Ngày chấm hết lòng loang như khói lửaNghe vật vờ ai giữa đoạn tai ươngChiều chiếc lá trơ mình không điểm tựaNhư thế nhân vốn bạc bẽo vô thường
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro