nhưng ông lại biết rất rõ, một thiếu niên ưu tú lại có thiên phú như vậy sớm đã được Giang gia định trước, không tồi, thật không sai!

"Đó là đương nhiên" Giang Mặc Thịnh trong giọng nói mang theo sự kiêu ngạo mà chính bản thân mình cũng không biết, khó có được nói một câu tự luyến.

Tiếu Quốc Thái thấy thế, có chút kinh ngạc, nhưng càng nhiều là yên tâm.

"A Thịnh, cho anh" Du Cần Lật cầm thẻ năng lượng đã được chế tác hướng Giang Mặc Thịnh chạy tới, sau đó đem thẻ năng lượng do chính mình chế tác đứa cho đối phương.

Du Cần Lật đã từng nói qua, thẻ năng lượng được chế tác xong đều cho Giang Mặc Thịnh, cậu luôn luôn nhớ và thực hiện hứa hẹn này.

Nhưng mà, thẻ năng lượng được đưa đến trước mặt Giang Mặc Thịnh lại đột nhiên bị một bàn tay bên cạnh duỗi tới lấy mất, Du Cần Lật không vui nhìn về phía "cường đạo" lấy mất thẻ.

"Trả lại cho tôi, đó là của tôi" Du Cần Lật tức giận nói với Lý Y Y.

Nữ nhân trước mặt này làm cậu rất không thích, từ khi bắt đầu bước vào, trên người người này liền tỏa ra ác ý, hơn nữa quanh thân cũng dính một tia hắc khí lượn lờ, cho thấy gần đây nữ nhân này là số con rệp, cậu không muốn cùng người này ở chung một chút nào.

" Dùng thẻ năng lượng của học viện, sau khi chế tác ra đương nhiên cũng là của học viện, tại sao sẽ là của cậu?" Lý Y Y khinh thường phản bác lại, cẩn thận quan sát thẻ năng lượng trên tay, ý đồ tìm ra chỗ không thích hợp sau đó liền lấy cớ từ chối thu nhận người.

"Cô...." Du Cần Lật không hiểu quy củ của trường học, thẻ năng lượng rỗng cậu dùng đúng là của trường học đưa, sớm biết như vậy, lúc nãy cậu nên lấy thẻ năng lượng của mình để chế tác.

Du Cần Lật từ balo lấy ra một tấm thẻ năng lượng rỗng cấp F, sau đó đưa tới trước mặt Tiếu Quốc Thái, nói: "Đây là thẻ năng lượng rỗng, cho ngài, tấm vừa nãy tui chế tác là của tui".

Du Cần Lật không muốn nói chuyện với cô giáo kia chút nào, cậu biết Tiếu Quốc Thái là người lớn nhất trong trường học cho nên trực tiếp giao dịch với ông.

Tiếu Quốc Thái nhìn thẻ năng lượng rỗng trước mặt, rồi lại nhìn Du Cần Lật đang thở phì phì, tức khắc liền cảm thấy thiếu niên này rất thú vị.

Thiếu niên này dự định lấy thẻ năng lượng rỗng của mình bổ sung, sau đó xem như thẻ năng lượng kia là dùng thẻ của mình để chế tác, đầu suy nghĩ cũng thực nhanh.

Bất quá, Tiếu Quốc Thái cũng không thu thẻ năng lượng rỗng này, mà là ôn hòa nói: "Nếu là ngươi chế tả ra, tấm thẻ năng lượng kia đương nhiên là của ngươi, không cần bồi thường".

"Thật vậy sao?" Du Cần Lật nghe vậy, hai mắt bỗng nhiên sáng ngời, nếu lão đại của trường học nói như vậy rồi, khẳng định là chính xác.

"Hiệu trưởng....." Lý Y Y nghe vậy còn muốn nói gì đó, lại trực tiếp bị ánh mắt nghiêm túc lại sắc bén của hiệu trưởng chặn lại, cũng không dám nhiều lời nữa.

Tuy rằng địa vị của Lý gia ở Liên Bang nổi bật, nhưng Tiếu Quốc Thái có thể ngồi lên vị trí hiệu trưởng của Trường Quân Đội Đệ Nhất, thì bối cảnh cũng không thể khinh thường, hơn nữa bản thân ông cũng là đức cao vọng trọng, rất có địa vị, cho dù Lý Y Y dám tráo phúng Từ Linh cùng Du Cần Lật, cũng không dám ngoài sáng đối nghịch với hiệu trưởng, chỉ đành không tình nguyện đem thẻ năng lượng kia trả lại cho Du Cần Lật.

Du Cần Lật vui vẻ đem thẻ trong tay nhét vào lòng Giang Mặc Thịnh, trên mặt lộ ra lúm đồng tiền cực kì đáng yêu.

"Nếu đã thông qua kiểm tra, Nguyễn viện trưởng, ngươi đi chuẩn bị lớp đi" Tiếu Quốc Thái phân phó nói.

"Được" Nguyễn Minh Cơ đáp, trong lòng ông đã chấp nhận năng lực của Du Cần Lật, dù cho hiệu trưởng không phân phó, ông cũng sẽ an bài tốt cho đối phương.

"Chúc mừng gia nhập chuyên ngành chế thẻ sư" Nguyễn Minh Cơ cười với Du Cần Lật.

"Cảm ơn lão sư" Du Cần Lật ngoan ngoãn nói lời cảm tạ, biết được bản thân thực sự có thể đi học, cậu vô cùng vô cùng vui vẻ.

"Từ Linh, dẫn em ấy đến lớp ngươi đi" Nguyễn Minh Cơ nói với Từ Linh.

"Được, viện trưởng" Từ Linh cười đáp.

Ở Trường Quân Đội Đệ Nhất, viện chế thẻ sư cũng chỉ có một chuyên ngành, đó chính là chuyên ngành chế thẻ sư, tổng cộng có năm lớp, phân biệt là ban A, ban B, ban C, ban D và ban F.

Bốn lớp phía trước đều được tạo thành bởi các học sinh thi tuyển bình thường vào, tinh thần lực của học sinh cũng đều là cấp A và cấp B, mà lớp cuối cùng chính là con cháu thế gia thông qua danh ngạch đề cử mà vào, tinh thần lực là cấp C.

Mà Du Cần Lật sắp gia nhập lớp do Từ Linh dạy dỗ vừa lúc chính là lớp F kém cỏi nhất của chuyên ngành chế thẻ sư.

Học sinh lớp F bởi vì tinh thần lực chỉ có cấp C, lại thông qua quan hệ mới có thể đậu, cho nên ở chuyên ngành chế thẻ sư vẫn luôn bị người ta gọi là "Lớp phế vật".

Điều đó Du Cần Lật cũng không biết, cho dù có biết cậu cũng sẽ không để trong lòng, dù sao đối với cậu có thể đi học đã là một chuyện làm người ta vô cùng vui vẻ rồi.

Giang Mặc Thịnh thật ra lại biết điều này, nhưng lớp F là quy định trước nay của trường học, không phải có đặc quyền là có thể phá vỡ, mặc kệ là Du Cần Lật có cấp bậc tinh thần lực thấp hay do tư cách nhập học, đều trốn không thoát được lớp F.

Bất quá, hắn rất tin tưởng Du Cần Lật, mặc kệ cậu ở lớp nào đi nữa, đều sẽ trở nên vô cùng ưu tú, điều này là không thể nghi ngờ.

"Bạn học Du cùng cô đi phía bên này" Tư Linh cười nhìn về phía Du Cần Lật.

Ngay khi buổi kiểm tra này được quyết định, Từ Linh liền biết lớp mình sẽ có thêm một thành viên, cho nên nàng mới là giám khảo ở đây.

Vốn dĩ nàng không có quá nhiều hi vọng ở Du Cần Lật, bởi vì dù cho con cháu thế gia có năng lực có tư chất, đều là đậu bằng kiểm tra chính quy, chỉ có những con cháu thế gia muốn vào Trường Quân Đội Đệ Nhất,nhưng lại không đậu mới thông qua đề cử để nhập học.

Có thể nói, ban F chính là một đám con cháu thế gia ăn học hỗn loạn, không phân biệt học hay ăn hay uống, trên con đường chế thẻ sư bọn họ có thể có được thành tựu gì, gia tộc bọn họ cũng không bắt buộc, chỉ cần tấm bằng tốt nghiệp của Trường Quân Đội Đệ Nhất thôi.

Bởi vậy, khi nàng nhìn thấy cấp bậc tinh thần lực của Du Cần Lật chỉ có cấp D, tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng là trong dự kiến, chẳng qua kiểm tra phía sau lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng.

Nàng thực sự không nghĩ tới, một học sinh cấp bậc tinh thần lực chỉ có cấp D thế nhưng đã có thể chế tác được thẻ năng lượng, trở thành chế thẻ sư chân chính, điều này dù cho ban A, lớp ưu tú nhất của học viện, số học sinh có thể trở thành chế thẻ sư cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Chẳng sợ cấp bậc tinh thần lực của Du Cần Lật hạn chế không gian phát triển của cậu trong tương lai, nhưng ít nhất vào thời điểm hiện tại, thành tích của cậu ở toàn khoa cũng không thấp, mà một học sinh như vậy sắp tiến vào ban F của nàng, Tư Linh sao có thể không vui?

Ban F bọn họ rốt cuộc cũng có một chế thẻ sư chân chính, ở điểm này, ban F bọn họ thậm chí ưu tú hơn cả ban D, ban C, trở thành lớp thứ ba của nguyên ngành chế thẻ sư có chế thẻ sư.

"A Thịnh?" Du Cần Lật quay đầu nhìn về phía Giang Mặc Thịnh.

"Đi đi, chờ lúc tan học, anh tới đón em". Giang Mặc Thịnh cười nói với Du Cần Lật.

"Ừm!" Du Cần Lật dùng sức gật đầu nhỏ, sau đó ngoan ngoãn đi theo phía sau Từ Linh, đi về phía lớp mới của cậu.

Thời điểm sau khi Du Cần Lật rời khỏi phòng luyện tập, giang mặc tình cùng với hiệu trưởng và viện trưởng viện chế thẻ sư cùng nhau rời đi, chỏ còn dư lại Lý Y Y dường như là người bị quên mất, đứng tại chỗ vẻ mặt phẫn hận.

" Ban chúng ta tổng cộng có hai mươi học sinh, tinh thần lực của họ cấp bậc cơ bản đều là cấp C, bất quá cho tới bây giờ, còn chưa có một người chân chính chế tạo ra thẻ năng lượng, cho nên dù cấp bậc của em hiện tại không cao, nhưng thiên phú lại rất tốt, không cần xem nhẹ chính mình, thành tựu của em về sau chưa chắc đã kém hơn những lớp khác" Từ Linh một bên giới thiệu tình huống ban F cho Du Cần Lật, một bên cổ vũ cậu, cũng âm thầm quyết định về sau phải bồi dưỡng cậu thật tốt.

"Ừm, tui sẽ" Du Cần Lật cười đáp.

Cậu đương nhiên sẽ không kém người khác, cậu chính là được sư phụ dạy chế phù qua, người nơi này không chế tác phù triện, cậu lợi hại hơn người ở đây nhiều, Du Cần Lật ở trong lòng tự luyến nghĩ, đối với chế thẻ cũng có tự tin như vậy.

Từ Linh rất nhanh đã mang Du Cần Lật đến viện chế thẻ sư, Trường Quân Đội Đệ Nhất có rất nhiều viện, mỗi viện đều có khu vực riêng của mình, cách nhau không quá gần, đây cũng là nguyên nhân trường quân đội chiếm diện tích thật lớn.

Viện chế thẻ sư là cái nôi của chế thẻ sư, có tầm ảnh hướng rất lớn ở Trường Quân Đội Đệ Nhất, vị trí đương nhiên cũng là ở chỗ tốt nhất, ở chính giữa trường học, tòa nhà của viện đứng từ xa đã thấy được, cao lớn nguy nga.

"Viện chúng ta nằm ở góc Đông Bắc, có một tòa nhà riêng biệt." Từ Linh nói.

Để mỗi lớp đều có thể tận dụng tối đa tài nguyên của học viện, mỗi học sinh có đủ chỗ luyện tập, cho nên khoảng cách giữa mỗi lớp cũng không tính gần, tránh quấy rầy lẫn nhau cùng cạnh tranh ác tính.

Tuy rằng vị trí của viện chế thẻ sư ở Trường Quân Đội Đệ Nhất là tốt nhất, nhưng bên trong cũng có phân ra ưu khuyết điểm, ban A là lớp ưu tú nhất đương nhiên có quyền lựa chọn tài nguyên và vị trí có lợi, mà ban F chỉ có thể bị chen đến một góc.

Một đường đi tới, Giang Mặc Thịnh đã từng giới thiệu qua cảnh vật cho Du Cần Lật, dù vậy khi thấy cảnh thật cũng làm cậu không khỏi kinh ngạc cảm thán.

Thời điểm ở địa cầu, tuy rằng cậu không thi đậu đại học, nhưng vì thỏa mãn mộng tưởng học đại học của cậu, sư huynh đã từng mang cậu đi xem trường đại học nổi danh nhất cả nước.

Cậu đã từng rất hâm mộ những người có thể đi học ở trường đại học, có thể hưởng thụ vườn trường lớn như vậy, nhưng hiện tại, cậu không hâm mộ nữa.

Trường quân sự đệ nhất không hổ là đại học được xếp hạng nhất ở Liên Bang, không chỉ chiếm diện tích vô cùng lớn, kiến trúc cao lớn nguy na, hoàn cảnh vườn trường còn thập phần tuyệt đẹp,học tập ở trường như vậy, tất nhiên là việc hưởng thụ nhất rồi. Du Cần Lật cảm thấy kiêu ngạo khi chính mình sắp trở thành một người học sinh của Trường Quân Đội Đệ Nhất.

Cậu rốt cuộc có thể đi học, rốt cuộc trở thành sinh viên danh xứng với thực, nếu giờ phút này có sư huynh và sư phụ ở đây, Du Cần Lật nhất định sẽ khoe khoan một hồi thiệt đã.

Nhưng mà, nghĩ đến sư phụ và sư huynh của mình, cảm xúc của Du Cần Lật không khỏi hạ xuống tâm tình kích động phấn khích của mình. Không biết bọn họ hiện tại ra sao, sau khi phát hiện cậu chết, có phải rất thương tâm, rất khổ sở?

Kỳ thật cậu muốn nói cho sư huynh và sư phụ là, cậu chưa có chết, cậu chỉ là đi tới một thế giới khác, cậu sống ở đây rất tốt, hy vụng bọn họ sẽ không thương tâm khổ sở vì cậu.

-----------------------------------------

Tui chỉ muốn nói: Đây là một chiếc cá chép vô cùng có chí tiến thủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro