Đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa thu đi qua rồi
Đông âm thầm về trước ngõ
Mùa lạnh và đầy sương gió
Gió lay tóc em bay
Sương mịt mờ giăng lối nhỏ.

Anh xa nhớ, anh có biết
Đông làm lạnh bàn tay em
Nó làm khô đôi môi em
Làm ướt khóe mi em.

Đông làm em nhớ thương anh
Bảo em quên sao em nỡ đành
Anh là anh, anh là cơn gió lạnh
Em là mặt trời sưởi ấm trái tim anh.

Tiết trời đông ôi sao mà buốt giá
Bàn tay em như đông cứng hết cả
Em có thể tự xoa cho bàn tay ấm
Nhưng em chờ được anh nắm lấy đôi tay.

Anh xa nhớ, anh có hay
Em nhớ anh nhớ từng ngày
Trông anh từ khi vừa thức dậy
Đến khi tối muộn rồi lại một sớm mai.

"Anh xa nhớ, anh có khỏe không?
Em lâu lắm không viết thư tay"
Thư viết cho anh chưa kịp gửi
Thư chưa đến tay tình đã phai.

Anh xa nhớ, anh giữ gìn sức khỏe
Em nơi đây sẽ không đợi anh về
Vì anh đi là anh đi mãi
Đông dù lạnh nhưng vẫn còn ngày mai
Ngày mai ngày mai rồi ngày mai nữa
Đông qua xuân đến em lại sống
Đông tàn tình tan em vẫn chờ
Không phải chờ anh mà chờ mùa xuân đến
Một mùa xuân không phải mùa đông lạnh
Không phải mùa thương anh, nhớ anh, đợi anh.

tbut.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro