Ở hai đầu nỗi nhớ - Trần Đình Chính

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một không gian nào
Đo chiều dài nỗi nhớ?
Có khoảng mênh mông nào
Sâu thẳm hơn tình thương?

Anh đang ở Pai-lin
Rừng khộp khô trong nắng
Thương em chiều mưa lạnh
Muốn gửi chút nắng hồng

Ở đầu này nỗi nhớ
Anh mơ về bên em
Ngôi sao như xuống thấp
Cho ta gần nhau hơn

Ở đầu kia nỗi nhớ
Nằm đếm tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi
Mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn

Mùa hè 1980
Trần Hoài Thu

----------

Năm 1980, Trần Đình Chính (tên thật: Trần Hoài Thu), là thư ký tòa soạn của báo Nhân Dân, được cử đi công tác chiến trường K (Campuchia). Tại nơi này, giữa vẻ mỹ lệ của thủ đô Phnom Penh cổ kính, thành phố quyến rũ bởi những ngôi biệt thự cổ kính mang phong cách Á-Âu, có thần rắn Naga hai đầu, có những hồ nước, những rặng cây trâm anh vàng rực rỡ, Chính đã gặp được Mai Đào - cô sinh viên văn khoa Sài Gòn đi theo sở Thương nghiệp sang xây dựng mạng lưới bán hàng. Tình yêu giữa chàng trai Hà Nội và người thiếu nữ Sài Gòn cũng chớm nở từ ấy.

Tháng 4/1980, Trần Đình Chính được lệnh trở về Hà Nội. Những buổi chiều Hà Nội, Chính bảo ngắm nhìn phố xá, con người Hà Nội thấy đẹp quá, nhưng ai ai cũng có đôi, chỉ riêng Chính có một mình. Những đêm mưa Hà Nội sao dài thế. Không sao ngủ được, Chính nằm co, đếm tiếng mưa rơi, nhớ khắc khoải, nhớ miên man những kỷ niệm.

Rồi một buổi chiều, Chính nghe tin bộ đội tình nguyện Việt Nam từ Campuchia rút về nước, trong đó có binh đoàn Cửu Long. Nỗi nhớ những kỷ niệm chiến tranh, nhớ đồng đội, nhớ Mai Đào ập đến, nỗi nhớ cứ da diết khiến tiếng lòng thổn thức. Trái tim đau bỗng nở hoa. Chính viết liền một mạch trong 8 phút. Bài thơ "Ở hai đầu nỗi nhớ" ra đời như thế.

"Ở hai đầu nỗi nhớ" là bài thơ tình hiếm hoi và nếu nói không quá là được sáng tác sớm nhất trong cuộc chiến "tình nguyện quốc tế". Bài thơ được Phạm Tiến Duật đánh giá là một tác phẩm xuất sắc: "Không ồn ào, không nỉ non, những từ ngữ trong sáng, mượt mà đẹp như những áng thơ, bản thân nó đã toát lên vẻ thanh khiết của một mối tình". Còn nhà thơ Thép Mới cũng nhận xét: "Đời mỗi người làm văn, làm thơ, làm báo cũng chỉ cần một tác phẩm như "Ở hai đầu nỗi nhớ" là đủ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro