Hồ Dzếnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GIẢN DỊ

Em ăn, em nói, em cười
Kiếp này không có hai người như em
Kinh thành: quần nhiễu, hàng len
Em tôi: áo trắng, quần đen sơ sài
Ai mà để ý vào ai
Quần đen lẫn bóng, áo gai lẫn màu
Trên đời hai đứa yêu nhau
Quần đen hóa đẹp, áo sầu hóa vui
Tình là hạnh phúc chia đôi
Hương len kẽ đá, trăng soi dặm trường
Ðừng mong ước cả Thiên đường
Hãy xin lấy nửa tấc vườn vắng hoa
Tình người bướm lại, ong qua
Tình tôi con nước, canh gà hắt hiu
Sầu tôi bờ bến bao nhiêu
Nếu đi em để sắc điều gây nên...

_______________________________________

SÁNG NAY MÙA THU

Trời không nắng cũng không mưa,
Chỉ hiu hiu gió cho vừa nhớ nhung.
Em còn nhớ đến quê không,
Bãi dâu vẫn đợi, con sông vẫn chờ.
Bâng khuâng câu chuyện tình cờ,
Không mong nên hẹn, không ngờ thành thân.
Rất xa bỗng hoá rất gần,
Dù chưa gặp mặt một lần, lạ chưa!
Sáng nay Hà Nội giao mùa,
Hồ Thu. Tóc liễu. Tháp Rùa lung linh.
Nước non đây nghĩa đây tình,
Đọc thơ em sẽ thấy mình trong thơ.

_______________________________________

BÀI HÁT RU EM

Ngủ đi, em bé anh yêu
Phòng em gió sáng dặt dìu tiếng hoa
Thu về, mùa đã nghe xa...
Hoàng hôn nhân thế phai nhòa nhớ thương
Riêng em tóc biếc, môi hường
Vui say bên nỗi đoạn trường là anh
Chiều đồi: cây tạ hồn xanh
Sương the lảng đảng, hoa cành tả tơi
Em vui, xuân sắc riêng trời
Hồn say giấc bướm, miệng cười vẻ hoa
Em ơi, chiều thế đương nhòa
Môi khô khôn níu, tên đà nhạt tên
Bao nhiêu nguyền cũ đương quên
Bao nhiều tình cũ đương rền rĩ than
Tiếng sầu mất giữa nhân gian
Nàng đi xa lắm và nàng đã vui
Anh về, lòng góa, tim côi
Lửa thiêng đem sấy lại đồi lạnh khô
Gửi em, giấc Mộng đầu mùa
Hoa phai ghi dấu những giờ xót thương
Anh run, quỳ gối chân giường:
- “Em ơi! Cực lạc, Thiên đường là em!”

_______________________________________

XUÂN Ý

Trời đẹp như trời mới tráng gương
Chim ca, tiếng sáng rộn ven đường
Có ai bên cửa ngồi hong tóc
Cho chảy lan thành một suối hương…

Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành
Nước trong, hồ ngợp thuỷ tinh xanh
Chim bay, cánh trĩu trong xuân ý
Em đợi chờ ai, khuất bức mành?

Giữa một giờ thiêng, tình rất đẹp
Rất buồn và rất… rất thanh thanh
Mày ai bán nguyệt, người ai nhỏ?
Em ạ! yêu nhau, chết cũng đành

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho