rồi nơi nào để em đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con người luôn vậy. Chưa bao giờ trân trọng thời gian cả. Mọi lúc mọi nơi, niềm hạnh phúc yên bình nhỏ nhặt cũng chẳng là gì cả.

Quãng thời gian ấy em cứ những tưởng bản thân sắp thoát được cái lồng giam này, nhưng em sai ngàn lần vạn lần.

Chỉ cần đến nơi đâu ở đó sẽ biến thành chốn tù giữ chân em.

Nơi đường lộ tấp nập xe qua người lại.  Vô số lần em lướt qua, trăm lần em bắt gặp lại hàng lần em không dám nhìn thẳng chỉ vì tự ti rồi.

Sao đời lại như vậy? Mỗi một giấc ngủ em lại cầu mong mình đừng bao giờ tỉnh lại. Chỉ cầu im điềm như vậy mà chết đi. Không đau đớn, chẳng ồn ào. Một giấc mơ đẹp cứ kéo chân em như vậy mãi đi. Em vang xin!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tutruyen