Đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Thu qua lại đến Đông buồn
Gió mùa kia tới bắt nguồn từ đâu?
Từ đâu cũng kệ từ đâu
Riêng ta vẫn rét từ đầu đến chân.

2.
Đông đã đến rồi anh biết không
Từng ngày gió đến vẫn hoài mong
Mong mãi mà sao anh xa quá
Cứ để cho em phải ngóng trông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro