CẢM GIÁC ... NGƯỜI CÔ ĐƠN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đẹp nhất không phải là ngày mưa
Cũng như lòng chẳng vui đâu ngày nắng
Người cô đơn chỉ "vui" khi trống vắng
Chỉ "hạnh phúc" trong góc nhỏ đêm thâu.

Mùa đẹp nhất không phải mùa xuân đâu
Mùa xung sướng chẳng phải đâu mùa hạ
Đông sang ư! Lòng càng thêm buốt giá
Thu khẽ đến rồi cũng lặng lẽ đi.

Đã bao giờ cảm nhận sự chia ly
Là xót xa, cơn mem theo từng khúc
Là rạn nứt, lệ nhoè môi ngấm đục
Là cảm xúc chỉ ở người cô đơn.

Đã bao giờ thấy cuộc sống đẹp hơn
Thấy tháng ngày đẹp như trong cổ tích
Thấy niềm vui như trong bao vở kịch
Người cô đơn đã thực thấy chưa nào?
..
Người cô đơn đã cảm nhận được chưa?

Ngày tuyệt nhất đó chính là ngày mưa
Mùa tuyệt nhất mùa cô đơn buốt giá
Đời đẹp nhất bình yên là tất cả
Chẳng cô đơn tồn tại ở trên đời

Người cô đơn luôn thấy mình chơi vơi
Khi nơi tim còn quá nhiều khoảng trống
Và đôi khi lòng cô đơn dạy sóng
Khao khát lắm một tình yêu chân thành

Người cô đơn cảm xúc vốn mong manh
Cả suy nghĩ đôi khi hay mơ mộng
Có những lúc làm chuyện vời nhanh chóng
Vì cô đơn sống thiếu tấm chân tình.

Xin người đừng mãi cứ lặng thinh
Đừng để cho cô đơn thêm rầu nữa
Người cô đơn vốn mong manh dễ vỡ
Ai lấy đi vì cô đơn mệt rồi..

#Thái An

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro