sài gòn hoa lệ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi thả hồn tâm sự cùng với trăng,

Nơi cung đường tối tăm và im lặng.

Sài Gòn ơi, hoa lệ sao thật đắng,

Hoa cho người còn lệ dành mình chăng?

.

Muốn bước đi nhưng đành lòng không đặng,

Nước mắt nàng cứ mãi níu chân tôi.

Rồi một mai người cười bên ai khác,

Liệu trái tim có đập nhanh từng hồi?

.

Tôi buông lời thả tình trong đêm tối,

Muốn một mình bầu bạn với cơn say.

Khi nỗi buồn dẫn theo tôi lạc lối,

Chẳng thiết tha, sao tình vẫn đong đầy?

.

Sài Gòn ơi, vô tình sao chẳng thấy,

Trái tim này chi chít những vết thương?

Sài Gòn ơi, cứ bạc tình như vậy,

Dẫu trái tim tôi đã đứt đoạn trường.

.

Khi khóe mắt sớm nhòe ướt lệ sương,

Chốn đô thành về đêm đèn thắp sáng.

Tôi co mình vào góc phòng ảm đạm,

Trong tâm hồn cứ trống rỗng thênh thang.

.

Bởi nơi đây còn đâu thấy bóng nàng? 

Bởi tình này chẳng còn để tôi mong,

Bởi đôi mắt tôi giờ là trống vắng,

Đi mất rồi, thương nhớ mà tôi trông...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro