Thính 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
65756756756756756


'tỉnh rồi hả ông xã' cô ngồi trên ghế, hai tay đan vào nhau lạnh lùng nhìn người đàn ông khoả thân nằm trên giường, tay chân đều bị chói chặt vào 4 góc giường.

'Bách Hợp em làm gì vậy, mau thả anh ra' anh tức giận giãy giụa.

'phí công vô sức thôi, thả anh ra để anh đi gặp bọn đàn bà thối ngoài kia à'

'anh yêu em còn không hết làm sao có thể phản bội em'

'vậy sao' Bách Hợp nhếch mép cười mỉa mai, cô tiến đến, vuốt ve hạ bộ của anh.

'anh muốn đi đâu tôi không quản, nhưng thằng nhỏ này anh phải để lại cho vợ của anh dùng'

'ách, làm sao có thể' giọng anh mang theo kinh hãi tột cùng.

Cô mân mê con dao gọt trái cây nhẹ nhàng liếm lên nó.

'bà xã em đừng làm bậy, thứ đó không phải để chơi đâu, anh hứa với em anh sẽ không đi đâu hết, anh sẽ mãi mãi ở bên cạnh em' anh run run giọng, trán đổ đầy mồ hôi nhìn con dao trên tay cô.

Cô nhìn anh bằng cặp mắt sắc lạnh, giọng nói không nhanh không chậm vang lên đều đều 'đồ của tôi, chưa có sự cho phép của tôi không ai có quyền chạm vào' cô kê con dao sát thằng nhỏ miết qua miết lại.

Mặt anh tái xanh không còn giọt máu, thằng nhỏ là mạng sống của anh, cô mà cắt nó rồi chắc anh chết theo nó luôn quá.

'anh lạy bà xã, thằng nhỏ này là của em, anh cũng là của em, em cắt nó rồi lấy cái gì em xơi'

'nghe anh nói vậy cũng có lí, tôi không cắt nữa, sao tôi có thể đạp đổ bát cơm của mình' cô buông con dao, cầm khối thịt nóng ẩm mân mê. Thấy vậy anh thở phào nhẹ nhõm.

'bà xã cởi trói cho anh được chưa'

'tôi có nói tha cho anh, tôi tha là tha cho thằng em của anh'

'hơ'

'chẳng phải anh rất thích hoan ái hay sao, hôm nay bà xã sẽ chiều anh hết mình' cô mỉm cười ma mãnh vỗ tay. Ngoài cửa xuất hiện 3, 4 tên đàn ông to khỏe.

Cô hôn vào khối thịt, nhẹ nhàng vuốt ve nó 'tôi cho phép bọn họ hiếp anh đến chết'

'ách, cô...' anh trợn mắt nhìn người phụ nữ quỷ quyệt.

Một giờ sau...

Anh thân tàn ma dại nằm trên giường, thật là kinh tởm cho lòng dạ đàn bà, anh không thể tưởng tượng sẽ có ngày anh bị cô khống chế, vừa rồi cũng mai anh khéo ăn nói, thương lượng với bọn họ trả gấp đôi số tiền cô trả, nếu không thì...nghĩ đến thôi anh lại muốn nôn.

Cánh cửa mở ra, cô bước vào, nhìn anh mỉm cười khỉnh bỉ 'thích không ông xã'

'con đàn bà thối' anh thều thào.

'bà xã là con đàn bà thối thì mới xứng với ông xã là thằng đàn ông thối' vừa nói vừa vuốt thằng nhỏ, lúc nãy bị làm cho sợ xanh mặt thằng nhỏ cũng chốn mất tiêu rồi, bây giờ được vuốt ve nó không tự chủ mà ngốc đầu đứng dậy.

'xem ra vẫn còn xài được' cô cởi quần áo kê miệng hướng về khối thịt ướt át...

FOTEER

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro