ngày đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh có nhớ không anh ?
Những buổi chiều vàng vọt,
Mình hẹn nhau trên phố vắng.
Chân tóc em không chạm tới vai,
Đầu cúi nhẹ và suy nghĩ,
Chờ đợi những cái nắm tay và ánh mắt,
Chờ đợi một khoảng trời màu nắng,
Hai chiếc giày gõ gõ vào nhau.
Có hai chiếc giày vội đi đến.
Nắng đã thấp đầu ôm vừng tráng,
Nắng đổ tà lên những mái hiên xa,
Anh ơi có nhớ không, tất cả chỉ là ảo mộng.
Hai bàn tay em nắm chặt...
Vào nhau.
Ánh mắt em chỉ nhìn được mặt trời,
Khi mặt trời ngoảnh mặt quay đi.
Em chỉ nhìn bóng lưng anh trong dòng người vô tận,
Anh ngước mắt nhìn một bình minh rực sáng.
Giá em là bình minh nhỉ
Giá mái tóc em dày và dài
Như những tia nắng bình minh khỏe khoắn,
Giá đôi tay em không để tuột mất
Màu đỏ của những mái nhà xa
Giá như em...
Giá như em đừng là em
Mà là người anh thích.
Anh thích những thứ đó
Anh không thấy vẻ đẹp người ở lại,
Người cuối cùng sót lại tại sân ga
Nhìn những tấm vé bay lả tả trên đường,
Em chạnh lòng nhớ đến anh
Giá hai ta gặp nhau khi đèn tàu chưa đến
Không cái gì giục giã để ta xa
Anh có nhớ không anh ?
Ôi anh chả nhớ gì cả
Người con gái tóc ngắn không che đi nửa khuôn mặt
Nhớ đến anh trong gió lạnh đông về
Đã qua đi bao mùa chỉ còn lại mùa nhớ
Trên con đường hạ vắng, có một người nhớ anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#emnhoanh