THL 924

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người chờ đợi ớ gần tinh hà màu máu. thi thoáng nhin bảo vật, nhẫn không gian trên cự Thạch trong huỵá hà, hoặc là vật phảm không bị huyết diễm ăn mòn trong tinh hà, trong mắt lộ ra vẻ tham lam nhung lại không dám bước vào một bước.

Có tiẻnnhản đã phái linh thú đi qua dò đường, trên tinh hà căn bản không thể phi hành, duy nhất không bị huyết diễm ăn mòn chính là những khối cự Thạch màu đen kia.

Cho đến khi chủ nhân của chín viên Luân Huyết Châu đều tụ tập tới gần tinh hà màu máu, dị biến sinh ra.

Oanh... Ông!

Một tràng thanh âm như sóng vỗ bờ vang lẻn tiếp theo bị tiếng gầm rú nặng nể thay thế.

Chi thấy trong tinh hà màu máu kia chậm rãi hiện lên một cây cẩu đá màu đen.

Đây là một cái Phù không kiều, bắc ngang hai bờ, thòng sangbờbẻn kia tinh hà.

Cuối cầu đá có thể nhìn thấy sương mù thấp thoáng, mơ hổ không rõ.

- Có thể lên phù không kiều này sang bờbên kia...

Chúng tiên nhân tại tràng vui sướng.

Xem ra phải chín viên Luân Huyết Cháu tụ tập đủ mới có thể đả thông bước tiếp theo.

Mặc dù có một bộ phận chủ nhân Luân Huyết Châu ngã xuống nhưng lại bị người giết cướp lấy.

Giờ phút này trải qua một phen chém giết, người từ ngoài tiến vào Huyết Nhật Điện giám xuống còn hai phẩn ba.

Ngô... ông!

Bồng nhiên một đoàn huyết quang ngưng tụ ỡ phia trên tinh hà, hiện ra dáng người thon thả của người phát ngôn Hoa Yên MỊ của Luân Huyết Đại Đe.

Hoa Yên Mị trên cao nhìn xuống, lúm đồng tiền như hoa:

- Đây chính là Phù không kiều, đâu bên kia thòng với mật địa trung tâm nhất của Huyết Nhật Điện, nơi đó có bảo tàng chán chính Đại Đế để lại cho người có duyên.

Bào tàng chán chính?

C'hươn2 923: Naưới có duyên. Người thích hợp!

-... Nơi đó có bào tàng chân chính Đại Đế để lại cho người có duyên.

Thanh âm mơ hỗ của Hoa Yên MỊ từ trong tinh hà màu máu truyền đến. khiến mọi nguời trước phù không kiều thấy tim đập nhanh.

Bảo tàng chân chính Đại Đế lưu lại?

Bảo tàng chán chính là cái gì?

Mọi người bảo trì trầm mặc. nhưng lại tim đập thật nhanh hô hấp có vẻ dồn dập.

Đáp án ớ Ngay trong lòng: Đó là hấp dẫn không người nào có thể chống lại.

Dương Phàm nhìn sang bờ bên kia Phù không kiều, Ngay cả hắn cũng nhìn không rõ bên kia tinh hà sẽ có cái gì.

Bá... Vút vút!

Rất nhanh một bóng tím nhoáng lên trên Phù không kiều, chính là Tử Lân Ngọc Thiếu. Khóe miệng hắn có một nụ cười thắng lợi. cố ý vô tình đảo qua mấy người Dương Phàm, Hâu Đông, có vài phần khiêu khích.

Trận doanh Tử Lân Ngọc Thiếu ba vị Chân Tiên khiến mọi người kiêng kị.

Vút Vút!

Lại có hai người bay lên Phù không kiều.

Trong đó một người chính là sứ giả thượng gi ới buông xuống Đại Tẩn - Tẩn cổ.

Kỳ quái chính là không thấy Tẩn Hoàng Tổ bên cạnh hắn, mà là một nam nhản cao gầv đeo mặt nạ xấu xí đứng khoanh tay. hắn có một mái tóc tím. lộ ra vài phần khí tức tà dị.

Con ngươi Dương Phàm co rụt lại. chi nhìn bóng lung hắn lập tức nhận ra là Vô u Ma Hoàng.

Nhưng tu vi Vô u Ma Hoàng Ngay cả Đại Thừa Kỳ còn không đến. có năng lực gì xông vào tới tận đây?

Giờ phút này nhìn qua hắn thích ý có thừa, mà lại còn lông tóc vô thương.

Có lẽ cám nhận được ánh mắt của Dương Phàm, nam nhân cao gầy kia hơi ghé mắt. trên mặt nạ xấu xí lộ ra một đôi mắt đen nhu vực sâu. còn có thê nhin thấy nụ cười tà treo trên khóe miệng.

Không sai. hẳn là Vô u Ma Hoàng.

Nhưng là Dương Phàm lại cảm giác được một cỗ khí tức tương tự mà lại khác hẳn Vô u Ma Hoàng.

Nếu nói nam nhân này là Vô u Ma Hoàng, vậy biến hóa cũng quá lớn rồi hả?

Ngay sau đó Dương Phàm lại lập tức gạt đi: Hắn tuyệt đối không phải Vô u Ma Hoàng.

Nếu không phái Vô u Ma Hoàng, vậy là ai?

Dương Phàm không thể nhìn thấu thiên cơ trong này. chi có thể tạm đặt tên hắn là Sửu Diện Tà Nam.

Người này sóng vai đi cùng Tần cổ. nhin không ra ai là cẩm đẩu.

Sửu Diện Tà Nam này vô tình cố ý nhìn Dương Phàm vài lẩn. tiếp đó đua mắt nhin sang đẩu bên kia Phù không kiểu, dường như thấy được sự vật mà người thường không thể nhìn thấy.

Dương Phàm cảm giác 1'ẳng mình đã xem nhẹ nhản tố nào đó. nhất thòi nghĩ không ra.

Đợi cho tất cả mọi người đểu bước lên Phù không kiểu, tinh hà bốn phia rang động, huyết diễm cuồn cuộn chảv.

Phù không kiều rộng chừng mười trượng, hai bên không có lan can, nếu như trượt chân ngă xuống tinh hà phía dưới cũng tương đương với tử vong.

Ngoài ra. lúc bước lên Phù không kiều mọi người đều bị áp chế của quy tắc cường đại trong tinh hà này.

Cấm phi!

Đây là điểm thứ nhất có thể xác định và cùng là phát hiện đẩu tiên.

Rồi sau đó còn áp chế rất nhiều thẩn thòng không gian như Súc địa thành thốn, các loại độn pháp, bao gồm cả Thuấn di...

Mà nơi này không gian áp chế rất lợi hại, bước lên một bước đểu cố sức gấp trăm, ngàn lân binh thường.

Cho nên muốn dựa vào lực lượng thản thể cường đại, một phát nhảy ra vài ngàn dặm cũng không thể thực hiện được.

Tóm lại, chi có thể dựa vào hai chân chậm rãi đi qua Phù không kiểu.

Trên phù không kiểu một trâng tiếng mắng chửi, hết sức bất mãn.

Cũng có số ít người chú ý tới những vật phẩm thi thoảng theo huyết diễm chảv qua trong tinh hà phía dưới.

Đột nhiên, một khối đá đen cực lớn chậm rãi trôi tới. phía trên có một cỗ thi thể, nhung có thê thấy rõ khuôn mặt trẻ tuôi không thối rữa, bén cạnh có vài món bảo bổi tiên gia hiếm có, áo giáp tàn phá, thậm chí trên ngón tay còn đeo một cái nhẫn không gian.

- Nhìn qua hẳn là tiên binh trận doanh Thiên giới. Thi thể hắn tồn tại mấy chục vạn năm còn không có bao nhiêu dấu vết thối rữa. xem đường vân trên áo giáp hẳn là Chân Tiên thượng vị.

Hầu Đông khẽ lẩm bẩm.

Chân Tiên thượng vị?

Mọi người nghe vậy khiếp sợ không thôi.

Lại nhìn thi thể kia, Chân Tiên bình thường có thể cám nhận được một cỗ áp bách nho nhỏ.

Một thi thể sớm ngã xuống vô số năm còn có thể tản mát ra áp lực khiển người ta sợ hãi, khó thể tưởng tượng một gã Chân Tiên thượng vị lúc còn sổng có được lực lượng cường đại cỡ nào.

Nhìn vào Pháp bảo tiên gia bén cạnh thi thể Chân Tiên thượng vị kia, rốt cục có chút động tâm.

Đặc biệt là nhẵn không gian trên tay thi thể.

Nhln không gian cất chứa toàn bộ gia sản của một Chân Tiên thượng vị!

Mọi người cực kỳ tâm động!

Bá... Vút!

Một Chân Tiên tung một sợi dâv thừng vàng, kéo dài mấy chục trượng, lập tức cuốn thi thể Chân Tiên thượng vị kia lên.

Thi thể kia vừa mới cuốn lên, bên cạnh lập tức có một gã Chân Ma cùng một Chân Yêu như tia chóp từ hai bén xông tới chém giết.

- A...

Tiếng kêu thảm thiết vang lên. trên Phù không kiều gâv nên một vùng hồn loạn, tranh đấu bắt đầu.

Rắc!

Đột nhiên nhẫn không gian kia hóa thành bụi trong tranh đấu.

Một cơn phongba đột nhiên ngừng lại, nhưng lại để lại hai cỗ thi thể máu chảy đảm đìa.

Từđó về sau, tinh hà lại trôi đến rất nhiều vật tản phá. thậm chí có bảo bối tương đối trọn vẹn.

Mọi người trên Phù không kiều chi là nhin chẳm chẳm, cũng không dám dễ dàng động thủ nữa.

- Bất kể bảo vật nơi này có bao nhiêu đều không thể sánh được với Thần Huyết. Mặc kệ những thứ này, tăng tốc đi tới...

Chân Ma Hình Già lãrih khốc kiên định dẫn dắt vị Chân Ma tứ trọng bên cạnh theo Phù không kiều đi thăng sang bờ bên kia, khắc chế hấp dẫn đối với bảo vật ỡ trong tinh hà phía dưới.

Tiếp theo, đám người Tử Lân Ngọc Thiếu. Tần cồ, Hầu Đông cũng đểu kiên định tâm trú theo Phù không kiều đi sang bờ bên kia.

Đối với Thần Huyết, cường già ờ vào tình thế bắt buộc phải có tự nhiên có thể khắc chế hâp dẫn trong tinh hà màu máu.

Nhưng là còn có bộ phận thực lực khá nhỏ yếu bắt đầu giãn cách cự ly, nghĩ cách vớt bảo vật trong tinh hà.

Những thứ lơ lửng trong tinh hà rất khó thu lấy, dù sao chi cần tiếp xúc với huyết diễm chảy xuôi, Ngay cà Tiên khí đêu bị ăn mòn.

Mục tiêu của mọi người là những bảo bổi ớ trên cự Thạch màu đen, hơn nữa đổi với nhẫn không gian là chú ý nhất.

Dương Phàm nghĩ một chút, vẫn cảm thấy rẳng lực hấp dẫn của Thẩn Huyết lớn hon.

Bộ phận tiên nhân và đại năng nhân giới ớ lại Phù không kiểu rất nhanh lại bắt đẩu một trận chém giết.

Bới vì bất kỳ thứ gì lấy được từ trong tinh hà, đa phần là vô giá. đối với Chân Tiên bình thường mà nói đêu tràn ngập hấp dẫn trí mạng.

Người ý chí kiên định không ngừng đi về cuối Phù không kiều.

Nhưng đi một đoạn thời gian cũng không tới cuối Phù không kiểu, thậm chí không có rút ngắn khoáng cách với bờ đối diện.

- Không đúng, chúng ta đã lộn trớ lại!

Hầu Đông rùng mình một cái.

Dương Phàm đua mắt nhìn, phát hiện phía trước có vài nhản vật cấp Chân Tiên đang chém giết cùng với nghĩ cách thu hoạch bảo vật trên cự Thạch màu đen.

Những người này thoạt nhìn quen mắt. không phái đã trải qua hỗi lâu sao?

Làm sao đã lộn trớ lại?

- Rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Dương Phàm chợt nghiêm mặt. nhìn Hoa Yên MỊ lơ lửng bất động trên tinh hà.

Nàng là người phát ngôn của Luân Huyết Đại Đế, dẫn đường người từ bên ngoài tiến vào Luân Huyết Điện.

Chi có nàng mới có thể lơ lửng giữa trời trong lĩnh vực cấm phi phia trên tinh hà.

- Vốn muốn cho các ngươi tự mình thăm dò... Tuy nhiên nếu Hồng Tôn đã hòi. ta liền nói rõ nguyên nhân.

Hoa Yên MỊ cười khẽ:

- Đầu bên kia Phù không kiều có bào tàng chân chính Đại Đế lưu lại. Nhung là vật Đại Đế lưu lại. há là mỗi người đểu có thể lấy?

Cái gì?

Mọi người kinh ngạc biến sắc.

- Người có duyên đương nhiên chi giới hạn những người có được Luân Huyết Châu...

Hoa Yên MỊ cười rất quỷ dị.

Người có duyên chính là người có Luân Huyết Châu?

Mọi người có chút đoán không ra hoặc là không thể xác định.

- Ha ha... Dựa theo phong cách làm việc của Luân Huyết Đại Đế mà đoán, Phù không

kiểu này chi có người cẩm Luân Huyết Châu mới có thể đi đến bờ bên kia, mọi người còn lại đều vô duyên với bảo tàng của Đại Đế.

Thanh âm của Sửu Diện Tà Nam ôn hòa tự nhiên truyền đến.

- Chính là như vậy...

Hoa Yên Mị có chút bất ngờ nhìn Sửu Diện Tà Nam một cái, không nghĩ tới hắn có thể đoán được đáp án. hơn nữa bộ dàng rất hiểu biết về Đại Đế.

- Hơn nữa...

Hoa Yên Mị lại chuyển giọng:

- Số người trên Phù không kiều không thể nhiều hơn số lượng Luân Huyết Châu. Nếu không cho dù có Luân Huyết Cháu cùng không thê đi đến bờ đối diện.

Lời nói vừa ra. mọi nguời ồ lên hoảng hổt.

Nhất định phải thòa mãn hai điểu kiện mới có thể đi tới bờ bén kia tinh hà.

Thứ nhất: cẩn phải có Luân Huyết Châu.

Thứ hai: số người trên Phù không kiều còn không thể nhiều hon số lượng Luân Huyết Châu.

Biết rõ hai điều kiện này hoàn toàn có thể thấy được, đặt ra quy tắc này hoàn toàn là vì để người bên ngoài tới tàn sát lẫn nhau, từ đó chọn ra cái gọi là "Người có duyên".

- Thông qua loại phương pháp này chọn ra người có duyên còn ý nghĩa là người có duyên sao?

Dương Phàm thì thào nói nhỏ.

Đại Đế lưu lại bí ẩn thất giới chẳng lẽ là một người máu tanh hiếu sát nhưthế?

- Khi Đại Đế đặt ra quy tắc thường nói: quy luật cạnh tranh người thích hợp thì sinh tồn. đây là chân lý tiến hóa. Giữa sinh mệnh chi có tồn tại sinh tồn đấu tranh, xuất sắc nôi trội mới có thể sinh ra người thích hợp chân chính, cũng chính là người có duyên mà Huyết Nhật Điện cần.

Hoa Yên MỊ không ngại giải thích cho Dương Phàm một chút, chi cần không làm trái quy tắc, nàng thậm chí có thể chiếu cố Dương Phàm nhiều một chút.

Dương Phàm nghe xong những lời lẽ ác luận này, cảm thấy quá tân kỳ. Trong thế giới tu tiên này, trước giờ chưa tồn tại.

Từ góc độ tự nhiên nào đó. nói lên quy luật tiến hóa của sinh mệnh.

Mà Huyết Nhật Điện cẩn không phải là người có duyẻn, mà là người thích hợp.

Luân Huyết Đại Đế rốt cục là một người như thế nào?

Dương Phàm đổi với nhản vật huyềnbí nhất thất giói sinh ra lòng hiểu kỳ thật mãnh liệt.

ỏng...

Nói xong lời này, ý cười trên mặt Hoa Yên Mị biếnmất. thán hình hóa thành huyết quang vặn vẹo không thôi, tan rã biến mất.

Toàn tràng một mảnh tĩnh mịch.

Luân Huyết Châu chi có chín viên.

Trén Phù không kiều nhiều nhất chi có thể tồn tại chín người sống.

Trong phút chốc, toàn tràng chìm trong một bầu không khí tĩnh mịch áp lực. Ngay cả lực hâp dẫn của bảo vật trong tinh hà phía dưới cũng bị giảm mạnh.

- Ta rời khỏi!

- Ta cũng rời khòi...

Rất nhanh có người lựa chọn rời khòi trò chơi chém giết này.

Mặc dù trong Huyết Nhật Điện không có bố cục cấm chế cùng cơ quan nhẳm vào người bên ngoài tới. nhung hết thảy quy tắc khiến cho mọi người chém giết, từ trong đó sinh ra nguời thích hợp chân chính.

Không phải tất cả mọi người cam nguyện mạo hiểm, đặc biệt là cái giá hy sinh tính mệnh.

- Chậc chậc... Dựa theo phong cách làm việc của Luân Huyết Đại Đế. hon phán nửa không có đường lui.

Tiếng cười của Sửu Diện Tà Nam làm cho nguời ta không thể nắm lấy.

Quả nhiên sau một lát, những người ý đồ nít lui đi một đoạn lại trờ lại tại chỗ một cách khó hiêu.

... THật sự không đường lui.

Chi cẩn bước lẻn Phù không kiểu thì nhất định phải chém giết cạnh tranh tới cùng, không có bất kỳ đường lui.

Hô~~

Mọi người tại tràng hít sâu một ngụm khí lạnh.

- Chậc chậc, càng Ngày càng thú vị... Nếu đã như vậy, trò chơi này. ta liền cùng các ngươi chơi...

Sửu Diện Tà Nam quy dị cười, vừa dứt lời trong lòngbàn tay hắn ngưng tụ ra một đoàn u quang kỳ dị." Hô... Âm" một tiếng, lấy tổc độ sét đánh không kịp bung tai đánh tới Tán cô Chán Tiên ngũ trọng ớ bên cnahj.

Tẩn Cồ bất ngờ không kịp để phòng, mà một chường của Sửu Diện Tà Nam áp bách mà tới dường như ngưng đọng không gian nơi hắn đứng.

Khi u quang thần bí kia ép tới. không gian kêu lên rung động, nhung lại dễ dàng xuyên thấu qua tầng phòng ngự của hắn.

- A...

Tẩn Cổ kêu thảm một tiếng, bị một chướng của Sửu Diện Tà Nam đárih nát thân thể, tiên hồn tan nát.

Chương 924 : Chém giết vô tình

Mọi người đểu bị động tác của Sửu Diện Tà Nam làm kinh sợ.

Người này thực lực sâu không lường đưuọc, sát phạt quyết đoán lão luyện.

Một khắc trước còn nói thật đĩnh đạc. Ngay sau đó sét đánh không kịp bưng tai thi triển đánh lén đánh chết Tân cô Chân Tiên ngũ trọng.

- Nếu tiến vào Luân Huyết Điện, như vậy phải tuân theo quỵ tắc trò chơi nơi này...

Khóe miệng Sửu Diện Tà Nam nhếch lên. từ từ khom lung lấy đi Luân Huyết Châu lưu lại trên thi thể Tẩn cổ. về phản Pháp bào. nhẫn không gian hay gì khác cơ bản không để ý.

Quá trình, nhặt Luân Huyết Cháu cực kỳ thong thả. rất nhiều người trên Phù không kiều trong lòng lại không hiêu phát lạnh.

Không chi vi thủ đoạn của Sửu Diện Tà Nam này mà phẩn nhiều càng vì "Trò chơi" không thê ròi khỏi.

Sửu Diện Tà Nam là người đẩu tiên dựa theo quy tắc trò chơi, dẫn đầu hành động giết chết đồng bạn, đoạt lấy Luân Huyết Châu!

Bới vì tay cầm Luân Huyết Châu là điều kiện cơ bán nhất đi tới bờ đối diện tinh hà.

Sau khi Sửu Diện Tà Nam dẫn đẩu, những tồ hợp nguyẻn bản trên Phù không kiểu, giữa minh hữu đê phòng lẫn nhau, càng có người lòng mang ý xấu, âm thám mưu kế.

Ngay cả Hầu Đông cũng lộ vẻ cảnh giói nhin đồng bọn Chân Yêu bên cạnh.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trên toànbộ Phù không kiểu áp lực quỷ dị.

Phàm là cường giả có được Luân Huyết Châu đểu căng thẳng thẩn kinh, phòng ngừa người khác đánh lén.

Không ai dám lơ là.

Phàm là người đi lên Phù không kiều, bất kể tiên nhân hay là đại năng nhân giới đều không phái hạng tẩm thường.

Mỗi người đểu có thể nắm giữ đòn sát thủ trí mạng đánh chết Chân Tiên lục trọng.

Nhất là đám sứ giả thượng giới.

Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng, Luân Hỗi Quá trong cơ thể bình tĩnh, cảm quan tăng tới cục hạn.

Khi Dương Phàm toàn lực vận chuyển cảm quan, địch nhân đừng nói là đánh lén hắn, cho dù vừa mới sinh ra ý niệm là có thê bị hắn phát hiện.

Sau vài hô hấp. Dương Phàm cảm nhặn được vài cồ sát ý mơ hỗ xẹt qua trên người mình, nhưng cũng không dừng bao lâu.

Mọi người ớ đây đa phần là kiêng kị tổ hợp hai người Dương Phàm và Hỗ Phi.

Hoàn hảo Dương Phàm không cần lo lắng Hỗ Phi sẽ ra tay với mình, đây là một điểm rất đáng đê vui mừng.

Toàn bộ Phù không kiều, tổ hợp có thể hoàn toàn tín nhiệm lẫnnhau trừ Dương Phàm cùng Hỗ Phi còn có Nho đạo song hiền: Nho sinh áo xanh cùng lão đạo hổng bào. Hai người này giỏi về liên thủ hợp kích, tâm ý tương thông.

- Dương lão đại...

Hỗ Phi nhìn phía Dương Phàm, hai tay nắm chặt thành quyển, mơ hỗ run rẩy. trong mắt chiến ý mãnh liệt.

ở trong trò chơi liên quan đến sinh tử này. Ngay cả Hỗ Phi đẩu óc đơn giản này đểu có chút khản trương.

- Yên tâm. ta sẽ giúp ngươi đoạt lấy một viên Luân Huyết Châu.

Dương Phàm dùng thần niệm truyển âm cho hắn.

Hỗ Phi lập tức tin tướng mười phẩn, gật đẩu.

Thực lực của hắn vốn rất mạnh, nểu đồng tâm hợp lực với Dương Phàm, cướp thêm một viên Luân Huyết Châu, tiến sangbờ đối diện tinh hà cũng không phải việc khó gì.

Dưới bẩu không khí áp lực tĩnh mịch, ánh mắt Dương Phàm từ từ đảo qua những nguời có Luân Huyết Châu tại tràng.

Trong số này, Tử Lân Ngọc Thiếu cùng Chán Ma Hình Già là Chân Tiên lục trọng tu vi cao nhất, muốn từ trong tay bọn họ đoạt lấy Luân Huyết Châu, khó khăn thật lớn. Dương Phàm cơ bản không tính đến.

Rồi sau đó là Sửu Diện Tà Nam, thần bi khó lường nhất.

Đối với đối thủ không biết lại nhìn không thấu, Dương Phàm cũng không tính kế đẩu tiên.

Sau đó là Hầu Đông, Nho đạo song hiền, thực lực gần với Tử Lân Ngọc Thiếu.

Dương Phàm đồng dạng không suy tính. Hầu Đông xem như bẳng hữu, Nho đạo song hiển đồng tâm hiệp lực. rất khó đối phó.

Như vậy. tại đây sáu viên Luân Huyết Châu bao gồm cà Dương Phàm bên trong, đểu không dễ xuống tay.

Ánh mắt Dương Phàm đảo qua chủ nhân ba viên Luân Huyết Châu còn lại. Có một viên roi vào trong tay tiên nhản thượng giới, còn lại hai viên trong tay đại năng nhân giới.

Vị tiên nhân thượng giới kia đạt tới tam trọng, không yếu không mạnh nhưng bên cạnh có hai vị minh hữu Chân Tiên.

Mà trong đại năng nhân giới, trong đó một người là thất kiếp Tán tiên, thực lực có thể so với Chân Tiên trung vị. khỏngthể coi thường.

Một người cuối cùng là một lục kiếp Tán tiên, bên cạnh còn có một lão già Đại Thừa KỲ.

Đột nhiên, vị lục kiếp Tán tiên này trớ thảnh mục tiêu không ít người muốn xuống tay.

Phàm là người có được Luân Huyết Châu ờ trong Huyết Nhật Điện đều có một cỗ khí tức độc đáo, khó thê che giấu.

Cỗ khí tức này lúc mọi người mới tiến vào Huyết Nhật Điện, ký ức mọi người như vẫn còn mới mè. không thể nhặn sai lẩm.

Trong lúc nhất thời, lục kiếp Tán tiên này trở thành điểm chú V của mọi người.

Đột nhiên...

Phốc... Xuy!

Một đạo hàn quang sáng lóa như tia chóp lóe tới sau lung khiến toàn thán hắn phát lạnh, gần như đông cứng tại chỗ.

Nguy cơ tới gần, một gã Chân Tiên từ bên cạnh đánh úp lại, mắt lộ sát khí lãnh lẽo mãnh

liệt.

Lục kiếp Tán tiên hoảng hốt. liên tục vận chuyểnBán Tiên khí phòng ngự. một tấm chấn thổ quang phát tán ớ trước người ngưng kết ra một tầng tinh tường màu đất dàv dặn, hào quang lưu chuyên không thôi.

Phanh... Đinh đinh đinh!

Hàn quang sáng lóa kia hóa thành ngàn vạn hàn tinh, mành liệt oanh kích lên tinh tường màu đất. hào quang lưu chuyển đột nhiên ảm đạm, trên tinh tường hiện đẩv vết rạn.

Lục kiếp Tán tiên lập tức hộc máu. mắt thấy không chống đỡ được, hò hét với đồng bọn bên cạnh:

- Cứu ta...

Phốc...

Vị bán tiên Đại Thừa Kỳ bén cạnh sắc mặt âm lãnh, lòng bân tay một mành thanh diễm nồ tung như hoa sen, lập tức xé rách, sóng lửa lan khắp toàn thân.

- Vì sao...

Thản thể lục kiếp Tán tiên cứng đờ, thẩn tình không thể tin, nhìn đồng bọn.

Bẳng hữu giao tình mấy ngàn năm không ngờ hạ sát thủ với hắn.

- Thật xin lỗi... vì sống sót!

Bán tiên Đại Thừa Kỳ mặt màv tinh bơ. không đành lòng nhìn biểu tình của hắn, nhanh chóng cướp lấy Luân Huyết Châu.

- Đừng hòng...

Tên Chân Tiên ra tay động thủ trước cùng vói vài tên tiên nhân ớ gần trước sau đánh tới.

Ánh mắt tuyệt vọng của lục kiềp Tán tiên kia bắn ra hào quang bức người:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro