55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nhắm mắt tủi sầu trong rét lạnh
Ngậm ngùi đưa tay hứng chuỗi ngày xanh
Nơi Cha Mẹ Anh Chị kề bên cạnh
Nuôi tim mình lưu giữ chút âm thanh.

Đêm nhắm mắt nhọc nhằn từng hơi thở
Mấy buổi trời không có chỗ giăng mưa?
Đường thế giới lối nào không dang dở?
Khơi làm sao trở lại tháng ngày xưa?

Màu ký ức bữa giờ đen thăm thẳm
Một hơi tàn cứu vãn chẳng ra nơi
Có được gì giữa cùng cơn mê đắm?
Dòng dư lệ chầm chậm khóc.. thảnh thơi?

Ngày trước mắt thấy lòng đau đến dại
Tìm ra ai minh chứng nỗi kiệt cùng?
Trong cõi mộng có gì là mãi mãi,
Xin đem về dành dụm đến lâm chung.

Nằm trong mắt trăng co ro vụn vỡ
Dòng châu rơi như cứa nát thịt da
Lần mê sảng trông bóng mình cứ ngỡ
Là tri nhân đang gối mộng cùng ta.

Này hoa Cúc thấy gì không, nắng tắt,
Bụi miên trường sắp sửa kín trong sương
Đời vốn dĩ không bắt mình hai mặt
Sao em hoài oằn oại đến thê lương?

Đừng Diên Vĩ còn gì đâu.. nấm mộ
Đã hoang tàn dưới lớp vỏ rêu xanh
Đừng Diên Vĩ đày đọa mình khắc khổ
Lá giờ đây đã mãi mãi xa cành

Đừng ký ức, đừng đêm, đừng trở lại
Đừng như lá xa cành lúc còn xanh
Đừng em ạ, đừng đi, đừng như mãi
Một đóa hoa hé nhụy mãi không thành!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro