14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm gió trở ai thương dùm chiếc lá
Đang nhạt nhòa trên từng lớp rêu xanh
Đang chưng hửng một niềm đau dưới dạ
Bỗng một hôm theo gió thoảng xa cành
Lần chiếc lá ra đi không chờ đợi
Tuổi ngọc ngà như bóng xế cô liêu
Trăng vừa khuyết thêm một lần cũng bởi
Vệt thời gian trên lá đã phai nhiều
Năm tháng đó kiệt cùng đau chẳng kể
Em thật thà nhắm mắt tưởng chừng vui
Bao lần đó có gieo buồn vỡ lệ
Đêm thất thanh khuấy động khoảng chôn vùi?
...
Em đã đi về nơi ngoài giấc mộng
Có vầng trăng lưng lửng một góc trời
Có tiếng hú từ giống loài vô vọng
Để mong lòng khỏa lấp nỗi chơi vơi
Nào đâu hiểu ngày đi không trở lại
Ngước mắt nhìn vào đêm tối câm thin
Cũng là lúc em nghe lời man dại
Đang kêu đau trong ngục tối tim mình!
Thôi cũng đành, đoạn người chưa giã biệt
Lá lìa cành lơi về phía trăm năm
Xin đừng nhắc, lá bây giờ câm điếc
Hẹn ngày mai.. ủ ấm chỗ anh nằm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro