Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phụng thiên thừa vận , Hoàng đế chiếu viết : Sở quốc công đích nữ Nam Cung thị, đức hạnh thục gia , tính tình ôn hoà hiền hậu , tướng mạo xuất chúng. Đặc biệt ban hôn cho thế tử Tĩnh Giang quận vương , khâm thử.

Đưa tiễn sứ thần tuyên đọc chiếu thư tứ hôn đi bên trong Sở quốc công phủ đã náo loạn.

Thế tử Tĩnh Giang quận vương?!Ta không muốn gả cho Vệ Quân Mạch. Trên dung mạo ôn nhu đọng lòng người của Nam Cung Xu không có một chút đức hạnh thục gia , tính tình hiền hậu như trên thánh chỉ , âm thanh nàng ta có chút bén nhọn chói tai .

“Xu nhi , con hồ nháo cái gì ? Bệ hạ tứ hôn là đối với Sở quốc công phủ chúng ta thiên đại vinh quang .” Trên mặt Nam Cung Hoài tràn đầy bất đắc dĩ , nhức đầu nhìn nữ nhi đang đầy kháng cự .

Nhìn thấy phụ thân ,mắt Nam Cung Xu sáng lên . Nắm tay ông lung lay , luôn miệng nói : “Cha , con không muốn... Không muốn gả cho thế tử Tĩnh Giang quận vương!

Nam Cung Hoài nhíu mày , giận nói : “ Hồ nháo , thánh chỉ đã hạ , con nói không muốn là không muốn được hả ?

Nam Cung Xu lập tức đỏ tròng mắt , con tình nguyện chết cũng không muốn gả cho Vệ Quân Mạch ! Con đi luôn...

Ai nha ... Xu nhi ...

Muội muội!

Gian phòng bên trong lập tức một mảnh lộn xộn , nhìn thấy Nam Cung Xu tay cầm kéo đâm tới , người cả phòng lập tức bắt tay đoạt cây kéo thật vất vả mới chế trụ được nàng ta . Nam Cung Xu ngã vào ngực mẫu thân ríu rít khóc lên .

Nam Cung gia trưởng tử Nam Cung Tự cau mày nói “ tiểu muội , ngươi làm cái gì vậy . Vệ Quân Mạch là nhi tử Trường Bình công chúa , gả cho hắn sau này ngươi sẽ là quận vương phi , ngươi còn cái gì bất mãn .

Nam Cung Xu dung nhan xinh xắn dính nước mắt càng thêm sở động lòng người. Cắn cắn môi sưng, thấp giọng nói :“ Ai chẳng biết Vệ Quân Mạch căn bản không phải Tĩnh Giang quận vương...”

  “ Làm càn !” Nam Cung Hoài nghiêm nghị nói :“con nói bậy bạ gì đó . Quận vương thế tử là loại con tùy ý nói sao ?!”

  Nam Cung Xu hướng trong ngực Nam Cung phu nhân né tránh ,nhưng vẫn kiên trì nói :“ Lời này của cha lừa gạt dân chúng ngoài kia còn nghe được còn trong cái hoàng thành này ai không biết Tĩnh giang quận vương thế thử căn bản là con hoang ? Nghĩ đến con đã thấy buồn nôn , con chính là gó chết cũng không gả cho hắn !”

“ Thật sự là nghiệt chướng mà ” Nam Cung Hoài tức giận thở dài . Trường Bình công chúa là công chúa được tiên hoàng hậu sủng ái nhất , bệ hạ cảm niệm tiên hoàng hậu mất sớm cũng sủng ái công chúa có thừa . Ai biết , Trường Bình công chúa gả cho Tĩnh Giang quận vương sau sinh hạ nhi tử lại mắt tím mà còn sớm 1 tháng . Tĩnh Giang quận vương nhất mạch chưa hề sinh ra người có đôi mắt như vậy , lại thêm công chúa sinh non , đứa nhỏ này thân thế liền không rõ . Mặc dù Tĩnh Giang vương phủ ngại công chúa thân phận không nói gì , nhưng là hoàng đế sủng ái nữ nhi lại không thể cưỡng từ đoạt lý , bởi vậy Tĩnh Giang quận vương đã trở thành phò mã duy nhất nạp thiếp thất .

Nam Cung Xu cẩn thận từng ly từng tý lôi kéo Nam Cung Hoài, dịu dàng nói : “Cha , người giúp Xu nhi hướng bệ hạ thỉnh cầu , bệ hạ nhất định sẽ không trách tội cha ”

Nam Cung Hoài khó xử do dự một lúc, cuối cùng vẫn là lắc đầu nói : “ Hồ nháo, bệ hạ tứ hôn là thiên đại long ân , còn cho phép thần tử cự tuyệt? Con đừng có lại suy nghĩ lung , chuẩn bị cẩn thận xuất giá đi .”

Nhìn thấy Nam Cung Hoài muốn đi , Nam Cung Xu cắn răng thấp giọng nói : “ Nữ nhi ... Nữ nhi đã cùng Việt quận vương tự định chung thân .”

   Nam Cung Xu kế thừa mẫu thân nàng ta dung mạo kiều mị động lòng người lại tinh xảo uyển ước mang theo một tia thanh mị nhàn nhạt , là kinh thành đệ nhất mỹ nhân . Lúc này đứng tại trước mặt phụ thân , hai con ngươi rưng rưng, má ngọc hơi choáng, một bộ nữ nhi gia tình đầu sơ khai .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#một