44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồn mấy bữa chơi vơi không tiếng gọi
Một điệu buồn văng vẳng tiếng oán than
Đời sỏi đá bao năm trời cằn cỗi
Vui buồn gì giữa bốn bể nhân gian?

Hồn mấy bữa chơi vơi như phế tích
Giông bão nào cho chiếc lá lả lơi?
Góc trời kia đã về đêm tịch mịch
Nơi con đò vẫn chẳng thấy ra nơi..

Hồn mấy bữa ngâm mình trong tuyết trắng
Thớ thịt nay tê tái ngày từng ngày
Cung ai oán giữa đêm về vẳng lặng
Cung đang trầm bỗng đứt đoạn ai hay?

Hồn mấy bữa theo thói đời lưu lạc
Để làm gì, ôm cay đắng loạn điên?
Hồn mấy bữa kiệt cùng trong cơn khát
Để làm chi, ôm khổ hạnh triền miên?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro