Không Tên Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(chim di cư).

em có bao giờ nhìn thấy hạnh phúc 
từ đàn chim di cư 
từ những phong thư 
nằm im trong ngăn kéo 
từ chậu hoa rũ héo 
bên cửa sổ chờ một sớm mai 

em có bao giờ chờ ai 
chờ trời xanh veo đẹp đến ngạt thở 
chờ tay lạnh queo 
chờ nghe tim vỡ 
vẫn tin hạnh phúc kia thuộc về mình 

em có bao giờ khóc trong vô minh 
chỉ mong tàn đau rồi lặng thinh biến mất 
chỉ mong chậu hoa bên cửa được chôn cất 
vùi trong đất lạnh cả những phong thư 

em có nhìn thấy hạnh phúc 
từ đàn chim di cư? 

monologue.

Em
cười với cầu vồng nhạt màu
nhàu nhĩ những đêm cô đơn
đùa với ngón tay cô độc
thu mình trong con ốc
bao giờ chúng ta mới tìm thấy nhau?

Em
phải cười trước bao nhiêu tiếng shutter lạnh tanh nữa
phải ôm bao nhiêu người nữa
phải chịu bao nhiêu cơn gió luồn qua kẽ tay
lặng người trong âm thanh buồn này
trí nhớ mới được thay thế
và chúng ta mới được yêu nhau?
* On a dizzy day.

có những người chẳng bao giờ 
yêu nhau được
dù cả ngày trước
lẫn ngày sau 
(họ vẫn ở cạnh nhau)
như ý niệm không màu

có những người chẳng bao giờ 
được yêu nhau
cánh đồng cỏ lau 
vương theo buổi chiều gió
một đời có cũng như không

những nhánh chảy của dòng sông 
cả mùa đông trống rỗng sự lạnh vỡ
như những người chẳng bao giờ nhớ
họ có yêu được nhau?
(không vui).


phải làm gì khi tình không vui
khi người quên biết ôm nhẹ nhàng
khi người rơi câu nói dịu dàng
khi cả những cay đắng nồng nàn
cũng buồn ứa tim.

khi tất cả chỉ còn là thước phim
khoảng thời gian đẹp đẽ đã chìm trôi ấy
khi người không chỉ nhìn mà còn thấy
cũng không thể nắm lấy tay nhau

khi người đứng trước vực nỗi đau
vẫn dửng dưng hỏi: 'em làm sao thế?'
vẫn đưa tay chạm nước mắt tinh tế
vẫn có thể mị chúng ta sẽ không sao

ừ, nhưng chỉ có người sẽ không sao
còn em làm sao vượt được trời cao rộng
loay hoay với tình yêu bất động
nhìn dòng sông băng bất tận, tự hỏi đàn vịt đã đi đâu? (*)

chỉ có mình em là tự đào sâu
tự khâu lại vết thương rộng ngoác
chôn độc ác trong fantasie của dvorak
lác đác trong mơ tìm giấc ngủ vùi

phải làm gì khi tình không vui?


(*) ý trong Catcher in the rye, khi Holden luôn thắc mắc về đàn vịt trong hồ gần nhà đã đi đâu lúc mùa đông đến.

KHÔNG (CẦN)

em không cần nói thật
em không cần nói dối
chỉ cần nhìn vào mắt tôi
nói em yêu tôi và em xin lỗi
rồi hôn tôi lần cuối
tôi sẽ để em đi.

tôi sẽ không níu kéo gì
kí ức về em ấm nhẹ
nụ hôn cuối của em cũng ấm nhẹ
nỗi đau của tôi cũng sẽ
như là vẽ ra mà thôi.

15/11/2012

lạc.

có những lúc em lặng yên
suy nghĩ trôi lạc về miền kí ức khác 
như tự mình lao vào dòng thác 
mơ hồ nhìn cánh vạc bay đi

xung quanh em lời thầm thì di ly 
từ miền kí ức tôi không nghe thấy 
tôi không thuộc về không gian ấy 
không thuộc về bóng mắt em thuở nào 

tôi chỉ có tình yêu xanh xao 
bấu víu vào bàn tay áp má mờ nhạt 
kí ức của tôi trôi dạt 
nếu có lạc, cũng chẳng biết đi đâu. 

tôi ở bên em, nhìn lúc im sâu 
tự hỏi trong em còn nỗi buồn vương tiếc 
những chồi non chết nửa chừng xanh biếc 
giấu sao dưới trăng một tiếng thở dài.

20/01/hiu hắt.

có những đêm mở mắt
chẳng vì cơn cớ gì
chỉ thở trong hiu hắt
rồi thiếp đi.

dẫu biết mơ dù ở trong mơ đi
vẫn cầu xin trời đừng sáng
vẫn cầu xin nắng đừng rạng
bám hơi ấm quấn chân.

dẫu biết ảo giác dù gần
chạm tay vào là vỡ
dẫu biết đêm chẳng thể dài bằng nhớ
vẫn thở hiu hắt
vẫn thiếp đi.

19/03/2013.2013.

đôi khi.

đôi khi
em nắm tay tôi
mắt phản màu tối
nói
nỗi buồn mất rồi
niềm vui mất rồi
chúng ta phải đi thôi


tôi với em chỉ là bình vôi 
trong xã hội ăn vội
uống vội, ngủ vội, sống vội
ai cũng sạch sẽ tắm gội
rồi đổ tội cho nhau


chúng ta phải đi đâu
cho niềm vui lâu chết
cho nỗi buồn không hết
cho vệt kí ức sẽ chẳng còn đớn đau?

17/10/2012

(?)

hỏi chấm
hỏi chấm
hỏi chấm
vì sao nỗi buồn mọc lên như nấm
vì sao niềm vui không thấm
hỏi chấm 
hỏi chấm
chấm than. 

vì sao cứ nghĩ lìa sẽ là tan
vì sao cứ nghĩ tàn sẽ là hết
vì sao cứ nghĩ đến chết
vì sao 
vì sao 
vì sao.
(hư cấu)
sáng ra mưa vẫn chưa tạnh
ướt lạnh cả bờ cửa nâu
thảng như trời xanh đi vắng
mây khóc không vừa đêm sâu.

giọt nước chẳng kết nổi câu
vỡ loang thành vệt không dấu
thanh âm nỗi buồn đơn tấu
cũng là hư cấu mà thôi.

13/06/2013

(lìa). 

trận mưa khủng khiếp
người cặm cụi viết
giật mình ngẩng lên
nhìn tôi
buông lời thản nhiên
đừng xa xôi
nữa
vứt tất cả lời hứa
chúng ta
lìa nhau đi. 

(không say).

người ơi
hãy cạn ly này 
uống cạn đêm nay 
ngắm nhìn tuổi trẻ chúng ta
nhảy múa 
rồi thắt dải lụa 
treo cổ ban mai

khi không còn ai 
níu lấy ngón dài 
níu lấy bờ vai
tàn phai 
như bài hát 
khô khốc 
dốc nhạc vào mơ 
quên từ ở thực 
gục xuống trước vực 
chờ trăng lên 

cho nên 
người ơi 
hãy cạn ly này
uống cạn đêm nay. 

23/02/2013

#ZeldaGin

(thế là) hết.

thế là hết rồi đúng không 
vệt sơn ngón chân màu hồng 
cũng mòn nhạt dần rồi mất 
hoa rồi cũng về với đất 
kí ức cũng đành cất đi 

vẫn tự nhủ có đôi khi 
đàn chim di cư quên lối 
tường vi lặng nhìn đêm tối 
người ngồi in bóng đếm sao 

thế là hết thật rồi sao 
vênh vao đợi chờ cơn nhớ 
giấc mơ nằm im lỡ dở 
gào lên thật khẽ, rồi thôi. 

04/04/2013
#ZeldaGin

(chẳng) biết.

em chẳng bao giờ biết
tôi yêu em nhường nào
em chẳng bao giờ biết 
tôi nhớ em bao nhiêu 

trong giấc mơ liêu xiêu
tôi gọi tên em mãi 
em một đời hoang hoải 
đâu biết tôi là ai. 

01/11/2012
#ZeldaGin

(ngắm sao)

em ngồi trên mái nhà
ngắm sao cùng cậu ấy
vai em khoác áo cậu ấy
em có hôn cậu ấy?
có xiết tay cậu ấy? 
tôi không thấy 
cũng không muốn biết 
tôi chỉ lặng lẽ viết 
điều cần thiết 
mái nhà, bầu trời sao, cậu ấy 
để đấy cho em. 

28/06/2013
#ZeldaGin

(hôm nay).

nếu một ngày
như ngày hôm nay
tôi lại gặp em ở ngã tư ấy
cất tiếng gọi, cánh tay vẫy vẫy
nếu nghe thấy, em có bỏ đi không?

em cười lạnh như một cơn giông
rộng tay ôm tôi, rồi thì thào thật khẽ:
ngày hôm nay như thế
đã xảy ra chưa?

tháng bảy.


em ở đầu tháng bảy năm nay 
hét lên với cuối tháng bảy năm trước 
cả năm dài chứ không phải vài thước 
sao vẫn để nước mắt chảy ra. 

sao vẫn hành em bằng nỗi nhớ người ta 
bằng cả mớ những vụn dịu dàng khác 
ân cần dẫu ngủ quên hốc hác 
tìm cách trở về sau chừng ấy tháng năm. 

thôi thì đành tháng bảy ghé thăm...

01/07/2013

hết thời.

chúng ta hết thời rồi
giọng em buông lơi
đôi môi chơi vơi thơm mùi vang trắng
nhìn về khoảng không xa vắng
bỏ mặc tôi. 

tôi cười nhạt cầm hơi 
đi bao nhiêu nơi
vẫn thấy mình cũ kỹ
em không mảy may để ý 
vẫn thản nhiên gọi "chúng ta".

sau mỗi lần đổ vỡ chạm va
chữ "chúng ta" lại mờ đi một chút 
rơi tự do xuống khe gió hun hút
sao em không nhận ra? 

13/06/2013

xin (1)

anh yêu em
nhưng anh không hiểu em
anh không hiểu những người như em
em không chờ nữa 
xin hãy ngừng những lời hứa
hãy để em đi

lời em nói nhu mì
thầm thì bám vào bán cầu não trái 
thế này là không phải, dù chúng ta không sai
em đã dựa vai, em đã nắm tay 
chúng ta đã rất yêu nhau ngày ấy
nhưng con đường đi giờ không còn thấy 
xin đừng níu lấy 
xin hãy để em đi. 

25/10/2012

những tấm bản đồ

những tấm bản đồ không yêu em bằng tôi 
những tấm bản đồ 
không
yêu em 
bằng tôi. 

em chỉ cười
rồi thôi 
rồi dìm tôi bằng nụ hôn mùa cuối 
tôi nhớ em như người chết đuối 
vùng vẫy tìm oxy

em đi 
tìm cô đơn như người bạn chung phòng cũ 
tôi vẫn chờ trong đêm mất ngủ 
em quay về nói 
những tấm bản đồ 
không yêu em bằng tôi. 

26/04/2013

hoa trắng.

cánh hoa trắng bên cửa sổ
nghiêng mình đổ nắng sớm mai
cạnh khoảng trống giường ấm chỗ 
vậy mà vẫn lạnh đôi vai.

tự nhủ không gì mãi mãi
tự nhủ không còn chờ ai
để rồi những gì sót lại 
là cánh hoa trắng sớm mai. 

(bay).

anh 
hãy nói chúng ta có thể bay 
không cần đến cơn say 
chúng ta vẫn có thể bay 
đúng không? 

em xoay cổ chân trắng hồng 
nhảy điệu ballet không màu sắc 
ừ, khi đêm trở nên trong vắt 
chúng ta sẽ bay.

09/07/2013
#ZeldaGin

mất.

em níu vào cổ tay tôi 
anh đừng chụp ảnh nữa 
kí ức sẽ chỉ còn một nửa
tan biến trong tiếng chớp dư thừa. 

nhưng trí nhớ chỉ là một cơn mưa 
anh không thể hồi những gì đã mất
nếu đã mất cứ để cho nó mất 
chúng ta có gì ngoài mất mát đâu.

10/07/2013
#ZeldaGin

(thiếu)

một điếu 
hai điếu
ba điếu 
rồi năm điếu
mười điếu
tất cả những gì còn thiếu 
là vòng tay em 
giọng trách móc 
vang vùi trong tóc 
đã bảo
không hút nữa 
cơ mà? 

đêm qua ngủ không nước mắt 
nhưng em vẫn buồn đúng không? 
chỉ như một cơn đau thắt 
quặn lên chìm xuống đáy lòng.

16/07/2013.

lỗ rỗng.

người tôi là lỗ rỗng
kí ức tôi là lỗ rỗng
lời em nói tan vào thinh không
lửng lơ trên lỗ rỗng
sợi gông vô hình
dìm những cuộc tình
vào đáy thiếu vui co giãn
tiệc đã vãn
mình em tàn trong lỗ rỗng tôi.

mùa bình thản trôi
em đi bên người tôi không biết
tôi đuổi theo những chân dài mải miết
tìm cách phủ mờ sự rỗng trong những cái xiết tay
người chẳng hay
xuyên qua bản ngã trống không
tôi chỉ giữ mảnh kí ức viển vông không màu sắc
giọng nói không màu sắc
giọng nói lửng lơ.

18.03.2010

tháng ngày âm u
nhớ mùa mưa cũ
như cơn di trú
của bầy cú đêm.

(đi).

tôi đi qua mùa giông
bằng ngày không biết nhớ
tôi đi qua tan vỡ
bằng giấc mơ hoa đăng. 

tôi đi qua mặt trăng
bằng đêm bị đánh tráo
tôi đi qua mưa bão
bằng những ngày không em. 

22/07/2013
#ZeldaGin

(dễ).

em đã từng nghĩ 
trời xanh gần hơn thế 
biển xanh gần hơn thế 
chia tay không bao giờ là dễ 
vậy mà mọi thứ 
cứ như không. 

em đã từng nghĩ 
lòng người không mênh mông 
tình yêu chẳng cao rộng 
mọi chuyện sẽ chỉ như giấc mộng 
vậy mà tỉnh dậy 
giấc ngủ đông 
vẫn cháy tro tàn. 

07/07/2013

biệt.

em áp tai vào lòng bàn tay tôi 
thời gian trôi tựa ý niệm độc ác
em rồi sẽ yêu người khác
anh rồi sẽ yêu người khác 
nhưng làm ơn ghi nhớ em. 

làm ơn ghi nhớ em
theo thói quen người không thể nhận biết 
theo những cách người tưởng cơn ly biệt 
chỉ như vết xiết tay dài. 

tôi vuốt nhẹ ấm viền tai 
lặng cười ừ, em sẽ yêu người khác
tôi có thể rồi cũng yêu người khác
chỉ để ghi nhớ em. 

23/07/2013

(nhớ).

em nhớ mùi bệnh viện trắng
em nhớ mùi nắng nửa đêm
nhớ mùi thuốc giảm đau đắng
miên man thảm vắng mơ mềm.

em nhớ lo lắng không tên
nhớ cả nụ cười sắp tắt 
nhớ người vẫn nắm tay em
ơ sao người lại ướt mắt? 

23/07/2013

(ướp).

em ướp nỗi buồn
qua ngày mưa
phủ lời yêu thưa
bằng màu cớm nắng
dìm sự trống vắng
trong đêm trắng chênh vênh.

em thả mùa lênh đênh
lời xưa cặn lắng
ném cả cay đắng 
về phía đại dương
nhưng vẫn còn vương 
mùi hương 
đọng tay ướp này. 

01/07/2013

phác.

em chạm nhẹ khuỷu tay tôi 
"khi đó em đã không thể làm khác" 
tôi nhìn câu trả lời tự phác
dựng lại từ kí ức đổ nát xưa.

cánh cửa tiễn em vào một chiều mưa 
đã mục ruỗng chẳng thể nào cứu chữa
tôi xé câu trả lời lần nữa
để trống dấu hỏi tại sao. 

31/07/2013

(không) quan trọng.

điều đó không quan trọng 
em vuốt nhẹ đầu ngón tay tôi 
thời gian vẫn sẽ chảy trôi 
nhưng điều đó không quan trọng 

tôi giữ cơn đau dừng nơi cuống họng 
mạch máu cầm hơi lặng lẽ chuyển màu 
những mùa không nhau hằn vết hoen nhàu 
gật đầu ừ, có quan trọng gì đâu 

nào ai biết em trải hết đêm sâu 
để câu thản nhiên vang thay nỗi nhớ 
để dửng dưng phủ lên giọt tan vỡ 
rồi cũng chỉ còn thờ ơ.

11/06/2013

bay.

cậu từng nhắn vào những đêm mưa
hãy cùng bay về miền đất hứa
để cậu không bao giờ già nữa
để tớ không mục rữa thế này.

nhưng rồi chỉ tớ đứng loay hoay
sống lay lắt vào những ngày tháng tám
cậu thả bình yên vào mây màu xám
đêm giờ ảm đạm, mình tớ nhìn cậu bay. 

06/08/2013

(không cần).

em không cần phải hạnh phúc
hay tỏ ra hạnh phúc 
em chỉ cần rúc 
vào lòng tôi 
nói rằng em chán ngấy rồi 
hoặc khóc một trận thật đã 
ngủ quên cơn cãi vã 
thì tôi đã không
tỏ ra
hạnh phúc đến thế.

28/06/2013

tôi nhìn đêm chảy màu thẫm
nghe cành hương trắng lặng câm
xoay lưng ngỡ thương còn ấm
chạm tay vỡ tiếng dương cầm.

06/08/2013

một ngày.

một ngày em sẽ nhận ra
tuổi trẻ chúng ta chỉ có thế
mở mắt nhìn nắng rơi khoanh ghế
nhắm mắt mơ về đêm đen 

một ngày em lần đường máu ven 
châm lửa thành quen một điếu cũ
tình kiều mỏng như khói phủ
tàn rồi vẫn họng đắng mắt cay. 


(cơn ho sũ cuối ngày
bao giờ mới dứt?)

rồi sẽ hết.

rồi sẽ hết cơn mưa thừa thãi
hết sạch bong dư âm mùa dài
rồi sẽ hết hư ảnh đêm vắng
hết thu mình trước một sớm mai.

rồi sẽ hết sẽ chẳng còn ai
chẳng còn ai đưa em đi nhìn hoàng hôn rơi xuống nữa
chẳng còn bờ vai tựa giấc ngủ một nửa
may mà em không hứa 
may mà người không hứa
thật là may.

#ZeldaGin

cuối hạ.

em nhìn cơn mưa cuối hạ
thế là kết thúc rồi sao
chỉ như một chiều tầm tã
ướt áo đã là hết sao?

tôi chạm vào mưa cuối hạ
lặng ngấm cả nỗi xôn xao
tìm đâu trời xanh vội vã
tay vẫn ướt như thuở nào.

23/08/2013
#ZeldaGin

cũ.

tại sao em quay lại
cười như mùa dài chưa bao giờ dứt
vùi gục vực đau tưởng như đã đứt
vào lòng tôi hoang mang

ánh sáng hoen ố vàng
tôi cũ kỹ không em trong bản nhạc đã quên hơn nửa
có ích gì khi em quay lại giữ những lời hứa
tôi đã không xếp kí ức từ lâu

vươn tay ra trong đêm sâu
những ngón tay khô chẳng còn gì bấu víu
sợi chỉ đỏ đã thành tàn vụn tí xíu
sao em còn loay hoay?

nói.

nói đi em nói đi em
hãy nói chúng ta vẫn còn cách
nói chúng ta không chia tay như sách
và không quay trở lại như phim
chúng ta không phải điển hình lặng im
cũng sẽ không chết chìm hoang phế

nói đi em nói đi em
nói chúng ta sẽ không thể thay thế
không thể giấu nỗi nhớ vào cơn mê
không thể yêu ai như cái chết cận kề
thêm một lần nào nữa
tôi không cần những lời hứa
nhưng nói đi em
nói đi em.

18/08/2013
#ZeldaGin

tỉnh dậy.

tôi tỉnh dậy sau giấc mơ đêm qua
người bảo tôi rằng người không hề khóc
quyển sách dở dang chẳng còn muốn đọc
lăn lóc dưới chân bàn.

tôi tỉnh dậy sau giấc mơ đêm qua
người bảo tôi rằng không ai có lỗi
điện thoại rung như lần tìm đầu mối
rồi thôi.

tôi tỉnh dậy sau giấc mơ đêm qua
người bảo tôi tình yêu không tha hóa
nhân chứng là cục tẩy và bút xóa
lạc giữa đóa hoa tàn.

24/08/2013
#ZeldaGin

chuyến bay.

em đứng trước bảng chuyến bay
biết con đường không đổi thay được nữa
biết đi và ở luôn chỉ là đứng giữa
em là lựa chọn của ai?

khi em chỉ còn biết trông vào ngày mai 
trông vào bờ vai của lựa chọn không còn nhớ 
trông vào điểm cuối tựa như ngừng thở 
người có chờ em không?

chúng ta đang đi đến điểm cuối
tình cảm sót lại tuổi thanh xuân
chúng ta đang vẫy vùng chết đuối
buông tay lạnh trũng trăng hạ tuần.

27/09/2013

#ZeldaGin

(chỉ) cần.

chỉ cần em không mở mắt
hương vẫn hiu hắt đâu đây
chỉ cần em không mở mắt
tình vẫn lay lắt trong tay

heo may mùa thở trong vắt 
hương cũ dè dặt tìm mơ
chỉ cần em không mở mắt
tình chưa vỡ tắt bao giờ.

25/09/2013
#ZeldaGin

đốt.

em đốt tôi cùng tuyệt vọng
thả tro phả bụi lưu vong
nhớ không hình hài lượn sóng
mơ tan bọt biển xà phòng

kí ức rêu phong mùa cũ
dư tàn ru ngủ đợi mong
em quên sạch vệt bong bóng
cô đơn độc thoại thành dòng.

tựa đầu.

em tựa đầu dưới cánh tay tôi
đọc quyển sách cũ và cười khúc khích
những mũi tên lao đi không mục đích
nhìn tôi qua cửa sổ mỉm cười.

tôi chìm giữa quãng nhỏ của đời người
loay hoay lặp lại điều tươi đẹp đã mất
chợt nhận ra mình đang hạnh phúc nhất
khi em tựa đầu dưới cánh tay tôi.

23/09/2013
#ZeldaGin

thị dân.

em tắm mình trong ánh sáng thị dân
nỗi buồn in vân lên mảng vui mê đắm
hằn nổi xanh gân ngay cả khi mắt nhắm
cắm chặt vào giấc mơ mềm.

giấc mơ mềm của tôi là chờ em
chờ từ sân thượng tối đen không lấp lánh
chờ đến ngón tay điêu tàn mưa lạnh
cũng không tắt nổi ánh sáng thị dân.

10/09/2013
#ZeldaGin

sẽ là hết

sẽ là hết sẽ chẳng còn ai
chẳng còn ai yên tĩnh chờ em về nữa
chẳng còn ai mang cho tôi hạt chocolate vỡ nửa
may mà em không hứa
may mà tôi không hứa
thật là may.

12/09/2012 
#ZeldaGin

đại dương.

em thấy mình lạc ở giữa đại dương
người biết đường nhưng người đã đi mất
tự nhủ mơ và chờ hồi thức giấc
tỉnh dậy vẫn thấy mình ở giữa đại dương

là đại dương hay là khói là sương
hay hư ảnh mù phương không lối thoát
người biết đường nhưng tay em lạnh toát
em vẫn lạc mình ở giữa đại dương.

22/09/2013
#ZeldaGin

gió mùa

sáng nghe gió mùa thở
cửa sổ bám heo may
tiếc mùa cũ lỡ dở
rơi lạnh qua kẽ tay

hạnh phúc là đi vay
trả người khi đã vỡ
thôi thì những cơn cớ
cũng chỉ là cỏ lay.

17/10/2012
#ZeldaGin

(vẫn) nghe.

tôi vẫn nghe tiếng người thở dài
thả đôi vai buông trầm một buổi sáng
tôi vẫn nghe tầm gai dệt năm tháng
mùa dở dang người mê mải không về.

tôi vẫn nghe lá vàng trải cơn mê
người mang lưỡi lê đi khôi phục đế chế
tôi vẫn nghe thoảng hương nguyệt quế
khi sớm mai bảng lảng tiếng thở dài.

15/10/2013
#ZeldaGin

đừng (về)

em ơi đừng về ngay
cây còn đang thay lá
gió còn đang đôi ngả
nơi đó có gì hay

ừ thì có tháng ngày
có những mùa day dứt
nhưng chỉ là kí ức
có khác gì heo may

em về rồi có hay
tình vu vơ đứt gãy
thời gian thì vẫn chảy
sao em phải về ngay?

(không nói).

tôi ước gì người nói
mọi thứ kết thúc rồi
tôi ước gì người nói
không phải lỗi của tôi

tôi ước gì xa xôi
được đổi lấy một lúc
tôi ước gì kết thúc
người không biết lặng im.

24/09/2013
#ZeldaGin

(cố chấp)

chỉ là giọt nước cố chấp chảy ra
tim em vẫn đập tay em vẫn thở
hà cớ gì người nói em đang vỡ
em đã bỏ sót điều gì ở đâu?

vụn từ không ghép nổi thành câu
nỗi nhớ dịu dàng vẫn sâu gay gắt
sao người nhìn em cười đến đau thắt 
sao nước mắt lại cố chấp chảy ra?

07/10/2013
#ZeldaGin

đêm qua ngủ không nước mắt
nhưng em vẫn buồn đúng không?
chỉ như một cơn đau thắt
quặn lên chìm xuống đáy lòng.

17/07/2013
#ZeldaGin

trượt.

tôi nhìn nắng trượt qua kẽ tay
nụ cười em trượt qua kí ức
rơi vào biểu đồ gen hợp phức
sao dưới vực nắng vẫn gắt gay

ngày tháng mười trượt qua đường ray
cối xay lười nghiền đay thương nhớ
khóe miệng em không âm không hơi thở
tế bào dang dở chết non.

29/10/2013
#ZeldaGin

vệt.

vệt máy bay trắng xoá
xé tờ giấy bầu trời 
nắng phản rọi lấp loá 
nỗi nhớ nào đánh rơi

em đi tìm trò chơi 
treo đời tôi tha hoá
tôi lửng lơ chơi vơi
kẹt giữa vệt trắng xoá.

04/09/2013
#ZeldaGin

chúng ta không yêu như chúng ta vẫn nghĩ.

chúng ta không yêu
như chúng ta vẫn nghĩ
chúng ta chỉ duy lý
và bước đi.

chúng ta không nói gì
về những bất an thì thào trong não
cũng chẳng tạo nổi cơn bão
hay khủng long bước rộng trời cao.

chúng ta chỉ đứng dưới cơn mưa rào
nắm tay nhau và chạy lặng lẽ
chúng ta chỉ có thể vẽ
mùi hương của nhau.

và chúng ta nằm chờ cơn đau
ôm lấy giấc mơ không màu đơn độc
trả lời bằng ngôn từ cộc lốc
ngọt ngào cũng đến mốc meo.

rồi một ngày nhìn trời trong veo
thở dài,
chúng ta không yêu
như chúng ta vẫn nghĩ.

22/09/2013
#ZeldaGin

(ở cạnh).

trên chuyến xe đi về phương bắc
ngón em lạnh không rõ nguồn cơn 
em hỏi tôi giọng không màu sắc
ở cạnh nhau là sẽ vắng cô đơn?

trên đời còn điều gì buồn hơn
biết trước kết vẫn vùng trong bế tắc 
cô đơn lạnh tựa bụi mưa rắc
chúng ta ở cạnh, và sống cùng cô đơn.

28/10/2013
#ZeldaGin

sớm muộn.

em ngồi xây lâu đài cát
biết sớm muộn cũng vỡ tan
em tìm gom vạt nắng hắt
biết sớm muộn đêm vẫn tràn

tôi chạm chân em lạnh toát
biết sớm muộn tình cũng khan
vẫn dìm thân vùi cơn khát
dẫu sớm muộn tôi cũng tàn.

khung cửa sổ nắng hắt
trà hồng dại ấm tay
em mỉm cười lay lắt
đau thắt cô đơn này.

09/09/2013
#ZeldaGin

sao hỏa.

chúng ta hãy lên sao hoả 
ngắm hoàng hôn xanh thật lâu 
rồi lên sao mộc cho thoả 
tắm dưới trăng đến bạc màu

nhưng phải đi tìm em đã
hoàng hôn đã tắt, em đâu
trái đất này sâu rộng quá 
một trăng đã lạnh mái đầu.

28/10/2013
#ZeldaGin

đành.

ngoài cửa ánh trăng lạnh 
nỗi buồn nổi gân xanh
khép ngón tay gầy mảnh 
vỡ giọt nước mong manh

những rạn nứt vô danh 
để dành trong đáy mắt 
khi mùa lành đã tắt 
trăng cũng đành vô thanh. 

tạnh.

trời đổ mưa vào đêm lạnh
em hỏi bao giờ tuyết rơi
tôi ôm dịu dàng ấm cạnh 
biết đâu sáng mai trắng trời

ướp vai dưới nắng hiu quạnh
tôi nghe mạch máu chơi vơi 
em rời đi khi mưa tạnh 
ngân hạnh trơ khấc đắng lời.

15/11/2013
#ZeldaGin

(trong suốt).

em ôm tôi mùa thu trong suốt
cây chuyển màu lá thành người say
em giấu tay mùa đông trắng muốt
cây lặng thở lá cũng ngừng bay

tôi giữ em một ngày trong suốt
mạch máu chuyển màu ngón thành say
tôi tìm tay em đêm trắng muốt
mắt lạnh mở vụn vỡ còn bay.

06/11/2013

#ZeldaGin

chán (chẳng).

buổi sáng mùa lạnh dài
chán chẳng buồn nhớ ai
cành cây khô cong lá
cũng chẳng buồn so vai.

những tình ấm ở lại
thành kí ức có gai
mùa lạnh tìm mê mải
ngoảnh lại chẳng còn ai.

11/10/2013
#ZeldaGin

xin (2).

xin em xin em xin em
đừng đem mùi hương tôi yêu thương nhất
giấu khuất giữa những hàng cây
giữa bụi sương của lạc lõng này
tình yêu mong manh như giấy
cổ tích viết lại có còn vẹn nguyên

xin em đừng hóa giải lời nguyền
đừng để tôi yêu người khác
đừng muốn tôi yêu người khác
xin em tôi xin em đấy
xin em để tôi níu lấy
đừng để tôi để em đi.

01/11/2012

#ZeldaGin

(cổ phiếu).

chúng ta không nói về tình yêu
hay chi tiết gợi nhắc sự mềm yếu
chúng ta chỉ nói về cổ phiếu
và những điều đến thế mà thôi

chúng ta chỉ nói chuyện bình vôi
lược bỏ tranh cãi tay đôi không cần thiết
tất cả rõ ràng như đã được niêm yết
thà không nói còn hơn.

27/11/2013
#ZeldaGin

(sở hữu).

em gọi người gã đàn ông của em
người chỉ cười rồi quay lưng đi mất 
những yêu thương vẫn dồn thành chất ngất 
cốc nước hất rồi sao vẫn chưa khô.

em vẫn đổ vỡ với vọng ước hư vô 
tình cảm nhấp nhô người không buồn níu giữ 
để sở hữu dừng lại ở câu chữ 
dừng lại ở gã đàn ông của em.

22/11/2013
#ZeldaGin


chỉ cần em còn say ngủ
tôi còn giữ em trong tay
hạnh phúc kịp vay vừa đủ
tỉnh dậy không thấy đắng cay

26/10/2013
#ZeldaGin

bóng (monologue). 

dù trăng tàn 
hãy nhảy với tôi một điệu valse 
tôi nói với cái bóng của mình 
bóng lặng thinh 
không nhúc nhích 
nếu cậu không thích 
hãy làm một ly 
tôi thầm thì 
bóng vẫn trơ lì 
dửng dưng 
làm ơn đừng 
như thế 

như thế 
là thế nào 
bóng chế nhạo 
dụi điếu thuốc vào tường 
đến cả yêu thương 
người cũng quay bước 
nếu biết trước 
tôi cũng không ở đây 
bóng nhếch miệng 
chỉnh lại gót giày 
rồi bỏ đi. 

(ra đi).

nào em đừng nói nữa
chúng ta hãy ra biển thôi 
hoặc lên thảo nguyên và kiếm cây sồi 
chôn mọi bí mật gian dối
xuống lòng lắng sâu 
để qua đêm thâu 
em không còn run và khóc 
và sẽ chẳng còn khó nhọc 
ra đi.

tôi khép chặt hai hàng mi 
nằm im dưới vùng nước mặn 
cây sồi thảo nguyên hiu hắt
chờ em.


gần.

em đã không thể lại gần
dù bước chân người tiến sát lặng câm
em đã không thể làm thiêu thân
nhìn người trầm mình vào đại dương buồn thẳm ấy.

có vẻ 30.

có vẻ phố này vẫn lắm người say
khói thuốc đắng cay vẫn bám quanh cửa sổ
đêm thủng lỗ chỗ
khắc gỗ vào góc vắng em.

30/09/2013
#ZeldaGin

có vẻ 01. 

có vẻ những điều
rơi vào chiều thứ bảy
hết thảy
là cánh diều cô đơn. 

07/09/2013
#ZeldaGin


chúng ta rồi sẽ qua hết đời nhau
chỉ còn thứ màu
nhợt nhạt đến đau xót.

31/08/2013
#ZeldaGin

em có còn gì để nói không em.

em có còn gì để nói không em? 
khi đêm đã hết và người cũng sẽ chết 
khi mọi mối liên kết 
rời rạc và đứt quãng 
khi cơn say trở nên lãng đãng 
tôi không còn tìm thấy em 
chỉ gọi tên em bằng những cái xiết tay 
dù vẫn nguyên đau đớn này 
câm lặng vùi chôn bỏng cháy 
lời yêu thương không truyền nổi qua cái máy 
gục ngã thiếp đi. 

21/12/2012
#ZeldaGin


cuối cùng thì cũng chia tay 
cuối cùng thì cũng loay hoay tìm về.

31/01/2014 

#ZeldaGin

đêm trắng.

nếu tớ bảo ấy rằng
tình cảm chỉ là nắng
con người chỉ là trăng
còn tớ là đêm vắng 
thì ấy có đem nắng 
thả vào đêm không trăng?

nếu tớ bảo ấy rằng 
kia là dòng sông băng 
phủ một màu tuyết trắng 
thì ấy có lo lắng 
tớ là đêm trắng không?

nếu tớ là mùa đông...

#ZeldaGin

(nhớ).

tôi nghĩ là tôi nhớ em 
khi hình ảnh em cũng không còn hiện lên trong đầu tôi nữa
tôi nhớ những lời hứa
em chưa kịp giữ đã bỏ đi 
tôi nhớ những khi 
em vùi đầu trong lòng tôi thiêm thiếp ngủ 
tôi nhớ mùi hương cũ 
khi đã lẫn trong hương mới rất xa 
tôi nhớ giọng em thiết tha 
thì thầm vào tai tôi ngay cả lúc yên tĩnh nhất
giờ em đi mất
nỗi nhớ chất ngất thành nỗi buồn lúc nào không hay 
gió heo may 
làm tiếng em mờ đi mất
làm khuôn mặt em mờ đi mất
kí ức về em cũng trốn vào góc khuất
dù em không có thật 
tôi vẫn nhớ em.

(tiếng cười).

sẽ còn gì ngoài tiếng cười của em
rơi đằng sau cơn mưa vô vị
em bảo chúng ta là những kẻ lập dị
tận hưởng cô độc của nhau.

tôi chôn em vào đám mây trắng phau 
nắng cau mày 
hỏi thú vui xa xỉ đã đi đâu mất 
nỗi buồn lập dị cũng đành phải cất 
biết rồi mà 
có còn gì ngoài tiếng cười của em.

02/02/2014
#ZeldaGin

tôi một thời từng chỉ có trời xanh
nay nắng hanh
cũng chạnh lòng rồi.

(hay là).

hay là thôi chẳng yêu người nữa 
chừng ấy năm có vẻ đủ rồi 
hay là thôi chẳng là gì nữa 
nhớ làm gì chỉ để mặn môi

hay là thôi giả vờ ở giữa 
phía trước sau lưng đã không còn bờ 
hay là thôi nhắm mắt làm loài sứa 
biển đời vốn chỉ cặn người thờ ơ.

14/03/2014
#ZeldaGin(xin).

tôi thấy em trong toà lâu đài cũ 
gác mái khóa sâu, em phủ bụi trần 
em xin tôi đừng chạm người em nữa 
nắng gột rửa có xoá được dấu chân

tôi thấy em trong chậu hoa trước sân 
nghiêng mình trong đêm tiễn mùa vừa hết 
em nguyện tôi hãy để hoa chết 
cánh rủ mềm khóc ướt vệt ban mai.

(mùa xuân).

em à hãy ngừng nhặt lá 
cậu ấy không về nữa đâu 
em cũng đừng ướp hoa 
nụ tàn năm sau lại nở

đôi giày mùa xuân đang thở 
xin em hãy đi khắp nơi 
tìm cậu ấy ở cuối trời 
rồi quay về bên tôi khóc.

29/03/2014

#ZeldaGin

(giọng nói).

giọng nói ấy như chưa từng xa
vang sau lưng như chưa từng mẻ sứt
cơn bão chìm trôi tưởng như đã dứt
cuốn vào dịu dàng như chưa có hôm qua

chẳng trách người sau đổ vỡ trầm kha
chỉ tiếc trước đã gần nhau đến thế
để giọng nói không tì vết tàn phế
qua chừng ấy rồi vẫn nhẹ bẫng xót xa.

31/01/2014

#ZeldaGin

(một lúc).

chỉ cần em ở một lúc
cúc dại vào mùa thảnh thơi
thời gian gãy lìa đứt khúc
buông tay nhắm mắt hết đời

chỉ cần em ở một lúc
khói phủ vừa đủ mềm môi 
nước dưng êm tuôn lời phúc
thềm nhung lặng ướp hương hồi.

01/02/2014

#ZeldaGin

tuổi trẻ.

một ngày mùa xuân em hỏi
tuổi trẻ của tôi có gì
lấp lánh như lọ diệu kì
sót lại từ ngày sắp tắt
chờ mặt trời lặn
chúng ta ra biển ngắm sao
chụm tay hét to kêu gào
điều không thể nói với người mình thích
ôm nhau trong mùa sốt dịch
nhảy múa đón bình minh.

thế rồi tất cả chìm vào lặng thinh
đi qua vùng vịnh chẳng cần giông tố
xoè tay bảo chúng ta đã cố
vậy mà tuổi trẻ vẫn trôi đi.

(nhạc).

này nhạc này hãy làm quên đi
hãy làm ta như chưa từng nhớ
chưa từng sống chưa từng yêu chưa từng thở
chưa từng ghi kí ức về người

dưng rượu người sao uống mãi chẳng vơi
vẫn làm ta say rũ cơn bi lệ
nâng ly cạn chén vẫn đầy nguyên chới với 
nhạc kia chơi sao tới cuối đời.

01/02/2014
#ZeldaGin

(mùa sau).

người nằm cạnh tôi 
thở nhịp đều trong đêm tối 
nỗi buồn vọng nhức nhối 
trải lối đi giữa những hàng cây 

ngực gầy 
đôi vai trần phảng vực hương mỏng êm như giấy 
người không nghe thấy 
người không nhìn thấy đêm chỉ có tôi bao giờ 

mảng màu xanh lơ 
tay tôi bơ vơ lạnh trong ánh sáng 
những sợi dây trải qua năm tháng
mùa sau tìm lại biết có còn không?

2009?
#ZeldaGin

(xác suất).

xác suất nào cho tôi gặp lại em 
tay cầm que kem mùa hè chảy nước
em bảo chúng ta chơi trò cá cược 
rồi ngoảnh lại có còn thấy được nhau.

tôi bao giờ cũng là người đến sau 
em tự lau giọt mồ hôi đuôi mắt 
mùa hè chảy tan giờ ai đi nhặt 
xác suất gặp lại em đặt cược bao nhiêu?

19/05/2014
#ZeldaGin

(thập phân).

ô cửa sổ mở toang
bài hát trên radio vẫn bật 
vậy mà em đi đâu mất 
để tôi chật vật 
trống hoác cả mùa xuân.

hệ số thập phân
dãy số không sau phẩy kéo dài vô nghĩa 
bài toán lìa chia giản đơn như thế
bao giờ em mới về đây.

19/05/2014
#ZeldaGin

(chẳng) cần.

nếu những mảnh trời ghép lại 
có thể mang em về đây 
tôi đã chẳng cần ngây dại 
ném đi mớ hạnh phúc đầy.

nếu những đầm lầy vô hại
giữ em thêm được phút giây 
thì tôi đã chẳng ngần ngại 
quét tan đau đáu nơi này.

bao giờ.

bao giờ mưa ngừng rơi
bao giờ đêm ngừng thở
bao giờ tay ngừng nhớ
bao giờ tim ngừng mơ.

bao giờ thôi chơ vơ
bao giờ thôi tan vỡ
bao giờ thôi gõ cửa
bao giờ thôi mưa đêm?

13/06/2013

- mưa đêm chán đếm tiếng thở dài -

#ZeldaGin

diễn tập.

tất cả chỉ là diễn tập
em đừng khóc nữa
tất cả chỉ là giả lập
mọi chuyện sẽ không như thế
cậu ấy sẽ không như thế
cậu ấy không thể như thế
cậu ấy không thể đánh mất
người cậu ấy yêu nhất
người tôi yêu duy nhất
cậu ấy sẽ không như tôi
giả cậu ấy không chút đầu mối
nói bằng giọng u tối
"em không phải là duy nhất
em không còn là bí mật
em hãy trở thành tất cả
của người khác đi."

18/08/2013
#ZeldaGin


em buông tay một ngày trầm tối
tôi ngẩng đầu hỏi trời mùa thu
nắng vẫn lành nhu
sao đầu ngón chân đã lạnh toát.

30/10/2013
#ZeldaGin, #nhulaveramathoi

(kinh tế).

em hãy đi về vĩ tuyến cao hơn
ở đây chẳng có gì hết
ngày tháng tù đọng và người nằm chờ chết
hạnh phúc cũng chỉ đến từng cơn.

em hãy ôm chặt mộng cô đơn
bay về phương Bắc không còn cảnh làm tim đau nhói
tận hưởng ngày dài người vẫn thường nói
nhưng rồi tới mùa đông...

mãi.

em đã nghĩ chỉ là một lúc
ừ tay mình nắm giữ được mãi đâu
em đã nghĩ chẳng cần câu hối thúc
mà không hỏi mãi mãi là bao lâu.

em đừng đọc những gì tôi viết.

em đừng đọc những gì tôi viết
tôi chỉ biết nỗi buồn và sợ hãi
còn em cần hạnh phúc và tình yêu

nỗi buồn của tôi là kí ức tự thiêu
ném quá khứ qua ban công và nhảy xuống
độc thoại dốc đầy bình rồi uống
cạn một hơi vẫn không thấy tương lai

tình yêu tôi vẽ là cánh hoa tường phai
cô đơn đại dương trào qua vai thăm thẳm
hạnh phúc của tôi là con tàu bị đắm
tín hiệu cầu cứu ngắt lịm chìm trôi

ừ em ạ chỉ là thế thôi
em đừng đọc những gì tôi viết
tôi đã để điều duy nhất cần thiết
là em.

16/06/2014
#ZeldaGin
(lời tựa cho tập thơ #nhulaveramathoi).

quên.

em có thể quên tôi cũng được
chuyện trước kia cũng đã muộn rồi
em không cần nhớ gì cũng được
một người giữ đã đủ xa xôi

kí ức ảo tưởng vốn không thể nhân đôi
hay khởi hồi thời gian như trước
quên cũng được nhớ đến đau cũng được
chỉ xin đừng nói ra.

11/09/2014
#ZeldaGin

(không) buông.

em hỏi chúng mình sẽ đi đâu
tôi lắc đầu bảo tôi không biết
em thở dài nhìn dòng nước xiết
hay cứ lao mình xuống đây?

hay quay đầu tìm về với trời mây
hay lên núi sống yên với rừng thẳm
đâu cũng được miễn là tay nắm
không buông.

11/09/2014
#ZeldaGin

lied (wiegenlied)

những người ở đây
viết lên những tờ giấy trắng
dòng chảy trí nhớ đắng
cho những môn học chỉ dài như vài tháng trăng.

tôi viết những dòng lăng nhăng
không đầu không cuối
trên mẩu giấy đen cũng chẳng còn mới
về kí ức người có dồn hết lại cũng chẳng còn là bao.

sau trận mưa rào
vệt nước xanh xao đã phủ màu sương khói
như chiếc hộp pandora vẫn lẩn khuất những lời nói
quấn chặt lấy chân.

mảng đường xanh gân
mu bàn tay trắng gầy bất an thấy rõ
có đứng trước ngàn khe gió
cũng không gạt nổi giọt nước mắt trước một ban mai.

tình đi như nắng phai
để vạt đau dài trong ánh sáng
nhạt dần bởi khói ám 
tàn cuộc lâu rồi, người có nhớ ra không?

phim.

em nói tôi không yêu em
đẩy em xuống vực sâu, tôi cười đắc thắng với chiến tích mình có được 
như bộ phim kết thúc đã được biết trước 
tôi trở thành nhân vật chính với diễn viên quần chúng quá đông lúc nào không hay 

làm sao yêu em đây 
khi sau lưng em những cái miệng không ngừng mấp máy 
họ nói về một tôi khác tôi không nhìn thấy 
em cũng không nhìn thấy 
em chỉ nghe 
và tin

bản ngã tôi im lìm 
không biết đóng sao trọn vai nhân vật chính 
cơn đau ác tính 
di căn lời thoại vu vơ 

tôi cười lơ ngơ 
đi về phía vực sâu, những cái miệng nở nụ cười đắc thắng
em đứng sau, tự đau với nỗi hài lòng đắng
kết thúc biết trước này, sao em không nói với tôi? 

29/07/2010
#ZeldaGin, #nhulaveramathoi

(mặc).

đứng ngoài thế giới của em
vạn mảnh màu nhòe đi qua tấm kính trong suốt
khung hình vụn vỡ lạnh buốt 
tôi làm ngơ với nỗi đau chết non của chính mình

nỗi đau vô linh 
từ bản nguyên em vô tình không nhìn thấy 
cứ để mặc đấy
cứ để mặc đấy thôi

kí ức tàn rơi 
sao em cứ chơi vơi trong tôi mãi thế
cứ im lìm lặng lẽ 
chẳng nói một lời.

01/09/2009
#ZeldaGin, #nhulaveramathoi

(lược bỏ).

này sét đừng đánh nữa 
tim ta mệt rồi 
đầu cũng đau chất chứa 
mắt chỉ muốn ứa 
sao vẫn để người trong tầm mắt ta

này bão đừng đẩy ta đi xa 
chân ta chẳng muốn bước 
tay muộn sầu nhu nhược 
bóng lược bỏ thân 
tìm người.

06/11/2014
#ZeldaGin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro