Chương 1: Bữa sáng với gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hoắc gia nhiều năm sau vẫn là một trong những gia tộc đứng đầu trong giới hắc đạo, những năm vừa rồi không ít những cuộc tranh chấp Đông Nam Á. Các cuộc ẩu đả xảy ra không ngừng, Hoắc gia cũng thêm không ít những kẻ thù, những mối làm ăn của bọn luôn được bảo mật hoàn toàn. Người đứng đầu  của Huyết Hắc Quỷ hiện nay không ai khác chính là Hoắc Vân Nghị. Hắn theo cha làm nên sự nghiệp ngay từ lúc còn bé, khác với hắn là em trai song sinh Hoắc Vân Hàn, hắn cho rằng cuộc sống của mình đâu nhất thiết phải theo đời trước. Hắn muốn tự do tự tại trong cái xã hội đầy mùi thuốc súng này. Từ nhỏ đã thông minh lắp ráp các phụ kiện, sau này còn tự tạo cho mình một khẩu súng, mở một quán bar cho riêng mình.

Ở nhà Hoắc Vân Hàn cũng tự do tự tại với cách sống của mình, tuy tính hay cười cợt trêu đùa người khác nhưng có những lúc rất nghiêm túc, ngoài ra hắn còn rất ưa sạch sẽ. Chỉ cần một vết bụi bám vào thôi là hắn lập tức đem đi giặt hoặc vứt chúng vào một xó trong kho chứa đồ. Chính vì tính ưa sạch sẽ nên khi đến trường  rất ít ai động vào hắn. Hoắc Vân Hàn từ nhỏ vốn đã thông minh nên việc học hành của hắn Hoắc Vân Trì không quản, còn Thanh Y thì cô rất ít khi về nhà.

Đã hơn tám giờ sáng Hoắc Vân Hàn vẫn nằm trên giường ngủ, dáng ngủ của hắn rất đẹp. Hắn nằm thẳng người tay đặt lên bụng với vẻ đẹp của hắn thì không khác gì hình ảnh của công chúa ngủ trong rừng. Bỗng cánh cửa phòng hắn mở ra, một bé gái tầm mười năm tuổi bước vào, cô dùng sức chạy đến rồi nhảy tót lên giường của Hoắc Vân Hàn.

“ Nhị to đầu, mau dậy đi. Trời sáng đến tận mông rồi” Cô bé gọi lớn

Hoắc Vân Hàn vẫn im lặng ngủ, thậm chí hắn còn lật người không quan tâm tới cô bé. Thấy vậy cô bé liền lấy chăn trùm lên người hắn rồi ôm chặt lấy hắn.

“ Nhị to đầu, anh mà không dậy em ủ anh cho anh nóng” Cô bé vẫn tiếp tục nói lớn

Hoắc Vân Hàn vẫn nằm im nhưng được một lúc hắn bắt đầu thấy nóng, đã thế cô bé trên người hắn không ngừng kiếm thêm chăn đắp thêm cho hắn. Mồ hôi của Hoắc Vân Hàn chảy xuống, hắn bắt đầu khó chịu rồi nhăn mày. Cô bé trèo lên trên đống chăn ngồi ở trên đó không ngừng dùng sức nhún chân lên. Vì Hoắc Vân Hàn có tập thể hình nên hắn mới chịu được sức nặng của cô bé. Mùa hè, trời thì nóng mà cô lại đắp cho hắn ba, bốn cái chăn dày. Không thể chịu được nữa hắn liền bật dậy, cô bé đang ngồi trên người hắn bỗng ngã ra đăng sau rồi nằm ngửa ra giường.

“Thư Vân em không bớt nghịch được à. Nóng chết anh rồi” Hoắc Vân Hàn càu nhàu nói

Hoắc Thư Vân ngồi dậy phồng má : “ Ai bảo nhị to đầu không chịu dậy nên em phải gọi anh như thế”

“ Anh có tên đàng hoàng, không phải nhị to đầu. Lần sau có gọi thì dùng cách khác chứ kiểu này anh thành gà nướng của em mất” Hắn cười nói

“ Em thích gọi anh là Nhị to đầu.” Hoắc Thư Vân cười tươi

Hoắc Vân Hàn giơ tay lên : “Con bé này…”

Chưa kịp nói hết câu Hoắc Thư Vân đã chạy ra ngoài, cô bé đến cửa rồi quay đầu lại : “ Nhị to đầu nhanh xuống ăn sáng”

Nói xong cô bé đóng cửa rồi chạy đi. Hoắc Vân Hàn vẫn ngồi trên giường, hắn với lấy chiếc điện thoại rồi mở lên xem đồng hồ lúc này là 8 giờ 20 phút. Bình thường hắn phải ngủ đến 10 giờ mới dậy bởi vì buổi tối hắn hay về muộn. Tính ngủ tiếp nhưng không ngủ thêm được, Hoắc Vân Hàn liền dậy. Hắn gấp gọn chăn lại rồi để vào một góc, cái chăn cuối hắn không gấp mà vứt vào một góc rồi đi rửa mặt. Chuẩn bị cá nhân xong hắn cầm chiếc chăn xuống tầng rồi ném cho nữ hầu.

“ Mang nó đi giặt. Phải thật sạch” Hoắc Vân Hàn nói ngắn gọn

“ Vâng nhị to…nhị thiếu gia” Suýt chút nữa thì nữ hầu nói với Hoắc Vân Hàn là Nhị to đầu.

Nữ hầu này hay chơi đùa cùng với Hoắc Thư Vân, mỗi lần nói chuyện với cô bé là lại nghe thấy ba chữ ‘ Nhị to đầu’ nên khi nói chuyện với Hoắc Thư Vân nữ hầu này cũng bắt đầu nói theo cô bé. Suýt nữa vì quen miệng mà nói to ba chữ đó, cũng may Hoắc Vân Hàn không nghe thấy hắn trực tiếp đi vào bếp. Hắn vào bếp đã thấy Hoắc Vân Trì với Thanh Y cùng với đứa em gái Hoắc Thư Vân đang ăn. Hoắc Vân Hàn kéo ghế ra ngồi xuống nhanh sau đó nữ hầu cũng lấy bát cho hắn.

“ Bố. Anh đi làm rồi à” Hoắc Vân Hàn hỏi

“ Nó đi từ lúc sáng sớm rồi. Còn con mặt trời lên đến đến đỉnh đầu rồi mà không dậy” Hoắc Vân Trì nói

“ Bố biết mà, con hay về muộn. Lúc về thì mọi người đã ngủ hết rồi.”  Hoắc Vân Hàn nhún vai

Thanh Y múc canh đưa cho Hoắc Vân Hàn : “ Ăn đi cho nóng”

Hoắc Vân Hàn cảm ơn rồi cầm lấy ăn hết. Ăn xong hắn xin phép đi, vừa ra khỏi biệt thự đã thấy một chiếc Pagani phóng tới rồi dừng lại. Ngồi bên trong xe là Mộ Thần Vũ - bạn thân của Hoắc Vân Hàn, hắn cũng là một trong những con trai của Huyết Hắc Quỷ, là một nhà thiết kế đứng thứ năm trên thế giới. Hoắc Vân Hàn không thèm mở cửa xe hắn bám vào thành xe rồi dùng sức nhảy vào trong ngồi cạnh Mộ Thần Vũ. Chiếc Pagani lập tức phóng nhanh đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hắcbang