chuyện chú bé bị bạo hành.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi có nghe chuyện về một chú bé,

Bị cha ruột hành hung bằng gậy tre.

Hằng đêm em nằm cô đơn tủi khóc,

Cha vẫn chửi, dẫu đã say bét nhè.

.

Em kể rằng :"Mẹ bỏ thuở tấm bé",

Chưa một lần biết mặt bà ra sao.

Cha nát rượu luôn đem em ra mắng,

Đổ oan em là đứa con hỗn hào.

.

Ông bảo rằng em là kẻ nói xạo,

Kiếm ra tiền mà chẳng để cho ông.

Em bật khóc :"Con chưa hề nói láo!"

Cha liền đánh, thoả cơn giận trong lòng.

.

Tôi khẽ hỏi:"Em có ghét cha không?"

Cha là người sinh em và nuôi lớn,

Em có muốn cũng chả dám gì hơn,

Chẳng nhẽ con, lại có thể giận hờn?

.

Tôi ôm em mà lòng cuộn từng cơn,

Những đứa trẻ bị bạo hành như thế,

Thời gian trôi cũng chẳng thể lớn lên,

Dù ra đi cũng chẳng thể trở về...

.

"Em muốn sống, cho em sống anh hề?"

Em muốn được như bao bạn bè khác,

Muốn ngủ ngon trong vòng tay ấm áp,

Chứ không phải trận đau xé tâm gan.

.

"Em muốn sống, em từng lạy từng van,"

Cho vệt roi không còn quất em nữa,

Cho vết bầm, ụ máu khỏi tự chữa,

Nhưng em xin, xin mãi mà chẳng vừa.

.

Cuộc đời em chỉ toàn là cơn mưa,

Chẳng còn chỗ cho những tia ánh nắng.

Quanh năm là mấy ngày dài cay đắng,

Cả ông trời cũng bất công đó chăng?

.

Vầng trăng sáng giữa bầu trời im lặng,

Tiếng lòng em như rạch nó làm đôi.

Em đó giờ chưa làm điều tội lỗi,

Vậy mà ai... nỡ giết chết em rồi?
                       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro